Thôi trợ lý: 【 Cố tổng, điều tra được rồi! 】
Thôi trợ lý: 【 Người tên Kha Thừa Duẫn vẫn luôn ở sau lưng giúp đỡ Thẩm tiểu thư đi học kia có một đứa con gái nuôi, tên là Kha An Kỳ, cùng ngày tháng năm sinh với Thẩm tiểu thư, diện mạo giống nhau như đúc.
】
Cố Thừa Dịch: 【 Sinh đôi? 】
Thôi trợ lý: 【 Vẫn chưa có tiến hành giám định DNA, nhưng nhìn vào báo cáo trước mắt, chắc là như vậy.
】
Chắc là..
Cố Thừa Dịch ghét nhất lý do thoái thác không xác định, nó đại biểu cho sự tình không xác định.
Thẩm Niệm đang tránh ở suối nước nóng, bởi vì hai người ban ngày ban mặt thiếu chút nữa đã lau súng cướp cò nhưng vì có lý do nên không thể không ngưng nửa đường, cô muốn tự thôi miên mình tiếp thu hiện trạng, còn cần một khoảng thời gian không ngắn.
Cố Thừa Dịch hạ quyết tâm, chờ buổi tối sau khi Thẩm Niệm ngủ thì lấy mấy sợi tóc của cô.
Cố Thừa Dịch: 【 Ngày mai tôi sẽ đem tóc Thẩm Niệm cho cậu, tôi muốn báo cáo giám định DNA chuẩn xác! 】
Thôi trợ lý: 【 Vâng! 】
Cố Thừa Dịch: 【 Còn có chuyện khác sao? 】
Thôi trợ lý: 【 Sự việc tương đối phức tạp, Cố tổng có thể nghe điện thoại được không? 】
Cố Thừa Dịch lấy tai nghe Bluetooth ra đeo lên lỗ tai, điện thoại kết nối, đôi mắt của anh vẫn nhìn chằm chằm về phía suối nước nóng, để ý xem Thẩm Niệm có thể đột nhiên ra tới: “Nói.”
Thôi trợ lý: “Hai mươi năm trước, thời điểm Kha An Kỳ bảy tuổi xảy ra tai nạn giao thông, vẫn luôn nằm ở trên giường như người thực vật, Kha Thừa Duẫn cũng là khi đó tìm được Thẩm tiểu thư và bắt đầu giúp đỡ.
Chín năm trước, tình huống của Kha An Kỳ chuyển biến tốt đẹp, lúc Thẩm tiểu thư ở nước ngoài Kha Thừa Duẫn lại ngừng giúp đỡ.
Hai tháng trước, tình huống của Kha An Kỳ chuyển biến xấu, Thẩm tiểu thư đột nhiên về nước, cùng ngày Thẩm tiểu thư về thì Kha An Kỳ tử vong.”
Những việc này nghe như là không có liên hệ, nhưng nghĩ kỹ, dường như trong đó lại có liên hệ vô hình.
Trầm mặc trong chốc lát, Cố Thừa Dịch hỏi: “Kha An Kỳ cùng Thẩm Niệm đã từng gặp nhau chưa?”
“Chưa từng.” Thôi trợ lý cũng kỳ quái: “Thẩm tiểu thư là do Kha Thừa Duẫn kêu trở về, nhưng sau khi trở về, lại không mời Thẩm tiểu thư tham dự lễ tang của Kha An Kỳ, không ai biết bên trong rốt cuộc có nguyên nhân gì.
Tôi nghĩ, Thẩm tiểu thư đến nay còn không biết mình có chị em song sinh, càng không biết chị em song sinh và người giúp đỡ cô ấy lại có quan hệ.”
Kha Thừa Duẫn vẫn luôn yên lặng ở sau lưng giúp đỡ Thẩm Niệm đi học, thậm chí còn dùng nhiều tiền đưa cô du học, mục đích là vì cái gì đây?
Vì cái gì sau khi con gái biến thành người thực vật giúp đỡ Thẩm Niệm, đến khi con gái chuyển biến tốt đẹp lại dừng giúp đỡ người ở nước ngoài? Sau khi tình huống con gái chuyển biến xấu lại kêu Thẩm Niệm trở về, chẳng lẽ không phải để chị em các cô gặp mặt lần cuối sao?
Thôi trợ lý suy nghĩ cẩn thận không tìm ra manh mối trong đó, Cố Thừa Dịch lại càng không.
Trừ bỏ bản nhân Kha Thừa Duẫn, không ai có thể hiểu được.
Cố Thừa Dịch: “Điều tra ông ta!”
Thôi trợ lý sớm có dự cảm, nói: “Nhận được tin tức tôi đã lập tức cho người đi tra xét, nhanh nhất cũng phải hai ngày mới có thể tra được chính xác.”
Chuyện này bên trong quá nhiều điều kỳ quặc, không tra ra manh mối nào, trong lòng có rất nhiều nghi vấn, thật sự làm cho người ta không thoải mái.
Sau khi cúp điện thoại không lâu, rùa đen Thẩm Niệm ở suối nước nóng rốt cuộc cũng chậm chạp bò ra tới.
Cố Thừa Dịch không cho cơ hội trốn tránh nào, anh nắm tay cô quang minh chính đại mà đi ra bên ngoài, trên ngón giữa tay phải của hai người là nhẫn đôi chói lọi chứng minh rõ thân phận yêu đương cuồng nhiệt.
Đêm đó, đề tài # Màn ăn vạ ngu xuẩn nhất # lại đi lên.
Nguyên nhân là, có nữ minh tinh tới hội quán suối nước nóng nghỉ phép, ngẫu nhiên gặp được Cố Thừa Dịch cùng Thẩm Niệm tay trong tay đi ra ngoài, thuận tay chụp một tấm, đăng lên Weibo.
Nữ minh tinh Tả Hương Vi chụp chính là bóng dáng hai người, không có chụp chính diện mặt, nhưng lại rất rõ ràng chụp được cặp nhẫn đôi.
Hình ảnh kèm trạng thái: 【 Vô tình gặp được Cố tổng cùng bạn gái, tấm tắc, đá ngã chén cẩu lương này! — đi nghỉ phép còn có thể bị ăn cẩu lương cẩu độc thân phẫn nộ! 】
# Màn ăn vạ ngu xuẩn nhất # đề tài hoàn toàn là bị fan hâm mộ của Tả Hương Vi kéo lên theo.
Cô không có tham dự đề tài này, nhưng các fan nhìn từ bóng dáng trong ảnh lộ ra hơi thở cẩu lương, liên tưởng đến đề tài có người thiếu chút nữa làm tiểu tam chen chân cặp đôi này, lập tức nổi trận lôi đình, đẩy nhiệt độ lên.
Mấy năm gần đây, sự kiện các minh tinh làm tiểu tam, xuất quỹ, chờ ly hôn tần suất quá nhiều, cộng đồng mạng đối với tiểu tam bao dung nhẫn nhịn càng ngày càng thấp, hận không thể đem tiểu tam nhét lại vào trong bụng mẹ đẻ lại.
Dưới tình huống như vậy, đề tài # Màn ăn vạ ngu xuẩn nhất# đã bị người chơi Weibo phẫn nộ đẩy lên lại.
Đêm đó, nhìn thấy vị trí đề tài thay đổi Vệ Linh Tuyên cười.
Vệ Linh Tuyên: 【 Tốt lắm! 】
Tả Hương Vi: 【 Cậu cùng cái người Tô Điềm kia có xích mích hả? 】
Vệ Linh Tuyên: 【 Gần như vậy.
】
Tả Hương Vi: 【 Có chuyện gì? 】
Vệ Linh Tuyên: 【 Ngay trước mặt tớ mà cô ta dám nhào vào trong ngực người đàn ông của tớ quyến rũ, tính cạy góc tường nhà tớ ăn tết.
】
Tả Hương Vi: 【 Thật hả! Vậy là lão tử xuống tay quá nhẹ rồi, sớm biết vậy phải quay nhiều hơn tăng thêm chút nhiệt độ! 】
Vệ Linh Tuyên: 【 Không có việc gì, cậu không cần tham dự vào, miễn cho rước lấy một thân bẩn thỉu.
Trước mắt tình huống như vậy cũng không tồi.
】
Tả Hương Vi: 【 Khác không nói, tên sói xám lòng dạ hiểm độc kia nhà cậu sẽ coi trọng đóa bạch liên kia sao? 】
Vệ Linh Tuyên: 【 Ai biết được, nhiều khi mắt nhìn của đàn ông cũng sẽ bị shit dán lại / vẫy tay bye bye 】
Tả Hương Vi: 【 Phốc! 】
Tả Hương Vi: 【 Nếu không phải tớ ngày hôm qua ở đây vô tình nghe được tin Cố Thừa Dịch đến, thuận miệng nói với cậu, vậy cậu định làm gì với đóa bạch liên kia? 】
Vệ Linh Tuyên: 【 Luôn có cơ hội.
】
Tả Hương Vi: 【 Ví dụ như? 】
Vệ Linh Tuyên: 【 Không có cơ hội thì sáng tạo một chút 🙂 】
Tả Hương Vi: 【/ Tại hạ bái phục /】
Lúc này, sau lưng có tiếng bước chân truyền đến.
“Em bảo anh điều tra Thẩm Niệm, đã có tin tức rồi.”
Vệ Linh Tuyên mặt không thay đổi mà tắt điện thoại: “Sao nào? Nói nghe một chút.”
Tần Ngọc Huân: “Sau khi cha mẹ đều mất thì lớn lên ở cô nhi viện, một đường có người giúp đỡ đi du học, chín năm ở nước ngoài không có tin tức gì cả, còn trong nước mấy năm nay trải qua rất thú vị.”
Vệ Linh Tuyên dựng lỗ tai, tiếp nhận tin tức thu được trước mắt, đối chiếu với tin tức bạn gái cũ của nam chính trong tiểu thuyết đều giống nhau.
Vấn đề chắc là xảy ra ở nước ngoài.
Thấy bạn gái có bộ dáng cảm thấy hứng thú, Tần Ngọc Huân không có úp úp mở mở: “Lúc học cấp 3 Thẩm Niệm cùng Cố Thừa Dịch có quen với nhau một khoảng thời gian, không dài, trước khi vào đại học thì chia tay, Thẩm Niệm về nước không bao lâu liền đi tìm anh ta, hiện tại hai người lại ở bên nhau.”
“Chỉ có như vậy?” Vệ Linh Tuyên thất vọng, trừ bỏ câu cuối cùng kia, tư liệu Tần Ngọc Huân điều tra được đều ăn khớp với nội dung tiểu thuyết, nhìn không ra chỗ nào không thích hợp.
Tần Ngọc Huân cảm thấy bạn gái như chờ mong cái gì, nguy hiểm mà nheo mắt lại: “Em còn hy vọng cái gì?”
Chỉ cần không phải chờ mong Cố Thừa Dịch hiện tại độc thân, để cô có cơ hội trèo tường, vậy là tốt nhất.
Vệ Linh Tuyên trong lòng nghĩ chuyện khác, không chú ý tới thời gian cô trầm mặc càng ngày càng lâu, mỗ sói xám sắc mặt càng ngày càng khó coi.
Thẳng đến khi về nước, cùng hiện thực phát triển với cốt truyện tiểu thuyết thì không có quá nhiều khác biệt, vậy là sự tình biến hóa phát sinh trước khi về nước, hoặc là sau khi về nước.
Thẩm Niệm trở về nước trước khi nam nữ chính gặp nhau, còn cùng nam chính có qua lại, sau khi về nước..
thái độ Thẩm Niệm đối đãi với cô trước sau khác biệt rất lớn.
Một người trừ phi phát sinh biến cố trọng đại, nếu không ý nghĩ của cô ấy sao có thể ngắn ngủn trong vài ngày lại thay đổi lớn như vậy?
Từ đơn phương nhận định cô là tình nhân bị nam nhân bao dưỡng khinh thường làm bạn, đến bình tĩnh mà đối đãi với cô là hàng xóm cùng chung cư, nguyên nhân thay đổi là xuyên sách hay là trọng sinh?
Vệ Linh Tuyên rất muốn lập tức biết đáp án, vì thế, lấy điện thoại ra, lại tiếc nuối phát hiện chính mình thất sách.
– – không có phương thức liên hệ với Thẩm Niệm.
Lúc trước cô cảm thấy dù sao hai người cũng ở cùng tầng như vậy, có việc tùy thời có thể gõ cửa, hơn nữa nhận thức không mấy ngày cũng không thể mặt dày tùy tiện thêm WeChat.
Không nghĩ tới động tác của Cố Thừa Dịch nhanh như vậy, mang người từ tiểu khu đón đi, nhanh chóng trả lại phòng ở phòng ngừa Thẩm Niệm quay về.
Vệ Linh Tuyên rất khó nói rõ rằng cốt truyện là do cô tự mình chỉnh sửa, dù sao cũng là cô cố tình chiếm phòng ở nữ chính trong tiểu thuyết muốn thuê, kết quả nữ chính vẫn thuê được phòng Thẩm Niệm vừa mới trả.
Cô cố ý đi theo cốt truyện nam nữ chính ngày đó đi hộp đêm xem như thế nào, kết quả nam chính không thấy, nữ chính lại nhào vào trong lòng Tần Ngọc Huân, Tần Ngọc Huân thiếu chút nữa thay thế nam chính trong cốt truyện.
Nam nữ chính lần đầu tiên gặp nhau là ở hộp đêm xảy ra chuyện ngoài ý muốn, sau đó Tô Điềm chủ động lên xe Cố Thừa Dịch, chẳng lẽ cốt truyện là do cô chỉnh sửa, bổ sung lần đầu tiên gặp gỡ trong cốt truyện sao?
Vệ Linh Tuyên vuốt cằm, mặt đầy nghi vấn.
Nếu cốt truyện do cô chỉnh sửa, Tần Ngọc Huân sẽ không còn có khả năng mắt trông mong mà theo đuôi Tô Điềm, làm hộ hoa sứ giả toàn tâm trả giá không oán giận không hối hận đi? Đầu kia sói xám âm hiểm lắc mình biến hóa, biến thành chó con, cũng quá ghê tởm!
Sói xám âm hiểm thật lâu không chờ được bạn gái trả lời, sắc mặt đen nhánh, đem người ôm lên, ném lên trên giường.
Sau khi bị sói xám ăn sạch sẽ, Vệ Linh Tuyên dù hết sức lực vẫn còn đang suy nghĩ: Có thời gian nên tìm gặp Thẩm Niệm!
Cô cần xác nhận cốt truyện có do tự mình chỉnh sửa hay không, nếu có, hai người các cô phải liên hợp lại.
Đợi lâu không thấy bạn tốt trả lời, Tả Hương Vi não bổ một phen hình ảnh không hài hòa, cầm theo điện thoại lần thứ hai ra cửa.
Vệ Linh Tuyên là bạn tốt của cô, lại là nhà thiết kế trang phục nổi danh trong giới, người như vậy tự nhiên bị một đóa bạch liên hoa tên còn chưa biết cạy góc tường, không được, cô nhịn không nổi!
Tả Hương Vi là sau khi quay xong một bộ phim đã cố ý tới hội quán suối nước nóng này nghỉ phép thả lỏng, nghe thấy giám đốc hội quán bởi vì Cố Thừa Dịch tới, phân phó nhóm nhân viên lên tinh thần nghiêm túc quét tước tranh thủ để lại ấn tượng tốt, hoàn toàn là trùng hợp ngẫu nhiên.
Nhưng cô, vẫn là lén lút nhớ kỹ số phòng.
Tả Hương Vi không muốn làm gì, chính là muốn đi bộ xung quang phòng Cố Thừa Dịch, lỡ đâu vận khí tốt gặp được cặp đôi phát cẩu lương kia, là có thể lại đẩy lên một đợt hotsearch, đem đóa bạch liên hoa kia dẫm vào bùn.
Hội quán suối nước nóng gọi là hội quán, kỳ thật chính là một sơn trang.
Vì bảo đảm khách hàng VIP có riêng tư, mỗi một phòng đều cách nhau rất xa, còn có cây xanh bao quanh, hoàn cảnh thanh tĩnh, rất thích hợp để nghĩ dưỡng.
Đi tới phía trước, Tả Hương Vi đặc biệt thưởng thức thiết kế bên này cùng hoàn cảnh xung quanh, đợi đến khi cô nằm vùng, chỉ có thể chửi thầm trong bụng, sơn trang này quá nhiều muỗi!
Mới ngồi xổm trong một lát, mà cô đã bị cắn xưng lên vài đốt rồi.
Tả Hương Vi tức giận bất bình mà dậm chân, trong lòng nói: Hai người bọn họ sao còn không ra rải cẩu lương!
Đột nhiên, có tiếng bước chân cùng tiếng nói chuyện xa xa truyền tới.
Tả Hương Vi cả kinh, lập tức trốn đến sau cái cây.
Bóng đêm thuận lợi giúp cô lẩn trốn, thân ảnh của cô lại được cây cối yểm hộ, rất khó bị người ta phát hiện ra.
Trên đường nhỏ, có bóng hai người dần dần tới gần.
Thời điểm lại gần, Tả Hương Vi thấy rõ ràng mặt hai người kia, nữ đúng là người cô ngồi xổm hồi lâu chờ Thẩm Niệm, mà nam..
Là người cùng cô đóng chung một bộ phim, đại minh tinh Nhan Sổ.
Hai người tại sao lại đi cùng nhau?
Tả Hương Vi vẻ mặt mơ màng, càng mơ màng hơn là đoạn đối thoại của hai người bọn họ.
Nhan Sổ: “Đã trễ thế này, em dẫn tôi về phòng thật sự không có chuyện gì sao?”
Thẩm Niệm: “Đương nhiên!”
Tả Hương Vi:.
Dường như cô thấy được màu xanh lục trên đầu Cố tổng..
Đàn ông và chi phiếu, nên chọn cái nào không phải rất dễ thấy sao?
Đàn ông có thể có rất nhiều người, chi phiếu thì chỉ có một, nếu bỏ qua lần này ắt không có lần thứ hai.
Tính cách của Thẩm Niệm, Cố Thừa Dịch không thể nói hiểu hết triệt để, nhưng cũng có thể đánh giá ra bảy tám phần.
Anh không có tự tin tuyệt đối rằng Thẩm Niệm sẽ lựa chọn mình, rốt cuộc vị bạn gái cũ này, không, bạn gái hiện tại sử dụng đầu óc không được tốt lắm, sẽ không đưa ra được lựa chọn tốt nhất giữa “Có được Cố Thừa Dịch là có được vô số cái 300 vạn” với “Chỉ một lần có được chi phiếu 300 vạn”. (sao anh có thể sỉ nhục chị như vậy)
Nghĩ vậy, anh cảm thấy rất buồn bực.
Sao lại tìm bạn gái làm bản thân sốt ruột như vậy chứ?
Chín năm trước, ánh mắt đã không bình thường.
Chín năm sau, vẫn như cũ treo cổ tại cái cây này.
Nhan Sổ tự giác thấy rắc rối, chờ sau khi pin điện thoại tăng thêm một ít liền tự giác mà rời đi.
Trước khi đi, còn cho Cố Thừa Dịch một ánh mắt “Anh tự giải quyết cho tốt”, Cố Thừa Dịch nhìn đến rất muốn động thủ tẩn cho một trận, đánh cho cái gã mối tình đầu này mặt sưng lên để Thẩm Niệm chỉ nhớ tới khuôn mặt tím tím xanh xanh không xuất sắc thôi.
“Ủa? Đã đi rồi sao?” Thẩm Niệm trở về, trên tay còn bưng một đĩa salad hoa quả vừa làm.
Cố Thừa Dịch cả thân tỏa ra mùi chua.
Từ sau khi Thẩm Niệm dọn đến biệt thự, ăn uống trong nhà phần lớn đều một tay thím Trần lo, Thẩm Niệm không hề vào bếp lần nào, hôm nay khó được vào bếp một lần, vậy mà là vì Nhan Sổ!
“Em đặc biệt làm cho cậu ta ăn?” Trên người đàn ông toát ra một mùi chua mờ mờ ảo ảo.
Thẩm Niệm tùy tay múc một muỗng nhét vào trong miệng, mơ hồ mà đáp: “Đúng vậy, hại em còn làm nhiều như vậy.”
Một đĩa trái cây lớn được rửa sạch cho thêm ít tương salad, cũng coi như tốn thời gian chuẩn bị.
Huống chi, nhìn bề ngoài mà nói, hình dạng trái cây đều là được cắt gọt tỉ mỉ, lớn nhỏ có đủ.
Cố Thừa Dịch khống chế không được vị chua trong miệng, ra vẻ không thèm để ý mà giơ tay: “Đói bụng.”
Thẩm Niệm thuận tay đưa cho anh: “Vậy anh ăn trước, em đi tắm.”
Nói xong, Thẩm Niệm cầm lấy áo tắm dài vào phòng tắm, rất mau bên trong truyền ra tiếng nước tí tách.
Bên ngoài, Cố Thừa Dịch nhìn đĩa salad hoa quả được làm tỉ mỉ kia, liếc mắt nhìn thùng rác, lại liếc mắt nhìn ra ngoài cửa sổ, trong lúc nhất thời cũng không biết đến tột cùng nên lựa chọn chỗ nào làm địa điểm mai táng cuối cùng cho mấy thứ này.
Cuối cùng, vẫn là nhét vào trong bụng.
Haiz, rốt cuộc là chính tay bạn gái làm, Nhan Sổ chưa nhìn đến, miễn cưỡng ăn xong đi.
Chờ Thẩm Niệm tắm rửa xong đi ra, Cố Thừa Dịch ôm bụng ăn đến căng dựa vào – sô pha, mày nhíu lại, bộ dáng rất là khó chịu.
“Làm sao vậy?”
Mắt nhìn đĩa pha lê rỗng tuếch trên bàn trà, trên mặt còn sót lại chút tương salad màu trắng, Thẩm Niệm kinh ngạc, không thể tin được mà sờ lên bụng Cố Thừa Dịch.
“Anh ăn hết hả?” Không đau bụng sao?
Vấn đề thứ hai nhìn thấy dáng vẻ Thừa Dịch hiện tại liền biết là không có khả năng, Thẩm Niệm chỉ cảm thấy buồn cười, nào có người nào trong một lần mà đem phần salad hoa quả cho ba người ăn hết?
Nguyên nhân cô cũng không muốn hỏi, tóm lại không phải là đói.
Vì tiêu hóa chút salad hoa quả này, hai người bất đắc dĩ một lần nữa thay quần áo đi ra ngoài hội quán tản bộ tiêu thực.
Lúc này, Thẩm Niệm không gặp được Nhan Sổ, mà lại gặp được người vẫn luôn ở bên ngoài ngồi xổm bị muỗi đốt cũng không chịu rời đi Tả Hương Vi.
Tả Hương Vi cố tỏ ra tự nhiên hết mức mà đi tới, phất tay chào hỏi, “Hi!”
Thẩm Niệm kinh ngạc, bởi vì người mà vị mỹ nữ này từ đầu tới đuôi nhìn chằm chằm chính là cô, quét mắt đến Cố Thừa Dịch thì làm lơ đi, vì sao?
Mị lực nam chính có thể khiến nam nữ già trẻ khuynh đảo như thế nào đột nhiên mất đi hiệu lực? Cô không nghĩ ra, gật gật đầu xem như đáp lại.
Gật đầu là phương thức chào hỏi tương đối lễ phép với người xa lạ, không đột ngột, không xấu hổ.
Đương nhiên, trong đó còn có một loại ý tứ “Đừng quấy rầy”.
Thẩm Niệm không có cái suy nghĩ kia, Cố Thừa Dịch thì có.
Đêm nay bị Nhan Sổ quấy rầy đã làm lửa giận của Cố tổng tài phát lớn, hắn không muốn bất luận kẻ nào lại quấy rầy thời gian hẹn hò suối nước nóng thật vất vả thu xếp được.
Nhưng mà, Tả Hương Vi không đạt được mục đích sẽ không đơn giản bỏ qua.
Cô xin lỗi mà cười cười đi tới, màn hình điện thoại trong lòng bàn tay phát ra vầng sáng nhàn nhạt, “Tôi là tới xin lỗi.”
Thẩm Niệm: “?”
Cố Thừa Dịch: “?”
Nhìn ra hai người bọn họ nghi hoặc, Tả Hương Vi hiểu ra bọn họ không chú ý động tĩnh trên Weibo, đem điện thoại của mình đưa qua.
Màn hình dừng lại trên giao diện Weibo, hơn hai giây lại đổi mới một lần, cái kia là động tĩnh Weibo mới nhất, bình luận, lượng người chia sẻ cọ cọ nóng lên, có thể thấy được nhiệt độ.
Tả Hương Vi mặt áy náy xin lỗi: “Tôi không có chụp rõ mặt hai người, cũng không có đem địa điểm phát ra.”
Tả Hương Vi đã ở tận lực bảo hộ Thẩm Niệm, nhưng đề tài Weibo nóng như vậy, người tham gia vào càng ngày càng nhiều, dân mạng thần thông quảng đại sớm hay muộn sẽ sờ đến thân phận thật sự của Thẩm Niệm.
Tuy nói Tả Hương Vi không tham dự vào, sớm hay muộn cũng có người tò mò với bạn gái Cố Thừa Dịch đi tra, nhưng không đến mức bại lộ sớm như vậy.
Điều này, Thẩm Niệm nghĩ rất thoáng, “Tôi đã biết.”
Không tức giận, không oán trách.
Không biết mục đích đăng ảnh của Tả Hương Vi xuất phát từ cái gì, dẫn tới kết quả cuối cùng chính là độ nóng đề tài dâng lên, thân phận thật sự của cô sắp bị tra ra, ngày tháng yên bình sắp đi xa.
Cố Thừa Dịch lúc trước còn tưởng rằng Nhan Sổ nói hot search là chỉ sự kiện Tô Điềm ăn vạ, không nghĩ tới là cái này.
Sau đó, anh có dự cảm mãnh liệt: Mẫu thân sợ là sắp động thủ.
Nghĩ đến sau tư phong, Cố Thừa Dịch quỷ dị trầm mặc.
Nhiều năm qua, anh vẫn luôn giữ mình trong sạch, không có chuyện lung tung rối loạn tình cảm, cho nên đến nay còn không biết mẹ sẽ đối đãi với bạn gái anh như thế nào, anh cảm thấy có chút đáng sợ.
Thẩm Niệm không có tâm tư trách cứ, Cố Thừa Dịch trong lòng lại có việc, hai người cứ như vậy rời đi, làm cho cảm giác tội ác trong lòng Tả Hương Vi càng nặng hơn.
Nếu Thẩm Niệm mắng cô hai câu, Tả Hương Vi còn có thể chịu đựng một chút, sau đó thuận tiện theo sau chụp thêm hai bức ảnh.
Thế mà Thẩm Niệm không có lấy một chút phản ứng, cô lại cảm thấy khổ sở, ngẫm thấy cũng kỳ lạ, Tả Hương Vi tại chỗ dậm chân, sau đó trở về phòng.
Tả Hương Vi: 【 Anh có quen với bạn gái của Cố Thừa Dịch hả? 】
Nhan Sổ phản hồi ngay lập tức: 【? 】
Tả Hương Vi: 【 Tôi nhìn thấy cô ấy dẫn anh về phòng. 】
Nhan Sổ: 【 Ừ. 】
Tả Hương Vi: 【 Người đó là hoa đã có chủ, anh đừng có đi làm nam tiểu tam bị người phỉ nhổ. 】
Nhan Sổ: 【 Người đó là fans của tôi! 】
Thôi rồi!
Tả Hương Vi tức giận bất bình: “Lại là một người phụ nữ bị vẻ đẹp lừa gạt!”
Trước đó, cô cũng là fans của Nhan Sổ, cho đến sau khi chân chính hợp tác, cô đã từ fanti biến thành anti.
Thần tượng quả nhiên con mẹ nó chỉ có thể cách màn hình nhìn, liếm liếm ảnh, bất luận làm cái gì đều sẽ chết thẳng cẳng!
Thẩm Niệm cùng Cố Thừa Dịch ở bên ngoài đi dạo một tiếng rồi mới trở về phòng, hai người giống như cũ lúc ở biệt thự, Cố Thừa Dịch ôm Thẩm Niệm ngủ.
Đêm nay, Cố Thừa Dịch nhắm mắt lại đợi hồi lâu, chờ đến khi Thẩm Niệm ngủ, từ trên đầu cô nhổ xuống mấy sợi tóc giấu đi, ngày hôm sau giao cho Thôi trợ lý đi làm giám định.
Hội quán suối nước nóng là thắng địa nghỉ phép, trừ bỏ tắm suối nước nóng còn có thể làm chuyện tốt khác.
Buổi sáng Thẩm Niệm cùng Cố Thừa Dịch đi đến hồ ở gần đó chơi, cũng không có cái gì đặc biệt, chỉ là ngồi bên hồ, câu cá, tâm sự, ăn đồ ăn vặt, thật sự rất nhàn nhã.
Buổi chiều, ở trong phòng ngủ bù, sau đó thì khởi hành về nhà.
Sau khi trở lại biệt thự, Thẩm Niệm gấp không chờ nổi mà đi tìm thím Trần, đem đặc sản mua về từ thành phố cách vách tặng cho bà.
Bên ngoài, Thôi trợ lý báo cáo kết quả điều tra mới nhất: “Cố tổng, việc ngài bảo tôi điều tra Tô Điềm và bạn trai cô ta đã có kết quả.”
Cố Thừa Dịch: “Nói.”
“Tô Điềm là nhà thiết kế, công ty ở lầu trên công ty khoa học kỹ thuật Thiên Cảnh mà Thẩm tiểu thư đã làm, danh tiếng công ty không lớn, quần áo kinh doanh hàng hiệu nhỏ, mục tiêu hướng đến là học sinh cùng phụ nữ trẻ tuổi, đi trên con đường giá rẻ, dựa vào thiết kế với giá thành rẻ để người ta nhìn đến.”
“Nhà thiết kế?”
“Đúng vậy, giống với Vệ tiểu thư.” Biết lão bản nghi hoặc cái gì, Thôi trợ lý lập tức giải thích rõ ràng: “Hai người một trên trời một dưới đất, hoàn toàn không thể so.”
Tô Điềm chỉ là cơn gió mới sinh, không có nhiều linh khí khi thiết kế, thực hiện cải tiến dựa trên các thương hiệu nổi tiếng, để người tiêu thụ cảm thấy đẹp cùng với giá rẻ liền mua, lấy số lượng để thắng.
Còn Vệ Linh Tuyên là bão cuồng phong, mỗi một bộ quần áo đều là tác phẩm hoàn mỹ sau khi trải qua thiết kế tỉ mỉ, càng thích hợp để triển lãm trên sàn chữ T, người bình thường căn bản mua không được quần áo của cô thiết kế.
Cố Thừa Dịch vẫn có chút hiểu biết với Vệ Linh Tuyên, dù sao cũng là bạn gái của Tần Ngọc Huân, từng có duyên gặp mặt vài lần.
Đây cũng là nguyên nhân ngày đó ở tiểu khu, anh để Thẩm Niệm một người lên lầu, chính mình cùng Vệ Linh Tuyên ở dưới nói chuyện.
“Tiếp tục.”
“Theo điều tra, cùng ngày mẹ Tô Điềm chính xác vào bệnh viện, mà..” Mắt thấy mày Cố Thừa Dịch nhăn lại hiển nhiên là không muốn nghe, Thôi trợ lý lập tức thay đổi đề tài: “Trước đó, cũng chính là ngày Cố tổng ở nước Đức công tác, Thẩm tiểu thư và Đinh Hạ Vân trở về tiểu khu kia một chuyến, trùng hợp gặp được Tô Điềm cùng bạn trai cô ta cãi nhau.”
Thôi trợ lý đem chuyện bạn thân của Tô Điềm và bạn trai cô ta nói một lần, từ đầu đến cuối Cố Thừa Dịch mặt vô cảm, sau khi nghe xong lãnh đạm “a” một tiếng, Thôi trợ lý tự giải nghĩa ra: Quả nhiên hai kẻ ngu ngốc mới hợp với nhau.
Thôi trợ lý: “Tô Điềm người này có chút kỳ quái, bản thân vừa không ưu tú, cũng không xinh đẹp, nhưng lại có rất nhiều nam nhân nhìn với con mắt khác, đến đâu cũng được chiếu cố, còn hấp dẫn ruồi bọ, thành tựu tạo ra nhiều anh hùng cứu mỹ nhân.” Quả thực có độc!
Đây là đãi ngộ đặc biệt của nữ chính, pháo hôi đưa tới cửa, để nam chính có cơ hội đuổi ruồi bọ tạo hảo cảm với nữ chính.
Đồng thời, người nào đó cũng có cơ hội đuổi ruồi bọ là nam phụ, cũng là để làm nam chính ghen, làm tăng tình cảm.
Thôi trợ lý hoàn toàn không biết gì cả đưa ra một cái kết luận: “Cố tổng, Tô Điềm cho tôi cảm giác giống như là bạch liên hoa mà hiện tại rất nhiều phụ nữ chán ghét, hằng ngày khóc sướt mướt không nói lời nào, cho người ta ấn tượng đầu tiên về mình là bị ủy khuất cần người khác giúp đỡ, có đàn ông giúp liền như chim nhỏ nép vào người, còn nếu là phụ nữ giúp thì không cảm kích.” (Thôi – nhìn thấu hồng trần – Tân Đạt)
Cố Thừa Dịch không có bất luận cảm giác gì, việc của người xa lạ với anh từ trước đến nay là nghe một chút liền bỏ ngoài tai.
Việc quan trọng vẫn là: “DNA giám định mau chóng cho tôi.”
Thôi trợ lý: “Được.”
Sáng sớm hôm sau, Thẩm Niệm đi theo bên người Cố Thừa Dịch, trên đường đi qua một cái lại một cái thần sắc khác nhau của nhân viên tập đoàn Cố Thị, thẳng lên tầng cao nhất.
Cố Thừa Dịch vào văn phòng tổng tài bắt đầu một ngày bận rộn, Thôi trợ lý để HR xử lý thủ tục nhận chức cho Thẩm Niệm, ghi vân tay vào cổng các bộ phận, sau đó tự mình dẫn người đi làm quen bên trong tập đoàn Cố Thị.
Tổng tài có quyền hạn rất lớn, mỗi bộ phận đều có việc xử lý chuyên môn của mình, chỉ người có bộ phận ở đấy mới có quyền hạn ra vào, thẻ ra vào không có biện pháp cho người khác mượn.
Điểm này, bao gồm các công ty khác đều giống nhau, tránh cho nhân viên tùy ý ra vào, phòng ngừa tiết lộ cơ mật.
Toàn bộ công ty trừ bỏ Cố Thừa Dịch, cũng chỉ có Thôi trợ lý có thể ra vào các bộ phận.
Hiện giờ, có lẽ còn muốn thêm một Thẩm Niệm.
Sau khi biết được quyền hạn của mình quá lớn, Thẩm Niệm bắt lấy Thôi trợ lý, thần sắc vội vàng: “Mau, xóa đi!”
Thôi trợ lý há hốc mồm: “Sao vậy?”
Thẩm Niệm: “Tôi chỉ cần quyền hạn tầng cao nhất là đủ rồi, chỗ khác đều xóa đi!”
Thôi trợ lý khó xử mà chỉ chỉ phía trên: “Cố tổng phân phó, nếu không cô chính mình đi nói đi?”
Thẩm Niệm hùng dũng oai vệ, khí phách hiên ngang mà trở về tầng cao nhất, ở trong ánh mắt Thôi trợ lý khâm phục như nhìn nữ chiến sĩ, gõ cửa văn phòng tổng tài, đi vào.
Bên ngoài, các trợ lý ném tới ánh mắt nghi vấn.
“Tình huống này như thế nào?”
“Tổng tài rốt cuộc bắt đầu muốn kim ốc tàng kiều?”
“Không, này rõ ràng là tình yêu văn phòng a!”
“Tổng tài đi đầu tình yêu văn phòng, chúng ta có phải hay không có thể..”
“Hắc hắc hắc..”
Ở tập đoàn Cố Thị, tuy nói không có văn bản quy định rõ ràng không thể yêu đương văn phòng, nhưng ngại với người lãnh đạo trực tiếp vẫn là cẩu độc thân gần ba mươi năm, phía dưới không dám làm quá phận, cơ hồ không ở công ty thân mật quá mức.
Hiện giờ, người lãnh đạo trực tiếp dẫn đầu làm tấm gương, bọn họ một đám người cũng coi như là được bỏ lệnh cấm.
Thôi trợ lý không quản bọn họ bát quái nghị luận cái gì, dù sao không làm chậm trễ công việc là được, lão thần khắp nơi anh trở về chỗ ngồi, lấy ra di động, click mở công năng đồng hồ bấm giây.
Ây da, Cố tổng có thể kiên trì bao lâu đây?
Ba phút sau, Thẩm Niệm từ văn phòng ra tới, ném cho Thôi trợ lý ánh mắt ra hiệu: Đi.
Thôi trợ lý: “…”
Cố tổng, ngài có phải hay không.. quá ngắn quá rồi?