Ngay khi nàng đang phân vân, phía xa đột nhiên xuất hiện ba khí tức tương tự nhau đang đi tới.
Hạ Uyển Nhi cũng cảm giác được, ba đạo khí tức này đối với nàng cực kỳ quen thuộc, không ai khác chính là ba người Phong Dao, Vi Diệu, Mục Uyển.
“Hạ Uyển Nhi? Người đẹp tên cũng đẹp.”
Vũ Thuần Tử rời đi không lâu, cũng nghe được lời của Hạ Uyển Nhi nói, đối với thiếu nữ vừa mới gặp mặt này, hắn không có lý do gì căm ghét nàng.
Đi được một đoạn, thân thể hắn càng ngày càng đau nhức, tay chân bủn rủn rã rời, lần này có lẽ đã tới thời điểm cắn trả. Vũ Thuần Tử không chần chờ nữa, liền ngồi xuống tại chỗ, bắt đầu vận công phục hồi.
Hai chân xếp bằng lại, đặt hai tay lên đầu gối, mắt nhìn mũi, mũi nhìn tâm, tâm nhìn thể nội.
Phục Thiên Quyết tự động vận chuyển, đan điền cạn kiệt linh khí đang bắt đầu sinh sôi, giống như một vũng nước giữa sa mạc, không có dấu hiệu cạn kiệt hay bốc hơi, mà là đang dần dần dâng lên.
Vũ Thuần Tử cảm nhận được kinh mạch xương cốt trở nên nhăn nhúm, đây chính là cưỡng ép thi triển ra công pháp, vượt qua giới hạn của bản thân tạo nên.
Công pháp Phục Thiên Quyết như một ngọn gió đầu nguồn, đem đan điền khô cạn bắt đầu thổi mát, làm tâm thần Vũ Thuần Tử lâng lâng dễ chịu.
Đan điền cũng hồi phục lại một nửa sinh cơ, theo chu thiên của Phục Thiên Quyết, liên tục vận hành sản sinh ra tia linh khí.
Linh khí bên trong đan điền vừa sinh ra, Vũ Thuần Tử đem nó phân tán khắp mọi ngóc ngách bên trong cơ thể, mỗi một nơi linh khí đi qua, kinh mạch lẫn xương cốt chịu tổn thương liền hồi phục một ít.
Hắn cảm giác trong cơ thể mình giống như có hàng vạn con kiến đang bò qua lại bên trong, cực kỳ ngứa ngáy khó chịu, may là Vũ Thuần Tử hiểu rõ, cho nên liền nhịn xuống.
Không biết trải qua bao lâu, Vũ Thuần Tử cảm giác cơn đau dần dần dịu đi, vết thương bên ngoài cũng đã khép lại hoàn toàn, chỉ là chưa có lành lặn như làn da bình thường.
Qua bảy bảy bốn mươi chín chu thiên, bên trong cơ thể hắn đã ổn định không ít, tu vi liền nhanh chóng đột phá đến Thông Linh cảnh tam trọng.
Điều này ngoài khả năng dự đoán của hắn.
Lúc này, Vũ Thuần Tử đột nhiên phát hiện, Phục Thiên Quyết dường như xuất hiện dấu hiệu kỳ lạ, linh khí màu xanh lá đặc trưng, đột nhiên biến thành màu trắng bạch. Nó thay đổi chỉ trong vòng ba canh giờ, Vũ Thuần Tử trong lòng khó hiểu, rốt cuộc là chuyện gì đang diễn ra.
Ngay lúc hắn đang tò mò, bên trong thân thể đột nhiên xuất hiện dị tượng, đan điền bên trong thể nội, lấy màu xanh lá làm mặc định, trong vài giây ngắn ngủi hóa thành màu trắng bạch.
Chớp mắt, cả đan điền liên hóa thành màu trắng.
Nhưng Vũ Thuần Tử không hề biết, hình dạng bên ngoài cũng đang dần dần thay đổi, duy chỉ có mái tóc, từ màu đen liền hóa thành màu trắng, ngũ quan vốn anh tuấn càng trở nên sắc sảo, tựa như một tiên giới mỹ nam tử, mái tóc màu trắng càng tăng thêm dáng vẻ.
Bên trong đại não Vũ Thuần Tử truyền đến một tin tức.
Phục Thiên Quyết chính thức lột xác bước đến tầng thứ hai, linh khí từ bên trong đan điền không ngừng tuôn ra, nó di chuyển tới bên cạnh đan điền, linh khí màu trắng liên tục xoay quanh một chỗ.
Vũ Thuần Tử đầu óc mơ mơ hồ hồ, không hiểu được chuyện gì, về sau, hắn cũng biết được, sau khi Phục Thiên Quyết đạt tới tầng thứ hai, sẽ gọi là Xoáy Linh.
Trước kia hắn bắt đầu tu luyện, vốn chỉ là tầng thứ nhất của Phục Thiên Quyết, tức Nhân Ngã.
Qua thời gian dài luyện tập, bản thân đã hiểu rõ được tầng thứ này, Nhân Ngã vốn là tầng cơ bản nhất, lúc trước khi vừa bước vào tu tiên. Linh khí bốn phương tám hướng truyền tới bên trong thể nội, chính là nó đã đem cơ thể Vũ Thuần Tử gột rửa qua một lần, sau đó sinh ra đan điền, dần dần mới có thể tu hành cho đến ngày hôm nay.
Hắn không biết tầng thứ hai Xoáy Linh sẽ có đặc điểm gì, trong lòng cũng tràn đầy chờ mong.
Bên trong thể nội không ngừng di động, Vũ Thuần Tử đứng ở một bên quan sát, nhìn về phía vòng xoáy ngay cạnh đan điền gần đó, linh khí vừa đầy trở lại, nhanh chóng bị hút cạnh.
“Vòng xoáy này rốt cuộc là cái gì?”
Hắn không khỏi tò mò nghĩ, nhìn mãi cũng không thể hiểu được, tựa như nó đang hút linh khí để chuẩn bị sản sinh ra cái gì đó.
Dù thế nào đi chăng nữa, miễn là nó không làm hại đến chính mình là được, ít ra bây giờ hắn vẫn ổn.
Nhưng mà, hắn cảm nhận vòng xoáy này có tính biệt lập riêng, không giống như đan điền, điều này làm hắn có chút bất an.
Nếu lỡ không may, vòng xoáy này đem hắn đánh ngược trở lại, như vậy hắn sẽ chết không kịp ngáp.
Thương thế trong người hoàn toàn không còn vấn đề gì lo ngại, lực lượng đã hồi phục gần tám mươi phần trăm, có thể nhảy nhót như bình thường.