Xuyên Không Công Lược Nam Chính Là Cảnh Sát

Chương 3: Xuyên không



“Tạm biệt kí chủ thượng lộ bình an. Ting~~ting truyền tống bắt đầu 1%.….100%. Truyền tống thành công.” Chúc kí chủ một đi không trở lại. Tốt nhất kí chủ đừng về không gian ăn hiếp bổn hệ thống nữa là mọi thứ đều tốt.

Tử Du mở mắt ra thấy mình đang đứng trước một cửa hàng bán đồ ăn sáng nhỏ. Cô nhanh tay lấy tiền từ trong túi ra mua một cái bánh bao và một chai sữa ấm nhâm nhi chờ hệ thống truyền tải cốt truyện.

“Ting~ ting bắt đầu truyền tải cốt truyện 1%…..99%, 100%. Truyền tải cốt truyện thành công.” Kí chủ là cái đồ ma quỷ ác độc. Suốt ngày chỉ biết ăn với uy hiếp bổn hệ thống. Ăn đi ăn nhiều vô, cầu mong cho kí chủ bội thực chết luôn đi.

Thế giới này có tên là Băng thiên nhất đóa.

Nam chính bộ truyện này là Quân Thiên là một vị cảnh sát lạnh lùng. Nữ chính là Dương Khả Tâm chính là tiểu thư quyền quý của nhà thị trưởng thành phố Z.

Trong một lần nữ chính vi phạm luật giao thông bị đưa tới đồn cảnh sát nữ chính Dương Khả Tâm đã yêu Quân Thiên từ cái nhìn đầu tiên. Sau đó Dương Khả Tâm ngày ngày tới cục cảnh sát làm phiền Quân Thiên.

Vì e ngại chức vụ thị trưởng của cha Dương Khả Tâm nên không ai dám nói hay làm cho nữ chính mất lòng. Sau đó vẫn là hiện tượng tình cảm mưa dầm thấm lâu nam chính Quân Thiên đã có tình cảm với nữ chính Dương Khả Tâm.

Cách đó một thời gian thì giông bão ập tới gia đình nữ chính Dương Khả Tâm xảy ra chuyện. Cha của nữ chính bị vu oan cho tội nhận hối lộ nếu như không đưa ra được bằng chứng thì sẽ phải ngồi tù. Nữ chính tới tìm nam chính khóc rất nhiều, nam chính quyết định giúp ba nữ chính minh oan. Sau đó hai người kết hôn và sống hạnh phúc bên nhau.

Nguyên chủ là Tử Du cũng là cảnh sát và là đồng nghiệp của nam chính. Nhưng nguyên chủ chỉ là một cô nhi nên cảm thấy mình không xứng với nam chính nên vẫn luôn giữ đoạn tình cảm đó trong lòng không nói ra. Trong một lần làm nhiệm vụ thì thông tin bỉ rò rỉ đối phương biết và đã mai phục sẵn toàn đội bị thương nặng. Nguyên chủ lao ra đỡ cho nam chính Quân Thiên một viên đạn. Nguyên chủ nhắm mắt xuôi tay đem theo mối tình đơn phương đã che giấu bấy lâu mà chìm vào giấc ngủ ngàn năm.

Mà chuyện rò rỉ thông tin chính là do nữ chính vô tình nói với boss phản diện Thẩm Hiên. Cũng như là một lão đại Mafia nên mới gây ra cái chết của nguyên chủ. Sau khi biết được tất cả là lỗi của mình thì nữ chính lại tới tìm nam chính nước mắt ngắn nước mắt dài xin lỗi. Nam chính thấy được sự ăn năn hối lộ của nữ chính thì liền tha lỗi.

” Sao mấy cái cốt truyện này bổn bảo cảm nhận thì lại thấy nó máu chó như nào ý “. Không biết tác giả kiểu gì mà không phân biệt con ruột và con nuôi nên mới viết cái thể loại máu chó như vậy đó.

” Vì cốt truyện máu chó nên mới cần người đến nghịch tập để ổn định nhân sinh “. Bổn hệ thống cũng đâu có muốn chọn cho kí chủ cái cốt truyện máu chó này. Mà bổn hệ thống chỉ cố ý chứ không phải lỡ tay đâu. Bổn hệ thống chính là muốn chơi chết kí chủ luôn.

Khi cả Tử Du và hệ thống đang chìm ngập trong âm mưu và suy nghĩ của mình.Thì bỗng có một người đàn ông mang theo dao găm liều mạng chạy về hướng Tử Du. Còn có một người phụ nữ hớt ha hớt hải đổi theo và hô hoán mọi người ngăn người đàn ông cầm dao găm kia lại.

“Cướp! Có cướp mau bắt hắn ta lại.” Người phụ nữ quần áo có chút nhếch nhác miệng la lớn cầu cứu.

Tên cướp bị người dân xung quanh đó ngăn lại hắn bị dồn vào đường cùng liền bắt Tử Du làm con tin. Mà hành động của hắn làm bữa sáng yêu dấu của Tử Du rơi xuống đất.

“Kí chủ à bổn hệ thống có việc nên offline chút xíu nha. À đúng rồi đối tượng công lược của kí chủ là nam chính Quân Thiên. Bổn hệ thống đi đây.” Ha ha giờ có trời cũng không cứu được nhà ngươi đâu tên cướp à. Đụng vào đồ ăn của kí chủ nhà bổn hệ thống thì nhà ngươi nên đi tự tử sớm đi là vừa. Chết sớm bớt đau khổ.

Tên cướp vẫn không biết mình đã chọc nhầm người không nên chọc. Mà hắn ta vẫn cứ hiên ngang còn kiêu ngạo kề dao sát vào chiếc cổ dài trắng nõn của Tử Du.

“Các người tiến tới đây tôi sẽ giết cô ta. Dù sao cũng được chết cùng mỹ nhân.” Tên cướp nghĩ rằng mình có con tin nên huênh hoang lên mặt.

Mà cái hành động đó của hắn không khác gì múa rìu qua mắt thợ với một đặc công FBI chuyện nghiệp như Tử Du cả. Hắn vừa dứt lời sau ba giây đã nhận được cái kết không thể nào đắng hơn.

“Ồ vậy ngươi chọn uy hiếp sai người rồi.” Bổn bảo bảo còn chưa đi đe doạ người khác nữa, ngươi nghĩ bản thân là ai mà dám lên mặt trước mặt bổn bảo bảo. Mi xác định tới số với ta rồi con trai à.

Tử Du chỉ cần một chiêu thức nhẹ nhàng hất văng con dao găm mà không hề làm bản thân bị thương. Sau đó còn bồi thêm cho tên cướp một cái hất người qua vai đầy điêu luyện và mạnh mẽ.

“Nữ hiệp xin tha mạng.” Tên cướp đang bị Tử Du dẫm lên cơ thể không ngừng khóc lóc van xin.

Tử Du vờ như không nghe thấy nhặt chiếc túi xách lên đưa cho người phụ nữ đã đuổi theo tên cướp lúc nãy. Mọi người đang hoan hô thì tiếng còi xe cảnh sát tới. Hiển nhiên là lúc nãy có người lo lắng cho an nguy của Tử Du nên đã báo cảnh sát.

Tử Du nhìn hai viên cảnh sát bước xuống từ xe cảnh sát thì cũng lục lại theo trí nhớ của nguyên chủ. Ba người cùng nhau chào xã giao sau đó vì tiện đường nên Tử Du đi cùng hai người kia áp giải tên cướp về trụ sở công an giải quyết.

“Tử Du sao cô cũng ở đây?” Bọn anh vừa nhận được tin có người bắt con tin uy hiếp liền nhanh chóng tới đây. Mà vị đồng nghiệp lạnh lùng này của bọn anh đã sớm khống chế tất cả ổn thỏa rồi.

“Kí chủ đó là nam chính là đối tượng công lược của người đó nên thỉnh người nhẹ nhàng đối xử nha.” Thôi ai xui thì tự cầu phúc đi chứ bổn hệ thống hơi đâu mà đi cầu phúc cho cả đống oan hồn.

“Tại sao tôi lại không được ở đây.” Đối tượng công lược sao lần nào cũng phiền phức và nói nhiều như con gái vậy nè. Bổn bảo bảo sắp chịu hết nổi mấy tên bóng gồng này rồi đó nha.

Tử Du càng nghĩ càng tức giậm chân nhưng cô không biết mình đang dẫm lên trên người tên cướp không tự chủ mà ra sức dẫm mạnh hơn làm tên cướp kia la đau oai oái.

“Nghe nói hiện trường có con tin bị uy hiếp vậy con tin và mọi người xung quanh có bị thương không? Tôi muốn lấy lời khai của con tin.” Vị đồng nghiệp lạnh lùng của anh hôm nay rất lạ.

Quân Thiên cảm thấy vị đồng nghiệp này nói ra câu nào là muốn làm cho đối phương nghẹn họng câu đấy.

“Tôi chính là con tin trong lời của anh. Bây giờ tôi cũng đến cục cảnh sát có gì lát nữa đến lấy lời khai sau. Phiền phức lúc nãy bổn bảo bảo nên một phát đập chết mấy cái tên lắm chuyện và phiền toái luôn. Bổn bảo bảo rất hối hận vì đã không làm vậy ngay lúc nãy.

“Dù sao cũng cùng đường đi chung với chúng tôi luôn đi.” Anh đồng nghiệp còn lại thấy không khí ngượng ngùng và bối rối giữa Tử Du và Quân Thiên liền lên tiếng giải vây.

Tên cướp được nam chính Quân Thiên của chúng ta đeo lên tay chiếc lắc tay bạc kiểu dáng số tám quyến rũ. Tiếp theo còn được Tử Du nhẹ lôi xềnh xệch lên xe cảnh sát để áp giải về đồn.

Tử Du nhìn tên cướp như muốn ăn tươi nuốt sống hắn vậy làm tên cướp sợ tái mặt còn tay với chân thì run lên cầm cập. Lý do Tử Du muốn ăn tươi nuốt sống hắn chính là do lúc nãy hắn làm đồ ăn cô mới ăn được một nửa rơi xuống đất.


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.