Toàn Cầu Xâm Nhập

Chương 38: 38: Chương 40



Tần Nghiễn An xuống xe, nhìn tường vây cao lớn, rõ ràng ý thức được năng lực của Quý Hủ, so với ý nghĩ của hắn càng mạnh càng thêm quan trọng.

Địa phương nào có Quý Hủ, chính là nơi an toàn.

Quý Hủ ôm Bố tể đi xuống, dì Thu cùng Trương thúc nhìn thấy con mèo rất là kinh ngạc.

Quý Hủ giới thiệu Tần Nghiễn An:
– Đây là cháu trai của Tần bà bà.

Dì Thu cùng Trương thúc bởi vì quan hệ với Quý Hủ, đều biết Tần bà bà, dì Thu nhiệt tình mời họ vào ăn điểm tâm, vừa mới làm xong.

Hiện giờ không có điện không có gas, nấu cơm chỉ phải dùng than củi.

Quý Hủ ngửi được mùi vị bánh bao, đói bụng kêu thầm thì, ở bên ngoài chỉ ăn vặt cho đỡ đói, căn bản ăn không đủ no.

Chứng kiến bếp lò sơ sài trước cửa, Quý Hủ chợt nhớ mình có mua bếp củi, loại hai nồi một nồi đều có, lúc đi quên đưa cho dì Thu, cũng không biết họ tìm đâu ra thùng xăng cũ nát như vậy.

– Đây là chị dâu Chung gia tìm cho dì, đừng nhìn bên ngoài khó xem, dùng rất tốt, nấu cơm xào rau đều ăn ngon.

– Vào nhà rửa tay chuẩn bị ăn cơm.

Miêu Lập Thu nói.

Trương Hữu Đức đã chuẩn bị nước rửa tay, bên này có nhà kính ruộng vườn, mỗi nhà đều có giếng nước, nhưng cũng cần dùng máy bơm mới có thể bơm nước lên, vậy là phải dùng điện.

Nhà Quý Hủ có hai nhà kính còn có nhiều giếng nước, trong viện còn có một giếng nước dùng tay múc nước, chỉ cần có sức lực là có thể áp nổi nước dâng lên.

– Trương thúc, nước này.

.

Quý Hủ chứng kiến trong phòng đặt một dãy thùng nước trong veo, có thùng đã dùng xong.

Trương Hữu Đức nói:
– Nhà Chung Trì có một máy phát điện nhỏ, vừa vặn trong nhà còn dầu ma dút, vì vậy dùng máy bơm rút nước giếng, ba nhà đều tự chứa một ít.

Quý Hủ gật đầu cũng không nhiều lời, đi vào thế giới ý thức tìm được mô hình giếng nước, những thứ này là do trước kia hắn dùng tinh thần năng lượng xây dựng ra tới.

Sau cuối thời thiếu lương thiếu nước nghiêm trọng, không lương thực đói vài ngày không chết được, nhưng trời rất nóng không nước sẽ thật sự chết người.

Lúc trước hắn trốn trong nhà, cũng bởi vì đói khát mà phải mạo hiểm ra ngoài tìm kiếm, cho nên mới chạy tới thương trường.

Sau khi xây dựng căn cứ đầu tiên là cần giải quyết vấn đề nguồn nước.

Thực vật nước uống trên mặt đất đều bị ăn mòn nghiêm trọng, hàm lượng vật chất hắc ám đều thuộc nguy cấp, ngược lại nguồn nước giấu dưới ngầm trải qua nhiều tầng mặt đất lọc ra nên hàm lượng khá thấp, vì vậy Quý Hủ cũng nghĩ tới việc đào giếng.

Trấn Bạch Loan nguồn nước sung túc, chỉ cần hơn mười thước là có nước, dùng nước giếng thật phương tiện.

Bữa sáng ăn bánh bao nhân rau dưa, cà rốt, bầu, trứng gà cùng mộc nhĩ, bột không bị ăn mòn làm ra bánh bao ăn ngon thật sự.

Trong nhà kính không có cà rốt cùng bầu, là nhà Chung Trì mang tới.

– Tay nghề dì Thu thật tốt quá, đặc biệt ăn ngon.

Miêu Lập Thu cười nói:
– Cả ngày chạy bên ngoài, khẳng định đói bụng lắm rồi, ăn nhiều một chút.

– Cách thật xa đã ngửi được mùi đồ ăn thật thơm, tay nghề này của Lập Thu, có rảnh phải dạy cho tôi một chút, đồng dạng đồ ăn chị làm đúng là thơm.

Trình mẫu còn chưa đến thì thanh âm tới trước.

Không nhìn thấy Trình Mạch, bà liền hỏi:
– Mạch Mạch đâu?
Quý Hủ ăn xong bánh bao:
– Còn trong thành, cháu mang một đám thùng xăng về trước, tiếp tục trở về đón hắn.

– Mạch Mạch đang ở đâu? An toàn không?
– Ở trong nhà của cháu, trong nhà có ăn có uống, chỉ cần không ra khỏi cửa sẽ không gặp nguy hiểm.

Trình mẫu:
* * *
Bà lo lắng đứa con ngu ngốc của mình sẽ tự chạy ra ngoài.

– Chừng nào các cậu lại đi nội thành? Tôi có thể cùng đi hay không?
Miêu Lập Thu nói:

– Văn Nhân, bọn họ cần đi vận chuyển xăng dầu trở về, đều là việc tốn sức, chúng ta làm không được, chúng ta chỉ cần bảo vệ tốt căn cứ chờ bọn họ về là được.

Chợt nhớ ra gì đó, Miêu Lập Thu nói:
– Đúng rồi, ngày con đi ra ngoài, có một đám người tới gõ cửa cầu cứu, nói là người sống sót trong trấn, muốn vào căn cứ tị nạn, con đi vắng nên mọi người không dám mở cửa.

Quý Hủ gật đầu:
– An toàn quan trọng nhất.

Trong trấn có địa phương tị nạn, thay vì mạo hiểm bị quái vật làm thịt chạy tới bên nà, hiển nhiên đi trong trấn càng gần hơn còn an toàn.

Có tiếng bước chân, là cha con Chung gia cùng Trình Kỳ Phùng tới.

Ăn xong, một đám người theo Quý Hủ rời đi, nhiều thùng xăng như vậy, cần kho hàng đặc biệt tồn trữ mới được.

Quý Hủ dẫn bọn họ đi tới kho hàng lớn.

.


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.
Toàn Cầu Xâm Nhập

Chương 38



Quý Hủ vừa muốn nhắc nhở, chỉ thấy đao cánh tay lục sắc vừa đánh xuống liền bị một bàn tay vững vàng bắt lấy, tay phải Tần Nghiễn An đã biến thành móng vuốt, lớp vảy màu đen lan tràn qua cổ tay, đang thong thả tràn lên cánh tay.

Bàn tay Tần Nghiễn An dùng sức, ngay tiếp theo Đao Khánh liền bị suý bay ra ngoài, hung hăng tạp trên mặt đất.

Ngay lúc nà một chiếc phế xe đột nhiên di động, đánh lên Tần Nghiễn An, móng vuốt đè xuống chiếc xe, nhưng bởi vì xe rất giòn liền bị nắm vỡ.

Phế xe đẩy mạnh Tần Nghiễn An, hung hăng đụng lên xe vận tải sau người, góc nhọn sắc bén phá nát cắt qua cánh tay của hắn, không có đổ máu, miệng vết thương mọc ra từng phiến vảy màu đen, đôi mắt hắn chợt dựng thẳng, cảm xúc bạo lực muốn phá huỷ hết thảy sinh vật sống lập tức lan tràn..

Quý Hủ chợt quát:

– Lên xe!

Tần Nghiễn An không lên xe, ném đi phế xe, khí lực lớn tới kinh người, lập tức lao về hướng Đao Khánh, một quyền đem người đánh bay ra ngoài, cánh tay lục sắc che kín vết rạn, máu thẩm thấu đi ra, đao cánh tay tuỳ thời đều sẽ vỡ vụn.

Chỉ cần Tần Nghiễn An rời xa xe vận tải, Quý Hủ liền có không gian thao tác.

Hắn đem thạch anh ném xuống đất, nháy mắt kích thích, xe vận tải nhảy dựng lên một chút, những xe kẹt lại xung quanh liền dập nát, lại liên tiếp ném ra mấy viên, toàn bộ kích thích, những xe vây quanh chặn đường hoàn toàn bị phá huỷ.

Lúc thạch anh bị kích thích không chút thanh âm, chỉ có năng lượng cường đại đập vào, bởi vậy rơi vào trong mắt người ngoài toàn bộ phế xe vô duyên vô cớ vẩy ra, vỡ thành bụi phấn, căn bản không biết chuyện gì xảy ra.

Quý Hủ leo lên ghế lái, nhìn thấy Phạm Bảo đứng trên cao, lại đang vận dụng năng lực ném xe hướng Tần Nghiễn An – Quý Hủ lại ném ra hai viên thạch anh lên không trung cùng chỗ Phạm Bảo, tinh thần năng lượng chia làm hai cỗ đồng thời kích thích.

– Né tránh!

Quý Hủ lớn tiếng nhắc nhở Tần Nghiễn An.

Năng lượng nổ tung, mảnh vụn tung toé bốn phía!

Tần Nghiễn An động tác lưu loát lăn một vòng tại chỗ, tránh bị năng lượng đập vào, vừa đứng lên thì Phạm Bảo cùng những người khác bị tung bay, thủ hạ khoảng cách gần bị mảnh vụn cắm đầy trên thân, tử vong tại chỗ.

Quý Hủ nhấn ga lao tới chỗ tiểu siêu thị tiện lợi, hoành xe ngang cửa tiệm, cầm gậy bóng chày nhảy xuống xe lập tức đánh ngã hai thủ vệ.

Dị hóa nhân có lẽ hắn không làm được gì, người thường thì dư dả.

Quý Hủ đá văng cửa thuỷ tinh xông vào, trước mặt là từng đôi mắt hoảng sợ, phần lớn là những cô gái trẻ tuổi, làn da tràn ngập điểm đen.

Nếu không nhờ nơi này từng được gia cố qua, những người này sớm biến thành món ăn của quái vật, không thì tự bản thân cũng bị ăn mòn.

Quý Hủ nhìn một vòng, không phát hiện Mạnh Trọng:

– Có ai nhận thức ông chủ trạm xăng dầu này hay không? Hắn tên Mạnh Trọng.

Một nữ nhân ngồi trong góc tường chậm rãi nhấc tay, quần áo bị xé rách, miễn cưỡng còn chút vải che thân.

– Tôi.. tôi nhận thức, tôi là công nhân nơi này..

Nữ nhân run rẩy.

Quý Hủ:

– Hắn có tới qua nơi này sao?

– Không có, ông chủ ngẫu nhiên sẽ đi qua, sau cuối thời cũng chưa từng qua đây.

– Cô có biết nhà hắn ở nơi nào không?

Nữ nhân lắc đầu.

Cửa bị đẩy ra, là Tần Nghiễn An đi vào.

– Những người đó đâu?

– Không tìm được đầu trọc, có lẽ đã chạy. Tìm được người không?

– Hắn không ở trong này.

Quý Hủ cởi ra quần áo phòng nắng ném cho nữ công nhân.

– Những người đó hẳn còn sẽ trở về, nơi này không thể ở lâu, các vị đi thôi.

Những cô gái rụt rè đứng lên chạy ra ngoài, rất nhanh không còn ai ở lại.

Trong cuối thời, người so với quái vật đáng sợ hơn.


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.