Vợ Tôi Ngoại Tình Rồi

Chương 16: Cái chuôi to tày trời



Thường nói đàn ông nghiêm túc là đẹp trai nhất, thật ra phụ nữ nghiêm túc cũng có sức hút vô cùng lớn.

Nhìn thấy dáng vẻ chăm chú của Bạch Tuyết Nghênh, thật khó cầm lòng.

Nhưng mà tôi cũng hết sức kiềm chế sự xúc động trong lòng, hết sức kìm nén không quay sang nhìn ngắm thân hình cô ấy nữa, dù sao tôi đến đây cũng là để làm chính sự, vẫn là muốn có thái độ làm việc nghiêm chỉnh.

Tiếp sau đó, đàm phán với Bạch Tuyết Nghênh rất thuận lợi, trong khoảng thời gian ấy, thỉnh thoảng còn được nghe lời ca tụng của cô ấy dành cho tôi.

CuốI cùng, cô ấy trực tiếp đưa tôi đến văn phòng của cô ấy, dự định soạn hợp đồng, tiện thể cùng tôi ký luôn.

Nhưng điều vô cùng ngượng ngùng chính là, lúc chúng tôi đang soạn thảo hợp đồng trên máy tính, văn phòng ngay bên cạnh lại từng đợt từng đợt truyền đến một âm thanh vô cùng kỳ lạ.

Không sai, là âm thanh phóng đãng của một người phụ nữ.

Sau khi cô ấy nghe thấy âm thanh đó, thần sắc đột nhiên biến đổi, lập tức dừng ngay công việc đang làm.

“Ngô Song, bây giờ anh ở đây chờ tôi một chút.”

Chỉ thấy đôi mắt cô ấy vô cùng lạnh lùng, nhanh chóng rời khỏi văn phòng, hất tung cửa đi ra.

Khỏi cần nghĩ cũng biết, cô ấy chắc chắn đi bắt kẻ thông dâm rồi.

Cô ấy từng nói với tôi, văn phòng ngay bên cạnh chính là của chồng cô ấy.

Nếu như tôi không nghe lầm, âm thanh phóng đãng vừa rồi chính là từ vợ tôi phát ra, dù sao tôi cũng quen với tiếng của vợ mình.

Ngay giữa ban ngày ban mặt, ngay tại văn phòng mà muốn làm nhau, không biết khao khát nhiều đến mức nào kia chứ!

Nhưng nói cho cùng việc này cũng bày ngay trước mắt tôi, tôi có nên đến xem náo nhiệt không nhỉ?

Nếu cái người trong văn phòng bên cạnh thật sự là vợ tôi và Cao Phong đang làm nhau, sau khi tôi qua đó, phải xử lý thế nào? Kế hoạch báo thù của tôi phải tiếp tục tiến hành thế nào đây?

Bốp!

Mà ngay vào lúc ấy, văn phòng bên cạnh truyền sang một tiếng bạt tai rành rọt!

Tôi vốn cho là Bạch Tuyết Nghênh tiện thể làm trận đại náo, nhưng có vẻ không như vậy, sau khi tiếng tát kia kết thúc, tất thảy vô cùng yên tĩnh.

Sau một hồi, Bạch Tuyết Nghênh trở lại.

Qua đôi mắt đỏ ửng của cô ấy có thể nhận ra, cô ấy đã lau khô nước mắt ở ngoài rồi mới đi vào.

Tôi thật sự không nghĩ tới, vậy mà cô ấy không tỏ ra giận dữ, đúng là biết nhẫn nhịn thật đó!

Đương nhiên, có lẽ cô ấy cũng giống tôi, đối với những chuyện kiểu này sớm đã tê liệt cảm xúc rồi.

Tiếp đó, cô ấy không nói gì cả, cứ thế in hợp đồng ra, sau khi ký xong, cô ấy tiện thể đưa tôi ra khỏi công ty.

“Chị dâu, hay là tối nay tôi mời chị ăn một bữa cơm được không?”

Thấy dáng vẻ tổn thương đến mức u buồn của cô ấy, tôi thực sự cảm thấy mình cũng có chút đau lòng.

Một người đẹp tuyệt vời đến thế, dịu dàng hiền thục, thận trọng cẩn thận, lại không thể giữ được người chồng của chính mình.

“Hay là để tôi mời cậu đi, tám giờ tối nay, nhà hàng đồ Tây Tĩnh Mịch.”

Điều khiến tôi có chút bất ngờ chính là, Bạch Tuyết Nghênh không từ chối lời mời của tôi, ngược lại dành cho tôi một ý cười.

“Vậy được rồi, không gặp không về.” Tôi cười tươi nói.

Sau khi chào tạm biệt Bạch Tuyết Nghênh, tôi lái xe về đến nhà.

Ba ngày ghi cả âm lẫn hình, cho dù tôi có tua nhanh gấp tám lần, ít nhất cũng phải mất nửa ngày mới xem xong!

Ghi hình ngày thứ nhất, những người ra vào phòng làm việc của vợ tôi, đều là vài người bình thường không có gì đặc biệt, thậm chí còn chẳng thấy bóng dáng Cao Phong ở đâu.

Hơn nữa buổi tối ngày đầu tiên, vợ tôi về nhà từ rất sớm, vậy nên tôi cũng trực tiếp bỏ qua phim giám sát tối hôm đó.

Buổi sáng ngày thứ hai, cũng không có gì bất thường, vợ đại khái chỉ ngồi ở trước bàn làm việc, nhưng mà phần lớn thời gian cô ấy chỉ chơi điện thoại.

Sự thật hiển nhiên, công việc này của cô ấy hoàn toàn chỉ là để lừa gạt, che mắt người khác.

Thế nhưng phần quan trọng nhất phải nói đến là ở buổi tối ngày hôm sau, bởi vì buổi tối hôm đó vợ tôi tới mười hai giờ đêm mới chịu về nhà.

Cô ấy nói với tôi là tới thăm Tiểu Tinh, tôi có thể tin sao?

Trong băng giám sát, buổi tối lúc sáu giờ, vợ tôi tan làm, cầm túi xách rồi rời khỏi phòng làm việc.

Buổi tối bảy giờ, không có ai.

Buổi tối tám giờ, không có ai.

Buổi tối chín giờ, vẫn không có ai.

“Lẽ nào vợ mình thật sự đến thăm Tiểu Tinh? Hay là nói phòng làm việc này không phải chiến trường lâm trận?” Tôi nhìn chằm chằm vào màn hình, trầm ngâm nói một mình.

Dù sao công ty này nhiều phòng làm việc đến vậy, hơn nữa có thể vợ tôi đã trực tiếp chạy đến văn phòng của Cao Phong, kỳ thực cũng khó nói…

Dù sao tiếng kêu phóng đãng nghe được lúc sáng, chính là phát ra từ phòng làm việc của Cao Phong.

Nhưng mà ngay vào lúc tôi bắt đầu từ bỏ hy vọng, màn hình hiện lên cảnh đèn trong văn phòng đột ngột bật lên!

Hình ảnh hiện lên trước mắt, là một nam một nữ.

“Ô!”

Sở dĩ tôi kinh ngạc như thế là bởi vì người phụ nữ trong video kia không phải là Liễu Tâm Thuần vợ tôi, nhìn thấy rõ ràng như vậy.

Nhưng người đàn ông kia, đích thực là Cao Phong.

Hai người vừa đóng cửa, liền trực tiếp lao vào chiến đấu, cũng chẳng có biện pháp chuẩn bị gì cả.

“Trời đã tối rồi, chạy đến phòng làm việc của vợ tôi làm loạn…giỏi thật đấy…”

Tôi xem một màn không thể nhìn trong video, quả thật đã toát hết mồ hôi.

Nhưng mà Cao Phong này cũng chẳng ra làm sao, mới có năm phút đồng hồ đã tước vũ khí rồi.

“Sao mà dạo gần đây càng lúc càng nhanh thế…” Trong tai nghe truyền đến giọng điệu tức giận của người phụ nữ kia đối với Cao Phong.

Bởi vì mua được những thiết bị chất lượng cao đích thực, mỗi chữ cô ta nói ra, tôi đều nghe vô cùng rõ ràng.

“Ai…Gần đây áp lực lớn lắm, công trường bên tiểu khu Lục Viên lại có thêm mười mấy người chết, không dễ gì tiêu tốn mất năm trăm vạn mới dìm được chuyện này xuống…Xem ra mấy việc như ăn bớt nguyên vật liệu không thể làm nhiều lần được rồi…” Cao Phong thở dài một hơi, nét mặt phiền muộn nói với người phụ nữ kia.

“Wow…” Tôi nghe thấy câu nói đó của Cao Phong, tinh thần bỗng chốc phấn chấn hẳn lên.

Phải biết rằng, ác ý che giấu sự cố gây thương vong, chuyện này nếu lọt ra ngoài, Cao Phong ắt phải bóc lịch mười năm!

“Dìm xuống là được rồi, năm trăm vạn cũng không nhiều, dù sao tiền thuế mình trốn tháng trước có tới một ngàn vạn, đừng lo.” Người phụ nữ kia an ủi Cao Phong.

“Wow! Con mẹ nó, anh ta còn trốn thuế! Hơn nữa một tháng còn trốn một ngàn vạn!” Tôi không bình tĩnh được nữa.

Hai tội này nếu mà định đoạt rõ ràng, cả đời này Cao Phong chắc chắn phải ngồi tù mọt gông rồi.

“Nói cũng phải, cũng may người đẹp của anh có tài cao giúp anh là sổ sách…” Cao Phong vừa nói, vừa dùng tay nâng cằm người phụ nữ kia, dần dần áp sát.

“Đáng ghét…Chờ một chút…”

“Còn đợi gì nữa chứ, lần này anh cam đoan sẽ thật là lâu!”

Nhìn thấy Cao Phong trong màn hình, tôi hơi nhếch khóe miệng.

Thật không ngờ tới, trong lúc vô tình thế này lại nắm thóp được điểm yếu của Cao Phong.

Nếu đoạn ghi âm này được công bố ra ngoài, cả cái Tập đoàn Thiên Khải này đều phải tiêu tùng!

Sau khi vật vã xong, hai người họ rời khỏi văn phòng của vợ tôi, sau buổi tối, ở văn phòng cũng không xuất hiện những người khác…

Theo sau đó, băng giám sát chạy tới thời gian ngày thứ ba, cũng chính là hôm qua.

Bởi vì hôm qua vợ tôi cũng về đến nhà lúc sáu giờ hơn, vì vậy tôi chỉ cần kiểm tra phần ghi hình ngày mà thôi.

Suốt cả buổi sáng, không tuyết không tinh không phong không phóng đãng.

Nói thật lòng, nếu lúc trước không có clip quay ở nhà của vợ tôi và người đàn ông đó, tôi thậm chí còn tin tưởng vợ mình còn trong sạch!

Nhưng xem tới buổi trưa, tình huống đột nhiên có chuyển biến.

Chì thấy trong màn hình, vợ tôi nằm nhoài xuống bàn làm việc ngủ trưa, một thân hình quen thuộc đẩy cửa phòng làm việc, chầm chậm tiến vào.

Không sai, người này là Cao Phong.

Chỉ thấy Cao Phong lặng lẽ rảo bước tới sau người vợ tôi, không nói tiếng nào, cứ thế ôm trọn lấy cô ấy!


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.