” Trời ơi rộng quá ” Phương Yến không khỏi ngạc nhiên.
” Phòng tao đằng kia kìa, đi thôi ” nó kéo tay Phương Yến đi.
Vừa đi ngang qua phòng Thất Bát lại đúng lúc hắn từ trong phòng đi ra với áo thun và chiếc quần lững, đầu tóc còn hơi rối do chưa được chải chuốt kĩ càng, mắt vẫn còn lờ đờ vì vừa mới ngủ dậy! trời ơi, người gì mà lúc vừa ngủ thức cũng đẹp vậy nè? nhìn hắn trong có lẽ lả lơi nhưng vẫn toát lên vẻ thần thái sang chảnh.
” Chào buổi sáng ” nó mỉm cười vẫy tay chào hắn.
“Ừm, em dậy sớm thế ? ” hắn dứng dựa người vào tường, tay dụi dụi mắt hỏi.
” Em cũng vừa mới dậy lúc nãy thôi, anh buồn ngủ thì vào ngủ tiếp đi, tạm biệt ” nó chào hắn rồi kéo tay con Yến đi vào phòng.
Cửa phòng vừa đóng lại, con Yến lại nhảy dựng dựng lên :
” Trời má vừa mới ngủ dậy mà vẫn đẹp trai chán ! Mày sướng ghê ngày nào cũng được gặp mặt anh người yêu soái ca của mày “
” Haha, công nhận đẹp thiệt “
Nói là dẫn con Phương Yến tới chơi nhưng hai đứa lại nằm trên giường chơi điện thoại, chơi chán rồi thì hai đứa chụp ảnh seo phì các thứ, rồi lại nằm chơi điện thoại, ta nói như hai con heo lười chỉ biết nằm trên giường
Tầm 11 giờ, ngoài phòng nó vang lên tiếng gõ cửa :
” Xuân Nghi, ra ăn cơm ” là cái giọng trầm trầm ấm ấm của Hàn Thất Bát.
” Dạ, em ra liền ” nó nhanh chống rời giường, cùng Phương Yến xuống dùng cơm.
” Con ăn đi, đừng ngại ” dì Vương nói với Phương Yến.
” Dạ “
Dùng cơm xong, nó ở lại phụ thím Phương rửa bát nhưng lại bị đuổi lên phòng.
[!.
]
Thời gian thấm thoát trôi đưa, thoáng mới đây đã kết thúc kì nghỉ hè, ngày mai là nó phải đến trường rồi.
Tối hôm nay, nó vội ngồi vào bàn học ôn lại chút kiến thức cũ tới 10 giờ hơn nó mới đi ngủ.
______________________
Sáng sớm nó đang ngủ ngon lành thì tấm màn bị ai đó kéo ra, những tia nắng sớm mai chiếu vào khuôn mặt xinh xắn của nó, làm nó nhíu mày một cái rồi từ từ mở mắt ra, cuối giường là thân hình cao lớn, thoáng mùi hương quen thuộc của người nó yêu đang đứng khoanh tay trước ngực.
” Heo lười, em còn định ngủ đến bao giờ nữa “
” Còn sớm mà, cho em ngủ thêm tí nữa ” nó lại lười biếng vùi đầu vào trong chăn, do kì nghỉ hè dì Vương đều bắt nó ngủ đến 10h mới cho dậy, giờ quen rồi thì lại bắt 6h dậy là sao? nó không can tâm!!
Bỗng một bàn tay to giật tấm chăn ra khỏi người nó, vẫn là cái giọng trầm trầm ấy vang bên tay nó :
” Em không dậy là đi học muộn đó, hôm nay đi nhận lớp em muốn đi muộn sao? “
Nó mới nhớ ra, rồi chậm chạp ngồi dậy, dụi dụi mắt, khuôn mặt thất thần vì vừa ngủ dậy, quần áo xộc xệch, mái tóc dài của nó có chút rối, nhìn buồn cười vô cùng.
Hắn nhìn nó hồi lâu rồi bật cười, kéo nó dậy rồi chải đầu chải tóc lại cho nó, còn thắt cho nó hai cái đuôi tóc vô cùng đáng yêu, sau đó hắn lại kéo nó vào nhà vệ sinh, cho nó tự vệ sinh cá nhân.
Tầm 15 phút sau nó từ nhà vệ sinh bước ra với bộ đồng phục trắng tinh tươm, mắt chưa mở to lên được tí nào, thấy nó lề là lề mề, hắn tiến đến câu cổ nó đi xuống nhà rồi kéo nó lên xe luôn.
Đến trường, lúc này sân trường cũng có nhiều người, hên là chưa trễ lắm, hắn bảo nó đứng đây đợi để hắn đi mua đồ ăn sáng, lúc nãy vội quá nên không có ăn sáng ở nhà.
Nó đứng đó ngắm nhìn xung quanh, mới đây nó đã lớp 11 rồi, bà và mẹ nó cũng đã mất một năm, nó cũng bớt khóc vào ban đêm rồi vì có một hôm nó mơ thấy mẹ nó, mẹ nó trong mơ bảo rằng đừng khóc vì mẹ và bà nữa, mẹ và bà đã lên thiên đường và sống cuộc sống hạnh phúc rồi, mẹ nó còn nói mẹ nó rất vui vì đã có người thay mẹ và bà chăm sóc nó.
.
trong lúc đang suy nghĩ vu vơ thì ánh mắt nó vô tình lọt vào một nhóm 3 người đang bắt nạt một bạn nữ, nó rất quen vì bạn nữ này học cùng lớp nó năm lớp 10, thế là nó mạnh mẽ tiến tới, định chửi cho bọn kia một trận.
Bước đến gần, nhìn mặt 3 tên đó, hình như! có chút quen, chẳng phải là cái thằng tên Dương trẻ trâu mà nó gặp ở trung tâm thương mại hồi 1 năm trước sao?.
Nó hơi ngạc nhiên nhưng vẫn mạnh dạn đi tới, kéo bạn nữ kia về phía mình.
” Ba người rảnh quá không có chuyện gì làm hả? “
Cái tên cầm đầu – Dương hắn nhìn nó hồi lâu, rồi mới nhếch mép lên tiếng :
” Huh? nhìn cô quen quen nhỉ? hình như gặp ở đâu đó rồi “
Rồi thằng Dương cúi đầu xuống nhìn vào phù hiệu ở ngực trái nó, đôi chân mày đột nhiên nhăn lại :
” Mai Hoàng Xuân Nghi ? “
Nó thấy hắn ta đang nhìn chầm chầm ngực trái của mình thì vội lấy tay che lại, lườm hắn bằng đôi mắt hình viên đạn.
Thằng Dương trước mặt bận áo đồng phục trường nó nhưng lại không cài hai cúc áo ở trên, lại không đeo phù hiệu, nên nó cũng chả biết thằng Dương học lớp mấy, mới ngó qua hai tên đứng cạnh, may ra hai tên này còn biết ủi phù hiệu vào áo, ủa wtf? nó không tin vào mắt mình, là lớp 10 sao? vậy thằng Dương cũng lớp 10 rồi, nhỏ hơn nó một tuổi nhưng lại cao và đẹp trai như thế, đúng là giới trẻ bây giờ lớn nhanh thật, ai nhìn vào nó cũng tưởng học sinh cấp 2, nó vừa lùn vừa gầy thế cơ mà.
” Nè, các cậu lớp 10 mới vào trường đúng không? nhỏ hơn tụi chị một tuổi đó ” nó khoanh tay trước ngực nghênh mặt lên nói, mặt dù nó chỉ đứng tới cổ người ta, dù gì nó cũng là đàn chị mà, sợ cái gì chứ.
Hai tên kia nhìn nó rồi bật cười :
” Hahaha, đàn chị sao? nhìn thì em còn tưởng chị học tiểu học cơ “
” Thôi, đi ” thằng Dương ngơ ngác nãy giờ mới lên tiếng, hai đứa kia còn lè lưỡi chọc quê nó rồi mới đi theo sau thằng Dương.
Bạn nữ kia lúc này vẫn còn rung cầm cập lên vì sợ, thấy thế, nó vỗ vai bạn trấn an :
” Thôi, không phải sợ đâu “
” Cảm mơn cậu nha.. ” bạn nữ kia cầm tay nó lên và nói.
Sau cuộc trò truyện nó mới biết tên bạn nữ đó là Triệu Phương Uyên, Uyên nhút nhát lắm lại chẳng phải tiểu thư con nhà giàu gì, cô học giỏi nên mới học được ở ngôi trường danh giá này.
Từ xa xa, bóng dáng của Thất Bát đi tới, thấy thế nó cũng chào tạm biệt Phương Uyên rồi đi lại phía hắn, hắn đưa cho nó cái bánh mì kẹp thịt bò.
” Ngồi nói chuyện với nhỏ nào thế ? ” hắn ngậm một họng bánh mì rồi hỏi.
” À, là bạn cùng lớp của em đó “
Cả hai vừa nuốt miếng bánh cuối cùng vào bụng thì tiếng chuông vang lên, nó tạm biệt hắn rồi vội vàng lên lớp.
Vưda lên lớp, nó thấy mọi người đã chọn chỗ ngồi hết rồi, nó vừa bước vào thì mọi người nhìn nó như sinh vật lạ vậy, mấy bạn nữ nhìn nó rồi xù xì to nhỏ gì đó với nhau nữa, nó cũng chẳng thèm quan tâm, suốt 1 năm học nó đã quá quen với cảnh này rồi, không có Hàn Thất Bát và Giang Thần Xuyên bảo kê thì nó xác định tan xương nát thịt với tụi con gái kia.
Thấy nó bước vào, Giang Thần Xuyên vẫy vẫy tay rồi chỉ vào bàn ở trên hắn, ý nói rằng anh ta đã giữ cho nó 1 chỗ, nó cũng xách cặp đi về chỗ ngồi xuống rồi ngó xung quanh, trong lớp hình như có vài bạn mới, vì cuối năm lớp 10 tổng kết sẽ dựa vào số điểm bình quân để phân lại lớp, nó và Giang Thần Xuyên may mắn được học cùng lớp 11A2, còn Phương Yến thì chắc là 11A1 rồi.
Một hồi thầy giáo vào và dẫn thêm một bạn nữ, đó không ai khác chính là Mẫn Kim Phương, thân hình mảnh khảnh của cô ta với chiều cao 1m7, mái tóc dài xoăn màu vàng và khuôn mặt đầy hóa chất của cô ta làm cho mấy bạn nam trong lớp nháo nhào lên.
” Chào các em, thầy là thầy Khoa, chủ nhiệm lớp các em, còn đây là bạn Mẫn Kim Phương, vừa ở Mĩ chuyển về trường mình, các em nhớ giúp đỡ bạn nha “
Kim Phương cũng gật đầu chào cả lớp rồi cô ta đi xuống lớp tìm chỗ ngồi, ả đi đến cạnh Xuân Nghi, vén tóc qua tai rồi nói :
” Bạn học, mình muốn ngồi chỗ này “