“Thơm.”
Quý Ly thành thật thừa nhận.
“Em có muốn ở trong lồng ngực anh rồi thưởng thức mùi hương đó không?”
Đỗ Trọng dụ dỗ, Quý Ly cũng muốn lắm nhưng lại sợ mình rơi vào bẫy…
“Em có chắc là mình không muốn ngửi không?”
“Đỗ Trọng.”
Quý Ly gọi anh, dùng đầu ngón tay vẽ hình tròn trên ngực Đỗ Trọng.
“Hửm?”
“Bác sĩ Đỗ.”
“Sao?”
“Chồng ơi.”
“Ừm?”
“Chúng ta làm tình đi?”
Quý Ly ngước mắt nhìn Đỗ Trọng. Anh cũng nhìn Quý Ly chăm chú, chậm rãi vươn tay cởi từng chiếc cúc áo của Quý Ly.
“Bạc Diệp, lần này là em chủ động…”
*
Một tuần trôi qua như nước chảy.
Đỗ Trọng bị Quý Ly lôi kéo đi ăn hàng bên đường, cũng bị kéo đi chơi công viên trò chơi.
Thậm chí tới khuya khoắt, Quý Ly rủ anh xem phim ma, chính mình xem một cách say sưa, còn Đỗ Trọng chỉ ngồi bên cạnh nói lời bình.
“Không có máu.”
“……” Quý Ly trừng mắt nhìn Đỗ Trọng khinh thường nói ra những lời này, em biết chồng em là bác sĩ, biết anh giỏi rồi.
“Vậy anh muốn xem cái gì?”
Quý Ly đem quyền lựa chọn giao cho Đỗ Trọng.
“Nước ngoài gần đây ra một bộ phim tài liệu về khâu miệng vết thương và lúc miệng vết thương khép lại.”
“Bác sĩ Đỗ, em không học y.”
Quý Ly lập từ chối, nếu xem phim này thì chẳng phải cậu tự ru mình ngủ à.
Đỗ Trọng nghiêng đầu đồng hồ.
Bây giờ là 2:50 sáng.
Đỗ Trọng suy nghĩ vài giây, tựa hồ quyết định mình phải làm chút chuyện quan trọng, sau đó đóng máy tính lại, ôm lấy Quý Ly bắt đầu cởi quần áo.
“Đỗ Trọng, anh muốn làm gì?”
Quý Ly nhìn Đỗ Trọng đang mặc đồ ngủ, rồi lại tự mình cởi ra. Nóng quá a?
“Bảo bối.”
Dục vọng lộ rõ trong lời nói của Đỗ Trọng, không biết từ lúc nào mà tay anh đã cầm lấy, ép Quần Quý Ly, chậm rãi kéo xuống.
“Này! Anh làm người phải biết tự trọng chứ!!”
Quý Ly quát lớn, Đỗ Trọng đã cởi hết toàn bộ quần áo, thân hình cường tráng bao lấy cơ thể Quý Ly.
Đỗ Trọng thở gấp, bắt đầu từ từ khám phá cơ thể Quý Ly.
“Đỗ Trọng, anh đi sai đường rồi, quay xe!”
“Bảo bối, anh muốn nghiên cứu về lượng hormone tiết ra khi chúng ta tiến hành vận động kịch liệt.”
“Em không muốn!” Quý Ly mạnh mẽ từ chối.
“Cái này nghiên cứu báo cáo nếu là đoạt giải, đối với y học giới là một cái cống hiến, em không muốn anh có tiếng nói trong giới y học?”
Đỗ Trọng xoa sợi tóc mềm mại của Quý Ly mềm mại sợi tóc, hơi thở nặng nề phả vào xương quai xanh của cậu.
Đỗ Trọng bắt đầu đặt từng nụ hôn lên cơ thể cậu.
“Ai nghiên cứu mấy cái này?! Đúng là điên!”
Quý Ly ngoài miệng mắng mỏ, nhưng trong lòng vẫn đau lòng Đỗ Trọng ngày đêm công tác với đốn lớn thảo luận nghiên cứu.
“Bác sĩ Đỗ Trọng đột nhiên muốn nghiên cứu vấn đề này, em có muốn cùng anh nghiên cứu không.”
Quý Ly vừa nghe, nháy mắt bừng tỉnh đại ngộ!
“Đỗ Trọng! Anh gạt em!!”
Đỗ Trọng đắc ý nhẹ nhàng cười, “Bạc Diệp, đây là đêm cuối cùng ở thành phố D, anh muốn trải qua khoảnh khắc vui vẻ này với em, đáp ứng anh đi.”
Quý Ly nhìn đôi mắt phủ sương của Đỗ Trọng, khí giận trong lòng dần tiêu tán, nhắm mắt lại nói.
“Chính là… Đỗ Trọng, sáng mai bảy giờ chúng ta phải có mặt trên xe.”
“Vậy làm đến bốn giờ rồi cùng tắm rửa, chuẩn bị sửa soạn.”
“Nhưng buổi chiều anh còn đến bệnh viện làm việc mà.”
Quý Ly cố giãy giụa lần cuối.
“Bệnh viện cái gì, giờ anh chỉ biết mỗi Bạc Diệp thôi.”
“……”
Có phải Đỗ Trọng bị cậu dạy hư nên mới càng ngày càng không biết xấu hổ?