Trùng Sinh Cao Môn Đích Nữ

Chương 48: Trong bụng mẹ kế là thiên sát cô tinh



Phương mama cùng Hồng Ngọc đều tiến lên, liền nhìn thấy một con búp bê đượcmay bằng vải trắng đơn giản. Dọc theo thân có viết một dãy chữ, đúng làngày sinh tháng đẻ cùng tên Uyển Nhu của phu nhân. Trên mặt búp bê còncó những cây châm thật nhỏ găm khắp nơi. Sắc mặt hai người không khỏiđại biến.

Lâm thị thật sự không tiếc hạ vốn gốc, vì để vu hãm cho Âu Dương Noãn còn đem ngày sinh tháng đẻ của bản thân đề lên, xem ra bà ta thật sự hận nàng đến tận xương tủy. Đầu tiên là ở trước mặt Lý thịgiả bệnh để mời tiên cô đến, rồi cố ý nói Noãn các là nơi thích hợp đểlập đàn cầu phúc, đây chính là muốn thừa dịp đuổi hết mọi người đi đểđem hình nhân kia chôn xuống. Lúc ấy chỉ có tiên cô cùng hai đệ tử, bọnhọ đem hình nhân chôn ở góc tường. Tiếp theo Vương mama sẽ mượn lý dođến điều tra, trước mặt mọi người phát hiện được hình nhân, nhân chứngvật chứng đều đầy đủ. Tất nhiên chủ nhân Noãn các sẽ bị nghi ngờ dùng vu thuật nguyền rủa Lâm thị. Đến lúc đó chỉ sợ Lâm thị sẽ nói Âu DươngNoãn vì việc bà ta mang thai, sợ đứa nhỏ uy hiếp đến địa vị của Tước nhi mà cố tình mưu hại. Cứ như vậy, Âu Dương Trì nhất định sẽ tin tưởng!Nếu làm tốt thì ngay cả Tước nhi cũng bị hiểu lầm là có đồng lõa…Qủathực là thủ đoạn thâm độc!

Khóe môi Âu Dương Noãn nhẹ nhàng cong lên, tay áo vừa lật liền đem búp bê vải ném cho Hồng Ngọc: ”Đốt đi!”

Rất nhanh, nó đã bị ném vào trong chậu than, Phương mama cầm que cời thanvài cái nó liền bùng cháy. Lâm thị hao hết tâm tư đặt lên con búp bê vải này nhưng bây giờ đã hóa thành tro tàn. Âu Dương Noãn cười cười, nhìnXương Bồ nói: ”Vất vả cho ngươi rồi!”

“Nô tỳ có làm được gì đâu.Đại tiểu thư mới thật là thông minh. Nếu không phải tiểu thư để đạithiếu gia tìm người luyện chó đến, lại cố tình bỏ đói nó một ngày, chỉsợ hôm nay người chịu thiệt thòi lớn sẽ là chúng ta!” Xương Bồ ngạingùng cười cười, không hề có nửa điểm kể công.

Hồng Ngọc có điểm không phục nói: ”Đại tiểu thư, chúng ta như vậy liền quên chuyện này đi sao?”

Dưới ngọn lửa, ánh mắt trong trẻo nhưng lạnh lùng của Âu Dương Noãn tựa hồnhư cũng bị nhiễm một tầng hoa mỹ dị sắc, nàng mỉm cười nói: ”Nếu bọn họ đã dâng đến cửa, ta đương nhiên cũng phải kính lại một phần đại lễchứ!”

Nửa canh giờ sau, Âu Dương Trì nổi giận đùng đùng dẫn theoÂu Dương Khả, tiên cô cùng đến Thọ an đường, Âu Dương Khả giành nói: ”Tổ mẫu! Tỷ tỷ lần này thật sự rất quá đáng…”

Lời còn chưa nói xongđã bị mắc lại trong cổ họng. Bên cạnh Lý thị là một người đang thảnnhiên tươi cười, nhìn qua rất nhu thuận đáng yêu, không phải là Âu Dương Noãn thì là ai?

“Muội muội, làm sao vậy?” Âu Dương Noãn kinh ngạc nói

Âu Dương Khả chỉ vào cái mũi bị băng bó của tiên cô đang rên rỉ đau đớn ởmột bên, nói: ”Tổ mẫu, người xem. Tỷ tỷ dung túng chó dữ làm loạn, hungdữ cắn cái mũi của tiên cô thành như vậy! Đại phu nói nếu không trị liệu tốt, sẽ để lại hậu quả!”

Âu Dương Trì cũng lạnh lùng nói: ”Noãnnhi, ngươi lần này thật sự là quá đáng rồi! Sao có thể làm tiên cô bịthương thành dạng này?”

“Phụ thân nói phải! Tước nhi ở chợ nhìnthấy một loại chó hiếm lạ, nói là muốn mang về để tổ mẫu chiêm ngưỡng,con sợ đệ ấy quấy rầy tổ mẫu nghỉ ngơi nên đã bảo đem đến Noãn các đểcon xem trước, vừa vặn lúc đó tiên cô đang làm việc nên không khéo đãlàm ngài ấy bị thương. Trong lòng con thực sự rất áy náy….” Âu DươngNoãn nói thập phần chân thành, tha thiết làm cho người khác vừa nhìnliền cảm thấy không đành lòng trách mắng.

“Ngươi…” Mặt Âu DươngKhả lập tức trắng bệch, rồi lại đỏ bừng, trong mắt toàn là phẫn nộ. Muốn mắng lại không biết mắng cái gì cho tốt. Chỉ có thể cố giữ vẻ mặt bìnhtĩnh không nói một lời.

Lý thị không kiên nhẫn nói: ”Tốt lắm! Tốt lắm! Các người đang trách Noãn nhi sao? Đem đến một đạo cô nói muốn lập đàn ở trong viện nó cũng liền thôi đi, Noãn nhi đã ngoan ngoãn để việncho các ngươi muốn làm gì thì làm rồi lại còn nói viện nó không sạch sẽnày nọ. Cuối cùng còn đi tra xét, cái gì cũng xét không ra lại chọc tứccon chó để nó cắn cho. Các ngươi còn không biết xấu hổ đi trách cứ nó!Cũng không ngẫm lại xem, nếu như việc này truyền ra ngoài thì sẽ bịngười ta chê cười nhà chúng ta ra sao! Đúng là không biết chừng mực!”

Âu Dương Trì ngẩn người, vốn là muốn trút giận nhưng nhìn đến vẻ mặt tứcgiận của Lý thị cùng hai mắt hiện rõ sự ủy khuất của trưởng nữ, nhấtthời không biết nói gì cho phải, đành oán giận nói: ”Đều do súc sinh kia gây họa, sáng mai lập tức đem nó đi giết!”

Âu Dương Noãn thở dài nói: ”Phụ thân, con chó kia dù sao cũng chỉ là đồ súc sinh, người nào,việc gì nó cũng đều không rõ. Mẫu thân nay đã mang thai nhưng lại đangsinh bệnh, lúc này không thích hợp sát sinh. Phụ thân tạm tha cho nóđi!”

Âu Dương Trì cau màu, ngẫm lại cũng thấy là điềm xấu nên vẫy tay nói: ”Quên đi!”

Âu Dương Khả vẫn chưa vừa ý, phẫn hận không thôi, hình nhân tìm không thấy căn bản không thể vu hãm cho Âu Dương Noãn được nữa, nếu truy cứu thêmcũng không còn ý nghĩa gì nên nói: ”Tổ mẫu, tiên cô có chuyện muốn nóivới người!”

Tiên cô bụm mặt đi tới, một mùi máu tươi tanh nồngxộc vào mũi. Lý thị nhìn thấy bộ dáng chật vật của bà ta, nửa điểm tiênphong đạo cốt cũng không có, bất giác chán ghét thêm ba phần, nhíu màynói: ”Tiên cô có gì muốn nói?”

Tiên cô oán giận liếc mắt nhìn ÂuDương Noãn một cái rồi nói: ”Lão thái thái, ta có câu này không biết cónên nói hay không, nhưng nếu ngài đã mời ta đến đây, ta liền phải nóicho hết lời mới phải đạo. Vị đại tiểu thư này, ngày sinh tháng đẻ lạikhắc với đứa nhỏ trong bụng phu nhân…”

“Ngươi nói cái gì?” Không cần nói đến Lý thị, ngay cả Âu Dương Trì cũng ngây ngẩn cả người. Âu Dương Khả lại lộ ra nụ cười lạnh.

“Lão thái thái, Huệ An thái sư của Trữ quốc am cầu kiến!”

Lý thị lập tức đứng lên, thần sắc luôn luôn trấn định rốt cuộc cũng khônggiữ được nữa, thanh âm hưng phấn run run: ”Cái gì? Huệ An thái sư? Maumời ngài vào!”

Trữ quốc am là nơi Thái hậu từng trú ẩn thanhtịnh, là nơi chính Thánh Thượng tự mình ban danh, trụ trì kế nhiệm luônđược lựa chọn kỹ càng trong muôn ngàn nhân tuyển. Huệ An thái sư này làngười trụ trì lâu nhất, cách giảng kinh phổ độ chúng sinh đức cao vọngtrọng. Ngày thường Lý thị đi kính hương muốn gặp mặt còn phải xếp hàngmà cũng chưa chắc là đã được gặp, hôm nay tự nhiên lại tự mình đến nhà.Quả thực là gặp được đại vận!

Không bao lâu, chợt nghe âm thanhgõ mõ lúc ẩn lúc hiện, nghe được người nọ niệm câu ‘Bồ Tát từ bi, giảioan giải kết!’. Sau đó thấy một người nhẹ nhàng vén rèm đi vào. Trongnhất thời ánh mắt mọi người đều hướng ra cửa liền nhìn thấy một ngườichưa tới năm mươi tuổi, tướng mạo bình thường, ánh mắt trời sinh có mộtloại thương xót từ ái, hoảng hốt nhìn lại thì giống như sen trắng nở rộ, làm người khác không tự chủ được mà nghiêm cẩn kính trọng.

Lýthị nhìn, quả nhiên là Huệ An sư thái, cười đến nỗi mặt mày đều khôngnhìn thấy, tự mình đi ra tiếp đón: ”Sư thái sao lại đại giá quang lâmđến đây?”

“A di đà phật, bần ni ngẫu nhiên đi qua nơi này, chỉcảm thấy trong không khí có hơi thở bất thường, giống như dự báo trướcsắp có chuyện xảy ra, liền bước vào quấy rầy gia chủ!”

“Sư tháinói phải. Đúng là sát khí của đại tiểu thư đụng vào đứa nhỏ trong bụngphu nhân. Nên mới có hiện tượng dị thường này!” Tiên cô vội vàng nói,khiến cho cái mũi bị một trận đau nhức, vội vàng ôm lấy sợ gió đánh vào.

“Tiên cô, ngươi bớt nói lại đi!” Lý thị lạnh lùng nhìn bà ta một cái. Chỉ cảm thấy thật chướng mắt, ”Không biết sự khác thường trong lời sư thái rốtcuộc là vì sao?”

“Trước hết khoan nói vội, nếu bần ni đã đến đây, âu cũng là duyên phận, ta sẽ vì quý phủ phê một đám mệnh đi!” Huệ An sư thái sau khi ngồi xuống, suy nghĩ một lát rồi chậm rãi nói.

Lýthị nhộn nhạo vui mừng. Qúy tộc kinh đô này có nhà nào mà không mong mời được Huệ An sư thái phê mệnh nhưng ngài vẫn luôn ít đáp ứng, hôm naylại tự mình tới cửa chẳng phải là việc đại vui sao! Ngay cả Âu Dương Trì luôn luôn bài xích chuyện quỷ thần nghe được cũng nổi lên năm phần vuimừng. Có thể được Huệ An sư thái phê mệnh, nói ra bên ngoài cũng là mộtchuyện cực kỳ vinh hạnh! Chỉ có Âu Dương Khả là nhíu mày, thầm nghĩ lãoni cô này đúng là nhiều chuyện, sớm không đến trễ không đến, lại cố tình đến đúng thời khắc mấu chốt, cũng đánh gãy luôn lời nói của tiên cô.

Huệ An sư thái thứ tự xem qua ngày sinh tháng đẻ của Lý thị, Âu Dương Trì.Lại đối chiếu với tướng mệnh. Liền thừa nhận, nói Lý thị phú quý songtoàn, phúc lộc không thiếu, nói hay đến nỗi hai người liên tục gật đầu,mặt mày hớn hở.

Lại nhìn đến Âu Dương Noãn, cũng không rời điliền mà nhìn chằm chằm nàng hồi lâu, cuối cùng nói: ”Số mệnh ngài cực kỳ cao quý! Bần ni quả thật không dám tính!”

Lý thị cùng Âu DươngTrì liếc mắt nhìn nhau một cái, cảm thấy thập phần kỳ quái, tướng mệnhcủa bọn họ đều có thể xem, vì sao của Âu Dương Noãn lại không xem được?Nhưng Huệ An sư thái cũng không có ý giải thích, chỉ cười cười mà khôngnói. Âu Dương Noãn cũng không thèm để ý đến số mệnh của mình, vẻ mặt hết sức bình tĩnh nhìn Huệ An sư thái mỉm cười nói: ”Sư thái, mẫu thân tasinh bệnh, không biết ngải có thể vì người cũng phê một lời, xem đến rốt cục là bị cái gì quấy phá!”

Huệ An sư thái gật đầu nói: ”Được!”

Âu Dương Trì vừa nghe lập tức đem ngày sinh tháng đẻ của Lâm thị viết rarồi cung kính đưa qua nói: ”Phu nhân ta mang thai đã hơn một tháng, từhôm qua nàng nói cả người bắt đầu đau nhức không thể chịu được. Mong sưthái nhìn xem là do duyên cớ vì sao?”

Huệ An sư thái cúi đầu nhìn, gật gật đầu rồi hỏi: ”Không biết phu nhân thụ thai từ khi nào?”

Âu Dương Trì có chút xấu hổ. Lý thị lạnh lùng nhìn hắn một cái, hắn liềnlập tức cười ngại ngùng trả lời ngày sinh hoạt vợ chồng của hai người.

Huệ An sư thái cúi đầu bấm tay tính toán, một lúc thì sắc mặt liền ngưng trọng, nhíu mày nói: ”Đây là chính xác?”

Âu Dương Trì gật đầu nói: ”Đúng vậy!”

Huệ An sư thái đột nhiên thở dài một tiếng, không nói một lời liền hướng ra cửa bước đi. Lý thị kinh hoảng liền ngăn lại: ”Sư thái làm sao vậy? Làdo chúng ta đã mạo phạm đến ngài sao?”

Huệ An sư thái lắc đầu nói: ”Chuyện này thực sự là không thể nói, thứ lỗi vì bần ni đã quấy rầy!” Nói xong liền muốn cáo từ

Trong lòng Lý thị lại càng nghi hoặc, một bên ngăn người lại, một bên khẩnthiết cầu xin: ”Sư thái, mong ngài hãy nói ra suy nghĩ của mình, mongngài nói thật chi tiết cho chúng tôi được biết!”

Âu Dương Noãnkhẽ mỉm cười, nói: ”Huệ An sư thái, ngài vừa rồi cũng có nói, ngài đingang nhà ta cũng là hữu duyên, tổ mẫu cũng thật tâm kính trọng ngài,ngài có điều gì lại cứ nói một nửa thì về sau tổ mẫu sao có thể yên tâm? Ngài từ bi, có cái gì xin cứ nói!”

Vẻ mặt của Âu Dương Trì cũng kỳ quái, vội vàng thành khẩn nói: ”Sư thái, có chuyện gì ngài cứ nói thẳng!”

Huệ An sư thái nhíu mày, trầm mặc nửa ngày không nói, cuối cùng thở dài một tiếng nói: ”Một khi đã như vậy, bần ni mạn phép được nói thẳng. Trongbụng phu nhân của quý phủ, cùng nguyệt âm nhật âm khí âm phong âm màđến, chính là mệnh cách Thiên sát cô tinh, chính là cái gọi là cô loanquả túc tinh. Tiến giác vì cô, lui giác vì quả. Thí chủ, đây quả thật là điềm chẳng lành!”

“Thiên sát cô tinh? Đây là ý gì?” Sắc mặt Lýthị đại biến, giữ chặt lấy tay áo Huệ An sư thái nói: ”Sư thái, ngài hãy nói rõ ràng một chút!”

Huệ An sư thái thở dài nói: ”Ban đầu bầnni nhìn thấy quý phủ được bao quanh một tầng hắc khí, trong lòng có nghi hoặc, cố ý tiến vào phê mệnh cách cho các vị, phát hiện tất cả mọingười đều không có gì khác biệt. Thế nên ta có tình hỏi Thị lang đạinhân ngày thụ thai của phu nhân, lại kết hợp với việc thân thể phu nhânkhông khỏe cùng với tầng hắc khí kia rồi mới dám kết luận. Đứa nhỏ trong bụng phu nhân quý phủ có mệnh cách Thiên sát cô tinh, loại mệnh cáchnày hình phạt chính khắc. Nay cả người phu nhân đều đau nhức không chịunổi chính là do sát khí của nó. Nhưng cái này cũng chỉ mới là bắt đầu mà thôi, Thiên sát cô tinh khắc phụ thân, mẫu thân, khắc huynh đệ tỷ muội, khắc cả thê tử của mình. Nói chính xác là khắc hết những người thân,lục thân vô duyên, chuyện hôn nhân khó khăn, số mệnh phải cô độc cảđời…Haizzz, chỉ sợ lão thái thái cùng Thị Lang đại nhân tuổi thọ sẽ vìđứa nhỏ này mà hoàn toàn đoạn tuyệt. Thí chủ cả đời ăn chay niệm phật,sao có thể gặp vận xui như vậy chứ?”

Lý thị vừa nghe, sắc mặtliền trắng bệch. Nghĩ đến giấc mơ kia của Âu Dương Tước cảm thấy khôngkhỏi hoảng sợ. Âu Dương Trì nói muốn đặt tên đứa nhỏ là Âu Dương Hạo,nghĩa là vân hồng thủy mênh mông. Hồng thủy kia chẳng phải là hóa thâncủa Âu Dương Hạo hay sao? Hồng thủy đánh sập phòng ốc, ép chết mình,chẳng phải chính là mệnh khắc thân nhân của đứa nhỏ này sao? Đây chínhlà ông trời đang cảnh báo mình! Trời ạ, tuy rằng Lâm thị hoài thai đứanhỏ không phải là điều bà muốn, nhưng dù sao cũng là cốt nhục Âu Dươnggia, bà cũng thực sự cao hứng, ai ngờ lại là sát tinh!

Âu DươngTrì vừa nghe, lập tức tiến lên trước vài bước, trên mặt toàn là thần sắc vội vàng, nôn nóng: ”Lời sư thái nói có chính xác không?”

Huệ An sư thái đen mặt lại, nói: ”Bần ni chỉ là vô tình đi qua nơi này, cùngngười trong gia đình chưa từng gặp gỡ. Sao lại dám hồ ngôn loạn ngữ? Nói cũng đã nói rồi, tin hay không là ở thí chủ!”

Âu Dương Khả vừanghe sắc mặt liền trắng bệch. Sao lại thiế này? Rõ ràng là mẫu thân cốtình giả bệnh để vu hãm cho Âu Dương Noãn, như thế nào qua miệng Huệ Ansư thái lại trở thành là do đệ đệ khắc mẫu thân? Cái đó và kết quả banđầu mà mẫu thân mong muốn hoàn toàn trái ngược!

Lý thị cùng ÂuDương Trì liếc nhìn nhau, trong lòng mỗi người đều tin đến tám phần. Huệ An sư thái cùng Âu Dương gia chưa từng lui tới, quả thật không có ý dogì để lừa gạt mọi người, đứa nhỏ kia…Thực sự là số mệnh khắc thân nhânsao?

“Sư thái không cần tức giận! Phụ thân cũng là sốt ruột. Vừarồi nghe sư thái nói, nếu mẫu thân mang thai đứa nhỏ này sẽ khắc chếtchính mình, không biết là có phương pháp hóa giải hay không?” Âu DươngNoãn sầu lo hỏi.

Huệ An sư thái thở dài, nói: ”Nữ thí chủ, đừngtrách bần ni thấy chết mà không cứu. Cổ ngữ nói, Thiên sát cô tinh làkhông thể tránh. Cô khắc lục thân tử phụ mẫu. Thiên ất quý nhân khó hiểu cứu. Chỉ có tu thân làm việc thiện mới giảm được một ít, vẫn là mongcác vị sau này làm nhiều việc thiện, cẩn thận một chút!”

Lý thị vừa nghe liền nóng nảy, gắt gao giữ chặt tay áo Huệ An sư thái, nói: ”Sư thái, nếu như đứa nhỏ này không còn thì sao?”

Âu Dương Khả nhất thời sợ hãi, nói: ”Tổ mẫu, sao người lại nói như vậy?”

“Không phải, không phải tiểu thiếu gia tương lai là Thiên sát cô tinh! Mà là…”

“Tiên cô có chuyện muốn nói sao?” Ánh mắt lạnh lùng của Âu Dương Noãn đảo qua tiên cô, mỉm cười: ”Tiên cô, ngài bị thương nặng như vậy, phải tĩnhdưỡng thật tốt, hơn nữa hôm nay trong nhà còn có việc, thật sự không thể tiếp đãi chu đáo. Ngày khác Noãn nhi nhất định mang trọng lễ đến tạtội!”

Tiên cô biết hôm nay Huệ An sư thái đến đây thì vai diễnnày coi như chấm dứt, chỉ sợ một phân tiền của Lâm thị cũng không lấyđược. Uy danh của Huệ An sư thái và mình chênh nhau một trời một vực,nếu ra mặt phản đối lời của sư thái bị truyền ra ngoài thì chắc chắn mọi người chỉ nghĩ mình là hạng người lừa đảo, sau này sẽ rất khó làm ăn.Đang ở thế tiến thoái lưỡng nan, lại nghe đến trọng lễ tạ tội, ngay cảcái mũi vì sao bị thương nặng cũng quên, cười làm lành nói: ”Phải, HuệAn sư thái nói phải, đạo hạnh của ta quá nhỏ bé, đã nhìn lầm quý khítrên người đại tiểu thư thành sát khí. Nói như vậy sát khí là đến từ đứa nhỏ trong bụng phu nhân mới đúng!”

“Ngươi lại nói bậy ta lập tức cắt đầu lưỡi của ngươi!” Âu Dương Khả dậm chân, hung tợn nói.

“Ba” một tiếng, Âu Dương Trì hung hăng đánh cho Âu Dương Khả một cái tát. Âu Dương Khả khiếp sợ ôm mặt, không rõ vì sao phụ thân lại đánh mình, lạinghe Âu Dương Trì lạnh lùng nói: ”Hỗn xược! Không được vô lễ với kháchnhân! Còn không mau cút ra ngoài cho ta!”

Âu Dương Noãn ánh mắtlạnh nhạt, nhưng lại vờ giật mình nói: ”Phụ thân, muội muội còn nhỏkhông hiểu chuyện. Người đừng nóng giận!”

Âu Dương Khả giận dữtrừng mắt nhìn Âu Dương Noãn một cái, da mặt dày không chịu đi. Nếu nhưđi rồi, lão thái thái kiên trì muốn bỏ đi đứa nhỏ trong bụng mẫu thânthì phải làm thế nào? Như vậy thì bọn họ biết trông cậy vào đâu? Mẫuthân cúi đầu nhiều năm như vậy, nghĩ rằng có con là có thể trở mình, bây giờ sao mọi chuyện lại thành ra thế này?

Tiên cô thấy thế đành ngượng ngùng nhận lễ rồi theo nha hoàn đi ra ngoài.

Lý thị cũng không hồ đồ, lời vừa thốt ra miệng liền hối hận. Biện pháp trừ bỏ đi đứa nhỏ này thì rất nhiều, cần gì phải hỏi Huệ An sư thái. Nếukhông cẩn thận để chuyện này truyền ra ngoài không phải Âu Dương gia sẽmất hết mặt mũi hay sao? Thấy nét mặt già nua của Lý thị thoáng hồng, Âu Dương Noãn liền đứng dậy đón lấy cánh tay Lý thị nói: ”Tổ mẫu, ngườiđừng nóng vội. Có chuyện gì thì từ từ nói. Sư thái cũng không phải người ngoài, tự nhiên sẽ có ý hay!”

Lời này vừa nói ra, Lý thị vội vàng gật đầu, nói: ”Đúng vậy, sư thái, cầu ngài hãy cho chúng tôi một biện pháp hóa giải!”

Huệ An sư thái nói: ”Sự việc cho tới bây giờ cũng chỉ có thể nghe theothiên mệnh. Từ hôm nay trở đi mong lão phu nhân mỗi ngày vì Âu Dương gia cầu phúc mà tụng kinh trăm lần. Đứa nhỏ sau khi ra đời thì mau chóngđưa lên chùa miếu, vì hắn mà tìm một cao sư đạo pháp để từ đó về sauxuât gia quy y cửa phật. Thứ nhất sẽ không liên lụy đến người nhà, thứhai là vì bản thân mà tích phúc, lấy kiếp này cầu cho kiếp sau!”

“Không được!” Âu Dương Khả cơ hồ như nhảy dựng lên, đệ đệ này là lợi thế lớnnhất mà bọn họ có được để đấu với Âu Dương Noãn. Làm sao có thể vừa sinh ra đã phải đem lên chùa, nàng ta bất chấp tất cả lao lên níu lấy cánhtay Âu Dương Trì, vội vàng nói: ”Phụ thân, đệ đệ trong bụng mẫu thân làcốt nhục của người. Người làm sao có thể tin tưởng lão ni cô này hồ ngôn loạn ngữ chứ?”

“Nghiệt súc! Còn không mau quỳ xuống!” Trong lòng Lý thị tức giận đến cực điểm. Lâm thị này trăm phương nghìn kế mưu hạitrưởng tôn của mình, bây giờ còn chưa từ bỏ ý định, cư nhiên còn muốnsinh ra cái thiên sát cô tinh này, đây là cố ý muốn Âu Dương gia đoạn tử tuyệt tôn đây mà! Sinh hạ nữ nhi cũng không biết dạy bảo, dám ở Thọ anđường này cãi lộn, thật sự là không còn ra thể thống gì nữa!


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.