Cô bước ra sân khấu đối diện với hơn 2000 sinh viên không chút lo lắng mà bắt đầu bài diễn thuyết của mình
– Chào mừng các tân sinh viên đã đến với Đại học Bắc Kinh!!! cô nói
Bên dưới vỗ tay một tràng lớn rồi cô đọc diễn thuyết đến khi kết thúc thì cô mới nhìn xuống chỗ các nhà tài trợ
*Hoá ra anh ta là nhà tài trợ sao trước nay sao chưa từng thấy nhỉ * cô thầm nghĩ rồi qua về hậu trường
Cô không hề biết rằng nhà tài trợ này vì cô mà đến, Hoắc Long đã chi một khoản tiền lớn cho trường để cung cấp thiết bị học.
Hoắc Long đã cho người điều tra về lai lịch của cô và tối hôm qua anh đã đến bệnh viện để nhìn cô
Anh chính xác là đã rơi vào lưới tình rồi:3
Anh cùng với trợ lí lên phòng hiệu trưởng ngồi, anh nói với hiệu trưởng mời cô bạn học Dao Dao lên gặp mình
Hiệu trưởng lập tức gọi Dao Dao lên phòng. Khi cô bước vào đã thấy bầu không khí hơi căng thẳng, ông hiệu trưởng thì đổ mồ hôi nhễ nhãi
Cô cũng vì thế mà căng theo, hiệu trưởng giới thiệu cô với anh
– Đây là ngài Hoắc Long nhà tài trợ của chúng ta hôm qua em cũng đã gặp ở lễ khai mạc rồi đấy: hiệu trưởng nói
– Rất hân hạnh được gặp ngài, tôi tên là Tô Mộc Dao cứ gọi tôi là Mộc Dao được rồi.: cô giới thiệu
– Không biết hiệu trưởng tìm gặp em có chuyện gì không ạ? cô hỏi
– Tôi muốn em dẫn Ngài Hoắc Long đây đi thăm khuôn viên trường: ông ta nói
– Em….dạ được rồi em sẽ dẫn ngài Hoắc Long đây đi thăm ạ! cô đáp
Vì hôm qua cô ngủ ít sáng nay lại dậy sớm nên có chút buồn ngủ cô tính đọc diễn thuyết xong rồi về lớp ngủ luôn
Vậy mà lại phải dẫn cái tên này đi thăm quan trường thiệc là xu cà na quá đi mà
Cô cùng với anh đi tham quan nhưng quái lạ lại không cho trợ lí đi theo cô có chút ngượng ngùng
– Ngài trợ lí đi cùng với ngài không đi thăm ạ? cô hỏi
– Cậu ta ở lại bàn việc rồi chỉ mình tôi đi thôi: anh đáp
* con mèo con này sợ mình ăn thịt hay sao * anh nghĩ thầm
– Có chuyện gì sao? anh hỏi lại
– À dạ không có gì đâu ạ chỉ tò mò thôi: cô ngượng ngùng đáp
Anh đi đến đâu thì những nữ sinh viên liền vây quanh đến đó những đàn chị cũng nhìn theo
Bọn họ có chút ghen tị với cô
Bọn họ thì thầm: ” Sao không phải là mình cơ chứ á ghen tị quá đi mất “
Cô nghĩ thầm * đây cho các cô làm hướng dẫn viên nè làm đi tôi buồn ngủ lắm rồi,tha cho tôi đi *
Cô đi hết một vòng sân trường anh cũng đi theo sau cô.
– Hmm hết chỗ để thăm quan rồi đấy ạ ngài tự về phòng hiệu trưởng được đúng không tôi có việc đột xuất rồi chào ngài: cô nói xong rồi chạy đi mất
– Cô gái này sợ ở với mình lắm hay gì! chân ngắn mà chạy nhanh thế cơ: anh thở dài
Cô chạy đến phòng học lúc này đã 11h trưa rồi cô cũng chẳng có tâm trí để ăn nữa liền vào lớp rồi úp mặt xuống bàn ngủ luôn.
Anh đi ngang qua phòng thấy cô đang ngủ, anh nghĩ * hoá ra việc gấp là đi ngủ sao * anh nhìn xung quanh phòng không có ai anh liền lại ngồi kế bên cô
Nằm xuống với cô lúc này mùi hương ấy lại sộc vào mũi anh một lần nữa một mùi hương dễ chịu
Anh sợ mọi người làm phiền đến giấc ngủ của cô nên liền bế cô lên về phòng riêng của hiệu trưởng
Vì là trưa nên cũng ít người anh đi đến phòng riêng nhanh chóng mà không ai phát hiện
Hiệu trưởng thấy anh bế cô trên tay liền nghĩ * hoá ra là người yêu à * Hoắc Long liền lượm ông một cái, ông tái mét mặt
Rồi bế cô vào phòng.