Xuyên Thành Trà Xanh Thanh Niên Trí Thức Trong Truyện Niên Đại

Chương 22: Tả Doanh Doanh vào huyện



Tả Doanh Doanh biết Bạch Thu và Hạ Trường Phong cùng nhau vào huyện, trong lòng rất tức giận.

Cô ta cũng không hiểu tại sao mình lại quan tâm đến vậy, cứ như thể đối phương im lặng không tiếng động chớp lấy cơ hội của cô ta, nếu không phải hàng xóm nói thì cô ta sẽ không biết.

Tả Doanh Doanh nói: “Bọn họ thật sự đã lên huyện?” Giọng nói của cô ta hơi run rẩy, dùng móng tay cấu mạnh vào lòng bàn tay, cảm giác đau đớn bén nhọn truyền đến lúc này mới khuyến cô ta bình tỉnh lại.

Dì hàng xóm không biết vì sao, nói: “Không rõ, ngày hôm qua không thấy về, quan tâm họ làm gì, tối nay cùng nhau đi xem phim.”

Cuối thu, tổ sản xuất cho mọi người nghỉ lễ, chọn ngủ ngon ở nhà ngày đầu tiên, người dân trong thôn hôm nay cho biết có thể buổi tối sẽ có một bộ phim cổ trang về thời Kháng chiến.

Bây giờ họ đã nhàn rỗi, không lo lắng về việc mệt mỏi trong mùa thu hoạch, hiện tại có thể thoải mái, cùng người nói chuyện đều không kìm lòng được cao giọng, thời đại này thôn với thôn có sự phân bì, thôn cách vách bọn họ Đại Ngưu thôn năm ngoái trước mặt năm đều là tiên tiến vào, nếu không có vụ thu hoạch mùa thu năm nay họ cũng không thể vượt mặt.

Đại Ngưu thôn lần này ai cũng không nói tiếng nên! Ai kêu bọn họ lúc nào cũng đắc chí? Bọn họ đi bên ngoài mở hội không ít lần chèn ép Hạ Kiến Quốc. Đứng quân lệnh trạng đem tất cả mọi người giật mình, không ít làm náo động, nói cái gì người có bao nhiêu gan, mà có bao nhiêu sinh. Ý tứ nói thôn bọn họ nhát gan, là kinh sợ người, đông bắc người tối không thể kích, bởi vậy lên tới trưởng thôn xuống tới thôn dân cũng có thể sinh khí! Kết quả đại ngưu thôn hiện tại không dám thu, dự định tái đĩnh đĩnh, nhìn lương thực còn có thể hay không thể nhiều giao điểm.

Chính là bởi vì có quan hệ như vậy, Trần Gia Loan lần này mọi người đều có một tia kinh hỉ, hôm nay không ít các cô thím đi vào cổng thôn ăn hạt dưa tán gẫu, chỉ sợ người của Đại Ngưu Thôn không nhìn thấy.

“Con không đi xem phim.” Tả Doanh Doanh từ chối lời mời của bà cô hàng xóm.

Khi về đến nhà, Tả Doanh Doanh tìm năm mươi xu mình giấu, bây nhiêu đây đã là không ít, nhiều cô gái trạc tuổi cô ta trong thôn còn chưa từng chạm qua tiền.

Tả Doanh Doanh cảm thấy như vậy vẫn chưa đủ, vốn dĩ muốn tiết kiệm một ít tiền lên huyện tìm cơ hội, nhưng việc Bạch Thu vào thành đã kích thích cô ta, cho nên hôm nay cô ta mới quyết định đi.

Sau khi cô ta chia tay với Tống Trí Thành, gia đình rất lo lắng và muốn cô ta kết hôn sớm, cô ta rất tức giận nếu không phải với Hạ Trường Phong thì cô ta nhất định không gả.

Lấy chồng quê sớm, sinh con sớm thì phí cả đời, chuyện của Tiết Hải khiến bố mẹ cô ta không hài lòng và soi mói, thời đại này người làm chủ kinh tế trong nhà mới có địa vị.

Cha mẹ cô ta đều là những kẻ nhu nhược, nếu cô ta giàu có cha mẹ cô ta khẳng định sẽ cung cô ta, nói không chừng Hạ Trường Phong cũng sẽ nghĩ khác về năng lực của cô ta.

Tả Doanh Doanh nhẫn tâm cướp năm tệ riêng của cha cô ta, năm tệ này được cha cô ta dành dụm giấu trong hộp thuốc lá, lần trước cô ta vô tình phát hiện, lần này trộm tiền đi, nhân tiện đem hộp thuốc lá của ông ta giấu trong tủ của mẹ cô, giả vờ rằng tiền riêng của ông ta bị mẹ cô phát hiện lấy đi.

Sau khi làm tất cả những điều này, cô ta không cảm thấy có lỗi gì cả, cô ta nghĩ rằng trong tương lai cô ta kiếm được tiền rồi sẽ hiếu kính với cha mẹ bao nhiêu đây có là gì.

(Đọc truyện tại Watt.pad: KimHoang33 đừng đọc ở trang reup nhé!)

– ————–

Tìm em gái Tả Phân Phân nói đi thị trấn mua băng đô màu đỏ.

Ai mà biết được Tả Phân Phân nói: “Em cũng muốn đi.” Cô gái mới lớn đều yêu thích làm đẹp, nếu có kiểu băng đô mới là có thể nổi bật giữa đám con gái!

Tả Doanh Doanh trợn mắt nói: “Không được, chị đã bày xong với người khác rồi.”

Tả Phân Phân đành phải bỏ cuộc.

Tả Doanh Doanh đột nhiên nhớ tới cái gì, thay đổi nóng nảy vừa rồi nói: “Nếu không thì em đưa tiền cho chị đi, nếu có gặp thì chị sẽ mua giúp em.”

Tả Phân Phân không có tầm nhìn nhiều như Tả Doanh Doanh, ở nhà cô cũng là loại người chăm chỉ, ít nói, ngày thường cũng không đào bới tiền của. Những năm này mới tích góp lại năm mao tiền.

Cô muốn đếm ra hai xu, nhưng Tả Doanh Doanh đã nắm lấy, nói: “Chị ơi, em lấy hết rồi. Hiện tại trên thị trường có bán kim cương giả, nhưng rất đẹp, nhiêu đây nhất định có thể mua.” *(t hơi hoang mang khúc thì chị khúc thì em rồi là em hay chị?)

Tả Phân Phân bất đắc dĩ không muốn tốn nhiều tiền như vậy để ua kẹp, trong lòng có chút hối hận: “Vậy không mua nữa.”

Khi tiền đã vào tay Tả Doanh Doanh, không có lý do gì phải trả lại, cô ta nói: “Em là em gái của chị, cho dù em không làm gì, chị cũng sẽ là người đầu tiên mua cho em. Được rồi, không nói với em nữa, ba mẹ sẽ trở về. Nói với cha me chị đi ra ngoài một chuyến… “Nói xong, cô rời đi, đi đến trung tâm giáo dục thanh thiếu niên, lừa vài nữ thanh niên trí thức cùng nhau đi lên huyện.

Tả Doanh Doanh tán gẫu, nói sẽ làm người dẫn đường đưa bọn họ đi huyện, nữ thanh niên trí thức có cái nhìn khá tốt về cô ta, dễ dàng đi nhờ một chiếc máy kéo ở đầu thôn, đi vào huyện. Thời đại này mọi người đều chất phác, ngược lại tiện đường cũng không cần tiền của họ, dọc đường vui vẻ vào thành phố.

Tả Doanh Doanh nghĩ hiện tại đã có sáu tệ, còn chưa nghĩ ra làm gì kiếm tiền, tuổi còn nhỏ sợ lên huyện nữa bước khó đi, lập tức nhơ lại một người như Hắc Lão Dương, kiếp trước cô ta đã kiếm được rất nhiều tiền khi bán đồ đạc.

Người dân trong huyện chỉ ăn một món duy nhất. Thịt gà, đồ linh tinh và hàng vịt là thức ăn thừa trong lò mổ không bao nhiêu tiền, cô ta sẽ làm một số món ăn ngon và cô ta chắc chắn sẽ kiếm được nhiều tiền nếu cô ta bán sỉ nó cho Hắc Lão Dương.

Kiếp trước cô ta đã giành được sự chú ý của Hắc Lão Dương với khẩu vị của mình, lần này định liên hệ trước, đối phương có thiện chí thì có thể mua hàng, hiện tại thật sự khác với hồi xưa, tiền vốn hiện tại cô ta có quá ít không thể mạo hiểm.

Lúc này, người bên cạnh khẽ chạm vào cô ta khiến cô ta run lên.

“Sao vậy?”

Thanh niên nữ trí thức bên cạnh tên là Trần Lộ nói: “Cô vừa rồi đang suy nghĩ cái gì, tôi gọi cô nữa ngày trời.”

“Còn gì nữa, có phải đang nhớ đến Tống Trí Thành không?” Văn Nhất Thiên, một nữ thanh niên hoạt bát nói.

Tả Doanh Doanh xấu hổ cúi đầu, cô ta không cần nói những lời như vậy, người khác sẽ chủ động giúp cô ta truyền tin, sẽ có hiệu quả hơn lời nói của cô ta.

Khi mọi người nhìn thấy vẻ mặt của cô, đều có chút sững sờ, nói: “Cô còn thích anh ta sao?” Các cô gái trên xe đều là thanh niên có học thức cùng nhóm với Bạch Thu. Tất cả mọi người đều biết chuyện cô ta chia tay với Tống Trí Thành, mọi chuyện lúc đó đã nói hết.

Mà ngày hôm nay tiếp xúc, mọi người cảm thấy được cô ta vẫn rất đơn thuần thiện lương, trong lúc nhất thời liền thay cô ta bất bình dùm

“Có chuyện này,…” Đều là đứa nhỏ, không biết nên nói như thế nào đây.

Tim Tả Doanh Doanh lệch một nhịp: “Làm sao vậy?”

“Tống Trí Thành đang cùng Điền Nga thôn của cô yêu đương.” Trần Lộ nói.

Tả Doanh Doanh bị tin tức nặng nề này đánh một hồi lâu cũng không phục, lồng ngực lên xuống, thật sự rất tức giận, Tống Trí Thành làm sao dám tìm người khác…

Lần trước ở trong rừng, đối phương rõ ràng nói đợi cô ta ba năm.

Ôi, đúng là miệng lưỡi của đàn ông, toàn lừa dối.


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.