Xuyên Việt Ma Hoàng Võ Tôn

Chương 71: Đảo Ma Vực



“Lạch cạch” một tiếng, xiềng xích trên cổ tay Kỳ Quan Duệ được mở ra.

Hắn động động cánh tay một chút, trên mặt lộ ra nụ cười ngọt ngào, sau đó hắn giơ tay lên, đưa vết đỏ bị xiềng xích cạ vào đến trước mặt Cố Bạch, vẻ mặt trong chớp mắt biến thành ủy khuất: “Ca ca, đau quá…”

Cố Bạch đen mặt.

Vừa rồi tâm tình còn tốt, trong nháy mắt liền biến thành “囧” (gào thét –ing)!

Tiểu Sơn đang làm nũng… biếи ŧɦái đang làm nũng…

— — tính ra thì, đều là một.

Kỳ Quan Duệ trầm thấp tiếp tục nói: “Ca ca giúp em liếm một cái, được không?” Hắn mân mê mặt Cố Bạch, nhẹ giọng nói, “Liếm một cái, nhất định liền không đau.”

Cố Bạch vô lực đỡ trán.

Ở chung với biếи ŧɦái thật tình mệt mỏi quá…

Quan trọng nhất bây giờ không phải là dùng cách của em giải quyết vấn đề cho tốt sao mà còn ở đây nũng nịu lãng phí thời gian là sao hả biếи ŧɦái chết tiệt em có biết lấy đại cục làm trọng là như thế nào không hả a a a!

Kỳ Quan Duệ giơ tay không động, quyết tâm biểu lộ nếu Cố Bạch không phối hợp hắn cũng không phối hợp.

Cố Bạch thở dài, có lệ mà liếm một chút.

Kỳ Quan Duệ lập tức thỏa mãn thu tay lại, hắn vận chuyển võ khí một vòng trong cơ thể, sau đó đưa tay cho Cố Bạch: “Ca ca có thể kiểm tra cơ thể em một chút.”

Cố Bạch mặt than nắm lấy tay Kỳ Quan Duệ, trong lòng OS tuôn trào.

Kiểm tra cơ thể cái mông! Còn nói kiểu dâʍ tà như vậy được a mi rốt cuộc là biếи ŧɦái hay là lưu manh có thể nghĩ thứ gì bình thường được không!

Nhưng mà OS thì OS, Cố Bạch sớm đã luyện thành khả năng mặt thị tâm phi tiếp tục phát huy.

Cho nên võ khí của Cố Bạch, cũng lực tự nhiên mà theo tay của Kỳ Quan Duệ chui vào kinh mạch toàn thân của hắn, thuận thế dò xét một chút tình huống võ khí vận chuyển trong cơ thể hắn.

Được rồi, đúng là võ khí đi ngược chiều!

Thân là tác giả Cố Bạch biết rõ từng cái bàn tay vàng y viết cho nhân vật chính biếи ŧɦái, huyết mạch Thôn Thiên Huyền Mãng rất cường đại, cho nên có thể bắt chước những lực lượng nhỏ yếu hơn nó. Bởi vì bản thể cường đại, nên dù võ khí đi ngược chiều cũng không ảnh hưởng đến kinh mạch, đương nhiên càng không xuất hiện vấn đề phải hấp thu huyết mạch để bù đắp gì đó — — Thôn Thiên Huyền Mãng từ xưa đến giờ đi săn chính là huyết nhục rồi còn đâu?

Cho nên Cố Bạch ngay từ đầu đã biết mình có thể tra xét được gì trong cơ thể Kỳ Quan Duệ, mà khi y thật sự tra xét được, vẫn có thể không áp lực bảo trì cao lãnh.

Cố Bạch gật đầu: “Anh phải làm như thế nào?”

Kỳ Quan Duệ nhoài qua, lặng yên với tay phải, trực tiếp nắm lấy tay phải Cố Bạch, tay trái cũng nắm lấy tay trái Cố Bạch, tư thế như vậy, giống như muốn lập tực kéo Cố Bạch vào trong ngực.

Hắn ôn nhu cười: “Ca ca cái gì cũng không cần làm, để em làm là được…”

Cố Bạch bị biếи ŧɦái ôm tới ôm lui riết cũng thành thói quen, y liền “Ừ” một tiếng, chờ biếи ŧɦái tiếp tục động tác.

Kỳ Quan Duệ nắm tay Cố Bạch, võ khí trong cơ thể lập tức phóng xuất ra, hỗn độn trong cơ thể Cố Bạch.

Hắn ôn nhu thì thầm: “Ca ca nghe khẩu quyết của em, đem toàn bộ võ khí ép trong đan điền, sau đó đem võ khí em truyền qua cho ca ca đi khắp toàn thân…”

Cố Bạch làm theo lời Kỳ Quan Duệ, quả nhiên rất nhanh đã đem võ khí của mình ép thành một khối nho nhỏ như một hạt châu — — mẹ ơi! Chẳng lẽ chính mình ép ra một viên sỏi trong người mình sao!

Sau đó y lại cảm giác được một luồng võ khí xa lạ vận chuyển toàn thân, ấm áp dễ chịu nhưng lại mang theo một loại hương vị hỗn loạn.

Trên thực thế, nếu thân thể Cố Bạch không phải thuộc tính Hỗn Nguyên võ thể, cũng không cách nào nhẹ nhàng dung nạp lực lượng của người khác vào trong thân thể của mình như vậy.

Năng lực này trong nguyên tác cũng là thuộc về nhân vật chính biếи ŧɦái đã ăn luôn Tử Xa Thư Bạch, nhưng bây giờ ngược lại tiện nghi cho Tử Xa Thư Bạch hàng fake này là y, trở thành bàn tay vàng của y.

Kỳ Quan Duệ lại một chút cũng không keo kiệt, hắn vẫn duy trì tư thế chiếm tiện nghi này mà chuyển cho Cố Bạch lượng võ khí tương đương với Võ Sư cao cấp, trong kinh mạch của y nghịch chuyển làm ngụy trang.

Còn Cố Bạch khi phát giác võ khí truyền qua càng ngày càng ít, liền giãy dụa một cái.

Chiếm tiện nghi chưa đủ sao, nhìn như đôi cẩu nam nam vậy!

Kỳ Quan Duệ thuận theo buông tay ra.

Cố Bạch sửng sốt, biếи ŧɦái lại dễ dãi như vậy?

Y đã chuẩn bị xiềng xích cho tình huống biếи ŧɦái không nghe lời rồi, nhưng hình như biếи ŧɦái lại ngoan ngoãn để cho y xích lại?

Kỳ Quan Duệ như xem thấu ý tưởng Cố Bạch, rất dịu ngoan mà nhìn Cố Bạch, ôn nhu nói: “Em yêu mến ca ca, em cái gì cũng nghe ca ca.”

Cố Bạch muốn che mặt.

Y thật sự không muốn thừa nhận, y lại bị dụ rồi.

Mẹ nó du͙ƈ vọиɠ chinh phục của nam nhân một khi đã được thỏa mãn, ngay cả chỉ số thông minh cũng rơi thảm…

Trong bầu không khí chọc người mù mắt này, thuyền lớn một lần nữa tiến lên, lấy tốc độ càng nhanh tiếp cận đảo Ma Vực.

Thiếu nữ ma nhân Tân A là một thuyền nương không tồi, nàng canh chuẩn thời gian thuyền lớn cập bến lúc trời tối đen.

Bốn phía một mảnh đen thui, đưa tay không thấy được năm ngón, nhìn quanh cũng không thấy nguồn sáng nào.

Quả thực là thời cơ tốt để ẩn thân nha!

Cố Bạch vung tay thu thuyền lớn vào không gian võ cụ, khoác bên ngoài một thân bạch y của mình một bộ áo khoác màu đen.

Trong tiểu thuyết, nam phụ anh hùng/đại hiệp/công tử danh môn/thời thượng, đều phải mặc một thân bạch y để biểu hiện khí chất cao cao tại thượng lãnh khốc thoát tục của mình, nếu không mặc từ đầu đến chân trắng tuyệt đối sẽ ngại ngùng không dám dùng ánh mắt băng giá nhìn xuống một đám “phàm nhân ngu xuẩn”, nhưng nếu nam phụ nói trên lại là nhân vật phản diện thì sẽ vì trang phục và đạo cụ này trong đêm tối bị nhân vật chính quơ được manh mối, đối với nhân vật phản diện chỉ có kết quả từ chết đến bị thương.

Làm một tác giả đã phóng bút ra vô số bộ chủng mã, Cố Bạch sẽ vì trang B mà làm ra hành động ngu xuẩn như vậy sao?

Đương nhiên, y sẽ không.

Cho nên trong đêm tối, tốt nhất vẫn là đồ đen ở chung tốt đẹp với bóng đêm đi…

Kỳ Quan Duệ tán thưởng nhìn Cố Bạch một cái.

Hắn biết Tử Xa Thư Bạch khác với đám đồ ngu sĩ diện ngoan cố không chịu thay đổi, Tử Xa Thư Bạch hiểu được lui tiến — — hắn biết, cho dù Tử Xa Thư Bạch là một người rất thích hưởng thụ, nếu hoàn cảnh yêu cầu, y so với bất luận kẻ nào càng có khả năng thích ứng.

Đó cũng là một trong những điều khiến hắn yêu thích không muốn buông, không phải sao?

Kỳ Quan Duệ tuy không mặc đồ đen, nhưng cũng không phải màu quá sáng, Tân A trước kia thường xuyên làm phi tặc, vốn có không ít y phục dạ hành, bởi vậy ba người ăn mặc đều rất hợp tình huống, sau một tiếng chú ý của Tân A, liền cấp tốc theo nàng đi về phía một con đường nhỏ.

Con đường nhỏ này, chính là đường dẫn đến nơi ở của một trong Ma Vực Ngũ Lão, Đại Lực Viên Vương Tân Hâm Bá.

Ở đây, chúng ta cần giới thiệu một chút tình huống của Ma Vực.

Ma Vực trải qua rất nhiều năm sinh sôi nảy nở, đã hình thành một tộc đàn cực lớn — — võ khí ngược chiều có thể làm người biến thành ma nhân, nhưng không cướp đi năng lực sinh dục của ma nhân — — càng đáng sợ hơn là, con cái do ma nhân sinh hạ, cho dù chỉ có một trong hai phụ huynh là ma nhân, đều sẽ là ma nhân.

Bởi vì đảo Ma Vực vốn là một hòn đảo khổng lồ, tổng số ma nhân sinh sống đã đạt tới con số hơn một ngàn vạn.

Thậm chí mỗi ma nhân, đều có thiên phú tập võ.

Sinh sôi nảy nở qua bao năm, trên đảo Ma Vực tổng cộng phân chia làm năm thế lực, người cầm đầu chính là Ma Vực Ngũ Lão.

Đại Lực Viên Vương Tân Hâm Bá, Liệt Địa Tượng Vương Lưu Ngọ Hành, Bôn Lôi Báo Vương Lâu Bào, Khiếu Thiên Lang Vương Thương Diệu, Phúc Hải Long Vương Ngôn Hồng.(*)

Tân A chính là cháu ngoại của Đại Lực Viên Vương, đồng thời cũng là đứa con duy nhất của con gái Tân Hâm Bá, cho dù đã bị đuổi đi, vẫn là trân bảo quý giá nhất của vị Viên Vương này.

Trong nguyên tác nhân vật chính lợi dụng Tân Á chiếm được không ít chỗ tốt từ Viên Vương, cho dù Tân Á vốn là kiểu nhân vật chỉ có khuôn mặt còn đại não trống trơn, ban đầu vẫn có thể trở thành nữ nhân nhân vật chính sủng ái nhất.

Mà hiện tại, bọn họ cũng đi về phía vị Viên Vương này.

Cố Bạch vừa nghĩ, vừa vận lực vào mũi chân phóng nhanh.

Đại khái che che giấu giấu đi vội nửa canh giờ, Tân A quẹo trái quẹo phải trên đường nhỏ đến cửa sau một tòa nhà lớn nhất trong một tòa thành… Thiên Môn.

Thiên Môn này, trên cơ bản là một lối vào địa đạo.

Ba người dọc theo mặt đất ẩm ướt mà đi, không biết đã quẹo bao nhiêu lần.

Tân A xốc lên một cái cửa ngầm trên đỉnh đầu, dẫn đầu nhảy ra ngoài.

Kỳ Quan Duệ là người thứ hai, sau đó hắn vươn tay kéo Cố Bạch lên.

Nơi bọn họ đến, là một khuê phòng thiếu nữ.

Trên trần khuê phòng này còn được khảm ít nhất mấy trăm khối Dạ minh châu to như ngón cái.

Quả thực so với nhà giàu mới nổi còn nhà giàu mới nổi hơn.

Tân A nói: “Đây là khuê phòng của thuộc hạ.”

Cố Bạch yên lặng nhìn trời.

Lão gia tử vẫn yêu thương cháu gái cho dù đuổi cháu gái đi rồi vẫn định kỳ sai người vệ sinh phòng hơn nữa muốn trong phòng cháu gái vĩnh viễn đèn đuốc sáng trưng giống như cháu gái vẫn còn ở đây loại sự tình mượn vật nhớ người này thật là sến quá đi mà!

Cố Bạch xoay người, không còn nghi ngờ liền thấy được giường lớn mềm mại chứa được đến năm sáu người lăn lộn do lão gia tử phái người tỉ mỉ tạo ra kia.

Thiết lập như vậy trong nguyên tác đương nhiên là chuyên môn tạo ra cho nhân vật chính cùng thiếu nữ fap fap fap, nhưng mà hiện tại… Cố Bạch không dám nghĩ thêm nữa.

Thiếu nữ Tân A lập tức trung thành nói: “Chủ nhân cùng thành chủ nghỉ ngơi ở trong này, thuộc hạ ở bên ngoài thủ vệ cho hai vị.” Nàng nhìn vẻ mặt Kỳ Quan Duệ, rất thông tuệ mà bồi thêm một câu, “Phòng tắm ở nơi đó, nước được dẫn từ suối nước nóng.” Nàng chỉ một chỗ bên hông, nói tiếp, “Trong tủ có rất nhiều quần áo còn mới.”

Kỳ Quan Duệ vừa lòng cười cười, phất tay: “Ngươi đi đi.”

Cố Bạch: “…”

Em gái em nói nhiều như vậy là muốn làm gì a em gái! Em không phải là bình hoa đại não trống trơn không biết nhìn sắc mặt người khác sao vì cái gì bây giờ đột nhiên trở nên thiện giải nhân (biếи ŧɦái) ý như vậy thật không khoa học!

Không đợi y nhìn theo em gái ra khỏi phòng, tay y đã bị người nắm lấy.

Cố Bạch vừa nhấc mắt, liền nhìn thấy tươi cười tiêu chuẩn của Kỳ Quan Duệ.

y mặt không đổi sắc: “Chuyện gì?”

Kỳ Quan Duệ trừng mắt nhìn: “Ca ca, chúng ta đi tắm đi.”

Tiếp đó, Cố Bạch liền không hề có sức chống cự mà bị lôi vào phòng tắm, lại không hề có sức chống cự mà ở trong nước bị câu dẫn, sau đó lại càng không hề có sức chống cự mà bị biếи ŧɦái lật qua lật lại, như vậy lại như vậy…

Trong đêm đầu tiên đến Ma Vực, Cố Bạch đầy đủ thể nghiệm tính ưu việt phong tình của giường lớn nơi xa lạ — — cho dù dùng lực mạnh cỡ nào, giường kia đều ngoan cố không phát ra một tiếng lay động nào, không hề để hoạt động lửa nóng về đêm làm ảnh hưởng giấc ngủ hàng xóm!

Chất lượng thật sự tuyệt vời… Móa nó biếи ŧɦái chết tiệt!

Thắt lưng của lão tử!

­­­­­­­­­_______________________________

Chú thích:

(*) Đại Lực Viên = Vượn mạnh mẽ

Liệt Địa Tượng = Voi vỡ đất

Bôn Lôi Báo = Báo tia sét

Khiếu Thiên Lang = Sói hú trời

Phúc Hải Long = Rồng lật biển


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.