Tôi Bán Thức Ăn Trên Wetchat Phát Tài

Chương 29



?CHƯƠNG 29?

Cô gái đã đăng weibo trước đó cũng nhìn thấy câu trả lời của Hướng Vãn, cô ấy nghĩ đến ba của mình vì muốn kiếm tiền chăm lo cho gia đình mà phải thường xuyên đi tiệc tùng xã giao. Thấy bà chủ nói bánh a giao có công dụng bảo vệ gan giải rượu, cải thiện sức khỏe,…chút tức giận trong lòng lập tức biến mất không còn tăm hơi.

Có thể lúc còn đi học thì cô ấy không hiểu, nhưng khi đã bước ra ngoài xã hội, cô ấy mới thấu hiểu làm việc kiếm tiền khó khăn như thế nào. Điển hình là cô ấy, dù đã đi làm được hơn một năm nhưng số tiền kiếm được thường không đủ chi tiêu cho bản thân mà vẫn còn nhận trợ cấp từ gia đình. Có so sánh mới biết được ba mẹ mình đã khổ cực thế nào để gánh vác gia đình.

Cư dân mạng nữ lúc này đang cảm thấy rất áy náy vì tính tình nhỏ nhen khi nãy của mình. Dù sao cô vẫn còn trẻ, mà khóe mắt của mẹ đã có nếp nhăn, ngay cả ba cô cũng có nhiều hơn vài sợi tóc bạc. Thật ra, ba mẹ còn cần dùng bánh a giao để bồi bổ hơn cô nhiều, sao cô lại chỉ nghĩ cho bản thân mình như vậy.

“Con còn giận à? Ba nói chơi với con thôi, bánh a giao này là mua cho con với mẹ con ăn mà”. Nhìn thấy con gái ngồi ở góc sô pha và quay lưng về phía mình mà hồi lâu vẫn không nói lời nào, người ba – vốn chỉ muốn trêu chọc con gái một chút, nhanh chóng đứng dậy đi tới.

“Con không ăn, ba với mẹ ăn đi.”

Cư dân mạng nữ nói rất nghiêm túc nhưng ba của cô ấy lại cho rằng cô ấy đang tức giận nên nói mỉa, chỉ có thể nói: “Ba là một người đàn ông thì ăn mấy thứ này làm gì? Mẹ con nói đùa thôi, được rồi được rồi, đừng giận nữa, cả hộp này đều cho con hết, ngày mai ba lại đoạt hộp khác cho mẹ con.”

Khi bà mẹ nhìn thấy ông ấy ở trước mặt con gái không có chút kỷ luật nào, không khỏi lườm ông ấy một cái, nhưng cũng không hề phản bác điều gì. Hầu hết những người sau khi làm cha làm mẹ, có ai không muốn dành những thứ tốt nhất cho con của mình, người mẹ này tất nhiên cũng không ngoại lệ.

Nghe được những gì ba nói, mẹ còn ở bên cạnh hưởng ứng, trong lòng cư dân mạng nữ đột nhiên có một cảm xúc nói không nên lời. Nhưng cô cũng nhanh chóng kìm nén cảm xúc này lại và nói to: “Con đâu có tức giận! Bà chủ nói nam giới cũng có thể ăn bánh a giao, có thể bảo vệ gan, giải rượu, cải thiện sức khỏe…tăng cường khả năng miễn dịch. Ngày nào ba cũng uống rượu thay cơm, còn không chịu tập thể dục gì cả. Ba giữ lại để ăn chung với mẹ con đi, ngày nào ba mẹ cũng phải ăn, ngày nào mà quên ăn con mới thực sự tức giận đó, ba có nghe thấy không?”

Ba của cô ấy sửng sốt, đưa mắt nhìn vợ mình rồi gật đầu: “Được được được, đều nghe con gái của ba hết.”

Người mẹ vừa nghe con gái nói bánh a giao còn có những công dụng này thì vừa cảm thấy thương con gái vừa cảm thấy xót chồng mình, bà lập tức nói: “Vậy hai ba con ông ăn là được rồi, tôi không thích ăn cái này.”

Cư dân mạng nữ đột nhiên nhớ lại lúc còn nhỏ, mẹ của cô luôn nói: “Mẹ không thích ăn thứ này”. Thật ra khi còn chưa hiểu chuyện, trong lòng cô vẫn nghĩ mẹ mình thật kỳ cục, thức ăn ngon như vậy mà mẹ lại không thích ăn, còn cằn nhằn cô không được kén ăn. Nhưng bây giờ lớn rồi, làm sao mà cô không hiểu chứ.

“Không thích cũng phải ăn, chẳng phải mẹ nói dạo này mẹ bị mất ngủ sao? Ăn bánh a giao có thể cải thiện giấc ngủ đó.”

Khi chúng ta còn nhỏ, vẫn luôn phải nghe lời ba mẹ. Nhưng khi chúng ta dần dần trưởng thành, chúng ta sẽ phát hiện ra rằng, chẳng biết từ khi nào lại trở thành ba mẹ nghe lời chúng ta. Nếu còn tiếp tục từ chối thì con gái sẽ thật sự tức giận, ba mẹ không nói gì nữa, chỉ nghĩ ngày mai sẽ tranh thủ mua bằng được cho con gái một hộp.

Sau khi trở về phòng, vẻ mặt của người ba vừa vui mừng vừa ngạc nhiên: “Con gái thật sự trưởng thành rồi, bây giờ còn biết quan tâm chúng ta nữa.”

Thấy vợ không đáp lại, ông ấy lại tiếp tục nói: “Tôi thấy sinh con gái tốt hơn nhiều! Thằng quỷ nhỏ nhà ông Lưu chỉ biết chọc cho ông ấy tức giận và gây chuyện khắp nơi. Mới bây lớn đã không hiếu thuận, lớn chút nữa không thể nhờ cậy…”

“Được rồi, được rồi! Biết con gái của ông tốt, con gái của ông ngoan ngoãn rồi! Ngủ sớm đi!”. Thấy ông ấy cứ luyên thuyên mãi không dứt, người mẹ dứt khoát tắt đèn ‘bụp’ một cái. Đến khi trong phòng đã tối đen, người mẹ nằm xuống và khẽ mỉm cười, tất nhiên là đang cảm thấy vui vẻ trong lòng vì con gái hiếu thuận.

Cư dân mạng nữ kia cũng đã trở về phòng, nhìn thấy dưới hai bài đăng trên weibo của mình vẫn có người ‘ha ha ha’, nhịn không được mà đăng thêm một bài nữa về những cảm xúc xúc động của mình vừa rồi.

[ Bấm vào định ‘haha’ tiếp, nhưng không ngờ…cười hổng nổi ]

[ Tuy rằng chỉ là một câu chuyện vặt vãnh, nhưng thật sự rất xúc động. Tôi lại nghĩ đến mẹ tôi, hồi còn nhỏ trong nhà ăn cá, bà ấy luôn nói bà ấy không thích thịt cá, chỉ thích ăn đầu cá thôi ]

[ Y chang mẹ tôi. ]

[ Nhớ ba mẹ quá à! May mà sắp được nghỉ Tết rồi, hy vọng trước khi về quê ăn Tết có thể đoạt được một hộp bánh a giao làm quà cho ba mẹ. ]

[ Hâm mộ mọi người quá! Kể từ khi tôi có ký ức thì ba mẹ đã ly hôn rồi, tôi chưa bao giờ nếm trải cảm giác được yêu thương này ]

[ Không phải tất cả ba mẹ nào cũng tốt như vậy đâu, như nhà tôi nè, thật sự là không có còn tốt hơn. ]

[ Úi, nhắc mới nhớ! Tui chỉ lo đoạt trà lá sen cho bản thân, quên mất bánh a giao cho mẹ tôi, tui cũng phải tự kiểm điểm bản thân một chút. ]

[ Bánh a giao thật sự quá khó đoạt. Tôi định từ bỏ luôn rồi ấy chứ, nhưng mà bây giờ nghĩ lại rồi, vẫn nên cố gắng thêm chút nữa, sau khi giành được bánh a giao sẽ mang về ăn cùng mẹ. ]

-Editor: Autumnnolove-

Sáng hôm sau Hướng Vãn mới nhìn thấy weibo này, sau khi xem xong trong lòng cô cũng hơi xúc động.

Nhà cô kinh doanh nhà hàng cho nên cô không thiếu ăn, nhưng ba mẹ vẫn sẽ để dành những thứ tốt nhất cho cô. Thậm chí bởi vì sức khỏe của cô, từ nhỏ ba mẹ vẫn luôn ăn thức ăn ít dầu ít muối cùng cô. Những món cô không thể ăn cơ bản đều sẽ không xuất hiện trong nhà. Mãi đến khi cô lớn hơn một chút, tình hình mới có vẻ ổn hơn. Nhưng những món ăn mà cô phải kiêng cữ như món chiên dầu mỡ, nướng BBQ, lẩu cay,..vẫn không hề hiện diện trong các bữa ăn ở nhà.

Bánh a giao và trà lá sen do cô tự tay làm nên trong nhà sẽ không thiếu, nhưng đột nhiên cô lại hơi nhớ ba mẹ rồi. Nếu như hỏi thời đại này có gì tốt, thì câu trả lời chính là phương tiện thông tin, bất cứ lúc nào cũng có thể liên lạc với người mà mình nhớ.

“Bé cưng! Dạo này trời lạnh như vậy, sao con không ngủ thêm chút nữa? Gọi điện thoại cho mẹ có chuyện gì sao?”

Hướng Vãn nắm chặt di động, nói: “Mẹ, con nhớ mọi người quá!”

Nghe con gái nói vậy, trái tim mẹ Hướng lập tức mềm oặt: “Mẹ kêu ba con đến đón con nha, dù sao cũng không lâu nữa là đến kỳ nghỉ rồi.”

“Không cần đâu, con đã mua vé về nhà từ trước rồi.”

“Năm nay ăn Tết sớm, trường con chắc là sẽ cho nghỉ Tết sớm đúng không? Con mua vé ngày mấy đó?”

“Ngày 23.”

“Vậy là chỉ còn có một tuần nữa thôi”. Ngữ khí của mẹ Hướng lộ ra vẻ cao hứng, trong lòng đã bắt đầu lên kế hoạch chuẩn bị những món mà con gái thích ăn.

Còn phòng của Hướng Vãn thì thỉnh thoảng mẹ Hướng sẽ quét dọn một lần. Mấy ngày trước nhân lúc có nắng, mẹ Hướng đã mang chăn ra gối nệm và mấy bộ đồ mùa đông của Hướng Vãn ra giặt rồi phơi khô, cho nên bây giờ cũng không cần chuẩn bị gì thêm.

Hướng Vãn nói chuyện với mẹ một hồi mới sực nhớ ra mà hỏi: “Phải rồi, chị họ đã ly hôn chưa?”

“Ly hôn rồi! Mà nghĩ cũng kỳ, trước đó cậu ta còn sống chết không chịu ly hôn, ai ngờ lần này mẹ với ba con vừa qua đó thì cậu ta lập tức đồng ý. Không biết có phải do hôm đó chúng ta dẫn nhiều người tới hay không…”. Giọng mẹ Hướng mang theo vào phần tiếc nuối.

Thằng ranh kia lại dám chạy đến chỗ ở của con gái kiếm chuyện, mặc dù con gái nói lúc đó có bạn ở đó nên hắn không thể làm được gì nhưng bà vẫn rất tức giận. Vốn còn tưởng rằng hắn cứng đầu không chịu ly hôn, bà sẽ dùng lý do này tẩn cho hắn một trận. Cho dù có ầm ĩ tới đồn công an thì bọn họ vẫn có lý, ai bảo nhà hắn đánh đập con gái nhà bọn họ mà còn không chịu ly hôn. Kết quả là thằng nhóc này đột nhiên trở nên nhát gan khiến cho bọn họ không có lý do để làm gì hết. Cuối cùng, vào ngày ly hôn thành công hôm đó, chỉ có cha vợ của hắn vì quá tức giận mà thẳng chân đá hắn hai cái.

“Ly hôn là tốt rồi”. Hướng Vãn tiếp tục trò chuyện với mẹ Hướng thêm một lúc mới chịu cúp điện thoại.

Còn chừng một tuần nữa là sẽ được về nhà, sau khi về nhà Hướng Vãn không có ý định tiếp tục làm bánh a giao và trà lá sen nữa, nên tranh thủ những ngày còn lại bắt đầu chuyên tâm làm bánh a giao và trà lá sen mà mặc kệ luận văn cũng như những chuyện khác.

Vì vậy, nhóm khách hàng nhanh chóng phát hiện ra lượng bánh a giao và trà lá sen trong cửa hàng trực tuyến bắt đầu tăng lên. Cư dân mạng cảm thấy có hy vọng đoạt được hàng nên hớn hở chạy đến weibo của Hướng Vãn khen ngợi một hồi.

[ *mừng muốn khóc* Bà chủ, cuối cùng cô cũng chịu phấn đấu rồi! Tiếp tục phát huy, đừng ngừng lại! ]

[ Oa oa oa…Tốt quá rồi! Rốt cuộc bà chủ cũng chịu siêng năng rồi, thật sự không dễ dàng chút nào. ]

[ Bà chủ, cố lên! Sắp đến Tết nguyên đán rồi, hãy nhanh tay bán nhiều hàng hơn, kiếm nhiều tiền, phấn đấu một năm phát tài! ]

[ Nói thì nói như vậy, nhưng cho dù bà chủ không cố hết sức thì năm nay cô ấy chắc chắn vẫn phát tài hơn chúng ta nhiều… ]

[ Cuộc sống đã trời ơi đất hỡi lắm rồi, có vài chuyện làm ơn đừng phanh phui ra được không? ]

[ Tới bà chủ cũng bắt đầu cố gắng rồi, tôi còn có lý do gì mà không cố gắng! Tôi quyết định rồi, từ hôm nay trở đi mỗi ngày tôi sẽ xem nhiều hơn hai tập “xxx”! ]

[ Cố gắng của cô chính là cày phim truyền hình sao? Tôi thật sự không hiểu được người trẻ bây giờ… ]

Hướng Vãn nhìn thấy bình luận khen ngợi của mọi người, thật sự không muốn khiến bọn họ thất vọng nhưng có vài lời vẫn phải nói thẳng ngay từ đầu.

Khi nhìn thấy weibo mới nhất của cô thông báo rằng sẽ không buôn bán trong dịp Tết nguyên đán, cho nên sẽ cố gắng thêm nhiều hàng hơn nữa cho đến trước ngày 23, cư dân mạng lập tức ‘sụp đổ. Nhưng dù sao Tết nguyên đán cũng là một dịp rất quan trọng, không có ai trơ trẽn mà yêu cầu cô tiếp tục bán hàng dịp Tết.

Kể từ đó, cứ đúng 9:30 mỗi tối, tình hình tranh giành mua hàng trong tiệm càng thêm tàn khốc, cơ bản là hàng hóa vừa được đưa lên chừng mấy giây là đã hết sạch. Trước đó có rất nhiều người chỉ cần dựa vào bản thân để đoạt sản phẩm, nhưng bây giờ bắt đầu phát động những người xung quanh và người quen giúp họ đoạt.

-Wattpad: Autumnnolove-

Một công ty nhỏ nọ…

Cuối năm nên công ty hơi bận rộn, dạo này tăng ca đến 9 giờ tối cũng là chuyện bình thường.

“Mọi người ngừng làm việc một chút đi! Tạm thời có chuyện này muốn làm phiền mọi người, trước tiên mở…”

Ông chủ đột nhiên ra đây, còn yêu cầu bọn họ mở trang web của một cửa hàng trực tuyến ra nên ai cũng cảm thấy khó hiểu. Chỉ có vài đồng nghiệp nữ biết đến cửa hàng này đã lờ mờ đoán được gì đó, nhưng trong lòng vẫn có chút kinh ngạc.

“Làm mất vài phút thời gian của mọi người là vì muốn làm phiền mọi người giúp tôi đoạt bánh a giao trong tiệm. Sắp tới sinh nhật vợ tôi rồi, tôi muốn tặng quà sinh nhật cho bà ấy. Lát nữa cho dù có đoạt được hay không tôi vẫn sẽ phát bao lì xì trong nhóm. Nếu có ai đó cướp được, tôi sẽ gửi tặng thêm một bao lì xì nữa cho người đó.”

Ông chủ của công ty này lập nghiệp bằng hai bàn tay trắng rồi phấn đấu đi lên. Suốt cả chặng đường, vợ ông ấy đã chịu khổ rất nhiều cùng ông ấy. Năm đó có thai mà không có ai chăm sóc, ở cữ cũng không thể nằm yên nên chịu không ít di chứng nhỏ. Cũng may đây là một ông chủ có lương tâm, sau khi phất lên vẫn còn nhớ kỹ người vợ tào khang của mình. Dạo này thấy vợ vẫn luôn canh chừng để đoạt bánh a giao trên mạng mà mãi vẫn chưa đoạt được, vì vậy ông mới muốn tạo một niềm vui bất ngờ cho bà ấy.

Bây giờ là hơn 9 giờ tối, nhóm nhân viên tăng ca đến lúc này vốn đã có chút mệt mỏi. Nhưng nghe ông chủ nói xong, hoặc là vì bao lì xì, hoặc là vì tình cảm của ông ấy với vợ của mình, tinh thần ai cũng phấn chấn trở lại.

Có người còn lớn gan cất tiếng trêu ghẹo: “Ông chủ yên tâm! Vị tình yêu mỹ mãn của ông chủ và bà chủ, chúng tôi nhất định sẽ liều mạng.”

Nhóm nhân viên nữ đều nhịn không được mà nhỏ giọng xì xầm, cảm thấy ông chủ thật tốt với bà chủ.

Toàn bộ nhân viên trong công ty cũng có tới hai mươi người, sếp đã lên tiếng thì tất nhiên phải dốc hết sức. Đã gần 9:30, mọi người đều tập trung tinh thần và chăm chú nhìn vào màn hình.

“Cái quần què gì vậy! Tôi còn chưa kịp nhấp vào, mới một giây đã hết hàng rồi!”

“Nhiều người lắm tiền vậy sao? Thứ trị giá 2000 tệ, mới đó mà đã đoạt sạch sành sanh?”

“Tốc độ tay của tôi nhanh như thế mà còn không đoạt được, không khoa học chút nào!”

-Fanpage: Bản dịch 0 đồng-

Trải qua siêu sale 11/11 và 12/12, đa phần người ta đều cho rằng hàng hóa của một cửa hàng trực tuyến bình thường thì khó đoạt đến đâu. Nhưng mà chờ sau khi bọn họ trải nghiệm, quả thật muốn quăng luôn chuột máy tính.

Bản thân ông chủ không cướp được, lại nghe thấy một đám nhân viên đều đang than vãn không cướp được, ông ấy không khỏi cảm thấy thất vọng. Ông ấy đang suy nghĩ đến chuyện ra giá cao trên mạng để mua lại một hộp bánh a giao, nhưng còn hơi sợ sẽ không mua được hàng chính hãng.

“Tôi đoạt được rồi!”

Đúng lúc này, một nhân viên nữ đã thanh toán đơn hàng thành công đột nhiên reo lên.

“Đỉnh vậy! Nói về tranh mua, chị em phụ nữ tuyệt vời thật!”. Mấy nhân viên nam nghiêng người qua, thấy cô ấy thật sự đoạt được liền bội phục nói.

Ông chủ cũng không ngờ sản phẩm của cửa hàng này khó mua như vậy, vốn đang chuẩn bị từ bỏ thì lại nghe thấy có nhân viên nữ cướp được, cuối cùng cũng nở một nụ cười. Sau đó, ông ấy không chỉ phát bao lì xì trong nhóm và gửi riêng vị nhân viên nữ kia một bao lì xì lớn như đã hứa, còn bỏ tiền ra mua thức ăn khuya khao mọi người. Chờ ông chủ đi rồi mọi người mới ăn khuya, nhưng cảm giác đã quan hệ với ông chủ gần gũi hơn rất nhiều.

“Tiểu Lý, tốc độ tay nhanh vậy! 12/12 lần trước mua giật được không ít thứ đúng không?”

“Thật ra tôi cũng không nghĩ là tôi có thể cướp được đâu! Bánh a giao nhà này tôi biết, tôi cũng muốn lắm, nhưng ngày thường không thể nào đoạt được…Nếu không phải sếp đã lên tiếng, tôi còn định giếm hàng nữa đó.”

“Ha ha ha ha…hèn gì hồi nãy tôi còn tự hỏi sao trông mặt cô rối rắm dữ vậy.”

“À mà, chẳng phải chỉ là cái bánh a giao thôi sao? Có gì đâu mà muốn cướp?”

“Bánh a giao nhà này tốt lắm, bánh a giao bình thường không so được đâu. Hơn nữa nam nữ đều có thể ăn, bây giờ người ta không hay chú ý đến sức khỏe lắm,có thể ăn bánh này để bồi bổ.”

“Thật không đó? Nam cũng ăn được sao?”

“Thật mà! Tôi còn đang định mua để ăn cùng chồng tô nữa đó. Mà thôi, so sánh một hồi thấy mình thua kém chỉ muốn chết thôi, chồng tôi sẽ không giúp tôi đoạt bánh a giao như vậy.”

“Dù sao dạo này đều phải tăng ca, cùng lắm ngày mai chúng tôi lại tiện tay giúp cô đoạt lần nữa.”

“Vậy tôi cảm ơn mọi người trước…”

Trong lúc cư dân mạng đều đang liều mạng đoạt bánh a giao và trà lá sen, Hướng Vãn đã sửa soạn hành lý chuẩn bị về nhà ăn Tết.

Ở nhà không thiếu quần áo mùa đông, nên Hướng Vãn cũng không cần mang về quá nhiều đồ để mặc. Nhưng vẫn phải chuẩn bị quà Tết cho người nhà, bánh a giao và trà lá sen đã chừa phần để mang về nhà,…tính ra đồ đạc cũng không ít. Nhưng bây giờ Hướng Vãn cũng không thiếu tiền, cô suy nghĩ một chút rồi dứt khoát đóng gói đồ đạc gửi về trước. Như vậy đến khi lên xe về nhà, thu dọn cũng nhẹ nhàng.

-Wattpad: Autumnnolove-

Một ngày trước khi cô về nhà ăn Tết, cư dân mạng chưa cướp được bánh a giao và trà lá sen đều chạy đến wechat của cô khóc lóc kể lể.

[ Em khổ quá mà! Em đã đặc biệt đặt đồng hồ báo thức rồi, canh me suốt một tuần vậy mà thậm chí còn không chạm vào được một sợi lông của bánh a giao ? ]

[ Một tuần thì có gì đáng nói, tôi đoạt nửa tháng rồi đây nè T_T ]

[ Đừng nói nữa! Tôi còn phát động người thân người quen giúp tôi đoạt mà vẫn không đoạt được! ]

[ Hôm nay là ngày cuối rồi, còn không đoạt được tôi cũng không sống nữa đâu! ]

[ Ê cũng đâu đến mức phải như vậy… ]

[ 12/12 vừa qua chẳng phải một đám đều lên mạng khóc lóc than thở sao? Sao vẫn còn tiền mà tranh bánh a giao, trà lá sen với tôi vậy? ]

[ Để có tiền mua bánh a giao và trà lá sen, hồi 12/12 tôi đã nhịn hết sức để không thêm vào giỏ hàng bất cứ thứ gì. Đáng tiếc, bà chủ không cho tôi cơ hội xài tiền! ? ]

[ Bà chủ ơi, nhà cô thiếu nhân viên không? Tôi không cần tiền lương, mỗi tháng trả cho tôi một hộp bánh a giao và một hộp trà lá sen là đủ rồi! ]

[ Bà chủ, nếu cô thiếu nhân viên thì cân nhắc tôi đi nè! Tôi không tham, cô muốn trả bánh a giao hay trà lá sen đều được ]

Đến tối khi Hướng Vãn lướt weibo, phát hiện mình lại bị các fan tag liên tục. Thấy bọn họ vì không mua được bánh a giao và trà lá sen mà có suy nghĩ muốn làm nhân viên của cô, nhất thời cô cảm thấy thật dở khóc dở cười, nhưng cuối cùng vẫn trả lời là không cần.

Thấy Hướng Vãn trồi lên, mọi người đều rất kích động. Không phải khóc lóc kể lể sản phẩm nhà cô khó đoạt cỡ nào, cũng là năn nỉ cô thiên vị bọn họ một chút. Hướng Vãn bị bọn họ ồn ào đến không chịu được, chỉ có thể nói với bọn họ rằng chờ sang năm sẽ tặng cho bọn họ một niềm vui bất ngờ.

[ Niềm vui bất ngờ gì? Chẳng lẽ muốn sản xuất hàng loạt bánh a giao và trà lá sen? ]

[ Trà lá sen thì khó mà nói, nhưng trước đó tôi có xem qua video làm bánh a giao rồi, khoan hẳn bàn tới chuyện có thể dùng máy móc để thay thế nhân công hay không, mà chủ yếu là lấy đâu ra lắm nồi vàng sạn bạc như vậy? Cho nên chuyện sản xuất đại trà có vẻ như không thực tế lắm. ]

[ Tôi không tham lam đâu, có thể tăng số lượng nhiều thêm chút nữa là tôi thỏa mãn lắm rồi. ]

[ Niềm vui bất ngờ…chẳng lẽ là muốn ra mắt sản phẩm mới? ]

[ Sản phẩm mới? Nói như vậy, nếu là sản phẩm mới thì đúng là rất đáng chờ đợi nha! Dù sao thì hiệu quả của những sản phẩm từ bà chủ là không có gì để bàn cãi. ]

[ Tôi cũng đang rất trông chờ nó. Nhưng mà, sản phẩm mới sẽ bổ cái gì nhỉ? ]

[ Đừng bé ơi! Bà chủ vẫn nên tập trung làm bánh a giao và trà lá sen đi mà, hai thứ này tôi còn chưa mua được lần này, không dám nghĩ đến sản phẩm mới luôn ớ. ]

[ Đúng đó, nếu thật sự là sản phẩm mới…cô đừng có xao nhãng, ít ra cũng nên chờ chúng tôi mua được bánh a giao và trà lá sen hết rồi mới tính tiếp. ]

[ Đúng đúng đúng! Cô đừng có lu xu bu làm sản phẩm mới làm gì. ]

Hướng Vãn thấy những người này đều đang nói cô đừng bán sản phẩm mới thì khóe môi khẽ cong lên, cô đã có thể tưởng tượng ra cảnh tượng bọn họ bị ‘vả mặt’ thế nào. Dù sao thì ở cái thời đại ‘hói’ này, bất kể là nam hay nữ thì có mấy ai có thể từ chối mỹ thực giúp mọc tóc?

Hướng Vãn nghĩ thế, nhịn không được mà đưa tay lên vuốt mái tóc của mình. Vì ngủ sớm dậy sớm và ăn uống lành mạnh nên Hướng Vãn không bị hói đầu. Sau khi ăn bánh mặc ngọc một thời gian dài, mái tóc của cô không chỉ đen nhánh mà còn chắc khỏe hơn lúc trước. Với mái tóc suôn mượt này, Hướng Vãn hoàn toàn có thể đi quay quảng cáo dầu gội đầu.

Dù sao cũng là niềm vui bất ngờ, nói ra trước sẽ không còn thú vị nữa. Hướng Vãn đang định nhân ngày cuối cùng, cố hết sức làm nhiều bánh a giao và trà lá sen nên cũng không tiếp tục chú ý weibo nữa.

Ngày cuối cùng, Cửa hàng nhỏ mỹ thực dưỡng sinh hiếm khi tung ra số lượng bánh a giao và trà lá sen lên đến hàng trăm như vậy. Nhưng hôm nay người canh me đoạt hàng càng nhiều hơn những ngày trước, cho nên vẫn rất nhiều người không đoạt được.

Kết thúc buôn bán, Hướng Vãn đoán được weibo của cô nhất định sẽ rất náo nhiệt nên dứt khoát không xem nữa.

Dương Điềm biết ngày mai cô sẽ về nhà ăn Tết nên gửi tin nhắn vào nhóm chat nhỏ hỏi thăm Hướng Vãn một lúc, dặn dò cô ngày mai khi bắt xe đến ga tàu hỏa rồi phải chia sẻ hành trình với cô ấy. Hướng Vãn trò chuyện với các cô ấy xong lại nhận được tin nhắn của Tần Sâm, anh hỏi có phải ngày mai cô về quê không.

Hướng Vãn không cảm thấy lạ khi anh biết chuyện này, nhưng vẫn có chút bất ngờ vì anh cũng theo dõi weibo của cô. Sau khi Hướng Vãn hồi đáp, Tần Sâm nói có thể đưa cô về nhà.

[ w: Không cần đâu, tôi đã đặt vé tàu rồi. Ngồi tàu cao tốc chỉ hơn một tiếng là đến nhà. ]

[ Tần: Vé lúc mấy giờ? ]

[ w: Vé lúc 3 giờ chiều. ]

Thời gian vẫn còn rất thư thả. Buổi sáng cô gửi hàng chuyển phát nhanh đi, buổi trưa ăn uống nghỉ ngơi một lúc, 1:30 xuất phát đến ga tàu hỏa vẫn còn kịp.

[ Tần: Được, vậy em nghỉ ngơi sớm một chút. ]

[ w: Ừm ừm, anh cũng vậy! ]

Hướng Vãn trả lời tin nhắn xong, đang chuẩn bị đặt di động xuống để đi ngủ thì đột nhiên cảm thấy có gì đó kỳ kỳ. Cô mở tin nhắn ra xem lại lần nữa, ánh mắt dừng lại ở chữ ‘được’ kia. Cô bỗng hơi nghi ngờ, phải chăng anh muốn tới tiễn cô. Nhưng nghĩ lại thì sợ rằng bản thân ảo tưởng quá nhiều, cô cũng không tiện hỏi thêm nên vẫn buông di động và đi ngủ.

–Editor: Autumnnolove–

Sáng hôm sau, Hướng Vãn vừa ăn sáng xong liền nhận được điện thoại từ người nhà. Mẹ Hướng gọi để hỏi kỹ thời gian chuyến tàu của cô, lại dặn dò cô khi đi đường và ở trên tàu đừng nói chuyện với người lạ.

“Con biết rồi, mẹ yên tâm đi. Phải rồi, chắc là hơn 4:30 con mới đến nơi, mọi người đừng khởi hành quá sớm”. Thật ra Hướng Vãn muốn nói là ba mẹ không cần đến ga xe lửa đón cô, nhưng cô biết chắc ba mẹ sẽ không chịu nên chỉ có thể bảo họ đừng đến sớm quá.

Sau khi cúp điện thoại, Hướng Vãn liên hệ với bà chủ đến lấy bưu phẩm theo kế hoạch.

“Hôm nay em về quê ăn Tết à? Bên ngoài lạnh lắm, ra cửa nhớ mặc quần áo dày một chút. Có muốn chị bảo chồng chị chở em đến nhà ga không?”. Bây giờ bà chủ đã rất thân thiết với Hướng Vãn, cách nói chuyện đầy vẻ quan tâm.

“Cảm ơn chị, nhưng mà không cần đâu!”. Hướng Vãn từ chối một cách lịch sự, sau đó lấy trái cây vẫn còn trong nhà đưa cho chị.

Trái cây vừa nặng vừa cồng kềnh, bà chủ cũng không khách sáo với cô, chờ khi nào cô trở lại sẽ đưa thứ khác đáp là được.

Chờ bà chủ rời khỏi, Hướng Vãn lại dọn dẹp đồ đạc trong nhà một lát rồi ăn trưa đơn giản. Sau khi nghỉ ngơi xong thì chuẩn bị về quê.

Trước khi ra khỏi cửa cô đã kiểm tra lại cửa sổ một lần nữa, khóa kỹ điện nước và bình gas rồi mới đi.

Đồ đạc đều đã được gửi về nhà trước, lúc này cô chỉ vác theo một chiếc ba lô không lớn trên vai. Hướng Vãn mặc một chiếc áo khoác lông màu hồng nhạt, thoạt nhìn làn da của cô càng sáng hơn, thậm chí trông giống như học sinh vậy. Đây là chiếc áo lông mà mẹ Hướng mua, ngày thường Hướng Vãn cũng không mặc bao giờ. Nhưng nếu đã về nhà thì vẫn nên mặc nó để mẹ vui vẻ.

Sắp được về quê nên tâm tình Hướng Vãn rất tốt, ngay cả bước chân cũng nhẹ nhàng hơn rất nhiều. Khi cô vừa ra khỏi cổng chung cư, đang chuẩn bị đi đến ven đường bắt xe, ngẩng đầu lên liền nhìn thấy mộ chiếc ô tô màu đen quen mắt.

Một giây sau đó, người trong xe bước ra làm cô không cần phải tiếp tục nghi ngờ ánh mắt của mình nữa.

“Sao anh lại đến đây?”. Hướng Vãn nhanh chóng bước tới, ngửa đầu nhìn người trước mặt.

Gần Tết nên Tần Sâm rất bận rộn, nhưng vừa nghĩ đến chuyện sau khi cô về nhà thì sẽ không gặp được cô một khoảng thời gian, ma xui quỷ khiến thế nào mà anh đã hủy bỏ một cuộc họp để chạy đến đây.


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.