Trọn Đời Yêu Em

Chương 1: Giấy báo đỗ cấp 3



Tại một căn nhà nhỏ ở khu dân cư đông đúc thuộc thành phố Bắc Kinh.Có một cô gái tuổi mới lớn hớn hở chạy ra bên ngoài lấy thư của bưu điện gửi đến.Xen lẫn nhiều thứ cảm xúc như bồi hồi,lo lắng cầm bức thư vào nhà nửa muốn mở nửa lại không.Dù nó chỉ là một tờ giấy trắng mực đen nhưng quyết định bước ngoặt lớn đầu tiên trong cuộc đời người-tờ giấy trúng tuyển cấp 3.Cuối cùng sau một lúc đấu tranh cảm xúc dữ dội cô bé xinh xắn ấy đã quyết định mở thư ra.

Nội dung thư:

Gửi tới nhà số 63 thủ đô Bắc Kinh.Em Giang Ngọc Hy đỗ cấp 3 “Trung học Thanh Hoa” kính mời ngày 23/08 đến nhận lớp.

Cô bé Ngọc Hy vỡ oà trong cảm xúc vui sướng nhảy nhót,chạy quanh nhà rồi đi khoe với người mẹ vừa mới đi chợ về:”Mẹ ơi mẹ!Con đỗ cấp 3 rồi mẹ ơi”

Mẹ cô-Thẩm Tuyết Nhi vui mừng thay cho cô công chúa nhỏ nhà mình:”Thật hả con?”

“Vâng ạ”

Nói xong cô chạy vội lên trên tầng lấy điện thoại chuẩn bị khoe với cậu bạn thanh mai trúc mã của mình.

Diễn biến tại một ngôi nhà,nói đúng hơn là căn biệt thự xa hoa lông lẫy bên ngoài cổng được làm toàn bộ bằng vàng khắc chữ “Nhà họ Lục”.Ông quản gia với tóc bạc phơ đi vào nhà,trên tay ông cầm một bức thư rồi đưa cho Đại thiếu gia-một chàng trai tuổi mới lớn-Lục Hạo Thiên.Tay ông kính cẩn hơi cúi người xuống đưa cho Hạo Thiên:”Cậu chủ”

Hạo Thiên nhận lấy từ tay ông quản gia rồi khẽ gật đầu không nói gì.Hạo Thiên mở bức thư ra xem,xác nhận là đã đỗ.Khác hẳn với cô bé Ngọc Hy-Hạo Thiên không để lộ bất cứ cảm xúc gì,cậu xoay người vứt tờ giấy vào thùng rác.Vị quản gia đứng gần đó nhìn thấy chỉ khẽ lắc đầu xong đi ra ngoài.Ở phía bên ngoài vườn một người làm dáng vẻ trung niên đang bê chậu nước ra tưới hoa hồng.Vị quản gia Lâm đi ra mỉm cười chào hỏi:”Bà Hương đi tưới hoa hả?”

“Vâng!Hoa trong vườn hôm nay nở đẹp lắm haha”

Quản gia Lâm gật đầu đi ra phía sau nhà làm gì đó.

Ở một khu vực khác thuộc sân nhà,một người chạc tầm 65 tuổi đang chống gậy xem chim hoạ mi hót.Đây là gia chủ nhà họ Lục-Lục Minh là ông ngoại của Lục Hạo Thiên.

Giang Ngọc Hy hiện tại đang đứng trước cửa nhà Hạo Thiên.Cô đi vào không cần xin phép,lấy bất cứ điều gì để chứng minh cho hành động của mình cả.Ngọc Hy đi thẳng lên trên thang máy đi lên tầng tới căn phòng ngủ của Hạo Thiên.

– Cộc cộc

“Hạo Thiên”

– Cộc cộc

“Hạo Thiên”

– Cộc cộc

“Hạo Thiên!Cậu đi đâu rồi?Tớ vào đó nha,đừng phải lúc cậu đang thay quần áo hay gì đó”

– Cạch

Tiếng mở cửa,Ngọc Hy bước vào…nhưng mà có vẻ như không đúng thời điểm cho lắm.Bên trong là một chàng trai tuy mới chỉ 15 tuổi nhưng đã sở hữu cơ bụng sáu múi cùng vẻ đẹp hút hồn người nhìn.Những vệt đỏ xuất hiện lúc một nhiều trên gương mặt cô,dần dần đỏ bừng lên.Cô vội lấy tay che lên mặt mình:”Hạo….Hạo Thiên…sao cậu không mặc áo vào chứ?Mặc vào nhanh lên”

Hạo Thiên với tay lấy lấy áo mặc vào:”Dạo này cậu sao vậy?Bình thường cậu có ngại gì đâu?”

Ngọc Hy ngồi xuống giường,tay sờ sờ vào mặt mình xem còn nóng không.

“Gì chứ?Người ta lớn rồi cũng biết ngại chứ bộ”

“Ừ rồi rồi”

“À!Suýt nữa quên mất chuyện quan trọng tớ đỗ cấp 3 rồi Hạo Thiên ơi”Ngọc Hy vừa nói bừa ôm chầm lấy Hạo Thiên.

“Từ từ thôi tớ nghẹt thở chết mất”

Vì sao hai người hai giai cấp một người xuất thân từ dòng dõi quý tộc còn người kia đến từ gia thế bình thường không có gì nổi bật lại quen được nhau ư?Chuyện phải kể 15 năm về trước…

Ngày 27-09

Hai người phụ nữ cùng sinh vào một lúc,khi sinh xong, hai nữ y tá đẩy giường về nơi phục hồi chức năng sau sinh cho hai mẹ bầu cùng con nhỏ đi đối diện nhau.Trước đó,bé trai của gia đình giàu có gặp một rắc rối lớn là không cất tiếng khóc chào đời như những đứa trẻ sơ sinh khác.Các bác sĩ còn nghi ngờ rằng em bé trai bị câm.Và điều kì diệu đã xảy đến khi hai chiếc giường đẩy qua nhau.Em bé gái khóc lên,bé trai cũng theo đó cất tiếng khóc đầu tiên.Nữ y tá lấy đó làm vui mừng,còn trêu rằng:”Em bé nhỏ này là thiên thần hộ mệnh của bé trai…biết đâu định mệnh sắp đặt hai em bé đến với nhau thì sao?Haha”

Đại phu nhân gia tộc họ Lục mỉm cười nhẹ nhìn sinh mệnh bé nhỏ của mình nhẹ nhàng đưa tay lên sờ vào người con.Sau đó nhìn sang phía em bé gái và mẹ của em đầy cảm kích.

Tua ngược thời gian về 11 năm.Hai đứa trẻ sơ sinh ngày nào đã được 5 tuổi đang học lớp mẫu giáo.Sau ngày định mệnh ấy họ được chơi với nhau.Mẹ của Hạo Thiên-Hàn Tú Thanh(tiểu thư gia tộc họ Hàn kết hôn với thiếu gia Lục Cận Duy) và mẹ của Ngọc Hy- Thẩm Tuyết Nhi là bạn thân thuở nhỏ,bây giờ tới lượt Ngọc Hy và Hạo Thiên cũng chơi thân.

Ở công viên giải trí dành cho trẻ nhỏ.Hai đứa trẻ chơi với nhau được trông bởi bảo mẫu,bên ngoài được giám sát nghiêm ngặt bằng camera và vệ sĩ bao vây xung quanh.Ngọc Hy và Hạo Thiên nắm tay nhau,Ngọc Hy ngây thơ hỏi:”Hạo Thiên!Làm sao chúng ta có thể chơi với nhau mãi mãi,ở bên nhau mãi mãi như thế này nhỉ?”

“Ừm~Tớ cũng không biết..à tớ biết rồi!Sau này chúng ta sẽ lấy nhau như bố tớ với mẹ tớ,bố cậu với mẹ cậu vậy.Như thế chúng ta sẽ được ở bên nhau tới suốt đời luôn”

“Đúng rồi ha!Vậy quyết đinh thế nhá!Cậu với tớ ngoắc tay hứa đi”

Ngọc Hy đưa tay ra ngoắc tay mình với tay Hạo Thiên.Sau đó,Ngọc Hy khẽ hôn vào má Hạo Thiên và ngược lại…Bảo mẫu đứng gần đó cũng há hốc miệng bì hành động của tiểu thiếu gia nhà mình và cô bé bạn thân.

~Trở lại hiện tại~


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.