Vạn Cổ Tinh Không

Chương 50: Đại Chiến!



Triệu Phong Sơn hừ lạnh nói, hắn nhìn về phía thiếu niên trước mặt, không cần nghĩ cũng đoán ra được là ai, người này chính là đại danh đỉnh đỉnh phế vật Vũ Thuần Tử.

Năm xưa Triệu Phong Sơn đã tiếp xúc khá nhiều, năm đó bản thân hắn là người dò xét thể chất Vũ Thuần Tử, cũng nhận định Vũ Thuần Tử là một phế vật không hơn không kém, cho nên không cảm thấy bao nhiêu xa lạ.

Chỉ là hắn không ngờ, gần một năm không thấy, vậy mà đã có thể tu luyện tới bước này.

Tạm gác chuyện này sang một bên, hiện tại nên giải quyết ba tên Huyết Sắc thị tộc, Triệu Phong Sơn cảm giác, trong ba người này, có một tên tu vi cùng với hắn ngang nhau, đều là Linh Tuyền cảnh tam trọng, hai người còn lại cũng thuộc Linh Tuyền cảnh nhất trọng.

So ra cũng tương đương cảnh giới với Tào Chu, Đốc Tháo phía sau, tình hình bây giờ, bên hắn lại có thêm năm người Thông Linh Cảnh cửu trọng, có thể nói đã áp đảo hoàn toàn, trừ ra Lý Thủy đang bị thương nặng, chỉ còn bốn người, nhưng như vậy cũng đủ khiến Huyết Sắc thị tộc thảm hại.

Huyết Sắc thị tộc bên này sắc mặt vô cùng xấu xí, bọn hắn không ngờ được, hai tên nhân loại lại có mấy cao thủ ở phía sau, lần này đúng là chọc phải tổ ong vò vẽ.

Bọn hắn im lặng không nói, trong lòng đã nhận định quyết đấu một trận chiến, vốn dĩ nhân loại cùng Huyết Sắc thị tộc bất hòa từ hàng vạn năm về trước, muốn nói gì đều là vô nghĩa, không bằng dùng nắm đấm.

Vũ Thuần Tử phát hiện đám cao thủ Linh Bảo Tông xuất hiện, đột nhiên chú ý ở bên trong có hai bóng người cực kỳ quen thuộc, hai người này, đến chết hắn không bao giờ quên được.

Nguyên Nhân, Chu Chương!

Bọn họ đã ra tay giết hại Bàng lão, mối thù này Vũ Thuần Tử vẫn còn nhớ rõ mồn một.

“Nguyên Nhân, Chu Chương mau bắt Vũ Thuần Tử lại đừng để hắn chạy thoát.”

Lúc này Triệu Phong Sơn lập tức hướng hai người phía sau ra lệnh.

Nguyên Nhân, Chu Chương nghe vậy gật đầu nhận lệnh, bọn hắn xoa lòng bàn tay, cười lạnh lao đến chỗ Vũ Thuần Tử.

Nhìn hai người này tiến lại gần, trong lòng Vũ Thuần Tử không khỏi nổi giận, nhưng rất nhanh liền bình tĩnh lại. Hắn biết bản thân bây giờ rất khó đánh bại hai người này, nhưng muốn bó tay chịu trói, Vũ Thuần Tử đương nhiên sẽ không phục tùng.

Có thể nghĩ tới, nếu rơi vào tay bọn họ, kết cục không nói cũng biết được, chắc chắn sẽ sống không yên ổn qua ngày hôm sau.

“Huyết Sắc thị tộc mấy vạn năm mới xuất hiện một lần, nếu chúng ta đem bọn hắn giết, lấy thủ cấp bọn họ đem về tông môn, khi đó chúng ta sẽ được phúc lợi vô cùng to lớn, tông chủ cũng vì thế mà ban thưởng cho chúng ta. Chưa kể… Chúng ta vì thế mà vang danh thiên hạ, mấy vạn năm qua là người đầu tiên phát hiện và giết hại dư nghiệt Huyết Sắc thị tộc.”

Tào Chu ánh mắt tràn đầy sát khí, nhìn ba tên Huyết Sắc thị tộc bình tĩnh nói.

Mấy người còn lại cũng gật đầu đồng ý, trên mặt bọn họ, ai nấy đều mang vẻ mặt tham lam.

Sự hấp dẫn này, đúng là thứ mà không ai cưỡng lại được, ngay cả Triệu Phong Sơn cũng như vậy.

“Hừ! Muốn giết bọn ta? Tưởng dễ!”

Huyết Tinh ba người khuôn mặt đỏ như máu, nội tâm cực kỳ nổi giận, lạnh giọng đáp trả.

“Các ngươi bây giờ đã là cá ở trên thớt, đánh người của bọn ta, đến phiên bọn ta đánh lại.”

Triệu Phong Sơn cười nhạt nói, khí tức trong người bộc phát ra, năm người còn lại cũng đồng loạt phóng xuất.

Huyết Sắc thị tộc nhao nhao vận dụng linh lực, hóa thành cương khí hộ thể.

Triệu Phong Sơn dẫn đầu đám người lao vào tấn công, thanh kiếm trong tay chém vào không trung, tạo thành một đường dài màu hoàng kim, xẹt ngang qua không khí, nhát kiếm này nhắm vào Huyết Tinh

Bốn người Tào Chu, Đốc Tháo, Tần Hạ Lưu cùng Hoàng Bị tấn công hai gã Huyết Sắc thị tộc còn lại.

“Cẩn thận!”

Huyết Tinh bỗng nhiên lên tiếng nhắc nhở, hai người còn lại gật đầu biểu thị, sắc mặt cực kỳ ngưng trọng.

Kiếm khí của Triệu Phong Sơn cực kỳ sắc bén, mạnh mẽ phá không rạch ngang một đường dài. Huyết Tinh gặp nguy không loạn, hai tay hắn kết thành từng pháp ấn, linh khí dồi dào từ bên trong đan điền lao ra, dung nhập vào lòng bàn tay của hắn.

Bỗng chốc, trước mặt Huyết Tinh xuất hiện một hình tròn màu máu, bên trong còn có nhiều hoa văn kỳ lạ đang xoay chuyển, chính giữa trung tâm hoa văn, có một chiếc đầu lâu hư ảo, nhìn qua cực kỳ kinh dị. Vòng tròn hoa văn ngay lập tức lớn dần, chỉ trong chốc lát, đã đem toàn bộ thân thể Huyết Tinh che chắn ở phía sau, tựa như một tấm khiên ma pháp.

Kiếm khí của Triệu Phong Sơn chém tới, liền va chạm vào hoa văn màu đỏ, chỉ nghe “Bành” một tiếng thật lớn vang lên, hoa văn màu đỏ đem kiếm khí này triệt tiêu.

Triệu Phong Sơn vô cùng kinh ngạc, ngay lập tức hồi thần lại, tiếp tục vung kiếm chém tới, lần này lại là hai đoạn kiếm khí.


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.