Yêu Nghiệt Hoành Sinh

Chương 28



Buổi sáng Đinh Nghi ngủ dậy, rửa mặt sạch sẽ, thay quần áo đi ra cửa phòng, Lăng Tiếu đã làm xong bữa sáng, ngồi ở bàn ăn chờ y. Đôi mắt cậu còn có chút sưng, vẻ mặt cũng đã bình tĩnh rất nhiều, thấy Đinh Nghi đi ra, hướng y cười cười: “Sớm.”

Đinh Nghi cũng hơi cười, trong lòng có chút kinh ngạc, tối hôm qua cảm xúc của Lăng Tiếu còn kích động như vậy, đối với y vừa khóc lại rống, không nghĩ tới nhanh như thế liền khôi phục lại bình thường.

“Tôi quyết định gọi điện thoại hẹn Nhan đại ca ra gặp mặt.” Lăng Tiếu cúi đầu dùng dĩa ăn đùa nghịch trứng chiên trong đĩa, “Tôi đã suy nghĩ cẩn thận, là tôi không đúng, Nhan đại ca tức giận cũng phải. Tôi muốn giải thích với anh ấy, Nhan đại ca…… anh ấy cũng không phải người nhỏ nhen như vậy đúng không?”

Đinh Nghi chậm rãi nhìn chiếc bánh mì nướng phết bơ, gật gật đầu: “Đi đi, giải thích là đúng. Đem mọi chuyện nói rõ ràng là tốt rồi.”

Lăng Tiếu nâng mắt lên nhìn y: “Đinh Nghi, lời nói tối hôm qua của anh với tôi, tôi cũng nghĩ thật lâu. Anh nói tôi đối với Nhan đại ca hiểu biết quá ít, anh nói anh ấy thương tổn rất nhiều người thích anh ấy…… Nhưng mà tôi cẩn thận nhớ lại, Nhan đại ca trong những ngày cùng tôi hẹn hò, đối với tôi thật sự rất tốt. Đinh Nghi, nhiều năm như vậy, tôi cho tới bây giờ không chủ động làm cái gì, chỉ có lần này, tôi thật sự không muốn sẽ buông tay. Tô hy vọng cùng Nhan đại ca tiếp tục bên nhau.”

Đinh Nghi đem toàn bộ bánh mì đều phết đầy bơ, y không biết nên nói cái gì. Cổ vũ Lăng Tiếu dũng cảm theo đuổi hạnh phúc chính mình? Hay là lại dội cho cậu một chậu nước lạnh, nói rằng cậu không đáng, sớm hết hy vọng mà quên đi?

Đinh Nghi bỗng nhiên phát giác, vô luận y dùng thái độ thế nào tựa hồ đều ích kỷ.

Y đành phải trầm mặc, không đưa ra đề nghị gì, để cho Lăng Tiếu tự mình xử lý đi.

“Tôi ngày hôm qua, tâm tình quá kích động, không nên nổi giận với anh.” Lăng Tiếu mặt ửng đỏ, nhỏ giọng nói, “Tôi biết anh là vì muốn tốt cho tôi. Nhưng tôi cũng đã lớn như vậy, Đinh Nghi, kỳ thật tôi không phải trẻ con, anh có thể không cần lo lắng cho tôi như vậy. Về sau chuyện của tôi cùng Nhan đại ca, tôi hy vọng, tôi hy vọng……” Cậu có chút gian nan dừng lại một chút, tựa hồ không biết nên tìm từ như thế nào, “Tôi hy vọng anh cũng không cần, không cần……”

“Tôi cũng không cần phải xen vào, có phải không?” Đinh Nghi cười cười, ngẩng đầu nhìn Lăng Tiếu, “Tôi cho tới bây giờ cũng chưa có quản chuyện của cậu cùng Nhan Mộ Thương đi.”

Lăng Tiếu xấu hổ hạ mắt.

Đinh Nghi thở dài, cắn hai miếng bánh mì nướng cũng không có khẩu vị, thả xuống dĩa ăn liền chuẩn bị đứng dậy đi, Lăng Tiếu vội vàng ngẩng đầu, mở miệng kêu lên: “Đinh Nghi, thực xin lỗi……anh hãy nghe tôi nói, tối hôm qua Nhan đại ca tới tìm tôi, anh ấy hỏi tôi có phải cố ý hay không…… anh ấy thậm chí hỏi tôi có phải sớm biết rồi cho nên mới cố ý làm cho hai người khó chịu hay không! Đinh Nghi, tôi vẫn không dám hỏi anh – có phải anh và Nhan đại ca, trước kia từng ở bên nhau không?!”

Thân người Đinh Nghi chấn động một chút, sau một lúc lâu, mới chậm rãi lộ ra vẻ cười bất đắc dĩ, lắc đầu: “Cậu sao lại nghĩ như vậy…… Không thể nào. Cậu nếu lo lắng việc này vậy thì cậu yên tâm được rồi, về sau trong chuyện của các cậu, tôi sẽ không hỏi đến nữa.”

Y nói chuyện ngữ khí cũng không nặng, sau đó chỉ là nhẹ nhàng thở dài, liền đứng dậy rời đi.

Y không biết, hóa ra trong lòng Lăng Tiếu vẫn luôn nghi ngờ, y còn tưởng rằng mình cùng Nhan Mộ Thương đều che giấu rất tốt. Y nghĩ đứa nhỏ kia nếu vẫn luôn hoài nghi vậy sao có thể chịu đựng lâu như vậy cũng không nói ra?

Chỉ sợ không chỉ là hoài nghi, mà là đã muốn khẳng định bọn họ trong lúc đó có chuyện gì đi? Là bắt đầu từ lần bạn cùng học tụ tập y uống say, không cẩn thận ở trước mặt Lăng Tiếu thiếu chút nữa nói sai sao? Hay là sớm hơn, trước kia Lăng Tiếu cũng đã không tin y?

Trách không được Lăng Tiếu nói với y về sau không cần xen vào chuyện của cậu cùng Nhan Mộ Thương nữa. Như vậy cho dù y lo lắng, về sau cũng tuyệt không nhiều lời một câu.

Đinh Nghi đến công ty, để ý nhìn một chút tin tức giải trí trên báo cũng không thấy có ảnh y bị chụp đăng lên, vì thế nhẹ nhàng thở ra, âm thầm cười chính mình quả thật là đa tâm.

Chỉ sợ kia căn bản là muốn chụp Lăng Tiếu, không cẩn thận mới chụp đến y đi? Nghĩ như vậy, liền dứt khoát đem chuyện này bỏ xuống, chuyên tâm bắt đầu xem văn kiện.

Nhanh đến giữa trưa, đang chuẩn bị phân phó thư ký giúp y kêu đồ ăn bên ngoài, bỗng nhiên di động vang lên. Vừa thấy là một dãy số xa lạ, liền nghi hoặc nghe máy.

“Alo, ai vậy?”

“Đinh Nghi à? Tôi là Hạ Vũ Hàn.”

Đinh Nghi sửng sốt, Hạ Vũ Hàn là bạn cùng học đại học của y, bình thường liên hệ cũng ít, như thế nào lại đột nhiên gọi điện thoại cho y?

“Là cậu a, lâu rồi không gặp, có chuyện gì?”

“Giữa trưa có thời gian không? Có thể đi ra gặp một chút được không?”

“A…… Được rồi, vừa lúc tôi còn chưa ăn cơm, cùng nhau ăn một bữa đi.” Đinh Nghi nhìn nhìn thời gian, cùng Hạ Vũ Hàn hẹn địa điểm gặp mặt, liền cúp điện thoại thu dọn một chút, mặc áo khoác vào, mở cửa đi ra ngoài.

Đến chỗ hẹn, Hạ Vũ Hàn đã tới rồi, đang hút thuốc chờ y. Vừa thấy y tiến vào, liền hướng y vẫy vẫy tay.

Đinh Nghi ngồi xuống đối diện anh ta, trong lòng còn có chút nghi hoặc. Con người Hạ Vũ Hàn này, trước kia ở trong trường học cùng Đinh Nghi tình cảm cũng không phải rất sâu, hai người ăn cơm cùng nhau vài lần, cũng đều là cùng đám con trai tụ tập một chỗ. Sau khi tốt nghiệp thỉnh thoảng có liên hệ, nhưng giống như lần này chủ động hẹn y đi ra ăn cơm vẫn là lần đầu.

“Có việc tìm tôi sao?” Đinh Nghi cười cười, cầm lấy thực đơn gọi món ăn.

Hạ Vũ Hàn cũng không nói chuyện, chỉ là chờ sau khi phục vụ rời đi mới thản nhiên mở miệng nói: ”Cậu xem cái này trước đã.”

Đinh Nghi sửng sốt, thấy Hạ Vũ Hàn từ trong túi lấy ra một cái phong bì lớn đưa qua, liền tiếp nhận, rút ra mấy tấm ảnh chụp bên trong, vừa thấy, lập tức thay đổi sắc mặt. Mấy tấm ảnh chụp kia, tất cả đều là lúc y về nhà tối hôm qua ở cửa bị chụp đến.

“Sáng nay phóng viên ban giải trí giao cho tôi.” Hạ Vũ Hàn phun ra khói thuốc, nhìn Đinh Nghi, “Cậu cùng Triển Lăng Tiếu ở chung?”

“Cậu, cậu,” Đinh Nghi hơn nửa ngày mới phản ứng lại, giật mình nhìn Hạ Vũ Hàn, “Cậu công tác ở tòa soạn báo?”

“Cậu bây giờ mới biết ư?” Hạ Vũ Hàn giật mình hỏi lại một câu, lập tức cười khổ, “Tôi sáng nay nhìn thấy mấy tấm ảnh chụp này, chà, thật sự là khó lường, bạn đại học của tôi hiện nay nguyên lai là một nhân vật bát quái () rất hot a!”

() bát quái: nhiều chuyện, bị đem ra bàn tán

“Cậu đừng giễu cợt tôi, tôi làm sao dính dáng với bát quái chứ.” Đinh Nghi đem mấy tấm ảnh chụp kia thả xuống, bất đắc dĩ cười, “Lăng Tiếu là con trai của anh rể tôi, chúng tôi ở cùng nhau khá nhiều năm rồi.” Dừng một chút, có chút cẩn thận hỏi, “Loại chuyện này hẳn là không có cần thiết phải đăng báo đi? Tôi cũng không phải người nổi tiếng gì.”

“Dính dáng cùng người nổi tiếng, lại dính vào chuyện đồng chí, muốn thành người nổi tiếng còn không dễ dàng sao?” Hạ Vũ Hàn không cho là đúng cười cười, “Có người nổi tiếng nào lại có quyền riêng tư? Cấp dưới kia của tôi ghi chép lại những chuyện giải trí này rất giỏi, tối hôm qua suốt đêm tra được thân phận của cậu, lại tra được người đàn ông mấy ngày hôm trước bị chụp ở trước cửa nhà Lăng Tiếu lại là bạn học của cậu, càng hay là, ngay cả Đường Hoan cùng các cậu từng là bạn học cũng tra ra được.”

“Cái gì?” Đinh Nghi lần này thật sự là bị chấn động, “Ngay cả cái này cũng đều tra được?!”

“Tin tức nghề nghiệp bây giờ đều phát triển như vậy, gọi vài cuộc điện thoại, tra cứu thông tin trên mạng một lúc có cái gì mà tìm không được.” Hạ Vũ Hàn uống ngụm nước trái cây, “Cũng may tôi là tổng biên tập, tôi yêu cầu, không để cho bọn họ đăng bài báo này. Cậu nha, trở về quản lý tiểu tử kia nhà cậu một chút, về sau đừng ở trước truyền thông nói lung tung nữa.”

Đinh Nghi cười khổ: “Tôi đã nhắc nhở cậu ấy.” Trong lòng không khỏi cảm kích đối với Hạ Vũ Hàn, may có anh ta nói rõ ràng với vài phóng viên kia, thay y ngăn cản lại tai họa này, liền cười nói: “Lần này thật sự là cảm ơn cậu.”

“Không có gì.” Hạ Vũ Hàn phất phất tay, không thèm để ý nói, “Về sau cẩn thận một chút sẽ không có chuyện gì. Tôi nói với mấy phóng viên kia về sau đi theo Đường Hoan nhiều một chút, kiểu giống như cậu này không có tin tức gì giá trị, không cần lãng phí thời gian.”

Đinh Nghi nhịn không được cười ha hả, chân thành nói: “Cảm ơn cậu.”

“Ai, đúng rồi.” Hạ Vũ Hàn vừa uống nước trái cây vừa mơ hồ không rõ nói, “Cậu trước kia với Đường Hoan là bạn cùng học, không bằng giúp chúng tôi giới thiệu một chút, tòa soạn báo của tôi muốn phỏng vấn độc quyền anh ta.”

Đinh Nghi sửng sốt, Hạ Vũ Hàn thấy y vẻ mặt khó xử, cười cười: “Không tiện sao? Thôi quên đi.”

Đinh Nghi ngượng ngùng nói: “Thật có lỗi, tôi cùng cậu ấy tuy rằng là bạn học trung học….. Nhưng chúng tôi cũng không tính là rất quen thuộc……”

“Không sao, không sao” Hạ Vũ Hàn một hơi uống hết nước trái cây, cười nói, “Cậu cùng anh ta không quen, vậy cũng không có cách nào.”

Đinh Nghi có chút chột dạ: “Ngại quá, không giúp gì được cậu.”

“Ai, không có gì.” Hạ Vũ Hàn lắc đầu, lộ ra cái cười khổ, “Tôi kỳ thật không nên tới nhờ cậu loại sự tình này. Nói như thế nào đây? Giống như cùng cậu trao đổi điều kiện…… Chính là người đàn ông kia thật sự rất khó hẹn, nhất định không chịu nhận bài phỏng vấn độc quyền nào của bất cứ tòa soạn nào. Tòa soạn báo nhỏ của chúng tôi cũng muốn lấy địa vị vượt trội a, thôi quên đi, tôi vẫn là cố gắng dựa vào chính mình, một lần nữa da mặt dày đi thử xem được không.”

Đinh Nghi một trận mồ hôi lạnh, Hạ Vũ Hàn nói đúng, y nghe được đối phương muốn y giúp hẹn gặp Đường Hoan, quả thật là cảm thấy Hạ Vũ Hàn tựa như bàn điều kiện cùng y, giống như giúp y một lần y sẽ báo đáp. Chính mình…… đích thực có chút lòng dạ tiểu nhân.

Sau khi nói lời tạm biệt cùng Hạ Vũ Hàn, Đinh Nghi nhìn nhìn đồng hồ, còn cách giờ làm một chút thời gian, chi bằng trở về công ty. Đang không chút để ý ung dung, di động lại vang lên.

Lấy ra vừa nhìn thấy, là số của Nhan Mộ Thương.

Do dự một chút, vẫn là nhận cuộc gọi, đang muốn hỏi hắn chuyện gì, Nhan Mộ Thương đã mở miệng trước: “Đinh Nghi, mau đến nhà của tôi đi.”

Trong lòng Đinh Nghi cứng lại: “Tại sao? Có chuyện gì?”

Bên kia trầm mặc một chút, sau đó mới nói: “Lăng Tiếu ở nơi này của tôi.”

Đinh Nghi hô hấp căng thẳng: “Cậu ấy làm sao vậy?”

“…… Cậu tới đây đi.”

Gác điện thoại, Đinh Nghi kinh ngạc đứng tại chỗ, một hồi lâu sau, vội vàng giơ tay vẫy tắc xi, hướng đến nhà Nhan Mộ Thương.


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.