[ABO] Hướng Tới Bình Minh

Chương 20: 20: Bại Trong Gang Tấc



Arthur và Jeson liên thủ giết chết bảy, tám mươi thí sinh liền.

Trong lúc đó chủ có một người may mắn trốn thoát sau khi trúng đạn, còn những người vẫn chưa tới thì chắc là thất bại trên đường tới đây, bị kẻ địch giết chết, hoặc là lạc đường trong rừng rậm nguyên sinh, không kịp tới.

Mười phút nữa là cuộc thi sẽ kết thúc, phía quân doanh bên kia, sự chống cự của quân địch đã không còn mạnh mẽ như ban đầu, hơn một nửa quân số địch bị diệt, chỉ còn lại số ít người lợi dụng địa hình chống trả quyết liệt, mà những thí sinh tấn công vào doanh trại địch cũng phải trả một cái giá rất lớn, nhân số vơi đi phân nửa, đạn dược gần như không còn lại gì.

Tất cả đều tiến hành theo kế hoạch của hai người, Arthur thấy mọi chuyện đã ổn thỏa bèn ngoắc ngoắc tay ra hiệu với Jeson, hai người móc lựu đạn ra ném vào trận doanh của địch.

Rồi bọn họ lao về phía trận doanh địch như mãnh hổ xuống núi trong mưa bom bão đạn.

Lúc trước Jeson bị Arthur bảo đi dụ địch nên đã hết chịu đựng nổi ham muốn chém giết quân địch, vừa hay đổ hết lên đầu quân địch, quả thực là cảnh tượng gió tanh mưa máu.

Quân địch bị tập kích bất ngờ, không kịp trở tay, tuyến phòng thủ nhanh chóng xuất hiện lỗ hổng.

Arthur và Jeson hăng hái xông thẳng vào quân doanh.

Đợi tới khi bọn họ vọt vào phòng chỉ huy, chỉ phát hiện cửa sổ mở toang, trong phòng trống không, xem ra thủ lĩnh quân địch đã nhảy cửa sổ chạy trốn.

Arthur nhảy ra khỏi cửa sổ chẳng chút do dự, Jeson cũng theo sát phía sau.

Bọn họ nhìn thấy một gã đàn ông mặc quần áo quân đội đang nhanh chóng men theo con đường sau núi bỏ trốn, trên vai gã là quân hàm với ngôi sao năm cánh màu vàng lấp lánh, không còn nghi ngờ gì nữa, đây chính là thủ lĩnh quân địch rồi!
Thủ lĩnh quân địch cách Arthur khoảng ba, bốn trăm mét, vừa hay nằm trong phạm vi ngắm bắn của súng bắn tỉa.

Arthur nheo mắt, vác súng bắn tỉa lên, nhắm thẳng gáy gã thủ lĩnh kia, chuẩn bị bóp cò, tặng gã kia viên đạn trí mạng.

Đúng lúc ấy, Jeson đứng phía sau y gầm lên một tiếng:
– Mau tránh ra!
Ngay sau đó, Arthur bị một cú đẩy mạnh mẽ và nỗi đau đớn kịch liệt truyền tới từ bả vai.

Y vội quay đầu kiểm tra, chỉ thấy máu tươi nhuộm đỏ bờ vai, y trúng đạn rồi?! Y lập tức nhanh chóng phản ứng được: Có người đánh lén y! May mà Jeson kịp thời đẩy y ra, nếu không phát đạn này sẽ găm thẳng vào động mạch cổ của y!
Arthur bất chấp vết thương chảy máu trên vai, quay đầu lại hét lên với Jeson:
– Mặc kệ tôi, nổ súng đi, bắn chết gã thủ lĩnh quân địch kia mau! Nhanh, nhanh lên!
Jeson lập tức phản ứng trở lại, buông nhẹ cánh tay đang ôm Arthur, nhận lấy súng bắn tỉa của Arthur, nhắm thẳng mục tiếp, nhanh chóng bóp cò súng.

Có điều, vào lúc cậu ta nổ súng, một viên đạn khác đã bắn trúng mục tiêu trước bọn họ! Thủ lĩnh quân địch lần lượt trúng hai phát đạn, thời gian chênh lệch chưa tới một giây đồng hồ! Có điều viên đạn kia đã bắn vỡ đầu thủ lĩnh quân địch trước bọn họ!
Thủ lĩnh quân địch bị tiêu diệt! Trận đấu kết thúc!
Jeson trơ mắt nhìn thắng lợi vụt qua ngay trước mắt, trên gương mặt là vẻ không thể tin nổi và không cam lòng.

Arthur bụm chặt bả vai đang chảy máu, lạnh lùng nhìn thẳng vào lùm cây phía trước mặt, viên đạn bắn lén y và viên đạn giết chết thủ lĩnh quân địch đều xuất phát từ phía đó.

Y biết, mình đã quá chủ quan, đánh giá thấp thực lực của đối thủ cạnh tranh! Y tự cho rằng mình đã tính toán mọi thứ kĩ càng, không chút sơ hở, nhưng không ngờ, bọ ngựa bắt ve sầu, chim sẻ núp đằng sau, kế hoạch của kẻ kia cũng chẳng khác gì y, thậm chí còn có phần biết tính toán hơn cả y! Kẻ đó lẳng lặng trốn ở một bên chờ đợi y và Jeson tiêu diệt hết thí sinh này tới thí sinh khác, khiến thủ lĩnh quân địch phải chạy trốn.

Tiếp đến, kẻ đó nẫng tay trên của bọn họ ở giây phút quan trọng nhất, cướp đi thắng lợi vốn dĩ thuộc về y và Jeson!
Bụi cỏ phía trước vang lên vài tiếng sột soạt, sau đó, một thanh niên tóc vàng cao lớn xuất hiện trước mắt bọn họ, còn ai vào đây ngoài Joseph Citrus – thí sinh xuất sắc tới từ học viện quân đội Louis đây? Thí sinh được đánh giá cao nhất trong lần tuyển chọn lần này cũng chính là người thực hiện phát bắn giết chết thủ lĩnh quân địch và dành được thắng lợi cuối cùng!
Ba tiếng đã trôi qua, Arthur bị out ra khỏi hệ thống, hình ảnh cuối cùng trên màn hình quang não là gương mặt của Joesph, gã dùng đôi mắt kiêu căng lạnh lùng màu xanh lam nhìn y với vẻ đầy khiêu khích…!
Từ khi được phong lên quân hàm “tướng”, Arthur tự nhận mình đã được rèn giũa rất nhiều, kinh nghiệm phong phú, nhưng y không thể ngờ rằng, hôm nay mình lại bại dưới tay một tên nhóc vắt mũi chưa sạch vừa tốt nghiệp trường quân đội, trơ mắt nhìn thắng lợi vuột khỏi tầm tay, thậm chí chỉ chút xíu nữa thôi là y đã toi mạng dưới nòng súng bắn lén của tên nhóc ấy rồi! Cảm giác này quả thực khiến y tức đến mức nghẹn cả thở!
Quá quắt hơn nữa là sau khi dành được thắng lợi, đối phương còn nhìn y với ánh mắt khiêu khích vô sỉ như vậy! Điều này khiến Arthur hận không thể tóm lấy cái kẻ đang ngồi sau quang não, đường đường chính chính đấu một trận sống mái, cận chiến cũng được, chiến bằng cơ giáp cũng OK, y chấp tất!
Chỉ tiếc trận đấu đã kết thúc, Arthur chỉ đành nén giận, kiên nhẫn chờ đợi kết quả cuối cùng.

Buổi tối hôm đó, kết quả trận đấu được công bố.

Joseph giết chết thủ lĩnh quân địch, đương nhiên là người đứng đầu bảng, Arthur và Jeson cũng nằm trong top ba mươi người được chọn.

Thật ra, nếu xét tổng điểm và những gì bọn họ thể hiện trong quá trình cuộc thi diễn ra, số điểm của bọn họ không chênh lệch với Joseph là mấy, có điều vì bọn họ lập nhóm chiến đấu, hơn nữa Arthur lại bị thương ở những giây phút cuối cùng nên ảnh hưởng rất lớn tới xếp hạng.

Cuối cùng, Jeson đứng thứ mười lăm, Arthur thứ mười sáu.

Sau khi biết xếp hạng của mình, Jeson vô cùng bất mãn, nói với vẻ tức giận:

– Cho dù hai chúng ta lập nhóm chiến đấu, thứ tự xếp hạng cũng không thể thấp như vậy được! Nhất là anh, thứ tự xếp hạng của anh phải cao hơn mới phải!
Rồi lại mắng:.

ngôn tình sủng
– Cái tên Joseph kia đúng là tiểu nhân hèn hạ nẫng tay trên của người khác! Chờ tới giây phút cuối cùng mới lộ mặt làm ngư ông đắc lợi, tức chết mất!
Tuy rằng sau khi trận đấu kết thúc, Arthur có hơi tức giận, nhưng hiện giờ y đã tỉnh táo trở lại, dù gì cũng đã nằm trong top ba mươi, đủ tư cách trở thành thành viên của đội vệ sĩ hoàng gia rồi, xếp hạng thứ tự gì đó không còn quan trọng nữa.

Huống chi Arthur còn chưa dốc hết sức mình, từ lúc bắt đầu y đã không muốn trở thành quán quân, trở thành tiêu điểm khiến mọi người chú ý, cho nên trở thành một trong ba mươi người đứng đầu là y đã đạt được mục đích rồi.

Arthur cười, nói với vẻ không sao hết:
– Cái đó gọi là “binh bất yếm trá”, cách làm của Joseph cũng không có gì đáng trách cả, chỉ trách chúng ta đã quá chủ quan.

Huống hồ, chiến thuật trước đó của chúng ta đâu có khác cậu ta đâu? Giờ không biết có bao nhiêu người đang mắng chửi chúng ta đó!
Jeson nghĩ nghĩ…!ờ cũng đúng! Những thí sinh bị bọn họ liên thủ lừa giết chắc hẳn cũng uất ức khó chịu lắm.

Vốn dĩ trên chiến trường, chuyện cậu chết tôi sống, cậu lừa tôi gạt cũng là chuyện rất bình thường mà!
Arthur vừa cười vừa nói:
– Tôi còn chưa cảm ơn cậu vì đã cứu tôi một mạng lúc quan trọng nhất.

Hơn nữa, may mà có cú đẩy của cậu, tôi mới có thể nằm trong top 30 đấy!
Jeson cười hê hê, gương mặt có chút xấu hổ:
– Anh đừng nói như vậy! Hai chúng ta quả thực là sự kết hợp tuyệt vời, nếu không có anh, e rằng tôi cũng sẽ không lọt top.

Arthur nhìn nụ cười thật thà của Jeson, tuy hai người chưa quen nhau được mấy ngày, nhưng nhờ trận chiến giả lập này mà trở nên thân thiết hơn nhiều.

Nhưng dù gì Jeson cũng là người Đế Quốc, dựa vào khả năng của cậu ta, sau này nhất định sẽ trở thành quan tướng nòng cốt trong bộ máy quân đội của Đế Quốc, mà y lại là Trung tướng của Liêng Bang.

Có lẽ một ngày nào đó, khi bọn họ chạm mặt trên chiến trường, chắc chắn sẽ không tránh khỏi cảnh tượng chiến đấu tàn khốc, thậm chí tới mức một mất một còn.

Jeson thấy sắc mặt Arthur trầm xuống, tưởng rằng y vẫn còn bận tâm chuyện trận đấu, bèn mở miệng an ủi y:
– Thắng bại là chuyện thường của nhà binh, nếu đã được chọn vào đội vệ sĩ hoàng gia, tương lai nhất định sẽ có rất nhiều cơ hội thể hiện mình!
Có điều Arthur và Jeson đều không ngờ, cơ hội thể hiện mình lại đến nhanh như vậy!
Hôm sau, là lúc ba mươi người được chọn vào đội vệ sĩ hoàng gia gặp mặt Hoàng đế, đồng thời được trao tặng huân chương vinh dự.

Trước khi trận đấu kết thúc một ngày, đã có người nắm rõ số lượng tên tuổi và size quần áo của bọn họ, gấp rút hoàn thành ba mươi bộ quân phục dành riêng cho thành viên của đội vệ sĩ hoàng gia và đưa tận tay bọn họ vào sáng sớm hôm sau.

Không giống với quân phục truyền thống màu đen của Đế Quốc, đồng phục của đội vệ sĩ Hoàng gia cực kỳ lộng lẫy, áo trong bó sát màu đỏ tươi, cúc đính ở vạt trước áo và trên ống tay là sắc trắng bạc đẹp đẽ, phía trên cổ áo màu đen là hoa văn thêu tay hình cỏ ba lá màu bạc, phối với đai lưng màu trắng bạc, quần quân đội màu đen thẳng thớm và bốt quân dụng màu đen cao tới gần đầu gối làm từ da trâu.

Dù Arthur là quân nhân Liên Bang, nhưng y không thể không thừa nhận đồng phục của đội vệ sĩ hoàng gia thật sự rất oách!
Arthur thay xong quần áo, mở cửa ra ngoài, Jeson đã đứng ngoài cửa đợi y từ bao giờ.

Jeson thấy Arthur khoác trên mình bộ quân trang đẹp đẽ của đội hoàng gia, cậu chàng bỗng ngây ngẩn cả người.

Trong lần tuyển chọn này, cậu đã làm bạn với Arthur khá lâu, cũng không rung động mãnh liệt trước ngoại hình của y như lần đầu mới gặp nữa, nhưng đây là lần đầu tiên cậu nhìn thấy Arthur mặc quân trang, quân phục bó sát người, lại thêm bốt quân dụng cao cổ, càng tôn lên vòng eo mảnh khảnh, đôi chân thon dài và tỉ lệ dáng người gần như hoàn mỹ của y, khiến y trông có vẻ nghiêm nghị, bất khả xâm phạm, lại thêm cảm giác quyến rũ cấm dục không nói nên lời.

Jeson kìm lòng không đậu, bật lên tiếng tán thưởng:
– Ông trời ơi! Arthur, dáng vẻ này của anh quả thực…!rất đẹp!
Arthur bật cười nhìn Jeson, đáp:
– Cậu cũng đâu kém gì, trông đẹp trai lắm!
Dáng người Jeson cao lớn vạm vỡ, tóc với da lại rất trắng, khoác lên mình bộ quân trang màu đỏ tươi khiến cậu chàng trông có vẻ rất hào hùng, khí chất hiên ngang rắn rỏi bộc lộ một cách rõ ràng.

Arthur là một Beta, vì vậy từ nhỏ y đã rất hâm mộ những Alpha cao lớn vạm vỡ như cha mình và Jeson, y cảm thấy như thế mới là quân nhân thực thụ.

So với họ thì rõ ràng y thanh tú hơn nhiều, chưa đủ cường tráng vạm vỡ.

Trong lòng Arthur, đây vẫn luôn là điều y tiếc nuối bấy lâu nay.

Lần đầu tiên Jeson được Arthur khen, mặt mũi đỏ bừng nom chẳng khác gì quả cả chua, vươn tay túm tóc theo bản năng làm chiếc mũ quân dụng lệch khỏi đầu khiến Arthur bật cười.

Hai người vừa đi vừa nói chuyện, rảo bước tiến vào quảng trường lớn của hành cung Champs, lễ mừng hôm nay sẽ có sự hiện diện của quý tộc hoàng cung và các sĩ quan cao cấp.

Mà vị quân chủ cao quý nhất của Đế Quốc – Hoàng đế Muller bệ hạ cũng sẽ đích thân tiếp đón bọn họ và trao tặng huân chương vinh dự.

Khi Arthur và Jeson tới quảng trường lớn, mọi người gần như đã có mặt đông đủ, bọn họ nhanh chóng đứng vào vị trí của mình.

Arthur phát hiện bọn họ xếp hàng dựa theo thứ tự xếp hạng trong trận đấu cuối cùng, cũng có nghĩa y là người đứng đầu ở hàng thứ hai, còn Jeson đứng cuối cùng hàng thứ nhất.

Arthur đứng vào chỗ, vừa nâng mắt đã chạm phải một đôi mắt lạnh lùng màu lam, Joseph đứng ngay phía trước y quay đầu nhìn lại.

Ánh mắt của Joseph vừa sắc bén vừa lạnh lùng, gây cho người khác cảm giác áp lực.

Có điều Arthur là ai cơ chứ? Làm gì có chuyện bị khí thế của tên nhóc này áp đảo, thế là y lườm lại gã chẳng chút khách khí.

Ánh mắt hai người chạm nhau trên không trung, trong lòng ai nấy đều rung động.

Sau khi lườm nhau vài giây, Joseph bỗng sán lại gần, giọng nói nhỏ tới mức chỉ đủ hai người nghe thấy:
– Hừm, thế mà phát súng ấy không khử được cậu, Beta nhỏ bé, coi như cậu may mắn!
Arthur vốn chẳng muốn so đo với gã, chẳng ngờ Joseph vừa nhìn thấy y đã chủ động khiêu khích, y cười lạnh, lập tức đáp trả:
– Đó là bởi vị khả năng bắn súng của các hạ chẳng ra làm sao cả, về sau phải chăm chỉ luyện tập thêm nhé! Có điều, cậu sẽ không có thêm bất cứ một cơ hội nào nữa đâu!
Joseph mỉm cười với vẻ sâu xa:
– Cũng chưa chắc đâu, hãy cứ đợi đấy!
Arthur nheo nheo mắt, thái độ của Joseph khiến y vô cùng khó hiểu.

Về lý mà nói, hiện giờ bọn họ đều là thành viên của đội vệ sĩ hoàng gia, cho dù không trở thành bạn bè được thì cũng chẳng cần đối đầu gay gắt với y vậy chứ? Tuy rằng khi trận đấu diễn ra, bọn họ là đối thủ cạnh tranh, nhưng hiện giờ trận đấu đã chấm dứt, Joseph cũng trở thành người đứng đầu, y đã chẳng còn gì có thể uy hiếp đến gã nữa.

Nếu vậy chỉ còn lại duy nhất một cách giải thích, xét cách gã xưng hô vừa rồi, e rằng tên Alpha này là người theo chủ nghĩa sô-vanh, giống đối thủ Stafford của y khi còn ở trường quân đội vậy.

Những tên Alpha này luôn cho rằng Beta là giống người thấp kém, không xứng trở thành quân nhân, cho nên gã mới tìm trăm phương ngàn cách loại bỏ y.

Arthur đang tính đấu võ mồm với Joseph, bỗng mọi người reo hò hoan hô cả lên, đồng loạt đứng dậy cúi chào, đội cảnh vệ đang hộ tống mấy nhân vật quan trọng của Đế Quốc tiến vào hoàng cung.

Hoàng đế Đế Quốc – Muller lừng danh, dẫn đầu mọi người, tiếp đó là Repin – hoàng tử duy nhất của Đế Quốc.

Tuy vậy, toàn bộ lực chú ý của Arthur đều bị bóng dáng cao lớn khoác trên mình quân phục màu đen của Đế Quốc hấp dẫn….


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.
[ABO] Hướng Tới Bình Minh

Chương 20: Đại chiến cơ giáp người thật



Francois Riegel – Đại Nguyên soái hải-lục-không quân của Đế Quốc Tinh Diệu, cũng chính là đối tượng y lập lời thề phải tiếp cận ám sát!

Tuy khoảng cách giữa hai người lên tới vài trăm mét, Arthur không nhìn rõ gương mặt đối phương, nhưng chỉ cần liếc mắt một cái y đã nhận ra hắn! Đương nhiên rồi, khi bạn dùng ba mươi năm cuộc đời để thù hận một người, dốc hết sức lực điều tra mọi thứ về hắn, thì vào giây phút nhìn thấy người ấy, cho dù khoảng cách có xa hơn nữa, bạn chỉ cần liếc mắt một cái là sẽ nhận ra!

Không ngờ Francois bận rộn trăm công ngàn việc lại dành ra một ngày tham gia buổi lễ trao huân chương diễn ra vào hôm nay. Vào giây phút nhìn thấy hắn, Arthur đã hối hận! Nếu biết Francois sẽ đến, đáng lẽ lúc thi đấu y phải dốc hết sức lực, thể hiện xuất sắc, dành được vị trí đầu tiên để thu hút sự chú ý của Francois mới đúng, vậy mới có cơ hội tiếp cận hắn!

Có điều, dường như ông trời không bỏ rơi Arthur, lại ban cho y một niềm vui đầy bất ngờ!

Theo quy tắc trước kia, sau khi chọn ra ba mươi người xuất sắc nhất, danh sách tên ba mươi người sẽ được đưa tới bộ tư lệnh tối cao của Đế Quốc, sau đó những người này sẽ được bố trí làm quan vệ sĩ bên người thành viên Hoàng thất hoặc sĩ quan cao cấp.

Có điều không biết năm nay ban tổ chức bị làm sao, có lẽ là muốn hấp dẫn sự chú ý của các vị khách quý hôm nay mà bổ sung thêm một trận đấu phụ nữa: Top ba mươi điều khiển cơ giáp cá nhân, tiến hành thi đấu đối kháng với cơ giáp do người thật điều khiển!

Bấy giờ Arthur mới hiểu, câu nói vừa rồi của Joseph có ý gì. Y nghe nói Joseph và Hoàng thất có quan hệ rất xâu sa, mẹ của gã chính là em gái ruột của Hoàng hậu Selena đương nhiệm, nên rất có thể trước đó gã đã biết hôm nay sẽ có trận đấu cơ giáp.

Về chuyện đối kháng cơ giáp, Arthur không hề lo lắng, tinh thần lực siêu mạnh và kinh nghiệm thực chiến phong phú khiến y không e ngại bất cứ đối thủ nào. Điều đáng tiếc duy nhất là y không thể điều khiển Ngân Hồ tham gia thi đấu, mà phải sử dụng Mị Ảnh – cơ giáp của người y đang mạo danh.

Bên tổ chức tuyên bố quy tắc “Đại chiến cơ giáp”, thông qua cách rút thăm, tuyển thủ sẽ bắt cặp 2-2 đấu với nhau. Bởi vì chỉ có ba mươi người được chọn nên vòng đầu tiên sẽ có hai người được vào thẳng top 16, sau đó tiếp tục đấu 2-2, rồi tới top 8, bán kết, trận chung kết, cứ thế cho tới khi tìm được á quân và quán quân chung cuộc.

Arthur khá may mắn, vòng đầu tiên y rút trúng lá thăm trống rỗng, trực tiếp vào thẳng top 16. Có nghĩa là vòng đầu tiên y chỉ cần nghỉ ngơi dưỡng sức, nhìn người khác chém chém giết giết là được.

Sân bãi dành cho cuộc đối chiến cơ giáp được bố trí tại hồ Nguyệt Nha của hành cung Champs, nó là hồ nhân tạo có diện tích vài trăm héc-ta, nơi sâu nhất khoảng bảy, tám mét. Bởi vì mỗi cơ giáp đều có kích cỡ rất lơn, cao mười máy mét, nặng hơn trăm tấn, nên nếu thi đấu trên đất bằng sẽ chẳng khác gì động đất, nói không chừng còn phá hủy hết những công trình kiến trúc xung quanh. Để cuộc thi diễn ra trong khu vực nước sâu là biện pháp khá thông minh.

Vòng đầu tiên Arthur không phải thi đấu, y vừa hay có được cơ hội quan sát cơ giáp và thực lực của những tuyển thủ khác.

Phần lớn những người nằm trong top 30 đều là sinh viên tốt nghiệp từ những ngôi trường danh giá, gia cảnh giàu có, không phải xuất thân từ danh môn quý tộc thì cũng là con cháu nhà các sĩ quan cao cấp. Bởi vậy, bọn họ đều không tiếc tiền chế tạo cơ giáp hoàn hảo cho bản thân, đồng thời đó cũng là cách thể hiện thực lực quân sự của ngôi trường mình theo học.

Đây chính là thời đại mà chiến tranh không thể vắng mặt những cỗ máy hủy diệt lớn, cấp bậc cơ giáp được phân chia như sau: Cấp Siêu S, cấp S, cấp A, cấp B, cấp C và cấp D.

Cấp bậc cơ giáp được xác định dựa vào đánh giá tổng hợp từ ba tiêu chí: Giáp bảo vệ, tốc độ và khả năng tấn công. Mỗi một chỉ tiêu được đánh giá theo thang điểm từ 1 đến 10. Số điểm tổng hợp từ ba tiêu chí trên sẽ quyết định cấp bậc của cơ giáp: Từ 15-19 là cấp B, từ 20-24 là cấp A, 25-28 là cấp S, từ 29 điểm trở lên là cấp siêu S.

Trên thực tế, hiện tại, những cơ giáp cấp B và cấp C được quân đội sử dụng rộng rãi nhất, đội lính cơ giáp đặc chủng mới có thể điều khiển cơ giáp cấp A, cơ giáp cấp S thì cực rất hiếm, yêu cầu về tinh thần lực của người sử dụng cũng cực cao, dù ở Đế Quốc hay Liên Bang thì số lượng cơ giáp cấp S đều rất ít. Về phần cơ giáp trí năng cấp Siêu S, gần như là sự tồn tại chỉ có trong truyền thuyết, người bình thường có cố gắng cả đời cũng không thể đạt tới trình độ ấy. Hiện giờ, trên đời này chỉ có duy nhất một người có trong tay cơ giáp cấp Siêu S, đó chính là Nguyên soái Francois, ngài điều khiển cơ giáp cấp siêu S có tên Chúc Long.

Đối với những sinh viên tốt nghiệp từ trường quân đội mà nói, cho dù nhận được sự ủng hộ vững chắc từ gia đình và nhà trường, không tiếc vung tiền thì việc sở hữu một cơ giáp cấp B đã là chuyện đáng để tự hào rồi.

Chẳng nói đâu xa, cậu chàng Jeson sinh ra trong gia đình giàu có danh giá, đồng thời cũng là sinh viên xuất sắc tốt nghiệp từ trường quân đội Camillo cũng sở hữu một cơ giáp cấp B, tên là Viêm Lang. Viêm Lang có vỏ ngoài hợp kim màu đỏ thẫm trông cực đẹp, trên cánh tay phải được trang bị pháo điện từ đường kính lớn, bên tay trái là phi đao xoay tròn hệt như “Phong Hỏa Luân”*, trang bị vô cùng lợi hại.

Đặc điểm nổi bật của Viêm Lang là trọng lượng nhẹ, tốc độ nhanh, có lợi khi chiến giáp lá cà, năng lực cận chiến cực kỳ xuất sắc, có điều cũng chính vì thế, để duy trì tốc độ tấn công mà không thể không giảm độ dày của lớp vỏ kim loại bọc ngoài, khiến độ kiên cố của lớp bảo vệ chỉ ở mức trung bình. Viêm Lang có tham số tốc độ 7/10, tấn công 7/10, giáp bảo vệ 5/10; tổng 19 điểm, được coi là cơ giáp cấp B có trình độ cao nhất.

Viêm Lang có thể giúp Jeson phát huy phẩm chất bạo lực riêng của mình một cách hoàn toàn, tốc độ nhanh, tấn công mãnh liệt, sức bật vượt trội, quả nhiên, cơ giáp đối thủ của Jeson chưa chống đỡ được mấy chiêu đã bị phi đao xoay tròn của Viêm Lang chặt đứt cánh tay phải, trúng một cú đá móc cực hiểm, bay thẳng ra xa, cuối cùng bị pháo điện từ bắn xuyên qua khoang điều khiển, không thể không cúi đầu nhận thua.

Trận đấu cơ giáp tiếp theo cũng vô cùng ngoạn mục, Arthur quan sát nhìn những đối thủ đấu đá không chớp mắt, từ đó tìm ra kình địch tiềm ẩn của mình trong số bọn họ. Đa số các tuyển thủ đều sử dụng cơ giáp cấp B, có thể khiến Arthur ấn tượng sâu sắc, ngoài Viêm Lang của Jeson, còn có một cơ giáp màu vàng đen, trông hệt như Bumblebee.

Cơ giáp trông giống Bumblebee tên là Cuồng Bưu, tốc độ nhanh hơn cả Viêm Lang, tham số tốc độ đạt tới 9/10 lận, cũng vì thế mà lực tấn công yếu hơn chút, chỉ 5/10, nhưng bởi vì nó có tốc độ khủng khiếp nên gần như khiến đối thủ có tốc độ chậm chạp ở vào thế bị động, không có cơ hội đánh trả. Điều khiển Cuồng Bưu là tuyển thủ Gritte tới từ học viện quân đội Natsir – một trong ba trường quân đội nổi tiếng nhất Trác Nhã tinh. Khả năng của người này cũng không hề tầm thường, mức độ ăn ý với cơ giáp cực cao, động tác vô cùng trôi chảy, là một đối thủ cần lưu ý.

Có điều, sau khi Arthur xem xong trận đấu của Joseph, y không thể không thừa nhận, nếu như muốn đoạt giải quán quân, đối thủ nặng ký nhất của y vẫn là gã.

Cơ giáp của Joseph tên Hải Yêu, là cơ giáp cấp A duy nhất trong số ba mươi tuyển thủ. Vỏ kim loại màu xanh biếc tựa như làn sóng xanh nhấp nhô nơi biển cả, thân máy nhẹ nhàng hình giọt nước, sau lưng là một đôi cánh gió, có tác dụng giữ thăng bằng, hai bên trước ngực được trang bị sáu tên lửa đạn đạo, hai tay cơ giáp rất dài, phối hợp với hai chiếc đao ánh sáng được làm từ hợp kim ion. Loại đao ánh sáng hợp kim ion này vô cùng bá đạo, chém vỏ cơ giáp như chém bùn, năng lượng tự phòng ngự của cơ giáp không có bất kỳ tác dụng phòng thủ nào với nó, trừ phi lớp ngoài cơ giáp được trang bị lớp phòng ngự bọc thép đặc thù mới có thể ngăn được sức công phá của nó.

Ba tham số của Hải Yêu lần lượt là: Tốc độ 7/10, tấn công 8/10, giáp bảo vệ 7/10, là một cơ giáp cân đối, vừa có khả năng chiến đấu tầm xa, vừa phù hợp dùng trong cận chiến. Arthur âm thầm tán thưởng, không hổ là sản phẩm của học viện quân đội Louis, quả thực xứng đáng với cái danh trường quân đội đệ nhất Đế Quốc.

Gần như Joseph chẳng tốn chút sức lực nào, trong vòng ba chiêu, lưỡi đao ánh sáng hợp kim ion đã đâm thẳng vào khoang điều khiển của đối thủ hệt như cắt đậu hủ, giải quyết đối thủ một cách nhanh gọn.

Trận đấu vòng đầu tiên chấm dứt, top 16 người đã được xác định, Arthur chuẩn bị nghênh đón đối thủ của mình ở vòng đấu thứ hai. Dựa vào thứ tự rút thăm vừa rồi, đối thủ vòng này của Arthur là Gritte, cũng chính là chủ nhân của Cuồng Bưu.

Theo luật, trước khi thi đấu, tuyển thủ hai bên phải bắt tay chào hỏi.

Gritte là một Alpha tuy không cao nhưng rất rắn rỏi, mái tóc màu đỏ rực, mặt đầy tàn nhang, trông có vẻ kiêu ngạo mà bướng bỉnh. Arthur mỉm cười vươn tay ra, ý muốn bắt tay với đối phương, Gritte không vươn tay đáp lại ngay, đôi mắt lóe lên vẻ tàn nhẫn.

Arthur hơi sửng sốt, hình như y chưa từng đắc tội với Gritte mà? Sao Gritte lại nhìn y đầy địch ý như vậy?

Tuy Arthur không có ấn tượng gì, nhưng Gritte lại nhớ rõ Arthur như in. Lúc trước, ở vòng thi thứ ba, gã tổ đội với người khác cùng làm nhiệm vụ, khi vừa tới gần quân doanh địch, hai người bọn gã bị Arthur và Jeson mai phục bên đường tấn công, đồng đội của gã bị bắn chết tại chỗ, còn Gritte may mắn trốn thoát, nhưng gã bị trúng một phát đạn ở ngực, thiếu chút nữa là bị loại khỏi cuộc thi! Mà tay súng bắn tỉa bắn lén gã lúc ấy lại chính là Beta có mái tóc màu nâu xám và đôi mắt màu xanh lục trước mặt này đây, dù y có hóa thành tro gã cũng nhận ra!

Gritte là người hung dữ, có thù tất báo! Vừa rồi, gã chỉ cần liếc mắt một cái đã nhận ra Arthur! Gã vô cùng hưng phấn, thầm nghĩ: Tên nhãi ranh, lần này ông đây nhất định phải khiến mày chịu đau khổ, không hành hạ chết mày thì thật có lỗi với bản thân!

Gritte nhếch miệng cười lạnh rồi mới chầm chậm vươn tay ra, dùng sức nắm lấy bàn tay Arthur, nghiến răng nghiến lợi thấp giọng nói:

– Quả thực các hạ bắn rất hay, đến giờ ngực tôi vẫn còn âm ỉ đau; chỉ hi vọng năng lực điều khiển cơ giáp của các hạ cũng giỏi như kĩ thuật bắn súng của mình. Nếu không? Hừ, tao sẽ dẫm bẹp mày y như dẫm một con rệp vậy!

Được Gritte nhắc nhở, Arthur mới nhớ ra, thanh niên tóc đỏ này chính là con cá duy nhất lọt lưới trong kế hoạch tác chiến lần trước của y, hèn chi y cứ thấy gã quen quen. Xem ra đối phương rất hận y, lát nữa phải ứng phó thật cẩn thận mới được.

Arthur tháo chiếc nhẫn màu đen ra, dùng tinh thần lực mở khóa, khởi động cơ giáp Mị Ảnh. Sau khi tiếng “ầm ầm” vang lên, một cơ giáp màu xám bạc cao hơn mười mét xuất hiện trước mắt mọi người. Đây là lần đầu tiên Arthur nhìn thấy hình dáng thực của Mị Ảnh, dựa vào ngoại hình của nó, trông có vẻ bụi bặm chẳng chút thu hút, căn bản không thể so sánh với vẻ ngoài phong cách của Viêm Lang và sự bắt mắt của Hải Yêu. Bảo nó bình thường, không có gì đặc biệt còn là nói quá ấy chứ, phải nói là nó vô cùng xấu xí, hơn nữa nhìn có vẻ rất cũ kỹ.

Sau khi nhìn thấy Mị Ảnh, đám thí sinh chứng kiến trận đấu đều nở nụ cười chê bai. Trong suy nghĩ của bọn họ, cơ giáp cổ lỗ sĩ trong như đồ cổ này đáng lẽ nên đưa đi tiêu hủy rồi mới đúng, cũng chỉ có sinh viên ngôi trường nông thôn ở hành tinh Nam Thập Tự xa xôi vắng vẻ kia còn dùng thôi.

Arthur nghe thấy tiếng kêu đầy ngạc nhiên lại mang theo chút hả hê khi người khác gặp họa của Ngân Hồ vang lên:

– Ôi chúa ơi! Đây phải chăng là sinh vật tiền sử?!

*Là cái bánh xe gió có lửa của Na Tra đó ạ


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.