Doãn Thiên Tề nói thật vô cùng bội phục ba mẹ vợ tương lai tinh lực như siêu nhân, thức cả đêm đi chơi, ngày hôm sau lại đi chúc tết thân thích. Doãn Thiên Tề đến bây giờ cũng chưa nhìn được mặt họ, chỉ có thể đợi buổi tối.
Cố Tiểu Bắc ăn xong cơm trưa, hỏi Doãn Thiên Tề có muốn đi dạo Tô Châu hay không, dù sao trên có thiên đường dưới có Tô Hàng những lời này vẫn không thể giả được. Doãn Thiên Tề liền cười ái muội với Tiểu Bắc.
*Tô Hàng: 3 thành phố Giang Tô, Tô Châu, Hàng Châu
“Hôm qua đi máy bay mệt rồi, đợi hôm nào khác rồi đi đi.” Cố Tiểu Bắc lúc đấy chỉ muốn nổi khùng, em gái anh, tối hôm qua sao không thấy anh mệt.
Hai người đều ở nhà xem TV, cũng không muốn chơi game. Cố Tiểu Bắc tựa đầu vào trong lòng Doãn Thiên Tề, không ngừng đổi kênh, Doãn Thiên Tề thật sự chịu không nổi, đoạt lấy điều khiển bật sang kênh thể dục thể thao. Cố Tiểu Bắc chưa bao giờ thích mấy thứ này, cậu cũng không hiểu, mấy chục người tranh nhau một quả bóng, phía sau lại có người chạy theo như người chân sai vặt, một lúc thẻ đỏ, rồi lại thẻ vàng, quả bóng kia sao không trực tiếp bay vào giữa mặt ông đó.
“Còn không bằng xem cái phim thần tượng vừa rồi.” Doãn Thiên tề rốt cục cũng hiểu sao Cố Tiểu Bắc lại bạch như vậy, hóa ra là do mấy thứ này.
Cố Tiểu Bắc nhìn nhìn một lúc lại ngủ thiếp đi, cậu cực kỳ hưởng thụ loại sinh hoạt thoải mái này, bên cạnh chính là người mình yêu nhất, bên tai có tiếng TV ong ong, có phần ầm ĩ mà lại cực kỳ yên lặng.
Lúc ba mẹ Cố về thì thấy Doãn Thiên Tề đang ở trong bếp nấu cơm. Mẹ Cố nhìn thấy người này, sửng sốt một hồi, ngôn từ hình dung của bà rất có hạn, nhưng nói theo người Tô Châu, thì bộ dáng người này rất “thần khí”. (anh tuấn)
Vội vàng đến gần phòng bếp, kéo Doãn Thiên Tề đang thái rau qua một bên, nhìn gần, thật sự là càng anh tuấn, nhất là cặp kia ánh mắt, cười đến nỗi mẹ Cố cảm giác như mùa xuân thứ hai của mình đến.
“Là bạn của Tiểu Bắc đúng không, thật là, mau ra phòng khách ngồi đi, chỗ này để bác làm là được rồi.” Nói xong liền hô ‘Tiểu Bắc Tiểu Bắc’, đánh thức Cố Tiểu Bắc.
Ba Cố cũng ời Doãn Thiên Tề ra phòng khách, rót hai chén trà, Trà Hương, hơi ấm bốc lên, Doãn Thiên Tề cảm thấy bỗng nhiên ngôi nhà này thật ấm áp.
“Không có gì đồ ăn, Thiên Tề đừng khách khí.”
“Không ạ, cháu tới đây đã là rất quấy rầy rồi.” Cố Tiểu Bắc nhìn không khỏi cười ra tiếng, Doãn Thiên Tề, nói thật, anh như vậy, đúng là “giả bộ”.
Lúc ăn cơm mẹ Cố cũng không thể tiếp tục nhàn rỗi, biết Doãn Thiên Tề là cấp trên của Tiểu Bắc, lại càng siêng năng gắp đồ ăn. Doãn Thiên Tề nhìn trong bát đồ ăn không thiếu món nào, có chút khóc không ra nước mắt.
“Thiên Tề lần này tới Tô Châu để dạo chơi đúng không, Tô Châu đúng là một nơi rất đẹp, ngày mai để Tiểu Bắc dẫn cháu đi dạo.”
Doãn Thiên Tề rốt cục cũng buông đôi đũa trong tay xuống, nhìn Tiểu Bắc đang vùi đầu ăn cơm.
“Không phải tới dạo chơi.” Những lời này đúng là Cố Tiểu Bắc nói, Cố Tiểu Bắc chệch đũa, miếng sườn xào chua ngọt bị rơi xuống bàn, trầm mặc không nói lời nào. Ba Cố cảm thấy không khí không thích hợp, khẩn trương hoà giải.
“Người ta là giám đốc một công ty lớn, sao lại tới dạo chơi chứ, chắc chắn là công việc.”
Mẹ Cố oán thầm vài câu cũng chưa nói cái gì, có công việc thì sao không ở khách sạn?
“Cháu là tới gặp bác trai bác gái.”
“Doãn Thiên Tề!” Cố Tiểu Bắc gào lên, Doãn Thiên Tề, anh là đang muốn làm cái gì?
Doãn Thiên Tề nhìn Cố Tiểu Bắc với ánh mắt kiên định, rất nhanh làm tay Cố Tiểu Bắc phát run. Cố Tiểu Bắc cúi đầu, không dám nghĩ xem tiếp theo sẽ phát sinh ra chuyện gì.
“Tiểu Bắc, sao lại không lễ phép như vậy. Nào, Thiên Tề, ăn đùi gà đi.”
“Cháu thích Cố Tiểu Bắc, chúng cháu đã ở cùng nhau.”
Mẹ Cố gặp lại cái đùi gà trong bát Doãn Thiên Tề trở về, thích? Thích cái gì? Ở cùng nhau? Người nào cùng ai? Doãn Thiên Tề nhìn cái cái chân gà kia bay đi, cảm giác mình đúng là biết lựa thời điểm nói.
“Vô liêm sỉ.” Ba Cố quăng đôi đũa, hung hăng nhìn chằm chằm Cố Tiểu Bắc, Cố Tiểu Bắc trước hơi run một chút, sau đó toàn thân đều run rẩy.
“Cố Tiểu Bắc, con giải thích rõ ràng cho ba.”
“Ba, con……” Bảo con nói như thế nào? Làm cũng đã làm, cả người con của ba đã là của Doãn Thiên Tề.
“Tiểu Bắc là con trai, sao hai đứa có thể……” Mẹ Cố thật sự không hiểu, một chút cũng không hiểu.
“Ba, mẹ, chuyện này vấn đề không phải ở giới tính, chúng con là thật tâm yêu nhau.”
“Hừ, ai là ba cậu.” Lửa giận của ba Cố còn lợi hại hơn, đứng lên rồi lập tức đi về phòng, bữa cơm này ăn không vô nữa.
“Ba nó à.” Mẹ Cố bất đắc dĩ nhìn Doãn Thiên Tề với Cố Tiểu Bắc kéo tay nhau, cũng trở về phòng.
Rốt cục chỉ còn lại hai người, yên lặng đến nỗi chỉ có thể nghe được tiếng của cái đồng hồ kiểu cũ trên tường.
“Doãn Thiên Tề, câu ‘ba mẹ’ kia anh nói quả thật là quá mức tưởng tượng.” Cố Tiểu Bắc rốt cuộc cũng biết, da mặt người bình thường thua xa so với da mặt Doãn Thiên Tề.
Edit + beta: Gà Ki