Tôi Bị Trường Học Nhân Vật Phản Diện Chọn Rồi

Chương 24: Hoa hồng núi tuyết (1)



Thật ra Lâm Tinh Hà cũng không biết kim ô đan có tác dụng gì, chẳng qua Tạ Vô An đã cho cô một bậc thang hoàn mỹ như vậy, cô không bước lên mới là lạ.

Đây là cách cô để Tiểu Tuyết Cơ biểu diễn kỹ năng biến ảo trước mặt mọi người.

Hôm sau cô còn dẫn Tiểu Tuyết Cơ trình diễn một tiết mục cảm động ở canteen.

Cô giả vờ nhớ về trường thi trước, mở di động ra, chiếu một video cho mọi người xem.

Trong video, cô quay lại cảnh Tiểu Tuyết Cơ ngoan ngoãn cầm di động xem phim kinh dị.

Cô thở dài một hơi, chỉ vào Tiểu Tuyết Cơ trong di động, hỏi Tiểu Tuyết Cơ bên cạnh: “Em có thể biến thành hình dáng này không?”

Tiểu Tuyết Cơ lập tức biến thành bộ dáng của bé gái ba tuổi, còn có năm miệng giống hệt Tiểu Tuyết Cơ trong video. Trong canteen, mọi người đang ăn cơm, ăn dưa lặng lẽ bỏ bát đũa xuống.

Hai mắt Lâm Tinh Hà đỏ hoe, ôm chặt Tiểu Tuyết Cơ.

Lúc lâu sau cô mới nói: “Bé ngoan, thu năm miệng về đi, chỉ cần một cái miệng là đủ rồi, em làm ảnh hưởng đến khẩu vị của bạn học xung quanh đấy.”

Tiểu Tuyết Cơ nghe lời biến về một miệng, yên lặng ngồi bên cạnh Lâm Tinh Hà. Vì chân ngắn, ngồi trên ghế không với tới sàn nhà được, nên hai chân trắng mềm của bé lắc qua lắc lại.

Bạn học xung quanh lại lập tức thèm ăn.

Lâm Tinh Hà đưa diện mạo vốn có của Tiểu Tuyết Cơ ra trước mặt mọi người dựa vào một con đường rõ ràng, cô cũng yên tâm hẳn. Còn những chuyện khác từ từ sẽ đến, không cần phải sốt ruột. Rốt cuộc kim ô đan có thể có tác dụng gì, thật ra cô cũng không biết, nhưng mọi người đều tin đan dược trong không gian của Tạ Vô An chắc chắn là đồ tốt, ăn vào là có thể Tam Toa Tụ Đỉnh* trực tiếp phi thăng.

*Tam Hoa Tụ Đỉnh (thuật ngữ thường gặp trong truyện tiên hiệp): “Tam Hoa” chính là Duyên Hoa, Ngân Hoa, Kim Hoa, lần lượt đại diện cho ba cảnh giới Luyện Tinh Hóa Khí, Luyện Khí Hóa Thần và Luyện Thần Hoàn Hư; còn “Tụ Đỉnh” là đem thần khí tinh hòa làm một. Muốn đạt được cảnh giới Tam Hoa Tụ Đỉnh thì phải luyện đủ 3 tinh hoa đó thì mới đạt tới cảnh giới thân tâm nhẹ nhàng phiêu phiêu tự tại giữa trời đất.

Cho một con mèo bình thường ăn, tiến hóa thành mèo yêu cũng không có gì lạ.

Lâm Tinh Hà dự định để mọi người từ từ tiếp thu sự tiến bộ thần tốc của Tiểu Tuyết Cơ, tránh để mọi người nghĩ tới Tiểu Tuyết Cơ trong trường thi cũ.

Nhưng những lời đồn đãi vớ vẩn vẫn nhanh chóng lan ra. Từ lúc chứng kiến Tiểu Tuyết Cơ chân trước ăn kim ô đan, chân sau đã từ một con mèo cưng bình thường tiến hóa thành mèo yêu có thể biến ảo thành các loại hình dạng, những lời đồn sai sự thật về Tiểu Tuyết Cơ cũng ngày càng nhiều.

Có một ngày, khi Lâm Tinh Hà đang xem BOSS Tạ Vô An thi cử, tận mắt nhìn thấy những bình luận trong đó khoác loác về Tiểu Tuyết Cơ ——

【 À, học viên mới Lâm Tinh Hà của Khoa Hiện Đại ấy, cô ấy và mèo của cổ từng vào không gian của BOSS rồi đấy. Ôi, bọn họ ra ngoài mà không có chút sứt mẻ nào luôn ý, thậm chí mèo của cổ còn ăn vụng kim ô đan, nhưng BOSS không hề tức giận, còn bảo đó là cơ duyên của nó! 】

【 Làm mèo tốt thật đấy. Lớn lên đáng yêu thì có thể muốn làm gì thì làm, ăn kim ô đan của BOSS mà BOSS không hề tức giận. Quả nhiên đáng yêu mới là chính nghĩa ư? Loại sinh vật như mèo ở không gian nào cũng có thể ngang ngược mà đi được ư? 】

【 Tui thấy mèo của Lâm Tinh Hà rồi. Rất là đáng yêu luôn huhu, tui cũng muốn có một con. Nhưng sau khi xem giá cả trong thương thành, hơn 1000 điểm, không mua nổi. 】

【 Tiểu Tuyết Cơ lợi hại lắm luôn á, có thể biến thành sư tử! 】

【 Còn có thể biến thành con rồng siêu to khổng lồ cơ! Chỉ cần nó muốn biến, thì không có thứ gì mà nó không biến được! 】

【 Không chỉ có thể biến thành vạn vật, còn có thể phun lửa! 】

【 Có thể gọi nước lên! 】

【 Còn có thể nói tiếng người! 】

【 Năng lực học tập rất nhanh! Nghe nói một ngày đã nắm được một kỹ năng! Không cần đủ thời gian cũng có thể biến thành vạn vật! 】

【 Viết hoa chữ BẬT HACK RỒI! 】

【 Được rồi, cho một đập thật mạnh nè, thật ra Tạ Vô An là miêu nô, bé mèo đáng yêu xông vào càn quét tất cả trong không gian của anh ta cũng không có vấn đề gì. Cuối cùng chỉ cần meo một tiếng thì Tạ Vô An sẽ nói đó là cơ duyên của nó. 】

【 Share Tiểu Tuyết Cơ này để có thể có được trang bị miễn phí đã được cường hóa. 】

【 Gia nhập Thần Giáo Cá Koi, mở ra cuộc sống được người cực kỳ may mắn đưa bạn đi nằm thắng. 】

Lâm Tinh Hà cảm thấy có lẽ mình không cần phải cẩn thận từng li từng tí như vậy nữa.

…Hình như kim ô đan của BOSS Tạ Vô An rất lợi hại.

Nhưng Lâm Tinh Hà cũng không xác định được kim ô đan có tác dụng gì với Tiểu Tuyết Cơ. Tuy đã ăn được vài ngày, cô chỉ quan sát ra được một chuyện, lúc trước thời gian để biến đổi của Tiểu Tuyết Cơ khá dài, bây giờ tất nhiên cũng có thời gian, chẳng qua là biến đổi mười lần mới xuất hiện thời gian hồi phục, khoảng một tiếng mới có thể biến tiếp được.

Còn kỹ năng tạo ảo cảnh thì cô vẫn chưa thấy Tiểu Tuyết Cơ sử dụng.

Hình như bé không biết cách dùng.

Lâm Tinh Hà đoán là cần phải có người hướng dẫn.

Chẳng qua những chuyện này cũng không vội, lúc này Lâm Tinh Hà càng để ý kỳ thi tiếp theo hơn.

Trường thi tiếp theo không có kỳ bảo vệ học viên mới, cũng thiết lập chế độ đào thải, hơn nữa còn thi trong phạm vi toàn trường, độ khó cao hơn nhiều so với trường thi dành cho học viên mới.

Nhà trường có quy định là mỗi tháng bắt buộc phải tham gia một kỳ thi, thí sinh có thể tự đăng ký tham gia thêm những kỳ thi khác, đủ người thì có thể mở trường thi. Trường thi nào có tính bắt buộc phải tham gia thì sẽ do nhà trường tự sắp xếp thí sinh tham gia, còn trường thi nào không có tính bắt buộc thì thí sinh có thể lập nhóm để tham gia.

Cô đã xem qua khá nhiều trường thi có phạm vi toàn trường. Các học viên khoa khác đều có sở trường riêng, đánh nhau cũng rất náo nhiệt, anh dùng bùa thì tôi đọc thần chú, chỉ cần vài phút là có thể hủy diệt nửa tòa nhà, mà phần lớn thí sinh Khoa Hiện Đại sẽ xúm lại với nhau trong trường thi.

Sau kỳ thi, trong số học viên bị đào thải thì học viên Khoa Hiện Đại đã chiếm hơn nửa rồi, Khoa Cổ Đại còn biết khinh công và dùng cổ độc nên việc giữ được mạng nhỏ vẫn khá là dễ dàng.

Lâm Tinh Hà càng cảm thấy trường học đang gây khó khăn cho học viên. Chết trong trường thi thì sẽ chết thật, mà may mắn còn sống thì có thể bị đào thải, phải đổi mặt với hoàn cảnh khó khăn là không giữ được điểm gốc, mỗi tháng còn bị trừ 50 điểm. Trên cơ bản, phần lớn học viên Khoa Hiện Đại toàn là hộ nghèo. Khó trách trừ lúc chuẩn bị cho thi cử ra thì lại có nhiều học viên đi làm thêm việc để kiếm thêm điểm như vậy.

Hiện tại cô đang có 280 điểm. Trừ lúc ăn uống ra thì cũng chỉ đủ sống trong năm tháng, cái này còn chưa tính đến việc nhỡ cô không cẩn thận mất mạng trong kỳ thi bắt buộc.

Lâm Tinh Hà càng nghĩ thì càng cảm thấy trong trường học nhìn thì có vẻ yên bình, nhưng thật ra lại rất nguy hiểm.

Cô chỉ có thể cẩn thận đề phòng hơn thôi.

Một tuần sau, lúc Lâm Tinh Hà đang ngồi học thì thấy vòng tay màu xanh lá của mình bắn ra một tin tức ——

Một tiếng sau, mời bạn học Lâm Tinh Hà đúng giờ đến địa điểm thi ở khu B tham gia kỳ thi, không được đến muộn, không được vắng mặt, học viên vắng mặt sẽ bị trừ 1000 điểm coi như trừng phạt.

Bây giờ là 11 giờ 30 sáng.

Trên bục giảng, chủ nhiệm lớp mặt không cảm xúc đang giảng Tâm Kinh.

Lúc Lâm Tinh Hà nhận được thông báo mới nhận ra lớp số 1 Khoa Hiện Đại chỉ có mình cô nhận được thông báo. Dựa theo quy tắc, học viên tham gia kỳ thi có thể không cần đi học, cũng không xem là nghỉ học.

Cô nói cho bạn cùng bàn của mình là Cố Đào Yêu biết, sau đó đứng dậy ra khỏi lớp.

Chủ nhiệm lớp cũng nhận được thông báo, nhìn qua Lâm Tinh Hà, không nói gì, tiếp tục giảng Tâm Kinh.

Cô đã chuẩn bị xong đồ đạc cho kỳ thi. Một rương vàng rất nặng, Lâm Tinh Hà lại không có mấy thứ như nhẫn trữ vật, mang theo thì khá phiền phức. Chẳng qua nghĩ đến việc cần dùng đến tiền, cô vẫn nhét vào balo một thỏi vàng, một ít đồ dùng sinh hoạt, thuốc tăng cường thể lực mua đợt trước, chổi ma pháp, và Tiểu Tuyết Cơ.

Ban đầu, cô không định mang Tiểu Tuyết Cơ vào trường thi tiếp theo nhưng bây giờ, nhờ Tạ Vô An mà Tiểu Tuyết Cơ trở thành một món bánh ngọt trong mắt mọi người. Cô ở trường học không lâu, vào trường thi sẽ hoàn toàn cắt đứt liên lạc với trường học, vậy nên cô thật sự lo lắng nếu để Tiểu Tuyết Cơ ở lại một mình.

Còn nửa tiếng nữa là bắt đầu kỳ thi, lần này Lâm Tinh Hà chọn cách đến trường thi sớm hơn. Dù sao đây cũng là kỳ thi có phạm vi toàn trường, có chế độ đào thải, tất cả mọi người đều là đối thủ của cô, cô cần đến sớm để biết có những thí sinh nào, ai có thể trở thành đồng đội với cô trong trường thi.

Lâm Tinh Hà tưởng mình đến sớm, không ngờ lúc đến địa điểm thi thì đã có hơn nửa số thí sinh ở đó. Cô không có ý định nói chuyện với những người khác, nên sau khi đến địa điểm thi cô không lên tiếng mà chỉ đứng quan sát những người xung quanh.

Đây là lần đầu tiên Lâm Tinh Hà tiếp xúc gần với học viên khoa khác như vậy. So với Khoa Hiện Đại bình thường không có gì mới lạ, thì những học viên khoa khác hoa hòe lòe loẹt hơn nhiều.

Có không ít thí sinh cưỡi chổi ma pháp, có vẻ là người quen của nhau, tụ họp ở tầng trời thấp thảnh thơi tám chuyện với nhau.

Thí sinh Khoa Tiên Hiệp thì chững chạc hơn chút, ngồi xếp bằng trên mặt đất, hình như đang ngồi thiền.

Cũng có không ít thí sinh Khoa Cổ Đại đang luyện võ ngay tại chỗ.

Quan sát xong, Lâm Tinh Hà phát hiện cơ thể của bọn họ ít nhiều cũng rất cường tráng, không phải kiểu cường tráng có được khi rèn luyện, mà là kiểu thể trạng đã trải qua sự cường hóa của thuốc.

Có không ít thí sinh Khoa Hiện Đại, phần lớn tập trung trong góc của địa điểm thi.

Rất nhanh, Lâm Tinh Hà liền chú ý đến một người mang theo vật cưỡi, là một con rắn xanh rất to, chủ nhân của nó ngồi ngay trên đầu nó, lười biếng vắt chéo chân, trong phạm vi mấy mét xung quanh đều không có một bóng người. Dường như những người khác rất sợ anh ta, ngay cả nhóm người cưỡi chổi ma pháp thỉnh thoảng cũng nhìn về bên đó, nhưng sau đó đều nhanh chóng nhìn sang hướng khác.

Ngay lúc này, chủ nhân của rắn xanh vẫn luôn lười biếng đột nhiên ngồi thẳng người, anh ta vỗ nhẹ đầu rắn xanh. Rắn xanh lập tức bò đến bên cạnh khu chờ của địa điểm thi. Các thí sinh đều tự động nhường một lối to cho nó đi qua, ngay cả nhóm thí sinh đang cưỡi chổi ma pháp bay giữa không trung cũng bay về hướng khác.

Chủ nhân rắn xanh đang chào hỏi một thí sinh vừa đến trường thi, nhìn có vẻ rất bất ngờ, nói: “Tôi đang muốn lấy hạng nhất thì thấy anh Cửu đến, tôi chỉ đành chấp nhận số phận thôi.”

Lâm Tinh Hà nghe thấy câu này, quan sát người đàn ông được gọi là “anh Cửu” nhiều hơn bình thường.

Là một anh chàng rất cao, có khi còn cao hơn Sài Vĩnh, dáng người thon gầy, mang một khuôn mặt của con lai, ngũ quan góc cạnh rõ ràng cao quý, phong thái hoàn toàn khác với con gấu bắc cực như Sài Vĩnh, giống như một người đàn ông mang khí chất tuyệt trần của người hoàng cung bước ra từ bức tranh sơn dầu.

“Trời ơi, cái vận khí gì đây! Không ngờ lại chung trường thi với BOSS Khoa Kỳ Huyễn, top 10 bị mất một vị trí rồi.”

Quần chúng ăn dưa luôn luôn tri kỷ như vậy.

Vào lúc Lâm Tinh Hà tò mò, đã cho cô đáp án.

Khoa Kỳ Huyễn có không ít vị BOSS, căn cứ vào kiến thức cô nhận được trong khoảng thời gian này về BOSS của các khoa, giờ phút này Lâm Tinh Hà đã biết người được gọi là “anh Cửu” là ai.

Tên đầy đủ là Alfred · Rudolph, con thứ chín trong nhà, được mọi người gọi là “anh Cửu”. Trước đây là trùm phản diện trong tiểu thuyết tây huyễn. Nghe nói bề ngoài là một bá tước tao nhã, thật ra bên trong lại là kẻ lòng muông dạ thú, vẫn luôn đi trên con đường lật đổ sự thống trị của hoàng đế phe chính nghĩa. Cơ thể không trải qua cường hóa, nhưng lại được trời cao ưu ái, có được năng lực phòng ngự. Nghe nói ở trong trường thi, vị này đứng trước mặt BOSS, mặc cho BOSS tấn công vẫn đứng vững như núi. Người khác thì dùng trăm phương ngàn kế để tìm nhược điểm đánh BOSS, còn anh ta thì để mặc cho BOSS đánh, có thể làm BOSS đánh đến hoài nghi cuộc đời.

Lúc này, thầy giám thị đi đến.

Lâm Tinh Hà nhận ra đây vẫn là thầy Tần ở trường thi trước.

Sau khi máy móc đọc xong quy tắc trường thi, thầy giám thị trực tiếp mở khe hở thời không.

Lúc Lâm Tinh Hà chuẩn bị đi vào thì dừng lại một chút, quan sát thầy giám thị.

Thầy giám thị thúc giục: “Đừng ngẩn người làm gì, phía sau vẫn còn thí sinh đang xếp hàng đấy.”

Cuối cùng Lâm Tinh Hà nhẹ nhàng thở ra, tuy không biết là vì sao, nhưng cô biết Tiểu Tuyết Cơ đã được an toàn. Trước mắt lại là một luồng sáng mạnh quen thuộc, đợi cô thích ứng xong, thì nhận ra mình đang đứng ở một bến tàu ồn ào náo nhiệt.

Bên bến tàu là một chiếc tàu du lịch rất lớn đang bỏ neo.

Vòng tay màu xanh lá bắn ra đề thi ——

Tìm kiếm tuyết sơn hoa hồng.

Nhắc nhở: Trong trường thi có tổng cộng 50 đóa tuyết sơn hoa hồng.


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.