Xuyên Đến Mạt Thế Bảo Vệ Anh

Chương 98-3



Rất nhanh sau đó họ đã biết đã có chuyện gì xảy ra, đám zombie dưới lầu đồng thời tru lên, giống như đang đáp lại con ở trên máu nhà.

Những con dưới đất tru lên không có lực xuyên thấu, thật ra chúng nó vẫn luôn kêu, chỉ là lúc này đột nhiên lại hú to lên, vang dội hơn. Vấn đề là lũ zombie du đãng ven đường cũng tru lên, sau đó những con ở xa xa cũng bắt đầu rú, vừa kêu vừa tiến gần lại.

Mọi người trong tòa nhà kinh ngạc, có người hỏi: “Nó, nó đang triêu tập đàn em?”

Người còn lại lẩm bẩm: “Đàn em quái gì, đại quân thì có.” Từ góc độ của người này có thể thấy trên con đường đối diện có một đám bóng dáng hình người lắc trái lắc phải đang nhanh chóng đến gần trong trạng thái vật vờ.

Tụ tập dưới lầu.

Hơn nữa, ở ngã tư đường xa xa càng lúc càng có nhiều zombie xuất hiện, cũng không biết lúc trước chúng trốn ở đâu mà có thể đến nhanh như vậy.

Có người hô: “Nhanh giết con zombie trên mái nhà!”

Nó đang kêu gọi, chỉ cần giết nó thi đàn sẽ không hình thành được.

Những người đó nhanh chóng nghĩ cách, hành động mau lẹ, họ mở cửa kính trước mặt, kẻ có đạn thì bắn, ai có dị năng thì phóng, tập trung đánh về phía bên kia. Con zombie nọ cũng phản ứng rất nhanh, né được tất, hơn nữa hai tòa nhà vốn cách xa nhau, số lượng công kích thật sự rơi xuống mái nhà bên kia cũng chỉ có hạn.

Vốn không thể làm gì được nó.

“Cứ tiếp tục như thế này không ổn, thừa dịp thi đàn còn chưa thành hình, chúng ta hãy rời đi từ mái nhà.” Một người trung niên khá có uy tín đề nghị.

Số đông đã đồng ý, bây giờ họ không thể xuống lầu, cũng chỉ có thể làm theo kế hoạch, rời đi từ mái nhà, nếu còn nấn ná, lỡ đâu zombie dưới lầu quá nhiều, vậy chỉ sợ không còn cách thoát ra nào khác.

Mọi người chạy lên máu nhà, có một người lạc lại phía sau đang cầm bộ đàm cầu cứu căn cứ, đồng bạn kéo anh ta: “Đi nhanh, cầu cứu có ích gì? Khoảng cách quá xa, cũng quá nguy hiểm.”

Còn chưa dứt lời, người nhát gan đang cầu cứu đột nhiên hét “A a a”, nhìn theo ánh mắt của anh ta, con zombie phía đối diện đột nhiên nhảy lên, lao về phía họ.

Có thể nói là nó bay tới, bởi vì hai tòa nhà cách nhau rất xa.

Nó bám vào một bên cửa sổ, đôi tròng mắt âm trầm, lạnh lùng và quỷ dị kia nhìn họ chăm chăm. Hai người nhìn thấy nó bay tới như lệ quỷ đòi mạng cùng nhau hét ầm lên.

Sau đó họ phát hiện, con zombie này nhào tới chỗ càng nhiều người thì càng nhiều người hét lên.

Không còn cách nào, họ không nhát gan, nhưng con zombie này không chỉ khiến người ta mơ thấy ác mộng mà chính nó đã là một cơn ác mộng, rất đáng sợ. Trong không khí căng thẳng và bất an nặng nề, mọi người đã bị nó dọa sợ.

Nó, nó nó nó muốn vào trong!

Nhưng sau đó, nó lại không tiến vào từ cửa sổ mà dùng tứ chi bám vào vách tường bên ngoài, leo lên như một con khỉ.

Leo, nó leo lên rồi!

Mọi người nhẹ nhàng thở phào, sau đó lại bắt đầu căng thẳng, leo lên? Bọn họ đang ở lầu trên cùng, những người khác ở lầu dưới, trên họ chỉ có những tầng rỗng, trên nữa chính là… mái nhà!

Bọn họ quay đầu, nhìn những người đã chạy đi, biến mất trong cầu thang mà nuốt ực một ngụm nước miếng.

“Chúng, chúng ta có đi lên nữa không?”

“Hay là nhắc bọn họ có thể nó đã lên đó rồi?”

Có người chạy tới chỗ cầu thang to tiếng nhắc nhở, cũng có người cẩn thận đến bên cửa sổ, vô cùng dũng cảm ngẩng đầu nhìn lên, vừa hay thấy con zombie biến mất ở cạnh máu nhà, túi quần rách của nó còn bay bay trong gió và ánh trăng đêm.

Thật, thật sự leo lên rồi!

Người đó hô: “Nó leo lên rồi, thật sự leo lên mái nhà rồi! Mau nhắc nhở mấy người đi lên!” Vì quá kích động, người nọ xém chút đã ngã xuống, may mà bên cạnh có người kéo lại, nhìn xuống dưới, bên dưới zombie đông chật chi chít, tốc độ tụ tập có phải quá nhanh không?

Hai người đổ đầy mồ hôi lạnh, cảm thấy lớn chuyện rồi.

Bọn họ là người của đại đội Chính Dương, cảm thấy mình không lo nổi việc này nên dùng đường dây liên lạc nội bộ để xin giúp đỡ.

Trong lúc họ đang cầu cứu, người có tốc độ nhanh nhất đã lên đến tầng cao nhất, hành lang thật ầm ĩ, toàn là tiếng nói chuyện và tiếng bước chân, ánh đèn pin chớp nhá, có vẻ hơi hỗn loạn nên người đi đầu không nghe rõ lời nhắc nhở từ phía dưới.

Mấy người dẫn đầu đến chỗ cửa thoát hiểm, lúc trước họ đã kiểm tra, mấy con zombie trên mái nhà đã bị họ giải quyết, ném thi thể xuống, sai đó nhóm họ còn chính tay đóng cửa lối thoát hiểm, chờ đến khi tất yếu sẽ rời đi từ nơi này nên khi họ mở cửa thoát hiểm không có chút phòng bị nào.

Thế là vừa mở cửa chạy ra, lúc tông phải một con zombie họ cũng không kịp phản ứng.

Bỗng chốc bị cào một cái.

Hai người đi trước nhất hét thảm, người chậm chân hơn sợ hãi quát: “Có zombie! Con zombie kia tới rồi!”

Hai người bị cào ngã xuống nhưng cũng cho người phía sau một cơ hội hòa hoãn, họ lập tức tung dị năng công kích con zombie phía trước, nó né rất nhanh, không thể nào bắt được nó.

Lúc nó đang định chộp lấy một người, người nọ vung mạnh loan đao nắm trong tay, bổ tới, tia sáng trắng lóe lên, con zombie nọ nhanh chóng thối lui, dao chém không tới nhưng nó bị ánh sáng trắng bổ xuống người.

Nó nghiêng đầu, dường như chưa kịp hiểu đó là gì.

Nó biết dị năng là gì, nếu ánh sáng trắng trên tay người nọ phát ra thì nó chỉ biết đó là dị năng, biết né đi, nhưng một cây dao sao lại phát ra tia sáng trắng kia?

Hậu quả của không né là mặt nó bị tia sáng trắng bổ ra một vết thương, cùng lúc đó cả khuôn mặt nó bị đông lại, băng sương nhanh chóng trùm lên gương mặt nó.

Con zombie ngây người, nó chậm chạp dùng bàn tay như móng gà sờ lên mặt.

Những người khác bị sự xuất hiện đột ngột của con zombie và việc không thể đánh trúng nó làm rối loạn trận tuyến, chỉ muốn lui về sau.

Có người còn có lòng tốt muốn kéo hai người trên mặt đấy, nhưng kéo một cái đã nhìn thấy một gương mặt đã thối rửa và một cái miệng cắn tới.

Anh ta hoảng sợ, lập tức vứt người kia lại, nhảy ra phía sau.

Người biến thành zombie đánh về hướng anh ta, một đạo ánh sáng đánh bay nó ra ngoài, dị năng giả kim hệ cứu viện kịp thời hô: “Đi mau!”

Mấy người lập tức chạy vào trong, vội vàng đóng cửa, khóa được bao nhiêu cái khóa liền khóa hết, sau đó thở dốc kịch liệt.

Vừa rồi quả thật sinh tử chỉ trong một chớp mắt, nghĩ đến hai người nhanh nhất lại biến thành zombie, ai cũng đổ đầy mồ hôi.

Trong hành lang có người còn chưa biết chuyện, vẫn chạy lên trên, mấy người ở trên nóng nảy gào: “Đừng lên đây, lên đây là chết đó! Xuống dưới đi!”

Đúng lúc này, bên ngoài cửa thoát hiểm vang lên tiếng đập loảng xoảng, cánh cửa bị đụng cho lung lay.

Có người kêu: “Thổ hệ đâu? Dồn đất chặn cửa lại!”

Có rất nhiều người thổ hệ, tuy họ không giỏi công kích tầm xa nhưng có thể đào hầm nên thổ hệ ở lại cũng không ít.

Rất nhanh đã có thổ hệ dị năng giả chạy tới, dùng đất chặn cửa và không gian vách tường xung quanh đó.

Cửa thoát hiểm cuối cùng cũng không còn lung lay nữa, tiếng đánh loảng xoảng cũng trở thành âm thanh trầm đục. Mọi người rốt cuộc cũng có chút cảm giác an toàn. Nhưng tỉnh táo lại, bên ngoài chỉ có một con zombie, thêm hai con mới cũng chỉ có ba, sao họ lại sợ đến vậy?

Dù sao chỉ cần giết bọn nó là họ có thể rời đi từ trên mái nhà.

Nhưng con zombie quỷ dị này rất kỳ quặc, đánh nó thì đánh không trúng, đối mặt với nó tự dưng lại thấy sợ hãi, sau này còn gặp ác mộng. Còn nữa, sao nó lại xuất hiện trên mái nhà? Rõ ràng lúc nãy nó còn đang ở mái nhà đối diện… Tóm lại, người kiên cường dũng cảm nhất cũng không muốn đương đầu với cái thứ kia. Mọi người hai mặt nhìn nhau, chật vật di chuyển, ào ào xuống cầu thang.

Những người ở dưới lầu không đi lên nghe thấy động tĩnh, nhìn lại quả nhiên mọi người đã xuống, trái tim ai nấy lạnh toát, bên trên bị chặn, giờ phải làm sao?

Có người đề nghị cầu cứu căn cứ, có người bảo đã xin cứu viện rồi, nói đã cho những người chung quanh biết tình huống của bọn họ nhưng chưa thấy ai hồi âm.


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.