Mắt thấy con trai vừa thấy Cố Tư đến, đôi mắt sáng hẳn lên, Lâm Duyệt Dung tâm tắc không chịu được. Bất quá nàng lúc trước đã bị Trang Ngôn giáo huấn lại, bảo nàng không cần quản chuyện bọn họ vợ chồng son, cho nên Lâm Duyệt Dung cũng không dám trắng trợn táo bạo đối xử với Cố Tư thế nào.
Nàng nhìn nhìn Trang Hàn, lại nhìn nhìn Cố Tư, đang muốn nói cái gì, liền nghe Trang Hàn nói: “Mẹ nếu không có chuyện gì liền trở về đi, con khá tốt.”
Nhìn thoáng qua con trai bị băng gạc bọc giống như xác ướp, Lâm Duyệt Dung đau lòng quay mặt qua chỗ khác. Con đã như vậy còn nói khá tốt, muốn cho mẹ đi con cứ việc nói thẳng nha.
Lâm Duyệt Dung vừa đau lòng vừa tức giận rời đi, Cố Tư nhìn theo bóng dáng nàng, đối Trang Hàn nói: “Mẹ sẽ không sinh khí đi?”
“Không có việc gì.” Trang Hàn nói: “Người già sinh khí nhiều có thể xúc tiến khí huyết tuần hoàn, giảm bớt bệnh tật.”
Cố Tư: “…” Gặp qua người nói lung tung, nhưng chưa thấy ai có thể nói lung tung như vậy.
Trang Hàn duỗi một đôi tay bị bọc đến ngón tay cũng nhìn không thấy, nói: “Em thế nào? Không bị thương đi?”
Cố Tư nhìn Trang Hàn, nhu tình mật ý cười nói: “Em không có việc gì.”
“Vậy là tốt rồi.” Trang Hàn nói: “Em cũng thật là, chính mình xông lên làm gì? Nếu mang theo người tới, vậy kêu người tới cứu tôi không phải tốt hơn sao.”
Cố Tư cũng cảm thấy chính mình lúc ấy rất không bình tĩnh, bằng không Trang Hàn cuối cùng cũng sẽ không vì cứu chính mình mà quăng ngã thảm như vậy.
Nàng nhẹ nhàng xoa xoa tay Trang Hàn, thật cẩn thận nói: “Cảm giác thế nào? Có rất đau hay không?”
Trang Hàn xác thật rất đau, bất quá hắn nghĩ là nam nhân, cũng không thể giống như nữ nhân lải nha lải nhải, vì thế hắn nói, “Không đau… Tê.”
Kết quả hắn còn chưa có nói xong, lại động đến vết thương ở miệng, đau đến mức nước mắt lưng tròng.
Trang tổng bị bắt cóc tuy rằng tổng cộng mới không đến hai ngày, nhưng lúc tin tức bị truyền ra vẫn là khiến cho người người chấn động. Đối với rất nhiều người mà nói, ảnh hưởng lớn nhất đại khái chính là mới vừa nghe đến tin tức Trang Hàn bị bắt cóc, còn chưa có kịp làm cái gì, liền nghe được tin tức Trang Hàn đã được cứu ra.
Không ít đối thủ cạnh tranh với Trang Hàn đều là bóp cổ tay thở dài, đầu năm nay án bắt cóc cũng có thể nhanh như vậy đã phá sao? Bọn bắt cóc thật là càng ngày càng không biết cố gắng.
Ba ba Trang Hàn – Trang Ngôn ở thời điểm Trang Hàn còn đang hôn mê tới bệnh viện nhìn thoáng qua, lúc sau liền rời đi, cửa phòng bệnh lại có bốn bảo tiêu tới đứng, chứng minh hắn đã từng đã tới.
Cố Tư bị bộ dáng Trang Hàn chọc cười, lúc này có một nam nhân ôm bó hoa tươi tiến vào, vừa nhìn thấy Trang Hàn liền rất thân thiết cười nói: “Anh tỉnh rồi a?”
Trang Hàn trong lòng buồn bực, trong lòng nói người này là ai? Chẳng lẽ là kẻ ái mộ Cố Tư nào đó? Liền thấy Cố Tư cười nói: “Lần này có thể nhanh như vậy tìm được anh, ít nhiều cũng nhờ hắn.”
“Nga.” Trang Hàn nhìn Chu Hổ đang tự hỏi đây là vị nào, liền thấy Chu Hổ đem một bó hoa cúc ánh vàng rực rỡ đưa đến trước mặt Trang Hàn nói: “Anh rể, thích không?”
“…” Trang Hàn nhất thời không biết nên hỏi hoa cúc này là có ý tứ gì, hay là nên hỏi hai chữ anh rể là có ý tứ gì.
Cố Tư cho rằng Trang Hàn thích hoa cúc, cho nên liền đem hoa cúc kia cắm ở bình hoa trên đầu giường. Chu Hổ ngồi ở mép giường nói: “Anh rể, lần này bị bắt cóc, người lo lắng nhất là chị của tôi. Anh biết không? Cả người nàng đều thay đổi, tôi cũng không dám tin tưởng cái người đầy sát khí…”
“Khụ khụ.” Cố Tư một bên cắm hoa một bên nói: “Cậu không phải nói công ty rất bận sao, nếu không liền đi trước đi, A Hàn biết tâm ý của cậu là tốt rồi.”
“Công ty rất bận cùng tôi có cái quan hệ gì?” Chu Hổ không thể hiểu được nói: “Ba tôi còn chưa có về hưu đâu.”
Chu Hổ bị bọn bảo tiêu mời ra khỏi phòng bệnh, Trang Hàn hỏi Cố Tư, “Em có phải hay không đã gạt tôi cái gì?”
Cố Tư nói: “Muốn uống nước không?”
Hôn mê lâu như vậy, xác thật có cảm giác khát nước. Cố Tư dùng muỗng nhỏ, một muỗng một muỗng đút nước cho Trang Hàn. Sau khi uống xong lại lau miệng cho Trang Hàn, động tác ôn nhu như vậy, Trang Hàn cảm thấy Cố Tư giống như lại thay đổi.
“Công việc thế nào?” Trang Hàn nói: “Em chiếu cố tôi như vậy, có chậm trễ công tác không?”
“Không có việc gì.” Cố Tư cười nói: “Có chút công việc em có thể lấy về nhà làm, chiếu cố anh tương đối quan trọng hơn.”
Trang Hàn trong lòng còn nhớ thương chuyện người thừa kế Trịnh Ninh, hắn nói: “Trịnh tổng như thế nào không có tới?”
Cố Tư khoanh tay, hỏi: “A Hàn, anh giống như rất để ý Trịnh tổng?”
Đó là vì em mà chọn lựa chồng tương lai, tôi có thể không thèm để ý sao? Trang Hàn không dám đem ý nghĩ trong lòng nói ra, liền nói: “Mọi người đều là người làm ăn, có chút quan hệ không tránh được.”
Cố Tư trên mặt bất động thanh sắc, kỳ thật trong lòng còn đang nói thầm. Trước lúc chuyện bắt cóc phát sinh nàng còn rối rắm chuyện Trang Hàn thật Trang Hàn giả, sau khi chuyện bắt cóc xảy ra, đầu óc nàng tất cả đều là muốn đem Trang Hàn cứu ra, không còn có suy nghĩ nào khác. Sau đó nàng rớt xuống bậc thang, bị Trang Hàn gắt gao bảo hộ ở trong ngực.
Khi đó trong lòng nàng bỗng nhiên trở nên vô cùng rõ ràng, chính mình trước kia thật sự đã từng thích Trang Hàn kia, nhưng vào giờ khắc đó nàng cái gì cũng không nghĩ tới, nàng chỉ nghĩ gắt gao ôm người trước mắt này. Nhưng mà hiện tại nàng lại không thể không một lần nữa đối mặt với một vấn đề, đó chính là Trang Hàn hiện tại, trước kia đến tột cùng là cái dạng người gì? Hắn trước kia có từng thích nữ nhân không?
Nghĩ như vậy nội tâm của Cố Tư lại sợ hãi, có loại cảm giác người trên toàn thế giới tất cả đều là tình địch.
Trang Hàn nào biết Cố Tư suy nghĩ lung tung nhiều như vậy, hắn chính là xem biểu tình cũng biết Cố Tư đối với Trịnh Ninh là không có cảm giác gì, nói cách khác cái người thừa kế này lại thất bại. Cố Tư thấy Trang Hàn nhắm mắt, liền hỏi hắn, “Làm sao vậy? Không thoải mái sao?”
“Đau đầu.” Trang Hàn nói: “Tôi có cảm giác nhân sinh rất gian nan.”
Vết thương trên người Trang Hàn nặng nhất chính là vết bỏng trên tay, còn lại không có thương tổn đến gân cốt, cho nên rất mau là có thể xuất viện. Hắn có bác sĩ gia đình, ở tại trong nhà cũng tương đối thoải mái.
Thời điểm bác sĩ Lý mỗi ngày tới đổi thuốc cho Trang Hàn, tâm tình phi thường phức tạp. Cũng không biết là từ khi nào bắt đầu, vợ chồng Trang tổng liền luôn là bị thương không ngừng. Không phải hai người cùng nhau bị thương, chính là trong đó có một người thương trên tay, người này vừa mới kết thúc người kia đã tới, đặc biệt ăn ý. Nếu không phải tin tức Trang tổng bị bắt cóc đã bị truyền ra, hắn thậm chí sẽ hoài nghi hai vợ chồng này cùng nhau mắc phải cái bệnh gì không thể nói.
Giúp Trang Hàn đổi thuốc, lại dặn dò hắn chú ý ăn uống, bác sĩ Lý liền đi về.
Cố Tư ngồi ở bên cạnh Trang Hàn vẽ bản thảo, ánh sáng mặt trời chiếu ở trên mặt nàng, có một loại cảm giác điềm tĩnh đẹp đẽ.
Trang Hàn nhìn nhìn đến xuất thần, Cố Tư đang vẽ trong chốc lát ngẩng đầu liền thấy Trang Hàn nhìn chính mình, nàng hơi hơi mỉm cười cũng nhìn Trang Hàn. Hai người cứ như vậy yên lặng nhìn nhau trong chốc lát, Trang Hàn đột nhiên tỉnh ngộ lại, cư nhiên có một chút thẹn thùng.
Hắn quay mặt đi, nói sang chuyện khác:“Cố Sương bọn họ thế nào?”
“Bắt lại, còn chưa có xử phạt.” Cố Tư không để ý chút nào nói: “Bất quá Cố Sương đang mang thai, phỏng chừng có khả năng tạm thời sẽ không đi vào.”
Cố gia hiện tại quả thực hỏng bét, vốn dĩ Đức Thắng liền kề bên phá sản. Hiện tại Cố Sương lại bởi vì bị nghi ngờ có liên quan đến việc bắt cóc Trang Hàn, không chỉ có vậy nàng còn bị điều tra ra là đang mang thai. Chuyện này Cố Đức Bách không phải là người thứ nhất biết đến, chờ đến lúc hắn biết đến, người nên biết cũng đều đã biết.
Trương Thục Viện vốn đang muốn tìm những phu nhân đó giúp đỡ, mặc kệ thế nào trước đem Cố Sương kết giao lại nói tiếp. Kết quả những phu nhân đó một đám người nhìn thấy nàng tựa như nhìn thấy ôn thần, trốn tránh không kịp. Hơn nữa Trương Thục Viện rõ ràng biết con gái mình ở bên ngoài làm loạn, còn vội vã đem con gái giới thiệu cho con trai các nàng, quả thật chính là quá xấu rồi.
Trong một đêm Trương Thục Viện phảng phất hoàn toàn bị danh viện phu nhân trong vòng xoá tên, nhà mẹ đẻ nàng cũng không có thế lực, bị như vậy, liền thật sự đến một chút biện pháp cũng không có. Vì thế nàng chỉ có thể mỗi ngày ở nhà đối với Cố Đức Bách khóc, khóc đến mức tóc Cố Đức Bách một đống một đống rớt xuống, trong thời gian rất ngắn Cố Đức Bách ra cửa nhất định phải mang tóc giả, bằng không thật sự là không có mặt mũi gặp người.
Cố Đức Bách một đêm ngủ không yên, cuối cùng phát hiện không có biện pháp, vẫn là phải đi tìm Trang Hàn.
Buổi sáng hôm nay, Cố Tư hầu hạ Trang Hàn mặc quần áo. Trang Hàn ngay từ đầu còn đang đắm chìm trong cảm giác thẹn thùng bị Cố Tư xem qua, sau đó thì tốt rồi, muốn xem thì xem đi, cũng sẽ không thiếu đi khối thịt nào
Cố Tư giống như rất có hứng thú, giúp Trang Hàn mặc tốt quần áo xong lại đút hắn ăn cơm. Nhìn Trang Hàn một ngụm một ngụm ăn xong đồ ăn chính mình đút, Cố Tư trong mắt tất cả đều là ý cười, ánh mắt kia cùng với thời điểm mẹ hắn đút cho hắn ăn giống nhau như đúc.
Hắn ghét bỏ tay chính mình gói như bánh chưng, thở dài nói: “Thật sự ăn không vào.”
Cố Tư có chút ảo não nói: “Sớm biết rằng sẽ như vậy thì em đã không nên đút nhiều, chờ lát nữa còn muốn uống canh bổ.”
Trang Hàn: “…”
Vì thế kế tiếp Trang Hàn liền nằm ở trên sô pha, Cố Tư ngồi ở bên người hắn giúp hắn xoa bụng.
Trang Hàn cảm thấy nhàm chán lại không nghĩ xem TV, Cố Tư liền đọc cho hắn.
“Ma giáo Thánh Nữ tuyệt mỹ trên mặt tràn đầy xấu hổ và giận dữ, không hề lạnh băng như thường. Theo tiếng kịch liệt thở dốc, trước ngực nàng cũng một phen sóng gió mãnh liệt. Long Ngạo Thiên ôm eo Ma giáo Thánh Nữ, tà mị cười nói: Ngoài miệng nói không cần nhưng thân thể lại rất thành thật, đi theo ta sẽ không có hại, từ hôm nay trở đi ngươi chính là phu nhân 32 của ta…”
Trang Hàn đang nghe thấy mùi ngon, bên ngoài có người tới, bảo tiêu tiến vào nói: “Trang tổng, Đức Thắng Cố tổng muốn gặp ngài.”
Trang Hàn mặc kệ hắn, đối bảo tiêu nói: “Đuổi hắn đi.”
Sau đó thúc giục Cố Tư, “Tiếp tục tiếp tục.”
Cố Tư đang muốn tiếp tục, bảo tiêu lại đi vào, “Trang tổng, Cố Đức Bách quỳ xuống.”
Lúc này thì Trang Hàn thật sự chấn kinh rồi, bảo tiêu còn nói: “Hắn nói còn muốn thấy thiếu phu nhân.”
Cố Tư lạnh mặt nói: “Tôi không nghĩ thấy hắn, đuổi hắn đi.”
Trang Hàn lại có chút tò mò, Cố Đức Bách hôm nay tới chính là vì giả bộ đáng thương sao? Hắn đối Cố Tư nói: “Em không nghĩ thấy hắn có thể lên lầu đi, tôi muốn nhìn xem hắn muốn nói gì.”
Cố Tư tuy chán ghét Cố Đức Bách, nhưng cũng sẽ không phản đối Trang Hàn. Nàng cúi đầu ở trên mặt Trang Hàn hôn một cái, liền đi lên lầu.
Lần trước thấy Cố Đức Bách, hắn vẫn là đại thúc trung niên khí phách hăng hái. Hôm nay nhìn thấy hắn, hắn đã là một tao lão nhân tiều tụy bất kham. Lúc sau vào nhà không phát hiện Cố Tư, Cố Đức Bách biểu tình có chút mất mát, sau đó hắn nhìn Trang Hàn nói: “Hôm nay tôi tới, chính là hy vọng cậu có thể nhìn tôi là ba của Cố Tư mà giúp tôi.”