Xuyên Nhanh Đại Lão Nàng Luôn Ngụy Trang

Chương 17



Giám đốc Trương thoải mái thừa nhận mình tính kế Lộ Thiệu Quân, gây một số chuyện cho Lộ Thiệu Quân.

Lộ Thiệu Quân trầm mặc một lúc, hỏi: “Anh muốn gì?

Cổ đông Trương: “Tôi muốn gì, chẳng phải trong lòng Lộ tổng rõ nhất sao.”

Lộ Thiệu Quân khó khăn nói: “Tôi đồng ý.”

Ngày hôm nay cắt năm thành, ngày mai cắt mười thành, tiếp đó là an nghỉ?

Lộ Thiệu Quân thề đây là lần cuối cùng thỏa hiệp, đến khi bắt được đồ về tay.

Cổ đông Trương: “Nói miệng thì sao có bằng chứng chứ, chúng ta ký tên đi.”

Thư ký mang văn kiện tới, Lộ Thiệu Quân vừa nhìn, hợp đồng chuyển nhượng cổ phần. Hơn nửa cổ phần trong tay hắn hầu như phải chuyển cho cổ đông Trương.

Lộ Thiệu Quân cười lạnh: “Cái video kia anh thích giữ thì giữ đi, dù sao cũng không quan trọng.”

Cổ đông Trương không hề vội vàng: “Không quan trọng thật sao, để dân chúng thấy những thứ này, anh thật sự cảm thấy không quan trọng sao?”

“Anh cũng biết công phu sư tử ngoạm thật, một chút thứ như thế liền muốn cổ phần của tôi.” Nếu như mất đống cổ phần này, hắn sẽ mất đi quyền hành tại công ty.

Cổ đông Trương ổn định: “Đây chính là giao dịch, nếu như Lộ tổng không nguyện ý vậy thì quên đi.”

Lộ Thiệu Quân khẽ cắn môi, ký vào văn kiện. Cổ đông Trương lấy ra usb: “Tất cả đều ở bên trong, sức khỏe người trẻ tuổi thật tốt, dày vò tận hai tiếng. Aiz, chết dưới hoa mẫu đơn làm quỷ cũng phong lưu a!”

Lộ Thiệu Quân sắc mặt vừa xanh vừa bạch, hết trắng rồi tới đỏ, đủ mọi màu sắc, giống như ăn phải thuốc độc: “Anh có sao chép không?”

Lộ Thiệu Quân hung ác nói: “Nếu như video này truyền ra ngoài, tôi sẽ tìm anh.”

Cổ đông Trương buông tay: “Không có a, tôi buôn bán trước giờ vẫn luôn giữ chữ tín. Tôi đã có được thứ tôi muốn. Về phần những vật này, tự anh giữ cho tốt.”

Lộ Thiệu Quân cầm usb, hỏi: “Vậy sao anh còn báo cảnh sát.”

Cổ đông Trương lắc đầu: “Không phải tôi báo cảnh sát, vả lại, chuyện này làm lớn sẽ ảnh hưởng tới công ty. Tôi chỉ là tới kiếm chút chát thôi.”

Mỗi việc cổ đông Trương làm cũng là vì kiếm lợi. Ầm ĩ đến cơ quan nhà nước, đây là chuyện cổ đông Trương sẽ không làm.

“Xem ra anh đắc tội không ít người nha.” Cổ đông Trương cười ha hả tiễn Lộ Thiệu Quân, cầm văn kiện lên hôn một cái: “Thật là thơm.”

“Tuổi tác quá nhỏ, lại sĩ diện, chỉ chút đồ như này mà hắn đã thỏa hiệp. Chuyện này làm lớn thì cùng lắm là bị người ta nói phong lưu thôi.” Điểm mấu chốt của cổ đông Trương rất thấp, đơn thuần là muốn Lộ Thiệu Quân mất hết mặt mũi.

Kết quả Lộ Thiệu Quân so với hắn nghĩ còn muốn mặt hơn.

Lời to a, lời to a.

Vệ An Huyên biết được Lộ Thiệu Quân dùng một nửa cổ phần để đổi lấy video. Trong lòng thở dài một hơi, cuối cùng không cần lo lắng video bị lộ ra ngoài. Làm nữ chính trong video, Vệ An Huyên nghĩ cũng không dám nghĩ đến cảnh tượng bị người ta thấy.

Nhưng một nửa cổ phần của Lộ Thiệu Quân đã mất. Sau này muốn đối phó với cổ đông Trương cùng cả nhóm lão hồ ly càng khó hơn, hội đồng quản trị thậm chí sẽ cách chức Lộ Thiệu Quân.

Lộ Thiệu Quân trước mặt Vệ An Huyên, bạo lực phá hủy usb, trực tiếp tiêu hủy chứng cứ: “Được rồi, chuyện này dừng ở đây, chúng ta cũng dừng ở đây luôn. Người tôi yêu là vợ của tôi, tôi không thể cho cô thứ cô muốn.”

Vệ An Huyên rơi nước mắt gật đầu: “Tôi đã biết, tổng giám đốc Lộ, mọi chuyện tôi đều hiểu.”

Thấy nàng hiểu chuyện như vậy. Trong lòng Lộ Thiệu Quân khó có được dâng lên một cỗ thương tiếc, đưa cho Vệ An Huyên một tấm chi phiếu: “Cô ghi một con số lên đi, sau đó đến công ty từ chức.”

Vệ An Huyên cuống quít khoát tay, từ chối nhận tấm chi phiếu: “Tôi không cần tiền, để lấy lại video anh đã bỏ ra rất nhiều rồi. Còn nữa, tôi có thể không từ chức được không?”


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.