Cv-er: Kỷ Kỷ
Edit: Mi An
Beta: LoBe
___
Trong gió cát bão bùng, chiếc xe dã chiến màu đen khởi động. Tiếng thét chói tai của Tô Dao dần dần bay xa, mà tang thi cũng bị hấp dẫn tới, rất nhanh liền bao phủ lấy cô.
Bên trong xe yên lặng như tờ, không còn bất kì ai nhắc tới Tô Dao lần nào nữa. Thiếu một thành viên chẳng qua cũng chỉ là câu chuyện xảy ra trong một tiếng thở dài.
Cuộc sống tàn nhẫn của thời mạt thế này đã mài mòn đi rất nhiều thứ trên thế giới này, trong đó có sự đồng tình giữa người với người. Nhân loại muốn sống sót bất cứ việc đáng sợ nào cũng dám làm, càng đừng nói tới Tô Dao đắc tội ai thì không nói, lại đi đụng tới người của Thái Tử. Ai trong căn cứ cũng biết rằng đắc tội Cố Nặc còn có cơ hội được tha thứ, nhưng đắc tội Lật Manh, vậy chờ bị Cố Nặc làm thịt đi.
Cố Nặc lười biếng dựa vào lưng ghế dựa được đặc biệt thiết kế rộng rãi trong xe, những người còn lại đều ngồi vào hai hàng ghế trước, còn hàng ghế phía sau chỉ có mình anh và Lật Manh ngồi.
Lật Manh ngồi nghiêm chỉnh, bởi vì có quy định không thể OOC, mà cô lại không biết diễn kịch, nên bình thường nếu có thể không cần hé răng thì luôn ngậm chặt miệng.
Sợ tính cách “quê mùa” của mình bị lộ tẩy ấy mà.
Trước khi xuyên qua, cô rõ rành rành chính là một bác gái mang dép lê ba đồng tiền khi làm việc tại sở thí nghiệm – một bà cô già có mái tóc ngắn rỗi bù như chó gặm cùng chiếc áo dài màu trắng vạn năm không thay đổi.
Người gặp người ghét, quỷ gặp quỷ sầu.
Ai ngờ rằng sau khi sở thí nghiệm bị nổ tung, tại vị diện đầu tiên cô xuyên qua, nó lại muốn cô giả thục nữ, giả đáng yêu, giả công chúa thảo mai.
Vào lần đầu tiên mang giày cao gót, cô trực tiếp ngã vào lòng Cố Nặc, thiếu chút nữa dẫm chết hắn.
Từ đó về sau, mấy đôi giày Cố Nặc chuẩn bị cho cô đều là giày đế bằng, như đôi giày đế bằng màu bạc mà cô đang mang vậy, nghe nói là tác phẩm nổi tiếng của một nhà thiết kế nào đó, là vật tư giá trị ít nhất ba chiếc xe trong thời kì tận thế này.
Cố Nặc mắt cũng không thèm chớp mà mua ngay. Cái tên phá sản này, mua đồ ăn thức uống không được à? Mua đôi giày mềm dễ rách này có được cái rắm gì đâu? Đương nhiên thân là công chúa nhỏ đáng yêu – nhưng thật ra là một cô nhà quê, Lật Manh chỉ có thể cười ha ha trong lòng, còn bên ngoài thì hì hì chấp nhận.
Lật Manh nhìn ra bên ngoài chiếc xe đang chạy băng băng, thầm nghĩ khi nào cao trào của cốt truyện mới xảy ra.
Lúc hệ thống đưa cô đến đây, nó chỉ cho cô một phần tóm tắt cốt truyện xong liền tắt máy.
Cô vốn dĩ chỉ là trợ thủ nghiên cứu một ít hạng mục của sở nghiên cứu mà thôi, còn vì thí nghiệm thất bại mà bị nổ chết.
Trước khi chết, một hệ thống gọi là “Chướng ngại vật của nam chủ” trói lại linh hồn của cô, nói cho cô rằng cô có thể ký kết khế ước hồi sinh, chỉ cần hoàn thành nhiệm vụ là có thể tích góp tích phân, khi nào đủ thì có thể thực hiện một nguyện vọng.
Hệ thống tên 002, mà căn bản nó luôn trong chế độ ẩn mình. Mọi chuyện cô đều chỉ có thể dựa vào dữ liệu tóm tắt cốt truyện, hơn nữa còn phải tuân theo quy tắc của hệ thống nên cô làm nhiệm vụ trong nơm nớp lo sợ.
Đây là vị diện đầu tiên cô xuyên qua, tên là “Nam chủ đẹp trai ngầu lòi thời tận thế”.
Khi thấy cái tên đó, cô chỉ cảm thấy não đau đau, đây là truyện não tàn Jack Sue năm nào vậy?
Mà cốt truyện quả nhiên không phụ sự mong đợi của mọi người. Cố Nặc chính là nam chủ tại vị diện này, nhưng không giống với những kẻ vô dụng đi ngược với đời. Trước khi tận thế xảy ra, anh chính là người thừa kế của nhà tài phiệt siêu cấp, tâm trí kiên định, trí thông minh vô song, cả bề ngoài, tố chất thân thể hay khả năng lãnh đạo đều vượt trội kinh người.
Sau khi tận thế tới, anh bình tĩnh chỉ đạo gia tộc thành lập căn cứ, vào lúc bắt đầu xuất hiện dị năng giả, anh cũng bộc phát dị năng thủy hệ. Tuy dị năng của anh không phải là lợi hại nhất, nhưng anh nhiều tiền bối cảnh sâu, lại còn là người thừa kế tiếp theo của căn cứ, nên đương nhiên sau đó anh trở thành người dẫn đầu khu căn cứ dị năng giả.
Trong cốt truyện, cuộc sống của anh cơ bản chính là thuận buồm xuôi gió, không phải lo bất cứ chuyện gì, điều đó hoàn toàn bao quát hết ý nghĩa của tên cốt truyện, đẹp trai ngầu lòi vô cùng.