Bỗng dưng Đình Phong nhe răng cười đầy ranh mãnh, một tay vuốt ve khuôn mặt cô.
– em có chấp niệm cũng được, không có cũng chẳng sao. Tôi chỉ biết chấp niệm đời này của tôi không còn là bà ấy nữa mà là em, Sở Thắng Nam.
Dứt lời anh cúi xuống hôn lấy cô cuồng nhiệt.
Anh chỉ hận không thể nhanh chóng mang cô nuốt vào bụng, để cô mãi mãi thuộc về anh.
Anh nếu đã vô tình thì tuyệt đối không ai sánh bằng nhưng anh đã có tình thì cũng chẳng có ai sánh được bằng tình ý của anh.
Thắng Nam khó chịu, vô cùng khó chịu. Cô liên tục lắc đầu né tránh nhưng bất thành, hai tay bị giữ chặt, hai chân lại không thể khép lại.
Hai mắt cô đỏ hoe, chóp mũi ửng nhẹ.
Thắng Nam cảm thấy uất ức, cổ họng bắt đầu nấc nghẹn từng cơn.
Cô đúng là trong lòng có anh nhưng không vì vậy mà thuận theo anh để anh muốn làm gì thì làm. Cô không thích nhất chính là bị người khác gượng ép. Người xưa có câu nói ” miễn cưỡng sẽ không hạnh phúc ” cô chính là không muốn miễn cưỡng người khác, cũng không muốn người miễn cưỡng mình.
Đình Phong vừa hay nghe thấy, anh dừng lại, rời khỏi môi cô. Đưa ánh mắt dò xét nhìn lấy cô.
– em khóc ?
Thắng Nam không trả lời, anh lại hỏi tiếp.
– chẳng lẽ trở thành người phụ nữ bên cạnh tôi đối với em khó đến vậy sao ?
Thắng Nam lườm anh, miệng nhỏ lại gào lên.
– đúng vậy, tôi trước nay chưa từng muốn được làm người phụ nữ của bất kỳ ai, đặc biệt là…
Nói đến đây cô liền bị bàn tay của anh chặn lại, anh gằn giọng.
– nếu đã không thể có được tình yêu của em vậy thì tôi sẽ khiến em hận tôi, để em vĩnh viễn nhớ đến tôi.
Hận và yêu có ý nghĩa khác nhau hoàn toàn, nhưng điều duy nhất giống nhau đó là tâm trí vẫn luôn có hình bóng của đối phương.
Hận cũng được, yêu cũng được. Điều anh để tâm là cô sẽ không quên anh.
– em hận tôi cũng được, chỉ cần có thể giữ em bên cạnh tôi thì cho dù trả giá tôi cũng cam tâm tình nguyện.
Anh ghé sát vào tai cô, tỏ lời thì thầm, hơi thở anh cứ lần lượt phả vào gáy cô khiến cô một lúc đỏ mặt.
Nhưng rồi không nói thêm một lời, hắn lại hôn lấy cánh môi cô, bàn tay di chuyển xuống cặp đào tiên căng phồng, đang lên xuống theo nhịp thở dốc của cô.
Hết xoa nắn, rồi bóp mạnh. Cô hoàn toàn không thể cử động hoặc làm gì khác. Cứ đà này không khéo cặp ngực kia của cô bị anh chơi đùa đến hỏng mất.
Tinh thần hoảng sợ tột độ, nước mắt cứ thế lại bất giác chảy dài trên má.
Phút chốc người đàn ông trước mặt ngặm lại hạt đỉnh hồng vào miệng, đầu lưỡi ấm ướt hết mút chặt, rồi lại cắn nhẹ, khiến cô không cầm được mà khẽ kêu “A” một tiếng.
Hạt đỉnh hồng của cô bị anh làm cho cương cứng và vương cao hơn, cô muốn hét lớn, nhưng miệng lại bị chặn ngang.
Cô bạo gan cắn một cái thật mạnh vào tay anh, lập tức khiến anh ngẩng mặt.
Những tưởng anh sẽ tức giận mà sẽ dừng lại một chút, nhưng không ! Anh lại tiếp tục cúi xuống ăn trọn cặp đào trắng sữa của cô. Bàn tay bắt đầu ve vãn xuống cặp mông tròn trịa, rồi trượt theo làn da ngọc ngà len lỏi vào cấm địa.
Thắng Nam hết lần này đến khác hoảng hốt, cả thân người cựa quậy, miệng gào khóc.
– đừng mà…
Đột nhiên anh mạnh bạo nắm lấy đầu gối một bên chân của cô mà đẩy mạnh lên, hạ thân cường tráng của anh áp sát vào cô khiến cô kinh khiếp, hai má nóng bừng.
Rồi lại không báo trước, anh nhanh chóng hạ thấp người, đôi mắt hiện giờ đang nhìn chăm chằm vào khu rừng thưa thớt của cô.
Cô xấu hổ kinh khủng, chỉ muốn vùng vẫy khép chân lại.
Hai chân lại bị tay anh giữ chặt, nâng cao lên. Cả phía dưới của cô hoàn toàn bị phơi bày ra.
Anh liều mình đưa tay tìm kiếm, chạm ngay vào hạt châu nhỏ, ngón tay lại chơi đùa với nó, khiến cả cơ thể cô gái nhỏ giật nhẹ từng cơn.
Anh không biết tại sao bản thân lại vô cùng thích thú, cổ họng trở nên khô khan, rồi không biết vì sao, anh lại muốn nuốt lấy thứ nước đang rỉ ra từ nhuỵ hoa trước mặt.
Bỏ qua cánh hoa nhỏ nhắn bên ngoài, đầu lưỡi anh mạnh bạo tách lấy hai cánh hoa đang khép chặt ra mà đi thẳng vào tâm h***.
Cô bất giác cong người hứng chịu một loạt cảm xúc lạ lùng.
Anh hết liếm, rồi lại ra sức mút nhẹ, khiến cả tay chân cô trở nên co quắp.
Hai tay anh bám chặt vào đùi cô, mạnh mẽ áp sát mặt hơn. Đầu lưỡi càng tiến sau vào trong, khuấy đảo không ngừng. D*** thuỷ mỗi lúc tuôn ra càng nhiều, thoáng chốc đã loang ướt một mảng dưới mông cô.
Thắng Nam không thể chịu được nữa, cổ họng bắt đầu phát ra tiếng rên.
Tuyệt nhiên muốn kháng cự, nhưng lại không thể. Cảm xúc lúc này hoàn toàn khống chế cả thần trí cô.
Cô cứ mơ mơ màng màng theo hành động của người đàn ông mà rên lên đầy ái muội.
Đình Phong lén quan sát cô, sắc diện của cô lúc này quả là tuyệt hảo.
Anh chưa từng nghĩ bản thân mình lại say đắm mà chủ động thân mật với cô như vậy.
Trước kia anh không gần nữ sắc cũng không thích những nữ nhân ăn mặc hở hang người toàn nước hoa đến trước mặt anh mà câu dẫn anh, họ đến vì anh câu dẫn, quyến rũ anh là vì địa vị của anh nếu không có ai lại ngu ngốc đi câu dẫn một nam nhân không thích phụ nữ như anh. Không những không thích mà còn chán ghét đến tột độ, ngay cả anh cũng cho rằng bản thân không hứng thú với phụ nữ mà là với đàn ông như lời đồn thổi của báo chí nói.
Nhưng lần này, anh lại hành động khác thường. Anh muốn làm cho người con gái trước mặt phải dâng trào du͙ƈ vọиɠ vì anh, làm cho cô phải chết mê chết mệt.
Anh cũng chưa từng nghĩ, cảm giác khiến một cô gái đạt kɦoáı ƈảʍ lại thú vị đến vậy. Đặc biệt là cái hạ h*** tuyệt vời kia, anh chưa bao giờ nghĩ một ngày nào đó anh lại dùng miệng mà thưởng thức nó.
Anh cho rằng nó bẩn ? Nhưng sự thật bây giờ anh lại không nghĩ vậy, nơi này ẩm ướt, mềm mại. Lại vô cùng nhạy cảm và chật hẹp. Quả là cực phẩm.
Thắng Nam lúc này cả người hoàn toàn mềm nhũn, sức lực của cô dường như bị nam nhân kia hút cạn.
Cô thở hổn hển, sắc diện càng ngày càng trở nên d** mị.
Rồi không thể nhẫn nhịn thêm được nữa, Đình Phong đưa tay cởi bỏ quần áo trên người.
Thoáng chốc cả hai đều trần như nhộng, Thắng Nam như định thần, cô như hồn bay phách lạc khi nhìn thấy cả thân thể cường tráng kia của anh.
Cơ bắp cuồn cuộn, làn da màu đồng khoẻ khoắn, lại thêm khuôn ngực rắn chắc cực kì.
Nhưng thứ làm cô hoảng sợ nhất không gì khác hơn là thứ phía dưới đang ngóc đầu cựa quậy vào chân cô.
Cô cố gắng vùng vẫy, lại bị anh nắm lấy hai chân mà nâng cao hơn.
Cảm nhận được côn th** kia đang cọ sát vào hoa h*** của mình, cô thật hoảng loạn.
Nước mắt tuôn ra như mưa, cả khuôn mặt mếu máo. Cô lắc đầu điên cuồng chỉ muốn anh dừng lại.
Đúng là cô và anh làʍ ŧìиɦ không phải lần đầu tiên nhưng bảo cô làm sao chấp nhận được việc ngày hôm nay, anh không còn mạnh bạo mà trực tiếp ra tay ngược lại lại vờn cô như ” mèo vờn chuột ” khiến cô sao có thể chấp nhận.
Anh không hề, bây giờ cả thân thể đang cuồn cuộn du͙ƈ vọиɠ. Hơn nữa trông cô lại tuyệt mỹ thế kia, cực phẩm thế kia bảo sao anh có thể kiềm lòng được nữa.
Mặc cho cô vùng vẫy, liên tục khóc lóc. Anh vẫn cúi xuống phủ lấy môi cô, bắt lưỡi cô phải quấn lấy lưỡi anh mà chơi đùa trong khoan miệng.
Rồi không chần chừ, anh khẽ nhoàng người lên một chút, cô chỉ kịp nhận thấy đau xé giữa hai chân, cánh hoa thịt mềm mại bị một vật to lớn tách ra, chầm chậm tiến thẳng vào trong.
Cô đau muốn nổ tung đầu óc, cô vẫy đạp điên cuồng nhưng anh vẫn ra sức ghì chặt lấy cô.