Tôi Ăn Hành Thì Anh Ăn Đủ!

Chương 6: Nữ chính tiểu thuyết Hào Môn (6)



Edit: Yumi Na~

Beta: Sa

============

Chưa đầy ba ngày, đã rộ lên tin đồn về vụ bê bối đào hoa giữa Thái tử nhà họ Hám với tiểu thư nhà họ Kim.

Quân đoàn paparazzi vừa nghe tin đã rục rịch.

Bọn họ ngay lập tức gắn mô-tơ sau mông, đuổi sát đít siêu xe của Thái tử gia họ Hám, như thể họ sẽ là người đầu tiên phát hiện ra thông tin

Sau ba ngày ba đêm cần cù siêng năng chờ đợi, cuối cùng nhóm paparazzi cũng chụp được bức ảnh Thái tử gia và đại tiểu thư hôn nhau say đắm trong xe.

Trong thời tiết lạnh lẽo của mùa đông, Thái tử gia khoác một chiếc áo da cổ lật dầy dặn. Người đàn ông luôn tỏ ra kiêu ngạo lại chọn một màu nâu nhạt, trên vai khoác một chiếc khăn len quàng cổ trắng tinh trông rất hiền lành dịu dàng.

Thế nhưng hành động của hắn lại hoàn toàn ngược lại, không hề có phong thái quý ông chút nào. Đôi chân dài của người đàn ông đang đè lên đầu gối của cô gái rất bá đạo.

Một tay người đàn ông xách túi giấy thô đựng hai ly cà phê nóng, tay còn lại nhéo cằm cô gái, không kiêng nể gì hôn lên.

—— Xem dáng vẻ này thì còn không phải lần đầu tiên!

Trước đến nay nhóm Paparazzi chưa từng hưng phấn sục sôi đến vậy.

Bọn họ đoán rằng, thái tử phi không ai khác là đại tiểu thư họ Kim!

Tách tách tách!

Cả nhóm thi nhau mà chụp.

Khi nhóm paparazzi về lại nơi làm việc, trong lòng vẫn vô cùng hài lòng với mấy bức ảnh, lại phát hiện thêm ——

Trên ảnh chụp, người nữ tuy bị đè trên cửa xe chỉ thấy một nửa bóng hình, nhưng không ai có thể bỏ qua sự tồn tại của cô. Khi người xem lướt qua đôi boot nhung màu be, rồi dần nhìn từ cổ chân mảnh mai tinh tế lên đến chiếc váy len dài che hững hờ trên đầu gối, cảnh sắc bỗng dần chuyển thành bầu không khí vừa lười biếng lại đa tình nóng bỏng.

Mỗi một tấc trên người đều quá thu hút, quá phong tình, làm người xem không thể rời mắt.

Đặc biệt là bức ảnh cuối cùng mà bọn họ chụp được.

Đại tiểu thư dường như đã phát hiện ra bọn họ đang chụp lén, cô lười nhác nhướn mi, đôi mắt quyến rũ đầy mê hoặc, khóe môi còn hơi nhếch lên.

Nhóm Paparazzi không cần suy nghĩ đã lập tức chọn tấm ảnh đó làm trang bìa.

—— Bảng hot search ngày hôm đó sôi sục.

[ Trời má, trời má, không khí này nóng bỏng quá a a a a ]

[ Áu áu áu, mị chết trong ánh mắt quyến rũ của chị gái này mất!!! ]

[ Thái Tử gia hắc đạo x sát thủ thái tử phi, sau khi hoàn thành nhiệm vụ ám sát không màng thời tiết lạnh lẽo, hôn nhau say đắm trong xe quên cả trời đất! ]

[ A a a, các tác giả nhanh viết truyện đuê!!! ]

[ CP này có độc, càng xem càng nghiện, mị không có ship, là họ trói mị rồi bỏ lên thuyền! ]

[ Cà phê: Hôm nay lên mạng thế là đủ rồi, tui đã bị nhiễm mùi cơm chó rồi đến sặc rồi! ]

[ Sao chỉ có tôi là quan tâm đến con phố tuyệt đẹp này thế, ảnh chụp cứ như trong truyện cổ tích vậy. ]

Thư ký đọc được mà kinh hồn bạt vía.

Cộng đồng mạng yêu thích CP này cũng lộ liễu quá đi, gì mà… “Chung giường khác mộng, cưới trước yêu sau”, lại còn “Hợp đồng hôn nhân” bla bla gì nữa chứ!

Thư ký len lén nhìn vị tổng giám đốc đang xử lý công việc, cảm xúc của giám đốc hình như vẫn không có ảnh hưởng gì lắm.

Tuy nhiên, giám đốc nhìn tập tài liệu trước mặt đã được mười phút mà vẫn chưa lật ra…

Đi nửa đường, thư ký nhận được điện thoại.

“Vâng, Kim tiểu thư, là tôi. Vâng, tôi sẽ báo lại cho tổng giám đốc.”

Thư ký vừa tắt điện thoại lại đột ngột bắt gặp đôi mắt đen nháy nhìn chằm chằm vào mình.

Hắn hơi hoảng, nhanh chóng nói: “Tổng giám đốc Thích, đêm nay cô Kim sẽ làm bạn đồng hành của ngài Hám, cô ấy nhờ tôi báo với ngài một tiếng.”

Thích Yếm cười lạnh, “Giờ còn biết nhờ người khác truyền lời? Chán ghét nghe giọng nói chủ nhân của mình thế sao?”

Thư ký: “…”

Lời này hắn không dám trả lời, lỡ mà nói sai thì tiền thưởng cuối năm khỏi lãnh luôn quá…

Từ khi hai vị này trở về từ khu trượt tuyết, bầu không khí giữa họ càng trở nên phức tạp huy hiểm, cư như chiến tranh lạnh giữa Mỹ và Liên Xô, không ai chịu nhường ai, nhất định phải ganh đua thắng thua bằng được.

Nhưng mà… không hiểu sao hắn cảm thấy, chỉ có sếp mình là tức giận mà thôi.

Thích Yếm dặn dò thư ký: “Bỏ đi, chuẩn bị phương án dự phòng, báo cho Hạ Y Y đi.”

Thư ký gật đầu.

Hắn từng cho rằng cô Hạ Y Y này sẽ ngồi vững lên ngôi vị của Thích phu nhân, nhưng hiện tại xem ra hắn đã quá ngây thơ, Kim tiểu thư là một làn khói mê mộng lộng lẫy, có lẽ thiên hạ sẽ mắng mỏ hành vi của cô ấy, nhưng sẽ có càng nhiều người hơn vì cô mà lao đầu vào lửa.

Ngay sau khi cô ấy quay trở lại, Hạ Y Y cũng đã phải lùi lại trở thành “phương án dự phòng đó thôi”?

“Đêm từ thiện của Thiên sứ” được tổ chức tại Caesars Resort. Những người nổi tiếng đã tụ tập, trang phục hoa lệ.

Hám Định Quyền đưa chìa khóa cho phục vụ, không chút gượng gạo cong cánh tay lên để bạn đồng hành khoác tay anh đi vào.

—— Đây cũng giống như đưa ra một tín hiệu.

Những bạn đồng hành trước kia của Hám Định Quyền chỉ là người mẫu diễn viên mà thôi, nổi tiếng đến đâu thì cũng không lọt vào mắt xanh của giới quyền quý, cùng lắm cũng chỉ cảm thán ánh mắt Thái tử gia rất cao, đợi hắn ta chơi chán rồi sẽ bị vứt bỏ.

Nhưng Kim đại tiểu thư của tập đoàn họ Kim thì lại khác.

Cô vừa trở về đã cướp được 25% cổ phần từ trong tay lũ sói đói. Vừa có tiền vừa có quyền lại có khuôn mặt xinh đẹp, tất cả càng làm cô trở thành một vị nữ giám đốc quyến rũ mê người.

Kim thị là công ty thuốc lá hàng đầu, gần đây tập đoàn xảy ra một số động tĩnh lớn, thu mua vài trang viên và xí nghiệp rượu, giờ lại trong trạng thái nội chiến, thành ra không ít người có ý định lăm le.

Bọn họ cũng nhận ra, những tai tiếng gần đây hẳn không phải do hai người nào đó hợp tác tạo ra, Hám gia chắc chắn sẽ không bỏ qua cơ hội này để nhảy vào can thiệp. Dù sao cưới được thiên kim tiểu thư cùng cưới một thiên kim tiểu thư kiêm người đứng đầu là hai chuyện khác nhau.

Mà Kim đại tiểu thư cũng không phải dạng thiện lành gì.

Hai bên đều là lòng lang dạ sói, những kẻ giống nhau thường bị hấp dẫn bởi nhau, bọn họ ở bên nhau phù hợp như một cặp trời sinh.

Đêm từ thiện Thiên sứ còn chưa bắt đầu, Hám Định Quyền trước tiên đã giới thiệu bạn nữ đi cùng cho gia tộc mình, cũng bày tỏ thái độ của mình rất rõ ràng.

Ấn tượng đầu tiên của Hám phu nhân đối với Phi Hồng rất không tốt, không có mẹ chồng nào lại hy vọng con dâu mình là thể loại hồ ly tinh có thể quyến rũ cả thiên hạ như thế.

Hơn nữa —— bà còn mặc chiếc váy đụng hàng với Phi Hồng.

Cùng là một bộ sườn xám đính đá màu lam, người kia lại trẻ trung xinh đẹp, đương nhiên bộ sườn xám lại khiến cô càng thêm thướt tha trang nhã, khoác trên vai áo choàng lông trắng tinh, trông lại càng thêm trong sáng thuần khuyết.

Phi Hồng áp đảo Hám phu nhân, tự nhiên khiến đối phương bất mãn, cô cũng nhận ra điều đó, nhưng cũng không có ý định nể mặt gì.

Thích Yếm bày kế để cô lấy lòng mẹ chồng tương lai, nhưng cô không cần, nói thẳng ra, đại đa số những người vợ đều sẽ phải khuất phục trong mâu thuẫn mẹ chồng nàng dâu.

Bởi vì họ không quyền không thế, chỉ có thể dựa vào chồng mà sống.

Nhưng ở đây là Hám gia thèm muốn cổ phần của cô, thế thì tại sao cô lại không thể sử dụng Hám gia như ván cầu?

Hám phu nhân cố ý ra đòn phủ đầu với Phi Hồng, kéo Hàm Định Quyền nói về chuyện đại thọ 80 tuổi của lão gia, ngó lơ chuyện hắn giới thiệu bạn gái. Không chỉ thế, khi Phi Hồng lấy rượu, một bóng người đi đến.

“Bang.”

Toàn bộ rượu trong ly của người nọ hắt hết lên người Phi Hồng.

Sau khi sườn xám bị thấm nước, thấp thoáng lộ ra nội y bên trong.

Cánh đàn ông trong bữa tiệc không chút kiêng nể nhìn lại, còn đám đàn bà con gái lại chỉ hả hê khi người gặp họa.

” Xin lỗi! Để tôi lau cho cô!”

Thiếu niên vừa va vào Phi Hồng không biết móc từ đâu ra một chiếc khăn dơ dáy, làm cho mọi người ở đó đều rất buồn cười.

Mà Phi Hồng, cũng trở thành vai hề bị giễu cợt.

Thích Yếm cùng đối tác đang giao lưu ở cách đó không xa, đột nhiên xảy ra sự cố, anh theo bản năng tiến về phía trước xem thử, nhưng Hạ Y Y ôm chặt lấy cánh tay anh:

“Tiểu Yếm, không, giám đốc Thích, ngài muốn đi đâu vậy? Giám đốc Vạn đang hỏi anh kìa!”

Thiếu niên dùng khăn lau cho Phi Hồng, xung quanh lại là đám người chỉ biết xem trò vui, Hám Định Quyền bèn quát lớn một tiếng:

“Chân tay vụng về, cút đi!”

Sau đó còn rất ga lăng cởi áo khoác của mình phủ lên người Phi Hồng: “Để anh bảo trợ lý lấy quần áo mới cho em.”

Thân là một quý ông lịch lãm thì cũng không thể để bạn đồng hành của mình phải bị xấu hổ.

Phi Hồng lại chỉ cười nói với thiếu niên kia: “Sờ xong chưa? Sướng không? Vậy đến lượt chị.”

Cô búng tay gọi người phục vụ tới.

“Ào ——”

Phi Hồng đưa ánh mắt quyến rũ nhìn thiếu niên, ngón tay móc vào đai lưng cậu, thiếu niên còn chưa kịp phản ứng, cô đã nghiêng chén đổ rượu xuống.

Toàn hội trường há hốc mồm.

||||| Truyện đề cử: Tổng Tài Anh Tàn Nhẫn Quá Rồi |||||

Thiếu niên vừa xấu hổ lại vừa tức giận, vội che lấy nơi vừa bị đổ rượu: “Cô làm gì vậy!”

“Trả lễ cưng đó.” Cô dùng chén rượu không chạm vào gò má thiếu niên:

“Lần sau, chị sẽ không nương tay thế đâu, hiểu chứ?”

Phi Hồng chỉ đơn giản nhẹ nhàng đã kiểm soát lại được cục diện, gật đầu nói với Hám phu nhân: “Tôi xin phép đi thay quần áo, Hám phu nhân cứ tự nhiên.”

Hám phu nhân nghẹn một cục trong cổ họng, nhưng lại không thể nổi giận.

Nhưng phía Hám gia lại rất vui vẻ đón nhận Phi Hồng, cô là người xinh đẹp lại có tham vọng, tác phong làm việc bình tĩnh tàn nhẫn, đó là chưa kể đến giá trị vô cùng lớn của cô nên rất đáng để bọn họ tôn trọng đón tiếp.

Mặc kệ Hám phu nhân có ngăn cản thể nào, Phi Hồng vẫn có mặt ở bàn ăn tại nhà chính Hám gia.

Hám lão gia rất hài lòng với đứa cháu dâu này, còn tặng vòng ngọc phỉ thúy của Hám lão phu nhân cho cô.

Ý nghĩa là gì, không cần nói cũng biết.

Hám phu nhân tức giận đến mức suýt chút nữa thì đập vỡ chén, khi bà gả tới, ông ấy còn không thèm tặng thứ gì đàng hoàng!

“Ông nội còn tặng cho em thứ này sao.” Hám Định Quyền mở hộp gỗ màu đỏ, tự tay đeo cho Phi Hồng, nhìn ngắm một hồi, cười nói: “Có lẽ ông sợ cháu dâu giữa chừng chạy trốn mất đó.”

“Chạy cũng có thoát được đâu.” Phi Hồng ôm cổ người đàn ông: “Em đã là người của anh rồi.”

“Nếu là người của anh, vậy em dọn về ở cùng anh đi, ngồi đi, để bạn trai cài đai an toàn cho em.”

Hám Định Quyền vươn tay cài đai an toàn cho Phi Hồng, lại nghe thấy cô nói, “Được thôi, anh đi cùng em đến Hương Điệp Hồ, em thu dọn đồ đạc.”

“Còn tưởng chuyện gì ghê gớm.” Nói rồi hắn hôn cô.

“Xin tùy ý tiểu thư sai bảo.”

Sau khi Phi Hồng trở về, để Hám Định Quyền ở phòng khách chờ.

Thái Tử gia còn trêu ghẹo cô: “Không cần anh phụ gì sao?”

“Cho anh nghỉ ngơi đó.”

Phi Hồng ấn một ngón tay xuống giữa mày của hắn.

Còn vì sao không cho hắn phụ ấy à?

Đương nhiên là còn có người đàn ông khác trong biệt thự này rồi.

Phi Hồng đẩy cửa ra, quả nhiên, một bóng hình cao gầy đã ngồi ở mép giường chờ cô.

Áo khoác đã không còn, trên người anh chỉ còn một chiếc áo sơ mi mỏng, cà vạt bị anh dúi vào gạt tàn thuốc, trên mặt đất đầy mẩu thuốc lá xám trắng.

Người đàn ông giống như một mặt hồ phẳng lặng, chỉ nhìn chằm chằm vào cô. Phi Hồng còn như ngại chưa kích thích anh đủ, cô thong thả mở túi, lấy ra một tấm thiệp cưới màu vàng, nhét vào cổ áo sơmi của người đàn ông.

“Nhớ tới uống rượu mừng đấy.”

Cô dịu dàng nói như cầm dao đâm vào lòng người.

“Đúng như những gì anh muốn phải không?”

Trong phòng không có vali, Phi Hồng cũng không định đem vật quý giá gì đi, cô chỉ tò mò xem biểu cảm của Thích Yếm, bèn cầm bộ váy ba lê màu trắng mà anh thích lên.

—— Nhìn đi, tôi muốn cho thằn đàn ông khác xem điệu nhảy mà anh thích nhất đấy.

Rồi không chút do dự quay người rời đi.

“Rầm.”

Bàn tay người đàn ông chợt nắm chặt lấy tay nắm cửa bằng kim loại.

Con người có lòng tự trọng quá lớn như anh đương nhiên sẽ không nói được mấy câu như, “Xin em đừng đi”, cho nên anh chỉ có thể hôn lên sau cần cổ của cô, như trêu chọc, như khiêu khích.

Phi Hồng quay đầu đáp lại.

Đôi mắt Thích Yếm sáng lên.

Cô giữ cằm anh, hôn lên môi anh, lại áp sát bên tai anh nói:

“Nhớ cho kỹ, là anh tự tay đưa tôi lên giường của hắn, là anh bán đứng tôi, tôi sẽ không bao giờ yêu anh.”

Thích Yếm bỗng nhìn vào cô, sâu hoắm như nhìn ngắm một ác quỷ.

Anh như đã rơi vào cạm bẫy, máu me đầm đìa.

==============

24.03.2022


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.