Tu Tiên Ta Còn Mang Theo Hệ Thống

Chương 4: Bản Mệnh Pháp Bảo



Một lúc sau, Lý Thiên Minh cuối cùng cũng chạy đến bảo khố của Lý Gia, sau đó thông qua kí ức truyền lại cách mở cấm chế thì hắn cũng thành công mở cửa bảo khố đi vào bên trong.

Trước đó trên đường đến đây, Lý Thiên Minh cũng tranh thủ đi vào tàng thư các của Lý Gia sau đó lấy đi hết sạch tất cả pháp quyết có bên trong rồi mới đi tới nơi này.

Bởi vì các cao thủ của Lý Gia trấn giữ bảo khố đều đi đối phó với Thiên Đạo chi đồ nên Lý Thiên Minh đi vào khá dễ dàng mà không có ai ngăn cản lại hắn.

Sau khi Lý Thiên Minh đi vào bảo khố thấy khắp nơi bên trong dải đầy linh thạch, linh thảo, đan dược thì hắn liền hai mắt chói lòa nói:

“Oa! Lý Gia quả không hổ là tu chân giới thượng cổ gia tốc, không nghờ lại có nhiều bảo vật như thế này…!!!!”

Vài phút sau, khi đem tâm tình bình tĩnh lại, Lý Thiên Minh vô cùng vui sướng đem tất cả mọi thứ có trong bảo khố thu vào không gian hệ thống để cất giữ.

Không gian hệ thống là một tính năng chỉ riêng Lý Thiên Minh mới có, nơi này chuyên dùng để đựng đồ vật, cho dù là vật sống cũng có thể cho vào mà không sợ thời gian trôi qua mà hư hỏng mất.

Sau khi đem hết các đồ vật trong bảo khố thu vào trong túi, Lý Thiên Minh mới để ý đến một thứ giống như thanh kiếm tạo ra bằng cả bầu trời đầy sao đang tỏa sáng nằm ở trung tâm của bảo khố.

Trên toàn bộ thân kiếm tỏa ra ánh sáng liên tục như ngàn vì sao, ngoài ra thanh kiếm còn tỏa ra tia chớp liên tục đủ để biết đây không phải là một thứ phàm vật.

Lý Thiên Minh ngay khi vưqf nhìn thấy nó liền suy đoán đây là có khả năng là một bảo vật nên nhanh tay rút nó ra khỏi vùng đất trung tâm phong ấn định mang theo nó rời đi.

Nhưng dị biến xuất hiện ngay sau khi Lý Thiên Minh đem thanh kiếm rút ra khỏi mặt đất thì thanh kiếm kì lạ này ngay lập tức cắt đứt làn da tay của hắn rồi hút máu, sau đó liền bay vào trong người của hắn, tiến vào thức hải.

Lý Thiên Minh vô cùng sợ hãi bởi vì không biết thanh kiếm này có gây hại gì không, nếu thanh kiếm mà đâm thủng linh hồn hắn thì toi nên nhanh chóng dùng thần thức chi niệm hoá thành binh khí phản kích.

“Aaaaaa…!!!”

Lý Thiên Minh khi bị nó chui vào thì đầu đau như búa bổ khiến hắn chỉ muốn chết đi cho hết đau nhưng cũng vào lúc này hắn cảm thấy mình rút thanh kiếm kì dị này là một sai lầm lớn nhất trong cuộc đời.

Cùng lúc đó khi tiến vào thức hải của Lý Thiên Minh thì thanh kiếm kì quái kia liền chiếm cứ một góc lãnh thổ thành công thì mới không làm gì nữa, đứng im lìm trong thức hải như định vị chủ quyền của mình.

Trong thức hải của Lý Thiên Minh sau khi có thêm thanh kiếm thì lúc này đã có ba thứ bên trong thức hải: linh hồn, điện thoại và thanh kiếm mà sau khi thanh kiếm không gây động tác gì nữa thì Lý Thiên Minh lúc này mới cảm giác đầu đã hết đi đau đớn.

Lý Thiên Minh nhanh chóng dựa vào một góc tường nghỉ ngơi, lúc nãy bị thanh kiếm kì lạ hành hạ nên hắn khá mệt mỏi, trên người lúc này toàn là mồ hôi, bất cứ lúc nào cũng có thể ngất đi.

Lý Thiên Minh cũng không nghờ rằng thanh kiếm này lại hành hạ hắn thảm như vậy nhưng nếu bị lại lần nữa hắn vẫn sẽ chấp nhận thử xem để nhận nó làm chủ nhân.

Bởi vì thanh kiếm kì lạ này là một pháp bảo có tên là Hắc Thiên, nó chính là bảo vật năm xưa mà ông tổ nhà họ Lý là Lý Huyền Tử tạo nên từ mảnh trời mà ông ta xé xuống.

Đây cũng chính là là bảo vật trấn gia của Lý Gia truyền lại bao đời nay và cũng là thứ mà hai vị Thiên Đạo chi đồ ngoài kia đang tìm kiếm suốt bao nhiêu năm tháng.

Chính Lý Thiên Minh cũng không nghờ mình đánh bậy đánh bạ mà cũng sờ phải pháp bảo lừng danh trong tu chân giới này nhưng đây vẫn có một phần là do trong cơ thể hắn có một phần là Lý Gia huyết mạch nên mới có thể thành công.

Còn nếu là người khác sờ vào nó thì không những có khả năng bị phản phệ trong thương mà còn có khả năng bị nó công kích ngược lại, Lý Thiên Minh cũng nhớ lại tin tức mà Hắc Thiên gửi cho hắn lúc mới chiếm cứ thức hải:

[Hắc Thiên sau khi bị hắn chạm vào nhận ra hắn là Lý Huyền Tử hậu nhân nên mới chui vào thức hải sau đó đã nhận hắn làm chủ].

Mà nếu không phải hậu nhân của Lý Huyền Tử thì đừng mong dễ dàng sử dụng Hắc Thiên làm pháp bảo của mình, đây cũng là lời nhắn cuối cùng của Hắc Thiên gửi lại cho Lý Thiên Minh sau khi nó nhận hắn làm chủ nhân.

“Xem ra số của ta vẫn còn may mắn lắm..!!!”

Lý Thiên Minh lau mồ hôi tự lẩm bẩm sau đó hắn liền đem tất cả thông tin mà Hắc Thiên gửi tới hấp thu nhằm dể hiểu rõ hơn về thanh binh khí tên là Hắc Thiên này

Một lúc sau, Lý Thiên Minh mới hiểu rõ tại sao tại nơi này còn một thanh Hắc Thiên rồi, thì ra Hắc Thiên trong tay hắn cũng không phải là hoàn chỉnh mà nó chỉ có khoảng 5 phần mà thôi.

Thông qua tin tức mà Hắc Thiên gửi đến thì lúc đầu nó là một thanh pháp bảo hoàn chỉnh do Lý Huyền Tử tạo ra sau đó được trao lại cho hậu thế, cứ thế mà truyền thừa đến bây giờ.

Nhưng đến khi gia chủ đời này của Lý Gia phát hiện vợ mình là phân thân của Thiên Đạo chi đồ Tố Vân tiếp cận mình là để tìm hiểu Lý Gia sau đó cướp đoạt Hắc Thiên thì liền đem nó chia làm đôi nhằm phá đi âm mưu cướp đoạt pháp bảo của Thiên Đạo chi đồ.

Sau đó nó một nửa thì tiếp tục được lưu giữ tại tay gia chủ Lý Gia, còn một nửa thì được cất giữ nghiêm ngặt tại đây cho đến khi bị Lý Thiên Minh tìm thấy

“Xem ra Hắc Thiên ngươi cũng chịu khá nhiều đau khổ nhỉ!!! Sau này theo ta lăn lộn thế nào..!!!”

Lý Thiên Minh nhìn Hắc Thiên nằm trong thức hải lẩm bẩm mà Hắc Thiên nghe hắn nói thế cũng rung rung mấy lần như để báo với hắn rằng nó đồng ý.

Nhìn thấy Hắc Thiên có hành động như thế Lý Thiên Minh cũng chỉ cười cười, nếu hắn không nhớ nhầm thì Hắc Thiên hiện tại đã bị chia làm ba phần, khí linh đã bị hao tổn nên vẫn chưa hiện hình ra gặp hắn được.

Nếu hắn tính toán không sai thì Hắc Thiên nếu hoàn chỉnh thì có khả năng khí linh sẽ xuất hiện nên hắn quyết tâm phải đem Hắc Thiên phục hồi bằng được.

“Xem ra sau này phải tìm kiếm các phần còn lại của Hắc Thiên rồi nhỉ, dù sao sau này Hắc Thiên cũng là pháp bảo bản mệnh của ta mà…!!!”

Lí Thiên Minh tự nhủ trong lòng

《 Bảo Khố Lý Gia 》

Lúc này, Lý Thiên Minh sau khi suy nghĩ kĩ càng đã quyết định lựa chọn Hắc Thiên làm bản mệnh pháp bảo của riêng mình.

Tu chân giả đều biết pháp bảo là vũ khí của mỗi người tu chân, pháp bảo càng mạnh thì người sử dụng nó càng cần tu vi càng cao thì mới có thể khống chế nếu không thì rất dễ dàng bị nó phản phệ.

Chính vì thế pháp bảo đã là thứ cần thiết không thể thiếu của mỗi tu chân giả trong mỗi cuộc chiến đấu với tu chân giả khác mà “Bản Mệnh Pháp Bảo” còn quý giá hơn, chúng còn được gọi là pháp bảo đồng sinh.

Loại pháp bảo này có rất ít người dám thử bởi vì loại pháp bảo này nếu chẳng may bị người khác phá hủy thì chính người sử dụng pháp bảo đó cũng có khả năng cai là sẽ bị trọng thương, thậm chí là chết theo.

Nhưng nếu pháp bảo có thể sống sót cùng với chủ nhân của mình cho đến khi chủ nhân của nó tu luyện trở thành tiên nhân cảnh thì pháp bảo cũng có thể tiến hóa trở thành Tiên Khí.

Nhưng muốn bản mệnh pháp bảo trở thành Tiên Khí lại vô cùng khó khăn, đó là chủ nhân của pháp bảo phải trở thành Tiên Nhân mới có thể để nó hấp thu tiên khí của tiên giới thông qua thông đạo phi thăng để tiến hóa.

Mà trước đó muốn một pháp bảo bình thường trở thành bản mệnh pháp bảo lại cần đem nó cất vào trong người tu chân giả đó rồi dùng linh lực của chính mình ôn dưỡng một thời gian mới có thể biến pháp bảo thành bản mệnh pháp bảo.

Cuối cùng khi bản mệnh pháp bảo được hình thành thì chính chủ nhân của nó sẽ phải bảo vệ bản mệnh pháp bảo đó không bị phá hủy nếu không thì chẳng khác nào dã tràng xe cát.

Cũng bởi vì bản mệnh pháp bảo khó luyện thành như vậy nên rất ít ai dám thử nhưng ở thế giới trước của Lý Thiên Minh vẫn có tu chân giả làm như thế.

Bởi vì một phần là do linh khí quá thưa thớt nên tu chân giả không thể biết đến khi nào mình mới tọa hóa vì thế nên mới đem pháp bảo luyện hóa trở thành bản mệnh pháp bảo để sau này khi mình chết đi pháp bảo của mình sẽ không lọt vào tay kẻ thù.

Cũng chính vì các tu chân giả đều chọn cách này mà khiến các tu chân giả đời sau hầu như không có pháp bảo hộ thân mà sau đó khi các tu chân giả mày đánh nhau chỉ có thể dùng pháp quyết, pháp thuật.

Còn có một phần khác là do bản mệnh pháp bảo sau khi hoàn thành thường mạnh hơn các loại pháp bảo thông thường, ngoài ra các loại bản mệnh pháp bảo này còn có thể mạnh lên theo chủ nhân của mình.

Vì những điều này mà ở thế giới trước của Lý Thiên Minh, bản mệnh pháp bảo tuy rằng ẩn chứa nguy hiểm nhưng vẫn rất được rất nhiều tu chân giả lựa chọn.

Ngay cả Lý Thiên Minh cũng vậy, lúc ở thế giới trước, bản mệnh pháp bảo của hắn là một cây cung có tên là [Ngọc Dương Cung].

Bởi vì lúc đó Lý Thiên Minh linh căn lại là Thiên Hỏa Linh Căn, một loại hỏa hệ linh căn cường đại nên hắn chế tạo ra Ngọc Dương Cung sau đó đem nó làm bản mệnh pháp bảo.

Ngọc Dương Cung là một pháp bảo vô cùng lợi hại bởi vì nó được làm từ vô số thiên địa kì vật của Lý Thiên Minh tích lũy suốt 500 năm mà không dám sử dụng.

Ngoài ra lúc chế tạo nó, Lý Thiên Minh còn đem một tia Thái Dương Chân Hỏa của thần thú Tam Túc Kim Ô mà hắn lấy được ở một di tích cổ vào Ngọc Dương Cung.

Vì được bỏ vào Thái Dương Chân Hỏa nên Ngọc Dương Cung mỗi khi được Lý Thiên Minh sử dụng đều bắn ra mũi tên có một tầng Thái Dương Hỏa Diễm khiến nhiều kẻ thù của hắn bỏ mạng tại mũi tên của Ngọc Dương Cung.

Cũng nhờ có Ngọc Dương Cung mà Lý Thiên Minh xưng bá cả một khoảng thời gian dài không kẻ nào dám quấy nhiễu hắn tu hành.

Mà Lý Thiên Minh cũng vô cùng yêu thích Ngọc Dương Cung nhưng lúc đó thiên địa linh khí của thế giới hắn không đủ để nuôi dưỡng ra khí linh nên hắn cũng vô cùng tiếc nuối.

“Ngọc Dương Cung, đồng bạn của ta hiện tại chắc cũng bỏ mạng dưới Thiên Kiếp rồi”. Lý Thiên Minh đem kí ức nhớ lại thở dài

Một lúc sau khi đem đau buồn, nhớ thương bỏ qua đầu, Lý Thiên Minh đem ánh mắt nhìn vào Hắc Thiên ở trong thức hải, đây chính là bản mệnh pháp bảo mới của hắn nha nên phải thật cẩn thận mới được.P


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.