Tối Cường Triệu Hoán Sư

Chương 50



Thân thủ Lý Lan không nhanh nhẹn bằng Trang Dịch và Lôi Tu, bởi vậy mang theo nàng xuống dưới phí hết một phen khí lực, lúc đó hai người đều kinh hãi run sợ, e sợ mẫu tinh tinh phát hiện Lý Lan chạy trốn, khoảng cách gần như vậy, hơn nữa vẫn còn trên cây, một khi mẫu tinh tinh tức giận, Trang Dịch rất có thể bị đánh chết tại chỗ.

Nhưng mà may là mãi cho đến khi Trang Dịch mang theo Lý Lan trở lại trong đội ngũ, mẫu tinh tinh đều không có xuất hiện.

“Lại có thể thuận lợi như vậy.” thấy Trang Dịch mới đi lên không tới nửa giờ đã cứu được Lý Lan xuống, thậm chí không làm kinh động mẫu tinh tinh, tất cả mọi người chấn kinh.

“Đừng vội cao hứng, Lý Lan là cứu ra rồi, Thượng Thanh Vân còn ở phía trên đâu.” Lục Duẫn Vi lập tức giội nước lã nói.

Lý Lan nghe vậy nhất thời sửng sốt, trừng to mắt: “Thượng Thanh Vân làm sao ở phía trên?”

Thấy Lý Lan còn cái gì cũng không biết, Lục Duẫn Vi lập tức nói sơ lược chuyện đã xảy ra ngày hôm qua một lần, sau khi Lục Duẫn Vi nói xong, Lý Lan sững sờ, hơn nửa ngày chưa phục hồi lại tinh thần.

“Nói ngắn lại, có thể thuận lợi cứu Lý Lan ra như vậy, nói rõ biện pháp của ct là có tác dụng.” Lục Duẫn Vi nói xong, nhìn về phía Lý Lan, “Lý Lan, Thượng Thanh Vân vẫn còn ở trên kia cùng mẫu tinh tinh, mẫu tinh tinh kia là ma thú cấp sáu, chúng ta chống lại nó căn bản là không có bất kỳ phần thắng, hiện tại trong 6 người chúng ta, chỉ có ngươi từng tiếp xúc qua mẫu tinh tinh kia, cho nên, ngươi phải đem tất cả ngươi biết, đầy đủ mọi thứ, tận khả năng nói kỹ càng cho chúng ta biết, sau đó chúng ta mau chóng hành động, nhanh lên cứu hắn ra.”

Lý Lan nhẹ gật đầu, bình phục tâm tình một chút, nhanh chóng sửa sang ngôn ngữ nói: “Tối hôm đó sau khi ta cùng ngươi nằm một chỗ ngủ, đã mất ý thức, chờ khi ta tỉnh lại, liền phát hiện đã bị dẫn tới trên gốc cây kia. Cây này là nơi mẫu tinh tinh nghỉ lại, buổi tối ta vừa tới kia, bị nó dẫn lên tầng cao nhất, ngay từ đầu ta sợ hãi, nó liền ôm ta, ôm giống như ôm đứa nhỏ vậy, dỗ dành ta… Kỳ thực nó đối với ta rất tốt, cho ta trái cây ăn, mớm nước cho ta, sau đó lúc ngủ luôn luôn vuốt ta, ta cảm thấy nó giống như coi ta thành con của nó.”

“Nó coi ngươi thành con nó?” Trang Dịch lập tức nhíu mày, “Ngươi cầm Tâm Nha Hoa, ý tứ là đại biểu cho cầu ái, vậy mà nó lại coi ngươi như thú con…”

“Kỳ thực.” Lý Lan nói xong, mặt lập tức đỏ bừng, thấy tất cả mọi người nhìn nàng, Lý Lan hít sâu một hơi, miễn cưỡng dùng giọng điệu trấn định nói, “Thời gian hành kinh của ta đến, bởi vì lo lắng mùi máu lại dẫn ma thú tới, cho nên trên đường đi vẫn luôn luôn hái hoa, trong đó Tâm Nha Hoa hương hoa nồng đậm, hơn nữa cái này là vật chuyên dụng cầu ái của tinh tinh, ta không biết phụ cận có một con mẫu tinh tinh, cho nên cố ý kết Tâm Nha Hoa thành vòng hoa đeo, muốn cho một vài ma thú ở xa ngửi được mùi máu lại không thấy được chúng ta biết khó mà lui…”

Thấy tất cả mọi người sững sờ, hốc mắt Lý Lan lập tức đỏ lên, nàng cúi đầu thấp giọng nói: “Sau khi mẫu tinh tinh mang ta đi, không biết vì sao thật thích ta, chiếu cố ta giống như coi ta thành thú con đã trưởng thành của nó, cần nhu cầu về tính, cho nên nó mới làm cho ta váy cỏ, giúp ta hóa trang… Xin lỗi, là ta sai lầm, làm hại mọi người phải mạo hiểm như vậy…”

Vài nam sĩ ở đây lập tức có chút lúng túng, Lý Lan không đem tình hình thực tế này nói ra thật ra là có thể hiểu được, nhưng mà hành động của nàng lại tạo thành phiền toái cho toàn đội ngũ…

Nhìn bộ dạng Lý Lan tự trách, vài nam hồn sư kể cả Trang Dịch thật sự không nói nên lời cái gì trách cứ.

“Được rồi, lần này hi sinh lớn nhất là Thượng Thanh Vân, đợi cứu hắn ra, ngươi mới hảo hảo cám ơn hắn đi. Lý Lan, ngươi còn có biết việc gì về tinh tinh mà chưa nói sao?”

“Mẫu tinh tinh chiếu cố ta một ngày, ta bởi vì rất sợ hãi nó cho nên một mực không dám nhúc nhích, mẫu tinh tinh ở ngay bên cạnh cùng ta, luôn luôn cho đến buổi tối, ta đang ngủ mơ mơ màng màng, tỉnh lại phát hiện mẫu tinh tinh không biết ra ngoài một chuyến lúc nào đã trở về, còn mang về một nam nhân —— hẳn là Thượng Thanh Vân. Mẫu Tinh tinh ôm hắn vào trong ngực, sau đó để cho ta đi tầng một ngủ, đem chỗ ngủ lúc trước của ta tặng cho Thượng Thanh Vân, trước khi ta đi còn nghe được Thượng Thanh Vân cùng mẫu tinh tinh nói chuyện với nhau, hắn dỗ dành mẫu tinh tinh rất tốt, một chút cũng không e ngại nó, lại còn đặt cho nó một cái tên, hình như gọi là a Tinh… chuyện sau đó ta cũng không rõ ràng.”

“Xem ra… Ân, Thượng học đệ quả nhiên gan dạ sáng suốt hơn người!” Không thể tưởng được Thượng Thanh Vân vậy mà còn mạnh hơn trong tưởng tượng của bọn họ một chút, tất cả mọi người kinh ngạc, Lục Duẫn Vi miễn cưỡng tổng kết một câu, sau đó dứt khoát một câu hỏi một câu đáp với Lý Lan: “Từ ngọn cây leo đến chỗ ngủ trước của ngươi, đại khái cần bao lâu?”

“Tốc độ của ta, ít nhất nửa giờ.” Lý Lan nói.

Trang Dịch nghe vậy lập tức hỏi: “Lý Lan ngươi nhớ rõ Thượng Thanh Vân bị mang về lúc nào sao?”

“Ta không có bên trên, không rõ ràng lắm.” Lý Lan lắc đầu, “Nhưng là lúc ấy trời còn chưa sáng.”

Sắc mặt Trang Dịch bỗng nhiên trở nên ngưng trọng, Thượng Thanh Vân bị mang đi lúc khoảng hơn 4 giờ sáng, thời gian hừng đông là hơn 5 giờ sắp 6 giờ, cũng chính là mẫu tinh tinh tối đa bỏ ra một giờ liền về tới đây, mà đám Trang Dịch xuất phát từ chỗ lều vải, đuổi theo tinh tinh, bỏ ra gần 4 giờ.

Trang Dịch ngẩng đầu nhìn thoáng qua gốc đại thụ này, tính toán thời gian vừa rồi hắn cùng Lý Lan leo xuống so sánh: “Nếu như là ta mà nói, bò lên trên ngọn cây khả năng mất hơn 10 phút, mà mẫu tinh tinh, chỉ sợ không đến 5 phút đồng hồ đã xong rồi, thậm chí nhanh hơn.”

Tổng kết ra tốc độ của mẫu tinh tinh, lập tức khiến bầu không khí trở nên ngưng trọng, Trang Dịch chỉ vào bản đồ nói: “Nơi đóng quân thả lều vải của chúng ta lúc trước cách lộ tuyến trường học cho chúng ta rất gần, nhưng là đoạn đường này tới đây tất cả đều là cây cối, vô cùng thuận lợi cho tt hành động, bởi vậy chúng ta chỉ sợ không thể trở về, phải đổi một phương hướng.”

Mọi người nhẹ gật đầu, sáng sớm khi xuất phát, mọi người đã làm tốt chuẩn bị, bởi vậy giá dựng lều đều bị thả nguyên tại chỗ, nhưng vải lều lại được Từ Lăng vác ở trong hành trang rồi.

“Chúng ta có thể đi qua từ con đường này.” Ngón tay Trang Dịch hoạt động trên bản đồ, “Càng đi về bên này, cây càng thấp, nhưng mà con đường này đi ngang qua lộ tuyến trường học cho chúng ta, trực tiếp chạy theo hướng đông, nơi này là khu vực màu cam đỏ, có khả năng gặp được loài ma thú mới, mặt khác chúng ta còn phải tốn một chút thời gian lại đi trở về, tương đương với vòng một vòng tròn,”

“Liền con đường này a.” Đối mặt ma thú cấp sáu, ai cũng không dám vô lễ, đi theo hướng cây thấp cùng nhiều bụi cỏ, dưới tình huống không có cây cối, tốc độ của tinh tinh không sai biệt lắm với nhân loại, chỉ có như vậy, mọi người mới có thể bảo vệ tính mạng.

Xác định đường chạy trốn, mọi người lại hỏi Lý Lan mấy vấn đề, như thời gian mẫu tinh tinh đi kiếm ăn, cùng lúc ngủ vân vân, Lý Lan chỉ ở chung với mẫu tinh tinh một ngày, số liệu cung cấp không thể cam đoan chính xác, nhưng là cho mọi người phác thảo đại khái.

“Đúng rồi.” Ngay khi đám Trang Dịch bắt đầu kế hoạch, Lý Lan đột nhiên nghĩ đến cái gì, nhãn tình sáng lên, “Ngọn cây nơi mẫu tinh tinh ở bày đầy một loại hoa, loại hoa này có mùi vô cùng thơm, mẫu tinh tinh bày đầy từng góc, hẳn là rất thích mùi hương của nó. Nếu các ngươi vụng trộm đi lên mà nói, dùng mùi thơm của hoa này che dấu khí tức, có lẽ sẽ khá hơn một chút. Ta nhớ ngày hôm qua mẫu tinh tinh từng có đi ra ngoài hái loại hoa này, rất nhanh đã trở về, chúng ta hẳn là sẽ tìm được ở phụ cận.”

Lời nói của Lý Lan lập tức khiến nhãn tình của mọi người sáng lên, Trang Dịch cười nói: “Khứu giác của tinh tinh tương đối bình thường, lại có hương hoa che dấu, xác thực nó sẽ không dễ dàng phát hiện chúng ta.”

“Hơn nữa cái này cây là nơi mẫu tinh tinh nghỉ lại, chung quanh đây đều là địa bàn của nó, cho nên vùng này không có bất kỳ ma thú nào dám tới gần, ở vùng này mẫu tinh tinh đại khái là cấp bậc quá cao, căn bản không có ma thú dám khiêu khích nó, cho nên tâm cảnh giác của nó sẽ không phải rất cao, mọi người chúng ta cẩn thận một chút, vẫn có khả năng thành công.” Lục Duẫn Vi nói xong, bắt đầu phân phó mọi người phân công hợp tác.

Lý Lan từng nhìn thấy loại hoa kia, hơn nữa nàng đặc biệt mẫn cảm với thực vật, bởi vậy việc hái hoa giao cho nàng, Vệ Cẩn thì đi theo Lý Lan, bảo vệ nàng an toàn.

Người đi lên cứu Thượng Thanh Vân định là Trang Dịch, Lục Duẫn Vi cùng Từ Lăng, nguyên nhân chủ yếu chọn Trang Dịch là vì hắn có thể chỉ huy được ma thú cấp bốn Lôi Tu, đồng thời tốc độ leo cây, năng lực ẩn núp cùng sức phán đoán tình thế của Trang Dịch cũng cực kỳ có ích, mà định rat l cùng Lục Duẫn Vi, là bởi vì hai người đều là hồn sư cấp bốn.

Đối mặt ma thú cấp sáu, đội ngũ hồn sư này của bọn họ phải xuất ra thực lực mạnh nhất. Bởi vậy, thừa dịp Lý Lan cùng Vệ Cẩn đi hái hoa, ct phụ trách khai hỏa toàn bộ mã lực, dùng hết toàn lực giúp mọi người bổ sung hồn lực. Một giờ sau, Lý Lan cùng Vệ Cẩn bưng hai bó hoa lớn về, ct đã mệt mỏi tê liệt ngã xuống. Dưới sự nỗ lực của ct, hồn lực tiêu hao do chạy đi của mọi người đã được bổ sung lớn nhất, trong đó hồn lực của ts khôi phục nhanh nhất, chỗ tốt của hồn thú thực vật càng thể hiện ra ngay lúc này.

“Các ngươi nhanh chóng tranh thủ thời gian bổ sung hồn lực, một khi nhìn thấy chúng ta xuống, lập tức đuổi kịp chúng ta trực tiếp chạy trốn!” Trước khi đi, Lục Duẫn Vi lo lắng, còn dặn dò thêm một lần nữa.

Vệ Cẩn nhẹ gật đầu, ba người bị lưu lại bọn họ này đều là người không thể tham chiến, bởi vậy phải tự bảo vệ tốt chính mình.

Trong ba người, mặc dù Lý Lan hồn lực dồi dào, lại là hồn sư loại đặc thù, ct cũng là phụ hồn sư, hơn nữa vừa mới giúp Lục Duẫn Vi bọn họ bổ sung hồn lực, trong người hiện đã không có hồn lực gì, về phần Vệ Cẩn, cũng không tốt hơn bọn họ chỗ nào, hồn thú của hắn vẫn luôn bám vào trên người Thượng Thanh Vân, theo lý hồn thú là không thể cách chủ nhân xa như vậy, Vệ Cẩn là phải dùng bí kỹ của gia tộc, tiêu hao hồn lực so với người bình thường lại càng lớn.

Lục Duẫn Vi thấy thế, không nói nhảm nữa, lập tức lặng yên phóng xuất hồn thú, con nhện lớn 2m được nàng triệu hoán ra, sau đó thu nhỏ lại tiến hành phụ thể, chỉ thấy năm ngón tay của Lục Duẫn Vi biến thành thứ giống như mũi mâu, nhìn có vẻ giống chân con nhện tách ra, Lục Duẫn Vi là người đầu tiên yên lặng không một tiếng động bò lên cây.

Sau đó là Từ Lăng, hồn thú của Từ Lăng là một con ốc sên, mặc dù vận dụng hồn thú, dịch nhờn tiết ra có trợ giúp hắn leo cây, nhưng là hắn đồng thời cũng bị thuộc tính của hồn thú ảnh hưởng, tốc độ trở nên tương đối dềnh dàng, tốc độ leo cây lập tức chậm hơn Lục Duẫn Vi không ít, bởi vậy hắn dứt khoát không dùng ht, nhưng may mà phía sau hắn còn có một Trang Dịch dùng Bán Chi Liên phụ trợ.

Mà Trang Dịch là thứ nhất nghĩ thứ hai làm, hiện giờ không người chú ý tới hắn, hắn dứt khoát một bên dùng Bán Bán Chi Liên trợ giúp Từ Lăng, một bên dùng Khô Diệp Kiệp Điệp phụ trợ chính mình leo cây, Lôi Tu thì theo thật sát sau lưng Trang Dịch, làm một con hổ thân thủ bén nhạy, Trang Dịch không lo lắng nhất chính là nó. Từ từ, ba người một hổ bất tri bất giác bò qua phân cành lúc trước Trang Dịch cứu Lý Lan kia.

Thấy cách ngọn cây càng ngày càng gần, tốc độ của Từ Lăng phía trên Trang Dịch dần chậm lại.

“Ngươi làm sao vậy?” Trang Dịch vội vàng vỗ vỗ chân Từ Lăng.

“Thật cao…” Từ Lăng cố gắng bảo trì thanh âm trấn định, nhưng là rung động trong âm cuối đã bán rẻ hắn.

Trang Dịch cúi đầu nhìn, bọn họ đã bò tới độ cao mười cấy thước, từ nơi này nhìn xuống, một tầng một tầng lá cây đệm lên nhau, lờ mờ có thể nhìn thấy mặt đất, từ độ cao này nhìn xuống, quả thật có cảm giác sợ hãi tùy thời ngã xuống thành bánh thịt, Trang Dịch vội ngẩng đầu, dứt khoát không nhìn.

“Không có việc gì, ngươi mà ngã xuống, không chỉ có mạng nhện của Lục học tỷ tiếp được ngươi, Bán Chi Liên của ta cũng sẽ giúp ngươi rơi chậm lại.” Trang Dịch an ủi.

Từ Lăng nhẹ gật đầu, kiên trì tiếp tục bò.

Càng lên cao, động tác của mọi người lại càng cẩn thận, ngọn của đại thụ này được sửa chữa tạo ra một không gian mới, đỉnh lá cây dưới sự tận lực sửa chữa cùng vặn vẹo, biến thành giống như nóc nhà, mà phân cành phía dưới thân cây cũng tỉ mỉ biên chế qua, mật độ rất lớn, giống như sàn nhà bện từ lá cây, chính giữa cho dù có khe hở, cũng bị loại hoa mẫu tinh tinh ưa thích chất đầy, toàn bộ không gian tràn ngập hương hoa nồng đậm, quỷ dị là vừa ngửi thấy ngược lại cảm thấy rất tươi mát hợp lòng người, xem ra thưởng thức của mẫu tinh tinh này không khác biệt lắm so với nhân loại.

“Sàn nhà” này dài ước chừng 10m, rộng khoảng 3m, người đi ở bên trên hoàn toàn không thành vấn đề, rõ ràng mẫu tinh tinh vô cùng dụng tâm trang trí qua chỗ này, có nhiều chỗ thân cây còn đặc biệt rẽ ra, hẳn là chính nó dựa vào hoặc là ôm thoải mái.

Bên cạnh thân cây đằng kia, còn có giường chiếu giản dị dùng da lông động vật không biết tên trải thành.

Khi Trang Dịch mang theo Lôi Tu, Lục Duẫn Vi cùng Từ Lăng toàn thân cài hoa lén lút lẻn vào, tìm đống lá cây che giấu thân thể, sau đó dùng đóa hoa che khuất mặt, chỉ lộ ra đôi mắt để có thể nhìn thấy tình hình bên trên, đập vào mắt chính là Thượng Thanh Vân cùng mẫu tinh tinh đang “vuốt ve an ủi” trên giường.

Khi Thượng Thanh Vân bị đi, quần áo bị lột sạch, bởi vậy hắn được đãi ngộ giống như Lý Lan, bị ép mặc váy cỏ có chứa trận pháp do mẫu tinh tinh bện, hơn nữa kiểu dáng giống Lý Lan, che trước ngực cùng bộ vị giữa hai chân.

Lúc này Thượng Thanh Vân đang nằm ở trên giường, mà mẫu tinh tinh ngồi xổm bên người Thượng Thanh Vân, chia sẻ mấy trái cây nó hái được với Thượng Thanh Vân.

Khóe miệng Thượng Thanh Vân chứa nụ cười ôn nhu, một bên đối mặt mẫu tinh tinh, một bên ăn hoa quả. Trang Dịch nhìn vỏ hoa quả đầy đất kia, cuối cùng biết rõ vì sao khu vực này cơ bản không nhìn tới cây ăn quả, khẳng định tuyệt đại đa số đều bị con mẫu tinh tinh này hái đi.

Nhìn ra được lúc này Thượng Thanh Vân vẫn là rất hưởng thụ, dù sao từ khi vào Rừng rậm Ma thú cho đến hiện tại, mọi người cơ bản đều ăn lương khô cùng uống nước, hoa quả thì hai ngày trước mỗi người được ăn một quả, bảo bối muốn chết. Lúc này dưới sự chăm sóc của mẫu tinh tinh, Thượng Thanh Vân có hoa quả tùy tiện ăn, dù là bên cạnh có một mẫu tinh tinh đang ẩn tình đưa tình, cũng không ảnh hưởng khẩu vị của hắn.

Mùi thơm ngát của hoa quả không ngừng truyền đến, nhìn Thượng Thanh Vân cùng mẫu tinh tinh từng ngụm từng ngụm ăn trái cây, Trang Dịch đã ngh được thanh âm Từ Lăng cùng Lục Duẫn Vi nuốt nước miếng bên cạnh.

Nhưng mà rất nhanh, bọn họ sẽ không hâm mộ Thượng Thanh Vân, chỉ thấy mẫu tinh tinh ăn ăn, chậm rãi đưa tay đặt lên đùi Thượng Thanh Vân, lòng bàn tay thô ráp đầy đặn của mẫu tinh tinh xoa đùi Thượng Thanh Vân, sau đó lại sờ lên tóc hắn, sau khi vuốt vuốt tóc giúp Thượng Thanh Vân, lại duỗi thân đến trước ngực Thượng Thanh Vân, không ngừng biểu đạt yêu thương với Thượng Thanh Vân.

Động tác ăn trái cây của Thượng Thanh Vân thoáng ngừng, sau đó đưa tay sờ lên bàn tay mẫu tinh tinh: “Đừng có gấp, chúng ta ăn no trước rồi làm tiếp chuyện khác, được không?”

Mẫu tinh tinh nhìn khuôn mặt tuấn lãng của Thượng Thanh Vân, cùng với nụ cười ôn nhu trên khóe miệng, nhẹ gật đầu, sau đó ngồi ở một bên nhìn Thượng Thanh Vân ăn, hiển nhiên đang đợi hắn ăn xong.

Trước đây nó bắt đến không ít nhân loại, không có ai mà không phải sợ nó, kính nó, thậm chí còn có vứt bỏ tính mạng dứt khoát chửi ầm lên, hoặc lập tức dốc sức liều mạng với nó, duy chỉ có Thượng Thanh Vân lần này gặp, ngược lại vuốt thân thể của nó, nói chuyện với nó, còn đặt tên cho nó.

Mẫu tinh tinh là ma thú cấp sáu, mặc dù không thể nói tiếng người, nhưng là qua nhiều năm tiếp xúc không ít nhân loại như vậy, ngôn ngữ nhân loại cơ bản đều có thể nghe hiểu, Thượng Thanh Vân quan tâm nó nhất thời làm nó cảm thấy ngạc nhiên, bởi vậy sau khi mang Thượng Thanh Vân về, mẫu tinh tinh không giống trước kia, vội vàng liền bắt Thượng Thanh Vân giao phối, ngược lại chia sẻ thức ăn của mình cho Thượng Thanh Vân, hơn nữa không ngừng vuốt ve thân thể Thượng Thanh Vân, cùng hắn trao đổi cử động thân mật.

Nhưng mà sắp qua hơn nửa ngày, Thượng Thanh Vân còn không cho nó đụng, mẫu tinh tinh lập tức có chút nóng nảy, động vật khống chế tính dục xa xa không bằng nhân loại, bởi vậy không đến 5 phút đồng hồ, mẫu tinh tinh bắt đầu động thủ với Thượng Thanh Vân, lúc này biên độ động tác của nó lớn hơn lần đầu rất nhiều, bởi vì nó không lại ăn cái gì, dứt khoát hai cánh tay cùng lên, một tay bóp eo Thượng Thanh Vân, một tay đại lực vuốt ve ngực hắn.

Thượng Thanh Vân lập tức ăn không tiêu, trên mặt hiện lên một tia vặn vẹo, nhưng thanh âm của hắn vẫn là rất nhẹ: “A Tinh, ta rất đói, ngươi để cho ta ăn no rồi làm tiếp sự tình chuyện khác có thể chứ, ta thật sự rất đói…”

Thượng Thanh Vân nhìn chăm chú mẫu tinh tinh, nghiêm túc nói.

Mẫu Tinh tinh đã chuẩn bị cưỡi lên trên người Thượng Thanh Vân, sau khi đối mặt với Thượng Thanh Vân một lát, mẫu Tinh tinh cuối cùng vẫn còn thỏa hiệp, lại lui lại đến một bên.

“Xem ra Thượng học đệ có khả năng tự thu phục được con mẫu tinh tinh này là rất lớn.” Từ Lăng thấy mẫu tinh tinh đã vậy còn quá nghe lời, thấp giọng cảm thán nói.

Tiếng nói của hắn vừa dứt, mẫu tinh tinh tựa hồ nghĩ tới điều gì, đột nhiên đứng dậy, chạy qua một bên tìm kiếm một chút, đào ra mấy cái hột đào.

Trong tay mẫu tinh tinh cầm mặc dù là hột đào, nhưng so với những loại Trang Dịch thấy ngày thường thì lớn hơn nhiều, mỗi cái lớn bằng hai nắm tay hắn, nhưng mà miệng mẫu tinh tinh cũng rất lớn, chỉ thấy nó rất nhanh ném hột đào vào trong miệng, nhai nhai nhấm nuốt vài cái, sau đó lại nhả lên lòng bàn tay kia, sau đó tái diễn hành động này vài lần, thẳng đến tay kia không chứa được nữa, lúc đó mới dừng lại, sau đó bưng lấy đống hột đào tràn đầy nước miếng cùng cặn bã hoa quả, giống như hiến vật quý đưa tới trước mặt Thượng Thanh Vân.

Trang Dịch rõ ràng nhìn thấy, Thượng Thanh Vân nôn khan một chút, nhưng mà Thượng Thanh Vân phản ứng rất nhanh, ngậm miệng lại liền che dấu đi, sau đó miễn cưỡng kéo khóe miệng nhìn mẫu Tinh tinh: “Đây là cho ta ăn sao?”

Mẫu tinh tinh thừa dịp Thượng Thanh Vân nói chuyện một lát, lập tức bốc lên một mảnh thịt của hạt đào, không nói lời nào nhét vào trong miệng Thượng Thanh Vân, Thượng Thanh Vân gấp rút vội vàng không kịp chuẩn bị bị nhét vào một đống, cả người đều cứng ngắc lại.

Mẫu tinh tinh mặc dù là ma thú có trí tuệ, nhưng cũng không có nghĩa nó sẽ chú ý vệ sinh như nhân loại, ít nhất ở trên đỉnh cây này mà nói, là tuyệt đối không chuẩn bị cái gì đáng răng.

Tinh tinh thích ăn một ít loại như hột đào, nhưng là cũng sẽ ăn thịt, con mẫu tinh tinh này không biết đã sống bao nhiêu năm, từ sinh ra đến hiện tại cũng chưa từng đánh răng, ranh nanh trong miệng lơ đãng lộ ra, hàm răng chỗ nào cũng có chút hiện lên màu đen, Trang Dịch gần như có thể tưởng tượng hương vị trong khoang miệng mẫu tinh tinh này tuyệt đối sẽ không dễ ngửi đến chỗ nào.

Mẫu tinh tinh thấy Thượng Thanh Vân không nhấm nuốt, lập tức vươn tay nhéo mặt Thượng Thanh Vân một chút, Thượng Thanh Vân chậm rãi phục hồi tinh thần, thuận theo động tác mẫu tinh tinh nắm bắt khuôn mặt hắn, chậm rãi cắn mấy cái, sau đó dưới cái nhìn chăm chú của mẫu tinh tinh, nuốt xuống.

Mẫu tinh tinh thấy thế, hài lòng vuốt tóc Thượng Thanh Vân, sau đó lại tiếp tục muốn lấy thịt hột đào bón cho Thượng Thanh Vân, sắc mặt Thượng Thanh Vân đã tái nhợt, miễn cưỡng kéo khóe miệng cứng ngắc cười nói: “A Tinh, cái này có chút cứng, chính ngươi ăn đi. Ta muốn uống nước, ngươi có thể giúp ta lấy chút nước đến đây sao?”

Mẫu tinh tinh nghe vậy, không thuận theo không buông tha lại đút hột đào cho Thượng Thanh Vân.

Trang Dịch lập tức hiểu ra ý nghĩ của mẫu tinh tinh, hột đào là thứ chắc bụng, mẫu tinh tinh đây là chờ Thượng Thanh Vân ăn no rồi cùng nó một chỗ cộng phó mây mưa đâu!

Thượng Thanh Vân ăn hết một mảnh thịt hạt đào này đã đủ buồn nôn, tự nhiên không chịu ăn mảnh thứ hai, không ngừng từ chối đến từ chối đi với mẫu tinh tinh, mấy phút đồng hồ sau, kiên nhẫn của mẫu tinh tinh rốt cuộc hết sạch, chỉ thấy nó phát ra một tiếng kêu bất mãn, tiện tay quăng hột đào trong tay ra, hung hăng áp Thượng Thanh Vân dưới thân, lột quần áo của hắn, sau đó kêu lên kì quái liền muốn bắt đầu giao phối cùng Thượng Thanh Vân.

Thượng Thanh Vân sợ hết hồn, vội vã giằng co, đáng tiếc hình thể của hắn cùng mẫu tinh tinh hoàn toàn không tương ứng, bất luận hắn nhúc nhích như thế nào, đều là tốn công vô ích.

Từ Lăng còn chưa hồi phục tinh thần lại từ việc Thượng Thanh Vân ăn hết thịt hạt đào dính đầy nước miếng cùng vết bẩn trên răng mẫu tinh tinh đào, thấy Thượng Thanh Vân đột nhiên đã bị mẫu tinh tinh đẩy ngã, lập tức quay đầu hỏi Trang Dịch cùng Lục Duẫn Vi: “Phải làm sao bây giờ?”

Trang Dịch không có chút hảo cảm với Thượng Thanh Vân, loại thời điểm này để hắn phán đoán cũng không thích hợp, bởi vì sẽ trộn lẫn rất nhiều tình cảm cá nhân, do đó có thể ảnh hưởng đến an toàn của đoàn đội, bởi vậy Trang Dịch giao quyền quyết định cho Lục Duẫn Vi.

Lục Duẫn Vi liếc nhìn một người một thú dây dưa cùng một chỗ một cái: “Loại thời điểm này mà đi lên khả năng duy nhất chính là mọi người đều bị mẫu tinh tinh giết, ma thú tính dục tràn đầy, một khi bị đánh gãy sẽ nổi giận, phát huy ra lực lượng càng đáng sợ hơn bình thường, cho nên, chúng ta chỉ có thể đợi.”

Từ Lăng nghe vậy, miệng ngập ngừng, cũng không biết nên nói cái gì, nhìn Thượng Thanh Vân bị mẫu tinh tinh giở trò, hắn chỉ cảm thấy lúng túng vô cùng, lại có chút phiền muộn chính mình vô dụng, thấy đồng đội sắp bị ma thú cưỡng dâm, hắn vậy mà không thể giúp bất luận cái gì!

Đối với cái này, Trang Dịch là không có bất kỳ gánh nặng, mặc dù giờ này khắc này Thượng Thanh Vân xác thực làm ra hi sinh vì đoàn đội, nhưng hắn đã không chỉ một lần nhìn thấy Thượng Thanh Vân cùng Tưởng Tuyên làm chuyện như vậy ở dã ngoại, hơn nữa ân oán kiếp trước, thật sự không thể nào sản sinh đồng tình với Thượng Thanh Vân.

Nhưng mà, thấy Lục Duẫn Vi cùng Lôi Tu vẫn còn hết sức chăm chú nhìn, Trang Dịch lập tức vươn tay che ánh mắt Lôi Tu, sau đó nói với Lục Duẫn Vi: “Học tỷ, để ta nhìn là được rồi, ngươi không cần vẫn nhìn.”

Lục Duẫn Vi ngẩng đầu nhìn Trang Dịch một cái, biết rõ Trang Dịch suy tính đến thân phận nữ tính của nàng, trên mặt nàng mặc dù là không có biểu tình gì, kỳ thực trong nội tâm cũng cảm thấy vô cùng không được tự nhiên cùng quẫn bách, bởi vậy nhẹ gật đầu, ánh mắt có chút tránh ra bên cạnh.

Lôi Tu bị Trang Dịch che khuất mắt lập tức bất mãn dùng đệm thịt chân trước cố sức đẩy, muốn đẩy bàn tay Trang Dịch ra, Trang Dịch nghe tiếng kêu kỳ quái của mẫu tinh tinh càng lúc càng lớn, mà Thượng Thanh Vân vẫn còn giãy dụa, hắn lập tức vươn tay kia đè lại, kiên quyết không cho Lôi Tu xem loại hình ảnh này.

Đúng lúc này, đột nhiên, tiếng kêu kì quái của mẫu tinh tinh ngừng, Thượng Thanh Vân bị nó đè nặng hình như cũng không giãy dụa nữa, ba người đang lúng túng lập tức ngẩng đầu, bởi vì dáng người mẫu tinh tinh vô cùng to lớn, một cái lưng liền che hết phía trước, mọi người nhiều nhất chỉ có thể nhìn thấy một đôi chân của Thượng Thanh Vân, bởi vậy mọi người không thể nhìn thấy đến tột cùng phát sinh chuyện gì.

Trang Dịch lập tức thả tay đang che mắt Lôi Tu ra, ba người một thú nhanh chóng cao độ đề phòng, ứng đối tình huống tùy thời đột phát.

Giờ phút này, không có tiếng kêu kỳ quái của mẫu tinh tinh, chỉ có tiếng thở nặng nhọc của Thượng Thanh Vân, đám người Trang Dịch hết sức chăm chú nhìn chằm chằm nhất cử nhất động của mẫu tinh tinh, nhìn thấy mẫu tinh tinh dịch chuyển thân thể, sau đó đẩy Thượng Thanh Vân, mà Thượng Thanh Vân thì vẫn không nhúc nhích.

Mọi người lập tức bừng tỉnh đại ngộ, thì ra Thượng Thanh Vân đã bất tỉnh, cũng không biết là bất tỉnh thật, hay là giả bộ đánh lừa mẫu tinh tinh.

Mẫu tinh tinh đại khái tự biết hình thể của mình rất lớn, một khi toàn thân đè lên Thượng Thanh Vân, chỉ sợ sẽ đè chết hắn, cho nên rất nhanh lại ngồi xuống một bên, không ngừng đẩy thân thể Thượng Thanh Vân, mặt khác còn không quên giở trò.

Thượng Thanh Vân vẫn không nhúc nhích, dù là khí quan giữa hai chân bị mẫu tinh tinh không ngừng khiêu khích, cũng không có chút phản ứng.

Mẫu tinh tinh phát ra một thanh âm nho nhỏ, ngồi thêm vài phút đồng hồ, bất đắc dĩ đứng dậy bò xuống dưới.

Đợi mẫu tinh tinh rời khỏi cây, Trang Dịch đoán có thể nó đi lấy nước cho Thượng Thanh Vân, Trang Dịch cùng Lục Duẫn Vi, Từ Lăng liếc nhau, ba người lập tức nhân cơ hội này đứng dậy, chạy tới trước mặt Thượng Thanh Vân.

Thượng Thanh Vân đã gần như lộ ra hoàn toàn, một nữ tính như Lục Duẫn Vi tự nhiên không tiện kề sát vào. Trang Dịch cùng Từ Lăng đi đến bên người Thượng Thanh Vân, đang muốn nhìn một chút hắn đến tột cùng làm sao, Thượng Thanh Vân vốn hẳn nên hôn mê mãnh liệt mở to mắt: “Vừa rồi các ngươi đều thấy được?”

Trang Dịch nhìn xem sắc mặt âm u của hắn, không nói gì.

Thượng Thanh Vân nhìn đến mọi người không có chút nào kinh ngạc, hiển nhiên vừa rồi hắn đang giả bộ bất tỉnh, hơn nữa vậy mà còn phát hiện bọn họ đến sớm hơn so với mẫu tinh tinh!

Từ Lăng lúng túng gật gật đầu, Thượng Thanh Vân lập tức đặt ánh mắt trên người Từ Lăng, cắn răng gằn từng chữ: “Không được nói việc ngươi thấy hôm nay ra, ai cũng không được nói cho!”

Mặc dù Thượng Thanh Vân nói chuyện không khách khí, nhưng mà Từ Lăng vẫn là rất có thể thông cảm tâm tình Thượng Thanh Vân lúc này, hắn nhẹ gật đầu, lập tức đáp ứng: “Ngươi đây là hy sinh vì đội ngũ, chúng ta tuyệt đối sẽ giữ bí mật cho ngươi.”

Hắn nói xong, còn muốn cởi áo ra cho Thượng Thanh Vân cột vào bên hông, nhưng mà cũng chỉ có thể tùy tiện che chút ít, nửa người trên của Thượng Thanh Vân có không ít vết đỏ, đều là mẫu tinh tinh trước kia không nặng không nhẹ làm ra, lúc này chỉ có phân nửa bộ y phục của Từ Lăng, trên có không ít vết đỏ, đều là trước kia mẫu Tinh tinh không nhẹ không nặng làm ra đến, căn bản che không được, nhiều nhất che bộ vị mấu chốt mà thôi.

Lúc này tình huống khẩn cấp, cũng bất chấp nhiều như vậy, thấy Thượng Thanh Vân mặc dù bị mẫu tinh tinh ăn không ít đậu hũ, nhưng hình như cũng không có trở ngại gì, đám người Trang Dịch lập tức đi ra ngoài.

Người đầu tiên xuống dưới chính là Lục Duẫn Vi, sau đó là Thượng Thanh Vân, tiếp theo là Trang Dịch, cuối cùng là Từ Lăng.

Hồn thú của Thượng Thanh Vân là con báo, bản thân báo là loài biết leo cây, bởi vậy động tác của hắn cũng không chậm. Bốn người một đường thẳng tắp nhanh chóng bò xuống dưới cây, thấy sắp leo được một nửa, đột nhiên, một thân ảnh màu đen lướt qua, chấn động hồn lực đối phương truyền đến cũng không mạnh, nhưng là Trang Dịch vẫn theo bản năng phát lạnh cả người, hắn phản xạ có điều kiện phóng đại Bán Chi Liên treo trên chạc cây bên cạnh, nhanh chóng tránh ra, cùng lúc đó, Lôi Tu một mực bên người Trang Dịch mãnh liệt nhảy lên người Trang Dịch, lôi điện màu tím hình thành một bức tường ánh sáng ở giữa không trung!

Gần như trong một giây phòng ngự của Lôi Tu vừa hình thành, bóng đen kia liền lướt qua trước người Trang Dịch, tường ánh sáng của Lôi Tu hầu như lấy tốc độ mắt thường có thể thấy được nhanh chóng bị phá vỡ, chỉ nghe một tiếng tiếng vang trầm mà nặng nề đánh úp lại, một giây sau, một luồng lực lượng xông đến, thân thể Trang Dịch bị đẩy mạnh về phía sau, cho dù hắn sớm dùng Bán Chi Liên treo trên chạc cây, bởi vì cách nơi lực lượng này bùng nổ gần nhất, thân thể Trang Dịch bị hung hăng đập lên phân nhánh trên cây, Trang Dịch chỉ cảm thấy đùi phải tê rần, sau đó truyền đến một hồi đau đớn mãnh liệt, lúc này cả người hắn treo trên bầu trời, duy nhất buộc lên thân thể của hắn, chỉ có dây leo Bán Chi Liên nho nhỏ kia!

Cho dù chân có đau đớn, trong lúc nguy cấp, Trang Dịch cũng không để ý đến nó, chỉ dựa vào Bán Chi Liên căn bản không thể chống thân thể hắn bao lâu, Trang Dịch vội vàng ổn định thân hình, sau đó vươn tay ôm lấy chạc cây, chậm rãi bò lên, trong lúc đó, bởi vì cánh tay dùng sức, vết thương không sâu dời đến từ trên người Thượng Thanh Vân lúc trước lập tức vỡ ra, máu tươi rỉ ra, thoạt nhìn có chút dọa người.

Lôi Tu chặn giúp Trang Dịch đại bộ phận công kích, trong tích tắc Trang Dịch bị đánh bay kia, Lôi Tu cũng bị đánh bay, nhưng mà bất luận là phòng ngự thân thể hay năng lực phòng ngự chống cự của nó đều mạnh hơn Trang Dịch không ít, ở giữa không trung xoay người một cái, nhanh chóng bắt lấy chạc cây, sau đó linh hoạt nhảy vài cái, lập tức liền đi tới trước mặt Trang Dịch, gắt gao nhìn chằm chằm cánh tay đang đổ máu của Trang Dịch.

Biết rõ Lôi Tu đang lo lắng hắn, trong lúc nguy cấp, Trang Dịch cũng không kịp nói chuyện, vuốt vuốt đầu Lôi Tu một chút, sau đó vịn thân cây bên cạnh duỗi đầu nhìn, chỉ thấy chỗ hắn vừa đứng kia bị đánh ra một cái hố không lớn không nhỏ, vỏ cây tróc ra, không ngừng rơi trên mặt đất.

Lục Duẫn Vi đi đằng trước cùng Từ Lăng đi sau cùng bởi vì khoảng cách xa một chút, hơn nữa cấp bậc của bọn họ cũng khá cao, dù cho không có ma thú như Lôi Tu trợ giupsm bọn họ cũng ổn định thân hình, chẳng qua là, không thấy Thượng Thanh Vân.

Trang Dịch lập tức quay đầu nhìn lại, quả nhiên thấy được một thân ảnh màu đỏ cầm dây leo đưa tới đưa lui ở giữa không trung, mà Thượng Thanh Vân thì đang bị nó ôm vào trong ngực!

Có lẽ là đã chịu đủ mẫu tinh tinh, một giây sau, hư ảnh một con Tuyết Ban Hắc Báo xuất hiện sau lưng Thượng Thanh Vân, gần như trong nháy mắt, Tuyết Ban Hắc Báo sáp nhập vào thân thể Thượng Thanh Vân, cánh tay Thượng Thanh Vân biến thành vuốt báo cực lớn, thừa dịp mẫu tinh tinh ôm hắn du đẵng trong không trung, vuốt báo của Thượng Thanh Vân không chút do dự chộp tới mặt mẫu tinh tinh là nơi phòng ngự hơi thấp hơn các nơi khác!

Mẫu tinh tinh bị nụ cười của Thượng Thanh Vân lúc trước lừa gạt, còn tưởng rằng đám người Trang Dịch bắt cóc Thượng Thanh Vân, bởi vậy cũng không có quá lớn phòng bị Thượng Thanh Vân, vội vàng không kịp chuẩn bị, mặt của nó lập tức bị cắt vỡ, trên bộ mặt đỏ thẫm lưu lại vài vết máu, bộ mặt mẫn cảm bị công kích, mẫu tinh tinh lập tức bị đau, nhhu tình mật ý lúc trước ném ngay lập tức, mẫu tinh tinh há miệng rống to một tiếng về phía tv, răng nanh bén nhọn cách đầu Thượng Thanh Vân chỉ có hơn 10 cm!

Thấy mẫu tinh tinh sắp một nhát cắn rơi đầu Thượng Thanh Vân, trong lúc nguy cấp, trong cơ thể Thượng Thanh Vân phát ra một luồng sáng màu vàng, nhanh chóng bọc lại trong đó, răng nanh của mẫu tinh tinh đập lên màng phòng ngự màu vàng kia, vậy mà không phá được phòng ngự.

Mẫu tinh tinh phát ra tiếng gầm giận dữ, lại thử mấy lần, sau khi thấy không có kết quả, mẫu tinh tinh nổi giận trực tiếp nhấc Thượng Thanh Vân, sau đó dùng hết toàn lực hung hăng ném ra, ánh sáng vàng bao vây Thượng Thanh Vân xẹt qua một đường cong thật lớn trên không trung, sau đó nặng nề rơi xuống, không biết rơi đến đâu.

Mà ở thời khắc Thượng Thanh Vân cùng mẫu tinh tinh quần chiến, đám Trang Dịch cũng không nhàn rỗi, dùng hết khí lực bò xuống dưới cây. Thượng Thanh Vân cùng mẫu tinh tinh quần chiến là ở giữa không trung, bọn họ không cách nào giúp đỡ, bởi vậy tự nhiên trước lui lại nói lại.

Thấy Thượng Thanh Vân bị mẫu tinh tinh ném đi, lâm vào trạng thái sinh tử không biết, Trang Dịch vội vàng càng động tác càng nhanh hơn.

Sau khi mẫu tinh tinh ném Thượng Thanh Vân, lập tức thò tay vuốt khuôn mặt bị cắt vỡ của mình, sau đó ngaangrr đầu phát ra một tiếng rống lên giận giữ, sóng âm lấy tốc độ mắt thường có thể thấy được nhanh chóng truyền ra, lá cây phụ cận bị sóng âm này đụng phải tuôn rơi rung động, tiếng vang rầm rầm không chỗ nào không có, kèm theo tiếng rống giận giữ của mẫu tinh tinh, vô cùng đáng sợ.

Đám người Trang Dịch vội vàng chạy trốn chết, cũng không để ý nguy cơ tai bị chấn động gây điếc, khi mẫu tinh tinh phát tiết lửa giận, Lục Duẫn Vi đã rơi xuống, ngay sau đó Từ Lăng cũng rơi xuống đất, Lục Duẫn Vi đang định chạy trốn thấy Trang Dịch lại có thể không theo kịp, nàng nhìn lại, thấy Trang Dịch cũng sắp xuống khỏi cây, cuối cùng nàng chạy lại vài bước, một cái kéo Trang Dịch qua, dắt hắn đã muốn chạy.

Đùi phải Trang Dịch lập tức truyền đến đau đớn mãnh liệt, hiển nhiên vừa rồi hắn bị mẫu tinh tinh công kích đến, lúc leo cây cảm giác còn không rõ ràng, lúc này rơi xuống, mặc dù không đến mức không đi đường được, nhưng lại chạy không nhanh nổi!

Thấy Lục Duẫn Vi cùng Từ Lăng nhìn chân hắn, Trang Dịch quyết định thật nhanh: “Các ngươi đi trước, ta sau đó sẽ theo kịp.”

“Không được, mẫu tinh tinh kia mà phục hồi lại tinh thần, sẽ xé xác ngươi!” Lục Duẫn Vi lập tức nói, tiểu đội hồn sư bảy người, lúc này Thượng Thanh Vân đã không biết tung tích, nếu lại mất đi Trang Dịch, cũng chỉ còn lại có năm người thôi!

“Ta trặc chân, chạy không nhanh!” Trang Dịch ngữ khí cấp tốc nói, “Ngươi trước mang mọi người chạy, tự ta tìm một chỗ trốn, dùng năng lực ẩn nấp của ta, mẫu Tinh tinh sẽ không dễ dàng phát hiện ta như vậy.”

Lục Duẫn Vi nhìn chằm chằm Trang Dịch một giây: “Ta cùng mọi người chạy theo hướng dự định, vượt qua bụi cỏ có thể tiến về khu vực màu cam đỏ, chúng ta là mục tiêu lớn, mẫu tinh tinh hẳn sẽ đuổi theo, ngươi tức thì chạy theo phương hướng ngược lại, căn cứ lộ tuyến chúng ta đã định ban đầu mà chạy, trở về lộ tuyến trường học chỉ định cho chúng ta, vài ngày sau, nếu chúng ta bình an, sẽ đi tìm ngươi tụ hợp!”

Lục Duẫn Vi nói hết lời, không đợi Trang Dịch trả lời, lập tức mang theo Từ Lăng chạy đi.

Sóng âm gầm rú của mẫu tinh tinh vẫn còn bên tai, nghe làm cho tâm hồn con người lung lay, cực kỳ khó chịu, Trang Dịch thấy Lục Duẫn Vi cùng đám Vệ Cẩn tụ hợp, thân ảnh năm người dần dần biến mất, Trang Dịch lập tức triệu hoán ra hồn thú Khô Diệp Kiệp Điệp cấp hai, sau đó mang theo Lôi Tu chạy theo hướng ngược lại.

Mẫu tinh tinh ở trên cây phát tiết xong, chạy tới ngọn cây tìm một cái gương, sau khi thấy trên mặt mình lưu lại một vết sẹo rõ ràng, mẫu tinh tinh triệt để cuồng nộ, khu vực này là lãnh địa của nó, dùng năng lực ma thú cấp sáu của nó, nhanh chóng cảm ứng được Trang Dịch cùng Lục Duẫn Vi chạy trốn.

Mẫu Tinh tinh nghĩ nghĩ, cuối cùng đuổi theo hướng nhiều người.

Trang Dịch mang theo Lôi Tu khập khiễng chạy trốn, mẫu tinh tinh đã ngừng gầm rú, chung quanh đây đều là cây, nếu mẫu tinh tinh là tới đuổi hắn mà nói, chỉ sợ đã sớm đến rồi.

Thấy sau lưng không có chút động tĩnh nào, biết mẫu tinh tinh là đi về hướng mẫu tinh tinh bọn họ, trong nội tâm Trang Dịch ngũ vị tạp trần.

Học tỷ, các ngươi nhất định phải cẩn thận.

Cùng Lôi Tu chạy được một khoảng cách, thẳng đến chân đau thật sự không chịu được, lúc này Trang Dịch mới tìm một chỗ dừng lại, thấy Lôi Tu một tấc cũng không rời canh giữ ở bên cạnh mình, Trang Dịch thở phì phò, vuốt vuốt thân thể nó, sau đó cuốn ống quần của mình lên, khi thấy chỗ bầm tím trên bắp chân mình, hắn thử giật giật xương cốt, xác định chẳng qua là bị trật, lập tức thở dài một hơi, lúc này mới xem xét vết thương trên cánh tay.

Vết thương của Thượng Thanh Vân chuyển dời lên người Trang Dịch cũng không sâu, Trang Dịch còn cố ý đặt nó lên cánh tay để không ảnh hưởng đến hành động, bản thân vết thương đã có dấu hiệu hồi phục, kết quả vừa rồi trên tàng cây dùng cánh tay chèo chống thể trọng, lập tức khiến miệng vết thương vỡ ra, máu rỉ ra, chảy đầy trên tay.

Mấy ngày hôm trước vừa mới mưa, quanh đây cây cối che khuất bầu trời, ánh mặt trời chỉ có thể xuyên thấu qua khe hở chiếu rọi xuống, bởi vậy trên không ít mảng lá cây lớn còn lưu lại sương sớm, Trang Dịch lập tức dùng nước này rửa sạch vết thương một lần, lại lấy một bộ quần áo mới từ không gian, buông cái áo cũ tràn đầy máu đen, vùi vào trong đất che dấu mùi máu tươi, Trang Dịch lại dẫn Lôi Tu đi một đoạn đường, cuối cùng tìm một nơi khô ráo an toàn ngồi xuống, sau đó cẩn thận từng chút xoa bắp chân sưng lên của mình.

Lôi Tu thấy Trang Dịch một bên xoa một bên chau mày, hiển nhiên đang nhịn đau, nó có chút bực bội đi tới đi lui vòng quanh bên người Trang Dịch, còn muốn vươn đệm thịt giúp Trang Dịch ấn ấn, nhưng mà rất nhanh bị Trang Dịch cự tuyệt, móng vuốt hổ nào có thoải mái như bàn tay nhân loại.

Lôi Tu thấy giúp không được gì, đành phải ở một bên trông coi Trang Dịch.

Trang Dịch xoa trong chốc lát, cảm thấy chân đều đã tê rần, lúc này mới ngừng lại, thấy mặt trời chiều ngã về tây, tia sáng bốn phía càng ngày càng đen, Trang Dịch cúi đầu nhìn đồng hồ đeo tay, bất tri bất giác, lại là một ngày muốn đi qua.

Ban đêm hôm nay, chỉ có Trang Dịch cùng Lôi Tu lẫn nhau bồi bạn vượt qua.


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.