Vợ Của Lục Tổng Không Phải Dạng Vừa

Chương 35



Trong lớp, vô số ánh mắt đổ dồn về phía Cố Mang, tiếng nói chuyện hoàn toàn mất hết.

Người trong cuộc là Cố Mang vẫn nghe Tịch Yên giảng bài, thái độ vẫn rất nghiêm túc.

Đôi tay xinh đẹp trắng nõn lạnh lùng chống cằm, nửa cánh tay lộ ra, trắng nõn như sứ, vô cùng xinh đẹp.

Toàn thân toát ra vẻ lười biếng bất cẩn.

Mắt nhìn lên bảng đen.

Tịch Yên rất hài lòng.

Trong vài phút cuối cùng của buổi học, Tịch Yên ngạc nhiên vì lớp học hôm nay rất yên bình.

Bình thường lúc này đã sớm hỗn loại rồi.

Chuông vừa reo, không có tiếng la hét hay ồn ào như mọi khi, cô vẫn nhìn Cố Mang.

Tịch Yên thầm than thở trong lòng bởi sự nổi tiếng của Cố Mang, khi lớp học vừa kết thúc, cô cầm lấy giáo án đi ra khỏi lớp.

Chẳng mấy chốc, cửa sổ của Lớp 20 chật kín người, nói rất nhiều.

Số lượng người đi qua cửa lớp 20 ngày càng tăng lên.
Cố Mang một tay cầm điện thoại, trả lời tin nhắn.

Lâm sương nhận một cái nhiệm vụ, buổi tối cần cô hỗ trợ.

Tại thời điểm này, diễn đàn của trường đã hoàn toàn bùng nổ.

Ảnh của Cố Mang tràn ngập trên diễn đàn, toàn bộ các bạn khác chụp cô ở trông khuôn viên trường của Cố Mang.

Cô gái có đôi lông mày thanh tú và đôi mắt vô cùng xinh đẹp.

Lớp một.

Mỗi khi tan học, Cố Âm, với tư cách là một nhân vật nổi tiếng trong trường gần đây, luôn bị một vòng nam sinh vây quanh, nhưng hôm nay rõ ràng là ít hơn rất nhiều.

Cố Âm mỉm cười nói, “Hôm nay ở trường có chuyện gì sao? Tại sao mọi người đều chạy ra ngoài hết vậy?”

Một nam sinh nói: “Nghe nói có hai học sinh từ lớp 20 chuyển đến, một người tên là Cố Mang, rất đẹp, mọi người đi xem đi.

Khi Cố Âm nghe thấy điều này, đôi mắt anh nheo lại.
Cô ta sao lại đến trường trung học Minh Thành, làm thế nào cô ta có thể vào được đây?

Cô ta đi nhờ cậu sao?

“Xinh đẹp có thì ích lợi gì? Vào lớp 20 nghĩa là học kém.” Một nam sinh nịnh nọt nói với Cô Âm: “Âm ÂM, sắp đến kỳ thi tháng đầu tiên rồi, khi nào cậu cũng đạt điểm đầu tiên đứng trong lớp, Hoa khôi trường vẫn là em.”

Cố Âm khiêm tốn cười cười, “Mọi người đừng nói như vậy, có lẽ cô ấy học tập rất tốt.”

Nam sinh có chút giễu cợt nói: “Học giỏi còn cần vào lớp 20 sao, lớp có thứ hạng thấp nhất toàn trường? Toàn khối học sinh giỏi đều ở lớp chúng ta, cậu là luôn đứng nhất khối.”

Cố Âm nhẹ nhàng cong lên khóe miệng, nhưng đáy mắt u ám lại cực kỳ lạnh lùng.

“Lục Ý, trên diễn đàn có một cô gái nhân vật nổi tiếng mới, có rất nhiều người bỏ phiếu cho cô ấy lên làm tân hoa khôi, khiến cậu và Cố Âm có sự chênh lệch rất lớn với cô ấy.” Một cô gái chạy tới trước mặt Lục Ý, “Cậu có biết co ấy là ai không?”
“Làm sao tôi biết được?” Lục Ý khó hiểu nói.

Cô gái hôm đó đi mua sách cùng Lục Ý, đã từng gặp qua Cố Mang liền mỉm cười đưa tấm ảnh cho Lục Ý, “Không ngờ cô ấy lại chuyển đến trường chúng ta.”

Nhìn thấy người trong ảnh là Cố Mang, Lục Ý không mấy quan tâm, nhưng khi nhìn thấy nửa khuôn mặt của Lục Dương, cô liền nhíu mày.

“Tôi ra ngoài gọi điện thoại.” Lục Ý đứng dậy, cầm điện thoại đi ra ngoài.

Nếu đợi đến khi mẹ biết Cố Mang và Lục Dương ngồi cùng bàn, nhất định mẹ sẽ cãi nhau với bố.

Cửa phòng làm việc của Lục Thượng Cẩm đột nhiên bị đẩy ra, anh ngẩng đầu lên nhìn.

Lâm Chu sắc mặt khó coi xông vào, hỏi: “Có phải là ngươi an bài Cố Mang vào trường trung học Minh Thành không?”

Lục Thương Cẩn đặt bút trong tay xuống, “Làm sao vậy?”


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.