Võng Du Chi Sư Phó Biệt Náo (Sư Phụ Đừng Nháo)

Chương 31



Ba người kia đều tự bạo vệ tốt điểm, còn Ninh Hòa cùng Dĩ Phụ lên ngựa chạy thẳng đến Thủy Điểm.

Bọn họ xoát lúc này là BB võ sĩ cấp độ 55, cấp bậc tuy không cao nhưng trước đây cũng rất được ngoạn gia săn đón, bởi tài liệu rơi xuống cũng tương đối. Nhưng sau đó, đại bộ phận các BOSS cấp thấp chỉ dùng để gia tăng quỹ bang hội. Quỹ bang hội bất luận với tiểu bang hội hay đại bang hội đều rất quan trọng. Thứ nhất nó được dùng để kiến thiết bang hội, bang hội cấp bậc cao, bang hội thành viên cũng sẽ không thiếu nhân tài. Thứ hai, quỹ này còn dùng để mua các đạo cụ, sau đó ở lãnh địa bang hội mở ra bản sao.

Đương nhiên có nhiều ngoạn gia muốn tham gia hoạt động khác cũng là vì đạt được quỹ bang hội, cũng giống như hạ chiến trưởng hay tại bản sao đánh BOSS, hệ thống ít nhiều sẽ thưởng cho quỹ một ít, nhưng mức thưởng cao nhất vẫn là dã đồ BB.

Không Đảo chỉ là một bang hội mới, thực lực đi săn BB là không đủ, vì thế Dĩ Phụ cũng không cưỡng cầu mọi người tham gia, hoàn thành các nhiệm vụ khác cũng được.

Trước đây Ninh Hòa cũng từng xoát võ sĩ ở cánh đồng hoang vu, trong 6 điểm BB có thể xuất hiện hắn chỉ còn nhớ vài cái. Mà BB võ sĩ này đánh cũng không quá khó, chỉ là da hậu phòng cao, căn bản vẫn có thể dựa vào bạo kích để áp chế, mà đội ngũ cũng có Dĩ Phụ làm mục sư, sinh mệnh của đội ngũ là không đáng lo.

Nhưng dã đồ BOSS này nọ không phải cái đáng lo, mà đáng lo là ở người chơi khác. Nếu là bản sao BOSS, vì bản sao có hạn chế người chơi khác tiến vào, vì thế các người chơi hoàn toàn có thời gian chậm rãi đối phó BOSS. Nhưng là dã đồ BOSS bất đồng, nó xuất hiện ở dã ngoại, nên các ngoạn gia đều có thể gặp được, cũng không phải ai đến trước là của người ấy, giống như trường hợp bọn Quân Lâm cướp BOSS của bang hội Thiên Thu Nguyệt đấy thôi.

Cho nên khi thấy những người ở phía đối diện, Ninh Hòa thật sự cảm thấy cái gọi làoangia ngõ hẹp.

Sau chuyện bang hội Thiên Thu Nguyệt bị Bán Thanh Minh giết, nhưng chuyện sau đó Ninh Hòa lại không biết. Tuy cảm thấy Thiên Thu Nguyệt không có ra tay với Không Đảo là ngoài ý liệu, Ninh Hòa xuất thành làm nhiệm vụ mấy lần, trên đường có gặp người trong bang hội Thiên Thu Nguyệt, đối phương cũng không có làm gì hắn, coi hắn như người bình thường. Ninh Hòa cũng nghĩ bản thân may mắn là nữ hào, tại dã ngoại tùy tiện sát muội tử, cũng là không tốt.

Nhưng An Lạc khi nhìn thấy 2 người cùng lại đây, cũng là kỳ quái nói: “Như thế nào, các ngươi cũng tới giết BOSS?”

An Lạc đang dùng giọng nói nên có thể cảm thấy giọng nói kia tràn đầy khinh bỉ không chút che giấu, Ninh Hòa nghe được sinh khí. Bất quá bởi vì Ninh Hòa không phải người thích sinh sự, hiển nhiên Dĩ Phụ cũng vậy, cho nên cả hai thầy trò cùng không để ý đến An Lạc, lập tức xuống ngựa, đi tới tọa độ BB có thể xuất hiện.

“…” Cảm thấy không được chú ý, An Lạc nhìn lại dây cắm ở máy tính, kiểm tra đường truyền, vừa rồi hắn cùng người trong bang hội cũng là không có vấn đề. Vậy mà hai người này…đích thực là cố ý không nhìn thấy hắn. Dựa vào cái gì. Hai người này một chưa mãn cấp, một là mục sư, một chút sức chiến đấu cũng không có, có tư cách gì không để ý tới hắn. An Lạc tức khí đập bàn quát rống lên: “Các ngươi không nghe thấy ta nói gì hả?”

Hai người kia vẫn như cũ, nửa điểm phản ứng cũng không có. An Lạc uất hận, đem câu vừa rồi ở kênh phụ cận phát lại một lần, cuối cùng Dĩ Phụ cũng có chút phản ứng, nói: “Ra là ngươi vừa nói, ta tưởng con gì vừa kêu.”

“…” Ninh Hòa run run, mật Dĩ Phụ nói: “ Sư phụ, ngươi cũng thật là… đừng chọc hắn… hai người chúng ta đánh không lại hắn.”

“Đánh không lại thì chạy.”

Ngất… Tuy Ninh Hòa rất muốn nói chân tốc của mình chậm, nhưng nghĩ lại có thể cùng sư phụ cưỡi ngựa, chắc cũng không có gì đáng lo mới gật đầu nói: “Vậy sư phụ ngươi cứ tiếp tục.”

An Lạc thấy rõ ràng là hai người này làm bộ như không nghe thấy những gì hắn nói, quan trọng hơn tên Dĩ Phụ kia dám đem hắn ví với động vật…Đây là vũ nhục nhân cách hắn…vì thế An Lạc không thể bình tĩnh, lại đập bàn rống lên: “Nằm tào, ngươi vừa nói ai…nói rõ ràng cho ta coi.” Dứt lời An Lạc đã đem hình thức bang hội chuyển thành hình thức giết hại, chuẩn bị một đao tiễn luôn hai kẻ đáng ghét này.

Một lát sau, Dĩ Phụ Chi Danh ở kênh nói: “Nga, ta nói là cửa nhà của ta ngoài kia có hai thổ cẩu. Bất quá một cái củ cải một cái hố, này……” Này sau im lặng tuyệt đối thật sự là ý ám chỉ “Ngươi biết”, ý tứ hàm xúc nhưng cố tình không nói rõ. An Lạc lần này thật đúng là tức khí, đưa nhân vật lại gần, nhưng vừa tiến đến, hai người kia lập tức không thấy đâu.

Thiên ngôn vạn ngữ hối thành một chữ: Thao.

Dĩ Phụ Chi Danh cùng Ninh Hòa đều không phải là logout cũng không phải ẩn thân, mà làđược Quân Lâm triệu tập. Lần này coi như vận khí tốt, tên võ sĩ lại cuất hiện ở phía Quân Lâm thủ. Vừa thấy BOSS xuất hiện, Quân Lâm tại kênh đội ngũ rít gào: “Các ngươi mau tới!” Lúc này bị Quần Rớt khinh bỉ: “Dùng triệu tập lệnh đi, ngươi còn ngốc ở đấy làm gì.”

Được rồi Quân Lâm cũng là quá kích động, triệu tập lệnh hắn mua bj huynh đệ lãng phí khiến hắn có bao nhiêu đau lòng, mà nay có cơ hội sử dụng đúng nghĩa thì hắn lại không nghĩ ra.

Tuy bên Thiên Thu Nguyệt cũng có 2 người nhưng hiển nhiên 5 đối 2 có lợi thế hơn, vì thế bọn họ lập tức đưa hai người kia đi chết, sau mới hướng bên võ sĩ chạy đến. Vì cấp bậc thấp nên kỹ năng của BB cũng thưa thớt, tuy rằng hắn tạo thương tổn cao nhưng với trị liệu của Dĩ Phụ thì thương tổn đó đều là mây bay.

Lại nói đến, 2–3 người bên Ninh Hòa vẫn có thể đối phó, 5–6 người vẫn có chút khó khăn nhưng thời điểm đối phương hướng về đây 2 đội 12 người, Hoa cô nương bắt đầu hô: “Lão đại cứu mạng, lão đại mau cứu mạng.” Về phần Quần Rớt dù kháng cao nhưng không phải loại máu dầy, đối mặt với chức nghiệp cận chiến vẫn nhất thời trở thành thúy da, bị gần mười người vây đổ, hắn cũng chống đỡ không nổi, trực tiếp nằm xuống, trước khi chết còn lớn tiếng hô: “Các người có bản lĩnh thì một đấu một với ta.”

Phi, lúc này ai ngu mà cũng hắn solo, đương nhiên là phải tranh thủ báo thù, mà tên An Lạc cầm đầu còn thô bạo hô lớn: “Giết chết cái tên vú em kia, giết hắn trước.”

Ninh Hòa biết An Lạc không phải là làm vì chiến lược mà là để trả thù Dĩ Phụ lúc nãy đã coi thường hắn. Bất quá cũng không có cách gì, BB võ sĩ dù huyết dày cũng không quá khó đánh, dù sao bọn Quân Lâm cũng đã mãn cấp. Nên khi bọn An Lạc muốn qua cướp quái, BB võ sĩ đã sớm ngã xuống đất.

Mà phía sau Dĩ Phụ Chi Danh, 3 người Ninh Hòa, Quần Rớt, Hoa cô nương đều đã nằm ngã xuống đất, còn lại Quân Lâm cũng sắp bị những người đó vây quanh, cũng may Quân Lâm tốc độ lanh lẹ nhặt đạo cụ, sau đó mới thỏa mãn ở dưới công kích của đối phương nằm xuống.

BOSS tuy là hạ được nhưng bọn họ cũng bị Thiên Thu Nguyệt diệt. An Lạc trong lòng tuy rằng tức giận, nhưng là nhìn thấy cảnh mấy người nằm, trong lòng vẫn là thoải mái, tiến lên vài bước tới thi thể Dĩ Phụ Chi Danh nói: “Tình thế đảo ngược, chắc ngươi không có nghĩ tới đi, lần trước nằm là ta, lần này đến phiên các ngươi. Hôm nay như thế nào không gọi người, ngươi hô to a, Bán Thanh Minh đâu, người của Bán Thành Yên Sa đâu gọi ra. Nga, ngượng ngùng quá ~ ta quên, Bán Thanh Minh đã bị bang chủ triệt quyền tĩnh tư đi, các ngươi chính là muốn hô to cũng không kêu đến người a.”

Ninh Hòa ngẩn ra, những lời này, là có ý gì?


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.