Mà hiện tại, sau tang thi cấp hai, bắt đầu xuất hiện giai cấp tang thi càng cao, mà mấy tang thi này không chủ động tác thêm nhanh nhẹn mà não bộ cũng tiến hóa theo, có tư duy thuộc về nhân loại, giảo hoạt quỷ quyệt, rất khó đối phó.
Sau khi trở thành tang thi Hoắc Quân Hàn rõ ràng là khác với mấy con tang thi khác, trước không nói hình thái trên người hắn không có chút dấu hiệu hư thối nào, đồ hắn ăn cũng không phải con người mà là đồng loại của hắn. Thẩm Mộc Bạch không rõ năng lượng trong thân thể hắn rốt cuộc có bao nhiêu lớn, nhưng cô có thể khẳng định, Hoắc Quân Hàn đang tiến hóa một cách đáng sợ. So với lần đầu gặp nhau thì hoàn toàn khác, khi đó Hoắc Quân Hàn không có một chút tình cảm lý trí nào thuộc về con người, cứ như một con dã thú chỉ biết chạy theo dục vọng của mình, máu lạnh mà tàn nhẫn. Nhưng hiện tại Hoắc Quân Hàn rõ ràng hoàn toàn khác, hắn biết cách để mình tiến hóa nhanh hơn, đồng tử xanh băng không có cảm tình gì cũng bắt đầu có biến hóa.
Ở thời điểm Thẩm Mộc Bao chán đến chết, thanh âm hệ thống vang lên trong đầu. ngôn tình tổng tài
“Kỳ chủ, cách chỗ này 1000m có lượng đá năng lượng dao động”
Thời gian này thời điểm Hoắc Quân Hàn ra ngoài, không có gì bất ngờ xảy ra, hẳn là hắn sẽ quay lại sau một giờ. Nghe hệ thống nhắc nhở, Thẩm Mộc Bạch ngồi dậy nhanh “Hệ thống, có nhiều tang thi không?”
Hệ thống trả lời “Chỉ có mấy tang thi du đãng ở phụ cận”
Nơi Thẩm Mộc Bạch đang ở không chủ có tính ẩn nấp tốt mà cũng bởi vì Hoắc Quân Hàn lưu lại hơi thở cho nên không có con tang thi nào dám đến gần. Cho nên nói, trong vòng 100m trở lại đều là phạm vi hoạt đồng an toàn, sẽ không có tang thi.
Huống chi còn có hệ thống như một bản đồ hướng dẫn, Thẩm Mộc Bạch cô hồ không có gì cản trở đến thẳng vị trí hệ thống đã đưa ra.
Hệ thống cũng chỉ có thể dò xét vị tri đại khái có dao động của đá năng lượng. Thẩm Mộc Bạch giống như ăn trộm nơm nớp lo sợ một bên tìm kiếm đá năng lượng một bên phòng bị tang thi ở vùng phụ cần có khả năng du đãng tới đây.
Cuối cùng Thẩm Mộc Bạch ở trong một thi thể tang thi tìm được một cục đá năng lương.
Đó là một viên phỉ thúy trong suốt không lớn không nhỏ, được treo trên cổ một tang thi bằng một sợi tơ hồng, bởi vì dính một ít vết bẩn nên rất khó làm người ta chú ý đến nó.
Thẩm Mộc Bạch đầu tiên chắp tay trước ngực nghiêm túc nói “Tục ngữ nói sống không mang đến, chết không mang đi, đại ca, mạnh khỏe”
Hệ thống “……..”
Sợi tơ hồng này bị buộc bằng nút chết, vì cởi được sợi dây này. Thẩm Mộc Bạch cũng phải tốn một không ít sức lực, cuối cùng cũng lấy được nó từ trên cổ tang thi xuống. Vừa mới thời phào nhẹ nhõm, cổ tay cô đột nhiên bị tang thi dưới đát cấm chặt lất.
Thẩm Mộc Bạch vẻ mặt ngọa tao nhìn con tang thi mặt huyết nhục mơ hồ mở con ngươi trắng bệnh, cái mồm đầy máu cũng mở to.
Đồng thời, hệ thống trong đầu cảnh bảo “Ký chủ, chắc cô 10m, có một con tang thi đang đi về phía này”
Tang thi dưới đất bụng bị người đâm thủng một lỗ, ngay cả chân cũng bị chắt đứt một cái, cũng chính bởi vì thể nó chỉ có thể nắm chặt lấy Thẩm Mộc Bạch, chậm chạp chống đỡ cả thân thể.
Sinh mệnh gặp phải nguy hiểm làm Thẩm Mộc Bạch vội vàng mặt khác lấy bàn tay còn lại cầm đồ vật bên cạnh nếm vào tang thi trên mặt đất nhưng lại không có tác dụng cho lắm, cái mặt vốn dĩ đã máu thịt nát bét lại cùng thêm dữ tợn đáng sợ