Tổng Tài Nàng Luôn Là Khóc Chít Chít

Chương 6



Thẩm Ninh Hinh sau khi về nhà liền đem vỏ ốc biển đặt trên tủ TV nơi dễ thấy nhất.

Tuy nói thật sự rất là xấu, nhưng dù sao cũng là cấp trên cấp cho mình, hẳn là nên hảo hảo giữ lại.

Tưởng tượng đến ngữ khí biệt nữu của Khâu Diệc Bạch ở trên WeChat cùng nàng nói chuyện, Thẩm Ninh Hinh liền không tự chủ được mà cười thành tiếng.

Bất quá có một điều đến bây giờ nàng vẫn có chút nghi hoặc, vì cái gì Khâu Diệc Bạch sẽ vô duyên vô cớ đưa quà cho nàng.

Chẳng lẽ vì cảm tạ chính mình ở lại hơn mười phút giúp nàng sửa sang lại văn kiện?

Không thể nào?

Thẩm Ninh Hinh đứng ở trước lò vi ba một bên hâm cơm một bên suy nghĩ, rốt cuộc vẫn không nghĩ ra được cái gì.

Bất quá không nghĩ ra liền không nghĩ, dù sao sớm muộn gì cũng có một ngày sẽ biết thôi.

Nghĩ như vậy, Thẩm Ninh Hinh đơn giản ăn qua cơm, lại đi trong phòng tắm ca hát tắm rửa, cuối cùng thoải mái dễ chịu trở lại trên giường nằm xuống.

Dùng chăn mềm mại thơm ngát bao bọc lấy thân thể, cả một ngày mỏi mệt tức khắc tan thành mây khói.

Thẩm Ninh Hinh duỗi cái eo lười một cách thoải mái, đem gấu bông ở mép giường kéo đến bên cạnh mình ôm ôm, ngay sau đó mở di động lên một lần nữa điểm tiến vào trong nhóm tán gẫu, nghiên cứu phương pháp bỏ phiếu.

Nàng ngày thường không có chơi Weibo, lần này là vì chuyên môn bỏ phiếu mới download phần mềm về máy, thậm chí ngay cả tài khoản cũng phải đăng ký một cái mới.

Theo đường dẫn Khương Duyệt phát tới ấn tiến vào, Thẩm Ninh Hinh đem toàn bộ phiếu trong tay mình bỏ phiếu xong, liền rời khỏi tùy ý lướt qua hai ba cái, sau đó điểm tiến vào trang chủ của mình.

Weibo chủ trương cưỡng chế nàng chú ý tới không ít người, một đám người trong danh sách gợi ý an an tĩnh tĩnh nằm ở đó, toàn là những người nàng chưa bao giờ gặp mặt qua.

Thẩm Ninh Hinh có chút chứng cưỡng bách, thực mau liền động động ngón tay đem tất cả người trong danh sách cắt bỏ hết, lúc rời khỏi Weibo lại gợi ý cho nàng nhìn xem trong danh bạ có những ai cũng dùng Weibo.

“Có nhiều như vậy, đa dạng nha.” Thẩm Ninh Hinh nhẹ giọng phun tào một câu, nhưng vẫn theo bản năng điểm đi vào.

(Phun tào: chê bai, nói móc)

Ngay sau đó liền phát hiện thật là có không ít.

Đại bộ phận đều là bạn tốt của nàng thời đi học, mở Weibo chủ yếu là vì theo dõi thần tượng cùng ký lục sinh hoạt, dư lại một bộ phận nhỏ là những đồng sự mà nàng mới thêm gần đây.

Thẩm Ninh Hinh một bên xem một bên đi xuống, trong lúc nhất thời cảm thấy có chút mới lạ.

Sau đó…… Hoa hoa, liền thấy một cái tên quen thuộc ——

Khâu Diệc Bạch.

Khâu tổng của các nàng thế mà cũng dùng Weibo sao?!

Thẩm Ninh Hinh kinh ngạc cực kỳ, vội vàng điểm đi vào, muốn nhìn một chút Khâu Diệc Bạch ngày thường rốt cuộc sẽ dùng Weibo để làm cái gì.

Click mở vào trang cá nhân, nhãn hiệu Khoa Thụy quen thuộc cùng có quan hệ quảng cáo cùng nhau xuất hiện ở tầm nhìn, danh sách bằng hữu của Khâu Diệc Bạch cùng Thẩm Ninh Hinh nhìn giống nhau như đúc.

“……”

Thẩm Ninh Hinh trầm mặc một lúc lâu, cuối cùng cười đến thân thể đều run lên.

Khâu Diệc Bạch trên Weibo thực quạnh quẽ, ngay cả fans cũng không có mấy cái, trang cá nhân cũng chỉ phát quảng cáo, căn bản không có một người nào like cho nàng.

Cũng không biết nàng bám riết phát quảng cáo không tha như vậy là vì cái gì.

Lúc đang nghĩ ngợi, đột nhiên có một Weibo nhỏ xuất hiện ở tầm nhìn, bên dưới góc phải thật sự có một like.

Thẩm Ninh Hinh trong lúc hứng thú nhất thời, theo thông báo like đó đi vào trang chủ của người nọ.

Chân dung là một tiểu cẩu, lỗ tai thật dài đôi mắt màu lam cùng cái miệng nhỏ cười rộ lên, là một hình tượng anime với manga gần đây tương đối thịnh hành, cùng với tiểu cẩu mà Thẩm Ninh Hinh treo ở trên ba lô giống nhau như đúc.

Tiểu cẩu kia là nàng lúc trước ở máy gắp thú gắp được, cảm thấy đẹp liền tùy tay treo ở trên ba lô, không nghĩ tới hôm nay còn có thể thấy ở nơi này.

Còn rất có duyên.

Nàng gật gật đầu, tiếp tục đi xuống, ngay sau đó liền phát hiện chủ nhân của cái Weibo này hình như là một tiểu khóc bao 100%, toàn bộ giao diện từ trên xuống dưới, dùng nhiều nhất chính là khóc cùng ký hiệu “QAQ” này.

Lái xe hơn hai mươi km đi ăn võng hồng đồ ngọt, người quá nhiều không chiếm được chỗ, khóc QAQ.

(Võng hồng chỉ những người nổi tiếng ở trên mạng, võng hồng đồ ngọt có thể hiểu là đồ ngọt nổi tiếng ở trên mạng)

Khi uống cà phê hắt xì một cái, đổ một thân cà phê, khó chịu, khóc.

Đi công tác thuận tiện đi leo núi, không cẩn thận ngã trẹo chân, đau vài ngày, khóc QAQ.

Ngẫu nhiên nghe thấy đồng sự nói nói bậy về mình, khó chịu, toại khóc.

Còn “Toại khóc”. (Có lẽ là khóc lớn đi)

Thẩm Ninh Hinh một đường xem xuống dưới, đều mau quen thuộc với cái từ khóc cái.

Khâu tổng còn có một vị bằng hữu tiểu khóc bao như vậy sao?

Nàng nghiêng đầu nỗ lực tưởng tượng một chút, không thể nào tưởng tượng ra được bộ dạng của người này.

Lại có một ít hoạt động, vừa lúc có một đống ảnh chụp góc độ phi thường không đẹp nhảy ra, vừa thấy liền biết người chụp kỹ thuật tự chụp không được thành thạo.

Bối cảnh trên ảnh chụp là một ngọn núi, chung quanh một đống cây cối hình thù kỳ quái.

Người nọ liền đứng ở phía trước một thân cây thô nhất, tay trái giơ lên giữ máy ảnh, trên mặt hiện lên vui vẻ như có như không.

Thẩm Ninh Hinh nhìn một chút liền từ trên giường ngồi dậy.

Lúc này thời gian đã gần 10 giờ, theo như ngày thường đây hẳn là thời điểm Thẩm Ninh Hinh nên ngủ rồi.

Ngay cả các bác gái nhảy ở quảng trường lớn cũng đã thu hồi thiết bị chuẩn bị về nhà, bên ngoài cực kỳ an tĩnh.

Nhưng Thẩm Ninh Hinh chính là không ngủ được.

Nàng có chút không thể tin được sự thật này.

Người tự chụp trên ảnh kia rõ ràng chính là Khâu Diệc Bạch.

Trên Weibo thường thường nhắc tới những Tiểu Vương Tiểu Dương Tiểu Hàn đó, cẩn thận ngẫm lại là có thể minh bạch, là Vương Hi cùng Hàn trợ lý các nàng.

Địa điểm được đánh dấu trên trang cá nhân của Weibo kia, quả thật là nơi gần đây Khâu Diệc Bạch có đi công tác qua một lần.

Trùng hợp nhiều như vậy, làm nàng cơ bản có thể phán định chủ nhân của Weibo này chính là Khâu Diệc Bạch.

Cho nên, Khâu Diệc Bạch ngày thường hung như vậy, trên thực tế là một cái tiểu khóc bao.

“…….”

Khiếp sợ, hoàn toàn không thể tin được.

Thẩm Ninh Hinh đầu óc bỗng nhiên có chút ngốc, suy nghĩ nhảy xoay trong chốc lát, cuối cùng lại hiện ra bộ dạng ngày thường hung ba ba của Khâu Diệc Bạch.

Bộ dạng kia…… Quả thực giống như đại lão hổ giương nanh múa vuốt.

Cùng tiểu khóc bao một chút cũng không liên quan a.

Thẩm Ninh Hinh choáng váng, ngón tay run lên không cẩn thận quay trở về giao diện chính.

Thời điểm một lần nữa đi vào, nàng đột nhiên phát hiện tiểu khóc bao đã phát hoạt động mới Weibo ——

“Hôm nay được đồng sự quan tâm có hảo hảo ăn cơm hay không.”

“Cảm thấy nàng ngày thường biểu hiện không tồi, cho nên cho nàng một món quà.”

“Có như vậy một tí xíu vui vẻ.”

“……”

Thời điểm buổi sáng, quầng thâm nơi đáy mắt của Thẩm Ninh Hinh phi thường rõ ràng.

Cũng khó trách, tối hôm qua kỳ thật nàng căn bản không thể nào ngủ được, một khi nhắm mắt lại trong đầu sẽ chạy qua, tất cả đều là hình ảnh Khâu Diệc Bạch hung nhân cùng những văn tự phát trên Weibo đó.

Thật vất vả giãy giụa mới ngủ được, chuông báo lại thực mau vang lên.

Nàng thở dài, cầm lấy đồ trang điểm trên bàn che lấp đi quầng thâm mắt của chính mình, lại tùy tay trang điểm nhẹ một cái muốn làm cho sắc mặt của mình nhìn qua hảo một chút.

Lại nhìn thời gian, sắp trễ giờ làm.

Không kịp nấu cơm, Thẩm Ninh Hinh trên lưng đeo bọc nhỏ mặc tốt áo khoác, bước nhanh như bay chạy xuống dưới lầu mua cơm sáng, thấy tiệm bánh ngọt ở một bên đã mở bán, lại tùy tay mua một ít bánh su kem.

Làm xong hết tất cả, xe buýt vừa lúc chậm rì rì chạy lại đây.

Một đường đi có chút khẩn trương, nhưng cũng may trên đường xe và người đi đường không có nhiều như ngày thường, xe buýt lung lay một trận, cuối cùng vẫn là hữu kinh vô hiểm đưa nàng đến công ty.

(Hữu kinh vô hiểm: gặp chuyện kinh sợ nhưng không có nguy hiểm)

Cách thời gian quẹt thẻ chỉ còn một phút.

Thẩm Ninh Hinh vội không ngừng quẹt xong thẻ, trở lại trên chỗ ngồi ngồi xong, hô hấp hoảng loạn lúc này mới bình phục lại.

“Gấp như vậy làm gì?” Bùi Thanh ở phía sau nhắc mãi một câu, giống như đang cùng nàng nói giỡn, nhưng lời nói lại mang theo ý trào phúng, “Hoảng loạn không nhìn đường, còn tưởng rằng mặt sau có quỷ đuổi theo ngươi.”

Vừa dứt lời, liền thấy Khâu Diệc Bạch lập tức đi vào văn phòng, sóng mắt khẽ nhúc nhích, một mạt ánh mắt lạnh nhạt quét qua.

“……”

Bùi Thanh phỏng chừng cũng không nghĩ tới chính mình thuận miệng nói một câu vậy mà có thể đụng vào họng súng, ngẩn người, vội vàng cúi đầu cầm lấy máy bàn ở một bên bắt đầu giống mô giống dạng gọi điện thoại cho nhà xưởng bên kia giám sát tiến trình, giả bộ một bộ dạng chính mình rất bận rộn.

Thực xấu hổ a.

Thẩm Ninh Hinh ho khan một tiếng, sau đó cũng mở máy tính ra chuẩn bị làm việc, ngón tay vừa mới sờ đến con chuột, đột nhiên nghe được nghiêng nghiêng ở phía trên truyền đến một thanh hừ lạnh.

Vừa nhấc mắt lên, Khâu Diệc Bạch banh mặt quay về văn phòng của mình, túi xách ném lên trên bàn, ghế dựa kéo một cái thật vang.

Vừa thấy chính là bộ dạng rất không vui.

Giống như…… Có mùi vị của tiểu khóc bao ngạo kiều mà mình thấy ở trên Weibo ngày hôm qua.

Công tác buổi sáng cũng không có gì vội.

Triệu tỷ đã trở lại, tinh thần chiến đầu tràn đầy, hơn nữa ngày hôm qua nàng xác thật giao cho Thẩm Ninh Hinh nhiều việc, hôm nay thật sự là ngượng ngùng lại đi phiền toái người ta.

Cho nên nàng chỉ để Thẩm Ninh Hinh sửa sang lại bảng biểu báo cáo tháng này cho bộ tài vụ bên kia thôi, toàn bộ sự tình còn lại chính mình tự hoàn thành.

Thấy công tác thật sự không có gì vội, Thẩm Ninh Hinh liền móc bữa sáng ra thừa dịp thời gian này mà ăn.

Khâu tổng của các nàng tuy rằng ngày thường ở trên phương diện công tác đối với bọn họ quản rất nghiêm, nhưng trước nay lại mặc kệ chuyện nhân viên ăn đồ ăn vặt này nọ, rốt cuộc làm việc xác thật hao phí tế bào não, bổ sung dinh dưỡng nghỉ ngơi một chút cũng là lẽ thường tình đi.

Thẩm Ninh Hinh ăn xong bữa sáng, tiện tay đem su kem mới mua hồi sáng ra, cùng các đồng sự cùng nhau chia sẻ.

Nàng tuy rằng vừa tới không lâu, nhưng bởi vì người lớn lên đẹp, làm việc lưu loát còn hiểu lễ phép, cho nên rất được người hoan nghênh.

Đặc biệt là những vị nam đồng sự đó, vừa thấy nàng lại đây tức khắc liền cười thành đóa hoa.

Nàng phát hết một vòng bên trái xong, thời điểm vừa mới xoay người chuẩn bị phát tiếp vòng bên phải, đột nhiên thoáng nhìn có một tầm mắt từ nơi xa xôi phía sau cửa kính bắn lại đây. . Ngôn Tình Ngược

Khâu Diệc Bạch đang nhìn nàng, ánh mắt như hung thần ác sát.

Thẩm Ninh Hinh sửng sốt, hộp bánh su kem trong tay thiếu chút nữa rớt mất.

Nếu dựa theo trước đây, nàng tuyệt đối sẽ cho rằng Khâu Diệc Bạch đang sinh khí, khẳng định sẽ chạy thật nhanh trốn về chỗ ngồi, tìm công việc gì đó bắt đầu làm.

Nhưng lúc này không biết như thế nào, nàng cảm thấy chính mình giống như đột nhiên từ trong ánh mắt của Khâu Diệc Bạch đọc được một tầng ý khác.

Nàng giống như…… Đang rất chờ mong ta cũng chia cho nàng một cái?

Thẩm Ninh Hinh bị ý nghĩ của mình làm hoảng sợ, dưới chân bước chân tạm dừng lại một lúc lâu, cuối cùng vẫn là hướng đến nàng bên kia đi đến.

Đẩy ra cửa kính tinh xảo, Thẩm Ninh Hinh đi vào, đứng yên trước mặt Khâu Diệc Bạch, có chút khẩn trương hướng trước mặt nàng đẩy đẩy hộp su kem của mình.

Môi cũng nỗ lực dương lên, mang theo một câu không xác định cùng chờ mong hỏi nàng: “Khâu tổng, ngươi muốn nếm thử một cái hay không? Này, ăn ngon……”

Không khí có chút trầm mặc, sau một lúc lâu, Khâu Diệc Bạch đột nhiên nghiêng về bên này vươn tay ra.

“Ít ăn thực phẩm rác rưởi một chút.”

Tuy ngoài miệng nói như vậy, nhưng vẫn cầm lấy một cái bỏ vào trong miệng ăn.

Cho nên, nàng đoán đúng rồi.

Bộ dạng vừa rồi của Khâu tổng kỳ thật là thật sự muốn ăn a.

– —————————————————————————-

Tác giả có lời muốn nói:

Khâu tổng: Hôm nay cùng cấp dưới hỗ động, có như vậy một tí xíu vui vẻ.

Lộ ra một chút, Khâu tổng cùng Hinh Hinh đều là người có chuyện xưa ~


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.
Tổng Tài Nàng Luôn Là Khóc Chít Chít

Chương 6



Thẩm Ninh Hinh sau khi về nhà liền đem vỏ ốc biển đặt trên tủ TV nơi dễ thấy nhất.

Tuy nói thật sự rất là xấu, nhưng dù sao cũng là cấp trên cấp cho mình, hẳn là nên hảo hảo giữ lại.

Tưởng tượng đến ngữ khí biệt nữu của Khâu Diệc Bạch ở trên WeChat cùng nàng nói chuyện, Thẩm Ninh Hinh liền không tự chủ được mà cười thành tiếng.

Bất quá có một điều đến bây giờ nàng vẫn có chút nghi hoặc, vì cái gì Khâu Diệc Bạch sẽ vô duyên vô cớ đưa quà cho nàng.

Chẳng lẽ vì cảm tạ chính mình ở lại hơn mười phút giúp nàng sửa sang lại văn kiện?

Không thể nào?

Thẩm Ninh Hinh đứng ở trước lò vi ba một bên hâm cơm một bên suy nghĩ, rốt cuộc vẫn không nghĩ ra được cái gì.

Bất quá không nghĩ ra liền không nghĩ, dù sao sớm muộn gì cũng có một ngày sẽ biết thôi.

Nghĩ như vậy, Thẩm Ninh Hinh đơn giản ăn qua cơm, lại đi trong phòng tắm ca hát tắm rửa, cuối cùng thoải mái dễ chịu trở lại trên giường nằm xuống.

Dùng chăn mềm mại thơm ngát bao bọc lấy thân thể, cả một ngày mỏi mệt tức khắc tan thành mây khói.

Thẩm Ninh Hinh duỗi cái eo lười một cách thoải mái, đem gấu bông ở mép giường kéo đến bên cạnh mình ôm ôm, ngay sau đó mở di động lên một lần nữa điểm tiến vào trong nhóm tán gẫu, nghiên cứu phương pháp bỏ phiếu.

Nàng ngày thường không có chơi Weibo, lần này là vì chuyên môn bỏ phiếu mới download phần mềm về máy, thậm chí ngay cả tài khoản cũng phải đăng ký một cái mới.

Theo đường dẫn Khương Duyệt phát tới ấn tiến vào, Thẩm Ninh Hinh đem toàn bộ phiếu trong tay mình bỏ phiếu xong, liền rời khỏi tùy ý lướt qua hai ba cái, sau đó điểm tiến vào trang chủ của mình.

Weibo chủ trương cưỡng chế nàng chú ý tới không ít người, một đám người trong danh sách gợi ý an an tĩnh tĩnh nằm ở đó, toàn là những người nàng chưa bao giờ gặp mặt qua.

Thẩm Ninh Hinh có chút chứng cưỡng bách, thực mau liền động động ngón tay đem tất cả người trong danh sách cắt bỏ hết, lúc rời khỏi Weibo lại gợi ý cho nàng nhìn xem trong danh bạ có những ai cũng dùng Weibo.

“Có nhiều như vậy, đa dạng nha.” Thẩm Ninh Hinh nhẹ giọng phun tào một câu, nhưng vẫn theo bản năng điểm đi vào.

(Phun tào: chê bai, nói móc)

Ngay sau đó liền phát hiện thật là có không ít.

Đại bộ phận đều là bạn tốt của nàng thời đi học, mở Weibo chủ yếu là vì theo dõi thần tượng cùng ký lục sinh hoạt, dư lại một bộ phận nhỏ là những đồng sự mà nàng mới thêm gần đây.

Thẩm Ninh Hinh một bên xem một bên đi xuống, trong lúc nhất thời cảm thấy có chút mới lạ.

Sau đó…… Hoa hoa, liền thấy một cái tên quen thuộc ——

Khâu Diệc Bạch.

Khâu tổng của các nàng thế mà cũng dùng Weibo sao?!

Thẩm Ninh Hinh kinh ngạc cực kỳ, vội vàng điểm đi vào, muốn nhìn một chút Khâu Diệc Bạch ngày thường rốt cuộc sẽ dùng Weibo để làm cái gì.

Click mở vào trang cá nhân, nhãn hiệu Khoa Thụy quen thuộc cùng có quan hệ quảng cáo cùng nhau xuất hiện ở tầm nhìn, danh sách bằng hữu của Khâu Diệc Bạch cùng Thẩm Ninh Hinh nhìn giống nhau như đúc.

“……”

Thẩm Ninh Hinh trầm mặc một lúc lâu, cuối cùng cười đến thân thể đều run lên.

Khâu Diệc Bạch trên Weibo thực quạnh quẽ, ngay cả fans cũng không có mấy cái, trang cá nhân cũng chỉ phát quảng cáo, căn bản không có một người nào like cho nàng.

Cũng không biết nàng bám riết phát quảng cáo không tha như vậy là vì cái gì.

Lúc đang nghĩ ngợi, đột nhiên có một Weibo nhỏ xuất hiện ở tầm nhìn, bên dưới góc phải thật sự có một like.

Thẩm Ninh Hinh trong lúc hứng thú nhất thời, theo thông báo like đó đi vào trang chủ của người nọ.

Chân dung là một tiểu cẩu, lỗ tai thật dài đôi mắt màu lam cùng cái miệng nhỏ cười rộ lên, là một hình tượng anime với manga gần đây tương đối thịnh hành, cùng với tiểu cẩu mà Thẩm Ninh Hinh treo ở trên ba lô giống nhau như đúc.

Tiểu cẩu kia là nàng lúc trước ở máy gắp thú gắp được, cảm thấy đẹp liền tùy tay treo ở trên ba lô, không nghĩ tới hôm nay còn có thể thấy ở nơi này.

Còn rất có duyên.

Nàng gật gật đầu, tiếp tục đi xuống, ngay sau đó liền phát hiện chủ nhân của cái Weibo này hình như là một tiểu khóc bao 100%, toàn bộ giao diện từ trên xuống dưới, dùng nhiều nhất chính là khóc cùng ký hiệu “QAQ” này.

Lái xe hơn hai mươi km đi ăn võng hồng đồ ngọt, người quá nhiều không chiếm được chỗ, khóc QAQ.

(Võng hồng chỉ những người nổi tiếng ở trên mạng, võng hồng đồ ngọt có thể hiểu là đồ ngọt nổi tiếng ở trên mạng)

Khi uống cà phê hắt xì một cái, đổ một thân cà phê, khó chịu, khóc.

Đi công tác thuận tiện đi leo núi, không cẩn thận ngã trẹo chân, đau vài ngày, khóc QAQ.

Ngẫu nhiên nghe thấy đồng sự nói nói bậy về mình, khó chịu, toại khóc.

Còn “Toại khóc”. (Có lẽ là khóc lớn đi)

Thẩm Ninh Hinh một đường xem xuống dưới, đều mau quen thuộc với cái từ khóc cái.

Khâu tổng còn có một vị bằng hữu tiểu khóc bao như vậy sao?

Nàng nghiêng đầu nỗ lực tưởng tượng một chút, không thể nào tưởng tượng ra được bộ dạng của người này.

Lại có một ít hoạt động, vừa lúc có một đống ảnh chụp góc độ phi thường không đẹp nhảy ra, vừa thấy liền biết người chụp kỹ thuật tự chụp không được thành thạo.

Bối cảnh trên ảnh chụp là một ngọn núi, chung quanh một đống cây cối hình thù kỳ quái.

Người nọ liền đứng ở phía trước một thân cây thô nhất, tay trái giơ lên giữ máy ảnh, trên mặt hiện lên vui vẻ như có như không.

Thẩm Ninh Hinh nhìn một chút liền từ trên giường ngồi dậy.

Lúc này thời gian đã gần 10 giờ, theo như ngày thường đây hẳn là thời điểm Thẩm Ninh Hinh nên ngủ rồi.

Ngay cả các bác gái nhảy ở quảng trường lớn cũng đã thu hồi thiết bị chuẩn bị về nhà, bên ngoài cực kỳ an tĩnh.

Nhưng Thẩm Ninh Hinh chính là không ngủ được.

Nàng có chút không thể tin được sự thật này.

Người tự chụp trên ảnh kia rõ ràng chính là Khâu Diệc Bạch.

Trên Weibo thường thường nhắc tới những Tiểu Vương Tiểu Dương Tiểu Hàn đó, cẩn thận ngẫm lại là có thể minh bạch, là Vương Hi cùng Hàn trợ lý các nàng.

Địa điểm được đánh dấu trên trang cá nhân của Weibo kia, quả thật là nơi gần đây Khâu Diệc Bạch có đi công tác qua một lần.

Trùng hợp nhiều như vậy, làm nàng cơ bản có thể phán định chủ nhân của Weibo này chính là Khâu Diệc Bạch.

Cho nên, Khâu Diệc Bạch ngày thường hung như vậy, trên thực tế là một cái tiểu khóc bao.

“…….”

Khiếp sợ, hoàn toàn không thể tin được.

Thẩm Ninh Hinh đầu óc bỗng nhiên có chút ngốc, suy nghĩ nhảy xoay trong chốc lát, cuối cùng lại hiện ra bộ dạng ngày thường hung ba ba của Khâu Diệc Bạch.

Bộ dạng kia…… Quả thực giống như đại lão hổ giương nanh múa vuốt.

Cùng tiểu khóc bao một chút cũng không liên quan a.

Thẩm Ninh Hinh choáng váng, ngón tay run lên không cẩn thận quay trở về giao diện chính.

Thời điểm một lần nữa đi vào, nàng đột nhiên phát hiện tiểu khóc bao đã phát hoạt động mới Weibo ——

“Hôm nay được đồng sự quan tâm có hảo hảo ăn cơm hay không.”

“Cảm thấy nàng ngày thường biểu hiện không tồi, cho nên cho nàng một món quà.”

“Có như vậy một tí xíu vui vẻ.”

“……”

Thời điểm buổi sáng, quầng thâm nơi đáy mắt của Thẩm Ninh Hinh phi thường rõ ràng.

Cũng khó trách, tối hôm qua kỳ thật nàng căn bản không thể nào ngủ được, một khi nhắm mắt lại trong đầu sẽ chạy qua, tất cả đều là hình ảnh Khâu Diệc Bạch hung nhân cùng những văn tự phát trên Weibo đó.

Thật vất vả giãy giụa mới ngủ được, chuông báo lại thực mau vang lên.

Nàng thở dài, cầm lấy đồ trang điểm trên bàn che lấp đi quầng thâm mắt của chính mình, lại tùy tay trang điểm nhẹ một cái muốn làm cho sắc mặt của mình nhìn qua hảo một chút.

Lại nhìn thời gian, sắp trễ giờ làm.

Không kịp nấu cơm, Thẩm Ninh Hinh trên lưng đeo bọc nhỏ mặc tốt áo khoác, bước nhanh như bay chạy xuống dưới lầu mua cơm sáng, thấy tiệm bánh ngọt ở một bên đã mở bán, lại tùy tay mua một ít bánh su kem.

Làm xong hết tất cả, xe buýt vừa lúc chậm rì rì chạy lại đây.

Một đường đi có chút khẩn trương, nhưng cũng may trên đường xe và người đi đường không có nhiều như ngày thường, xe buýt lung lay một trận, cuối cùng vẫn là hữu kinh vô hiểm đưa nàng đến công ty.

(Hữu kinh vô hiểm: gặp chuyện kinh sợ nhưng không có nguy hiểm)

Cách thời gian quẹt thẻ chỉ còn một phút.

Thẩm Ninh Hinh vội không ngừng quẹt xong thẻ, trở lại trên chỗ ngồi ngồi xong, hô hấp hoảng loạn lúc này mới bình phục lại.

“Gấp như vậy làm gì?” Bùi Thanh ở phía sau nhắc mãi một câu, giống như đang cùng nàng nói giỡn, nhưng lời nói lại mang theo ý trào phúng, “Hoảng loạn không nhìn đường, còn tưởng rằng mặt sau có quỷ đuổi theo ngươi.”

Vừa dứt lời, liền thấy Khâu Diệc Bạch lập tức đi vào văn phòng, sóng mắt khẽ nhúc nhích, một mạt ánh mắt lạnh nhạt quét qua.

“……”

Bùi Thanh phỏng chừng cũng không nghĩ tới chính mình thuận miệng nói một câu vậy mà có thể đụng vào họng súng, ngẩn người, vội vàng cúi đầu cầm lấy máy bàn ở một bên bắt đầu giống mô giống dạng gọi điện thoại cho nhà xưởng bên kia giám sát tiến trình, giả bộ một bộ dạng chính mình rất bận rộn.

Thực xấu hổ a.

Thẩm Ninh Hinh ho khan một tiếng, sau đó cũng mở máy tính ra chuẩn bị làm việc, ngón tay vừa mới sờ đến con chuột, đột nhiên nghe được nghiêng nghiêng ở phía trên truyền đến một thanh hừ lạnh.

Vừa nhấc mắt lên, Khâu Diệc Bạch banh mặt quay về văn phòng của mình, túi xách ném lên trên bàn, ghế dựa kéo một cái thật vang.

Vừa thấy chính là bộ dạng rất không vui.

Giống như…… Có mùi vị của tiểu khóc bao ngạo kiều mà mình thấy ở trên Weibo ngày hôm qua.

Công tác buổi sáng cũng không có gì vội.

Triệu tỷ đã trở lại, tinh thần chiến đầu tràn đầy, hơn nữa ngày hôm qua nàng xác thật giao cho Thẩm Ninh Hinh nhiều việc, hôm nay thật sự là ngượng ngùng lại đi phiền toái người ta.

Cho nên nàng chỉ để Thẩm Ninh Hinh sửa sang lại bảng biểu báo cáo tháng này cho bộ tài vụ bên kia thôi, toàn bộ sự tình còn lại chính mình tự hoàn thành.

Thấy công tác thật sự không có gì vội, Thẩm Ninh Hinh liền móc bữa sáng ra thừa dịp thời gian này mà ăn.

Khâu tổng của các nàng tuy rằng ngày thường ở trên phương diện công tác đối với bọn họ quản rất nghiêm, nhưng trước nay lại mặc kệ chuyện nhân viên ăn đồ ăn vặt này nọ, rốt cuộc làm việc xác thật hao phí tế bào não, bổ sung dinh dưỡng nghỉ ngơi một chút cũng là lẽ thường tình đi.

Thẩm Ninh Hinh ăn xong bữa sáng, tiện tay đem su kem mới mua hồi sáng ra, cùng các đồng sự cùng nhau chia sẻ.

Nàng tuy rằng vừa tới không lâu, nhưng bởi vì người lớn lên đẹp, làm việc lưu loát còn hiểu lễ phép, cho nên rất được người hoan nghênh.

Đặc biệt là những vị nam đồng sự đó, vừa thấy nàng lại đây tức khắc liền cười thành đóa hoa.

Nàng phát hết một vòng bên trái xong, thời điểm vừa mới xoay người chuẩn bị phát tiếp vòng bên phải, đột nhiên thoáng nhìn có một tầm mắt từ nơi xa xôi phía sau cửa kính bắn lại đây. . Ngôn Tình Ngược

Khâu Diệc Bạch đang nhìn nàng, ánh mắt như hung thần ác sát.

Thẩm Ninh Hinh sửng sốt, hộp bánh su kem trong tay thiếu chút nữa rớt mất.

Nếu dựa theo trước đây, nàng tuyệt đối sẽ cho rằng Khâu Diệc Bạch đang sinh khí, khẳng định sẽ chạy thật nhanh trốn về chỗ ngồi, tìm công việc gì đó bắt đầu làm.

Nhưng lúc này không biết như thế nào, nàng cảm thấy chính mình giống như đột nhiên từ trong ánh mắt của Khâu Diệc Bạch đọc được một tầng ý khác.

Nàng giống như…… Đang rất chờ mong ta cũng chia cho nàng một cái?

Thẩm Ninh Hinh bị ý nghĩ của mình làm hoảng sợ, dưới chân bước chân tạm dừng lại một lúc lâu, cuối cùng vẫn là hướng đến nàng bên kia đi đến.

Đẩy ra cửa kính tinh xảo, Thẩm Ninh Hinh đi vào, đứng yên trước mặt Khâu Diệc Bạch, có chút khẩn trương hướng trước mặt nàng đẩy đẩy hộp su kem của mình.

Môi cũng nỗ lực dương lên, mang theo một câu không xác định cùng chờ mong hỏi nàng: “Khâu tổng, ngươi muốn nếm thử một cái hay không? Này, ăn ngon……”

Không khí có chút trầm mặc, sau một lúc lâu, Khâu Diệc Bạch đột nhiên nghiêng về bên này vươn tay ra.

“Ít ăn thực phẩm rác rưởi một chút.”

Tuy ngoài miệng nói như vậy, nhưng vẫn cầm lấy một cái bỏ vào trong miệng ăn.

Cho nên, nàng đoán đúng rồi.

Bộ dạng vừa rồi của Khâu tổng kỳ thật là thật sự muốn ăn a.

– —————————————————————————-

Tác giả có lời muốn nói:

Khâu tổng: Hôm nay cùng cấp dưới hỗ động, có như vậy một tí xíu vui vẻ.

Lộ ra một chút, Khâu tổng cùng Hinh Hinh đều là người có chuyện xưa ~


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.
Tổng Tài Nàng Luôn Là Khóc Chít Chít

Chương 6



Thẩm Ninh Hinh sau khi về nhà liền đem vỏ ốc biển đặt trên tủ TV nơi dễ thấy nhất.

Tuy nói thật sự rất là xấu, nhưng dù sao cũng là cấp trên cấp cho mình, hẳn là nên hảo hảo giữ lại.

Tưởng tượng đến ngữ khí biệt nữu của Khâu Diệc Bạch ở trên WeChat cùng nàng nói chuyện, Thẩm Ninh Hinh liền không tự chủ được mà cười thành tiếng.

Bất quá có một điều đến bây giờ nàng vẫn có chút nghi hoặc, vì cái gì Khâu Diệc Bạch sẽ vô duyên vô cớ đưa quà cho nàng.

Chẳng lẽ vì cảm tạ chính mình ở lại hơn mười phút giúp nàng sửa sang lại văn kiện?

Không thể nào?

Thẩm Ninh Hinh đứng ở trước lò vi ba một bên hâm cơm một bên suy nghĩ, rốt cuộc vẫn không nghĩ ra được cái gì.

Bất quá không nghĩ ra liền không nghĩ, dù sao sớm muộn gì cũng có một ngày sẽ biết thôi.

Nghĩ như vậy, Thẩm Ninh Hinh đơn giản ăn qua cơm, lại đi trong phòng tắm ca hát tắm rửa, cuối cùng thoải mái dễ chịu trở lại trên giường nằm xuống.

Dùng chăn mềm mại thơm ngát bao bọc lấy thân thể, cả một ngày mỏi mệt tức khắc tan thành mây khói.

Thẩm Ninh Hinh duỗi cái eo lười một cách thoải mái, đem gấu bông ở mép giường kéo đến bên cạnh mình ôm ôm, ngay sau đó mở di động lên một lần nữa điểm tiến vào trong nhóm tán gẫu, nghiên cứu phương pháp bỏ phiếu.

Nàng ngày thường không có chơi Weibo, lần này là vì chuyên môn bỏ phiếu mới download phần mềm về máy, thậm chí ngay cả tài khoản cũng phải đăng ký một cái mới.

Theo đường dẫn Khương Duyệt phát tới ấn tiến vào, Thẩm Ninh Hinh đem toàn bộ phiếu trong tay mình bỏ phiếu xong, liền rời khỏi tùy ý lướt qua hai ba cái, sau đó điểm tiến vào trang chủ của mình.

Weibo chủ trương cưỡng chế nàng chú ý tới không ít người, một đám người trong danh sách gợi ý an an tĩnh tĩnh nằm ở đó, toàn là những người nàng chưa bao giờ gặp mặt qua.

Thẩm Ninh Hinh có chút chứng cưỡng bách, thực mau liền động động ngón tay đem tất cả người trong danh sách cắt bỏ hết, lúc rời khỏi Weibo lại gợi ý cho nàng nhìn xem trong danh bạ có những ai cũng dùng Weibo.

“Có nhiều như vậy, đa dạng nha.” Thẩm Ninh Hinh nhẹ giọng phun tào một câu, nhưng vẫn theo bản năng điểm đi vào.

(Phun tào: chê bai, nói móc)

Ngay sau đó liền phát hiện thật là có không ít.

Đại bộ phận đều là bạn tốt của nàng thời đi học, mở Weibo chủ yếu là vì theo dõi thần tượng cùng ký lục sinh hoạt, dư lại một bộ phận nhỏ là những đồng sự mà nàng mới thêm gần đây.

Thẩm Ninh Hinh một bên xem một bên đi xuống, trong lúc nhất thời cảm thấy có chút mới lạ.

Sau đó…… Hoa hoa, liền thấy một cái tên quen thuộc ——

Khâu Diệc Bạch.

Khâu tổng của các nàng thế mà cũng dùng Weibo sao?!

Thẩm Ninh Hinh kinh ngạc cực kỳ, vội vàng điểm đi vào, muốn nhìn một chút Khâu Diệc Bạch ngày thường rốt cuộc sẽ dùng Weibo để làm cái gì.

Click mở vào trang cá nhân, nhãn hiệu Khoa Thụy quen thuộc cùng có quan hệ quảng cáo cùng nhau xuất hiện ở tầm nhìn, danh sách bằng hữu của Khâu Diệc Bạch cùng Thẩm Ninh Hinh nhìn giống nhau như đúc.

“……”

Thẩm Ninh Hinh trầm mặc một lúc lâu, cuối cùng cười đến thân thể đều run lên.

Khâu Diệc Bạch trên Weibo thực quạnh quẽ, ngay cả fans cũng không có mấy cái, trang cá nhân cũng chỉ phát quảng cáo, căn bản không có một người nào like cho nàng.

Cũng không biết nàng bám riết phát quảng cáo không tha như vậy là vì cái gì.

Lúc đang nghĩ ngợi, đột nhiên có một Weibo nhỏ xuất hiện ở tầm nhìn, bên dưới góc phải thật sự có một like.

Thẩm Ninh Hinh trong lúc hứng thú nhất thời, theo thông báo like đó đi vào trang chủ của người nọ.

Chân dung là một tiểu cẩu, lỗ tai thật dài đôi mắt màu lam cùng cái miệng nhỏ cười rộ lên, là một hình tượng anime với manga gần đây tương đối thịnh hành, cùng với tiểu cẩu mà Thẩm Ninh Hinh treo ở trên ba lô giống nhau như đúc.

Tiểu cẩu kia là nàng lúc trước ở máy gắp thú gắp được, cảm thấy đẹp liền tùy tay treo ở trên ba lô, không nghĩ tới hôm nay còn có thể thấy ở nơi này.

Còn rất có duyên.

Nàng gật gật đầu, tiếp tục đi xuống, ngay sau đó liền phát hiện chủ nhân của cái Weibo này hình như là một tiểu khóc bao 100%, toàn bộ giao diện từ trên xuống dưới, dùng nhiều nhất chính là khóc cùng ký hiệu “QAQ” này.

Lái xe hơn hai mươi km đi ăn võng hồng đồ ngọt, người quá nhiều không chiếm được chỗ, khóc QAQ.

(Võng hồng chỉ những người nổi tiếng ở trên mạng, võng hồng đồ ngọt có thể hiểu là đồ ngọt nổi tiếng ở trên mạng)

Khi uống cà phê hắt xì một cái, đổ một thân cà phê, khó chịu, khóc.

Đi công tác thuận tiện đi leo núi, không cẩn thận ngã trẹo chân, đau vài ngày, khóc QAQ.

Ngẫu nhiên nghe thấy đồng sự nói nói bậy về mình, khó chịu, toại khóc.

Còn “Toại khóc”. (Có lẽ là khóc lớn đi)

Thẩm Ninh Hinh một đường xem xuống dưới, đều mau quen thuộc với cái từ khóc cái.

Khâu tổng còn có một vị bằng hữu tiểu khóc bao như vậy sao?

Nàng nghiêng đầu nỗ lực tưởng tượng một chút, không thể nào tưởng tượng ra được bộ dạng của người này.

Lại có một ít hoạt động, vừa lúc có một đống ảnh chụp góc độ phi thường không đẹp nhảy ra, vừa thấy liền biết người chụp kỹ thuật tự chụp không được thành thạo.

Bối cảnh trên ảnh chụp là một ngọn núi, chung quanh một đống cây cối hình thù kỳ quái.

Người nọ liền đứng ở phía trước một thân cây thô nhất, tay trái giơ lên giữ máy ảnh, trên mặt hiện lên vui vẻ như có như không.

Thẩm Ninh Hinh nhìn một chút liền từ trên giường ngồi dậy.

Lúc này thời gian đã gần 10 giờ, theo như ngày thường đây hẳn là thời điểm Thẩm Ninh Hinh nên ngủ rồi.

Ngay cả các bác gái nhảy ở quảng trường lớn cũng đã thu hồi thiết bị chuẩn bị về nhà, bên ngoài cực kỳ an tĩnh.

Nhưng Thẩm Ninh Hinh chính là không ngủ được.

Nàng có chút không thể tin được sự thật này.

Người tự chụp trên ảnh kia rõ ràng chính là Khâu Diệc Bạch.

Trên Weibo thường thường nhắc tới những Tiểu Vương Tiểu Dương Tiểu Hàn đó, cẩn thận ngẫm lại là có thể minh bạch, là Vương Hi cùng Hàn trợ lý các nàng.

Địa điểm được đánh dấu trên trang cá nhân của Weibo kia, quả thật là nơi gần đây Khâu Diệc Bạch có đi công tác qua một lần.

Trùng hợp nhiều như vậy, làm nàng cơ bản có thể phán định chủ nhân của Weibo này chính là Khâu Diệc Bạch.

Cho nên, Khâu Diệc Bạch ngày thường hung như vậy, trên thực tế là một cái tiểu khóc bao.

“…….”

Khiếp sợ, hoàn toàn không thể tin được.

Thẩm Ninh Hinh đầu óc bỗng nhiên có chút ngốc, suy nghĩ nhảy xoay trong chốc lát, cuối cùng lại hiện ra bộ dạng ngày thường hung ba ba của Khâu Diệc Bạch.

Bộ dạng kia…… Quả thực giống như đại lão hổ giương nanh múa vuốt.

Cùng tiểu khóc bao một chút cũng không liên quan a.

Thẩm Ninh Hinh choáng váng, ngón tay run lên không cẩn thận quay trở về giao diện chính.

Thời điểm một lần nữa đi vào, nàng đột nhiên phát hiện tiểu khóc bao đã phát hoạt động mới Weibo ——

“Hôm nay được đồng sự quan tâm có hảo hảo ăn cơm hay không.”

“Cảm thấy nàng ngày thường biểu hiện không tồi, cho nên cho nàng một món quà.”

“Có như vậy một tí xíu vui vẻ.”

“……”

Thời điểm buổi sáng, quầng thâm nơi đáy mắt của Thẩm Ninh Hinh phi thường rõ ràng.

Cũng khó trách, tối hôm qua kỳ thật nàng căn bản không thể nào ngủ được, một khi nhắm mắt lại trong đầu sẽ chạy qua, tất cả đều là hình ảnh Khâu Diệc Bạch hung nhân cùng những văn tự phát trên Weibo đó.

Thật vất vả giãy giụa mới ngủ được, chuông báo lại thực mau vang lên.

Nàng thở dài, cầm lấy đồ trang điểm trên bàn che lấp đi quầng thâm mắt của chính mình, lại tùy tay trang điểm nhẹ một cái muốn làm cho sắc mặt của mình nhìn qua hảo một chút.

Lại nhìn thời gian, sắp trễ giờ làm.

Không kịp nấu cơm, Thẩm Ninh Hinh trên lưng đeo bọc nhỏ mặc tốt áo khoác, bước nhanh như bay chạy xuống dưới lầu mua cơm sáng, thấy tiệm bánh ngọt ở một bên đã mở bán, lại tùy tay mua một ít bánh su kem.

Làm xong hết tất cả, xe buýt vừa lúc chậm rì rì chạy lại đây.

Một đường đi có chút khẩn trương, nhưng cũng may trên đường xe và người đi đường không có nhiều như ngày thường, xe buýt lung lay một trận, cuối cùng vẫn là hữu kinh vô hiểm đưa nàng đến công ty.

(Hữu kinh vô hiểm: gặp chuyện kinh sợ nhưng không có nguy hiểm)

Cách thời gian quẹt thẻ chỉ còn một phút.

Thẩm Ninh Hinh vội không ngừng quẹt xong thẻ, trở lại trên chỗ ngồi ngồi xong, hô hấp hoảng loạn lúc này mới bình phục lại.

“Gấp như vậy làm gì?” Bùi Thanh ở phía sau nhắc mãi một câu, giống như đang cùng nàng nói giỡn, nhưng lời nói lại mang theo ý trào phúng, “Hoảng loạn không nhìn đường, còn tưởng rằng mặt sau có quỷ đuổi theo ngươi.”

Vừa dứt lời, liền thấy Khâu Diệc Bạch lập tức đi vào văn phòng, sóng mắt khẽ nhúc nhích, một mạt ánh mắt lạnh nhạt quét qua.

“……”

Bùi Thanh phỏng chừng cũng không nghĩ tới chính mình thuận miệng nói một câu vậy mà có thể đụng vào họng súng, ngẩn người, vội vàng cúi đầu cầm lấy máy bàn ở một bên bắt đầu giống mô giống dạng gọi điện thoại cho nhà xưởng bên kia giám sát tiến trình, giả bộ một bộ dạng chính mình rất bận rộn.

Thực xấu hổ a.

Thẩm Ninh Hinh ho khan một tiếng, sau đó cũng mở máy tính ra chuẩn bị làm việc, ngón tay vừa mới sờ đến con chuột, đột nhiên nghe được nghiêng nghiêng ở phía trên truyền đến một thanh hừ lạnh.

Vừa nhấc mắt lên, Khâu Diệc Bạch banh mặt quay về văn phòng của mình, túi xách ném lên trên bàn, ghế dựa kéo một cái thật vang.

Vừa thấy chính là bộ dạng rất không vui.

Giống như…… Có mùi vị của tiểu khóc bao ngạo kiều mà mình thấy ở trên Weibo ngày hôm qua.

Công tác buổi sáng cũng không có gì vội.

Triệu tỷ đã trở lại, tinh thần chiến đầu tràn đầy, hơn nữa ngày hôm qua nàng xác thật giao cho Thẩm Ninh Hinh nhiều việc, hôm nay thật sự là ngượng ngùng lại đi phiền toái người ta.

Cho nên nàng chỉ để Thẩm Ninh Hinh sửa sang lại bảng biểu báo cáo tháng này cho bộ tài vụ bên kia thôi, toàn bộ sự tình còn lại chính mình tự hoàn thành.

Thấy công tác thật sự không có gì vội, Thẩm Ninh Hinh liền móc bữa sáng ra thừa dịp thời gian này mà ăn.

Khâu tổng của các nàng tuy rằng ngày thường ở trên phương diện công tác đối với bọn họ quản rất nghiêm, nhưng trước nay lại mặc kệ chuyện nhân viên ăn đồ ăn vặt này nọ, rốt cuộc làm việc xác thật hao phí tế bào não, bổ sung dinh dưỡng nghỉ ngơi một chút cũng là lẽ thường tình đi.

Thẩm Ninh Hinh ăn xong bữa sáng, tiện tay đem su kem mới mua hồi sáng ra, cùng các đồng sự cùng nhau chia sẻ.

Nàng tuy rằng vừa tới không lâu, nhưng bởi vì người lớn lên đẹp, làm việc lưu loát còn hiểu lễ phép, cho nên rất được người hoan nghênh.

Đặc biệt là những vị nam đồng sự đó, vừa thấy nàng lại đây tức khắc liền cười thành đóa hoa.

Nàng phát hết một vòng bên trái xong, thời điểm vừa mới xoay người chuẩn bị phát tiếp vòng bên phải, đột nhiên thoáng nhìn có một tầm mắt từ nơi xa xôi phía sau cửa kính bắn lại đây. . Ngôn Tình Ngược

Khâu Diệc Bạch đang nhìn nàng, ánh mắt như hung thần ác sát.

Thẩm Ninh Hinh sửng sốt, hộp bánh su kem trong tay thiếu chút nữa rớt mất.

Nếu dựa theo trước đây, nàng tuyệt đối sẽ cho rằng Khâu Diệc Bạch đang sinh khí, khẳng định sẽ chạy thật nhanh trốn về chỗ ngồi, tìm công việc gì đó bắt đầu làm.

Nhưng lúc này không biết như thế nào, nàng cảm thấy chính mình giống như đột nhiên từ trong ánh mắt của Khâu Diệc Bạch đọc được một tầng ý khác.

Nàng giống như…… Đang rất chờ mong ta cũng chia cho nàng một cái?

Thẩm Ninh Hinh bị ý nghĩ của mình làm hoảng sợ, dưới chân bước chân tạm dừng lại một lúc lâu, cuối cùng vẫn là hướng đến nàng bên kia đi đến.

Đẩy ra cửa kính tinh xảo, Thẩm Ninh Hinh đi vào, đứng yên trước mặt Khâu Diệc Bạch, có chút khẩn trương hướng trước mặt nàng đẩy đẩy hộp su kem của mình.

Môi cũng nỗ lực dương lên, mang theo một câu không xác định cùng chờ mong hỏi nàng: “Khâu tổng, ngươi muốn nếm thử một cái hay không? Này, ăn ngon……”

Không khí có chút trầm mặc, sau một lúc lâu, Khâu Diệc Bạch đột nhiên nghiêng về bên này vươn tay ra.

“Ít ăn thực phẩm rác rưởi một chút.”

Tuy ngoài miệng nói như vậy, nhưng vẫn cầm lấy một cái bỏ vào trong miệng ăn.

Cho nên, nàng đoán đúng rồi.

Bộ dạng vừa rồi của Khâu tổng kỳ thật là thật sự muốn ăn a.

– —————————————————————————-

Tác giả có lời muốn nói:

Khâu tổng: Hôm nay cùng cấp dưới hỗ động, có như vậy một tí xíu vui vẻ.

Lộ ra một chút, Khâu tổng cùng Hinh Hinh đều là người có chuyện xưa ~


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.
Tổng Tài Nàng Luôn Là Khóc Chít Chít

Chương 6



Thẩm Ninh Hinh sau khi về nhà liền đem vỏ ốc biển đặt trên tủ TV nơi dễ thấy nhất.

Tuy nói thật sự rất là xấu, nhưng dù sao cũng là cấp trên cấp cho mình, hẳn là nên hảo hảo giữ lại.

Tưởng tượng đến ngữ khí biệt nữu của Khâu Diệc Bạch ở trên WeChat cùng nàng nói chuyện, Thẩm Ninh Hinh liền không tự chủ được mà cười thành tiếng.

Bất quá có một điều đến bây giờ nàng vẫn có chút nghi hoặc, vì cái gì Khâu Diệc Bạch sẽ vô duyên vô cớ đưa quà cho nàng.

Chẳng lẽ vì cảm tạ chính mình ở lại hơn mười phút giúp nàng sửa sang lại văn kiện?

Không thể nào?

Thẩm Ninh Hinh đứng ở trước lò vi ba một bên hâm cơm một bên suy nghĩ, rốt cuộc vẫn không nghĩ ra được cái gì.

Bất quá không nghĩ ra liền không nghĩ, dù sao sớm muộn gì cũng có một ngày sẽ biết thôi.

Nghĩ như vậy, Thẩm Ninh Hinh đơn giản ăn qua cơm, lại đi trong phòng tắm ca hát tắm rửa, cuối cùng thoải mái dễ chịu trở lại trên giường nằm xuống.

Dùng chăn mềm mại thơm ngát bao bọc lấy thân thể, cả một ngày mỏi mệt tức khắc tan thành mây khói.

Thẩm Ninh Hinh duỗi cái eo lười một cách thoải mái, đem gấu bông ở mép giường kéo đến bên cạnh mình ôm ôm, ngay sau đó mở di động lên một lần nữa điểm tiến vào trong nhóm tán gẫu, nghiên cứu phương pháp bỏ phiếu.

Nàng ngày thường không có chơi Weibo, lần này là vì chuyên môn bỏ phiếu mới download phần mềm về máy, thậm chí ngay cả tài khoản cũng phải đăng ký một cái mới.

Theo đường dẫn Khương Duyệt phát tới ấn tiến vào, Thẩm Ninh Hinh đem toàn bộ phiếu trong tay mình bỏ phiếu xong, liền rời khỏi tùy ý lướt qua hai ba cái, sau đó điểm tiến vào trang chủ của mình.

Weibo chủ trương cưỡng chế nàng chú ý tới không ít người, một đám người trong danh sách gợi ý an an tĩnh tĩnh nằm ở đó, toàn là những người nàng chưa bao giờ gặp mặt qua.

Thẩm Ninh Hinh có chút chứng cưỡng bách, thực mau liền động động ngón tay đem tất cả người trong danh sách cắt bỏ hết, lúc rời khỏi Weibo lại gợi ý cho nàng nhìn xem trong danh bạ có những ai cũng dùng Weibo.

“Có nhiều như vậy, đa dạng nha.” Thẩm Ninh Hinh nhẹ giọng phun tào một câu, nhưng vẫn theo bản năng điểm đi vào.

(Phun tào: chê bai, nói móc)

Ngay sau đó liền phát hiện thật là có không ít.

Đại bộ phận đều là bạn tốt của nàng thời đi học, mở Weibo chủ yếu là vì theo dõi thần tượng cùng ký lục sinh hoạt, dư lại một bộ phận nhỏ là những đồng sự mà nàng mới thêm gần đây.

Thẩm Ninh Hinh một bên xem một bên đi xuống, trong lúc nhất thời cảm thấy có chút mới lạ.

Sau đó…… Hoa hoa, liền thấy một cái tên quen thuộc ——

Khâu Diệc Bạch.

Khâu tổng của các nàng thế mà cũng dùng Weibo sao?!

Thẩm Ninh Hinh kinh ngạc cực kỳ, vội vàng điểm đi vào, muốn nhìn một chút Khâu Diệc Bạch ngày thường rốt cuộc sẽ dùng Weibo để làm cái gì.

Click mở vào trang cá nhân, nhãn hiệu Khoa Thụy quen thuộc cùng có quan hệ quảng cáo cùng nhau xuất hiện ở tầm nhìn, danh sách bằng hữu của Khâu Diệc Bạch cùng Thẩm Ninh Hinh nhìn giống nhau như đúc.

“……”

Thẩm Ninh Hinh trầm mặc một lúc lâu, cuối cùng cười đến thân thể đều run lên.

Khâu Diệc Bạch trên Weibo thực quạnh quẽ, ngay cả fans cũng không có mấy cái, trang cá nhân cũng chỉ phát quảng cáo, căn bản không có một người nào like cho nàng.

Cũng không biết nàng bám riết phát quảng cáo không tha như vậy là vì cái gì.

Lúc đang nghĩ ngợi, đột nhiên có một Weibo nhỏ xuất hiện ở tầm nhìn, bên dưới góc phải thật sự có một like.

Thẩm Ninh Hinh trong lúc hứng thú nhất thời, theo thông báo like đó đi vào trang chủ của người nọ.

Chân dung là một tiểu cẩu, lỗ tai thật dài đôi mắt màu lam cùng cái miệng nhỏ cười rộ lên, là một hình tượng anime với manga gần đây tương đối thịnh hành, cùng với tiểu cẩu mà Thẩm Ninh Hinh treo ở trên ba lô giống nhau như đúc.

Tiểu cẩu kia là nàng lúc trước ở máy gắp thú gắp được, cảm thấy đẹp liền tùy tay treo ở trên ba lô, không nghĩ tới hôm nay còn có thể thấy ở nơi này.

Còn rất có duyên.

Nàng gật gật đầu, tiếp tục đi xuống, ngay sau đó liền phát hiện chủ nhân của cái Weibo này hình như là một tiểu khóc bao 100%, toàn bộ giao diện từ trên xuống dưới, dùng nhiều nhất chính là khóc cùng ký hiệu “QAQ” này.

Lái xe hơn hai mươi km đi ăn võng hồng đồ ngọt, người quá nhiều không chiếm được chỗ, khóc QAQ.

(Võng hồng chỉ những người nổi tiếng ở trên mạng, võng hồng đồ ngọt có thể hiểu là đồ ngọt nổi tiếng ở trên mạng)

Khi uống cà phê hắt xì một cái, đổ một thân cà phê, khó chịu, khóc.

Đi công tác thuận tiện đi leo núi, không cẩn thận ngã trẹo chân, đau vài ngày, khóc QAQ.

Ngẫu nhiên nghe thấy đồng sự nói nói bậy về mình, khó chịu, toại khóc.

Còn “Toại khóc”. (Có lẽ là khóc lớn đi)

Thẩm Ninh Hinh một đường xem xuống dưới, đều mau quen thuộc với cái từ khóc cái.

Khâu tổng còn có một vị bằng hữu tiểu khóc bao như vậy sao?

Nàng nghiêng đầu nỗ lực tưởng tượng một chút, không thể nào tưởng tượng ra được bộ dạng của người này.

Lại có một ít hoạt động, vừa lúc có một đống ảnh chụp góc độ phi thường không đẹp nhảy ra, vừa thấy liền biết người chụp kỹ thuật tự chụp không được thành thạo.

Bối cảnh trên ảnh chụp là một ngọn núi, chung quanh một đống cây cối hình thù kỳ quái.

Người nọ liền đứng ở phía trước một thân cây thô nhất, tay trái giơ lên giữ máy ảnh, trên mặt hiện lên vui vẻ như có như không.

Thẩm Ninh Hinh nhìn một chút liền từ trên giường ngồi dậy.

Lúc này thời gian đã gần 10 giờ, theo như ngày thường đây hẳn là thời điểm Thẩm Ninh Hinh nên ngủ rồi.

Ngay cả các bác gái nhảy ở quảng trường lớn cũng đã thu hồi thiết bị chuẩn bị về nhà, bên ngoài cực kỳ an tĩnh.

Nhưng Thẩm Ninh Hinh chính là không ngủ được.

Nàng có chút không thể tin được sự thật này.

Người tự chụp trên ảnh kia rõ ràng chính là Khâu Diệc Bạch.

Trên Weibo thường thường nhắc tới những Tiểu Vương Tiểu Dương Tiểu Hàn đó, cẩn thận ngẫm lại là có thể minh bạch, là Vương Hi cùng Hàn trợ lý các nàng.

Địa điểm được đánh dấu trên trang cá nhân của Weibo kia, quả thật là nơi gần đây Khâu Diệc Bạch có đi công tác qua một lần.

Trùng hợp nhiều như vậy, làm nàng cơ bản có thể phán định chủ nhân của Weibo này chính là Khâu Diệc Bạch.

Cho nên, Khâu Diệc Bạch ngày thường hung như vậy, trên thực tế là một cái tiểu khóc bao.

“…….”

Khiếp sợ, hoàn toàn không thể tin được.

Thẩm Ninh Hinh đầu óc bỗng nhiên có chút ngốc, suy nghĩ nhảy xoay trong chốc lát, cuối cùng lại hiện ra bộ dạng ngày thường hung ba ba của Khâu Diệc Bạch.

Bộ dạng kia…… Quả thực giống như đại lão hổ giương nanh múa vuốt.

Cùng tiểu khóc bao một chút cũng không liên quan a.

Thẩm Ninh Hinh choáng váng, ngón tay run lên không cẩn thận quay trở về giao diện chính.

Thời điểm một lần nữa đi vào, nàng đột nhiên phát hiện tiểu khóc bao đã phát hoạt động mới Weibo ——

“Hôm nay được đồng sự quan tâm có hảo hảo ăn cơm hay không.”

“Cảm thấy nàng ngày thường biểu hiện không tồi, cho nên cho nàng một món quà.”

“Có như vậy một tí xíu vui vẻ.”

“……”

Thời điểm buổi sáng, quầng thâm nơi đáy mắt của Thẩm Ninh Hinh phi thường rõ ràng.

Cũng khó trách, tối hôm qua kỳ thật nàng căn bản không thể nào ngủ được, một khi nhắm mắt lại trong đầu sẽ chạy qua, tất cả đều là hình ảnh Khâu Diệc Bạch hung nhân cùng những văn tự phát trên Weibo đó.

Thật vất vả giãy giụa mới ngủ được, chuông báo lại thực mau vang lên.

Nàng thở dài, cầm lấy đồ trang điểm trên bàn che lấp đi quầng thâm mắt của chính mình, lại tùy tay trang điểm nhẹ một cái muốn làm cho sắc mặt của mình nhìn qua hảo một chút.

Lại nhìn thời gian, sắp trễ giờ làm.

Không kịp nấu cơm, Thẩm Ninh Hinh trên lưng đeo bọc nhỏ mặc tốt áo khoác, bước nhanh như bay chạy xuống dưới lầu mua cơm sáng, thấy tiệm bánh ngọt ở một bên đã mở bán, lại tùy tay mua một ít bánh su kem.

Làm xong hết tất cả, xe buýt vừa lúc chậm rì rì chạy lại đây.

Một đường đi có chút khẩn trương, nhưng cũng may trên đường xe và người đi đường không có nhiều như ngày thường, xe buýt lung lay một trận, cuối cùng vẫn là hữu kinh vô hiểm đưa nàng đến công ty.

(Hữu kinh vô hiểm: gặp chuyện kinh sợ nhưng không có nguy hiểm)

Cách thời gian quẹt thẻ chỉ còn một phút.

Thẩm Ninh Hinh vội không ngừng quẹt xong thẻ, trở lại trên chỗ ngồi ngồi xong, hô hấp hoảng loạn lúc này mới bình phục lại.

“Gấp như vậy làm gì?” Bùi Thanh ở phía sau nhắc mãi một câu, giống như đang cùng nàng nói giỡn, nhưng lời nói lại mang theo ý trào phúng, “Hoảng loạn không nhìn đường, còn tưởng rằng mặt sau có quỷ đuổi theo ngươi.”

Vừa dứt lời, liền thấy Khâu Diệc Bạch lập tức đi vào văn phòng, sóng mắt khẽ nhúc nhích, một mạt ánh mắt lạnh nhạt quét qua.

“……”

Bùi Thanh phỏng chừng cũng không nghĩ tới chính mình thuận miệng nói một câu vậy mà có thể đụng vào họng súng, ngẩn người, vội vàng cúi đầu cầm lấy máy bàn ở một bên bắt đầu giống mô giống dạng gọi điện thoại cho nhà xưởng bên kia giám sát tiến trình, giả bộ một bộ dạng chính mình rất bận rộn.

Thực xấu hổ a.

Thẩm Ninh Hinh ho khan một tiếng, sau đó cũng mở máy tính ra chuẩn bị làm việc, ngón tay vừa mới sờ đến con chuột, đột nhiên nghe được nghiêng nghiêng ở phía trên truyền đến một thanh hừ lạnh.

Vừa nhấc mắt lên, Khâu Diệc Bạch banh mặt quay về văn phòng của mình, túi xách ném lên trên bàn, ghế dựa kéo một cái thật vang.

Vừa thấy chính là bộ dạng rất không vui.

Giống như…… Có mùi vị của tiểu khóc bao ngạo kiều mà mình thấy ở trên Weibo ngày hôm qua.

Công tác buổi sáng cũng không có gì vội.

Triệu tỷ đã trở lại, tinh thần chiến đầu tràn đầy, hơn nữa ngày hôm qua nàng xác thật giao cho Thẩm Ninh Hinh nhiều việc, hôm nay thật sự là ngượng ngùng lại đi phiền toái người ta.

Cho nên nàng chỉ để Thẩm Ninh Hinh sửa sang lại bảng biểu báo cáo tháng này cho bộ tài vụ bên kia thôi, toàn bộ sự tình còn lại chính mình tự hoàn thành.

Thấy công tác thật sự không có gì vội, Thẩm Ninh Hinh liền móc bữa sáng ra thừa dịp thời gian này mà ăn.

Khâu tổng của các nàng tuy rằng ngày thường ở trên phương diện công tác đối với bọn họ quản rất nghiêm, nhưng trước nay lại mặc kệ chuyện nhân viên ăn đồ ăn vặt này nọ, rốt cuộc làm việc xác thật hao phí tế bào não, bổ sung dinh dưỡng nghỉ ngơi một chút cũng là lẽ thường tình đi.

Thẩm Ninh Hinh ăn xong bữa sáng, tiện tay đem su kem mới mua hồi sáng ra, cùng các đồng sự cùng nhau chia sẻ.

Nàng tuy rằng vừa tới không lâu, nhưng bởi vì người lớn lên đẹp, làm việc lưu loát còn hiểu lễ phép, cho nên rất được người hoan nghênh.

Đặc biệt là những vị nam đồng sự đó, vừa thấy nàng lại đây tức khắc liền cười thành đóa hoa.

Nàng phát hết một vòng bên trái xong, thời điểm vừa mới xoay người chuẩn bị phát tiếp vòng bên phải, đột nhiên thoáng nhìn có một tầm mắt từ nơi xa xôi phía sau cửa kính bắn lại đây. . Ngôn Tình Ngược

Khâu Diệc Bạch đang nhìn nàng, ánh mắt như hung thần ác sát.

Thẩm Ninh Hinh sửng sốt, hộp bánh su kem trong tay thiếu chút nữa rớt mất.

Nếu dựa theo trước đây, nàng tuyệt đối sẽ cho rằng Khâu Diệc Bạch đang sinh khí, khẳng định sẽ chạy thật nhanh trốn về chỗ ngồi, tìm công việc gì đó bắt đầu làm.

Nhưng lúc này không biết như thế nào, nàng cảm thấy chính mình giống như đột nhiên từ trong ánh mắt của Khâu Diệc Bạch đọc được một tầng ý khác.

Nàng giống như…… Đang rất chờ mong ta cũng chia cho nàng một cái?

Thẩm Ninh Hinh bị ý nghĩ của mình làm hoảng sợ, dưới chân bước chân tạm dừng lại một lúc lâu, cuối cùng vẫn là hướng đến nàng bên kia đi đến.

Đẩy ra cửa kính tinh xảo, Thẩm Ninh Hinh đi vào, đứng yên trước mặt Khâu Diệc Bạch, có chút khẩn trương hướng trước mặt nàng đẩy đẩy hộp su kem của mình.

Môi cũng nỗ lực dương lên, mang theo một câu không xác định cùng chờ mong hỏi nàng: “Khâu tổng, ngươi muốn nếm thử một cái hay không? Này, ăn ngon……”

Không khí có chút trầm mặc, sau một lúc lâu, Khâu Diệc Bạch đột nhiên nghiêng về bên này vươn tay ra.

“Ít ăn thực phẩm rác rưởi một chút.”

Tuy ngoài miệng nói như vậy, nhưng vẫn cầm lấy một cái bỏ vào trong miệng ăn.

Cho nên, nàng đoán đúng rồi.

Bộ dạng vừa rồi của Khâu tổng kỳ thật là thật sự muốn ăn a.

– —————————————————————————-

Tác giả có lời muốn nói:

Khâu tổng: Hôm nay cùng cấp dưới hỗ động, có như vậy một tí xíu vui vẻ.

Lộ ra một chút, Khâu tổng cùng Hinh Hinh đều là người có chuyện xưa ~


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.