Vạn Ngô Chi Linh

Chương 48



Không biết là ai trước hô lên, một tiếng hoan hô như muốn chấn triệt chân trời, hoặc như muốn hô lên kích động cùng cảm tình trong lòng: “Tân sinh vương, thật giỏi!”

“Tân sinh vương, quá lợi hại!” …… “Ta rất sùng bái ngươi, Linh!”

Trong đó pha một ít thanh âm không thích hợp nhi đồng: “A a a! Linh, ta yêu ngươi!”

“Linh, ta rất yêu ngươi!” …… “A, Linh, ta muốn làm bạn gái của ngươi!”

Lại trong đó, pha một ít thanh âm thế đan lực bạc, tỷ như Hoài Thanh, hồng đôi mắt phất tay hoan hô: “Linh, ngươi không sao chứ, Linh, ngươi nghe được sao?” Ly Tịch bĩu môi, hắn không muốn lời nói chính mình vì hảo bằng hữu ủng hộ rất tục tằng, rất đại chúng hoá, như vậy sẽ bị bao phủ trong đông đảo tiếng hoan hô, vì vậy hắn vắt hết óc nghĩ ra một câu: “Linh, Tam hoàng tử điện hạ giúp ngươi đổ nước tắm!”

“Ha?” Hoài Thanh quay đầu nhìn Ly Tịch, cái gì? Lê Văn Uẩn khóe miệng mỉm cười nhìn Ly Tịch, những lời này hô rất tốt, uyên ương dục! Vạn Thần Dật không nhìn Ly Tịch, ánh mắt hắn chăm chú tỏa trụ thân ảnh xuất sắc kia, đối với lời Ly Tịch tựa hồ không phản ứng, thế nhưng mang tai ẩn dấu bên trong mái tóc dài đã đỏ thấu.

Mặc dù Ly Tịch hô rất cả tiếng cố sức, bất đắc dĩ những học viên khán giả khác quá mức nhiệt tình, tựa như không đem cạnh kỹ tràng chấn sụp không cam lòng, mỗi người đều đem hết toàn lực hô, cho nên thanh âm Ly Tịch vẫn thành công bao phủ trong đông đảo tiếng hoan hô. Linh không quay đầu, không biết là không nghe thấy hay không muốn quay đầu, miễn cho mất mặt.

Ly Tịch chống lại ánh mắt trêu chọc của Lê Văn Uẩn, nhún nhún vai, biểu thị chính mình tận lực, rất ồn cho nên Linh không cách nào nghe tiếng hoan hô của hắn, kỳ thực Ly Tịch không có nhiều suy nghĩ như Lê Văn Uẩn, hắn chính là muốn nói Linh cùng Tam hoàng tử điện hạ đồng một ký túc xá, Linh trải qua một hồi kịch liệt chiến đấu như vậy, nhất định mệt chết, Tam hoàng tử điện hạ hỗ trợ đổ nước tắm, tắm rửa xong cũng tinh thần! Được rồi, hắn chỉ là suy nghĩ thuần khiết như thế, thế nào ánh mắt Lê Văn Uẩn hèn tiết hạ lưu như vậy?

Linh thu hồi biến dị độc giác bạch mã, bước xuống tỷ thí thai, để những học viên học viện an bài thanh lý hiện trường, bao quát tống Tư Không Châu đến chỗ dược tề sư, mà tỷ thí thai có thể tiếp tục tràng tỷ thí tiếp theo.

Tư Không Châu đã là phế nhân, từ chuyện hấp huyết bức tử vong hắn còn hảo hảo sống liền thấy được hắn cùng hấp huyết bức ký kết chính là chủ tớ khế ước, thế nhưng bởi hấp huyết bức là một đầu ngũ cấp ma thú, hơn nữa tử vong, cho nên Tư Không Châu mất đi năng lực ngưng tụ ma pháp, vô pháp sử dụng lại ma pháp.

Tràng tỷ thí tiếp theo bắt đầu, thế nhưng các học viên bị một hồi đặc sắc vừa nãy của Linh hấp dẫn toàn bộ tâm thần, chưa từ huyễn mục phục hồi tinh thần, hơn nữa trình độ đặc sắc hoàn toàn vô pháp cùng một hồi trước so sánh, cho nên các học viên đều hữu khí vô lực ngồi tại chỗ, như có như không liếc mắt nhìn thiên tài bảng học viên trên tràng tỷ thí.

Tình huống như vậy thẳng đến một hồi tỷ thí cuối cùng mới cải biến, một hồi tỷ thí cuối cùng, Vạn Thần Dật cùng tân học viên năm nay, hiện là bài liệt mới nhất trên thiên tài bảng mộc thuộc tính trung cấp ma pháp sư, Dương Tiêu.

Một hồi tỷ thí trước vừa giành được thắng lợi Lê Văn Uẩn bước xuống thai, lần đầu nhíu mày, trên mặt nhất quán tiếu ý ưu nhã tiêu thất, thủ nhi đại chi chính là một cổ ngưng trọng giữa trán, bước tiến lười biếng cũng có vẻ thấp thỏm khí táo.

Linh nhận thấy Lê Văn Uẩn thất thường, hỏi một câu: “Làm sao vậy, có gì sai sao?”

Lê Văn Uẩn nhìn Vạn Thần Dật cùng Dương Tiêu trên tràng, nói: “Học viên kia là Dương Tiêu!”

“Ta biết, vừa nãy tuyên bố đã nói.” Tuy Lê Văn Uẩn nói một câu vô ích, thế nhưng biểu tình của Lê Văn Uẩn khiến Linh biết đây không phải một câu vô ích, chỉ là chính mình không rõ, không biết mới có thể nghe thành câu vô ích, cho nên y rất bình thản trần thuật tình huống.

“Ngươi không nhận ra hắn?” Nghe ra ý trong lời Linh, Lê Văn Uẩn rốt cục quay đầu nhìn Linh, có chút khó có thể tin hỏi.

“Ừ, không nhận ra!” Linh một tháng này trong học viện, mỗi ngày đều trải qua sinh hoạt cực kỳ quy luật, sáng là dược tề phòng, trưa căn tin, chiều là thực chiến phòng học, tối vẫn căn tin, khuya là luyện khí luyện tập thất, cuối cùng là ký túc xá cùng Vạn Thần Dật thảo luận một ít vấn đề và ngủ. Y đối những tiểu lộ tin tức, hoặc một ít vãng lai cùng sự tích cá nhân hoàn toàn không biết, y không giống đám người Vạn Thần Dật, không cần đi hỏi thăm, tự có thủ hạ đem tư liệu hoàn thiện trình lên.

“Hắn là tân sinh năm nay, lúc trước khiêu chiến học viên trên thiên tài bảng, thập chiến toàn thắng, mặc kệ là thuộc tính ma pháp gì, trung cấp ma pháp hay cao cấp ma pháp, đều không thể thương đến hắn.” Lê Văn Uẩn nói.

“Hắn sở hữu ma pháp đặc thù gì?” Vô pháp thương đến hắn, cao cấp ma pháp cũng vô pháp thương đến hắn một trung cấp ma pháp sư, trừ phi hắn như y, tuyển chọn ẩn tàng thực lực chân chính, thế nhưng, từ ngữ khí của Lê Văn Uẩn, cũng không phải chuyện như vậy.

“Hắn là thiên tứ mộc thân!” Lê Văn Uẩn nhìn hai người giằng co trên tràng, nói.

“Thiên tứ mộc thân? Ngươi là nói… thiên tứ mộc thân kia?” Linh chần chờ, loại thể chất có người nói chỉ trong thư tịch nguyên lai thực sự tồn tại.

“Ừ, đúng vậy!” Lê Văn Uẩn khẳng định suy đoán trong lòng Linh. Thiên tứ mộc thân, có người nói là một loại đặc thù ma pháp, vô pháp hậu thiên tu luyện, là khi sinh ra theo trong thân thể, thiên tứ kim thân, thiên tứ thủy thân, thiên tứ hỏa thân, thiên tứ thổ thân, thiên tứ mộc thân chính là ngũ hành thiên tứ thân thể. Thiên tứ mộc thân trời sinh có năng lực cùng hàng vạn hàng nghìn thực vật câu thông, không những câu thông, còn có thể vô hạn lượng vô điều kiện triệu hồi, nói cách khác, chính là có thể không tiêu hao mảy may ma lực, triệu hồi tất cả mộc thuộc tính thực vật, sử dụng chúng tiến hành công kích hoặc phòng ngự.

Đây hoàn toàn chính là tùy thân mang theo vô hạn lượng không cần thời gian phục dùng phục linh tề, hơn nữa vô số mộc thuộc tính thực vật, toàn bộ trung tâm cảnh cảnh không cần lo lắng phản loạn, không cần lo lắng thực vật bị phá huỷ tạo thành ma lực tiêu hao hoặc phản phệ, lại càng không cần lãng phí thời gian triệu hoán ma thú, hoàn toàn chính là một đại ngoại quải không chút tác dụng phụ! Mà thiên tứ ngũ hành thân, so với song thuộc tính tam thuộc tính ma pháp thiên tài, càng hiếm thấy thưa thớt, đến nay, ghi tên trong Đông Triệu quốc lịch sử chỉ có bảy người, mà trong bảy người một người là hoàng cấp ma pháp sư, năm người là đế cấp ma pháp sư, một người là cao cấp ma pháp sư. Mà song thuộc tính tam thuộc tính ma pháp, đã có tám mươi chín người, trong bọn họ đạt được thành tựu ma pháp cao nhất là hoàng cấp ma pháp sư, đẳng cấp ma pháp thấp nhất là trung cấp ma pháp sư.

Nguyên tưởng Vạn Thần Dật có thể rất dễ dàng thắng lợi, không nghĩ tới Dương Tiêu này cư nhiên là loại thiên tứ mộc thân cực kỳ hi hữu, trận tỷ thí này đặc sắc. Hiển nhiên, học viên quan chiến tịch cũng không phải tin tức lạc hậu như Linh, bọn họ đều biết Dương Tiêu là thiên tứ mộc thân, đều dự liệu được trình độ đặc sắc của trận tỷ thí, ngồi thẳng thân thể, chặt chẽ nhìn chằm chằm tỷ thí thai, không muốn bỏ qua bất luận hình ảnh đặc sắc.

Dương Tiêu đứng trên tỷ thí thai, nhìn Tam hoàng tử điện hạ dương danh đã lâu đối diện, được xưng Đông Triệu đệ nhất thiên tài Vạn Thần Dật, đây là hắn lần đầu như vậy gần gũi thấy đối tượng hàng vạn hàng nghìn thiếu nam thiếu nữ Đông Triệu sùng bái, hắn cũng là thiên tài lợi hại nhất trong cảm nhận của chính mình. Cho nên, chỉ cần nghĩ tới sẽ đối Tam hoàng điện hạ trong cảm nhận sùng bái xuất thủ, hắn liền, hắn sượng tay.

Bởi mộc thuộc tính là ma pháp nguyên tố duy nhất có sinh mệnh hoạt lực trong ngũ hành, cũng bởi vì mộc thuộc tính là bắt đầu của sinh mệnh, tồn tại nguyên thủy nhất của thế giới, cho nên người sở hữu mộc thuộc tính đều có một cổ đặc chất ôn nhuận, nhân thiện, thiên tứ mộc thân càng như vậy.

Lúc này, tính cách luôn mạn thôn thôn, ôn nhuận nhuận Dương Tiêu lo lắng, muốn hay không trực tiếp chịu thua, hắn nhìn khuôn mặt Vạn Thần Dật liền không cách nào động thủ, hắn không muốn cùng Vạn Thần Dật tỷ thí. Kỳ thực, hắn chịu thua cũng không quan hệ, hắn đã là học viên thiên tài bảng, đạt được yêu cầu của mẫu thân, ngày sau cũng có thể thường thấy Tam hoàng tử điện hạ, hắn không nhất định phải mười tên đầu, học tập thiên tài ban… Dương Tiêu bắt đầu trong đầu đối chính mình giảng đạo lý, thuyết phục chính mình buông tha tỷ thí, càng nghĩ càng thấy chủ ý này không sai.

Các học viên chờ mong một hồi kịch liệt vạn phần tỷ thí mở to hai mắt, nhưng chỉ thấy thân hình bất động của hai người trên tràng, đợi nửa ngày, vẫn không hề động tĩnh, đây là, đang chuẩn bị đại chiêu gì?

Vạn Thần Dật cũng có chút kỳ quái nhìn Dương Tiêu đối diện, hắn vốn nghĩ đối phương là trung cấp ma pháp sư, nhường đối phương trước động thủ công kích, cho dù Dương Tiêu là thiên tứ mộc thân, hắn cũng không phải không có cách thắng lợi, thế nhưng, Dương Tiêu đứng tại chỗ, cúi đầu tự hỏi cái gì, vẫn không hề động.

Học viện là đối thời gian tự hỏi của học viên có hạn chế, thế nhưng hiện song phương không động thủ, đến thời gian quy định nên tính là ai, học viện biểu thị chính mình cũng rất hoang mang bất đắc dĩ. Vạn Thần Dật lại đợi một hồi, thấy Dương Tiêu không có dự định động thủ, hắn ngón tay khẽ động, Dương Tiêu không chủ động công kích, nắm giữ tiên cơ, vậy chính mình đến!

“Chờ một chút, ta chịu thua!” Ngay khi Vạn Thần Dật một cái thuấn phát hỏa cầu gần bay đến trước mặt, Dương Tiêu cả tiếng hô. Ngốc, là biểu tình của toàn thể học viên, lăng, là ánh mắt không dám tin của tam niên cấp đạo sư, vặn vẹo, là kết quả vẻ mặt lo lắng đến lúc muốn cấp tốc chuyển hoán thành giật mình của Lê Văn Uẩn, chọn mi, là ánh mắt có chút ngoài ý muốn của Linh.

Vạn Thần Dật vẫn như vậy nhất phó bộ mặt không biểu tình, không biết là vui vẻ, có thể không cần tiêu hao ma lực dễ dàng thu được thắng lợi, hay nghĩ bản thân bị vũ nhục, cho hắn không đánh lại Dương Tiêu. Mặc kệ người khác nghĩ thế nào, Dương Tiêu nhưng thật ra vẻ mặt đắc ý dào dạt, ha hả, hắn rốt cục thuyết phục được chính mình, mở miệng chịu thua!

Vạn Thần Dật hờ hững xoay người hướng đám người Linh, nếu đối phương đã chịu thua, thắng bại đã phân, hắn không cần tiếp tục trên tỷ thí thai. Các học viên thật không ngờ Vạn Thần Dật cư nhiên trầm mặc tiếp nhận đối phương chịu thua, đặc sắc tỷ thí bọn họ chờ mong, kịch liệt chiến đấu, không có!

Linh chú ý tới vẻ mặt đắc ý của Dương Tiêu, thua còn đắc ý như thế, nhìn hắn mắt lộ sùng bái nhìn Vạn Thần Dật, không khỏi khiến cho Linh hiếu kỳ. Linh tỉ mỉ chú ý biểu tình cùng ánh mắt Dương Tiêu, đột nhiên một suy nghĩ hiện lên trong đầu, lại tinh tế quan sát chi tiết biểu tình trên mặt Dương Tiêu, Linh lập tức chứng thực ý nghĩ, khóe miệng chậm rãi vung một tiếu ý, người này, thực sự rất thú vị.

Vạn Thần Dật tới trước mặt Linh, thấy tiếu ý trên mặt Linh, không biết vì sao, tâm tình vừa nãy còn bình tĩnh vô ba đột nhiên nổi một tia ủy khuất, hắn nghĩ chính mình bị người khác khinh thị thì thôi, còn bị Linh bỏ qua, ngực có một cổ toan ý bốc bọt bóng, vươn tay nắm tay Linh, muốn khiến Linh chú ý.

Linh cảm giác lực đạo trên tay, ngẩng đầu nhìn khuôn mặt tuấn lãng của Vạn Thần Dật, Linh không biết đúng hay không chính mình hoa mắt, vì sao sẽ từ gương mặt cùng bình thường lạnh lùng nhìn ra một tia ủy khuất! Y nghĩ, có thể Vạn Thần Dật là bởi không thể hảo hảo tỷ thí một hồi cảm thấy không vui, cho nên, y làm bằng hữu, lại vừa vặn là bằng hữu thực lực tương đương, đương nhiên liều mình bồi quân tử.

“Đi!” Linh dùng tư thế hai người nắm tay, túm Vạn Thần Dật hướng thực chiến phòng học, không biết một màn như vậy rơi vào mắt Lê Văn Uẩn, tiếu dung muốn bao nhiêu *** đãng có bấy nhiêu *** đãng, mà rơi vài mắt fans nữ của hai người, các nàng cảm thán: Tam hoàng tử cùng Linh cảm tình hảo hảo nga!

Vào lúc ban đêm Linh cùng Vạn Thần Dật đầy người mồ hôi trở lại ký túc xá, Linh tắm xong đi ra liền thấy Vạn Thần Dật đã tắm tốt ngồi bên mép giường, tóc còn tích nước, vừa xoa tóc, vừa hỏi nói: “Làm sao vậy? Chờ ta, cùng đi ăn cơm!”

Vạn Thần Dật quay đầu, nhíu nói: “Không có cơm, quá muộn, căn tin đã thu thập, thật đói!”

Linh giật mình, lúc này mới nhớ tới bọn họ bởi vì trong thực chiến phòng học đối chiến lâu lắm, bỏ lỡ cơm tối, Vạn Thần Dật buổi trưa không ăn cơm, chính mình bữa trưa cũng là tùy tiện ăn một chút. Hai người đối chiến lâu như vậy, thức ăn đều tiêu hóa sạch sẽ.

Linh trầm ngâm một chút, nhớ tới trong không gian giới chỉ có thức ăn Mặc Dạ chuẩn bị, lấy ra dùng hỏa thuộc tính ma pháp hâm nóng là được. Y đi qua, đem khăn mặt vứt trên đầu Vạn Thần Dật: “Đem mái tóc dài lau khô, có cơm để ăn!”

Vạn Thần Dật ngoan ngoãn đem mái tóc dài lau khô, nghe đến một cổ hương vị thức ăn, hắn quay đầu thấy Linh đang dùng hỏa cầu đun nóng một con gà nướng, hai đĩa rau xào, một con cá hấp, còn có một canh, một nồi cơm trắng, thơm quá!

Linh bận trước bận sau đem thức ăn hâm nóng, bưng lên bàn, bắt chuyện gọi Vạn Thần Dật qua: “Ăn thôi!”

Ăn no nê xong, ma lực vừa hao hết của hai người toàn bộ chiếm được bổ sung, hai người tề lực đem bàn thu thập sạch sẽ, lại tinh thần no đủ ngồi một chỗ nghiên cứu tệ đoan cùng điểm không đủ vừa nãy đối chiến, cho đến đêm khuya mới tự lên giường ngủ.

Ngày thứ hai, vòng thứ ba tỷ thí bắt đầu.

Danh sách mười tuyển thủ đối chiến cũng tại hiện trường công bố, trận đầu, Vạn Thần Dật đối chiến một thủy thuộc tính cao cấp ma pháp sư mới nhập bảng.

Thủy thuộc tính cao cấp ma pháp sư giành trước xuất thủ, một đạo thuỷ trụ đánh úp về phía Vạn Thần Dật, Vạn Thần Dật linh xảo lắc mình né tránh, ngón tay khẽ động, thuấn phát hỏa cầu ma pháp, bộ phận hỏa cầu chưng phát thuỷ trụ đối phương, hỏa cầu còn lại toàn bộ đánh úp về phía đối thủ.

Thời gian này hắn một mực cùng Linh học tập loại thân pháp kỳ quái này, tuy bởi vì thời gian học tập ngắn, không thể đạt được trình độ lưu sướng cùng thành thạo hoàn mỹ thi triển, thế nhưng hiện tại hắn đã có thể rất dễ dàng né tránh các loại ma pháp đơn giản.

Thủy thuộc tính ma pháp sư dập tắt tất cả hỏa cầu đánh úp về phía mình, còn chưa kịp lần thứ hai xuất thủ, hai đầu hỏa long đã tới gần bên người, hắn nhanh lên ngưng tụ thủy hoàn phòng ngự, lợi dụng toàn chuyển thủy hoàn suy yếu ôn độ cùng kích thước hỏa long, song song tránh được vô số hỏa cầu kế tục bay tới.

Vạn Thần Dật ngâm niệm chú ngữ, một đạo thiểm điện phích lịch đánh úp về phía thủy hoàn đang không ngừng xoay tròn, ai biết thủy hoàn đột nhiên tiêu thất, thủy thuộc tính ma pháp phóng xuất một đầu thủy long, khiến nó ngăn trở cước bộ.

Không có thời gian thở khẩu khí, ma pháp kế tiếp của Vạn Thần Dật theo sát, thủy thuộc tính ma pháp sư một đường bị Vạn Thần Dật đuổi đánh, chỉ có thể không ngừng bị động liều mạng chống lại.

Tiếp tục như vậy không được, thủy thuộc tính ma pháp sư một bên chống đối ma pháp công kích của Vạn Thần Dật, một bên âm thầm tự hỏi, thực lực của bọn họ kém rất nhiều, hắn căn bản không tìm được cơ hội ra tay, vẫn không ngừng phòng ngự, không cho ma pháp công kích đến. Không được, phải tìm một thời cơ đem ma thú triệu hồi hỗ trợ.

Hắn vừa nghĩ triệu hội ma thú, thế nhưng Vạn Thần Dật căn bản không cho hắn cơ hội, vẫn dùng ma pháp đuổi đánh, một cái tiếp một cái, hắn hoàn toàn ứng tiếp không xuể, không tìm được khe hở triệu hồi ma thú, chú ngữ triệu hồi ma thú cũng tương đối dài, hắn cần thời gian.

Không có biện pháp, khi ma lực trong cơ thể gần khô kiệt, thủy thuộc tính ma pháp sư được ăn cả ngã về không, liều mạng nguy hiểm bị hỏa cầu của Vạn Thần Dật công kích đến, trực tiếp ngâm niệm chú ngữ, triệu hồi ma pháp đồng bọn. Một trận tử sắc quang mang trước người thủy thuộc tính ma pháp sư phát sáng, một bóng ma thật lớn hiện lên.


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.