Ngón tay Đường Tuế Như sắp chạm điện thoại chốc lát liền thu lại.
Diệp Cô Thâm đâu phải trâu già, đơn giản chính là hồ ly.
Tính toán cô đúng không?
Rất tốt!
“Con đói, ăn cơm đi!” Bỗng nhiên cô đứng dậy, đi tông giẫm lên sàn nhà, phát ra âm thanh “bang bang.”
Tiểu nha đầu rất tức giận.
Cô tức giận, lần đầu tiên cha mẹ không dỗ cô, mà nói chuyện khi bé của cô cho Diệp Cô Thâm, còn nói để anh không cần so đo tính trẻ con của cô.
Cái quỷ gì.
Diệp Cô Thâm mới là con bọn họ đi.
Trong lúc ăn cơm, Đường Tuế Như gia giáo tốt, đương nhiên không làm loạn trên bàn cơm.
Nhưng mà.
Bỗng nhiên ba Đường nói với Diệp Cô Thâm “Huấn luyện quân sự của Tuế Tuế chưa được một nửa liền đi ra, cũng làm trễ nải công việc của cháu, Cô Thâm, nếu không buổi tối cháu đem cô ấy trở về.”
“Không muốn.” Cô lắc cái đầu nhỏ, còn gắp một miếng thịt kho tàu cho ba Đường “Ba, chú Diệp còn có công việc phải bận rộn, đường đường là quân trưởng Xích Sính Quân, sao quản được một cái nho nhỏ học sinh huấn luyện quân sự, ba cũng không cần làm khó chú Diệp.”
“Cũng đúng.” Ba Đường ăn miếng thịt con gái gắp, cảm giác rất ngon “Vậy sau này, Tuế Tuế liền nhờ Cô Thâm chiếu cố thật tốt, còn có quản giáo, thật ra cô ấy rất nghe lời.”
“Con không nghe lời.” Đường Tuế Như nhỏ giọng nói một câu, chít ít chuyện lấy chồng không nghe.
Ánh mắt Diệp Cô Thâm thâm thúy dứt khoát “Bác yên tâm, cháu sẽ thương yêu cô ấy.”
Lời này, sao có cảm giác không đáng tin đâu.
Nhưng mà, Đường Tuế Như không nghĩ tới, còn có thêm chuyện không đáng tin cậy ở phía sau.
Cô vô tội nhìn mẹ Đường thu thập hành lý “Mẹ, mẹ muốn đóng gói đem con ra khỏi nhà, tự lực cánh sinh sao?”
“Không phải, để chồng tương lai con nuôi.”
“….” Đường Tuế Như nhìn bà một cái, xoay người đi ra ngoài.
Dưới lầu không tìm thấy bóng dáng ba và Diệp Cô Thâm, lại trông thấy hai người từ thư phòng đi ra.
Hình như ba rất vui vẻ.
“Con thật muốn biết, Diệp gia cho ba bao nhiêu chỗ tốt, để ba bán nữ cầu vinh còn vui vẻ như vậy.” Cô đứng cuối hành lang, chậm rãi nói.
“Tuế Tuế, không nên nói bậy, ông nội Càn cùng ông nôi con là bạn cách mạng, mới có hôn sự của các con! Tin cha, con sẽ thích Cô Thâm.”
“Con không có không thích chú ấy a…” Đường Tuế Như cười, đôi mắt màu hổ phách nhìn Diệp Cô Thâm “Chú Diệp đẹp trai như vậy, là nữ nhân liền thích, ngược lại, con chán ghét chính là ba tự mình đính hôn cho con.”
Diệp Cô Thâm cúi đầu nhìn khuôn mặt nhỏ của cô, thích anh? Nha đầu này lại nói láo.
Lúc nhìn thấy anh rõ ràng là bộ dáng hận không thể chết đi.
Cô đứng bên người Diệp Cô Thâm, nhìn ba Đường chằm chằm “Bây giờ là thời đại gì, còn lời cha mẹ, lời bà mai, ông nội con cứu ông nội Càn, ông nội Càn không thể lấy thân báo đáp liền để con của ông lấy thân báo đáp, phương thức này thật để người ta cảm động.”
“Vậy con đi tìm ông nội con đi.” Ba Đường lạnh lùng nói.
“Ông nội sẽ không để các người đóng gói hành lý của con, đưa đến trong nhà chú Diệp.” Đường Tuế Như lấy điện thoại di động ra, cô thật sự rất muốn gọi điện cho ông nội.
“Tuế Tuế, để ba nói một chút, rất lâu ba chưa nghe tiếng ông nội con.”
“Bao lâu?” Cô hỏi.
“Mấy phút đi.” Ba Đường nhìn chằm chằm màn hình điện thoại di động, tiểu nha đầu, còn có thể chơi được ông.
Đường Tuế Như đang muốn tắt điện thoại , điện thoại liền thông.