Trọng Sinh Chi Thiên Đạo Thù Tình

Chương 45: Kế Hoạch



Cái Thi Quỷ môn đệ tử bị Lương Hạo một chưởng trọng thương kia giờ khắc này chính là nằm trêи đất thống khổ cuộn thành một đoàn, thời điểm khi hắn nhìn thấy Trương sư huynh của chính mình không quay đầu lại mà đào tẩu, Lý sư huynh bị Lương Cẩm một cước giẫm trêи đất, nhưng ngay cả phản kháng đều không làm được, hắn không thể không thừa nhận, tính mạng của chính mình, đã hoàn toàn bị khống chế trong tay bởi mấy cái Lăng Vân Tông đệ tử trước mắt này.
Tại con ngươi đầy rẫy hoảng sợ của hắn, phản chiếu bóng người của Lương Cẩm, mặt nàng không hề có cảm xúc lạnh lùng đến cực điểm, ánh mắt thanh thanh thản thản rơi vào trêи mặt của hắn.
“Giải dược đâu?”
Thanh âm lạnh lùng của Lương Cẩm vang lên, giống như một thanh búa tạ gõ vào trong lòng hắn, hắn hoảng sợ ngơ ngơ ngác ngác lắc lắc đầu, theo bản năng mà chống cự trả lời, hắn không thể nào tưởng tượng được hậu quả bán đứng tông môn, cũng không cách nào đối mặt tông môn lửa giận.
Hắn tựa hồ đối với tình cảnh trước mắt chính mình còn không hiểu rõ rồi, vẫn cứ nỗ lực phản kháng.
Lương Cẩm rút trường kiếm ra, một chiêu kiếm xuyên thấu mu bàn tay của hắn, đem tay của hắn đóng ở trêи mặt đất.
“Grư a a a a! !”
Tên Thi Quỷ môn đệ tử này phát sinh tiếng kêu thảm thiết kinh thiên động địa, hắn chưa từng nghĩ Lương Cẩm nói động thủ liền động thủ, hơn nữa cực kỳ quả quyết tàn nhẫn.

Hắn rụt rụt cánh tay bởi vì đau đớn mà kịch liệt co giật, mặt của hắn cũng bởi vì vậy mà tê tâm liệt phế đau thấu đến xương cũng bị bóp méo
“Giải dược đâu?”
Câu hỏi lặp lại y chang, ngữ điệu cũng tương tự, nhưng lần này, lại giống như chuông tang ngày đông, một tiếng một tiếng vang vọng ở trong lòng tên Thi Quỷ môn đệ tử này!
Hắn muốn phản kháng, thế nhưng hắn bị Lương Cẩm phong bế huyệt đạo, hơn nữa bị Lương Hạo trọng thương, dù cho hắn hiện đang có suy nghĩ lấy cái chết liều mạng, thì kết quả của nó, cũng sẽ không thể là lưỡng bại câu thương, mà là lấy trứng chọi đá.
Lương Hạo đem dây thừng quấn trêи người năm cái thiếu niên kia mở ra, đột nhiên nghe phía sau có tiếng kêu thảm thiết, hắn vội vã quay đầu lại, liền thấy Lương Cẩm một tay cầm kiếm, mũi kiếm xuyên thấu bàn tay của cái Thi Quỷ môn kia, máu tươi nhuộm dần bùn đất, một mảnh đỏ bừng.
Hắn trong lòng có chút do dự, muốn lên tiếng ngăn cản, hắn cảm thấy thủ đoạn của Lương Cẩm quá mức tàn nhẫn, không phải một đệ tử chính đạo nên làm.

Nhưng hắn lại nghĩ đến năm cái thiếu niên bình thường ở bên cạnh, do dự cùng thở dài trong lòng bị hắn miễn cưỡng ngăn chặn, nếu như Thi Quỷ môn tông môn bất lương vô đức như vậy, không xứng để người ta lấy quân tử chi đạo đối xử.
Tần Phong ngây ngốc đứng phía sau Lương Cẩm, run rẩy rùng mình một cái, hắn trước đây tuy rằng đã từng nghe nói qua Lương Cẩm tàn nhẫn, thời điểm nàng hai lần bẻ gãy cánh tay Vương Mạc, một chưởng phế bỏ Thi Quỷ môn Lục Diệp có thể nhìn ra, nhưng đây là lần thứ nhất hắn tận mắt nhìn thấy Lương Cẩm động thủ, nàng dĩ nhiên một chiêu kiếm hạ xuống, con mắt cũng không hề nháy một cái.
Nữ hài tử bình thường, nơi nào có thể bình tĩnh như nàng đây?
Nhưng nếu Lương Cẩm là nữ hài nhi bình thường, e rằng, cũng không có cách nào khiến hắn động tâm.
Dưới cái nhìn chăm chăm từ ánh mắt bình tĩnh lãnh đạm của Lương Cẩm, cái Thi Quỷ môn đệ tử kia rốt cục thất bại buông bỏ, hắn nằm trêи mặt đất, lệ rơi đầy mặt nói thật:
“Thuốc giải.

.

.

Thuốc giải ở trêи người Trương sư huynh.”
Lương Hạo cùng Tần Phong hai người lúc này thay đổi sắc mặt, nếu như thuốc giải là ở trêи người cái Trương sư huynh đào tẩu kia, bọn họ muốn cứu mấy cái thiếu niên Dụ Thủy trấn, chính là còn phải trước tiên bắt cho được cái Trương sư huynh kia?
So với hai người bọn họ, Lương Cẩm sắc mặt không có bất kỳ biến hóa nào, đối với kết quả này, nàng sớm đã có dự liệu.

Cái Trương sư huynh kia thực lực là Trúc Cơ tầng bốn đỉnh cao, rõ ràng chứng minh hắn là người đứng đầu, đồ vật ở trêи người hắn cũng không kỳ quái.
Mà sự việc nàng muốn biết cũng không chỉ là tăm tích của một cái thuốc giải, nàng đem trường kiếm rút về, sau khi Thi Quỷ môn đệ tử kia gào lên một tiếng đau đớn, liền đem mũi kiếm gác ở trêи cổ họng của hắn, ngữ khí bằng phẳng:
“Thi Quỷ môn giao nhiệm vụ cho các ngươi là cái gì?”
Cái Thi Quỷ môn đệ tử kia cả người run lên, nhưng Lương Cẩm tàn nhẫn hắn đã từng trải qua, nếu như hắn không trả lời, hoặc là trả lời hơi chậm trễ một chút, chuôi kiếm hàn khí bức người này liền lập tức muốn tính mạng của hắn.

Hắn không dám có chút do dự nào, tuy rằng biết rõ lời nói ra sẽ kϊƈɦ thích sự phẫn nộ của người trước mắt càng thêm sâu hơn, nhưng hắn lại không thể không nói:
“Tông môn để cho chúng ta.

.

.

Để cho chúng ta đến dưới chân núi Lăng Vân Tông giả danh Lăng Vân Tông tuyển thu đệ tử, cũng đem toàn bộ thiếu nam thiếu nữ vừa đủ độ tuổi ở phụ cận thành trấn thôn trang mang đi, cái nào không có tuệ căn không cách nào tu tiên, toàn bộ giết bỏ, nhưng có một chút tuệ căn, liền trục xuất đến tông môn, nữ tử thì bồi dưỡng trở thành lô đỉnh (1), nam tử.

.

.

Nam tử thì luyện thành Dược Nhân (2).”

“CÁI GÌ! !”
Lương Hạo cùng Tần Phong sắc mặt biến đổi đột ngột, Lương Hạo có chút thất thố sải bước đi tới trước mặt Thi Quỷ môn đệ tử bên này, một tay tóm lấy cổ áo của hắn, mặt xanh mét trừng mắt nhìn hắn, nghiến răng nghiến lợi chất vấn:
“Ngươi lời lúc nãy nói, toàn bộ đều là sự thật?”
Cái Thi Quỷ môn đệ tử kia hàm răng run lên, không dám nhìn thẳng hai mắt của Lương Hạo, khúm núm đáp một tiếng:
“Phải.”
Được câu trả lời khẳng định chắc chắn, Lương Hạo hai mắt đỏ chót, trong lòng bùng lên một cơn lửa giận mãnh liệt, khiến hắn không kìm lòng được run rẩy cả người, đợi đến thời điểm lửa giận đã ngút trời, cũng không còn cách nào ức chế, hắn cực kỳ phẫn nộ rít gào một tiếng, một chưởng đánh ra, ở giữa mi tâm của Thi Quỷ môn đệ tử kia, chỉ thấy hắn cả người đột nhiên run rẩy, mà phía sau não đã bể nát văng ra khỏi sọ, càng không hề phát ra một tiếng động.
((1+2) đọc xong chương thì lăn xuống để xem giải thích phía cuối chương, Trans giải thích có chút dài dòng, nhưng sẽ rất cụ thể lý do tại sao Tần Phòng cùng Lương Hạo sắc mặt biết đổi, chưa kể đến Lương Hạo từ một sư huynh “trai tơ” bị phẫn nộ chiếm mất lý trí mà đập văng não em kia nha :333)
Lương Cẩm nhìn Lương Hạo đang trong tình trạng phẫn nộ đến cực điểm, chậm rãi nói:
“Có người, liền ưa thích dùng quyền thế cùng sức mạnh của mình đi thao túng người so với mình nhỏ yếu hơn, không có đủ thực lực, liền không có tư cách đi thay đổi, thậm chí, liền ngay cả tư cách hành hiệp trượng nghĩa cũng không có.”
Nàng cũng không nhằm vào Lương Hạo, nhưng thời điểm vừa nãy một chiêu kiếm của nàng đâm thủng lòng bàn tay của Thi Quỷ môn đệ tử này, biểu hiện không đành lòng của Lương Hạo cũng không tránh được hai mắt của nàng, mặc dù hắn không có mở miệng, nhưng nàng biết, hắn vẫn không có thật sự hiểu được, đạo lý “lòng người hiểm ác”.
Lương Hạo ngơ ngát đứng thẳng như khúc gỗ, thẳng đến lúc này, hắn mới hơi hơi tỉnh táo lại, mà cái Thi Quỷ môn đệ tử kia, chính là chết ở trong tay hắn.
Đây là lần thứ nhất hắn tự mình động thủ giết người.
Lương Cẩm âm thanh đúng lúc vang lên, khiến trong lòng hắn ngũ vị tạp trần, hắn muốn phản bác Lương Cẩm, nhưng lại không tìm được lý do để biện bạch.
Tần Phong đã hoàn toàn dại ra, nhưng tình trạng của hắn so với Lương Hạo cũng là khá hơn không ít, chí ít ở một loại mức độ nào đó, cái nhìn của hắn cùng Lương Cẩm chính là nhất trí, đối với kẻ địch, không thể nương tay.
Thi Quỷ môn Lý sư huynh mới vừa vặn mới đem đầu của chính mình từ trong bùn đất □□*, kiếm trong tay Lương Cẩm liền gác ở trêи cổ của hắn, mà nàng thanh âm lạnh lùng, cũng đồng thời vang lên:
(*Trans đoán từ: ngoi lên, ngốc lên)
“Các ngươi ở bên trong Chu Hợp trấn, có bao nhiêu người? Thực lực ra sao?”
Hắn không dám có bất kỳ giấu giếm gì, lập tức trả lời:
“Có hai người, một người tên là Lâm Bình, Trúc Cơ tầng bốn đỉnh cao, một người là Chu Trì, Trúc Cơ tầng năm.”
Lương Cẩm ánh mắt hơi lấp loé, sau đó lại hỏi:
“Các ngươi đến phụ cận thành trấn thôn trang bắt được người đều sẽ đưa tới đây?”
Thi Quỷ môn Lý sư huynh này gật gật đầu:
“Dụ Thủy trấn, Nguyên Hòa trấn, Kỳ Phong trấn, Đông Dương trấn, còn có toàn bộ thôn trang trong chu vi bốn trấn này, chúng ta đưa người tới chỗ này đại thể có hơn trăm tên, đều do hai vị sư huynh Lâm Bình cùng Chu Trì sắp xếp đưa về tông môn.”
Tần Phong kinh ngạc há to miệng, mặt đầy chấn động:
“Dĩ nhiên càng là nhiều người như vậy!”
“Trừ bọn ngươi ra, còn có bao nhiêu Thi Quỷ môn đệ tử tại bốn trấn này bắt người?”
Lương Cẩm sắc mặt không hề thay đổi, tiếp tục truy vấn, cái Thi Quỷ môn Lý sư huynh kia lắc lắc đầu:
“Không có, trong một tháng này, hết thảy thành trấn cùng thôn trang dưới chân núi Lăng Vân Tông cũng đã bị người của chúng ta quét sạch qua, đệ tử làm nhiệm vụ này cũng đều rút về Thi Quỷ môn, chúng ta lần này cùng hai vị sư huynh Lâm Bình Chu Trì sau khi hoàn thành nhiệm vụ, cũng sẽ lập tức trở lại.

.

.”
Hắn nói tới đây liền ngừng lại, bởi vì hắn hậu tri hậu giác phát hiện, chính mình có khả năng trở về không được.

Quả nhiên, Lương Cẩm sau khi hỏi xong sự việc mà mình muốn biết, không chút do dự, một chiêu kiếm xuyên thấu cổ họng của hắn.
Lương Hạo biểu hiện có chút hoảng hốt, đối với việc Lương Cẩm ra tay giết người đã mất tâm để xen vào nữa, bọn họ đem mấy tên thiếu niên đó mang vào Chu Hợp trấn, muốn tìm nhà trọ sạch sẽ ở lại, Lương Hạo dọc đường đi trầm mặc không nói, rơi vào trầm tư dài dòng buồn chán.
Lương Cẩm biết cái hố này cần phải tự chính hắn vượt qua, liền không có quấy rầy nói thêm, sau khi đến nhà trọ, hắn đem Lương Hạo cùng Tần Phong gọi vào một chỗ, hỏi:
“Kế tiếp nên làm gì?”
Tần Phong liếc mắt nhìn vẻ mặt hốt hoảng của Lương Hạo, trầm tư trong chốc lát, mới nói:
“Ta cảm thấy chúng ta nên lập tức tìm tới cái Trương sư huynh kia, trước tiên thay mấy thiếu niên này giải độc mới phải.”
Lương Cẩm nghe vậy, không nói tốt cũng không nói xấu, mà là nhìn về phía Lương Hạo:
“Lương sư huynh nghĩ như thế nào?”
Lương Hạo tinh thần bị một tiếng này của Lương Cẩm hô hoán kêu trở lại, con mắt hắn buông thỏng trầm mặc một lát, mở miệng:
“Trúc Cơ tầng năm đệ tử chúng ta đã không có cách nào ứng đối, ta cho rằng chúng ta nên lập tức thông báo tông môn, để tông môn phái người đến giải quyết chuyện này.

.

.”
Hắn đang trốn tránh, hắn vẫn không thể tiếp thu sự tình chính mình bởi vì phẫn nộ mà giết người.
Cũng không cách nào đối mặt Lương Cẩm biến việc giết người từ nặng thành nhẹ.
Lương Cẩm thẳng tắp nhìn Lương Hạo, hồi lâu sau, mới bùi ngùi thở dài:
“Lương sư huynh, ngươi thật khiến ta thất vọng.”
Cái thanh niên không muốn nàng sợ nổi khổ tu hành, không muốn bị vận mệnh trói buộc, hiện tại thật giống dưới đả kϊƈɦ của hôm nay, cũng không còn tồn tại nữa.
Lương Hạo thân thể chấn động, nhưng hắn vẫn cúi thấp đầu, cái gì cũng không nói.
“Hiện tại truyền tin tức cho tông môn, lại đợi đến khi tông môn phái người lại đây, chí ít mà nói cũng phải một hai ngày, mà trong khoảng thời gian này, đã đủ để Thi Quỷ môn Lâm Bình Chu Trì hai người từ Chu Hợp trấn đào tẩu, rút về Thi Quỷ môn, đến thời điểm tông môn trưởng lão đến rồi, người đi nhà trống, những thiếu nam thiếu nữ bị bắt tới đây, liền vĩnh viễn chôn thân tại Luyện Ngục, cũng không tiếp tục có khả năng được cứu trợ.”
Lương Cẩm âm thanh tuy rằng lạnh lùng, nhưng từng câu từng câu đều có lý.
“Lương sư huynh, tu vi của ngươi là Trúc Cơ tầng bốn, cùng cái Thi Quỷ môn đệ tử đào tẩu kia chính là sàn sàn với nhau, nếu như ra tay toàn lực, Luyện Khí tầng năm cũng có thể chiến đấu đến cùng, lại thêm có ta dùng Tuyết Mai Thất Kiếm từ bên cạnh phụ tá, thêm nữa là Tần sư huynh ở phía sau, hai người trêи Chu Hợp trấn kia, căn bản không đáng sợ.”
Tần Phong kinh ngạc với dũng khí của Lương Cẩm, không thể nói ra được lời phản bác nào, thậm chí, trong lòng hắn mơ hồ còn có chút nóng lòng muốn thử, dù cho hắn chỉ có tu vi Trúc Cơ sơ kỳ, nhưng hắn đối với việc sắp đánh nhau với hai kẻ địch Trúc Cơ trung kỳ mơ hồ không có chút nào cảm thấy sợ hãi, trong tiềm thức của hắn, dĩ nhiên đã tin tưởng, chỉ cần có Lương Cẩm, bọn họ có thể sáng tạo kỳ tích.
Huống chi, Lương Cẩm lời nói không phải không có lý, giờ khắc này hai cái Thi Quỷ môn đệ tử trêи Chu Hợp trấn cũng không biết tin tức của bọn họ đã bị bại lộ, thân phận sáng tối đều đã xoay chuyển, bọn họ chủ động xuất kϊƈɦ, nếu muốn bắt lấy đám bọn họ, cũng không phải không có khả năng.
Nhưng việc này đến tột cùng có thể thành hay không, vẫn phải xem Lương Hạo.
Nếu như Lương Hạo không thể đem tâm tình điều chỉnh xong, như vậy kế hoạch của Lương Cẩm, liền tuyệt đối không có khả năng thành công..


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.
Trọng Sinh Chi Thiên Đạo Thù Tình

Chương 45: Xuất kích



Dưới cái nhìn chăm chú của Lương Cẩm cùng Tần Phong, Lương Hạo đã trầm mặc hồi lâu, Lương Cẩm có thể từ hai con mắt của hắn thấy được nội tâm hắn giãy dụa cùng do dự, chuyện ngày hôm nay, lật đổ cái thế giới lúc trước của hắn, muốn hắn lập tức từ bên trong đã kϊƈɦ đi ra, thực sự có chút ép buộc người khác.

Thế nhưng, thế giới này bản thân liền tàn khốc như thế, cũng không đủ thời gian để cho hắn tiêu xài cùng trưởng thành, dù cho có thêm thống khổ, hắn cũng nhất định phải đi về phía trước.

Bằng không, hắn cũng sẽ bị quy tắc tàn khốc trong thế giới này đào thải.

Lương Cẩm không có mở miệng thúc giục, Tần Phong cũng chưa từng nhiều lời, loại trầm mặc cực kỳ yên tĩnh này giằng co nửa nén hương một hồi dài lâu, sau đó trong phòng vang lên một tiếng thở dài:

“Thi Quỷ môn khinh người quá đáng! Nếu như hai tông chỉ có thể tồn tại một, nên là Lăng Vân Tông ta vậy!”

Lương Hạo nói xong câu đó, cả người hắn khí thế đột nhiên biến đổi, khí tức cất cao, càng ở trong nháy mắt đột phá tới Trúc Cơ tầng năm!

Lương Cẩm hai mắt tinh quang lóe lên, mừng tít mắt, thở một hơi dài nhẹ nhõm, đồng thời hoan hô chúc mừng:

“Chúc mừng Lương sư huynh!”

Lương Hạo có thể bước qua cái mấu chốt này, chính là điểm quyết định, đồng thời thực lực lại tăng lên, đối với tình huống trước mắt mà nói, thật sự là tin tức tuyệt vời nhất. Tần Phong kinh ngạc trợn mắt lên, hắn lần thứ nhất nhìn thấy người sau khi tỉnh ngộ mở ra khúc mắc, càng giống như từ trong ra ngoài hoàn toàn biến thành một người khác như thế, Lương Hạo hơi thở dài lâu, đột phá không chỉ là tu vi của hắn, càng là tâm tình của hắn.

Lương Hạo vẫn chưa bởi vì đột nhiên đạt được đột phá cảm thấy mừng rỡ, hắn ngẩng đầu nhìn Lương Cẩm, nói:

“Lần này đa tạ sư muội giáo huấn, việc này không nên chậm trễ, chúng ta tức khắc xuất phát.”

Lương Cẩm gật đầu cười, bắt chuyện cùng Tần Phong, ba người rời đi nhà trọ, hướng về chổ ẩn thân của Thi Quỷ môn đệ tự trêи trấn tiến nhanh mà đến.

Chu Hợp trấn hướng Đông Nam trêи đường phố, một dược phô bình thường không có chuyện làm ăn gì, Y sư không ở trong quán, tiểu nhị trông coi khách điếm chính là đang kiểm kê dược liệu trong dược phô*.

(*dược phô: tiệm thuốc, hiệu thuốc)

Tất cả thoạt nhìn đều rất bình thường, nhưng mà chỉ trong chốc lát, tại cửa dược phô bỗng nhiên đi vào ba người trẻ tuổi, hai nam một nữ, khí vũ hiên ngang.

Cái tiểu nhị trông coi khách điếm kia xoay người lại thấy người tới, vội vàng tiến đến bắt chuyện:

“Ba vị tới đây là muốn mua dược hay là. . .”

Đột nhiên, hắn thấy rõ vân văn trêи ống tay áo của ba người, nhất thời trừng lớn hai mắt, sắc mặt đột biến, lúc này bứt ra lùi về sau!

Hắn muốn đi thông báo người ở hậu viện!

Ba người vào cửa, chính là nhóm của Lương Cẩm!

Hầu như ở thời điểm nhìn thấy tiểu nhị đằng kia lui về sau, Lương Cẩm liền lấy tốc độ cực kỳ quỷ mị xuất hiện ở trêи đường lui của hắn! Cái tiểu nhị trông điếm kia thấy Lương Cẩm tu vi bất quá chỉ mới vào Trúc Cơ, sắc mặt kinh hoàng liền thu lại, trở nên dữ tợn điên cuồng, nắm chưởng thành quyền, rít gào một tiếng:

“Muốn chết!”

Lương Cẩm sắc mặt băng hàn, rút ra trường kiếm, kiếm hoa một chém, chói lọi trăm bước!

Vốn tưởng rằng Lương Cẩm chỉ là một trái hồng tùy ý có thể bóp nát, ai ngờ kiếm này xuất ra càng là bén nhọn như vậy!

Cái tiểu nhị trông điếm kia xem ra chính là Thi Quỷ môn Lâm Bình, trêи mặt hắn thần sắc dữ tợn sau khi cảm nhận được Kiếm Khí tàn phá ác liệt trong kiếm chiêu của Lương Cẩm, đột nhiên cứng đờ, sau đó trong đôi mắt nháy mắt liền loé ra kinh hoàng, hắn không nghĩ tới Lương Cẩm dĩ nhiên có thể sử dụng kiếm chiêu uy lực như vậy! Hắn cũng là cái người lòng dạ ác độc, nhưng không có như cái Trương sư huynh cong đuôi bỏ chạy kia, mà là dựa vào chân khí hộ thể của chính mình, muốn mạnh mẽ chống đỡ kiếm của Lương Cẩm!

Quyền kiếm đụng vào nhau, càng bùng nổ ra tiếng kim loại đan xen vang lên, tiểu nhị trông điếm rêи lên một tiếng, trong lúc đó máu tươi tung toé, kiếm của Lương Cẩm ở trêи tay hắn vạch ra một đạo vết thương sâu tới xương!

Nhưng hắn dĩ nhiên thật sự dựa vào hộ thể ngạnh công mạnh mẽ đỡ lấy kiếm chiêu của Lương Cẩm! Trường kiếm Luyện Khí Hậu kỳ trong tay Lương Cẩm bên dưới đòn đánh, liền “rắc rắc” hai tiếng vỡ thành mấy đoạn!

Lương Hạo cùng Tần Phong tốc độ không kịp bằng Lương Cẩm, nhưng có nàng ngăn cản trong nháy mắt, hai người bọn họ cũng đuổi kịp tới, Lương Hạo chưởng phong từ phía sau kéo tới, Lâm Bình sắc mặt đặc biệt khó coi, hai mắt hắn đỏ lên, càng không quay đầu lại, mà là tiếp tục liều mạng hướng Lương Cẩm vọt tới!

Tu vi của hắn chỉ có Trúc Cơ tầng bốn, bên dưới tình huống bị thương một tay, tuyệt không phải đối thủ của Lương Hạo, vì vậy hắn phán đoán, chỉ có từ Lương Cẩm bên này mở đường, hắn mới có thể đào mạng!

Động tĩnh trong dược phô bên này nhất định đã kinh động đến Chu Trì sư huynh ở nội viện, chỉ cần hắn đánh gục Lương Cẩm, đến kịp trong chốc lát, hắn có thể cùng Chu Trì sư huynh hợp tác, đem Lăng Vân Tông đệ tử đột nhiên xông vào này toàn bộ bắt giữ!

Bởi vậy, bước chân hắn tăng lên, thậm chí lấy tốc độ nhanh hơn, đổi quyền tấn công về phía Lương Cẩm! Cú đấm này hắn dụng hết toàn lực, tuyệt đối phải đem Lương Cẩm một đòn mất mạng!

Mắt thấy Lâm Bình cùng Lương Cẩm khoảng cách đã không tới hai bước, khoảng cách gần như thế, Lương Hạo cùng hắn trong lúc đó lại kém hai bước, liều mạng chính là tốc độ!

Nhưng mà Lâm Bình một lòng muốn đem Lương Cẩm đánh gục dưới quyền cũng tại trong chớp mắt này nhìn thấy khóe môi của Lương Cẩm nổi lên nụ cười quỷ mị đến cực điểm. Tâm hắn đột nhiên nhảy một cái, chỉ thấy tay phải của Lương Cẩm ở bên hông một “soạt”, bỗng nhiên một luồng ánh kiếm kinh thiên xuất hiện, tựa như ngân hồ đổi chiều, khó lòng phòng bị!

Tuyết Mai Thất Kiếm thức thứ hai, Phong Hồi Lộ Chuyển!

Nàng ẩn giấu kiếm quấn bên hông lâu đến phủi bụi như vậy, lần thứ nhất ra khỏi vỏ!

Ra khỏi vỏ cần phải thấy máu!

Lâm Bình hoàn toàn biến sắc, biến chiêu lúc này dĩ nhiên không còn kịp rồi! Hắn tàn nhẫn cắn răng, cứng rắn không chậm lại tốc độ, chiêu thức bất biến, muốn cùng Lương Cẩm liều mạng!

Nhưng mà tiếp theo một cái chớp mắt, thân thể hắn đột nhiên co lại, hai mắt trợn lên giống như chuông đồng, bên trong toát lên lít nha lít nhít tơ máu, hơi thở của hắn đột nhiên đoạn tuyệt, chết không nhắm mắt.

Quả đấm của hắn cách Lương Cẩm có mấy tấc, mà mũi kiếm của Lương Cẩm lại lấy góc độ cực kỳ quỷ dị xuyên thấu cổ họng của hắn.

Cửa gỗ nội viện phía sau Lương Cẩm đá văng bùng nổ rung trời, một bóng người màu đen tựa như tia chớp từ bên trong cửa lao ra, một trảo chụp vào chiêu thức đã hết lực phát huy của Lương Cẩm!

Lương Hạo vừa đúng lúc này xông lên, hắn từ bên người Lương Cẩm xê dịch lướt qua, cùng cái người đột kϊƈɦ kia đối chưởng mà kϊƈɦ!

Người đến thực lực cùng Lương Hạo xấp xỉ, dưới một đòn này, bị ép lùi lại hai bước, mà Lương Hạo cũng lui hai bước!

Chu Trì! Người cũng như tên, vừa vặn đến muộn!

(*Chu Trì: Chu trong giúp đỡ, tiếp tế; Trì trong chậm trễ, muộn)

Lương Cẩm một chiêu kiếm giết Lâm Bình, vì bên mình sáng tạo ra ưu thế tuyệt đối, Lương Hạo đương nhiên sẽ không đem ưu thế này uổng phí hết, hắn sau khi đứng vững không chút do dự lần hai xuất kϊƈɦ, ngày hôm nay bọn họ nếu đến rồi, liền tuyệt đối không thể để cho Chu Trì chạy thoát!

Tần Phong không có mù quáng tiến lên hỗ trợ, hắn canh giữ ở cửa tiệm dược, không cho người nghe thấy động tĩnh đến xem trò vui, ngăn chặn khả năng Chu Trì nhân lúc thời loạn mà đào tẩu.

Lương Hạo cùng Chu Trì giao thủ với nhau, hai người tu vi lực lượng ngang nhau, Chu Trì cũng vừa đột phá không lâu, vì vậy một hồi lâu không phân cao thấp, mà cái Chu Trì kia mắt thấy cục diện đã hoàn toàn ngã về phía đối phương, nguyên do bởi vì Lương Cẩm một chiêu kiếm lúc trước lấy đã lấy đi tính mạng của Lâm Bình!

Hắn cực kỳ phẫn nộ, nhưng không có bởi vậy mà mất lý trí, hắn thấy Lương Cẩm sắp khôi phục thể lực tái chiến, trong mắt hàn mang lóe lên, từ trong ống tay áo phóng ra một cái pháp bảo dạng kim châm màu băng lam, pháp bảo này vừa xuất ra, nhiệt độ bốn phía đều phảng phất trong nháy mắt chậm lại.

Lương Hạo ánh mắt ngưng lại, từ trêи cái Băng Lam pháp bảo kia, hắn cảm giác được một luồng sát ý cực kỳ dày đặc, sát ý này dường như hóa thiệt, không khác nào một quyền bao bọc máu tươi đột nhiên đánh vào linh thức của hắn, khiến hắn không ngừng được run rẩy!

“Lương sư huynh!”

Bên tai âm thanh của Lương Cẩm như sấm sét nổ vang, Lương Hạo đột nhiên hoàn hồn, đã thấy cái pháp bảo kim châm kia dĩ nhiên cách mi tâm của hắn chỉ có hai tấc!

Dĩ nhiên là pháp bảo có khả năng làm quấy nhiễu tinh thần của tu sĩ!

Lương Hạo lúc này vươn mình nhảy lùi lại, cái pháp bảo kia bay sượt qua trán của hắn, sau đó lại quay trở lại! Nhưng Lương Hạo tranh thủ cơ hội trong chớp mắt này, hắn rung cổ tay, trường kiếm vẫn đeo ở bên hông, một lần cũng chưa từng dùng qua đột nhiên ra khỏi vỏ!

Ánh kiếm như thác nước! Trường kiếm bên hông Lương Hạo dĩ nhiên cũng là một món pháp bảo!

Lương Cẩm trong chốc lát trố mắt, Lương Hạo trường kiếm nhất xuất, cùng cái pháp bảo hình châm kia đụng vào nhau, châm hình pháp bảo bị một chiêu kiếm của Lương Hạo đẩy ra, nhưng vào lúc này, hắn cảm giác phía sau lưng hình như có gió lạnh xuất ra!

Chu Trì thừa dịp Lương Hạo đối phó châm hình pháp bảo có khe hở, liền nghiêng người phóng tới trước mà lên, muốn tóm lấy khe hở sau lưng Lương Hạo!

Lương Cẩm nhún mũi chân, chân khí rót vào nhuyễn kiếm trong tay, dùng sức phóng đi!

Ánh kiếm như điện, trong nháy mắt vọt tới trước mặt Chu Trì!

Hắn nếu muốn cứng rắn tổn thương Lương Hạo, thì tất nhiên bị kiếm này gây thương tích!

Tấn công địch trước phải cứu mình!

Chu Trì bị ép biến chiêu, giơ tay cản một chiêu kiếm phóng tới của Lương Cẩm, trong thời gian chớp mắt như thế, Lương Hạo dĩ nhiên quay người lại, trường kiếm trong tay trực tiếp đâm ra, khoảng cách gần như thế, một chiêu kiếm của hắn xuyên thấu vai của Chu Trì!

Ở thời khắc mấu chốt, Chu Trì mạnh mẽ tránh qua kϊƈɦ trí mạng, nhưng lần này, cũng đủ để trình độ chiến đấu của hắn giảm đi rất nhiều!

Lương Hạo thừa thắng xông lên, tay trái liên tiếp hai chưởng đánh ra, đều ở giữa ngực của Chu Trì, Chu Trì đột nhiên phun ra một ngụm nghịch máu, biểu hiện nhất thời suy sụp, hắn cắn răng, không dám tái chiến, đạp chân xuống, bứt ra lùi về sau, ý muốn đào tẩu.

Lương Cẩm một phát bắt được nhuyễn kiếm bị Chu Trì đánh bay, chân đạp Đạp Vân Bộ, thân hình phập phù, trong nháy mắt xuất hiện ở trêи đường đào tẩu của Chu Trì, Chu Trì mặt hiện lên vẻ dữ tợn, hắn rõ ràng nhớ tới, lúc nãy, Lâm Bình chính là chết dưới tình hình tương đồng!

Mắt thấy Lương Cẩm sắp ra chiêu, bước chân của Chu Trì đột nhiên ngừng lại, nhưng lập tức, hắn liền nhìn thấy trong mắt Lương Cẩm loé ra ý cười giảo hoạt.

Xong!

Hắn chợt tỉnh ngộ, nhưng mà Lương Hạo đã đuổi tới phía sau hắn!

Lương Hạo một chiêu kiếm xuất ra, từ sau đâm xuyên thủng ngực của Chu Trì!

Lương Cẩm lại xuất thêm một chiêu kiếm, mũi kiếm quẹt qua cổ họng của hắn, triệt để đứt đoạn sinh cơ của hắn!

Chu Trì thân thể từ trêи không trung rơi xuống, tàn nhẫn đập trêи mặt đất.

Lương Cẩm sau khi rơi xuống đất, ngay lập tức vọt tới bên cạnh thi thể của Chu Trì, bốn phía tìm tòi một phen, lấy ra một cái túi đựng đồ.

Nàng linh thức từ trong trữ vật đại thể quét qua, lúc này mừng tít mắt:

“Trêи người người này quả nhiên cũng có giải dược!”

Nàng từ ngay lúc mới bắt đầu đã có suy đoán, nếu toàn bộ thiếu nam thiếu nữ trúng độc đều được đưa đến trong gian phòng của dược phô nhỏ này, như vậy trêи người tên quản sự cũng có thể có giải dược mới đúng.

Lương Hạo Tần Phong cũng cảm giác kinh hỉ:

“Quá tốt rồi!”

Tần Phong đem thi thể Chu Trì cùng Lâm Bình thu nhặt, ngón tay chỉ hậu viện nói:

“Chúng ta nhanh đi cứu người.”

Lương Hạo cùng Lương Cẩm cũng gật đầu tán đồng, bọn họ chỉ cần mau chóng tìm tới các thiếu nam thiếu nữ bị áp giải đến đó, đưa bọn họ mang đi.

Lương Cẩm ba người đi vào hậu viện phía sau dược phô, sau khi liên tiếp lục lọi mấy gian phòng, rốt cục ở một gian kho hàng chất thành đống tìm được những thiếu niên bị bắt đi kia.

Bọn họ đem thuốc giải phân phát cho nhiều thiếu nam thiếu nữ, cho biết thân phận, sau khi lên án tội của Thi Quỷ môn, đạt được tín nhiệm của nhiều người, một đám thiếu nam thiếu nữ biết được chân tướng, sống sót sau tai nạn, dồn dập che mặt khóc rống.


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.