Đường Vấn từ mặt đất đứng lên, nhìn bóng lưng Tiễn Y vội vã rời đi, nghiêng đầu về phía Lục Minh, trong lòng cảm thán: “Tiễn Y thật lợi hại nha, giày cao gót như vậy mà vẫn có thể chạy nhanh được.”
Gia nhập nhóm, Đường Vấn tham gia hoạt động nhiều hơn, tâm trạng vui vẻ cũng hiện rõ, thấy Đường Vấn tâm tình thay đổi tốt hơn, vài người bạn của cô trong lòng cũng thấy vui mừng.
Thời gian cứ như vậy mà qua, Mạc Đại Linh đã đi được một tháng, thời gian Đường Vấn tham gia chụp ảnh tuyên truyền trò chơi cũng là hai tuần.
Lần kia tại thành phố G chuẩn bị tuyên truyền cho trò chơi. Một cái ap-phich lớn được treo tại hội trường, trong ap-phich không ai khác chính là Đường Vấn cùng Tiễn Y, chỉ là trong ảnh không phải là cảnh Tiễn Y đánh thắng Đường Vấn, mà chính là cảnh Tiễn Y hôn má Đường Vấn.
“Tại sao lại chọn tấm này mà quảng bá”, chủ sự mới có chút ngạc nhiên hỏi người nhiếp ảnh.
“Các ngươi thì biết cái gì, thời gian gần đây Bách hợp chính là chiếm ưu thế, dùng hình ảnh này sẽ càng thu hút ánh nhìn người khác, hiểu hay không?”
“À… ra là thế… quả nhiên là chuyên nghiệp.”
Kết quả từ khi bức ảnh được treo với mục đích rõ ràng như vậy, mỗi ngày đều gây chú ý cho người đi đường, trò chơi này không những được cho phép, mà còn làm cho Đường Vấn bắt đầu có nhiều người chú ý.
“Ai da… cậu biết không, hóa ra cái bạn nữ kia chính là sinh viên khoa kinh tế chúng ta, wow… bạn ấy xuất hiện thật kiêu ngạo…. thật sự là… rất quyến rũ, mình quyết định tôn bạn ấy là nữ thần của mình.” Tên nam nhân 1 nói.
“Thật không đó? Vậy chúng ta mau đi xem người thật bên ngoài thế nào?” Tên nam nhân thứ 2 hào hứng.
Vì vậy, mỗi ngày Đường Vấn đi đến trường đều gặp vài người xa lạ..
“Kia…. bạn học Đường Vấn… mình bên khoa kiến trúc XX, mình có thể cùng bạn kết giao hay không?”
“Bạn….. bạn học, mình xem quảng bá của bạn…. mình… mình rất thích bạn…. bạn có thể… có thể nào chụp cùng với mình tấm hình không?”
Lúc mới bắt đầu, Đường Vấn rất đơn thuần nở nụ cười rồi đáp ứng họ, nhưng khi ngày một nhiều hơn thì… làm cho Đường Vấn gặp chút rắc rối, Đường Vấn hôm nay vẻ mặt đau khổ nằm úp trên bàn của ký túc xá, khuôn mặt nhỏ nhắn phòng lên như một quả bóng.
“Làm sao vậy? Ai làm cho Vấn Vấn nhà ta không vui, chẳng lẻ lại là chị dâu.”
Đường Kiều đi đến bên Vấn Vấn từ phía sau vỗ vỗ đầu cô.
“Không phải vợ… Vợ vẫn còn không để ý đến chị!”
Nhắc đến Mạc Đại Linh tâm trạng Đường Vấn lại đột nhiên thêm chán nản, rũ mi, nhưng cô đột nhiên thay đổi tư thế, cằm tựa lên cánh tay mình, mủi nhỏ nhăn lại, một chút giận dữ nói: “Gần đây rất nhiều bạn học nam đến nói chuyện với chị, còn muốn cùng chị làm bạn, rồi xin ảnh, bọn họ thật phiền phức a!”
“Cái này sao… mặc kệ bọn họ là được rồi, có gì đâu mà phiền.”
Đối với chuyện Mạc Đại Linh Đường Kiều không có cách nào an ủi, nhưng khi cô biết Đường Vấn chính vì chuyện nhỏ này mà buồn rầu, nàng một chút cũng không cần nghĩ ngợi gì nhiêu liền nói ra ngay cách giải quyết.
Không để ý đến…. chính là giống như vợ không để ý đến mình, Đường Vấn nghiêng nghiêng đầu, mơ mơ hồ hồ không rõ ý nghĩa trong lòng liền nghĩ như vậy, chẳng là vì từ lần trước chụp quảng cáo tuyên truyền, Đường Vấn đối với việc: “mặc kệ” đã có một khái niệm cho riêng mình, được thôi…. sau này mặt kệ họ, Đường Vấn hai tay nắm chặt lại tạo nên tư thế hết sức nổ lực, đới với bản thân tự cổ vũ.
Ngày thứ 2.
“Bạn học Đường Vấn….”
Đường Vấn mặt áo khoác màu trắng, đôi giày tuyết cũng màu trắng, đi ở trên đường, một bên nam sinh chờ đợi đã lâu, muốn chạy ngay đến bên Đường Vấn, lại bị ánh mắt lạnh lùng của cô làm cho kinh sợ, cái ánh mắt của cô khi liếc qua nhìn mọi người một cái là tất cả không khỏi rùng mình, cả đám đứng chết trân tại chỗ nhìn Đường Vấn đi một khoảng xa.
Đi khỏi nơi cô cho là nguy hiểm, Đường Vấn rốt cục cũng thở phào thả lỏng bộ mặt, lòng liền cảm thán “mặc kệ” đúng thật có hiệu dụng nha… ân… vợ thật giỏi!
Tuy rằng đã thoát khỏi một đám nam sinh vây quanh chặn đường, điều này làm Đường Vấn thật sự vui vẻ, nhưng một việc khác lại làm cô cảm thấy cô đơn, bởi vì kỳ nghỉ đông cũng gần đến, các bạn bè cô đều sẽ trở về nhà, mà Mạc Đại Linh lại nói với quản gia, nhắn với cô rằng tết âm lịch năm nay cũng sẽ không trở về.
Lúc trước, dù là có bận thế nào đi chăng nữa, ông nội Đường cũng bỏ hết mọi việc để về cùng Đường Vấn, sau này đem cô giao phó lại cho Mạc Đại Linh, ông mới yên tâm rời đi, cũng từng nói rõ trong thời gian ngắn không trở về, vì vậy kỳ nghỉ đông cùng tết âm lịch này cũng chỉ đó một mình Đường Vấn.
Bốn người chung ký túc xá, vài người đã thu xếp xong hành lý, vì chỉ còn năm ngày nữa là nghỉ, nên chuẩn bị để về nhà, chỉ riêng Đường Vấn vẫn ủ rũ nằm trên giường, mặc dù cô đã chấp nhận thực tại sẽ chỉ có một mình trong hai tháng tới, nhưng trong lòng vẫn cảm thấy rất buồn, một vài người bạn nhìn thấy Đường Vấn như vậy trong lòng cũng đều không vui, nhưng mà cũng không còn cách nào khác là hứa với Đường Vấn ngày hội trường sẽ đến, Đường Vấn lúc này cũng chỉ lộ ra bộ dáng miễn cưỡng tươi cười.
Chuông điện thoại vang lên, Đường Vấn quay đầu nghi hoặc nhìn dãy số lạ trên màn hình, biết số điện thoại cô cũng chỉ có vài người, nên nàng đều có lưu lại tên, vậy số này là của ai nhỉ? Cô tiếp nhập điện thoại mà tự hỏi.
“Alo… xin chào, là Đường Vấn tiểu thư phải không?” Bên trong điên thoại một giọng nữ dò hỏi.
“Ân… xin hỏi cô là..?” người gọi điện thoại có thể biết tên cô, ít nhất cho thấy không phải là gọi nhầm, nhưng….còn ai biết số điện thoại của cô? Đường Vấn trong lòng càng thêm nghi hoặc.
Xác định mình đã gọi đúng, bên kia nữ nhân cũng nói rõ mục đich cuộc gọi: “Tôi là người đại diện của Hải Tinh, Tiễn Như, cô còn nhớ tôi không?”
Cố gắng nhớ lại tên này, Đường Vấn trả lời: “Ân… nhớ.”
“Là như vầy, có phải gần đây cô có tham gia chụp ảnh quảng bá trò chơi.”
“Đúng…”
“Ảnh tuyên truyền được rất nhiều người hoan nghênh, nên cô cũng có vài người hâm mộ, tuy rằng công ty bên chúng tôi đã hứa, đồng ý để cô hoàn tất xong đại học mới tiến hành cho cô tham gia tiến nhập làng giải trí, nhưng nếu như cô không có một vài fans hâm mộ nhất định tôi đoán việc này không dễ, cho nên chúng tôi đã nghĩ qua sẽ sắp xếp cho cô quay một MV và chụp hình cho tạp chí, từ từ tích lũy người hâm mộ, sau này sẽ thuận tiện hơn rất nhiều. Chúng tôi cũng đã hỏi qua người giám hộ của cô, cô ấy cũng không có ý kiến chỉ nói là để cô tự quyết định, cho nên hôm nay tôi mới gọi tới hỏi ý kiến của cô thế nào, cô nghỉ chúng tôi sắp xếp như thế cô có thể tiếp nhận hay không?”
“Chỉ cần vậy là làm ngôi sao sao?” Không biết có tiếp thu hay không tiếp thu, Đường Vấn chính là tiếp nhận những gì vừa nghe qua điện thoại…. liền sửng sốt, nữa ngày không thấy trả lời.
Không nghe câu trả lời, Đường Vấn có chút sốt ruột hỏi: “Vậy cuối cùng có thể hay không cho tôi trở thành ngôi sao?”
“Cái này…. đây chỉ là bước cơ bản chuẩn bị cho cô nếu muốn trở thành ngôi sao.”
“Được… tôi đi.” Tuy rằng không thể trực tiếp trở thành ngôi sao, nhưng điều này cũng có thể làm nên tên tuổi Đường Vấn, cô không quên Mạc Đại Linh từng nói qua, nếu như cô trở thành ngôi sao, vợ cũng sẽ thích mình. Nên để Mạc Đại Linh thích mình, chỉ cần có thể trở thành ngôi sao, mặc kệ là sao cô đều làm tất cả.
Đối với Mạc Đại Linh mà nói, nếu có cô bên cạnh Đường Vấn hiện tại, giúp Đường Vấn tiếp nhận việc gia nhập giải trí chuyện này có thể xảy ra, thế nhưng bây giờ cô hiện đang tận thành phố L xa xôi, để Đường Vấn một mình tiếp nhận với một mớ hỗn độn, cho dù bản thân Đường Vấn muốn đi cô cũng không đồng ý, mà vì sao Tiễn Như lại nói Mạc Đại Linh không có phản đối.
Này tất cả là bởi vì một cuộc điện thoại, một người tự xưng là đại diện của Tinh Hải.
“Xin chào, là Mạc Tổng đúng không?”
Một giọng nữ âm thanh trầm truyền đến, khiến Mạc Đại Linh chút cảnh giác. Cô nhíu mày, tựa hồ cũng đã rất lâu không ai dám dùng loại ngữ khí này nói chuyện với cô.
“Là tôi.” ngắn gọn trả lời bằng giọng lạnh tanh, Mạc Đại Linh chính là dùng phương thức biểu đạt trong lòng không hài lòng.
“Haha… tôi là tổng tài của Tinh Hải, Sư Tuyên, tôi nghĩ… cô có thể cũng biết qua tôi.”
Lời nói ra nghe thấy thái độ chút thú vị, bất quá khi nghe làm ánh mắt Mạc Đại Linh ngưng động.
Sư Tuyên hiện đang phụ trách tổng tài tại công ty giải trí Tinh Hải, cha mẹ cùng với Đường Minh cha Đường Vấn chính là bạn rất thân cùng nhau từ nhỏ, xem nhau như anh em, cơ bản hai bên công ty cũng không tệ, nhưng không biết về sau xảy ra chuyện gì mối quan hệ hai bên bắt đầu bất hòa, tình trạng này kéo dài cho đến khi Đường Minh gặp tai nạn giao thông qua đời thì sau đó hai bên mới cùng nhau hòa hợp lại, nhưng lại lần thứ 2 quan hệ cắt đứt.
Lần trước Đường Vấn bị nhân viên bên Tinh Hải tiếp cận, Mạc Đại Linh có cho người điều tra qua tư liệu về công ty này, xong kết quả lại nằm ngoài dự đoán, hai nhà mối quan hệ nói sâu không sâu mà cạn không cạn, nếu nói là có mối oan cừu đại hận thì lại càng không có khả năng, mà hôm nay Sư Tuyên lại chủ động tìm đến? Mạc Đại Linh trong lòng đầy nghi hoặc.
“Sư tiểu thư, xin hỏi… cô có chuyện gì sao?”
Cho dù trong lòng đang tồn tại rất nhiều nghi hoặc, Mạc Đại Linh cũng không biểu lộ ra ngoài, trái lại rất bình thản hỏi Sư Tuyên mục đích, biểu hiệu cho thấy không chút nào lưu tâm.
“Ha ha.., tôi gọi cho cô là từ cô cần một người, tôi muốn Vấn Vấn….”
“Không được!”
Không đợi Sư Tuyên nói hết, vừa nghe cô ta muốn Vấn Vấn, Mạc Đại Linh liền lớn tiếng cắt đứt lời, cơ bản với Mạc tổng nhà ta khi đối diện bất cứ sự tình nào đều không sợ hãi, nhưng chỉ cần là chuyện liên quan đến Đường Vấn lập tức trở nên không bình tĩnh. Liền nhận ra bản thân có phần phản ứng quá khích, Mạc Đại Linh ho khan che giấu, nói sang chuyện khác: “Khụ… khụ… cô rốt cuộc là muốn làm gì?”
Cơ bản ban đầu thái độ chút vui vẻ, sau đó liền đột nhiên trở nên nghiêm trọng, Sư Tuyên do dự một lúc nói: “Cô có biết tại sao hai bên gia đình chúng tôi trở nên bất hòa hay không?”
“Vì sao?”
“Lúc trước hai nhà chúng tôi sở dĩ trở nên bất hòa….là bởi vì cha tôi và cha Đường Vấn ngày xưa nảy sinh tình cảm cùng nhau, chuyện bại lộ, hai người bị ép phải kết hôn từ đó mới có tôi và Đường Vấn.” Giọng nữ trong điện thoại kể lại câu chuyện với âm thanh buồn tẻ, chỉ là cái sự việc này làm Mạc Đại Linh bất ngờ, cô kinh ngạc che miệng, tự mình ngăn bản thân không cho phát ra âm thanh kinh hô.
“Dĩ nhiên mãi cho đến khi hai chúng tôi được sinh ra thì hai gia đình mới lần nữa gặp gỡ, tôi cùng Đường Vấn khi đó cũng là hiểu chuyện một chút, cô chắc chắn sẽ không biết Vấn Vấn khi còn nhỏ như thế nào đâu, khi Vấn Vấn còn bé, quả thực chính là một tiểu bá vương, luôn là tiểu quỷ đi gây chuyện khắp nơi.”
Sư Tuyên giọng nói tưởng nhớ lại làm Mạc Đại Linh lòng có chút đố kỵ, cô chính là biết rõ bản thân nhưng chưa từng biết qua Đường Vấn, chỉ mới nghỉ đến thôi đã làm Mạc Đại Linh muốn phát điên.
“Lúc đó liền xảy ra chuyện, cô có phải cũng cảm thấy có chút kỳ quái, rõ ràng lúc đó tai nạn xảy ra khi Vấn Vấn 12 tuổi, vì sao hiện tại trí não cô ấy ngây ngô như vậy…. chỉ tầm như đứa trẻ 5, 6 tuổi.”
Sư Tuyên không cho Mạc Đại Linh thời gian trả lời, lại chính mình tiếp tục nói:
“Bởi vì Đường Vấn lúc 6 tuổi thì trí não đã như vậy đình trệ, nguyên nhân bắt nguồn từ mâu thuẫn gia đình. Khi đó tuy rằng mối quan hệ hai bên gia đình đã hồi phục, nhưng trên thực tế chân chính cũng chỉ có tôi và Đường Vấn, cha của chúng tôi không hề gặp mặt nhau, cho nên khi đó cha tôi nhờ tôi chuyển lời đến cha của Đường Vấn, mẹ và cha tôi kết hôn cũng bởi vì lợi ích của gia đình, bọn họ vốn không can thiệp vào chuyện riêng của nhau, chỉ có tôi chính là kết nối duy nhất giữa hai người, cha tôi nói cho tôi biết, ông đối với mẹ tôi chỉ là trách nhiệm, nhưng đối với cha Đường Vấn mới chân chính là yêu. Nhưng gia đình Đường Vấn không như vậy, mẹ cô là thật sự yêu ông ta, khi đó tôi còn quá nhỏ để hiểu hết ý tứ trong lời nói của cha mình, cũng không biết rõ mức độ nghiêm trọng sự việc, để giúp cha tôi chuyển lời, một lần tôi đến Đường gia chơi, vì vui nên tôi đã đem những lời này nói cho mẹ Đường Vấn biết, nhờ bà nói lại với cha cô ấy. Tôi vĩnh viễn không bao giờ quên được ngày hôm đó, chiếc váy trắng Đường Vấn dính đầy máu, cô ấy khóc thét từ phòng chạy ra, miệng kêu to “cứu cha tớ cứu cha tớ.” Thì ra khi mẹ Đường Vấn biết chuyện hai bên xảy ra mâu thuẫn, bà cầm dao đâm ông, mặc dù sau đó ông ấy được cứu, giống như tất cả mọi việc chưa hề xảy ra, nhưng Vấn Vấn chính là vì quá sợ hãi nên quên đi sự việc xảy ra ngày hôm đó, sau này cha mẹ cô ấy trước mặt Đường Vấn luôn tỏ ra hạnh phúc vui vẻ, mục đích muốn Đường Vấn phục hồi, chỉ là hoàn toàn không có tác dụng, những chuyện kế tiếp chắc cô cũng đã biết, họ gặp tai nạn giao thông, Vấn Vấn đối diện với những chuyện kinh hãi này hình như là thói quen, trốn tránh sự thật và muốn quên đi khiến Vấn Vấn lần nữa dừng lại tuổi 12, bất quá điều này cũng khiến cô ấy có chút lớn lên, chỉ là về sao quá được bảo vệ mới làm Vấn Vấn không thể lớn.”
Kể xong, Sư Tuyền trong lời nói chứa đầy sự hối hận:
“Lúc trước nếu không phải tại tôi, Vấn Vấn sẽ không biến thành như vậy, cho nên tôi vẫn muốn bù đắp lỗi lầm của mình, mấy năm nay tôi một mực tìm phương pháp giúp cô ấy khôi phục, tâm trí Vấn Vấn như thế nguyên nhân cũng bởi vì bị đã kích, bản thân lại không muốn đối diện với sự thật vì thế liền chọn biện pháp trốn tránh, tôi đã tìm rất nhiều bác sĩ, bọn họ đã cho tôi một số biện pháp, làm cho người bệnh nhớ lại sự tình lúc trước, dĩ nhiên điều này sẽ làm cho Vấn Vấn cực kỳ sợ hãi nhưng cũng cho cô ấy chính mình đối diện lại, tuy nhiên nếu trong một ngày tái hiện lại hàng loạt sợ rằng cô ấy chỉ có thêm nặng, vì thế tôi dự định cho Vấn Vấn gia nhập làng giải trí, cho dù không khiến cô ấy phục hồi cũng có thể giúp cô ấy trưởng thành hơn, xin cô vì Vấn Vấn mà chấp nhận.”
Lúc Sư Tuyên nó rõ nguyên nhân, Mạc Đại Linh vẫn không trả lời, có vẻ câu chuyện vừa rồi đã gây shock, nhưng vẫn là xem xét tính khả thi của đề xuất này.
Đợi một lúc, Sư Tuyên chỉ còn muốn bỏ cuộc, Mạc Đại Linh giọng khàn khàn nói: “Cô nói lần đầu tiên Vấn Vấn dừng lại ở 6 tuổi, nhưng lần thứ 2 lại để cô ấy có thời gian trưởng thành là sao?”
“Giống như máy vi tính, nếu lưu quá nhiêu tài liệu thành ra quá tải, khi xử lý sẽ trợ lại trạng thái ban đầu, Đường Vấn trải qua hai lần đã kích như vậy, lần đầu khiến cô dừng lại ở 6 tuổi, lần 2 là 12 tuổi, bất quá bởi vì do bảo bọc thái hóa, cho nên tâm trí cô ấy khó phát triển.”
Nghe Mạc Đại Linh hỏi ý tứ có phần giao động, Sư Tuyên tỉ mỉ giải thích.
Mạc Đại Linh cắn cắn môi, cô không như vậy mà dễ dàng tin giao Đường Vấn, nhưng bản thân cũng rõ điều này có thể đúng. Mạc Đại Linh lòng cảm thấy bất lực, cô không hiểu Đường Vấn, lại càng không có cách giúp Đường Vấn bình phục, lần đầu tiên, lần đầu tiên vì vấn đề liên quan Đường Vấn mà cảm thấy bản thân thất bại.
“Cô giúp Vấn Vấn như vậy…. rốt cuộc… là vì cái gì?”
Trầm mặc, Sư Tuyên há miệng nhưng cũng chưa nói ra lời nào, cô liếc nhìn thân ảnh không xa đang bận rộn, cười thoải mái nói: “Trước đây tôi còn cho là mình thích Vấn Vấn, vì vậy tôi cũng cam tâm vì cô ấy mà đi nhiều nước như vậy, mục đích tìm biện pháp giúp cô ấy bình phục, hiện tại, tôi hiểu cái đó không phải là yêu, có thể chỉ là trách nhiệm mà thôi, yên tâm yên tâm, tôi sẽ không giành cô ấy với cô.”
Đối với lời nói trêu chọc của Sư Tuyên, Mạc Đại Linh vẻ mặt đầy kiên định, cô nhíu mày nói: “Cho dù là cô có muốn, tôi cũng sẽ không buông tay” cho dù lúc trước có mơ hồ, nhưng hiện tại đã rõ tâm tình đối với Đường Vấn vì thế mà khẳng định.
“Hay là thôi đi, cô vợ nhà tôi cũng rất ghen.”
Hướng tay phất phất kêu Tiễn Như tới, nhéo nhéo má cô, tự hào nói trong điện thoại.
Mạc Đại Linh cong khóe miệng, mặc dù âm thanh nghe ra nhẹ nhàng nhưng cũng là sự đe dọa không nhỏ: “Tôi tuy rằng là người giám hộ Vấn Vấn, nhưng nếu cô ấy muốn, tôi cũng không ép cô ấy, cho nên cô trước tiên nên đi hỏi Vấn Vấn, nếu như cô ấy đồng ý, vậy thì giúp tôi chăm sóc cô ấy thật tốt, nếu như xảy ra bất cứ chuyện gì, tôi sẽ không tha cho cô.”