Tử Huyệt Tình Ái

Chương 38: Dao Động (8)



Cửa kính trước mắt chuyển động, ánh sáng bắn ra bốn phía, thân hình thon dài kia càng ngày càng gần, đường nét thâm thúy mang theo sương tuyết lạnh lùng, lại có một khí thế khiến người ta nhịn không được thần phục, giống như vương giả chiến thắng trở về, vô cùng khí phách.

Thiên Vũ Vũ Thần mặc âu phục màu đen, phẳng phiu đẹp trai, trầm ổn mà không mất sức sống.

Vừa mới vào cửa anh liền nhìn thấy Mạc Tiểu Bắc vịn cánh tay Trì Mạch, hơi hơi ngẩn ra, híp híp mắt, tức giận bắt đầu không thể ngăn chặn dâng lên.

Trì Mạch vì phối hợp với Mạc Tiểu Bắc nên mặc âu phục màu bạc, bên trong là áo sơ mi trắng giống như tuyết sạch sẽ trong suốt không có tỳ vết. Anh lịch thiệp mỉm cười gật đầu, săn sóc kéo cổ tay Mạc Tiểu Bắc, hai người đứng chung một chỗ giống như một đôi thần tiên.

Mạc Tiểu Bắc dưới ánh mắt Thiên Vũ Vũ Thần bắt đầu chột dạ lui về sau, đi giày cao gót bất đắc dĩ phải duỗi thẳng chân, mơ hồ có chút cứng ngắc, chưa đứng vững, thân thể lảo đảo một cái.

Cánh tay Trì Mạch có lực lại ấm áp ôn nhu đỡ lấy cô, thuận tiện kèm theo ý cười săn sóc: “Mệt sao, chúng ta vào đi thôi.”

Mạc Tiểu Bắc càng thêm xấu hổ, lộn xộn gật đầu, chỉ rũ mắt đi từng bước một vào trong.

Ánh mắt Thiên Vũ Vũ Thần ở sau lưng lạnh đến đủ để giết người.

Mạc Tiểu Bắc bắt đầu ai thán, đều là vũ hội gây ra hoạ, lúc ấy nếu cô không âm kém dương sai đồng ý Trì Mạch cũng sẽ không xảy ra chuyện như vậy.

Không dám ở trường chờ anh, kết quả tự mình chạy đến nơi đây, người nào đó nên là rất tức giận đi.

Cửa ra vào nhốn nha nhốn nháo, Thiên Vũ Vũ Thần cau mày nhìn bọn họ đi vào, ánh mắt chớp lóe, cũng đi theo.

Nói là vũ hội kỳ thật là buổi đấu giá trang sức của tập đoàn Trì Thức, trường hợp này thường không thể thiếu các hoạt động thương nghiệp. Thiên Vũ Vũ Thần điều hành công ty người mẫu quy mô lớn, xuất bản tạp chí giải trí nổi tiếng thế giới và đầu tư không nhỏ vào bất động sản. Mặc dù lĩnh vực bất động sản và hai lĩnh vực kia không hòa hợp lắm nhưng vẫn phát triển hừng hực, vững vàng đứng ở vị trí ông trùm.

Cho nên Thiên Vũ Vũ Thần vừa đến coi như là cho ông Trì thể diện.

Mặt mày ông Trì hồng hào nghênh đón, khách sáo hàn huyên.

Sau đó cực kỳ khuôn sáo mở màn, cảm ơn mọi người cổ động này nọ, sau đó giải thích hoạt động của buổi đấu giá.

Đại sảnh nguy nga tráng lệ như hoàng cung, đàn ông ga lăng khôi hài, phụ nữ thục nữ cao quý, hơn nữa còn vô cùng xinh đẹp, mỗi bộ trang sức quần áo đều có giá trị xa xỉ.

Mạc Tiểu Bắc chăm chú quan sát, rốt cuộc hiểu rõ, hóa ra đây là xã hội thượng lưu theo như lời Chu Huệ nói.

Cô luôn cảm thấy không thoải mái, không biết là do lạnh hay do tâm lý, sống lưng trở nên lạnh lẽo, đột nhiên quay đầu, vừa lúc gặp Thiên Vũ Vũ Thần đang bưng ly rượu hàn huyên đưa mắt sang.

Anh luôn luôn là người bắt mắt nhất trong đám người.

Đột nhiên nhìn lại, người trong ánh đèn giống như ảo ảnh.

Ngoái đầu nhìn lại cười một tiếng, người nọ từ xa nhìn lại, xuyên qua đám người, bay vọt thời không, cứ như vậy bình tĩnh rơi vào nơi nào đó.

Mạc Tiểu Bắc cảm thấy bản thân nên giải thích một chút, quay đầu lại, kéo tay áo Trì Mạch.

Trì Mạch cười cúi đầu nhìn cô.

“Tôi có thể rời đi một lát không?”

Mạc Tiểu Bắc cố gắng hạ giọng.

Anh cúi đầu nhìn đồng hồ, lông mày tuấn tú mơ hồ nhíu lại, có chút khó xử: “Có thể đợi chút nữa không? Một lát vẫn phiền cô Mạc theo giúp tôi diễn tuồng vui.”

Mạc Tiểu Bắc bỗng dưng mở to hai mắt nhìn.

Trì Mạch cười đến vô cùng ôn hòa: “Không phải sợ, chỉ là mời cô Mạc nhảy một bài.”

Mạc Tiểu Bắc hung hăng trừng anh, đột nhiên cảm thấy Trì Mạch này ôn nhu thì ôn nhu, thế nhưng nói về bá đạo tuyệt không thua Thiên Vũ Vũ Thần, không thương lượng với người ta liền tự mình quyết định. Không đúng, đây không gọi là bá đạo, cái này gọi là chuyên chế.

Mạc Tiểu Bắc có phần tức giận, hít vào một hơi, tận lực giữ bình tĩnh nói: “Anh Trì, tôi cũng có quyền từ chối, trước khi anh quyết định cũng không thể hỏi qua tôi sao?”

Trì Mạch cười không chút áy náy, nhìn cô trịnh trọng nói: “Cô Mạc, trước đó không thương lượng với cô là tôi không đúng. Ba tôi muốn tôi chọn một bạn nhảy tới để giới thiệu tác phẩm tiêu biểu của buổi đấu giá này, tôi chỉ hy vọng chọn được bạn nhảy tôi mong đợi, hơn nữa…” Mặt anh có chút lúng túng: “Tôi thấy quan hệ của cô và anh Thiên Vũ không tệ, sợ cô không đồng ý nên mới ra hạ sách này, là tôi mạo phạm rồi.”

Mạc Tiểu Bắc không thể phát hoả được, ấp úng không nói lời nào.

Trì Mạch khẽ cúi thấp đầu hơn, giọng nói có chút buồn bã mất mát: “Chỉ sợ anh Thiên Vũ sẽ mất hứng, cô Mạc vẫn nên đi qua đi.”

Mạc Tiểu Bắc kinh ngạc ngẩng đầu, quan tâm hỏi han: “Vậy còn bạn nhảy của anh?”

Anh bất đắc dĩ cười, mơ hồ tự giễu: “Tôi không ngại nhảy đơn.”

Trên sân khấu, ông Trì diễn thuyết đã gần xong, MC nhận micro, khuấy động bầu không khí thêm náo nhiệt.

Kế tiếp, cũng chỉ sợ là lúc người thừa kế nhà họ Trì lên sân khấu rồi.

Mạc Tiểu Bắc tốt bụng khẽ cắn môi nói: “Người tốt làm đến cùng, tôi cũng không thể ném anh một mình lại đây.”

Một câu để cho cô nói rất có khí phách.

Trì Mạch có chút sợ sệt, cô nói tôi cũng không thể ném anh một mình lại đây.

Nghe qua có chút trẻ con, anh một người đàn ông lớn thế này rồi còn có gì mà không ứng phó được. Cô gái trước mắt này lại nói ra những lời buồn cười này với anh.

Giọng nói như em gái nhỏ bảo vệ anh trai, thế nhưng, vì sao có chút cảm động a!

Giống như cái gì đó từ trong ngực tràn ra, ấm ấm, lưu luyến khó có thể quên mất.

Xem ra người Thiên Vũ Vũ Thần xem trọng thật sự…… có chút khác biệt…

Cười gật đầu, ôn hòa giống như trời xuân ấm áp: “Cám ơn cô Mạc.”

Mạc Tiểu Bắc cực kỳ nghĩa khí lắc đầu, thuận tiện nói rõ: “Tôi và Thiên Vũ Vũ Thần không có quan hệ gì.”

Trì Mạch kinh ngạc, khẽ gật đầu không nói gì thêm, dời ánh mắt lên sân khấu, cười sâu xa.


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.