Chiếc BMW đen bóng dừng lại trước cổng biệt thự Sở gia..
Sở Diệu Linh mở cửa bước xuống, không quên vẫy tay chào tạm biệt anh, sau đó mới đi vào nhà..
_Về biệt thự Thanh Uyển..!
Hàn Hạo Dương nhìn cô đi vào nhà, anh mới yên tâm căn dặn tài xế, lái xe về biệt thự riêng của mình.
Sở Diệu Linh về đến nhà trời cũng đã hơn mười giờ khuya, lúc này mọi người đều đã về phòng nghỉ ngơi..
Cô đi nhẹ nhàng về phòng của mình, đi đến tủ quần áo lấy đồ, rồi đi vào phòng tắm lại lần nữa, sau đó thay ra một bộ đồ ngủ hình chú vịt màu vàng, trong cô vô cùng đáng yêu…
Ngắm nhìn bộ đồ mà anh chuẩn bị cho mình một lúc, lại nhớ đến chuyện lúc chiều trên xe với anh, khiến mặt cô bất giác đỏ bừng mà xấu hổ..
Nhìn khuôn mặt đỏ bừng trong gương, cô mĩm cười hạnh phúc..
Sau một lúc như thức tĩnh, cô vội lấy tay hắt nước vào mặt mình để không phải nghĩ đến anh nữa.
Dù sao thì ngày mai cô cũng sẽ đến thành B, sau này sẽ không gặp lại anh nữa..
Cô cũng không muốn mình vướng vào mớ rắc rối này, vậy thì chỉ cần tránh xa Hàn Hạo Dương thì rắc rối ấy sẽ không tìm đến cô nữa..
Cô chỉ muốn sống cho bản thân thật tốt, hiện tại cô là người có bối cảnh gia thế tốt, xinh đẹp lại giàu có, chẳng phải rất tốt sao..
Sở Diệu Linh nghĩ rồi ánh mắt chợt sáng rực lên, vui vẻ sắp xếp quần áo, mọi thứ cần dùng hằng ngày của mình cho vào vali..
Bên ngoài vang lên tiếng rõ cửa, cô kéo vali để gọn vào một góc, bước ra mở cửa phòng mình..
_Anh..!
Sở Quân Hạo khi nghe mẹ mình nói cô em gái bảo bối này sẽ đến thành phố S làm việc một thời gian mà bất ngờ..
Vừa về đến nhà nhìn thấy phòng cô vẫn còn sáng đèn, biết cô vẫn còn thức nên qua gõ cửa phòng cô để nói chuyện..
Từ lúc anh tiếp quản tập đoàn, phụ giúp ba Sở quản lý đến nay, rất ít có thời gian nói chuyện riêng với đứa em gái này của mình..
_Anh nghe mẹ nói em muốn đến thành phố B làm việc..??
_Dạ, em đã xin phép mẹ, ngày mai em sẽ đi đến đó..!
_Nói thật đi tại sao..lại muốn đến đó..??
Cô nghe anh hỏi mà hơi chột dạ một chút, nhưng vẫn giả vờ, giọng làm nũng nói với anh..
_Không có tại sao gì hết, chỉ là em muốn đến đó làm việc để chứng minh năng lực của mình..!
Em sẽ khiến mọi người phải tự hào về em, em muốn tự gầy dựng cơ ngơi cho riền mình..!
Sở Quân Hạo biết rõ là cô muốn trốn tránh Hàn Hạo Dương, sau khi cô tỉnh lại thay đổi rất nhiều, khiến anh cũng rất bất ngờ..
Anh cũng rất vui khi cô thay đổi như vậy, vả lại anh cũng không muốn cô cứ hết lần này đến lần khác mà tổn thương..
Nếu như cô có thể buông bỏ, anh sẽ rất vui cho cô, cô xinh đẹp lại dễ thương như này đâu có thiếu người theo sau xách giày cho cô, cần gì phải cứ cấm đầu vào chuyện tình yêu không lối thoát này ..
_Hửm..được được anh sẽ không ngăn cản em đâu, đừng cứ suốt ngày làm nũng với anh như vậy, chỉ cần em thấy vui là được..!!
Có khó khăn gì phải nói cho anh biết, anh sẽ giúp em..!!
_Cảm ơn anh, anh là tốt nhất..!
_Đúng là con nít mà, suốt ngày chỉ biết nịnh..!
Sở Diệu Linh vui mừng ôm lấy cánh tay anh trai mình mà líu lo, nhưng Sở Quân Hào lại xem cô như đứa con nít mà xoa đầu cưng chìu..
Cô bĩu môi nhìn anh không phục. Cả hai trò vui vẻ trò chuyện một lúc Sở Quân Hạo cũng về phòng..
*****************
_Tập đoàn Hàn thị..
Trác Viển bên ngoài gõ cửa bước vào cúi đầu lên tiếng..
_Boss đã điều tra được, người ám sát ngài hôm qua là người bang Hắc Hổ..!
Nghe đến bang Hắc Hổ Hàn Hạo Dương lập tức nhíu mày, chỉ mới thành lập cách đây không lâu, dù không được lớn mạnh bằng Thiên Long của anh nhưng cũng không phải nhỏ, vậy mà lại dám cho người ám sát anh..
_Đây là muốn gây chiến với chúng ta mà..!!
Cố Minh đang ngồi trên ghế sopha, tức giận đứng dậy mà lên tiếng.
_Boss ngài định xử lý chuyện này thế nào…!!!
Trác Viễn lên tiếng..
_Chưa tới lúc cứ để bọn chúng chơi đã đi..!!
Hàn Hạo Dương nhếch môi nói bằng giọng đầy thú vị..
_ Vâng boss, vậy tôi xin phép ra ngoài làm việcp..!
Trác Viễn nói xong lui ra, sau đó Cố Minh có việc cũng ra về..
———‘——–‘–
Ngày hôm sau..
Sở Diệu Linh thức dậy từ sớm, để vali vào cốp xe, sau đó một mình lái xe đến thành phố B..
Suốt dọc đường đi, cô mãi mê ngắm nhìn phong cảnh dọc hai bên đường tuyệt đẹp..
Chiếc xe rất nhanh đã đến biệt thự, căn biệt thự không quá to nhưng mọi thứ rất đầy đủ..
Mẹ Sở đã cho người dọn dẹp, cải tạo lại khu vườn trồng lại toàn bộ bằng hoa hướng dương loài hoa mà cô yêu thích..
Cô không thích nhiều người nên chỉ thuê giúp việc làm thời gian, chủ yếu là dọn dẹp và chăm sóc vườn hoa hướng dương trong vườn..
Sau khi mọi thứ sắp xếp quần áo xong xuôi, cô gọi về báo bình an với mọi người..
Lúc này ngoài trời cũng đã tối, cô lái xe tới một nhà hàng nổi tiếng ở trung tâm để dùng bữa tối..
______________________
_Tập đoàn Hàn thị
Phòng làm việc Hàn Hạo Dương, Trác Viễn gấp gáp báo cáo với anh..
_Lão đại lô hàng vũ khí chúng ta xuất sang Anh đã bị cướp rồi..!!!
_Các người làm việc kiểu gì vậy..??
Anh hơi tức giận nói.
_Lão đại, cậu yên tâm chúng tôi nhất định sẽ tìm ra lô hàng này..!
Cố Minh nói.
_Đã xác định ai làm chưa..??
Hàn Hạo Dương lên tiếng hỏi??
_Vẫn chưa..thưa lão đại!!!
Trác Viễn ngập ngừng lo sợ anh trách phạt lên tiếng..
Lúc này anh chỉ khẽ nhếch môi cười lạnh, nụ cười của sự chết chốc mà lên tiếng..!!
_Bọn chúng bắt đầu hành động rồi..!
_Ý cậu là trong bang có nội gián sao..!!
Cố Minh xâu chuổi lại mọi việc, cũng như hiểu ra lên tiếng hỏi!!
_Cậu nghĩ sao..!
Hàn Hạo Dương lạnh lùng nói..
_Dạ..lão đại tôi sẽ điều tra ngay..!!
Trác Viễn như hiểu ý trong câu nói của anh, nói rồi quay đi..
——-‘———–‘—–
Tại bang Thiên Long
Hàn Hạo Dương đang xử lý tên nội gián, không khí vô cùng kì dị, phòng giam âm u, xung quanh toàn là dụng cụ để tra tấn những kẻ phản bội trong bang.
Hàn Hạo Dương ngồi vắt chéo chân trên ghế, đôi mắt lạnh, nhìn người đang ông trước mặt, hai tay bị trói treo lên, cả người không chổ nào lành lặn..
_Xin ngài hãy tha cho tôi!!
Tên đàn ông yếu ớt nói..
_Nói ai là người chủ mưu đứng phía sau..!!
Nói xong anh phắt nhẹ tay một cái ..
Bên cạnh Trác Viễn cầm roi da, thấy anh phắt tay, như hiểu ý hắn quắt mạnh vào da thịt người đàn ông đó..
_Là..bang..Hắc..Hổ..lần trước ngài bị ám sát cũng là bọn họ ra tay..!!
Tên đàn ông yếu ớt nói..
Lại là Hắc Hổ lần trước ám sát anh, lần này lại cướp hàng còn cài người làm nội gián thật đáng chết mà..
_Chuyện đo các người nhanh chóng giải quyết đi..!!
Hàn Hạo Dương nói xong anh thì rời đi..