Xin Hãy Bên Anh Lần Nữa

Chương 35



Nhưng sau khi Phương Khải Dực nhìn thấy bóng dáng quen thuộc thì anh mới thở phào một cái, là Từ Cảnh Sâm, cái tên chết tiệt này xuống không hề ra hiệu bất cứ thứ gì.

“ Là Cảnh Sâm! cậu ấy đến rồi ” Giọng nói của Phương Khải Dực nhàn nhạt.

Tất cả nghe xong mới thả súng xuống, Quách Đông tiến đến đỡ lấy Từ Cảnh Sâm, bọn họ có cơ hội thoát khỏi đây, vì nếu Từ Cảnh Sâm chỉ cần đến trễ thêm một tiếng có khả năng bầy rắn độc sẽ xuất hiện vì bọn chúng ở quá xa nên chưa đánh hơi được.

Từ Cảnh Sâm sau khi họp mặt cùng mọi người thì trên người Cảnh Sâm đầy máu chỉ là không phải máu của anh ta, mà là máu của thuộc hạ của Tang Thuận.

“ Phương Khải Dực! Xem ra lần này Tang Thuận thật sự muốn ngũ mã phanh thây cậu rồi, hiện tại Tiêu Soái vẫn còn điều khiển trực thăng chiến đấu trên không ” Từ Cảnh Sâm nhìn Phương Khải Dực, sau đó nói rõ tình hình.

Hiện tại chỉ còn trận trên mặt biển, và trận ở trên không, nếu xong toàn bộ những trận đó có khả năng bọn họ sẽ đánh bại Tang Thuận.

Trong khi bọn họ đang nói chuyện thì đột nhiên cơ quan của hầm này đột nhiên toàn bộ ngọn đèn nhỏ đều được bật sáng, Tang Thuận bước ra từ lối đối diện cùng với hai ba tên vệ sĩ chuyên nghiệp của ông ta.

“ Phương Lão Đại! Từ Thiếu! Quách Thiếu? xem ra mọi người điều có mặt ở đây nhỉ? thật hiếm gặp không ngờ đội quân của Bạch Ưng cũng mạnh thật đó ” Tang Thuận thông thả nhìn Phương Khải Dực ông ta mang dáng vẻ của một người đàn ông trung niên cáo già vô cùng.

Anh nhìn ông ta xem ra cũng không thoát khỏi đây được, anh nhếch mép “ Chẳng lẽ tàn phế giống người của ông? ”.

“ Thèm khát Hải Nam của tôi đến mức này sao? ” Phương Khải Dực nhìn ông ta, anh không hề sợ hãi, mà còn tỏ ra phấn khích.

Tang Thuận là người không thích bị người khác nói khích, càng ghét ai hơn mình điển hình là Phương Khải Dực anh, ông ta mân mê cây súng của mình, ánh mắt của ông ta như muốn bắn chết anh ngay tại chỗ.

“ Bởi vì thèm khát Hải Nam nên nhất định hôm nay nhất định phải lấy được mạng của cậu ” Ông ta vô cùng tự tin, vì chính ông ta cho ngươi nghiên cứu rắn độc ở khu này, nếu bị loài rắn đó cắn chắc chắn sẽ bỏ mạng ngay lập tức thậm chỉ xác cũng sẽ bị thối rửa.

“ Xin mời! ” Phương Khải Dực cũng một chính một mười, mang cả thế giới của mình chắn sau lưng anh, anh nhất định phải sống, phải sống để bảo vệ Tĩnh Anh, nếu anh bỏ mạng chắc chắn bảo bối của anh sẽ không bao giờ tha thứ cho anh.

Nhưng còn chưa kịp nghênh chiến thì Từ Cảnh Sâm có chút thắc mắc ông ta chỉ mang vài tên vệ sĩ rồi đòi lấy mạng bọn anh không phải tự cao quá rồi đó chứ “ Tang Thuận mày đùa tao sao? mày đòi lấy mạng bọn tao với vài ba tên rẻ rách này? ”.

Lục Nhất liền cẩn thận giải thích cho Từ Cảnh Sâm “ Ông ta có nghiên cứu một bầy rắn cực độc có khả năng giết người xong xác cũng phân hủy theo ”

Từ Cảnh Sâm nghe xong liền bật cười, đùa anh chắc “ Đùa à? lần trước người của Mạc Vũ Thần đến đây tìm cái gì đó gặp bầy rắn đã mang đi hết rồi ”.

“ Phương Khải Dực cậu quên ở Bạch Ưng có lô vũ khí đạn cực độc của Mạc Vũ Thần gửi đến để chúng ta dùng à? làm gì còn con nào ở đây ” Từ Cảnh Sâm anh cười chết mất làm gì có con rắn nào nữa chứ.

Tang Thuận nghe Từ Cảnh Sâm nói xong liền nghi ngờ, ông ta âm thầm dùng một loại thuốc kích giác để dụ bầy rắn đến đây.

Còn tất cả mọi người điều ngơ ngác nhìn Từ Cảnh Sâm ngay cả Phương Khải Dực cũng nhếch mép, lần này là tự Tang Thuận nộp mạng rồi, ông ta sẽ bỏ mạng tại đây.


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.