*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Nói là để nàng đi khuyên bảo Tuyên Khương, trên thực tế Cơ Duẫn cũng không phái bao nhiêu tùy tùng đi theo nàng. Vỏn vẹn vài tên thị vệ cùng Tiểu Đào. Văn Khương trong lòng cũng hiểu rõ, biểu hiện ra là muốn nàng đi tìm Tuyên Khương, trên thực tế là để cho chính nàng nghĩ biện pháp giải trừ gômg cùm xiềng xích mà Tuyên Khương đang đè lên Lỗ Quốc. Còn về phần làm sao giải trừ đó là chuyện của Văn Khương nàng.
Suy nghĩ nửa ngày, nàng phân phó Tiểu Đào cùng nàng đều cải nam trang, cùng vài tên thị vệ cưỡi ngựa lên đường.
Văn Khương dù sao không phải là cẩn vệ, Tiểu Đào cũng thể lực có hạn, hai người bất quá đi hai canh giờ liền bắt đầu đau lưng, nhưng Văn Khương chỉ lệnh cho mọi người nghỉ chân tại chỗ trong chốc lát liền lại xuất phát, nếu như Lỗ Quốc tham dự đối với nước Trịnh động binh, hai quốc sửa tốt chi ý liền thêm khó khăn, bên kia Tuyên Khương cũng tay nắm trọng quyền, Văn Khương hiểu rõ bản tính tỷ tỷ, nàng có khuyên thì Tuyên Khương cũng không nghe lọt.
Mấy ngày sau đó một đoàn người liền tới thành nước Vệ Quốc, Văn Khương không trực tiếp đến hoàng cung mà phân phó thủ hạ tới công tử Ngoan. Tri phủ trên dưới cho hay bọn công tử Ngoan đã cùng Tuyên Khương mang binh tiến về nước Tống. Khổ cực vì mấy ngày đi đường vất vả, Văn Khương khó nén nội tâm thất lạc. Nhưng cùng Tiểu Đào có chút so đo, liền quyết định ngày mai khởi hành tiến về Thương Đồi.
Tháng 11, liên tục vài ngày mưa gió mãnh liệt, không có dấu hiệu dừng lại. Đường lầy lội, móng ngựa hãm sâu trong đất, rất khó đi. Đường đi vất vả không cần phải nói, ban đêm đến lúc đến Thương Đồi, Văn Khương cùng đoàn tùy tùng đều lấm lem bùn đất, cởi ra giáp trụ không khỏi nhếch nhác.
Thương Đồi là đô thành của nước Tống, tỉnh thành liền có dịch quán, liên tục nhiều ngày lộ trình, không phải nói Văn Khương cùng Tiểu Đào hai người nữ nhân yếu đuối, đám thị vệ dũng mãnh đều mỏi mệt không chịu nổi, vừa đến dịch quán liền ngã ra ngủ…
Ngày kế tiếp, Văn Khương cùng Tiểu Đào đang chuẩn bị ra cửa chỉ nghe bên trong dịch quán có người huyên náo. Đơn giản chính là một ít việc nhỏ, nhưng mà nhìn hình dáng những người kia Văn Khương lại cảm thấy quen mắt. Chờ ra dịch quán cẩn thận cân nhắc, mới nhớ tới đúng là đám người Ngụy Hắc Noãn.
Lúc đó nàng cũng không rảnh nghĩ nhiều, liền dẫn tùy tùng hướng đô thành Thương Đồi mà đi, đưa ra lệnh bài nàng thuận lợi tiến vào. Một phó tướng dẫn bọn họ tới chỗ thiên điện, Văn Khương lúc này mới nhìn đến Tuyên Khương đang ngồi ở chính điện.
“Muội muội đã tới ” – Tuyên Khương liền cũng không ngẩn đầu.
“Tỷ tỷ.”
Văn Khương thấp giọng, quả thực Văn Khương có một ít sợ tỷ tỷ..
“Lỗ Quốc cùng Vệ Quốc đã tại thống nhất, dự định ngày nhổ trại đi Đồi Quỳ, chinh phạt nước Trịnh.”
“Tỷ tỷ, theo muội rdược biết, Tư Không của Lỗ quốc là Huy công tử không có lệnh đã tự ý điều động binh mã. Cơ Duẫn cũng vì chuyện này mà giận dữ, hy vọng tỷ tỷ có thể cùng Tư Không đại nhân dừng lại chuyện hợp binh lần này.”
Tuyên Khương cười lạnh một tiếng: “Lần này nam hạ, huy động nhân lực, không thể phiền mà không công. Vệ Quốc tướng sĩ do ta điều động, há lại nói lui liền lui?”
“Tỷ tỷ, tỷ đang nắm quyền, cần gì phải nuôi mộng chinh phạt?”
“Văn Khương, muội thật hồ đồ. Trước đây Trịnh quốc dám từ hôn với muội sỉ nhục bổn quốc, nay muội thế nào mà vì bọn họ đến nói chuyện?”
“Muội chỉ là phụng mệnh đến, Cơ Duẫn nhận được thư do tỷ tỷ gửi đến đột nhiên giận dữ, nói tỷ tỷ cùng Tư Không đại nhân đang lợi dụng ngài ấy
“Hồ đồ, ta đường đường là vương hậu một nước, ta làm vậy cũng vì giúp muội cũng cố địa vị.”
“Tỷ tỷ khả từng nghe qua hăng quá hoá dở? Huống chi, tỷ tỷ nếu thật muốn tốt cho muội, cũng không nên đem Lỗ quốc cuốn vào.”
“Muội cho rằng, ta không đưa thư, Lỗ Quốc liền sẽ từ bỏ ý đồ?”
Văn Khương nhất thời bị nàng nói đến nghẹn lặng, sắc mặt tái nhợt một hồi.
“Muội đi lần này, là thật không biết Cơ Duẫn rốt cuộc muốn muội làm cái gì?”
“Khuyên bảo tỷ tỷ.”
“Nếu thật là muội nghĩ như thì quá đơn giản, như vậy Cơ Duẫn liền không thể nhanh như vậy kế vị ngồi lên sự nghiệp thống nhất đất nước.”
“Muội chỉ quản việc của Lỗ quốc phó thác, những chuyện khác Văn Khương quản không được.”
“Muội một thân nữ lưu, dựa vào cái gì có thể hiệu lệnh thiên nhân quân?
“Tỷ tỷ,muội không biết tỷ cùng công tử Huy có giao dịch gì, muội cũng không muốn biết, nhưng mà muội chỉ làm điều không thẹn với lương tâm.”
Văn Khương thở dài hành lễ, mang theo người hầu ra roi thúc ngựa hướng quân đội trú mà phi đi.
Trên đường, trên trời lại có tuyết rơi
, Văn Khương trong lòng phẫn uất, cảm thấy tỷ tỷ cùng mình phu quân đều không đối với mình không chân tâm, xoay chuyển tức nhanh hơn roi ngựa, chỉ muốn làm xong chuyện lần này, tối thiểu đem việc Cơ Duẫn giao phó thành toàn. Xong rồi nếu như hắn không cần nàng, một tờ hưu thư cho nàng trở về cố quốc cũng là chuyện tốt.
Thể loại cung đấu luôn làm người ta rối não…????