Vạn Cổ Thần Đế

Chương 30: Man thần trì



Quốc sư đứng lên nhìn Trương Nhược Trần, không vui nói: “Cửu vương tử, vì sao ngươi không quỳ xuống lễ bái Trì Dao nữ hoàng?”

“Ta chỉ lễ bái thiên địa, lễ bái phụ mẫu, không lễ bái nàng ta.”

Trương Nhược Trần nói xong lời này, liền đi qua Chư Hoàng từ đường, vượt qua một cửa ngầm rồi dọc theo cửa ngầm sau lưng thang đá đi vào lòng đất của Man Thần trì. 

Ngũ vương tử, Tư Đồ Lâm Giang, Tiết Khải, Lâm Ninh San đều đứng dậy nhìn về phía Trương Nhược Trần.

“Tính cách kiêu căng khó bảo như vậy, sớm muộn cũng sẽ gặp chuyện!” Tư Đồ Lâm Giang nhẹ nhàng lắc đầu.

Sau khi đánh xong một trận với Trương Nhược Trần, Tư Đồ Lâm Giang vẫn có chút bái phục thiên tư tu võ của hắn. Nhưng Trương Nhược Trần thực sự quá kiêu ngạo, ngay cả nữ hoàng cũng cũng không lễ bái, sau này nhất định sẽ gặp phải đại họa. 

“Có gì mà tự hào? Bây giờ cũng mới đạt được tu vi Hoàng Cực cảnh tiểu cực, có thể coi là mới bước vào võ đạo, tương lai có thể trở thành cường giả hay không còn chưa biết!” Lâm Ninh San nói.

Sau đó quốc sư dẫn Ngũ vương tử, Tư Đồ Lâm Giang, Tiết Khải, Lâm Ninh San cùng đi xuống thang đá, tiến vào một thế giới dưới đất tràn ngập mùi máu tươi.

Tại trung ương của thế giới dưới đất có một tòa Thần trì đỏ ngòm, to lớn, chiều rộng phải hơn trăm mét. 

Nước trong hồ có màu đỏ máu, chảy cuồn cuộn, tạo thành từng gợn sóng máu.

Trung tâm của huyết trì được xây dựng trên một tế đài cổ, hình vuông, dùng một vạn cân đá lớn xếp chồng lên nhau mà xây thành. Mặt ngoài của mỗi một tảng đá lớn đều có khắc tế văn và hình các cổ vật.

“Bây giờ các ngươi hãy vào bên trong Thần trì tu luyện đi! Các ngươi nên nhớ, huyết tinh lực bên trong Thần trì rất mạnh, nếu như không chịu nổi cần lập tức rời khỏi hồ, không nên cố gắng gượng, sẽ nguy hiểm đến tính mạng.” Quốc sư nghiêm túc nói. 

Trương Nhược Trần, Lâm Ninh San, Tư Đồ Lâm Giang, Ngũ vương tử, Tiết Khải, năm thiếu niên thiên tài lần lượt đi vào Man Thần trì.

Nước hồ Man Thần trì vô cùng nóng, nóng tới mức có thể cho người vào đó đun sôi.

“A!” 

Năm người vừa chạm vào nước hồ, trong miệng đều kêu lên một tiếng khó chịu, nước hồ vừa chạm vào lập tức làm tan chảy da bọn họ, máu thịt be bét.

Bọn họ cắn chặt răng chịu đau, lập tức vận chuyển chân khí trong cơ thể để chống đỡ huyết tinh lực.

“Các ngươi sử dụng chân khí để chống đỡ huyết tinh lực thì huyết tinh lực không có cách nào vào được cơ thể.” Quốc sư đứng trên bờ thản nhiên nói. 

Vì để thu được huyết tinh lực bên trong Thần trì nên năm người không thể phóng chân khí ra ngoài được nữa, bèn thu hồi vào trong cơ thể. Một cảm giác đau đớn truyền đến lần nữa, đau đến mức kinh mạch của bọn họ đều nổi lên.

Trương Nhược Trần có tinh thần lực cường đại cho nên hắn có thể cảm thấy được có một tia huyết tinh lực nóng bỏng từ miệng vết thương tiến vào da thịt, hòa vào huyết dịch và xương cốt.

“Quả nhiên là huyết tinh lực, thật sự quá tuyệt! Mượn huyết tinh lực này thì thể chất của ta chắc chắn sẽ được tăng lên rất nhiều, cơ hội lần này nhất định không thể lãng phí!” 

Trương Nhược Trần từ từ nhắm mắt lại, từng bước đi về trung tâm Man Thần trì.

Càng đi vào trung tâm, nước hồ lại càng sâu.

Trương Nhược Trần chỉ mới đi mười bước, màu đỏ máu của nước hồ đã ngập đến phần eo của hắn. 

Càng tiếp xúc nhiều với nước hồ, tốc độ hấp thu huyết tinh lực càng nhanh hơn.

Đồng thời, cảm giác đau đớn tiến sâu vào thân thể cũng ngày càng mạnh.

Đứng ở trên bờ, trong mắt Quốc sư lóe lên sự kinh ngạc, thầm thán phục nói: “Thật là lợi hại! Ý chí không ngờ lại kiên định như vậy, vừa mới vào Man Thần trì đã dám đi tới vị trí trung tâm!” 

Trước đây, lúc Thất vương tử lần đầu tiến vào Man Thần trì tu luyện cũng phải hao tốn một canh giờ mới dám đi vào vị trí trung tâm.

Man Thần trì chia làm ba khu vực: khu vực thấp, khu vực trung tâm và khu vực cao.

Khu vực thấp chính là mép ngoài của Man Thần trì. Nơi sâu nhất của nó cũng chỉ có thể đến đầu gối của võ giả. 

Vì vậy lần đầu tiên võ giả vào Man Thần trì tu luyện cũng chỉ dám ở khu vực này tu luyện, căn bản không dám vào khu vực trung tâm.

Mười năm gần đây nhất cũng chỉ có Thất vương tử tiến vào khu vực trung tâm của Man Thần trì.

Trương Nhược Trần chỉ mới tiến vào Man Thần trì, đã đi luôn vào khu vực trung tâm để tu luyện, tạo ra lực rung chuyển không nhỏ khiến bốn võ giả còn lại bị áp lực cực lớn. 

Đây là lần thứ hai Ngũ vương tử vào Man Thần trì tu luyện. Hắn vẫn không dám đi vào khu vực trung tâm, chỉ có thể kiên trì tu luyện ở khu vực thấp, tranh thủ hấp thu nhiều huyết tinh lực để rèn luyện thân thể, tăng sức mạnh thể chất.

Hai canh giờ sau, Lâm Ninh San không chịu đựng nổi nữa, lập tức rời khỏi Man Thần trì. Dù sao nàng cũng là nữ tử, thể chất không thể so được với nam tử.

Nàng vừa mới đi ra khỏi Man Thần trì, phần da ở hai chân bị tổn thương nhanh chóng khôi phục lại với tốc độ mắt thường có thể nhìn thấy được. Rất nhanh sau đó, da lại trơn bóng như ngọc, ngay cả một dấu vết nhỏ cũng không có. 

Mỗi tấc da thịt đều vô cùng thoải mái.

“Sao lại khôi phục nhanh như vậy?” Lâm Ninh San giật mình.

“Là ngươi vừa hấp thu huyết tinh lực, giúp ngươi khôi phục được hai chân bị thương! Lập tức tu luyện lại, tranh thủ đem toàn bộ huyết tinh lực luyện hóa thành lực của chính mình. Nếu không thành quả tu vi vừa mới luyện của ngươi sẽ giảm đi rất nhiều.” Quốc sư nói. 

Lâm Ninh San lập tức ngồi xuống xếp bằng hai chân, điều động chân khí, luyện hóa huyết tinh lực còn sót lại trong cơ thể.

Sau nửa canh giờ, Tiết Khải cũng không chịu được nữa, từ bên trong Thần trì đi ra ngoài.

Lại qua hai canh giờ, Tư Đồ Lâm Giang và Ngũ vương tử cùng lúc đi ra khỏi Man Thần trì. 

Ra khỏi Man Thần trì, bọn họ lập tức ngồi xuống đất xếp bằng hai chân bắt đầu luyện hóa huyết tinh lực.

Lúc này chỉ còn Trương Nhược trần vẫn ở bên trong Thần trì tu luyện, hơn nữa còn là ở khu vực trung tâm

“Đã qua nửa ngày rồi, hắn vẫn còn trong đó tu luyện sao? Thật đáng kinh ngạc! Trước đây, Thất vương tử kiên trì ở trong khu vực trung tâm cũng chỉ được một ngày. Lẽ nào hắn có thể ở đó hết một ngày?” Quốc sư chắp hai tay sau lưng, trong mắt tràn đầy sự kinh ngạc. 

Ở Vân Vũ quận quốc, Thất vương tử có thể coi là kỳ tài trăm năm khó kiếm. Ba tuổi đã mở ra được Thần Võ ấn ký, từ nhỏ đã dùng các loại bảo vật rèn luyện thân thể, nền tảng vô cùng vững chắc, thiên tư có thể nói là tuyệt đỉnh.

Cửu vương tử mười sáu tuổi mới mở ra Thần Võ ấn ký, lẽ nào có thể so được với Thất vương tử?

Lâm Ninh San, Tiết Khải, Tư Đồ Lâm Giang, Ngũ vương tử đều đem huyết tinh lực còn sót lại trong cơ thể luyện hóa, thể chất tăng lên không ít. 

Bọn họ không rời khỏi Man Thần trì, chỉ lặng lẽ đứng ở bên hồ, nhìn Trương Nhược Trần ở trong.

“Cùng tiến vào Man Thần trì, sao lại có sự chênh lệch lớn như vậy?”

Tư Đồ Lâm Giang cảm thấy kinh ngạc, lòng tự tin bị đả kích nghiêm trọng. 

Hắn tự thấy ý chí bản thân vô cùng kiên định, có thể chịu đựng được những đau đớn mà người thường không thể chịu được. Nhưng so với Trương Nhược Trần lại có sự chênh lệch rất lớn.

Một ngày sau, Trương Nhược Trần vẫn vững vàng đứng trong vị trí trung tâm của Thần trì.

Mãi cho đến trưa ngày thứ ba, Trương Nhược Trần mới từ bên trong Thần trì đi ra, sau đó hắn ngồi xuống đất xếp bằng chân, bắt đầu luyện hóa huyết tinh lực trong cơ thể. 

Sau khi đem toàn bộ huyết tinh lực luyện hóa xong, Trương Nhược Trần mới chậm rãi mở mắt. Trong ánh mắt hắn còn lưu lại một tia máu nhưng sau đó tia máu tiêu tan, trở lại đôi mắt bình thường.

“Thể chất quả nhiên tăng lên rất nhiều rồi. Với thể chất của ta bây giờ nếu như đạt đến Hoàng Cực cảnh trung cực, chắc chắn có thể mở ra được mười chín kinh mạch, thậm chí là hai mươi kinh mạch.” Trương Nhược Trần thầm nghĩ.

Sau cuộc thi đó, Lâm phi lại được chuyển về Ngọc Thấu cung. 

Trương Nhược Trần trở lại Ngọc Thấu cung liền lập tức từ Thời Không tinh thạch lấy ra mười bình ngọc nhỏ có chứa Tẩy tủy dịch, xếp thành một hàng chỉnh tề.

“Có thể bắt đầu đột phá Hoàng Cực cảnh trung cực rồi!”

Trương Nhược Trần đem phần Tẩy Tủy dịch đầu tiên cho vào trong miệng, bắt đầu mở ra kinh mạch thứ mười hai. 

Lúc này, quốc sư đi đến cung của vương hậu, đem tất cả chuyện trong Thần trì bẩm báo lại cho vương hậu.

“Choang!” 

Năm ngón tay của vương hậu toát ra chân khí màu trắng, bà lấy tay bóp vỡ chiếc chén lưu ly, hóa thành những mảnh vỡ vụn.

“Bản lĩnh được lắm, có thể ở trong trung tâm của Man Thần trì tu luyện hai ngày rưỡi, thiên phú thật cao! Lẽ nào hắn không hiểu đạo lý cây có mọc thành rừng, gió vẫn thổi bật rễ sao?” Vương hậu trầm giọng nói.

Quân sư nhắc nhở: “Vương hậu nương nương, cuộc thi cuối năm nay vừa qua, nếu để Cửu vương tử gặp chuyện gì bất trắc, e rằng đại vương nhất định sẽ hoài nghi đến người.” 

Vương hậu cười lạnh một tiếng nói: “Ngươi cho rằng bổn cung ngu xuẩn như vậy sao? Ở vương cung không thể động đến hắn, nhưng chỉ cần một ngày hắn ra khỏi vương cung thì bổn cung sẽ cho người giết chết, như thế tất nhiên sẽ không có bất cứ liên quan nào đến bổn cung.”

Quốc sư nói: “Thực ra thiên tư Cửu vương tử cao tới đâu cũng mới chỉ đạt đến Hoàng Cực cảnh tiểu cực, hoàn toàn không thể sánh với Thất vương tử. Tương lại có thể lớn mạnh hay không vẫn còn là điều chưa thể biết. Vương hậu nương nương không cần phải…”

Vương hậu cắt ngang lời quốc sư, lạnh lùng nói: “Phàm là đối với người có thể uy hiếp Thất nhi, tất cả đều phải chết! Chính bởi vì bây giờ hắn vẫn chưa lớn lên, cho nên ta càng phải diệt trừ hắn, chấm dứt hậu họa.” 


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.
Vạn Cổ Thần Đế

Chương 30: Chương 30: Man Thần Trì



Chương 30: Man Thần Trì Quốc sư từ dưới đất đứng lên, hướng về đứng ở phía sau Trương Nhược Trần nhìn thoáng qua, lộ ra vẻ không vui, nói: “Cửu vương tử, ngươi vì sao không quỳ xuống lễ bái Trì Dao Nữ Hoàng?”

“Ta chỉ bái Thiên Địa, bái phụ mẫu, không bái nàng.”

Trương Nhược Trần nói xong lời này, liền xuyên qua Chư Hoàng Từ Đường, thông qua một đạo cửa ngầm, dọc theo cửa ngầm phía sau thang đá, từng bước một hướng về lòng đất Man Thần Trì đi đến.

Ngũ vương tử, Tư Đồ Lâm Giang, Tiết Khải, Lâm Nính San đứng dậy, nhìn Trương Nhược Trần một chút.

“Dạng này kiệt ngạo bất tuần tính cách, sớm muộn sẽ hại hắn!” Tư Đồ Lâm Giang nhẹ nhàng lắc đầu.

Đánh với Trương Nhược Trần một trận về sau, Tư Đồ Lâm Giang vẫn có chút bội phục hắn tu võ thiên tư. Thế nhưng là, Trương Nhược Trần thực sự quá kiêu ngạo, thế mà ngay cả Nữ Hoàng đều không bái, tương lai khẳng định sẽ chọc cho ra đại họa. Truyện đăng nhanh nhất tại TruyenCv(.)com

“Có cái gì tốt tự ngạo? Hiện tại cũng mới Hoàng Cực Cảnh tiểu cực vị tu vi, chỉ có thể coi là vừa mới bước vào Võ Đạo, tương lai có thể hay không trở thành cường giả còn nói không chính xác!” Lâm Nính San nói.

Sau đó, tại Quốc sư dẫn đầu dưới, Ngũ vương tử, Tư Đồ Lâm Giang, Tiết Khải, Lâm Nính San cũng đi xuống thang đá, tiến vào một tòa tràn ngập mùi máu tươi thế giới dưới đất.

Tại thế giới dưới lòng đất trung ương, mở lấy một tòa cự đại thần trì màu đỏ ngòm, dài, rộng đều vượt qua trăm mét.

Huyết hồng sắc ao nước, không ngừng lăn lộn, nhấc lên từng tầng từng tầng sóng máu.

Huyết Trì trung ương, đứng vững vàng một tòa cổ xưa tế đàn, hiện lên hình vuông, dùng vạn cân cự thạch đắp lên mà thành, mỗi một khối cự thạch mặt ngoài đều khắc lấy tế văn cùng đồ lục.

Bệ đá một mực hướng lên, cùng mặt đất tế đàn nối liền thành một thể.

“Các ngươi hiện tại liền tiến vào Man Thần Trì bên trong tu luyện đi! Các ngươi muốn nhớ lấy, Man Thần Trì bên trong huyết tinh chi lực mười phần bá đạo, nếu là thực sự không kiên trì nổi, liền lập tức rời đi ao nước, đừng gượng chống. Nếu không, sợ có sinh mệnh nguy hiểm.” Quốc sư nghiêm túc nói.

Trương Nhược Trần, Lâm Nính San, Tư Đồ Lâm Giang, Ngũ vương tử, Tiết Khải, năm vị thiếu niên thiên tài, theo thứ tự đi vào Man Thần Trì.

Man Thần Trì ao nước, mười phần nóng hổi, đơn giản tựa như là nước sôi, có thể đem người cho đun sôi.

“Ách!” Truyện được đăng tại T.r.u.y.e.n.C.v[.]c.o.m Năm vị thiếu niên thiên tài vừa mới tiếp xúc đến ao nước, miệng bên trong đều phát ra một tiếng buồn bực thanh âm, tiếp xúc đến ao nước làn da lập tức hòa tan, hai chân trở nên máu thịt be bét.

Bọn hắn cắn chặt hàm răng, nhịn đau đau nhức, lập tức vận chuyển chân khí trong cơ thể, dùng để chống cự huyết tinh chi lực.

“Các ngươi nếu là sử dụng chân khí chống cự huyết tinh chi lực, như vậy huyết tinh chi lực liền không cách nào tiến vào thân thể.” Quốc sư đứng tại bên hồ bơi, thản nhiên nói.

Vì thu hoạch được Man Thần Trì bên trong huyết tinh chi lực, năm vị thiếu niên thiên tài không thể không đem ngoại phóng chân khí một lần nữa thu hồi thể nội, cái kia một cỗ cảm giác đau đớn lần nữa truyền đến, đau đến bọn hắn liền thân bên trên kinh mạch đều nổi bật đi ra.

Trương Nhược Trần tinh thần lực cường đại, cảm giác được rõ ràng, từng tia cực nóng huyết tinh chi lực từ tổn hại miệng vết thương tiến vào huyết nhục, dung nhập huyết dịch cùng xương cốt.

“Quả nhiên là huyết tinh chi lực, thật sự là quá tốt! Mượn nhờ huyết tinh chi lực, thể chất của ta khẳng định có thể tăng lên một mảng lớn, cơ hội lần này, nhất định không thể lãng phí!”

Trương Nhược Trần chậm rãi nhắm mắt lại, từng bước một hướng về Man Thần Trì trung ương đi đến.

Càng là đi hướng trung tâm, ao nước liền càng sâu.

Trương Nhược Trần vẻn vẹn chỉ là đi mười bước, huyết hồng sắc ao nước liền đến phần eo của hắn.

Cùng ao nước tiếp xúc đến càng nhiều, hấp thu huyết tinh chi lực tốc độ tự nhiên cũng liền càng nhanh. Đồng thời, thân thể cảm giác đau đớn, cũng liền càng mãnh liệt.

Đứng tại bên hồ bơi Quốc sư, trong mắt lóe lên một tia thần sắc kinh ngạc, thầm thở dài nói: “Thật là lợi hại! Ý chí lực vậy mà như thế kiên định, mới vừa tiến vào Man Thần Trì, liền dám đi đến trung vị khu. Lúc trước Thất vương tử lần thứ nhất tiến vào Man Thần Trì lúc tu luyện, cũng hao tốn một canh giờ đến thích ứng đê vị khu, mới dám đi hướng trung vị khu.”

Man Thần Trì, chia làm ba cái vị khu: Đê vị khu, trung vị khu, cao vị khu.

Đê vị khu, liền là Man Thần Trì bên ngoài. Đê vị khu sâu nhất địa phương, cũng chỉ có thể đến võ giả đầu gối vị trí.

Nói như vậy, lần thứ nhất tiến vào Man Thần Trì tu luyện võ giả, cũng chỉ dám ở đê vị khu tu luyện, căn bản không dám vào nhập trung vị khu.

Gần nhất mười năm, cũng chỉ có Thất vương tử lần thứ nhất tiến vào Man Thần Trì lúc tu luyện, đi vào trung vị khu.

Trương Nhược Trần mới vừa vặn tiến vào Man Thần Trì, liền trực tiếp đi vào trung vị khu tu luyện, hoàn toàn chính xác tạo thành không nhỏ lực rung động, để mặt khác bốn vị thiếu niên võ giả, sinh ra áp lực cực lớn.

Ngũ vương tử là lần thứ hai tiến vào Man Thần Trì tu luyện, nhưng như cũ không dám đi vào trung vị khu, chỉ có thể ở đê vị khu khổ khổ kiên trì, tranh thủ hấp thu càng nhiều huyết tinh chi lực, rèn luyện thân thể, cường hóa thể chất.

Hai canh giờ về sau, Lâm Nính San trước hết nhất không kiên trì nổi, lập tức rời khỏi Man Thần Trì. Dù sao cũng là nữ tử, nhục thân thể chất không thể cùng nam tính võ giả so sánh.

Nàng mới vừa đi ra Man Thần Trì, hai chân bị đốt bị thương làn da, lợi dụng mắt trần có thể thấy tốc độ khôi phục, rất nhanh liền trở nên trơn bóng như ngọc, ngay cả một điểm vết sẹo đều không có.

Cái kia một cỗ để nàng khó mà chịu được đau đớn biến mất không thấy gì nữa, thay vào đó là một cỗ thanh lương thoải mái dễ chịu cảm giác, toàn thân mỗi một tấc da thịt đều giống như ngâm tại băng tinh sữa tắm bên trong, hết sức thoải mái.

“Làm sao lại khôi phục được nhanh như vậy?” Lâm Nính San cảm giác được giật mình.

“Là ngươi vừa mới hấp thu huyết tinh chi lực, giúp ngươi khôi phục hai chân thương thế! Lập tức tu luyện, tranh thủ đem huyết tinh chi lực toàn bộ luyện hóa, chuyển hóa làm lực lượng của mình. Bằng không, ngươi vừa rồi tu vi thành quả, sẽ giảm bớt đi nhiều.” Quốc sư nói ra.

Lâm Nính San lập tức xếp bằng ngồi dưới đất, điều động chân khí, luyện hóa thể nội còn sót lại huyết tinh chi lực.

Sau nửa canh giờ, Tiết Khải cũng không tiếp tục kiên trì được, từ Man Thần Trì bên trong lui ra ngoài.

Lại qua hai canh giờ, Tư Đồ Lâm Giang cùng Ngũ vương tử gần như đồng thời đi ra Man Thần Trì.

Đi ra Man Thần Trì, bọn hắn liền lập tức xếp bằng ngồi dưới đất, cũng bắt đầu luyện hóa huyết tinh chi lực.

Giờ phút này, chỉ có Trương Nhược Trần còn tại Man Thần Trì bên trong tu luyện, hơn nữa, còn là ở chính giữa vị khu.

“Đã qua đã nửa ngày, hắn thế mà còn có thể trung vị khu tu luyện, thật sự là không thể tưởng tượng nổi. Lúc trước, Thất vương tử cũng vẻn vẹn chỉ ở trung vị khu giữ vững được một ngày, chẳng lẽ hắn cũng có thể kiên trì một ngày?” Quốc sư hai tay chắp sau lưng, trong mắt tràn đầy thần sắc bất khả tư nghị.

Tại Vân Võ Quận Quốc, Thất vương tử có thể tính được là trăm năm khó ra kỳ tài, ba tuổi liền mở ra Thất phẩm Thần Võ Ấn Ký, từ nhỏ đã dùng các loại bảo vật rèn luyện thân thể, cơ sở mười phần vững chắc, thiên tư cùng ngộ tính đều có thể xưng tuyệt đỉnh.

Cửu vương tử 16 tuổi mới mở ra Thần Võ Ấn Ký, chẳng lẽ có thể so sánh với hắn?

Lâm Nính San, Tiết Khải, Tư Đồ Lâm Giang, Ngũ vương tử đem thể nội còn sót lại huyết tinh chi lực luyện hóa, thể chất đều tăng cường không ít, đạt được rất nhiều chỗ tốt.

Bọn hắn cũng không hề rời đi Man Thần Trì, đứng tại bên cạnh ao, nhìn qua trong ao Trương Nhược Trần.

“Đồng dạng đều là lần thứ nhất tiến vào Man Thần Trì, vì sao chênh lệch sẽ lớn như vậy?” Tư Đồ Lâm Giang cảm giác được không thể tưởng tượng nổi, lòng tự tin bị đả kích nghiêm trọng.

Hắn tự nhận là ý chí của mình mười phần kiên định, có thể tiếp nhận người thường không thể tiếp nhận đau đớn, thế nhưng là cùng Trương Nhược Trần so ra, chênh lệch vậy mà như thế chi lớn.

Một ngày về sau, Trương Nhược Trần vẫn như cũ vững vàng đứng tại Man Thần Trì bên trong trung vị khu.

Một mực đến trưa ngày thứ ba, Trương Nhược Trần mới từ Man Thần Trì bên trong đi ra, sau đó, xếp bằng ngồi dưới đất, bắt đầu luyện hóa thể nội còn sót lại huyết tinh chi lực.

Đem thể nội huyết tinh chi lực toàn bộ luyện hóa, Trương Nhược Trần mới chậm rãi mở ra hai mắt, trong ánh mắt lưu động từng tia huyết quang, sau đó, huyết quang biến mất, thu liễm về trong con mắt.

“Thể chất quả nhiên tăng lên một mảng lớn, bằng vào ta hiện tại thể chất, nếu là trùng kích Hoàng Cực Cảnh trung cực vị, khẳng định có thể mở ra 19 đường kinh mạch, thậm chí có cơ hội mở ra 20 đường kinh mạch.” Trương Nhược Trần nghĩ thầm.

Cuối năm khảo hạch về sau, Lâm Phi liền một lần nữa chuyển về Ngọc Sấu Cung ở lại.

Trương Nhược Trần trở lại Ngọc Sấu Cung, liền lập tức từ Thời Không Tinh Thạch bên trong không gian lấy ra chứa mười cây lấy Tẩy Tủy Dịch bình ngọc nhỏ, chỉnh tề thả thành một loạt.

“Có thể bắt đầu trùng kích Hoàng Cực Cảnh trung cực vị!”

Trương Nhược Trần đem phần thứ nhất Tẩy Tủy Dịch phục tiến miệng bên trong, bắt đầu mở thứ mười hai đường kinh mạch.

Giờ phút này, Quốc sư đi vào Vương hậu ở lại cung uyển, đem Man Thần Trì bên trong hết thảy, toàn bộ bẩm báo cho Vương hậu.

“Bành!”

Vương hậu năm ngón tay toát ra chân khí màu trắng, đem một cái Lưu Ly cái chén bóp nát, hóa thành từng khối mảnh vỡ.

“Thật đúng là không tầm thường, thế mà tại Man Thần Trì trung vị khu tu luyện hai ngày rưỡi, thiên phú rất cao mà! Chẳng lẽ hắn không hiểu ‘Cây có mọc thành rừng, gió vẫn thổi bật rễ’ đạo lý?” Vương hậu trầm giọng nói.

Quốc sư nhắc nhở: “Vương hậu nương nương. Cuối năm khảo hạch vừa mới qua đi, nếu là Cửu vương tử hiện tại gặp cái gì bất trắc, Đại vương khẳng định sẽ hoài nghi đến trên người của ngươi.”

Vương hậu cười lạnh một tiếng, nói: “Ngươi cho rằng bổn hậu ngu xuẩn như vậy? Tại hoàng cung, tự nhiên không thể động đến hắn. Thế nhưng là một khi ra hoàng cung, hắn coi như bị người cho giết chết, cũng cùng bổn hậu không có chút quan hệ nào.”

Quốc sư nói: “Kỳ thật, Cửu vương tử thiên tư coi như lại cao hơn, cũng mới Hoàng Cực Cảnh tiểu cực vị tu vi, hoàn toàn không thể cùng Thất vương tử so sánh, tương lai có thể thành hay không lớn lên hay là một ẩn số. Vương hậu nương nương, hoàn toàn không cần thiết…”

Vương hậu đánh gãy Quốc sư, lạnh lùng mà nói: “Phàm là sẽ đối với Thất nhi sinh ra uy hiếp người, hết thảy đều phải chết! Chính là bởi vì hắn bây giờ còn chưa trưởng thành, cho nên, mới càng phải đem hắn diệt trừ, chấm dứt hậu hoạn.”


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.