Vô Hình Thần Công

Chương 54



Nói về Vân Linh không ngờ, mới ngày hôm trước về Hồng Ma Viện, lão Lạc Thiên Đạo nói muốn chàng về để học luyện thêm mấy môn công phu, vậy mà hôm nay lão lại chỉ định cho chàng đi thi hành nhiệm vụ. Thật không sao hiểu nổi.

Hơn nữa, hiện nay thân phận giả danh của chàng vẫn chưa bị lão phát hiện. Vậy thì, việc Vân Linh đột nhiên được cử đi là có lý do. Thế nhưng đó là lý do gì thì bản thân Vân Linh cũng không hề biết, lại không dám hỏi thẳng lão tặc vì sợ biết đâu lại tạo nên sự nghi ngờ cho lão.

Trong lần đi này, ngoài chàng cùng đi với Hàn Thiên Ma Nữ Lạc Hoàn thì trong đoàn còn có tiểu mỹ nhân Nhạn Nhạn, Phó đường chủ Ngoại cung đường Lạc Kinh Hùng và Tiểu ma tiên Lạc Băng Băng. Trong đó, Hàn Thiên Ma Nữ là thủ lĩnh. Nhiệm vụ của nhóm lần này là bí mật đến Ngọc gia trang cướp lấy Thánh thủ thần y Hoạt Trúc trong tay của người Hắc Thanh Phái.

Đây là một nhiệm vụ cực kỳ bí mật và không ngờ cái nguyên uỷ của nó lại chính từ lời nói dóc rất chi bí ẩn của Vân Linh.

Thật ra Vân Linh biết rất rõ hai người Hoạt trúc sư thúc và tiểu muội Linh Lung hiện nay có khi đã đến Rặng Phong Lĩnh rồi, làm gì bị người của Ma đao Hồ Nhất Long bắt được.

Thế nhưng, chàng lại muốn tạo sự xung đột giữa hai lực lượng tà phái Hồng Ma Viện và Hắc Thanh Phái để có cơ hội cứu thoát Ngọc Liên Hoa đang bị giam nơi Ngọc gia trang.

Tất nhiên đây cũng chỉ là một ý tưởng tuỳ tiện đưa ra chưa biết có tác dụng gì. Nhưng chàng lại không ngờ lão già Lạc Thiên Đạo lại coi trọng việc bắt giữ sư thúc mình như thế. Chàng mới nói ra nơi giam giữ Hoạt trúc hôm trước mà ngay hôm sau Lạc Thiên Đạo đã cử người đến đó rồi. Thật là nhanh chóng không thể tưởng tượng ra được.

Vân Linh càng nghĩ càng không hiểu tại sao lão già Lạc Thiên Đạo lại quá coi trọng việc bắt giữ sư thúc của chàng như thế. Cái vấn đề này khiến chàng cảm thấy mơ hồ không sao cắt nghĩa ra được.

Lại nữa, theo như chàng được biết. Nhóm người thứ hai xuất hành một lượt cùng với bọn chàng lần này lại do gã đại ca của Lạc Thiên gọi là Lạc Phá Thiên chỉ huy. Bọn người này gồm toàn những cao thủ võ công lợi hại, gồm: nhị ca Lạc Hùng Phong, tứ ca Lạc Vạn, Ngũ ma Ảnh hồn thủ và bát ma Ưng Thiên Hành.

Nhóm người này lại cùng đi với bọn người Hoàng Thiên Phái mới thật lạ lùng. Đúng là việc quái dị không sao hiểu nổi.

Vân Linh tối hôm qua gây chuyện thị phi với tiểu ma tiên Lạc Băng Băng nên hôm nay chàng nhìn thấy mặt nàng nọ thì không khỏi ngượng nghịu.

Thế nhưng bản thân người thiếu nữ nọ còn xấu hổ hơn cả chàng. Nàng ta lần đầu tiên bị người con trai ôm lấy mà hôn tới tấp lại còn đụng chạm ma thủ vào nơi bí hiểm của nàng thì làm sao mà chịu cho được.

Mối e ngại sợ bị người khác biết được cùng với nổi tức tối vì bị sỉ nhục khiến nàng tức giận hầm hầm mà không sao phát tiết ra lời. Lý lẽ duy nhất cho việc không thể phát tác kia chính là vì gã trai sỉ nhục nàng lại là tên anh trai biến thái Tiểu ma tinh Lạc Thiên.

Làm sao nàng lại có thể lộ ra chuyện đáng xấu hỗ đó với mọi người đây.

Thế rồi từ đó, suốt cả chặng đường dài, Lạc Băng Băng không hề nói chuyện với Lạc Thiên một lời nào. Hiển nhiên trong lòng người thiếu nữ không vui. Thế nhưng nếu nàng biết được gã điếm nhục nàng lại là Vân Linh, một người hoàn toàn không phải xấu xí như nàng tưởng, lại cũng không có quan hệ huyết thống gì với nàng, thì lúc đó nàng sẽ nghĩ tính sao.

Tuy nhiên, đó là những việc sau này. Hiện tại thì chỉ có mỗi tiểu cô nương Nhạn Nhạn là có vẻ thân thiết với Lạc Thiên hơn cả. Hai người nói chuyện rì rầm nhiều đến mức gã Lạc Kinh Hùng đi cùng cũng phát ghen lên chịu không nổi bực bội.

Khổ nỗi có phải do Vân Linh muốn thế. Chàng cùng với Nhạn Nhạn đi cùng nhau thì cô ả liên tục chỉ trỏ hỏi thăm chàng mọi điều. Cái này đúng là khiến chàng ta đau đầu nhức óc. Cái vốn kiến thức kinh nghiệm nhỏ xíu của chàng làm sao mà đáp ứng nổi những câu hỏi trên trời dưới đất kia.

Thế nhưng chàng càng trả lời nhát gừ thì Nhạn Nhạn cô nương lại càng thích hỏi. Nàng hỏi mục đích để cho gã phải nói, phải mở miệng ra để nàng nghe được thứ âm thanh trầm trầm, âm âm rất nam tính kia từ trong miệng gã phát ra.

Trong khi đó, Hàn Thiên Ma Nữ trên suốt dọc đường chỉ im lìm tĩnh lặng. Mọi việc khi cần thiết lắm mới chịu mở miệng. Rõ ràng tâm tính của nàng do học luyện Bích Ngọc tiêu cũng đã bị Ngọc tiêu cảm nhiễm.

Hơn nữa, trong mấy người đi cùng. Hàn Thiên Ma Nữ lại là người lãnh đạo. Do đó, nàng phải lo lắng quán xuyến những chuyện bên ngoài, đặc biệt là vấn đề tin tức. Vì thế, nên nàng thực sự không quan tâm đến những tình cảm nhỏ nhặt của mấy người đi cùng.

Càng gần với vị trí địa giới Ngọc gia trang thì Hàn Thiên Ma Nữ lại càng cảnh giác.

Phải biết, khu vực Giang Lăng là địa phương hoành hành của Hắc thanh phái. Điều đó cho thấy phạm vi thế lực của chúng cực lớn.

Trong khi chuyến đi lần này phụ thân nàng Lạc Thiên Đạo đã cảnh cáo nàng tránh để xảy ra xung đột. Lợi bất cập hại. Dù gì đi nữa bọn Hắc thanh phái cũng làm chủ ở đây. Còn mấy người bọn nàng dù võ công cao tuyệt nhưng lạ nước lạ cái, không khỏi có điều nguy hiểm một khi hai bên xảy ra ác đấu.

Chính vì lẽ đó, suốt dọc đường đi nàng đã hạn chế việc đi lại, chỉ xuất hành vào những lúc chiều tối. Lại thận trọng trong việc lựa chọn tửu quán, khách sạn lúc nghỉ ngơi. Mấy thứ đó coi vậy mà cũng khiến cho nàng mệt mỏi đầu óc, căn bản không có lấy một tia vui cười.

Lúc này mọi người đã tiến gần Ngọc Gia trang. Hàn Thiên Ma Nữ ra lệnh cho cả bọn tạm nghỉ trong một khách điếm ở gần đó. Lúc này mới là lúc Hàn Thiên Ma Nữ tiến hành việc truy tìm, dò xét nơi giam giữ lão già Hoạt trúc, xem lão bị giam ở nơi nào.

Thế rồi ngay tối hôm đó, sau khi mọi người ăn xong, Hàn Thiên Ma Nữ Lạc Hoàn mới bắt đầu cắt cử mọi người trước sau, xuất phát tiềm nhập vào Ngọc gia trang để thám thính tình hình.

Tiểu ma tiên Lạc Băng Băng dù không hài lòng nhưng vẫn bị phái cùng đi với Lạc Thiên để tiềm nhập vào cửa đông của Ngọc gia trang.

Lạc Kinh Hùng thì tiến vào từ cửa bắc.

Còn cô nương Nhạn Nhạn thì đi cùng với Lạc Hoàn tiến vào từ cửa chính.

Tất cả mọi người được lệnh phải tìm cách dò ra nơi giam giữ Thánh thủ thần y Hoạt Trúc. Nhưng nếu phát hiện ra nơi giam giữ, cũng không được tự tiện hành động. Phải lập tức quay về báo lại cho Lạc Hoàn để nàng tính toán kế sách trước khi cứu người.

Vân Linh cùng Tiểu ma tiên Lạc Băng Băng ra đi đầu tiên. Hai người nương theo bóng tối mà tiến ra khỏi phòng không một tiếng động.

Tiểu ma tiên Lạc Băng Băng toàn thân bao phủ một màu đen kịt. Y phục của nàng vừa kín đáo che được những cơn gió lạnh, vừa đen tuyền rất thuận lợi cho việc dạ hành.

Thân thể Tiểu ma tiên thon dài, nhỏ gọn, bất cứ chỗ nào nhìn vào cũng đều thấy hấp dẫn. Hơn nữa hiện tại nàng mặc y phục bó người, hằn lên phần trên hai quả tuyết lê căng mộng. Thật đúng là trêu ngươi con mắt người ta.

Trong khi đó, Vân Linh cũng trang bị hắc y, khăn đen che kín dung diện. Lập cùng với Tiểu ma tiên thành hai bóng ma đi nhanh như chớp.

Lúc này Lạc Băng Băng vẫn còn quan ngại gã anh trai thô bỉ. Nàng căn bản không muốn cùng gã tiến thoái. Vì vậy ngay lúc xuất hành đã vội vàng dỡ khinh công cao tuyệt mà đi. Thoáng chốc đã bỏ xa Vân Linh cả một đoạn dài.

Vân Linh lúc này cơ bản lại có cùng suy nghĩ như Lạc Băng Băng. Chàng cũng không muốn đi chung với thiếu nữ kia làm chi vì sợ bị lộ ra võ công cao tuyệt. Vì thế, trong lúc Lạc Băng Băng giỡ thân pháp tuyệt học chạy nhanh như gió thì chàng lại nhẩn nha lướt đi thong thả để mặc cô nàng chạy phía trước bỏ xa chàng mỗi lúc một thêm xa nữa.

Vân Linh lúc này trong đầu bắt đầu toan tính. Hiện tại, chàng vẫn phải tiềm nhập vào Ngọc gia trang. Thế nhưng liệu chàng sẽ làm sao đây khi phát hiện ra tông tích Ngọc Liên Hoa. Một mình chàng ở vào vị thế rất khó này sao có thể tuỳ tiện hiện thân cứu người. Thật đúng là hành động không dễ.

Lúc này, thân ảnh phía trước của Lạc Băng Băng đã mất hút. Chắc hẳn giờ này nàng ta đã sắp đến nơi đã định rồi. Vân Linh vội vàng dẹp bỏ tạp niệm, tiếp tục bôn hành tiến về phía trước.

Đi được một lúc. Chàng đã thấy hình bóng của Ngọc gia trang hiện lên giữa một khung cảnh rộng rãi xung quanh.

Ngọc gia trang này vốn được xây dựng từ thời xa xưa. Đến đời Ngọc Ban Thụ tiếp quản ngôi vị trang chủ mới cho xây dựng thêm mấy căn nhà lớn, làm cho quần thể kiến trúc càng thêm hoành tráng.

Xung quanh gia trang có tất cả 3 cổng có thể tiến vào. Cửa chính do hai người Hàn Thiên Ma Nữ và Nhạn Nhạn tiến vào là rộng rãi hơn cả và tiếp cận rất gần với đường quan lộ. Vì thế quần thể kiến trúc nơi đó hẳn nhiên là bề thế hơn nhiều so với hai quan môn còn lại.

Thế nhưng, phía cửa đông này Vân Linh nhận định cũng không phải nhỏ. Phía trước cửa quan môn rộng hơn 2 trượng, bầy ra một hàng cọc nhọn cao quá đầu người. Tầng phía trong ngay sát cạnh cửa là 4, 5 tên gia đinh cầm đao đứng gác, thật sự nhìn rất bình thường, không thấy có gì ghê gớm.

Thế nhưng, Vân Linh bằng vào Vô hình thần công luyện được lại phát giác ở bên trong đang tàn ẩn một thứ gì đó giống như cạm bẫy hết sức lạ lùng. Nó căn bản không phải là thứ cạm bẫy thông thường mà là những thứ có thể di động được.

Vân Linh lặng thing núp vào một góc tối đưa mắt nhìn ra xung quanh tìm kiếm Lạc Băng Băng.

Chàng nhìn một lúc cũng không phát hiện ra cô ả ở đâu liền chợt nhớ đến môn công phủ U hồn ma pháp của ả rất lợi hại không thể dùng mắt nhìn thường nhìn được nên liền vận dụng Vô hình thần công lên dò xét ra xung quanh.

Quả nhiên sau một hồi dùng công phu phát tán ra trong phạm vi 30 trượng, chàng phát hiện ra một thân ảnh đứng bất động phía sau một bụi cây nhỏ.

Nhưng không chỉ có vậy, đằng sau đám ụ rơm cao ngất cách chỗ chàng núp khoảng 8, 9 trượng là 3 thân ảnh đang tiềm phục kín đáo vô cùng.

Vân Linh phát hiện ra điều này thì không khỏi kinh ngạc. Chàng biết rõ mấy người kia được lệnh Lạc Hoàn đã di chuyển đi theo những hướng khác. Như vậy, quyết định 03 kẻ ẩn núp này không phải là người của Hồng Ma Viện rồi. Vậy họ có thể là ai ?

Trong lòng Vân Linh chợt nhiên cảm thấy lo lắng. Không tưởng ngoài bọn chàng ra còn có kẻ khác muốn nhắm tới Ngọc gia trang. Lúc này, chàng lại quyết định không tiến vào Ngọc gia trang vội mà chuyển sang tìm hiểu về ba kẻ lạ mặt kia xem thực sự bọn họ đến đây làm gì ?

Vân Linh đã quyết định hành động liền chuyển hướng di chuyển dần về phía mấy ụ rơm. Lúc này cảnh trời tối thui. Không một ánh trăng. Chỉ có những cơn gió lạnh thỉnh thoảng thổi qua làm tung những sợi rơm khô bay lên trong gió.

Tiết trời về đêm khá lạnh. Điều đó khiến việc dạ hành và ẩn núp cực nhọc vô cùng.


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.