[Vô Xá Hệ Liệt] Nhiễm Huyết Quý Công Tử

Chương 39: Đệ tam thập cửu chương



“Bằng hữu của ngươi?” Thanh âm hoa mỹ ở trong không khí im lặng lưu chuyển, rơi vào trong tai Thần vương, làm cho Thần vương đánh gãy truy tìm nguyên nhân hiểu rõ, làm cho tức giận của Ma vương biến mất.

“Xem như vậy đi.” Đối với vấn đề này, Ma vương căn bản không muốn trả lời, cho dù trả lời cũng hàm hồ như vậy. Năm đó chính là không có biện pháp bị người đấy quấn lấy, mới thừa nhận gã trở thành bằng hữu, bất quá, cũng chỉ có người này có tư cách trở thành bằng hữu của mình.

Da. Y Tư Đặc La hết giận. Thần vương Áo Hưu Tư ngoài ý muốn phát hiện.

“Nga.” Khắc Lạc Duy không sao cả, ánh mắt nhìn Thần vương Áo Hưu Tư, đây là Thần vương trong truyền thuyết, danh phù kỳ thực a. Lực lượng không nói, so với Ma vương bên người có lẽ thấp hơn một chút, đứng ở vị trí trên cao tại thế giới này, biết hiện giả dối bên ngoài không thể gạt được hai mắt mình, trí tuệ bình tĩnh sâu trong đáy mắt đủ để thống lĩnh Thần tộc. Thần vương cũng xuất hiện, càng ngày càng có ý tứ.

Thần vương Áo Hưu Tư không hiểu sao phát lạnh, thấy ánh mắt nhân loại kia nhìn về phía mình, một loại cảm giác bị người xem thấu hiện lên, Thần vương nghiêm túc, đây là một nhân loại không đơn giản, khó trách, Ma vương sẽ có dục vọng chinh phục.

“Khắc Lạc Duy, thời gian không còn sớm.” Vừa rồi tức giận với Áo Hưu Tư là vì không thích Áo Hưu Tư chú mục nhìn Khắc Lạc Duy như vậy, kim diễm ở đáy mắt kia làm cho chình mình phi thường khó chịu. Hiện tại lại bởi vì ánh mắt Khắc Lạc Duy xem Áo Hưu Tư mà không vui cố ý rời đi chú ý của Khắc Lạc Duy.

“Brad.” Ma vương nói đúng, Khắc Lạc Duy tiếp nhận, phân phó trí năng của mình chuẩn bị cắm trại.

“Dạ, chủ nhân.” Brad lập tức đáp lại. “Doro, đi tìm địa phương thích hợp.” Động lực làm phiền, Brad tự nhiên phân phó sức lao động đi làm.

“Đã biết.” Doro thật bất đắc dĩ cưỡi ngựa, đi tìm địa phương. Phải đủ trống trải, bởi vì lều trại của nhân loại rất lớn, phải có nước, tiện sử dụng, phải có cảnh sắc đẹp, làm cho nhân loại thư thái. Trải qua thời gian nhiều ngày, đối với việc tìm kiếm nơi cắm trại thích hợp, Doro phi thường có kinh nghiệm, đại giới là khoản nợ liên tục tăng cao.

Doro nghe lời nhân loại, Doro tính tình không tốt kia thể nhưng ngoan ngoãn nghe lời một nhân loại. Đồi với Doro có chút hiểu biết ba Thần tộc thật kinh ngạc. Phải biết rằng Doro trừ bỏ Ma vương, ai cũng không ngoan ngoãn nghe lệnh. Hơn nữa Ma vương cùng Thain một chút cũng không giật mình, do bọn hắn bình tĩnh hay là tập mãi thành thói quen.

Sau đó đem lực chú ý chuyển hướng người vừa rồi mệnh lệnh Doro, Brad, chính là Pháp thánh đánh vỡ giới hạn nhân loại kia. Tóc cùng ánh mắt màu lam tím, nụ cười chính xác hữu lễ lại xa lạ.

Nhìn thoáng qua, Áo Hưu Tư liền đem tầm mắt chuyển đến trên người Khắc Lạc Duy, chỉ tự giới thiệu. “Ta là Áo Hưu Tư • Đề Lạp. Bằng hữu Y Tư Đặc La, đây là thuộc hạ của ta, mắt ngọc bích là An Tô Á • Phí La, mắt hồng sắc là Tát Lạp • Lôi Đa Nhã An.”

“Khắc Lạc Duy • Bái Luân • Hải Nhân Lợi Hi.” Khắc Lạc Duy đáp lại lễ phép của đối phương.

“Vị kia là?” Thần vương Áo Hưu Tư chỉ vào Brad hỏi, vì sao không giới thiệu người này.

“Ta là Brad, công cụ của chủ nhân.” Brad chủ động trả lời.

Công cụ? Đây là ý tứ gì? Ba người Thần tộc không rõ, đáp án kỳ quái, nhân loại sẽ đem cấm chú pháp sư làm công cụ, có xa xỉ như vậy sao?

Vì sao ba người trước mắt bình tĩnh như thế, không ngoài cố ý. Công cụ, là danh từ mới của giới diện chủ sao? Ba Thần tộc vừa đến giới diện này nhìn thấy ba người phản ứng bình thường như vậy, tự lý giải thế. Tự nhiên xem nhẹ đội ngũ phía sau, biểu tình cùng tầm mắt mất tự nhiên rối rắm.

“Ngươi rốt cuộc đến nơi này làm gì?” Ma vương lại xuất hiện ngữ khí không kiên nhẫn.

Á, Y Tư Đặc La cảm xúc lại lặp lại, vừa rồi còn bình thường một chút, như thế nào biến thành như vậy.

“Ta đến tìm riêng ngươi.” Áo Hưu Tư có chút nghi hoặc, bất quá vẫn trả lời vấn đề của Ma vương.

“Chuyện gì?” Ma vương trực tiếp hỏi.

“Ngươi cho rằng sao?” Thần vương sắc mặt nghiêm túc, gã cũng không tin Y Tư Đặc La không biết.

“Ngươi không phải sẽ giải quyết sao?” Ma vương đương nhiên biết nguyên nhân, bất quá, hắn mới không cần quan tâm.

“Quả nhiên.” Áo Hưu Tư nhìn thái độ của Ma vương, hiểu rằng chính mình đoán không sai, Y Tư Đặc La đã sớm biết, chẳng qua không quản mà thôi. “Ngươi một chút cũng chưa thay đổi.” Vẫn cường đại, tàn khốc giống vậy, đối thứ gì cũng không quan tâm, nếu năm đó không phải bởi vì quá mức nhàm chán, hắn sẽ không xuất thủ.

“Ngươi cũng giống thế.” Miệng nói không muốn làm, kỳ thật lòng trách nhiệm so với ai khác đều nặng hơn, Ma vương với điểm này rất rõ ràng.

“Thần tộc a.” Thanh âm rất thấp, trừ bỏ Thần Ma trước mặt, đội ngũ đi theo sau Khắc Lạc Duy, không có nghe thấy.

Ánh mắt Thần vương Áo Hưu Tư nhất lăng, mang theo vài phần nguy hiểm, nhìn nhân loại hoa mỹ nói chuyện. Nhân loại này làm sao biết, Y Tư Đặc La nói cho y, nhưng lấy tính tình Y Tư Đặc La thì không có khả năng a.

Ma vương nhìn thấy ánh mắt Thần vương, thời điểm ngay cả chính mình còn chưa kịp phản ứng, chắn trước người Khắc Lạc Duy. Lúc động tác đó vừa làm xong, bản thân Ma vương có chút kinh ngạc, không hề lo lắng, khi phát hiện ánh mắt Thần vương không có hảo ý, liền chắn trước mặt người này.

Bảo hộ. Từ đấy đồng thời hiện lên trong đầu Ma vương cùng Thần vương.

Thần vương thu hồi tầm mắt nguy hiểm, cẩn thận nhìn nhân loại từ phía sau Ma vương đi ra, không sợ cùng chính mình đối diện.

“Ngươi làm sao biết được?” Áo Hưu Tư hỏi nhân loại trước mặt.

“Đôi mắt chân thật,” Tay trái đặt ở mắt, Khắc Lạc Duy nhìn Thần vương trả lời, “Dưới ánh mắt này, không có gì có thể giấu diếm được ta, Y Tư Đặc La không thể, ngươi cũng không thể.”

Đôi mắt chân thật, có nghe qua, trong báo cáo điều tra nhân loại đấy, nghe được, không nghĩ đến không chỉ có vật phẩm, ngay cả chủng tộc đều có thể phân biệt sao? Thật sự là một đôi mắt đáng sợ. Nhưng, để cho gã kinh ngạc, Y Tư Đặc La thế mà lại cho phép nhân loại này gọi tên của hắn. Trừ bỏ gã, không ai gọi tên hắn, mà người đó hắn cho phép gọi thẳng. Thần vương Áo Hưu Tư không thể không thận trọng suy đoán vị trí của nhân loại này trong cảm nhận của Ma vương, một ý tưởng chợt lóe trong lòng Thần vương rồi biến mất, nhưng Thần vương tạm thời chưa bắt được ý tưởng dấy.

Lúc Thần vương tự hỏi, Ma vương đang suy nghĩ hành động không thích hợp vừa rồi, không có ngoại giới nào phát hiện, bởi vì chỉ có Doro, Thain cùng Brad tồn tại, còn không có gì không thích hợp.

Sau khi rời đi, càng ngày càng nghĩ, chình mình không thích nhân loại này cùng người khác tiếp xúc, không thích người khác nói chuyện với y, cho nên ngày đó thánh nữ dối trá kia cùng người đáng ghét mới có thể lọt vào mắt lạnh của mình, vì không cho bọn họ đến gần nhân loại này, tình nguyện trước tiên thu mua, không cho người khác tới nữa.

Điều này nghĩ như thế nào đều giống ghen, không, mình là Ma vương, làm sao lại có loại ý nghĩ đó, nhất định là không muốn cho nhân loại hèn mọn, dùng tâm kín đáo dơ bẩn tiếp cận con mồi của hắn, miễn cho ô nhiễm Khắc Lạc Duy. Ân, nhất định là như vậy, Ma vương trong lòng hoàn thành kiến thiết, rất có lực thuyết phục.

Thần vương cùng Ma vương trầm mặc, Khắc Lạc Duy không thèm để ý, cũng không nói nhiều, lẳng lặng nhìn phương xa. Người hai tổ Thần Ma nhìn bệ hạ của mình đang tự hỏi, cũng không dám quấy rầy, Brad im lặng chờ mệnh lệnh chủ nhân. Nhóm người này thật trầm mặc.

Ngược lại một hàng đám người theo sau Khắc Lạc Duy, lặng lẽ suy nghĩ gì đó, đơn giản Thần vương là ai, nhìn dạng khí độ phi phàm, cùng người đáng giận kia có quan hệ gì, vì sao trong tình báo của gia tộc chưa bao giờ có người này vân vân linh tinh các loại nghi vấn.

Cứ như vậy một lúc sau, tiếng vó ngựa vang lên, Doro đã trở lại.

Giữ yên ngựa, Doro động tác lưu sướng xuống dưới, đối Brad nói, “Tìm được rồi, cam đoan ngươi vừa lòng.” Doro nói như vậy, bên miệng lướt qua mỉm cười, mang theo chút cảm giác đùa giỡn, nhưng lập tức biến mất, ra vẻ bình tĩnh.

Bất quá, mọi người đều thấy, chỉ có Doro nghĩ đến mình ngụy trang hoàn mỹ đã lừa được người ở đây.

“Doro.” Thain đầu tiên bất đắc dĩ gọi tên đồng bọn, hắn muốn mất thể diện với Thần giới sao? Tuy rằng mọi người Thần giới biết Doro như thế nào.

“Có việc gì?” Doro không rõ nhìn đồng bọn.

“Ngươi phát hiện cái gì?” Thain trực tiếp sảng khoái hỏi.

“Ngươi… Ngươi, nói cái gì a, ta chỉ phát hiện địa phương thích hợp cắm trại.” Có chút kích động, nhưng vẫn che dấu sự tình đã diễn ra, vì che dấu mất tự nhiên, cười càng thêm mất tự nhiên.

“A, thái dương xuống núi, chúng ta đi nhanh lên thôi, ta dẫn đường.” Lưu loát lại lên ngựa, cùng mọi người tách ra chút khoảng cách.

Ma vương nhìn Doro như vậy, nghĩ muốn hỏi rõ ràng, nhưng bị lời nói của người bên cạnh ngăn cản.

“Đi thôi, Brad.” Khắc Lạc Duy xoay người hướng cửa xe đi đến.

Ma vương nhìn thấy hành động của Khắc Lạc Duy cũng cải biến ý nghĩ của mình, bất luận như thế nào, lấy trí tuệ Doro không thương tổn được nhân loại này, mà khoản nợ không lồ kia cũng khiến Doro tuyệt đối sẽ không làm càn quá mức, địa phương hắn tìm nhất định phù hợp tiêu chuẩn, nhưng rốt cuộc là cái gì làm cho Doro lộ ra cái loại tiếu ý này, có chút tò mò. Một khi đã như vậy, liền đi đi.

Ma vương cũng đi lên xe theo.

“Còn ta đâu.” Thần vương đến giúp vui, cũng nghĩ lên xe.

Chưa vào trong cửa đã truyền đến âm điệu hoa mỹ, bình tĩnh phun ra lời nói tục tằng, “Lên xe, một ngày, hai mươi kim tệ.”

Động tác đang muốn lên xe của Thần vương cứng đờ, kim tệ chính là tiền, lên xe phải giao, muốn lên xe là gã, như vậy gã phải giao tiền, nhưng, vì sao chỉ thuận tiện lên xe lại phải trả tiền, gã là bằng hữu Y Tư Đặc La, vì sao gã cần giao tiền. Gã là Thần vương á, như thế nào lại có người muốn gã trả tiền.

Đầu óc Thần vương bắt đầu hỗn loạn.

Ánh mắt Ma vương chính là nhìn động tác cứng đờ, đóng cửa xe, khóe miệng lộ ra nụ cười khinh miệt nhìn Thần vương. Không có tiền cũng muốn lên xe. Đây là Ma vương bị ảnh hưởng.

Thần vương ở thòi khắc đầu tiên nhìn đến nụ cười này, sau đó hiểu được hàm nghĩ bên trong, thân thể tiếp tục cứng lại.

Kia là Y Tư Đặc La, Ma giới chi vương, tọa ủng tài phú Ma giới, Y Tư Đặc La không để ý tài vụ, mà ánh mắt kia là chuyện gì xảy ra, đúng vậy, hèn mọn nhìn chình mình không có tiền. Chẳng lẽ gã đang nằm mơ, ngủ ngàn năm, nguyên lai còn chưa tỉnh, đúng nhất định là chưa tỉnh ngủ, nếu không như thế nào sẽ nhìn thấy Y Tư Đặc La như vậy.

Xe ngựa chậm rãi đi về phía trước, không để ý đến Thần vương đã hóa đá, dưới dẫn dắt của Doro, tới chỗ cắm trại.


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.