Trùng Sinh Nông Thôn Hảo Tức Phụ

Chương 31



Đời trước, thời điểm Trương Ninh quen biết Tống mẫu, Tống Xuân Lan đã không còn nữa.
Tống mẫu sau sau cùng nàng quen thuộc, cũng cùng nàng nói qua một ít chuyện trước kia, bao gồm chuyện của Tống Xuân Lan.

Bởi vì Trương Ninh lúc ấy chỉ coi như một chuyện cũ nghe cho xong, cho nên không ghi tạc trong lòng, cho đến hôm nay nghe được bà bà nàng nói đến có người Cao gia thôn tới nói chuyện làm mai cho Xuân Lan, nàng mới đột nhiên nhớ lại đảm đương sơ còn không phải nàng bà bà Tống mẫu nói qua, nhà chồng Tống Xuân Lan chính là Cao gia thôn, hơn nữa là đồng học Tống Xuân Lan.

Lúc trước chính là bởi vì Tống Xuân Lan thích Cao Lỗi, trong lòng vẫn luôn nhớ thương muốn cùng Cao Lỗi ở bên nhau, Tống mẫu thấy khuê nữ thích, lại cảm thấy là đồng học, hẳn là hiểu tận gốc rễ, cho nên mới cho người đi giúp Tống Xuân Lan bàn việc hôn nhân.

Tuy rằng Tống gia lúc ấy cũng không tính rất có tiền, nhưng lúc ấy Tống Kiến Quốc đã ở huyện thành làm cảnh sát, cho nên ở trong thôn cũng rất có thể diện, hơn nữa Tống lão đầu cùng Tống mẫu đều là người chịu làm việc, có chút của cải, cho nên người Cao gia rất vui lòng đáp ứng.

Chỉ là không nghĩ tới, tất cả đều là bắt đầu của bi kịch.

Tống Xuân Lan tính tình rất đơn giản, sau khi đi Cao gia, đối với người Cao gia cũng là đào tim đào phổi. Mà nàng thích Cao Lỗi, càng đối với Cao Lỗi nói gì nghe nấy. Lại không nghĩ rằng, người Cao gia không chỉ không quý trọng tức phụ này, ngược lại cảm thấy nàng dễ sai bảo, toàn gia chị dâu em chồng cha nương chồng, đều xem nàng như nha hoàn mà sai sử.

Quan trọng nhất chính là, Cao Lỗi sau lại bởi vì hỗ trợ Tống Kiến Quốc, đi trong thành. Không nghĩ tới thế nhưng thích một cô nương trong thành, ở thời điểm Tống Xuân Lan mang thai, muốn cùng Tống Xuân Lan ly hôn, dẫn tới Tống Xuân Lan vốn thân thể không tốt liền sinh non, cuối cùng cả lớn lẫn nhỏ cũng không cứu được.

Trước đây nàng cũng không biết người nam nhân này tên Cao Lỗi, hiện tại nhớ tới, lúc trước thời điểm Tống mẫu tức giận, là mắng qua người này.

Hóa ra cái người hại Tống Xuân Lan thế nhưng đã xuất hiện, hơn nữa đang ở nhà máy chính mình.

Nghĩ vận mệnh về sau của Tống Xuân Lan, Trương Ninh trong lòng đều nhói.

Nếu nàng đã biết chuyện cô em chồng duy nhất này có khả năng gặp được, nàng tự nhiên không thể tùy ý để chuyện này phát triển, hôn sự Cao gia này, bất luận chuyện gì nàng cũng không thể để nó thành.

Chỉ là, hiện giờ cô em chồng thích như vậy Cao Lỗi, mặc là ai đều không cho nói một câu không tốt, nên làm như thế nào mới có thể làm nàng đoạn tuyệt việc hôn nhân này.

Trương Ninh trằn trọc hơn phân nửa đêm, thật sự là cực kỳ buồn ngủ, mới híp mắt ngủ.

Sáng sớm ngày hôm sau, Trương Ninh sớm rời giường.

Thời điểm ăn cơm sáng, Trương Ninh một câu cũng chưa nói, an tĩnh ăn đồ ăn, vẫn luôn chờ Tống Xuân Lan cùng Tống lão đầu đều đi lò gạch, Trương Ninh mới nhanh chóng đi phòng bếp tìm bà bà chính mình.

“Nương, ta có chuyện quan trọng cùng ngươi nói.”

Trương Ninh tiến vào phòng bếp, liền đóng cửa lại, kéo Tống mẫu đang chuẩn bị thu thập chén đũa đến một bên.

Tống mẫu thấy nàng thần sắc khẩn trương như vậy, cho rằng có chuyện lớn, sốt ruột nói: “Sao, có phải buôn bán có vấn đề hay không?”

“Không phải.” Trương Ninh nhíu mày nói: “Nương, ngươi ngày hôm qua không phải cùng ta nói chuyện Cao gia thôn sao, ta đã cân nhắc một chút, nhớ tới một vài chuyện. Nhà máy chúng ta cũng có người Cao gia thôn, trước đây ta nghe bọn hắn nói, trong nhà Cao Lỗi cha nương có tiếng du thủ du thực*, rất chanh chua. Bởi vì vậy người nhà Cao Lỗi không dễ giao lưu, người biết rõ bọn họ, căn bản không muốn gả qua, Cao Lỗi đến tận lúc này mới vẫn chưa kết hôn.”

[*]Du thủ du thực: chỉ những người nay đây mai đó, sống lông bông, không ổn định, nay ở chỗ này, mai ăn chỗ khác.

“Ngươi nói là sự thật?” Tống mẫu vừa nghe mở to hai mắt nhìn, nàng còn tưởng rằng là mối hôn sự thích hợp, không nghĩ tới thế nhưng còn có chuyện như vậy. “Điều này có thể tin được không, người ta có phải nói bừa hay không, ta còn tưởng rằng tiểu tử này cùng Xuân Lan là đồng học, tình cảm cũng là đáng tin cậy đấy.”

Trương Ninh nhanh chóng lắc đầu nói: “Nương, là đồng học của Xuân Lan chính là Cao Lỗi nhưng cũng không phải người nhà hắn. Nhà bọn họ có tình trạng gì, Xuân Lan làm sao có thể rõ ràng a. Xuân Lan chúng ta có tính tốt như vậy, đi Cao gia, chẳng phải là đặt ở trên cái thớt thịt, ai đều có thể băm vài cái sao.”

“Đúng vậy, nhưng mà nhà ta có điều kiện này, bọn họ không dám đi.”

Tống mẫu cũng bắt đầu lo lắng.

“Nương, Xuân Lan không phải người là sẽ cáo trạng, đến lúc đó bị ủy khuất, ta có thể biết được sao?”

“Khẳng định không thể.” Tống mẫu sắc mặt suy sụp, cảm thấy tâm tư chính mình thiếu chút nữa hại khuê nữ chính mình, nàng mặt đầy may mắn nói: “Ninh Ninh a, chuyện này ít nhiều nhờ có ngươi, bằng không ta đây liền là đem Xuân Lan đẩy vào hố lửa rồi.”

Trương Ninh lôi kéo cánh tay nàng nói: “Nương, không phải chưa đâu vào đâu cả sao, mới đầu ta cũng tính không nói, đợi ngươi điều tra xong cũng có thể biết được. Chỉ là chuyện hôn sự này đừng nói cho Xuân Lan biết, miễn cho trong lòng nàng nghĩ nhiều, coi như Cao gia không từng đề cập đến việc này đi.”

“Ai, ngươi nói rất đúng.” Tống mẫu không ngừng gật đầu, “Ta sẽ không nói.” Nàng hiện tại cảm thấy cực kì may mắn ngày hôm qua cùng tức phụ nói trước chuyện này, nếu nói trước cùng khuê nữ, lại đột nhiên thất bại, khuê nữ cũng sẽ khổ sở.

Nương chồng nàng dâu đối với chuyện này đạt được nhất trí, đều coi như chưa từng xảy ra, Tống mẫu lại nhanh chóng đi tìm người cùng nàng nói đến chuyện này, để nàng rút lui khỏi việc này, khuê nữ nhà nàng tạm thời còn không gả ra ngoài.

“Khuê nữ lớn như vậy, còn giữ làm gì?”

Sau khi bà mối trở về nói với Cao gia, Cao mẫu tức khắc liền không vui, phiết miệng liền nói một câu.

Bà mối là người Cao gia thôn gả đến Tống gia, cùng Tống mẫu quan hệ không tồi, nghe lời này, cười nói: “Người ta trong nhà hiện tại điều kiện như vậy, nói là người thành phố cũng không quá, không đáp ứng liền không đáp ứng thôi.”

Nếu không phải tẩu tử nhà nương đẻ nàng đề ra việc này, nàng cũng không chườn mặt ra để cùng Tống gia nói chuyện này. Người ta nhiều của cải như vậy, còn có thể để khuê nữ gả đến nông thôn? Hơn nữa người Cao gia này, cũng không tốt để ở chung. Nàng cảm thấy may mắn Tống gia không đồng ý, bằng không về sau Xuân Lan thật sự ở bên này bị ủy khuất, chính mình về sau có thể bị Tống gia hận rồi.

Cao mẫu thấy không ai giúp đỡ nói chuyện với Tống gia, khuôn mặt thon gầy liền không vui vẻ nói: “Không thành liền không thành, ta cũng không hiếm lạ.”

Bà mối thấy nàng như vậy, trong lòng cũng biết người Cao gia này là đồ miệng sảng, trong lòng không chừng còn đang nghĩ cách muốn kết thân với người ta đâu.

Nàng cũng không nghĩ nhiều, miễn cho chọc đến một thân phiền phức, chào hỏi xong liền trực tiếp trở về nhà nương đẻ chính mình.

Đám người vừa đi, Cao mẫu liền hung hăng dậm chân, trong miệng phi vài tiếng, “Thứ gì, còn chướng mắt nhà của chúng ta!”

Bởi vì chuyện này, Cao mẫu cả ngày đều tâm tình không tốt, tóm được ai đều phải mắng vài câu.

Vẫn luôn chờ buổi tối nhi tử nàng trở lại, nàng mới ở trên bàn cơm hỏi chuyện Tống Xuân Lan.

“Lỗi Tử a, ngươi cùng Tống Xuân Lan kia, có phải là đối tượng hay không?”

Cao Lỗi đang nghĩ ngợi tới chuyện Chu Tuệ, nghe lời này, mặt liền suy sụp, “Nương, ngươi nói gì, ta cùng Tống Xuân Lan cái quan hệ gì cũng chưa, chỉ là quan hệ đồng học.”

“Ngươi đừng gạt ta, nếu quan hệ đồng học người ta có thể giúp đỡ ngươi tìm một công việc tốt như vậy? Sao không giúp đồng học khác tìm chứ? Hơn nữa, ngươi trước đây không phải nói nàng còn đưa cơm cho ngươi sao, nếu là không quan tâm, thì cũng sẽ không vô duyên vô cớ đối với ngươi tốt như vậy đi.”

Cao mẫu là người từng trải, biết ý nghĩ trong lòng của tiểu nha đầu. Nếu không phải nghe nhi tử chính mình nói những việc này của Tống Xuân Lan, nàng cũng sẽ không không vô duyên vô cớ nghĩ đi trèo cao người ta .

Cao Lỗi nghe vậy, buồn đầu ăn mấy miếng cơm, chính là không nói lời nào.

Bên cạnh Cao gia lão tam Cao Hiểu Thúy nói: “Ca, ngươi nếu thật cùng Tống Xuân Lan cặp với nhau, có thể để nàng sắp xếp công việc cho ta không? Ta cũng muốn làm văn phòng, nói ra thật nhiều uy phong a.”

“Được, ngươi sơ trung cũng chưa tốt nghiệp, người ta có thể để ngươi làm mới là lạ.” Cao Lỗi không vui vẻ nói một câu trở về. Hắn hiện tại liền không muốn để người ta đem hắn cùng Tống Xuân Lan đặt ở chung một chỗ nói.

Cao Hiểu Thúy không vui vẻ bĩu môi, “Sao, chờ Tống Xuân Lan thành tẩu tử ta, nhà máy kia không phải cũng coi như nhà chúng ta cũng có phân sao, đi nhà máy trong nhà chính mình làm việc, còn có thể không cho vào?”

“Hiểu Thúy nói đúng, Lỗi Tử a, ngươi đừng phạm hồ đồ, nếu người ta có tâm tư này, ngươi phải nắm chặt. Hiện tại làng trên xóm dưới, nhà ai không nghĩ cưới khuê nữ Tống gia a.”

Có khuê nữ này vào cửa, chính mình này nhà ngói khang trang đánh giá sang năm đều có thể che lại, hơn nữa Tống gia còn có ngói diêu, này căn bản liền không cần ra tiền.

Tưởng tượng như vậy, Cao mẫu hận không thể lập tức liền đem tức phụ này cưới về nhà.

Cao gia đại tẩu nói: “Lão nhị, Tống Xuân Lan tuy rằng không tính xinh đẹp, trong nhà nhưng của cải cũng không ít, ngươi cưới trở về cũng không mệt a. Đến lúc đó để ca ngươi cùng ta đều sắp xếp vào nhà máy, đồng ruộng nhà ta đều không cần làm nữa. Ngươi nói một chút, hiện tại nhà làm ruộng, mệt sống mệt chết, thu hoạch không được bao nhiêu, còn phải nộp thuế lương. Nếu có thể vào trong xưởng làm, người một nhà đều làm công nhân, nhưng thoải mái nhiều hơn a.”

“Đại tẩu, ta cùng Tống Xuân Lan thật sự không có gì.” Cao Lỗi mày nhăn càng chặt. Hắn không muốn để cho người khác đều cho rằng hắn muốn dựa vào Tống Xuân Lan đâu. Lúc trước tuy rằng là Tống Xuân Lan cho hắn cơ hội đi phỏng vấn, nhưng nếu không phải bản thân hắn có năng lực, nhà máy cũng sẽ không cần hắn. Cho nên nói đi nói lại thì đều do bản lĩnh chính hắn đó.

Cao mẫu thấy hắn còn phủ nhận, khuôn mặt nhăn thành một đoàn, “Ta cũng mặc kệ, dù sao Tống Xuân Lan này thích ngươi, ngươi nhanh chóng cưới về cho ta. Cô nương khác, ta đều không đồng ý.”

Nàng lại vỗ vỗ Cao phụ bên người vẫn luôn uống rượu, “Ngươi nhanh cùng Lỗi Tử nói đi, để Xuân Lan làm con dâu nhà ta.”

Cao phụ cả đời không có cái gì theo đuổi, chỉ thích uống rượu, nghe lời này, cũng nói theo: “Lỗi Tử, dù sao chỉ là cái nữ nhân, cưới trở về liền cưới thôi.”

Cao Lỗi cúi đầu, mặt mày trầm trọng, một câu cũng không nói.

Một lát sau, mới nói: “Ta không thích Tống Xuân Lan, ta có người yêu thích.”

“Gì?” Cao mẫu mở to hai mắt nhìn, cằm xém chút dựa sát mặt bàn, nàng kêu lên: “Ngươi thích cô nương nhà ai, điều kiện có tốt hơn Tống Xuân Lan sao?”

Cao Lỗi giơ giơ cằm lên, cười nói: “Nàng có thể so với Tống Xuân Lan mạnh hơn nhiều. Tống Xuân Lan đều là dựa vào người trong nhà, cô nương này là dựa vào chính mình. Nàng hiện tại ở trấn trên mở tiệm ăn, chính mình làm buôn bán, là người rất có khả năng.”

“Trấn trên mở tiệm ăn?” Cao mẫu mắt nhìn khuê nữ cùng tức phụ, “Trấn trên mở tiệm ăn sao?”

Cao Hiểu Thúy không hay đi trấn trên, còn không biết việc này, nhưng Cao gia đại tẩu một khuôn mặt lại trở nên kỳ kỳ quái quái, nàng nhấp nhấp miệng, nói: “Người mà mở tiệm ăn, người này có thể là nương ngươi cũng nghe quá, chính là Chu gia thôn khuê nữ Chu Hữu Phúc, cũng chính là tẩu tử trước kia của Tống Xuân Lan.”

“Ngươi nói đến nữ nhân không biết xấu hổ vụng trộm bỏ đi với đàn ông kia sao?!” Cao mẫu một khuôn mặt già lập tức tái đi rồi, tức thiếu chút nữa tưởng hộc máu.

Cao Lỗi thấy thế, đang muốn giải thích, liền thấy nương hắn đã bưng chén lên hung hăng ném trên mặt đất, “Ngươi nếu để nữ nhân này vào cửa, ta liền một đầu đâm chết!” Nói xong liền đứng dậy đi vào trong phòng.

Bên cạnh Cao gia đại tẩu đối với Cao Lỗi bĩu môi nói: “Lão nhị, không phải ta nói ngươi, nữ nhân như vậy, ngươi nếu là cưới về nhà, cả đời nhà ta đều không dám ngẩng đầu.”

Cao Hiểu Thúy bẹp bỉu môi nói: “Ta sẽ không muốn tẩu tử như vậy.” Thật là ném chết người.

“Phanh ——” Cao Lỗi trực tiếp quăng chiếc đũa đứng dậy đi ra bên ngoài.

Đã biết thái độ Cao Lỗi, người Cao gia cũng ngồi không yên.

Bởi vì thái độ Cao Lỗi, người Cao gia cũng bắt đầu lo lắng. Nếu đến lúc đó Cao Lỗi thật sự bị ma quỷ ám ảnh đem cái đồ rách nát cưới về, người toàn gia không phải đến bị người ta chê cười chết sao.

Cao mẫu sốt ruột, liền trực tiếp đi lò gạch tìm Tống Xuân Lan.

Dù sao khuê nữ này thích nhi tử nàng, nàng đi dò hỏi thử xem, để người Tống gia đáp ứng hôn sự này, sớm một chút đưa Tống Xuân Lan vào cửa, nhi tử nàng muốn ở bên ngoài lăn lộn sao đều được.

Trương Ninh còn không biết Cao gia đi tìm Tống Xuân Lan.

Nàng trái lo phải nghĩ, rốt cuộc quyết định dao sắc chặt đay rối, đem Cao Lỗi rời khỏi nhà máy, về sau người hai bên đều không tiếp xúc. Đến lúc đó nàng lại giúp cô em chồng chú ý vài người, thời gian dài, việc này cũng có thể giải quyết.

Cho nên chờ Cao Lỗi đi làm, Trương Ninh liền tìm hắn nói chuyện, nói thẳng bởi vì hắn gần đây làm việc biểu hiện không đủ, cho nên nhà máy không muốn giữ hắn.

Cao Lỗi vừa nghe, sắc mặt tức khắc liền xanh lại, hắn chanh mặt, vẻ mặt không phục nói: “Trương tổng, ngươi cũng không thể tùy tùy tiện tiện đuổi người đi, ta làm việc chính là tận tâm tận lực, ngươi sao có thể một câu liền đuổi ta đi đây?”

“Tận tâm tận lực? Cao Lỗi, ngươi mấy ngày nay buổi chiều đi làm, đến trễ bao nhiêu lần? Người ta đều là sớm tới, ngươi cố tình được vài tiếng chuông mới đến, chuyện này tính làm sao?”.dđlqđ.Trương Ninh lúc trước thấy hắn đến trễ, bận tâm Tống Xuân Lan, cũng không bởi vì việc nhỏ này nói hắn. Hiện tại có suy nghĩ đuổi người, nàng cũng sẽ không khách khí.

“Chỉ bởi vì đến trễ, liền không cần ta làm?” Cao Lỗi một đôi mắt trừng đến cực lớn, khuôn mặt cũng vặn vẹo lên. Hiển nhiên đối với quyết định của Trương Ninh rất không cam lòng.

Trương Ninh nghĩ người này đời trước chính là ngọn nguồn bi kịch của Tống Xuân Lan, đã sớm không có tâm tư quan tâm đến hắn, nói thẳng: “Công ty có quy định công ty, ngươi vốn dĩ không có tới bao lâu, phạm vào những sai lầm lơn, lại không ngừng phạm lỗi nhỏ. Vi phạm nghiêm trọng chế độ quản lý công ty, chẳng sợ ngươi là đồng học Xuân Lan, ta cũng chỉ có thể việc công xử theo phép công.”

Cao Lỗi vốn dĩ lòng dạ cao, nghe Trương Ninh nói hắn là dựa vào quan hệ đồng học Tống Xuân Lan, tức khắc cảm thấy vừa tức giận, vừa khó xử, trực tiếp đứng lên nói: “Đi thì đi, ta cũng không hiếm lạ loại nhà máy đuổi người lung tung!”

Nói xong mặt đầy cao ngạo ra khỏi văn phòng

Trương Ninh nhấp môi thấy hắn đi rồi, mới nhẹ nhàng thở ra.

Lần này nàng đối với Cao Lỗi như vậy, đến lúc đó Cao Lỗi khẳng định sẽ ghi hận Tống Xuân Lan, cứ như vậy, hai người tự nhiên cũng không thành phu thê.

Giải quyết chuyện lớn hạng nhất, trong lòng Trương Ninh cũng vui vẻ lên, thời điểm buổi chiều, lại nhận được thư Tống Kiến Quốc gửi về, cả người cũng vui vẻ hơn.

Tống Kiến Quốc vốn dĩ không nói nhiều lắm, viết thư cũng không viết cái gì, nói thẳng lần này hắn biểu hiện không tồi, để nàng không cần lo lắng vấn đề công việc của hắn. Mặt khác, lại nói qua năm mới có thể về nhà, để Trương Ninh bên này làm tốt công tác an bài, năm sau đi theo hắn cùng nhau đến quân khu. Thuận tiện hỏi xem Chu gia có tới tìm phiền toái hay không.

Câu cuối cùng, mới nhìn đến một câu lời nói dễ nghe—— tức phụ, ta nhớ ngươi.

Trương Ninh miệng cười rộ lên, lộ ra một hàm răng trắng, đôi mắt cong cong, mặt đầy không khí vui mừng.

Nàng cũng không có tâm tư làm việc, trực tiếp ghé vào bàn làm việc viết thư cho Tống Kiến Quốc.

Kiến Quốc:

Ngươi khỏe!

Nhận được thư ngươi gởi, ta rất vui vẻ, ngươi rốt cuộc có thể nói chút dễ nghe, về sau muốn tiếp tục ủng trì, tranh thủ tiến bộ lớn hơn nữa. Trong nhà hết thảy đều tốt, hiện tại nhà máy đã dời tới bên trong nhà xưởng của nhà ta, to rộng sáng ngời. Lại còn có có ký túc xá cùng nhà ăn. Hiện tại công nhân nhà máy cũng nhiều, nhưng ta đã chế định tốt chế độ quản lý, dù có nhiều người, cũng sẽ không xảy ra vấn đề. Hiện tại phương diện quản lý nhà máy, ta đang bàn bạc, trước năm mới sẽ xong.

Mặt khác, người Chu gia hiện tại ở trấn trên mở tiệm ăn, cũng không lại đến tìm ta, ta nghĩ bọn họ chắc chắn đã từ bỏ, đây là một chuyện tốt.

Ngươi lần này biểu hiện tốt, sau lưng khẳng định cũng là trả giá rất nhiều mồ hôi cùng nỗ lực, ta vì ngươi kiêu ngạo. Ngươi phải tự chăm sóc tốt thân thể, không được gầy, nếu như không chăm sóc tốt trượng phu ta, chờ ngươi trở lại, ta sẽ không tha cho ngươi.

…………

Chúc phúc

Thê: Trương Ninh.

Sau khi viết xong thư, Trương Ninh liền trực tiếp chuẩn bị đi gửi thư.

Mới vừa đi đến cửa xưởng, liền nghe bảo vệ cửa nhà máy nói: “Trương tổng, vừa mới nhìn thấy Cao Lỗi bên bộ phận tiêu thụ nổi giận đùng đùng đi ra ngoài, ta hỏi hắn làm gì, hắn cũng không nói.”

Trương Ninh vừa nghe Cao Lỗi trực tiếp như vậy đi rồi, hơi hơi sửng sốt một chút, mới cười nói: “Không có việc gì, hắn về sau liền không làm ở chỗ chúng ta nữa, lần sau hắn về nhà máy, ngươi coi như là người ngoài, thủ tục nên làm cũng không thể thiếu.”

Bảo vệ cửa vừa nghe, nhanh chóng nói: “Trương tổng, ta nhớ kỹ.”

Trương Ninh đạp xe đạp vội vội vàng vàng đi bưu cục trấn trên, chuẩn bị thừa dịp giữa trưa bọn họ tan tầm, đi mua tem cùng phong thư gửi đi.

Nàng chính cười tủm tỉm đạp xe chuẩn bị qua cửa cung tiêu xã, đột nhiên lều ngồi bên cạnh thấy cung tiêu xã có một bóng người quen thuộc, đúng là từ nàng nhà máy ra tới Cao Lỗi.

Mà hắn giờ phút này mắt nhìn thẳng tắp về phía một nữ nhân, tuy rằng thấy không rõ ràng ánh mắt hắn, nhưng từ bộ dáng hắn vẫn không nhúc nhích, là có thể nhìn ra hắn rất chuyên chú.

Trương Ninh theo bản năng theo ánh mắt hắn nhìn qua, liền nhìn thấy một nữ nhân dáng người thon thả đang xắt rau.

Chu Tuệ!

Trong nháy mắt nhìn thấy Chu Tuệ kia, Trương Ninh theo bản năng trong lòng có chút ngại ngùng, nhưng trong nháy mắt, nàng lại nhìn về phía Cao Lỗi, lại thấy hắn vẫn là nhìn chằm chằm vào Chu Tuệ.

Chẳng lẽ Cao Lỗi thích Chu Tuệ?

Trương Ninh trong óc nhịn không được xuất hiện một cái suy đoán kỳ quái như vậy.

Nàng nhìn hai người, lắc lắc đầu, trực tiếp đạp xe đạp đi bưu cục.

Dù sao mặc kệ hai người này lăn lộn như thế nào, đều không phải chuyện của nàng. Hơn nữa nếu hai người này thật sự đi đến cùng, nàng còn phải cám ơn trời đất. Chỉ cần Cao Lỗi cùng Chu Tuệ ở bên nhau, cô em chồng bên này không cần chính mình ra tay, cũng có thể bỏ xuống tâm tư.

Cao Lỗi không biết tiểu tâm tư chính mình đã bị Trương Ninh thấy được.

Hắn hiện tại chỉ là si ngốc nhìn Chu Tuệ đang xắt rau xào rau, vì hắn bận trước bận sau.
Nữ nhân này thật đúng là xinh đẹp.

Thật giống như loại mỹ nhân cổ đại trước đây từng thấy trong sách, eo nhỏ phong mông, môi hồng răng trắng, mặt giống hoa đào.

Cao Lỗi chưa bao giờ biết, hóa ra ở bên người hắn thế nhưng có người đẹp như vậy, sau khi gặp được Chu Tuệ, hắn cảm thấy cuộc sống trước đây của chính mình đều là bạch qua. Nhớ tới ngày hôm qua nương hắn nói chuyện kia, trong lòng hắn âm thầm thở dài.

Muốn nói hắn không biết tâm tư của Tống Xuân Lan, khẳng định là giả. Hắn biết Tống Xuân Lan thích hắn, nhưng hắn cũng chỉ tiếp nhận ý tốt của nàng, không nghĩ tới cự tuyệt. Rốt cuộc Tống Xuân Lan lớn lên còn tính thanh tú, hơn nữa người cũng hiền huệ, điều kiện trong nhà cũng không tồi, cũng tính xứng đôi cùng hắn.

Nhưng sau khi gặp được Chu Tuệ, hắn cảm thấy chính là một trăm Tống Xuân Lan, đều không thắng nổi một đầu ngón tay Chu Tuệ.

Nếu không phải trước đây bởi vì Tống Xuân Lan đối với hắn trợ giúp trong công việc, hắn không muốn làm quá quyết tuyệt, đã sớm muốn cùng Tống Xuân Lan nói rõ ràng. Nhưng hiện tại hắn đã từ nhà máy ra ngoài, về sau cũng không nợ Tống Xuân Lan. Hắn hiện tại rốt cuộc có thể thoải mái hào phóng theo đuổi hạnh phúc chính mình.

Cho nên sau khi ra khỏi nhà máy, hắn nơi nào cũng không nghĩ đi, trực tiếp tới tìm Chu Tuệ.

Vốn dĩ cho rằng Chu Tuệ sẽ không để ý đến hắn, không nghĩ tới hôm nay hắn vận khí tốt, lão đại nương hôm nay không có tới, cũng chỉ có một mình Chu Tuệ. Hắn tới, Chu Tuệ chỉ có thể chiêu đãi hắn.

“Được.” Chu Tuệ xụ mặt đem đồ ăn cùng cơm mang đến trước mặt hắn.

Cao Lỗi nhanh chóng cúi đầu ăn một ngụm, hương vị càng ngày càng tốt. Hắn trong lòng vui rạo rực, cảm thấy Chu Tuệ thật là tốt, không chỉ có lớn lên xinh đẹp, còn có thể làm việc, là hắn gặp qua tốt nhất cô nương.

Ăn một lát, Cao Lỗi nhìn Chu Tuệ đang xem thư, hắn khẩn trương hít một hơi, nói: “Chu, Chu Tuệ, ta về sau không thể tới.”

Chu Tuệ coi như không nghe thấy, cúi đầu xem thư chính mình.

Cao Lỗi thấy thế, một chút cũng không nhụt chí, tiếp tục nói: “Chu Tuệ, ngươi nói ta thế nào?” Hắn rốt cuộc lấy hết can đảm hỏi ra.

Cao Lỗi biết, chính mình hiện tại thất nghiệp, về sau có thể có cơ hội tới trấn trên không nhiều, hắn cần thiết sớm một chút tranh thủ cưới Chu Tuệ tới tay, bằng không không chừng sẽ bị người lấy mất rồi.

Chu Tuệ rốt cuộc nhịn không thể nhịn mà nhíu mày, đem thư trong tay hợp lại, trừng mắt hắn nói: “Ngươi hỏi cái này làm gì, đừng nói ta đã kết hôn, cho dù ta không có đối tượng, cũng cùng ngươi không có quan hệ.”

“Ngươi đã kết hôn?” Cao Lỗi mở to hai mắt nhìn, một lát sau mới phản ứng lại đây, nương hắn nói qua, Chu Tuệ kết hôn, gả chính là đại ca Tống Xuân Lan. Nhưng hiện tại hai người đã tách ra, tức phụ hiện tại Tống Kiến Quốc kia, chính là Trương Ninh.

Nhớ tới cái này, Cao Lỗi liền cảm thấy Tống Kiến Quốc mắt bị mù, nữ nhân ôn nhu như vậy không cần, thế nhưng muốn Trương Ninh cái nữ nhân cường ngạnh kia.

Hắn mặt đầy chân thành nói: “Chu Tuệ, ta biết chuyện của ngươi, ta một chút cũng không ngại. Nếu ngươi nguyện ý, ta sẽ cưới ngươi.” Hắn vừa nói, trên mặt cũng càng ngày càng hồng, có kích động, cũng có ngượng ngùng.

“Ngươi nói cái gì?” Chu Tuệ trên mặt mặt đầy sắc mặt giận dữ, cầm lấy cái chổi bên cạnh liền hướng tới Cao Lỗi đánh lên, “Ngươi cút đi, cút!”

Cao Lỗi thấy nàng đột nhiên phát cuồng, nhanh chóng đứng dậy trốn tránh, chạy ra khỏi lều.

Chu Tuệ cắn răng nhìn hắn, “Ta là nữ nhân có trượng phu, ngươi nếu dám lại đến trêu chọc ta, ta không tha cho ngươi!” Nàng đời này cũng sẽ không lại bị nam nhân thúi lừa. Chỉ có Tống Kiến Quốc đối với nàng là thiệt tình, là người duy nhất sẽ không vứt bỏ nàng.

Không nghĩ tới Chu Tuệ có phản ứng lớn như vậy, trong lòng Cao Lỗi một trận thất bại, muốn tiếp tục tranh thủ, nhưng nhìn đến Chu Tuệ mặt đầy vẻ mặt phẫn nộ, như thế nào cũng không dám đến gần. Chỉ có thể ở rất xa nhìn vài lần, mới không tình nguyện đi về nhà.

Hắn thầm nghĩ, xem ra Chu Tuệ trong lòng vẫn là thích Tống Kiến Quốc.

Trong lúc nhất thời hắn đối với Tống Kiến Quốc lại vừa hâm mộ lại vừa ghen ghét, còn mang theo loáng thoáng oán trách.

Đều cưới vợ, thế nhưng còn để Chu Tuệ nhớ mong hắn như vậy, cũng không biết an phận.

Đầu tiên là bị Trương Ninh đuổi ra khỏi nhà máy, hiện tại người trong lòng lại bị Tống Kiến Quốc đoạt. Tong lòng Cao Lỗi đối với người Tống gia là hoàn toàn hận, Tống Xuân Lan liên quan đến cũng càng thêm chán ghét.

Cho nên ở trên đường trở về chạm mặt Tống Xuân Lan tràn đầy tươi cười đạp xe đạp lại đây, trên mặt hắn vừa xanh vừa trắng, trong ánh mắt tràn đầy phẫn nộ cùng ghét bỏ.

Tống Xuân Lan bởi vì hôm nay Cao mẫu đi tìm nàng, nói muốn để nàng gả cho Cao Lỗi, trong lòng cực kì vui vẻ. Lại nghe Cao mẫu nói cho nàng Cao Lỗi kỳ thật trong lòng là vừa ý nàng, chỉ là cảm thấy không xứng với nàng, mới không mở miệng, nàng liền hoàn toàn ngồi không yên. Chờ tiễn Cao mẫu đi, nàng liền đạp xe đạp tới trấn trên, chuẩn bị cùng Cao Lỗi nói rõ ràng.

Nàng trước nói cho hắn, mình chính là thích hắn, cho dù về sau vất vả chút, nàng cũng là nguyện ý.

Cho nên sau khi thấy Cao Lỗi, nàng hoàn toàn xem nhẹ biểu tình Cao Lỗi, vui vẻ để xe đạp xuống đi kéo tay áo hắn, “Cao Lỗi, ta đang muốn đi tìm ngươi, ta……”

“Ngươi cút!” Cao Lỗi nhấp môi trừng mắt nàng, trong ánh mắt tất cả đều là lửa giận, “Ta không muốn nhìn thấy ngươi, nhà các ngươi không có một người tốt, tẩu tử ngươi vô duyên vô cớ đuổi ta đi, ca ngươi còn làm loạn quan hệ nam nữ, ngươi cho rằng tâm tư của ngươi ta không biết? Ngươi còn không phải là muốn quấn lấy ta sao, nói cho ngươi, lòng ta chán ghét ngươi, cô nương như ngươi vậy, ta đặc biệt chán ghét!”

“Cao Lỗi……” Tống Xuân Lan nghe lời này, vừa mới còn cực kì vui vẻ, nháy mắt tựa như rơi xuống hầm băng, cực kì lạnh lẽo.

Trương Ninh bên này cũng không biết ở giữa còn phát sinh ra chuyện này.

Hiện tại nàng mãn tâm mãn ý liền nghĩ đến chuyện đi tùy quân, cho nên nắm chặt thời gian đem chuyện nhà máy sắp xếp, chờ chính mình đi rồi, chuyện bên này có thể sắp xếp tốt.

Tôn Hồ nghe nàng năm sau muốn đi, có chút khó xử, “Ta quản lý còn được, nhưng muốn để khuếch trương quy mô, đầu này của ta không đủ dùng a.” Điểm này, Tôn Hồ là cực kì bội phục Trương Ninh.

Hắn đời này ở bên trong nhà máy quốc xí hơn phân nửa đời, trong đầu đều là một ít đồ vật cũ xưa, hiện tại cho dù muốn sửa lại, cũng không phải chuyện trong chốc lát, bằng không lúc trước hắn cũng sẽ không theo Trương Ninh làm, mà không phải chính mình mở nhà máy. Không có tài chính là một chuyện, mấu chốt là hắn biết năng lực chính mình không đủ.

Hiện tại nhà máy đang ở thời điểm phát triển, Trương Ninh phải đi, hắn trong lúc nhất thời cũng có chút lo lắng.

Trương Ninh cười nói: “Không có việc gì, ta đi cũng không phải không trở lại, ngày thường một tháng trở về một lần. Có cái chuyện gì lớn, cũng có thể phát điện báo cho ta, thật sự nếu không được, chúng ta định kỳ đi bưu cục liên hệ một chút, ở trong điện thoại báo cáo cũng giống nhau.”

Nghe Trương Ninh đã có sắp xếp chuyện sau này, tâm Tôn Hồ cũng thả lỏng.

“Vậy thì tốt, ta đã có thể không lo lắng một chút, về sau chuyện nhà máy ngươi yên tâm, ta nếu đáp ứng quản, liền nhất định tận tâm tẫn trách.”

Trương Ninh nở nụ cười, cũng mặc kệ hắn nói thật giả, chỉ cười nói: “Có những lời này của ngươi, ta đây đã có thể yên tâm.”

Hai người đang nói giỡn, cửa văn phòng đột nhiên bị đẩy ra.

Trương Ninh nhìn qua, liền thấy Tống Xuân Lan đứng ở cửa, đôi mắt sưng đỏ, hình như là bộ dáng vừa khóc. Mà nàng lúc này đang hung hăng trừng mắt nhìn chính mình, trong ánh mắt tràn ngập phẫn nộ cùng oán hận.

Trương Ninh nhíu mày đứng lên, đang muốn hỏi nàng, liền thấy nàng trực tiếp đi tới, dừng ở phía trước cái bàn cùng chính mình đứng đối lập.

Chỉ thấy Tống Xuân Lan hung hăng lau nước mắt một phen, nhìn Trương Ninh nói: “Tẩu tử, ngươi vì sao muốn đuổi Cao Lỗi đi, vì sao a?!”


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.