Vợ Ngố Tổng Tài

Chương 48: Nhàn nhã



Tay trái kéo tay Mạc Đại Linh đang che miệng xuống, Đường Vấn nhìn chằm chằm vào đôi môi đỏ mọng quyến rũ của Mạc Đại Linh, dần dần thu hẹp khoảng cách, tại lúc Mạc Đại Linh còn chưa kịp phản ứng liền ấn tới, mềm mại mát lạnh hai đôi môi tiếp xúc, Đường Vấn nhịn không được, nhắm mắt lại nhẹ nhàng mút vào, nhẹ nhàng ma sát, thúc giục trong lòng cả hai một cổ hoa diễm, âm thanh trong lòng đang kêu gào: vẫn là chưa đủ, còn muốn nhiều hơn.

Trước ngực truyền đến lực yếu ớt đẩy ra, Đường Vấn bất mãn cau mày, tay phải từ phía sau lưng Mạc Đại Linh đưa về trước ngực, cách một tầng y phục của Mạc Đại Linh mà khẽ vuốt ve khối mềm mại, tay trái giữ lấy sau ót, cố định không cho Mạc Đại Linh có cơ hội thoát.

Cái lưỡi theo khe hở giữa hàm răng của Mạc Đại Linh mà thuận lợi chen vào bên trong chiếm lĩnh lãnh địa, bắt đầu một trận tàn sát bừa bãi.

“Ân….”, một tiếng ngân đè nén từ cổ họng, giống như khẳng định hành động của Đường Vấn. Cái lưỡi càng thêm tự hào hơn, càng ra sức tiến quân vào trong càng quét.

Ngay từ lúc bắt đầu, tình hình chiến đấu đã rất kịch liệt, hai chiếc lưỡi triền miên quấn lấy nhau, tuyệt đối không cho phép đối phương từ chối bỏ chạy, cứ thế dây dưa không biết đến bao lâu, mãi cho đến khi “bang..bang..bang..”, những tiếng đập cửa từ bên ngoài vang lên, Mạc Đại Linh đang chìm đắm lúc này mới giật mình thanh tỉnh, lại nghe bên ngoài truyền đến âm thanh kêu gọi, làm Mạc Đại Linh hận không thể lập tức đẩy Đường Vấn ra, lực đạo nơi phía sau ót vẫn không buông tha, tiếp tục đem Mạc Đại Linh vây khốn, khiến Mạc Đại Linh vô phương tránh né, cái lưỡi bên trong cũng ngày càng ngạo mạn, Mạc Đại Linh tức giận quyết định cắn một cái.

“Oh…”, môi và lưỡi đang xâm lấn cấp tốc rời ra, đồng thời kéo theo một tia chỉ bạc, hai đôi môi lúc này chân chính ly khai.

Hai đôi môi được giải phóng, Mạc Đại Linh thở gấp vài cái, bình ổn lại hô hấp, nghĩ đến Đường Vấn cư nhiên tại nơi này muốn mình…., trong lòng nhất thời nổi lên chút xấu hổ, vươn tay muốn xoa xoa nguyệt thái dương, thế nhưng..nghĩ là nghĩ như vậy, khi nhìn đến Đường Vấn nước mắt lưng tròng, dáng dấp ủy khuất, Mạc Đại Linh lại mềm lòng, hung hăng liếc Đường Vấn một cái, vươn tay xoa nhẹ lên lưỡi Đường Vấn nơi bị mình cắn, sẵng giọng nói:

“Lần sau xem em còn dám xằng bậy nữa không!!”

Cái đầu nhỏ lắc lắc vài cái, tựa hồ như bản thân đã biết nghe lời, Đường Vấn nhỏ giọng đáp:

“Uhm…không dám..”

Không đợi đến hai người tiếp tục nói, bên ngoài cửa lại truyền đến giọng quát lớn:

“Hey..bên trong có người không? lâu như vậy, làm cái gì á!!”

Mạc Đại Linh nhìn Đường Vấn, lại nhìn cửa phía sau Đường Vấn khép kín, giơ lên mớ quần áo lúc chạy vào tùy ý lấy, đưa đến trước mặt Đường Vấn, nhướn mày nói:

“Cởi quần áo, thay cái này..”

Vì vậy…tại bên ngoài phòng thử đồ, mọi người không thể tin vào cảnh tượng trước mắt hiện tại.

Một người khí chất trong trẻo nhưng lạnh lùng, một cường đại nữ nhân, trong tay đang nắm lấy một nữ sinh đi ra.

Nữ sinh trông tuổi còn rất trẻ cúi thấp đầu, nhắm mắt đi theo phía sau, máy tóc rối tung phủ xuống phía trước che chắn đi khuôn mặt, làm người khác nhìn không rõ.

Đối mặt với một số khách hàng và nhân viên đang há to mồm, nữ nhân cường đại kia có vẻ rất bình tĩnh, lấy ra một thẻ từ ví của mình nói: “Quẹt thẻ…”

Thanh toán xong, Mạc Đại Linh thở phào nhẹ nhõm cùng Đường Vấn rời đi, dù ánh mắt nhân viên bán hàng nhìn Đường Vấn có chút kỳ quái, nhưng hoàn toàn không nhận ra.

Mặc dù quần áo cả hai đã thay đổi, tránh được sự chú ý của hầu hết mọi người, nhưng nếu không ngụy trang kỹ, vẫn là rất dễ dàng bị lộ.

Mạc Đại Linh suy nghĩ gì đó, lay hoay cố tìm quanh một chút, đột nhiên, Mạc Đại Linh nhìn thấy một cửa hàng trong đó bán chiếc mũ màu trắng, và có cả mắt kính.

Mạc Đại Linh nhanh chóng kéo Đường Vấn đi đến, đầu tiên Mạc Đại Linh quan sát xem có ai để ý đến hai người không, tiếp theo là nhanh chóng mua vật mình cần, giúp Đường Vấn đội lên, thu gọn mái tóc vào trong nón, đeo vào cặp mắt kính viền đen, Đường Vấn đột nhiên từ một tiểu loli dễ thương hoàn toàn bị biến đổi.

Thỏa mãn gật gật đầu, Mạc Đại Linh nhìn thành quả của mình ngụy trang mà cười đến mê người, nụ cười trực tiếp làm Đường Vấn sửng sốt, nón ôm gọn máy tóc cùng với đôi kính gọng đen, nhìn Đường Vấn lúc này không khác gì một con mọt sách.

Mạc Đại Linh lúc này mới an tâm hướng nhân viên bán hàng, lại rút ra thẻ tín dụng, chỉ vào hai món đồ trên người Đường Vấn nói:

“Hai cái này.. thanh toán thẻ”

Thay đổi trang phục như vậy làm Mạc Đại Linh cũng bớt đi vẻ thành thục một chút, nói nhiều hơn thì chính là trẻ ra, đi cùng với Đường Vấn chênh lệch không nhiều, hơn nữa mối quan hệ giữa hai người cũng rất khó nhận biết.

Đường Vấn mặt T-shirt, Mạc Đại Linh lại mặc bộ toàn thân liền. Mạc Đại Linh đã rất lâu rồi không mặc đơn giản như thế, từ ngày tốt nghiệp, sau đó là tiếp nhận việc rối rắm của gia đình, ăn mặc cũng phải ra vẻ thành thục hơn so với tuổi của một sinh viên vừa tốt nghiệp.

Hơn nữa, từ nhỏ trong gia đình lại là đối tượng bị bỏ quên, mãi cho đến khi gặp Đường Vấn thì Mạc Đại Linh mới chính thức cảm nhận được cảm giác là người trung tâm và bị vây quanh.

Nhìn trong gương thân ảnh tràn đầy thanh xuân, Mạc Đại Linh thật sự có chút không thể tin, cái này bản thân đã từng là thành thục lạnh lùng sao.

Nghiêm túc mà nói, thì Mạc Đại Linh so với Đường Vấn lớn hơn đến 6 tuổi, nhìn cứ như đang đi vào cái tuổi xế chiều, mặc dù áo khoác trên người có đẹp cỡ nào, nội tâm cũng không tránh khỏi trầm lặng một chút.

Phía sau Mạc Đại Linh đang có người nhìn cô cười khúc khính, đánh thức suy nghĩ Mạc Đại Linh, lòng chút ấp áp, nghĩ đến: bỏ quên đi cái tên Mạc Tổng gì gì đó,, chân chính làm một Mạc Đại Linh đầy thanh xuân.

Mạc Đại Linh trút hết tâm tư cho việc ngụy trang của Đường Vấn để không bị phát hiện, nào ngờ, càng ngụy trang Đường Vấn càng thêm hấp dẫn, đặt biệt thu hút đối với những cô gái trẻ.

Hai người bước ra khỏi nơi mua sắm, Mạc Đại Linh đột nhiên muốn dẫn Đường Vấn đi xem phim, giống như những đôi vợ chồng bình thường. Hai người cứ như vậy ăn mặc sang trọng, cử chỉ thân mật, đi trên đường, không tránh khỏi tiếng xầm xì của người đi lại.

Lúc này một nhóm khách du lịch từ phía sau đi tới, trong số đó có vài người nhìn Mạc Đại Linh cùng Đường Vấn, có chút hứng thú cùng xôn xao, một giọng người Đài Loan lên tiếng:

“Wao… không nghĩ đến Đại Lục cư nhiên lại thoáng như vậy, hai nữ nhân cũng có thể cùng nhau, họ trông thật xứng đôi a!”.

“Đúng vậy…đúng vậy”

Nghe được lời khen ngợi, Đường Vấn vui vẻ quay đầu hướng đám người kia phất phất tay.

“Cảm ơn…”

Cho đến khi đoàn người đi xa, Đường Vấn mới quay đầu lại nhìn Mạc Đại Linh nở nụ cười sáng lạng, cười đến hai con mắt cũng híp luôn, lộ ra hàm răng trắng nhỏ xinh xắn, nhìn dáng dấp Đường Vấn ngây thơ như vậy, mà khi này còn dám làm chuyện kia….

Mạc Đại Linh bất đắc dĩ thở dài, tuy rằng nghe người khác nhận xét như vậy, trong lòng Mạc Đại Linh cũng thấy vui vẻ, thế nhưng Đường Vấn lại bài ra cái bộ dáng này thực sự khiến Mạc Đại Linh không nói nên lời.

Đến rạp chiếu phim, đây thực sự là nơi cần thiết cho những người yêu nhau, một hàng dài chừng 8 đến 10 cặp tình nhân đang chờ mua vé.. Mạc Đại Linh để Đường Vấn đứng một bên đợi, một mình tự vào xếp hàng mua vé, nhưng không nghĩ đến, lúc Đường Vấn đứng một mình, liền bị vài nữ sinh trẻ tuổi bao quanh, líu ríu bên Đường Vấn như đang nói cái gì đó, hơn thế còn có một nữ sinh, cư nhiên nắm lấy tay Đường Vấn ôm vào trong ngực, làm cánh tay Đường Vấn trực tiếp với nơi rất ư nhạy cảm, thế nhưng… vị đương sự nhà ta lại không hề cảm giác có một điểm nào sai sót, vẫn tủm tỉm cười cùng mấy nữ sinh kia vui vẻ trò chuyện.

Mạc Đại Linh xiết chặt tay đang cầm vé đến nhăn nhúm, trong lòng thầm nghĩ: tiểu tử nhà mình đúng là rất được hoan nghênh a!!.

Ánh mắt hiện lên một tia nguy hiểm, hướng về phía Đường Vấn đi đến.

“Vấn Vấn….”

Mạc Đại Linh lộ ra nụ cười nhẹ, nhất phó ôn nhu dáng dấp, nhanh nhẹn đi đến giống như làn gió xuât mát.

“Hì….v…” Đường Vấn cười hì hì hướng Mạc Đại Linh muốn chào đón, lại nhớ đến Mạc Đại Linh từng căn dặn, khuôn mặt tươi cười liền hạ xuống, do dự nhìn Mạc Đại Linh.

Mạc Đại Linh ánh nhìn bỏ qua mấy nữ sinh kia, khóe miệng hơi cong, nhẹ nhàng gật đầt, ý như thầm cho phép Đường Vấn gọi theo cách riêng của hai người.

Đường Vấn liền lộ ra lại bộ mặt tươi cười, nhào đến bên người Mạc Đại Linh, vui vẻ gọi: “Vợ…”

Hoàn thành việc chủ quyền, Mạc Đại Linh lúc này ánh nhìn chuyển sang mấy nữ sinh kia, nhìn thấy đám người họ không cam lòng liếc nhau, giận dữ bỏ đi ngay sau đó.

Mạc Đại Linh đang tươi cười liền đổi thành bộ dáng lạnh lùng, híp mắt hỏi:

“Bọn họ có chuyện gì, tôi vừa mới rời đi một chút, em liền một lúc chọc đến từng ấy người.. Vấn Vấn.. bản thân rất được hoan nghênh a!!”

“Oh…không có, là họ tự tìm đến em nói chuyện á”

“Vậy sao? tôi nhìn thấy em cười tươi đến như vậy, nói chuyện gì mà vui đến thế huh?”

“Bọn họ nói em mặc bộ này nhìn rất đẹp, hỏi em có đúng hay không là đồ đôi, cái còn lại có người mặc rồi sao.. hì hì, em nói với họ, cái còn lại người kia mặc nhìn còn đẹp hơn nhiều!!!” Đường Vấn hướng Mạc Đại Linh lấy lòng.

“Vậy sao!!!!”, xem ra tên ngốc nhà cô không hề phát hiện một điểm không chân chính của người khác, cứ như vậy chặt đứt ý niệm của bọn họ. Mạc Đại Linh cong khóe môi, nhưng lại nghỉ đến cái gì đó lòng liền nặng xuống, không thể cứ như vậy mà cho qua, không chơi sẽ không trêu hoa ghẹo nguyệt, có đúng hay không lần trước giáo huấn còn chưa đủ????

Ed: cái đoạn thay đồ, uhmmmm editor không miêu tả hết vì có nhiều cái không rõ.. nên mấy mems cứ cho là hai người họ ngụy trang đồ đôi á nhe ^^


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.