Bảo Bình như bị cơn gió và hương hoa cỏ cuốn đi. Đi được 1 lúc Bảo Bình thấy có 1 khoảng trống nên nằm xuống khoảng trống đấy. Hương hoa cỏ ngào ngạt thoải mái, không gian khá yên lặng thì bỗng nhiên Bảo Bình có tiếng bước chân 1 lúc 1 gần, Bảo Bình định ngồi dậy thì đã nghe tiếng nói.
– Ai cho cô vào đây??- Thiên Yết nhìn Bảo Bình hỏi.
– Mama nuôi cho tôi vào!!- Bảo Bình trả lời.
– Nhưng khu vườn này là của tôi. Cô mau ra khỏi đây.
– Soái ca mà ít kỉ thấy sợ…- Bảo Bình đứng dậy vừa đi vừa nói nhỏ.
– Cô vừa nói gì đấy.
– Tôi nói gì mặc tôi, liên quan gì đến anh..
– Cô……
– Cô đây có gì không con.
– Cô nhớ mặt cô đó.
– Mặt tôi, tôi không nhớ chẳng lẽ nhớ mặt anh.!!- Nói ròi Bảo Bình đi vào trong nhà.
Thiên Yết cảm thấy hôm nay bản thân mình rất lạ tại sao lại nói nhiều với cô ta như vậy? Tại sao lại cãi nhau với cô ta. Tại sao lại như vậy??
Bảo Bình đi vào nhà, 1 lúc sau thì bé Boo và Hà Phương cũng đến. Bảo Bình và bé Boo cứ thế mà chơi đùa cho đến hoàng hôn buông xuống lúc nào mà không hay.
____ Tua đến ngày hôm sau _____
Sau khi ăn sáng xong, Bảo Bình đang ngồi ở phòng khách thì Thiên Yết từ trên lầu đi xuống.
– Chiều nay cô có bận việc gì không?- Thiên Yết lạnh lùng hỏi.
– Có lẽ là không!!- Bảo Bình suy nghĩ ròi trả lời.
– Ok! Vậy tối nay cô có thể đi dự tiệc với tôi được không?
– Tiệc??
– ừm..
– Nhưng tôi đi lên đây chẳng có chuẩn bị gì cả.
– Việc đó cô không cần lo.
– Vậy để tôi hỏi mama nuôi xem sao.
– Ok! Chiều nay 5 giờ tôi đợi cô ở đây.- Nói ròi Thiên Yết đi lại lên phòng.
Sao khi xin phép và được sự đồng ý của Nhã Anh thì đúng 5 giờ Bảo Bình bước xuống trong trang phục khá đơn giản, áo thun trắng quần đen chân đi giày thể thao trắng trong đơn giản mà cá tính, cùng lúc đó Thiên Yết cũng bước xuống trong bộ âu phục lịch lãm mạnh mẽ, vì phòng của anh ở tầng trên phòng Bảo Bình nên cả 2 cùng xuống gara lấy xe. Trong lúc Thiên Yết lấy xe thì Bảo Bình có thấy khuất ở góc gara có 1 chiếc mô tô rất đẹp. Bảo Bình luôn mong muốn 1 lần chạy thử mô tô vì chạy mô tô trong nó rất tuyệt. Đang nhìn thì Thiên Yết bỗng nhiên lái xe trước mặt Bảo Bình làm chút nữa tim cô bay ra khỏi lòng ngực, khi hoàn hồn lại thì Bảo Bình mở cửa xe bước vào.
Xe Thiên Yết dừng lại trước 1 của hàng rất lớn. Bước vào bên trong, Bảo Bình cảm thấy đi bên Thiên Yết cô với anh ta 1 trời 1 vực nhưng cô chẳng mấy quan tâm vì Bảo Bình biết Thiên Yết cô vào đây để làm gì. Bước đến cửa thì có nhân viên mở cửa cho 2 người và cúi đầu chào, đi vào trong Thiên Yết chỉ nhìn nhân viên nữ bằng 1 ánh mắt rất chi là ” triều mến” cô nhân viên lập tức hiểu ngay và mời Bảo Bình đi theo mình, Bảo Bình liền đi theo. Sau vài giờ hết chọn quần áo ròi chọn giày tiếp đó là trang điểm đơn giản vì Bảo Bình không thích son phấn cho lắm nên Bảo Bình đã yêu cầu họ trang điểm nhạt thôi. Bảo Bình bước ra cứ như 1 nàng công chúa vậy, tóc được uốn nhẹ ở phần đuôi, diện 1 chiếc đầm màu trắng tới gối, chân đi cao gót có lắc chân, thêm trang sức càng tôn lên vẻ cao quý ở Bảo Bình. Thiên Yết đã bị đứng hình vài giây, ròi cùng Bảo Bình ra xe đi đến bữa tiệc.