Vào Trại Tâm Thần Tìm Được Vợ Ngốc

Chương 28: Chuyện cái mông bị đau



Căn phòng bệnh bỗng chốc biến thành nơi tra hỏi. Viễn Minh nhìn Dịch Long Huấn hỏi.

” Thật không ?”

Dịch Long Huấn không nói gì, chỉ nhìn lại hai người bọn họ.

Cố Phi nước mắt rưng rưng như thể gả con cho người khác, đớn đau hỏi.

” Làm rồi hả ?”

” Ừm!”

Dịch Long Huấn không trả lời nhiều, chỉ một tiếng ừm đã thẳng thắn thừa nhận tất cả. Cố Phi nghe như tim mình vỡ vụn, anh nói.

” Con trai tôi ngu ngốc bé bỏng như vậy, lấy anh về làm chồng… Anh đừng đánh thằng bé nhé. Con tôi nhỏ dại non người…”

” Này, cậu khùng hả? Nói chuyện bớt ngu ngốc chút đi! Tình mẫu tử ngấm sâu vào rồi sao ?”

Viễn Minh ghét bỏ đánh lên đầu Cố Phi, nhắc nhở anh đừng làm quá. Đoạn, y quay sang hỏi Long Huấn.

” Là qua đường hay dài lâu?”

” Là thật lòng !”

Dịch Long Huấn chắc chắn khẳng định, chẳng biết hà cớ gì mà hắn lại thay đổi thành một con người khác nhanh như vậy. Nhưng mà thật sự nếu như Long Huấn nói thật lòng thì chính là nghiêm túc, mà đã là nghiêm túc thì có thể yên tâm.

Viễn Minh không nén nổi tò mò hỏi thêm.

” Rốt cuộc trong tuần vừa rồi một người xảy ra chuyện gì ? Làm thế nào mà thay đổi thái độ như vậy? Có thể nói cho tôi nghe hay không ?”

Dịch Long Huấn nhìn xuống Tiểu Mao Mao đang ở trong lòng mình nghịch ngợm, sau đó cậu còn ngẩng mặt lên nhìn hắn. Miệng chu ra đòi hôn, Dịch Long Huấn dùng môi mình mổ lên môi cậu một cái. Yêu thương nói.

” Ngoan ngồi ngay ngắn vào, anh nói chuyện với mọi người một chút”

Tiểu Mao Mao bị Dịch Long Huấn nhắc nhở có chút không vui, nhưng cậu nhóc thích anh lắm cho nên cũng rất nghe lời. Ngồi trong lòng Dịch Long Huấn, Tiểu Mao Mao không làm gì nữa. Chỉ ngồi im cảm nhận hơi ấm của hắn.

Cố Phi vẫn không ngăn nổi tính tò mò của mình. Anh hỏi.

” Cuối cùng là chuyện gì? Anh thật sự không muốn nói chúng tôi biết sao ?”

Dịch Long Huấn vẫn không chịu nói gì, ánh mắt sững lại nhớ về chuyện xảy ra một tuần trước.

Một tuần trước, có vài bang hội muốn ngỏ lời hợp tác với Dịch Long Huấn, nhưng hiện tại hắn vẫn không tiện ra ngoài cho nên hầu như tất cả các thuộc hạ đều đi thay hắn. Vì thế, căn phòng trở nên vắng lặng. Chỉ còn mỗi một mình nhóc con Mao Mao suốt ngày qua làm loạn.

Nhưng mà thôi cũng không sao, hắn vốn dĩ cũng không ghét bỏ nhóc con này. Thậm chí còn có chút mong chờ chẳng hề có cảm giác cô đơn chút nào.

Mỗi ngày đều làm việc, sau đó cùng cậu nói chuyện. Không có thuộc hạ, hắn vẫn vui vẻ sống khỏe như ngày nào.

Nhưng thằng nhóc ở chơi trong phòng hắn được hai ngày thì hắn cảm thấy bản thân có điều gì đó thay đổi.

Mỗi lần nhìn Tiểu Mao Mao, Dịch Long Huấn cảm thấy thân dưới của mình trổi dậy. Nhìn môi cậu hắn cũng muốn hôn, mỗi lần Tiểu Mao Mao tắm ở phòng mình…hắn đều chú ý đến đầu vú bé nhỏ hồng hồng của thằng bé.

Tình dục đối với nữ nhân cũng chẳng còn, hắn bắt đầu mơ tưởng đến Tiểu Mao Mao nhiều hơn.

Hắn tự mắng mình là kẻ điên, là một tên biến thái. Hắn không thừa nhận rằng mình mà một người đồng tính. Hắn đinh ninh cho rằng mình thẳng.

Dịch Long Huấn bảo Tiểu Mao Mao là sao chổi, ám quẻ cuộc đời mình. Cho nên sang đến ngày thứ ba, khi nhóc con hí hửng mang bao nhiêu thức ăn vặt thì hắn mặt mũi lạnh băng. Đến một câu chào cùng không thèm nói. Cứ thế lạnh lùng tuyên bố.

” Này nhóc con! Lại đây anh bảo “

Tiểu Mao Mao chậm chạp đi đến, đôi mắt to tròn nhìn hắn. Cố gắng trèo lên giường.

Lúc cậu cố gắng bước lên thì cổ áo bị trể xuống một chút. Dịch Long Huấn trong thấy xương quai xanh mà khẽ nuốt nước bọt.

” Anh Mì Trứng gọi gì Mao Mao vậy ?”

Dịch Long Huấn thoát ra khỏi dục vọng bởi tiếng gọi của Tiểu Ma Mao. Hắn cố hít một hơi thật sâu lấy lại bình tĩnh, đoạn nói..

” Từ này cấm nhóc xuất hiện trước mặt anh, cấm nhóc đi đến căn phòng này dù chỉ nửa bước”

Tin như sét đánh ngang tao, Tiểu Mao Mao rưng rưng nước mắt hỏi.

” Hông muốn”

” Không muốn cũng phải muốn”

” Anh…Anh Mì Trứng ghét em sao?”

Dịch Long Huấn vô tình trả lời.

” Đúng vậy!”


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.
Vào Trại Tâm Thần Tìm Được Vợ Ngốc

Chương 28:Chương 27 : Cố ma ma mất con trai rồi



Dạo này thời thế lắm chuyện thay đổi, giống như một con nòng nọc có thể biến thành một con cóc chẳng hạn!

Ở sự đời thì ai biết trước được điều gì. Cố Phi sẽ không nói cho bác sĩ Tiêu Anh biết rằng Tần Liêm đã thích ngài ấy đâu.

Cố Phi cũng sẽ không nói cho Dịch Long Huấn biết rằng Trương Tuấn Kiện và Viễn Minh dạo này thường xuyên đánh lẻ đi “hẹn hò” mãi đâu.

Và Cố Phi cũng không nói với mọi người rằng hắn đang ăn cẩu lương đâu. Ngay cả Dịch thiếu gia dạo này cũng đi chăm người khác rồi, xung quanh hắn toàn cẩu lương. Nghĩ mà tức cái lồng ngực thật sự.

Nhưng mà khoan? Dạo này Dịch Long Huấn lại đi chăm người á? Cụ thể là chăm ai ? Chăm ai mới được cơ chứ ?

Cụ thể là có kẻ nào không sợ chết dám đến gần Dịch Long Huấn ư ? À thì…đứa không sợ chết ấy chính là Tiểu Mao Mao của chúng ta.

Cố Phi ma ma nhìn con trai nhỏ đang ở trong vòng tay người khác mà ” tình mẫu” tử bỗng nhiên trồi dậy sự ghen tự.

Cố Phi cùng Viễn Minh vừa cắn bánh bao vừa nhìn đôi ” tình nhân” hờ chim chuột trước mặt mình.

Cái gì mà Dịch Long Huấn để Tiểu Mao Mao ngồi trong lòng mình nghịch ngợm, còn anh đại của hắn thì lại gác cằm lên đầu người ta. Lắm lúc hôn lên cái đầu bé nhỏ đấy thế?

Êuuuu….trời sập rồi chăng?

Cố Phi nhớ không lầm, cách đây một tuần trước. Các thuộc hạ đều phải ra ngoài làm việc không về trại tâm thần. Dịch Long Huấn vì vẫn còn nằm ở vòng theo dõi nên không ra được. Vậy thì hà cớ gì một tuần vừa qua họ vừa đi thì hai người này như tình nhân vậy?

Dịch Long Huấn hôn đầu của Tiểu Mao Mao, nhỏ giọng nói với cậu.

” Này nhóc con, ngồi im cho anh làm việc “

Tiểu Mao Mao cứ được hắn hôn thì lại cười khúc khích, đã thế còn lấy một bàn tay hắn lên đặt đến bụng mình xoa xoa. Miệng nũng nịu.

” Anh Mì Trứng, vừa nãy ăn no quá. Muốn anh xoa xoa, khi nào anh mới ra ngoài ăn được với em?”

Dịch Long Huấn biết nhóc con này đang muốn làm rất nhiều chuyện với mình, hắn chỉ thấy xót lòng. Đoạn cười nhẹ nói.

” Ngoan, đợi khi nào anh ra khỏi đây được anh sẽ đón em về. Mao Mao ngoan nhé, có muốn ngủ không ?”

” Không ngủ, Mao Mao đợi anh”

” Ngoan lắm! Xong việc anh sẽ ngủ cùng em”

Cứ như thế, Dịch Long Huấn như kẻ mới biết yêu. Hết hôn rồi lại xoa xoa con nhà người ta.

Trời sập chăng? Cuối cùng là có chuyện gì mà hai người này thành một đôi vậy.

Viễn Minh tự đặt ra câu hỏi trong lòng. Còn Cố Phi…cảm thấy thật sự rất ghen tị.

Mọi ngày con trai Mao Mao của anh chẳng phải rất bu bám anh sao? Yêu vào một cái liền quên mất ai là người chơi với nó suốt mấy tháng nay à? Con người sao tệ bạc thế?

Nhìn ” con trai” nằm trong lòng người khác. Anh tức đến mắt đỏ, ném nhẹ trái nho xanh nhỏ đến người Mao Mao. Anh bắt bẻ.

” Hay lắm, thuộc hạ vừa đi có vài hôm thì dụ dỗ con cái nhà lành. Đã vậy người khác mới vừa đi về, ăn sáng còn chưa ăn được miếng nào đã phải ăn cơm chó thay đồ ăn. Chim chuột sáng sớm có ngày tổ bê đê quật cho yêu say đắm người ta”

Cố Phi vừa nói, Tiểu Mao Mao lập tức ngu ngơ học theo.

” Cố Phi cũng bị tổ buê đuê quật”

” Này này! Con trai, con nói thế ta buồn lắm đây. Hư hỏng chưa kìa!”

Tiểu Mao Mao lại đáp.

” Hư hỏng, hư hỏng !”

Cố Phi thật sự rất ghen tị đấy, tại sao Tiểu Mao Mao lại hết bu bám theo anh rồi? Mà kẻ chiếm được nhóc con ấy có vẻ đang rất thỏa mãn. Kìm lòng không được, anh hỏi.

” Này Dịch thiếu gia, lúc chúng tôi vừa đi được một tuần hai người đã xảy ra chuyện gì đúng không ?”

Dịch Long Huấn mắt vẫn chăm chăm vào màn hình, miệng lại lơ đãng trả lời.

” Chuyện này có liên quan gì, miễn tôi thích là được. Đúng không Mao Mao nhỉ ?”

Dịch Long Huấn thần bí không muốn cho ai biết chuyện xảy ra, Tiểu Mao Mao cũng vui vẻ nói.

” Đúng, chuyện này hông nên biết đâu. Có điều đến bây giờ mông em vẫn còn hơi đau ạ”

Cả căn phòng rơi vào khoảng lặng, hai kẻ nhiều chuyện xuất hiện. Cố Phi và Viễn Minh không biết từ lúc nào đã ngồi ngay góc giường hóng hớt.

\—–\*\*\*\*—-

Chương sau là hiểu mấy bà hen. Nhưng mà không có H đâu :v


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.