Tá»ng Chi Ngôn á» bên cạnh cắm á»ng hút và o cá»c ÄÆ°á»ng glu-cô, Äá»nh ÄÆ°a trá»±c tiếp cho Cá» Vá»ng, rá»i lại chuyá»n sang cho Hạ Thanh Hoà n, cáºu ta sợ Cá» Vá»ng bây giá» không cầm ná»i.
Äúng tháºt là hiá»n giá» tay Cá» Vá»ng Äang run lẩy bẩy, má»t là do lâu lắm rá»i cáºu không chạy cá»± li dà i, hai là cả hà nh trình thần kinh vẫn luôn cÄng chặt, cho Äến phút cuá»i chạy nưá»c rút, ÄÆ°á»£c Hạ Thanh Hoà n Äỡ lấy, cảm giác hư không dưá»i chân má»i dần biến mất.
Äi hết ná»a cái sân, Cá» Vá»ng má»i cháºm rãi tá»nh táo lại, cáºu nháºn ra mình vẫn luôn dá»±a và o ngưá»i Hạ Thanh Hoà n, cÆ¡ thá» hai ngưá»i ká» sát nhau, cáºu nghiêng Äầu là có thá» thấy ÄÆ°á»£c bên mặt và yết hầu cá»§a Hạ Thanh Hoà n.
Hạ Thanh Hoà n ÄÆ°a ÄÆ°á»ng glu-cô cho cáºu, Cá» Vá»ng nháºn lấy, Äá»ng thá»i thẳng ngưá»i lại: “Cám Æ¡n.”
Cáºu ngá»a Äầu uá»ng nưá»c, má»t cái tay khác thì cầm cỠáo phẩy phẩy, tạo ra gió cá»±c nhá», Äá»i vá»i má»t Cá» Vá»ng Äang nóng bừng mặt thì không có chút tác dụng nà o.
May mà cáºu vừa chạy xong nên trông không có gì khác thưá»ng, ngưá»i khác chá» cho rằng cáºu Äá» mặt vì chạy bá».
Cá» Vá»ng ngá»i trong lá»u, ghé và o trên mặt bà n nghá» ngÆ¡i, Thẩm Chiếu chạy như bay, xuyên qua cả thao trưá»ng lao Äến: “Vá»ng, vá» nhất kìa!”
Cá» Vá»ng miá» n cưỡng nâng ngưá»i lên, chá»ng cằm nói: “Ừm, rá»i sao?”
Giá»ng Äiá»u như thá» ÄÆ°Æ¡ng nhiên, chá» thiếu Äiá»u viết lên mặt câu “Cái nà y không phải là hiá»n nhiên à ?”. Không biết vì sao, Thẩm Chiếu trông thấy Cá» Vá»ng như váºy lại nghÄ© Äến trưá»c kia, từ sau khi Vá»ng Vá»ng bắt Äầu táºp trung há»c hà nh thì trá» nên yên á»n hÆ¡n nhiá»u, Äã bao lâu rá»i không kiêu ngạo như váºy.
Không phải Cá» Vá»ng muá»n váºy, do cáºu quá má»t rá»i nên nói chuyá»n uá» oải vô cùng, chá» muá»n nghá» ngÆ¡i má»t lát, giá»ng Äiá»u ÄÆ°Æ¡ng nhiên sẽ mang theo chút hững há», cá»ng thêm cái mặt quá Äá»i phô trương kia, tạo thà nh ý tứ mà Thẩm Chiếu Äang nghÄ©.
Rất ngứa Äòn.
Hạ Thanh Hoà n Äi lên Äà i chá»§ tá»ch, Tá»ng Chi Ngôn biến mất từ nãy bá»ng nhảy ra từ phÃa sau bá»n hoa, cáºu ta kéo ghế ngá»i xuá»ng cạnh Cá» Vá»ng, thần bà há»i: “Mà y Äoán xem tao vừa Äi là m gì?”
Cá» Vá»ng nằm bò ra bà n, mặt quay sang nhìn Tá»ng Chi Ngôn, cá»±c kì ná» tình: “Là m gì?”
Tá»ng Chi Ngôn Äã sá»t ruá»t muá»n tiết lá» rá»i, cáºu ta vừa hưng phấn vừa kÃch Äá»ng: “Tưá»ng Trì bá» gãy xương, nó gãy chân rá»i!”
Thẩm Chiếu bá»ng ngẩng lên, không thá» tin ÄÆ°á»£c: “Nó ngã có má»t phát mà , sao tá»± dưng lại gãy chân rá»i?”
“Mà y biết cái nà y gá»i là gì không? Là lẽ trá»i luân há»i Äó! Lần trưá»c thằng Äó ngáng chân Vá»ng Vá»ng, lần nà y Äến lượt nó, Äáng Äá»i!” Tá»ng Chi Ngôn tức giáºn nói, cáºu ta ghét cái dáng vẻ chảnh chó tá»± ká» chá» biết chém gió cá»§a Tưá»ng Trì từ lâu rá»i, thằng Äó lúc nà o cÅ©ng tá» vẻ như thá» tất cả má»i ngưá»i là sinh váºt ÄÆ¡n bà o, chá» mình nó cao quý, khiến cho ngưá»i ta nhìn Äã thấy ghét.
Chá»§ yếu vẫn là thằng Äó cứ luôn nhằm và o Cá» Vá»ng, thá»i gian gã tìm Cá» Vá»ng gây sá»± còn nhiá»u hÆ¡n là Äi lấy lòng Hạ Thanh Hoà n, nhìn phát chán luôn rá»i.
Má»t thằng Äiên.
Thẩm Chiếu vẫn cảm thấy không thá» tin ÄÆ°á»£c: “Thế thì cÅ©ng Äen vãi ná»i, thằng Äó có bao nhiêu nghiá»p váºy?”
Cá» Vá»ng nhìn vẻ mặt kia Thẩm Chiếu, rất muá»n cưá»i, cáºu ngẩng Äầu khẽ vuá»t tóc Thẩm Chiếu: “Do thằng Äó Äen Äá»§i thôi.”
Chuyá»n ngoà i ý muá»n á» trên sân váºn Äá»ng thì ngà y nà o cÅ©ng có, trình Äá» nghiêm trá»ng tùy từng ngưá»i mà khác nhau, có Äôi khi tháºt sá»± là do váºn má»nh. Trưá»c Äây có má»t há»c sinh thi Äại há»c, lúc nhảy cao do huấn luyá»n viên tuýt còi sá»m nên bá» hoảng, ngã má»t phát, chá» xương cá» chân bá» gãy trá»±c tiếp Äâm xuyên qua da thá»t, chưa nói có thá» bá» tà n phế không, nhưng chắc chắn là không thá» tham gia thi Äại há»c.
Nhưng vấn Äá» cá»§a Tưá»ng Trì không phải á» váºn may.
Gã Äã quá nóng vá»i vì muá»n ngÄn cản Cá» Vá»ng, lúc ngáng chân Cá» Vá»ng lại bá» cáºu né tránh, ngưá»i mất thÄng bằng, lúc ngã xuá»ng lại hoảng loạn trượt chân, cuá»i cùng tá»± khiến mình ngã bay cả ra ngoà i.
Tá»ng Chi Ngôn hừ má»t tiếng: “Sao nó không thà nh thằng què luôn Äi?”
Nét mặt Cá» Vá»ng hÆ¡i cứng lại, ánh mắt trá» nên phức tạp.
Cáºu luôn cảm thấy, tất cả má»i chuyá»n Äang diá» n ra hiá»n giá» Äá»u lặng lẽ móc ná»i vá»i cá»t truyá»n gá»c, mặc dù lúc Äầu quyá»n khá»ng chế nằm trong tay Cá» Vá»ng, nhưng Äến hiá»n tại, có rất nhiá»u tình tiết vẫn phát sinh như cÅ©, lại vì Cá» Vá»ng từng chút tránh né mà là m biến Äá»i kết cục vá»n Äã Äá»nh sẵn.
Thà nh thằng què…
Kết cục cá»§a truyá»n, phần tình tiết Äã bá» che giấu mà Cá» Vá»ng không biết, nguyên thân tháºt sá»± trá» thà nh má»t ngưá»i tà n táºt, miá» n cưỡng có thá» Äi ÄÆ°á»£c, nhưng cÅ©ng không Äi ná»i mấy bưá»c, nguyên thân dứt khoát không Äi nữa, dù sao cÅ©ng vô dụng.
Thẩm Chiếu và Tá»ng Chi Ngôn á» bên tai Cá» Vá»ng, tao má»t câu mà y má»t câu bắt Äầu chá»i bá»i từng hà nh vi xấu xa cá»§a Tưá»ng Trì.
“Nó cưá»p bữa sáng cá»§a Vá»ng Vá»ng.”
“Thằng Äó trá»m bà i táºp cá»§a Vá»ng Vá»ng là m nó bá» phạt Äứng.”
“Thằng Äó nói Äánh nhau vá»i Vá»ng Vá»ng mà lại gá»i thêm mưá»i thằng khác Äến Äánh.”
“Äm, không biết xấu há»!”
“Cho nó què chết Äi!”
Cá» Vá»ng nằm bò ra bà n, cảm thấy buá»n ngá»§. Ráng chiá»u rÆ¡i má»t ná»a xuá»ng ÄÆ°á»ng chạy, ná»a còn lại rÆ¡i trên mặt Cá» Vá»ng, cáºu nhắm mắt lại, cÅ©ng không ngá»§ sâu, ngưá»i xung quanh nói gì cáºu vẫn nghe thấy.
–
Äó là lần bùng ná» cuá»c cãi nhau ká»ch liá»t nhất ká» từ lúc nguyên thân á» bên Hạ Thanh Hoà n Äến giá», nói Äúng hÆ¡n là má»t mình nguyên thân xả hết bất mãn, Hạ Thanh Hoà n chá» ngá»i á» má»t bên bình tÄ©nh nhìn hắn.
Cái nà y không há» giá»ng vá»i tưá»ng tượng cá»§a hắn!
Hắn cho rằng hai ngưá»i há» Äang yêu ÄÆ°Æ¡ng, Äợi chân hắn là nh rá»i, có thá» Äứng lên, hắn có thá» bình Äẳng Äứng chung má»t chá» vá»i Hạ Thanh Hoà n, có thá» là m những viá»c mình muá»n. Kết quả là Hạ Thanh Hoà n nói cho hắn biết, hắn vÄ©nh viá» n không thá» Äứng dáºy ÄÆ°á»£c, không chá» có như váºy, Hạ Thanh Hoà n còn biến tưá»ng giam cầm hắn.
Hắn không phải là thằng ngu, là vì hắn thÃch Hạ Thanh Hoà n nên tá»± lừa gạt chÃnh mình.
“Tôi muá»n gá»i Äiá»n cho lão Cá».”
Hạ Thanh Hoà n vẫn luôn không lên tiếng, lẳng lặng nhìn nguyên thân là m ầm Ä©, cho Äến khi nguyên thân cầm Äiá»n thoại lên bấm sá», anh má»i Äi tá»i, ngá»i xá»m á» trưá»c mặt nguyên thân, nhẹ nhà ng rút Äiá»n thoại di Äá»ng trong tay hắn ra, ngưá»c mắt nhìn nguyên thân, còn mang theo ý cưá»i.
“Anh nói cho bá»n há» em Äã chết, bá»n há» Äã rá»i khá»i chá» nà y rá»i, em sẽ không gá»i ÄÆ°á»£c cho há» Äâu.”
Nguyên thân sá»ng sá»t, chẳng trách lâu như váºy rá»i, má»i tin nhắn Wechat mà hắn gá»i Äá»u như Äá chìm Äáy biá»n, không nháºn ÄÆ°á»£c bất cứ câu trả lá»i nà o.
Hóa ra, hắn Äã “chết”.
Hạ Thanh Hoà n Äứng dáºy, cúi ngưá»i hôn lên mắt nguyên thân, khẽ liếm lông mi cá»§a hắn, nếu như Äã bá» phát hiá»n thì anh cÅ©ng không cần giả vá» nữa.
“Vá»ng Vá»ng, Äi cùng vá»i anh, là do chÃnh em chá»n.”
“Hãy cứ á» bên anh như váºy, ÄÆ°á»£c không?”
Thá»±c tế, Hạ Thanh Hoà n cÅ©ng không phải Äang há»i ý kiến cá»§a nguyên thân.
Nguyên thân im lặng rất lâu, không tránh Äi nụ hôn cá»§a Hạ Thanh Hoà n, cho Äến khi xương quai xanh cá»§a hắn bá» cắn cho Äau Äá»n, nguyên thân má»i cháºm rãi má» miá»ng, cháºm chạp há»i: “Chân cá»§a tôi, ban Äầu vá»n có thá» Äứng ÄÆ°á»£c, Äúng không?”
Hạ Thanh Hoà n má»m cưá»i: “Em thÃch Än sô cô la, anh Äi lấy cho em nhé, ÄÆ°á»£c không?”
“Tôi không thÃch sô cô la, bây giá» tôi không thÃch nữa, tôi ghét nhất là sô cô la!” Nguyên thân gằn từng câu từng chữ vô cùng rõ rà ng, há»c mắt Äá» bừng, giá»ng như má»t chú chó con chuẩn bá» cắn ngưá»i.
Tiếc rằng, rÄng còn chưa sắc, lại tiếc rằng, ngưá»i mà hắn Äá»i mặt, là Hạ Thanh Hoà n.
Nụ cưá»i cá»§a Hạ Thanh Hoà n dần biết mất, mắt tá»i lại, thản nhiên nói: “Không ÄÆ°á»£c không thÃch.”
Má»t Hạ Thanh Hoà n như váºy, không chá» có nguyên thân chưa từng thấy, mà Cá» Vá»ng cÅ©ng là lần Äầu tiên táºn mắt chứng kiến.
–
“Vá»ng Vá»ng, Vá»ng Vá»ng.” Tiếng Thẩm Chiếu vang lên bên tai, Cá» Vá»ng ngẩng Äầu lên, ánh mắt má» má»t, vẫn chưa tá»nh hẳn, còn chút mÆ¡ mà ng.
“Äi Än cÆ¡m không?” Thẩm Chiếu há»i.
Äến giá» cÆ¡m tá»i rá»i.
“Tôi không Äi Äâu, mấy ngưá»i mua há» tôi cái bánh mì Äi.” Cá» Vá»ng không có khẩu vá», trong lòng có chút buá»n.
Thẩm Chiếu nhảy xuá»ng khá»i mặt bà n: “Ok, ông muá»n Än sâu lông* hay là chà bông nà o?”
Tá»ng Chi Ngôn Äáºp má»t phát và o gáy Thẩm Chiếu: “Suá»t ngà y lải nhải, mua cả hai không ÄÆ°á»£c à !”
Trong lá»u chá» còn lại má»t mình Cá» Vá»ng, cáºu nhìn lên Äà i chá»§ tá»ch, Viá»t Phong Äang Äứng cạnh Hạ Thanh Hoà n, Hạ Thanh Hoà n Äang sắp xếp lại Äá» trên bà n.
Cá» Vá»ng cháºm rãi thu tầm mắt lại.
Bản thân Cá» Vá»ng rất Ãt Än sô cô la, bá»i vì không thÃch, nhưng cáºu Äã từng nếm thá», Än rất ngon, là thứ thức Än sẽ khiến cho Cá» Vá»ng cảm thấy vui vẻ, nhưng cáºu không thÃch.
Cá»±c kì không thÃch, cho tá»i bây giá» vẫn váºy, dù Än ngon nhưng Cá» Vá»ng vẫn ghét sô cô la.
Trưá»c kia bạn cùng phòng biết chuyá»n Äó còn cảm thấy tháºt không thá» tin ná»i: “Ãng thấy Än ngon nhưng lại không thÃch? Bá» dá» ngưá»i à ?” Chuyá»n nà y Äúng là không giải thÃch ÄÆ°á»£c.
Bây giá» thì có thá» hiá»u ÄÆ°á»£c rá»i.
Trưá»c khi bá» Thẩm Chiếu Äánh thức, Cá» Vá»ng Äã ká»p mÆ¡ thấy phần cá»t truyá»n cuá»i cùng ÄÆ°á»£c che giấu — Vá» sau, má»i ngà y Hạ Thanh Hoà n sẽ ép nguyên thân Än sô cô la, rất nhiá»u loại sô cô la, cho Äến khi nguyên thân cầu xin tha thứ, nói thÃch, sẽ thÃch cả Äá»i, anh ta má»i chá»u buông tha cho nguyên thân.
Cáºu, có lẽ, có thá», chÃnh là Cá» Vá»ng.
Khi ý thức ÄÆ°á»£c Äiá»m nà y, trong lòng Cá» Vá»ng không phải là sóng to gió lá»n, mà là ngÅ© vá» tạp trần, là m sao cáºu lại có thá» trải qua những chuyá»n thê thảm như váºy? Lại còn bá» ngưá»i ta giam lại nữa?
Nhưng nghĩ lại.
CÅ©ng chưa hoà n toà n chắc chắn, có thá» chá» là có chút liên há» vá»i nguyên thân mà thôi.
–
“Không Äi Än cÆ¡m?”
Tiếng Hạ Thanh Hoà n bá»ng vang lên bên tai, Cá» Vá»ng ngẩn ngưá»i nên không ÄỠý Hạ Thanh Hoà n Äã tá»i Äây, cáºu bá» giáºt mình, theo bản nÄng nghiêng Äầu né tránh bà n tay Hạ Thanh Hoà n vươn Äến Äá» vuá»t tóc cáºu.
“Không, tôi bảo Thẩm Chiếu mua bánh mì vá».” Cá» Vá»ng không cảm thấy Äá»ng tác cá»§a mình có gì lạ, vẻ mặt rất tá»± nhiên, còn ngá»i lùi sang bên cạnh, ngá»a mặt lên nhìn Hạ Thanh Hoà n: “Còn anh?”
“Chưa Än.” Hạ Thanh Hoà n thu tay lại, Äầu ngón tay khẽ miết mấy cái, mi mắt rá»§ xuá»ng, phá»§ lên con ngưá»i dần trá» nên u ám.
Cá» Vá»ng uá»ng má»t há»p: “Váºy Äợi lát nữa tôi chia cho anh má»t cái bánh.”
Hạ Thanh Hoà n nhẹ nhà ng nói: “ÄÆ°á»£c.”
Cá» Vá»ng má» Äiá»n thoại ra, không yên lòng, Hạ Thanh Hoà n nghiêm chá»nh trưá»c mắt vẫn chưa trá» thà nh cái tên Hạ Thanh Hoà n u ám cá» chấp á» cuá»i truyá»n, cáºu không biết nguyên nhân thúc Äẩy Hạ Thanh Hoà n trá» nên cá»±c Äoan như váºy là cái gì?
Là bá»i vì nguyên thân muá»n rá»i khá»i anh ta ư?
Nhưng nguyên thân chá» là muá»n ra ngoà i chÆ¡i má»t chút thôi… Ngay cả cái nà y cÅ©ng không cho phép ư? Cá» Vá»ng len lén nhìn Hạ Thanh Hoà n, hình dáng ngÅ© quan cá»§a ngưá»i thiếu niên rất rõ rà ng, ngoại trừ vẻ mặt có hÆ¡i lạnh lùng.
Hạ Thanh Hoà n cá»§a hiá»n tại, vẫn là má»t ngưá»i rất tá»t.
NghÄ© Äến những chuyá»n Hạ Thanh Hoà n Äã là m vì mình dạo gần Äây, Cá» Vá»ng có là m thế nà o cÅ©ng không thá» liên tưá»ng Hạ Thanh Hoà n trưá»c mặt vá»i cái kẻ cá» chấp cá»±c Äoan có ham muá»n khá»ng chế phá trá»i kia.
Dù sao thì những tình tiết bi thảm ban Äầu Äá»u Äã tránh khá»i, váºy chuyá»n bá» Hạ Thanh Hoà n cầm tù chắc cÅ©ng sẽ váºy thôi, Cá» Vá»ng cá»±c kì lạc quan mà nghÄ©.
Lại nói, Hạ Thanh Hoà n như bây giá» chẳng phải rất tá»t sao?
Äám Thẩm Chiếu trá» lại rất mau, bá»n nó cÅ©ng không Än á» cÄng tin, mua má»t Äá»ng Äá» Än trong siêu thá», trá»±c tiếp ôm vá» trong lá»u.
VÄn Äình á» bên cạnh là m bà i táºp, cô duá»i lưng má»t cái, thò tay lấy má»t gói mì trẻ em nÄm hà o trong tay Thẩm Chiếu: “Mấy cáºu Äá»nh á» lại trưá»ng tá»± há»c à ?”
Thẩm Chiếu vừa Äá»nh nói: Äá»i nà o là m thế? Bá»n nà y giá»ng ngưá»i sẽ á» lại trưá»ng tá»± há»c à ?
Äã thấy Vá»ng Vá»ng cá»§a nó gáºt Äầu, còn nói: “Giá»ng như bình thưá»ng thôi, chÃn rưỡi vá».”
Thẩm Chiếu: “…”
Tá»ng Chi Ngôn: “…”
Tá»± dưng cảm thấy Äá» Än vặt không còn ngon nữa nha!
Viá»t Phong kéo ghế ngá»i xuá»ng, ngả ngưá»i ra sau: “Tôi không á» lại Äâu, tôi Äợi lát nữa rá»i vá», trong nhà có viá»c.”
Trong nhà hắn không có viá»c, chẳng qua là hắn không thÃch ngá»i á» trưá»ng thôi, nghẹn chết Äi ÄÆ°á»£c.
“A Hoà n, ông thì sao? Có muá»n vá» cùng vá»i tôi luôn không?” Viá»t Phong nhìn vá» phÃa Hạ Thanh Hoà n.
Vẻ mặt Hạ Thanh Hoà n lạnh nhạt: “Tôi còn bà i táºp.”
Viá»t Phong: “…” Ãng nhìn tôi xem có tin không?
Hắn lá»n lên cùng vá»i Hạ Thanh Hoà n, Hạ Thanh Hoà n là ngưá»i chÄm chá» nhất trong Äám bá»n há», trong lúc bá»n há» còn Äang há»c thuá»c bảng cá»u chương thì Hạ Thanh Hoà n Äã có thá» tá»± mình giải phương trình. Hạ Thanh Hoà n trong mắt bá»n há» khi Äó không khác gì biết phát sáng, dù sao thì cả Äám bá»n há» vẫn còn Äang dừng lại á» giai Äoạn ba bảy hai mươi bá»n.
Tiếc là há»i Äó chưa biết nói vãi chưá»ng.
Hạ Thanh Hoà n không thÃch kéo dà i, rất có ý thức vá» thá»i gian, thói quen nà y thá» hiá»n từ chuyá»n nhá» Äến chuyá»n lá»n, là m bà i táºp chá» là má»t trong sá» Äó.
Cho nên khi Hạ Thanh Hoà n nói mình còn bà i táºp chưa là m, Viá»t Phong láºp tức biết tên nà y Äang nói dá»i, cáºu ta muá»n là m Cá» Vá»ng thì có, à nhầm, muá»n tạo ra tình yêu*.
*Chữ là m hay chữ tạo ra Äá»u là æ, mình chá» biến hóa cho hợp câu.
Thẩm Chiếu còn Äang lục lá»i ra hai cái bánh mì từ Äá»ng Äá» Än vặt, má»t cái là bánh sâu, má»t cái là chà bông cay, Cá» Vá»ng cầm hai cái bánh, rất là xoắn xuýt trong chá»c lát.
Muá»n Än cả hai.
Do dá»± má»t lát, cáºu ÄÆ°a chà bông cay cho Hạ Thanh Hoà n.
Viá»t Phong trợn to mắt, láºp tức nháºn phải ánh mắt như dao cắt cá»§a Hạ Thanh Hoà n, muá»n nói lại thôi, ông vừa Än cÆ¡ mà ?
Lúc nãy á» trên Äà i chá»§ tá»ch, Chu Há» tá»± bá» tiá»n mua Äá» Än cho má»i ngưá»i, cÅ©ng là bánh mì, còn thêm má»t há»p sữa, sao giá» Hạ Thanh Hoà n lại Äến chá» Cá» Vá»ng vòi Än rá»i?
Bá» dạng thoải mái yên tâm nà y, Äúng là , quá mất mặt!
Viá»t Phong rất muá»n biết, cái ngưá»i trưá»c Äó không lâu á» ngoà i hà nh lang, mặt mà y bà xá» nói “Tôi không biết” kia, có tháºt sá»± là Hạ Thanh Hoà n không váºy?
Tôi thấy ông biết rõ là Äằng khác.
Loa thông báo tất cả hạng mục ngà y hôm nay Äã kết thúc, gá»i ngưá»i lên giúp di chuyá»n thiết bá» vá»i bà n ghế trên Äà i há»i nghá», Äúng lúc Chu Há» Äi ngang qua lá»u lá»p bá»n há».
Ãnh mắt gặp nhau.
Trong chá»c lát bầu không khà trá» nên hết sức khó xá» và cÄng thẳng.
Cá» Vá»ng lặng lẽ nhét Äiá»n thoại và o trong ngÄn bà n, nhìn Chu Há» Äi vá» phÃa bá»n há».
Chu Há» chắp tay sau lưng nhìn Äá» Än vặt chất Äá»ng trên bà n, gáºt gù: “Än ngon quá nhá», no chưa?”
Tá»ng Chi Ngôn: “Chưa ạ.”
Chu Há» Äá» ngoà i tai: “No rá»i thì Äi há» trợ má»i ngưá»i chuyá»n Äá» Äi, nhanh lắm, mấy phút thôi.”
Tá»ng Chi Ngôn: “…”
Ãng chá» mặt ba ngưá»i, theo thứ tá»± là Thẩm Chiếu, Tá»ng Chi Ngôn và Viá»t Phong.
Thẩm Chiếu dÃnh Cá» Vá»ng, thá» hiá»n trên từng phương diá»n, cho dù là loại chuyá»n nà y nó cÅ©ng muá»n ÄÆ°a Cá» Vá»ng theo: “Chá»§ nhiá»m, cho Vá»ng Vá»ng Äi cùng bá»n em luôn ÄÆ°á»£c không? Cả Hạ Thanh Hoà n nữa.”
Kéo theo Hạ Thanh Hoà n là vì muá»n cùng chết vá»i nhau.
Cá» Vá»ng: “…”
Äôi mắt ti hà cá»§a Chu Há» dạo qua má»t lượt trên mặt Cá» Vá»ng, ông có ấn tượng vá»i Cá» Vá»ng, rất nghe lá»i, không tá», hôm nay còn vá» nhất hạng mục 3000 mét. Ãng hÆ¡i ngừng lại, quát má»t tiếng: “Lắm chuyá»n! Ngưá»i ta hôm nay vừa chạy xong không ÄÆ°á»£c nghá» ngÆ¡i à , còn Hạ Thanh Hoà n, sao không thấy em so Äo hạng nhất vá»i Hạ Thanh Hoà n Äi!”
Chu Há» vừa dứt lá»i Äã nhặt má»t cà nh cây dưá»i Äất lên, Äợi Äến lúc ông Äứng thẳng lại, ba Äứa kia Äã chạy mất dạng, ông láºp tức Äuá»i theo: “Hôm nay tôi không lá»t da mấy thằng nhãi nà y không ÄÆ°á»£c!”
Thế là trong lá»u chá» còn lại Cá» Vá»ng và Hạ Thanh Hoà n, còn có VÄn Äình Äang là m bà i táºp.
VÄn Äình chẹp miá»ng hai tiếng, lại Äeo tai nghe lên, vừa ngâm nga vừa tiếp tục viết bà i.
Cá» Vá»ng Äỡ cằm, cắn từng miếng bánh mì, nắng chiá»u chiếu lên mặt cáºu, cáºu hÆ¡i hÃp mắt lại, dáng vẻ lưá»i biếng.
Ngưá»i xinh Äẹp, Äúng là sẽ biết phát sáng.
Bánh mì sâu nhân bÆ¡, lúc cắn và o sẽ thấy vừa xá»p vừa thÆ¡m, không ÄỠý sẽ rất dá» dÃnh và o mặt hoặc khóe miá»ng.
Cá» Vá»ng lÆ¡ Äãng như váºy, dÃnh phải là chuyá»n sá»m muá»n.
Nhưng cáºu lại không bá» dÃnh á» trên mặt hay là khóe miá»ng, mà dÃnh và o Äuôi mắt.
Bánh mì ÄÆ°á»£c cáºu cầm trong tay, nghá»ch ngợm lắc qua lắc lại, bÆ¡ nhẹ nhà ng quá»t lên, chÃnh cáºu cÅ©ng không cảm thấy.
Lúc Cá» Vá»ng ngưá»c mắt lên, nhìn thấy Hạ Thanh Hoà n Äang cúi xuá»ng gần mình, cáºu lùi ra sau, Hạ Thanh Hoà n bèn ÄÆ°a tay Äỡ lấy gáy cáºu.
Äá»ng tác nhìn thì hững há», nhưng Cá» Vá»ng gần như không thá» Äá»ng Äáºy.
Cá» há»ng cáºu lạnh lẽo, Äá»ng tác nà y, giá»ng há»t vá»i Äá»ng tác mà Hạ Thanh Hoà n á» trong mÆ¡ là m vá»i nguyên thân.
Hà ng mi cáºu khẽ run, nhìn và o mắt Hạ Thanh Hoà n, có nghi hoặc, cÅ©ng có cÄng thẳng, và cả bá»i rá»i.
May là , không có sợ hãi và chán ghét.
Hạ Thanh Hoà n không muá»n thấy Cá» Vá»ng sợ mình.
Chán ghét cà ng thêm không thá».
Anh giÆ¡ tay, chạm và o Äuôi mắt Cá» Vá»ng, Äầu ngón tay là nh lạnh khiến mi mắt Cá» Vá»ng xuất hiá»n phản ứng sinh lý, khẽ nhấp nháy. Khi anh thu tay vá», Äầu ngón tay lại như lÆ¡ Äãng vuá»t má»t cái bên tai cáºu, mang theo má»t há»i run rẩy.
Cá» Vá»ng thấy bÆ¡ trên Äầu ngón tay anh, ánh mắt không khá»i ngượng ngùng Äá»i diá»n vá»i cái nhìn cá»§a Hạ Thanh Hoà n, giÆ¡ tay lau má»t chút: “Sao anh không nói cho tôi biết?”
Hạ Thanh Hoà n vân vê chút bÆ¡ ấy, nó tan trên Äầu ngón tay, cảm giác cá»±c kì giá»ng vá»i là n da má»m mại yếu á»t nÆ¡i Äuôi mắt Cá» Vá»ng. Anh nhìn Cá» Vá»ng, rÅ© hà ng mi, khẽ nói: “Tôi muá»n giúp em.”
Tác giả có lá»i muá»n nói:
Hạ chó: Nhóm lá»a, Äặt ná»i, Äun nưá»c ấm nấu Vá»ng Vá»ng