Xuyên Thành Thế Thân Bạch Nguyệt Quang Làm Trời Làm Đất Của Nam Chủ

Chương 7: Người duy nhất được đối xử đặc biệt



Edit: Aly

Ngoài cửa sổ ánh mặt trời rạng rỡ.

Thẩm Thời Yến mở mắt, nhìn thấy nữ nhân đang ngoan ngoãn được ôm vào trong lòng ngực, che miệng khẽ khụ vài tiếng.

Nữ nhân này ngủ cũng rất say, nghĩ đến tư thế ngủ của cô tối hôm qua, sắc mặt nam nhân đen lại, thật sự không đủ lịch sự.

Giống y như đúc những gì cô mô tả, vô cùng không an phận, không chỉ thích nhích tới nhích lui, còn thích quấn lấy người, tay chân đều treo trên người hắn.

Nếu không phải xác định lúc ấy cô đã ngủ, hắn sẽ phải hoài nghi nữ nhân này nhất định là cố ý!

Lăn lộn đến nửa đêm, không thể chống cự tác dụng của thuốc, mới có thể ngủ.

Thẩm Thời Yến nhíu nhíu mày, thật không biết bản thân tối hôm qua tại sao không đem cô ném xuống giường.

Cố ý dùng tay nhéo nhéo mũi của cô, Thẩm Thời Yến rất chờ mong sau khi Giang Miên tỉnh lại nhìn thấy mình, bộ dáng vừa kinh ngạc vừa hoảng loạn, có chút giống hamster nhỏ sợ hãi.

Giang Miên rất mau đã thở không nổi, giãy giụa hếch hếch mũi, lông mi kích động lợi hại, giống như sắp tỉnh.

Thấy cô ngủ không thoải mái, ác khí nghẹn trong lòng nam nhân mới thoải mái hơn nhiều.

Thẩm Thời Yến buông tay ra, chờ mong Giang Miên tỉnh lại, nhưng mà Giang Miên cũng không có tỉnh lại, khuôn mặt cọ cọ ổ chăn, tiếp tục ngủ.

Thẩm Thời Yến rất không thoải mái, cố ý nhéo mũi cô lần nữa, mới buông ra.

Nữ nhân này ngủ giống như heo, chơi đùa như thế nào cũng không thành, lặp lại vài lần, Thẩm Thời Yến mất đi hứng thú.

Giữa chiếc giường trắng như tuyết mọc ra một đoàn, Giang Miên ôm chăn ngủ, đến nỗi người nam nhân bên cạnh không biết đã rời giường khi nào.

Giang Miên ngủ một giấc đến mặt trời lên cao, mới chậm rãi mở mắt.

Ngủ nhiều, người cũng bắt đầu mơ hồ, đã quên hết thảy chuyện phát sinh tối hôm qua.

Duỗi người, xoa xoa đôi mắt nhìn bốn phía, còn tưởng rằng bản thân đang ở trong một khách sạn xa hoa mà tiểu trợ lý đặt cho.

Khát nước, xuống giường chân trần đạp lên trên mặt đất, lập tức đi thẳng ra bên ngoài.

Rót hơn nửa chén nước xuống, lúc này mới cảm thấy triệu chứng khát khô trong cổ họng khá hơn nhiều.

“Giang tiểu thư, cô tỉnh rồi!”

Một giọng nói thình lình vang lên từ phía sau lưng, Giang Miên hoảng sợ, trong tay không nắm chắc, chiếc cốc trượt khỏi lòng bàn tay, lăn vài vòng trên mặt đất.

Cô kinh ngạc quay đầu lại nhìn về phía đối phương, “Cô là ai?”

Hà Lai mặc bộ trang phục công sở màu xám đậm, giày cao gót và tất chân, cả người trông đầy khí chất.

Kinh ngạc qua đi là mờ mịt, nữ nhân trước mắt cô một chút ấn tượng cũng không có.

Hà Lai nghịch mái tóc xoăn, trên mặt lộ ra một tia tươi cười ôn hòa: “Giang tiểu thư, tôi là thư ký của Thẩm tổng Hà Lai!”

Giang Miên khẽ nhíu mày, Hà Lai tên này nghe rất quen thuộc, như là đã nghe qua ở nơi nào.

Từ từ, Thẩm tổng?!

Cô bỗng nhiên nhớ tới bản thân xuyên vào trong một quyển tiểu thuyết, trở thành nữ phụ ác độc.

Mới tối hôm qua, cô còn ngủ một giấc với nam chủ!

Mà Hà Lai trước mắt, cô cũng có ấn tượng.

Hà Lai là thư ký của Thẩm Thời Yến, vẫn luôn yêu thầm nam chủ, cũng là nữ phụ pháo hôi giống cô.

Bất quá IQ và EQ của Hà Lai cao hơn nguyên chủ, thủ đoạn cũng cao minh, sống đến cuối cùng, không giống cái chết trực tiếp của nàng.

Hà Lai ghen ghét nguyên chủ có một khuôn mặt giống với Đường Miên, sau khi biết nguyên chủ trở thành tình nhân của nam chủ, không những không lộ sắc mặt, ngược lại còn bắt đầu làm bạn tốt với nguyên chủ.

Vì hấp dẫn lực chú ý của nam chủ, Hà Lai đã cho nguyên chủ không ít chủ ý xấu, làm rất nhiều chuyện mất mặt xấu hổ, thậm chí sau khi bạch nguyệt quang của nam chủ trở về, còn khuyến khích nguyên chủ làm không ít chuyện xấu, cùng nhau khi dễ nữ chủ……

Trên danh nghĩa là vì trợ giúp nàng, trên thực tế căn bản là đang hại nàng, có thể nói sở dĩ kết cục của nguyên chủ bi thảm như vậy, một là bản thân ngu ngốc, hai là tin vào chủ ý của người tỷ muội Hà Lai này.

Cố tình nguyên chủ còn dại dột muốn chết, không biết nhìn người, nhận định Hà Lai là thiệt tình thực lòng đem nàng trở thành tỷ muội tốt, cho đến cuối cùng những gì hai người làm hoàn toàn bại lộ, Hà Lai sớm có chuẩn bị, chính mình sạch sẽ ra khỏi những việc này, đẩy tất cả nồi cho nguyên chủ, nguyên chủ lúc này mới minh bạch Hà Lai chính là tiểu nhân hai mặt.

Đáng tiếc lúc này đã muộn!

Giang Miên phục hồi lại tinh thần, nguyên lai Hà Lai có dáng vẻ như thế này.

Không thể không nói mị lực của nam chủ, hầu như mỗi một nữ phụ lớn lên có vài phần xinh đẹp đều yêu thầm hắn.

Hà Lai không chỉ lớn lên đẹp, gia thế cũng tốt, cô ta vì Thẩm Thời Yến, tình nguyện từ bỏ cuộc sống của thiên kim tiểu thư, chạy tới làm thư ký cho Thẩm Thời Yến, làm một thư ký kiêm luôn việc vặt, công cụ hỗ trợ tình yêu.

Đánh giá xong, thu hồi tầm mắt Giang Miên lá mặt lá trái cười: “Thư ký Hà?”

Giang Miên vừa tỉnh ngủ, quần áo lỏng lẻo mặc trên người, trên làn da trắng nõn lộ ra một vài vết tích ái muội.

Hà Lai quả thực là ghen ghét đến sắp nổi điên, những năm gần đây không phải không có nữ nhân chơi tâm cơ tiếp cận Thẩm Thời Yến, nhưng Giang Miên là người duy nhất thành công.

Tối hôm qua bọn họ ngủ chung, khẳng định là tiện nữ nhân này câu dẫn, bằng không trên người cô sao lại có những dấu vết đó.

Lộ ra bên ngoài da thịt nhiều như vậy, không biết phía dưới lớp quần áo còn có bao nhiêu dấu vết không nhận ra.

Càng muốn Hà Lai càng ghen ghét, ánh mắt nhìn về phía Giang Miên tràn ngập u ám.

Bất cứ ai bị ánh mắt âm độc như vậy nhìn, trong lòng cũng sẽ không thoải mái, như có một con rắn độc vẫn luôn nhìn chằm chằm ngươi, tùy thời tùy chỗ muốn thừa dịp ngươi không chú ý cắn một ngụm.

Thật không biết nên phun tào nguyên chủ như thế nào, địch ý của Hà Lai rõ ràng như vậy nàng cũng không nhìn ra, còn tưởng rằng Hà Lai là thiệt tình muốn làm bằng hữu với nàng.

Hà Lai vẫn giống với cốt truyện ban đầu, điên cuồng ghen ghét cô, lại còn muốn làm tỷ muội tốt với cô, sau đó đào hố cho cô nhảy.

Giang Miên khịt mũi coi thường, cô cũng không phải là nguyên chủ, sao có thể ngu xuẩn mắc mưu.

Hà Lai nhìn chằm chằm Giang Miên, chợt liếc mắt nhìn qua Giang Miên thật là có điểm giống Đường Miên, nhưng nếu cẩn thận so sánh, phong cách của hai người lại hoàn toàn khác nhau.

Đường Miên là loại hình thanh thuần, lúc trước khi còn ở trường học, đã được mệnh danh là hoa khôi thanh thuần nhất, nhưng mà Giang Miên mặc dù giờ phút này để mặt mộc, không trang điểm, lại là ôn nhu.

Cặp mắt trong trẻo như nước rất lớn, tròng mắt đen nhánh lấp lánh tỏa sáng, như dãy ngân hà rơi xuống trong đó, đặc biệt là trên khóe mắt phải còn có một nốt ruồi màu đen, càng tăng thêm vài phần mê người.

Hà Lai khẽ cắn môi, cứ luôn để hồ ly tinh như vậy bên người, Thẩm Thời Yến sao có thể sẽ đem lực chú ý đặt ở trên người mình!

Giang Miên thật sự rất không thích ánh mắt của Hà Lai, cũng cảm thấy đôi mắt của nguyên chủ rõ ràng bị mù.

“Thư ký Hà?”

Hà Lai vội vội vàng vàng thu liễm ánh mắt của bản thân, cắn răng lộ ra một nụ cười hòa thuận thân thiện với Giang Miên, “Làm sao vậy?”

Một tiếng thư ký Hà khiếp nhược, đem suy nghĩ của Hà Lai từ trong biển lửa hừng hực ghen ghét thiêu đốt kéo lại.

Giang Miên nhíu mày, thân mình lui về phía sau nửa bước, nhìn về phía ánh mắt của cô tràn ngập hoang mang và sợ hãi, “Thư ký Hà, trên mặt tôi có thứ gì sao, tại sao cô cứ nhìn chằm chằm vào tôi?”

Nụ cười của Hà Lai có vài phần cứng đờ, không thể không tìm lấy cớ lừa dối cô: “Giang tiểu thư cô rất đẹp!”

Nội tâm Giang Miên trợn to mắt, lão nương lớn lên đẹp, còn cần cô nói!

Bất quá đừng cho là tôi không nghe ra ý ở ngoài lời của cô, còn không phải lớn lên giống nữ chủ sao, có chuyện gì lớn!

Dù sao cô cũng không thèm để ý!

Giang Miên giả vờ nghe không hiểu ý tứ của cô ta, xấu hổ cười cười, cùng Hà Lai thổi phòng lẫn nhau, “Thư ký Hà, đừng khen tôi, trông cô vẫn đẹp hơn, da dẻ cũng tốt!”

Hà Lai tuổi cũng không nhỏ, làn da căng mọng tràn ngập collagen, thoạt nhìn đã tiêu không ít tiền cho cơ sở thẩm mỹ.

Có tiền thật tốt, muốn giữ cho mình luôn trẻ trung như hiện tại.

Nói vài câu khen ngợi, khiến Hà Lai rất hưởng thụ, ghen ghét trong lòng không khỏi phai nhạt vài phần.

“Gọi thư ký Hà quá xa lạ, cô gọi tôi Hà Lai đi?” Hà Lai thể hiện năng lực tương tác của mình, “Bạn bè của tôi đều gọi tôi là Lai Lai, cô cũng có thể gọi tôi như vậy!”

Hà Lai là thư ký của Thẩm Thời Yến, nguyên chủ đương nhiên muốn nịnh bợ một phen, thuận tiện cho hành trình về sau hỏi thăm Thẩm Thời Yến.

Vừa thấy Hà Lai chủ động lôi kéo làm quen với cô, Giang Miên đầu tiên là biểu hiện ra bộ dáng thụ sủng nhược kinh, sau đó liền kích động nói năng lộn xộn: “Thật vậy chăng, tôi có thể gọi cô là Lai Lai sao?”

Hà Lai gật đầu đồng ý, “Giang tiểu thư……”

“Thật tốt quá!” Giang Miên vui sướng hoan hô một tiếng cắt ngang lời nói của cô ta, nhiệt tình nắm lấy tay cô ta: “Lai Lai, cô cứ gọi tôi Miên Miên là được, về sau chúng ta chính là chị em tốt!”

Ánh mắt chân thành tha thiết, phảng phất thật sự đã coi Hà Lai trở thành chị em tốt của mình.

Trong lòng Hà Lai chế nhạo một tiếng, nhìn về phía Giang Miên ánh mắt lộ ra khinh thường, thầm nghĩ sinh viên còn đi học hiện tại, thật là vừa ngu xuẩn vừa ngây thơ, quá dễ lừa gạt!

Giang Miên cảm động, Hà Lai nhanh chóng thu hồi khinh thường của mình, giả vờ chân tình thực lòng mà gọi một tiếng: “Miên Miên!”

Tình nghĩa tỷ muội giả dối của hai người, cứ thế mà định ra.

Giang Miên không nghĩ cùng Hà Lai xé rách mặt, cô còn muốn dựa vào Hà Lai giúp mình ra chủ ý xấu!

Sau khi có Hà Lai, cô còn lo lắng không thể bị nam chủ chán ghét sao!

Nghĩ đến thực mau sẽ có thể bị nam chủ đá văng, trong lúc nhất thời ánh mắt Giang Miên nhìn về phía cô ta có thêm vài phần chân thành!

Hà Lai nhìn thấy ánh mắt có chút ngu xuẩn của Giang Miên, nảy ra ý hay, đã nghĩ xong nên làm Giang Miên xấu mặt như thế nào.

“Đúng rồi Miên Miên, Thẩm tổng để tôi giúp cô trang điểm, nói rằng đêm nay muốn mang cô tham dự tiệc tối!”

Giang Miên nhanh chóng nghĩ tới chuyện phát sinh trong cốt truyện.

Nguyên chủ câu dẫn không thành, sau khi bị Thẩm Thời Yến đuổi ra ngoài, Hà Lai thu lưu nàng, còn để nàng ở cùng với mình, cũng bắt đầu từ lúc ấy, nguyên chủ liền đem Hà Lai trở thành chị em tốt của mình.

Đầu tiên Hà Lai giả vờ thân thể không thoải mái, cố ý nhắc đến việc hôm nay sẽ đi cùng Thẩm Thời Yến tham dự tiệc tối.

Nguyên chủ đối với Thẩm Thời Yến cũng không hết hy vọng năn nỉ ỉ ôi Hà Lai, Hà Lai giả ý không thể từ chối nàng, mới để nàng thay thế.

Sau đó, nguyên chủ ở tiệc tối bị thiên kim hào môn của Hà Lai làm cho xấu mặt, chọc Thẩm Thời Yến chán ghét.

Hiện tại Hà Lai thế nhưng chủ động đem cơ hội này nhường cho cô, vậy cô cũng chỉ có thể từ chối thì bất kính!

Tuy rằng, cốt truyện tối hôm qua có chút sụp đổ, bất quá vẫn có thể quay trở về!

Giang Miên vờ như không biết, hoang mang a một tiếng, “Tôi sao? Chỉ là Thẩm tiên sinh anh ấy, anh ấy rõ ràng dặn tôi ngoan ngoãn ở khách sạn, không được phép đi ra ngoài!”

Cô ủy khuất nói, biểu hiện ra một bộ rất sợ Thẩm Thời Yến tức giận.

Hà Lai khẳng định gật đầu: “Đây là ý tứ của Thẩm tổng, nếu không đi, Thẩm tổng sẽ tức giận!”

Giang Miên vẫn như vậy, Hà Lai lại khẳng định nói: “Miên Miên, cô là cô gái duy nhất Thẩm tổng đặc biệt đối xử!”


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.