Tuyệt Sắc Phong Lưu

Chương 13: Sư phụ nói đàn ông biết giữ miệng mới là đàn ông tốt



Trong khoảng thời gian này, thỉnh thoảng Tô Uyển đi làm nhiệm vụ với sư phụ Xào Xạc, thỉnh thoảng được mọi người kéo theo để thăng cấp. Có mấy lần Tô Uyển mời được đại thần Ảnh Chi Long Ngâm tới, mọi người phải cùng nhau đánh BOSS.

Ngoại trừ ác ma và tiểu Ảnh (tên mới Tô Uyển đặt cho đại thần) thỉnh thoảng có chút xích mích nhỏ thì những cái khác đều rất tốt. Hơn nữa mọi người cùng nhau tạo thành một đội, tên là do Tô Uyển YY gọi là [Hậu cung của Quả Quả]. A ha ha! Cô biến thành một Hoàng thượng.

Nhưng mà sự thật không được như vậy, đội cộng thêm cô mới được 6 người, có hai người đã là một đôi, cho nên chỉ còn ba người, sư phụ Xào Xạc thì không nghe lời, còn lại hai người bị Tô Uyển dùng quyền đội trưởng ép mang tên XX của Quả Quả.

Mà cái đôi ở trong đội không thèm để ý đến việc của Tô Uyển, vẫn gọi tên của tình lữ. Nhưng mà cái này không ảnh hưởng lớn đên Tô Uyển,… bởi vì Diệp Tử không nằm trong phạm vi của Tô Uyển ~~~ nhưng mà giấc mộng trở thành hoàng đế không kéo dài được bao lâu đã tan vỡ.

Bởi vì gần đây tiểu Ảnh chuẩn bị cho cuộc thi dương cầm Chopin, ở nhà phong bế luyện tập không thể vào trò chơi. Nhưng mà anh ta đã đưa số điện thoại của mình cho Tô Uyển để cô có việc gì có thể liên lạc với anh ta. Thật ra Tô Uyển đã tính cả rồi, để lần sau đi phó bản cô sẽ gọi anh ta đến.

Mà Hiểu Hiểu và Diệp Tử thỉnh thoảng đi làm nhiệm vụ tình lữ, còn lại hai người, sư phụ Xào Xạc còn đỡ, nhưng ác ma thì …. Người này vào trò chơi sẽ biến thành người khác, bình thường là mình bắt nạt anh ấy, nhưng vào trong trò chơi sẽ bị anh ấy bắt nạt. Rõ ràng những người này không cho cô thực hiện giấc mộng làm hoàng đế.

********

Trong Tuyệt Sắc Cửu Thiên Tô Uyển đã lên cấp 40 có thể học được kĩ năng. Mỗi người có thể học được hai kĩ năng chuyên nghiệp trong đó bao gồm”

Thu thập: lấy quặng, giải phẫu, hái thuốc (thu thập nguyên liệu, sơ chế và bán lấy tiền)

Chế tạo: rèn (sơ chế quáng thạch chế thành vũ khí và áo giáp), công trình (chế tạo đạn dược, mũi tên, hơn một nửa là học lính trinh sát), châu báu (chế tạo đồ trang sức – như dây chuyền, , hạng liên , nhẫn, và có thể khảm kim cương, bảo thạch), luyện kim (thật ra là chế dược), may (có thể làm bố giáp và túi), chế da (chuyên làm áo giáp và đồ bảo hộ).

Cường hóa: phù văn (nâng cao năng lực cá nhân), phụ ma (nâng cao năng lực trang bị).

Ví dụ như Hiểu Hiểu chọn lấy quặng và rèn, sư phụ Xào Xạc chọn lấy quặng và công trình, đại thần học may và phụ ma, ác ma học phù văn và phụ ma. Tất nhiên đây đều là những lựa chọn thường gặp. Ví dụ như bác sĩ chắc chắn sẽ chọn hái thuốc và luyện kim, như thế sẽ làm cho anh ta/ cô thành Hoa Đà tái thế.

Được rồi, vậy Tô Uyển có thể luyện được cái gì. Cái gì? Các bạn nói còn thiếu Diệp Tử! À, quên mất anh ta. Bởi vì kĩ năng anh ấy luyện không phổ biến cho lắm. Thông thường người ta sẽ luyện thu thập một thứ và chế tạo một thứ. Nhưng mà vì Hiểu Hiểu, Diệp Tử đã lựa chọn kĩ năng hoàn toàn là thu thập.

Lựa chọn trong ba loại kĩ năng thu thập là giải phẫu và lấy quặng. Mặc dù như thế có thể kiếm tiền có thể giúp đỡ nhau rất tốt. Nhưng nếu không có bạn thì không nên làm như thế, sẽ tự gánh lấy hậu quả …

Mà nói đến kĩ năng chuyên nghiệp của Tô Uyển, đây cũng là lần đầu cô thấy bái sư phụ Xào Xạc là GM thật là tốt. Nghe theo lời đề nghị của Xào Xạc, Tô Uyển lựa chọn lấy quặng và châu báu. Cái này luyện sẽ tương đối khó khăn nhưng sau đó chắc chắn sẽ trở thành phú bà (người giàu) -> trích nguyên lời của Xào Xạc.

Mà nguyên nhân thứ hai là bọn họ có thể giúp đỡ lẫn nhau. Diệp Tử chỉ phụ trách thu thập, Hiểu Hiểu rèn vũ khí, y phục. Sau đó Tô Uyển phụ trách khảm kim cương bảo thạch. Dĩ nhiên Tô Uyển cũng có thể cung cấp đồ trang sức, bọn họ sẽ không cần tốn RMB để mua đồ (về sau còn cần phụ ma gì đó cũng có thể tìm ác ma, he he, bọn họ tính toán thật tốt).

Cho nên Tô Uyển tạm thời tin anh ta (Xào Xạc: cái gì gọi là tạm thời!), bắt đầu luyện kĩ năng chuyên nghiệp. Nhưng bởi vì sắp tới Trung Thu, sư phụ vội vàng làm nhiệm vụ của năm, cho nên ở nhà, mà thực ra là phòng làm việc để làm cho kịp tiến độ.

Gần tới ngày nghỉ, phần lớn các lớp học cũng gần xong, bởi vì Tổng công ty ở nước Anh có chuyện nên Mục Úc đã bay sang Luân Đôn. Hiểu Hiểu và Diệp Tử đi làm nhiệm vụ tình nhân nên chỉ có một mình Tô Uyển đi luyện kĩ năng chuyên nghiệp.

Hiểu Hiểu thấy Tô Uyển như con mèo nhỏ bị vứt bỏ, làm cho cô muốn cười may mà nhịn được. Bất đắc dĩ nói với Tô Uyển: “Được rồi không phải ra vẻ đáng thương thế đâu. Chờ mình một lúc rồi đi tìm Xào Xạc với cậu. Không biết anh ta đang làm việc hay là tán gái nữa!”.

“Không phải sư phụ đang làm nhiệm vụ đặc biệt sao?”. Tô Uyển còn nhớ Xào Xạc nói xin lỗi “Tạm thời không thể giúp em luyện kĩ năng chuyên nghiệp”.

“Thế cậu cũng không biết nhiệm vụ đặc biệt là gì sao?”. Nói đến nhiệm vụ đặc biệt cả người Hiểu Hiểu cũng kích động, trời mới biết cô thích nhất là có nhiệm vụ “đặc biệt”, giống như cuộc thi COS-PLAY, á, đợi chút.

“A, nói đến cuộc thi COS-PLAY, đã lâu như vậy cũng nên có kết quả. Mình lên trang chủ xem thế nào?”. Nói xong Hiểu Hiểu mở trang chủ, xem giải thưởng. Hiểu Hiểu xem hết trang “Oa” một tiếng, ngạc nhiên mắt muốn rơi ra ngoài.

Tô Uyển thấy thế chạy lại hỏi: “Lại thấy mĩ nam đúng không?”

Diệp Hiểu Vũ nuốt nước bọt nói: “Mình đang nhìn mĩ nam…. Nhưng mà sau đó mình nhìn thấy tác phẩm của chúng ta đoạt giải thưởng”.

“Cậu nói gì? Đùa mình à? Tác phẩm như thế mà cũng đạt được giải thưởng?”. Người nào không có mắt như vậy … Câu sau Tô Uyển chỉ dám nói trong lòng. Có lẽ là sư phụ Xào Xạc giở trò quỷ! Nếu không tác phẩm của họ như thế làm sao có thể dành được giải thưởng.

“Hiểu Hiểu chúng ta đạt được giải gì?”. Tô Uyển hỏi.

“Giải thưởng có sáng ý nhất (chắc là ý tưởng sáng tạo @@) … 囧, cái này cũng coi là sáng ý à? Có mà Xào Xạc cũng có sáng ý thì có!”. Chắc Hiểu Hiểu cũng nghĩ như vậy. “Đúng rồi, Tô Uyển cậu có muốn biết nhiệm vụ đặc biệt đó là gì không? Mình cảm thấy rất có hứng thú! Hay chúng ta đi hỏi sư phụ cậu đi”.

Thật ra Tô Uyển không có hứng thú lắm với nhiệm vụ đặc biệt. Từ khi giải quyết xong chuyện của Lãng cô cũng không có động lực để ở lại trò chơi, nếu không phải có mĩ nam làm bạn cô đã bỏ chơi lâu rồi, đừng nói đến nhiệm vụ đặc biệt. Nhưng mà dù sao cũng là ngày nghỉ, có thể đi chơi một lần.

Tuy nói thế nhưng bọn họ có hứng thú với giải thưởng giành cho tác phẩm đoạt giải, cũng phải hỏi thêm cái này nữa. Vì vậy Tô Uyển và Hiểu Hiểu cùng đi hỏi thăm tin tức. Hiểu Hiểu hẹn Sở Phong Hàn ăn trưa ở quán cà phê XX, anh ta cũng bởi vì có MM (muội muội, em gái) muốn mời cơm, ra ngoài ăn cơm cùng mĩ nữ bất chấp chưa hoàn thành nhiệm vụ có thể sẽ nguy hiểm (quả nhiên trên đầu chữ sắc có cây đao).

********

Hai người đến quán cà phê, Xào Xạc đã chờ ở đó. Bởi vì lúc trước Hiểu Hiểu và anh ta có trao đổi hình nên hai người biết hình dạng đối phương, còn Tô Uyển thì không. Xào Xạc chào hỏi với Hiểu Hiểu xong, cũng hỏi chuyện Tô Uyển.

Nhưng câu nói của anh ta làm người ta bực mình, bởi vì anh ta hỏi: “Hiểu Hiểu, anh không nhớ em nói sẽ dẫn theo một người bạn nam?” Sau đó như thế nào không cần nghĩ cũng biết: Lần đầu gặp gỡ của Tô Uyển và Sở Phong Hàn là có người bị một cước đá bay, thật là bi kịch.

Trở lại vấn đề chính, Xào Xạc nhìn Tô Uyển, cuối cùng cũng nói được một câu: “Đây là đồ nhi ngoan của anh? Uyển Uyển?”.

Tô Uyển xem thường nhìn anh ta: “Ai là đồ nhi ngoan của anh? Tên của tôi là Quả Quả, không ai được gọi là Uyển Uyển. Khó nghe quá”.

“Được được được …”. Hiểu Hiểu và Xào Xạc cùng nói. Đại tiểu thư tức giận có thể đánh bay hai người, bọn họ nên ngoan ngoãn hơn.

“À phải rồi Xào Xạc lang (sắc lang xào xạc), nhiệm vụ đặc biệt là gì vậy anh?” Hiểu Hiểu nói lảng sang chuyện khác.

“Em có thể bỏ chữ lang đi được không? Nghe như là tiểu sắc lang vậy …”.

“Như vậy mới mẻ mà, để cho anh là xào xạc lang! Vừa rồi không phải anh bỏ chữ tiểu đi sao! Sắc lang!”. Đối với tên mình Xào Xạc khóc không ra nước mắt.

Để tăng thêm hiệu quả của vở kịch, anh còn cố ý dùng ngón trỏ và ngón giữa ở dầu lưỡi dính một cái rồi để vào chỗ hai mắt, trông như có vài giọt nước mắt (Ốc: anh….không còn cách khác sao >.


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.