Lúc cha mẹ còn sống, không ít lần nói qua gia đình cậu họ đều là người thành thật, nhưng số mệnh không tốt, có một nhi đồng triền miên giường bệnh, nhìn thấy nhi đồng mỗi ngày đều bị ốm đau tra tấn, cha mẹ thật sự muốn chết cho xong.
Gia đình Chung Trì không phải người của trấn Bạch Loan, hai năm trước bọn họ đến trong trấn thuê nhà kính gieo trồng, gia đình ở lại trong tiểu lầu hai tầng bên cạnh.
Quý Hủ gia cố cho tiểu lầu một lần, có thể ngăn trở vật chất hắc ám cùng quái vật khát máu.
Chung gia thuê là loại nhà ấm làm bằng plastic, mùa hè quá nóng, xung quanh đều bị cuốn lại, bốn phía gió lùa.
Quý Hủ muốn giúp họ gia cố cũng không được, muốn ngăn trở vật chất hắc ám ăn mòn, ngoại trừ cần tinh thần năng lượng gia cố, còn phải có không gian phong bế, mới có thể ngăn cản được ăn mòn.
Mặt đất nếu bị ăn mòn qua cây trồng đều đựng vật chất hắc ám, một khi cơ thể người chứa đựng vượt chỉ tiêu, sẽ xuất hiện cuồng hóa, quái hóa cùng dị hóa, khó thể đoán trước.
Khi đó còn muốn ăn vào thực vật chưa bị ăn mòn qua là không khả năng, hiện tại thì còn có thể, chỉ cần phòng ngự được toàn diện xâm nhập ban đầu, lúc sau cũng không còn vấn đề lớn.
Cho dù vật chất hắc ám tự do trong không khí vẫn sẽ có ảnh hưởng đối với thổ địa, nhưng chút ảnh hưởng này sau cuối thời ở trong đại hoàn cảnh cũng sẽ trở nên không đáng giá nhắc tới.
Quý Hủ:
– Màng plastic này có thể buông xuống không?
Chung phụ:
– Nhiệt độ không khí quá cao, nếu buông xuống bên trong sẽ biến thành lồng hấp, rau dưa đều bị nóng chín.
Chung gia có sáu nhà plastic, chiếm diện tích ba mươi mẫu, hoa quả rau xanh đều có, cứ như vậy bỏ quên thật sự có điểm đáng tiếc.
Quý Hủ nghĩ nghĩ, lại nói:
– Nghe nói ban đêm ngày mốt sẽ có một trận mưa rất lớn, tốt nhất đem màng plastic buông xuống hay hơn, người cũng đừng đi ra cửa, để phòng ngừa ngoài ý muốn.
Chung phụ ngẩng đầu nhìn lên trời:
– Vậy sao? Dự báo thời tiết còn nói tuần này sẽ không có mưa đâu.
Mưa mùa hè đối với rau dưa đều có lợi, nếu là mưa to thì phải che một chút, bằng không hoa quả rau dưa chưa trưởng thành đều bị đánh rơi xuống.
Quý Hủ:
– Cẩn thận sẽ không sai lầm lớn, cậu mợ có thể đợi ngày mai cùng ngày mốt đem rau dưa thành thục đều hái xuống đặt trong nhà, phong kín nhà bạt, phòng ngừa màng plastic bị cuốn đi.
Chung phụ gật đầu, tỏ vẻ đã biết, không sợ nhất vạn chỉ sợ vạn nhất, vẫn là đề phòng một chút tốt hơn.
Quý Hủ đi theo Chung phụ thăm nhà ấm, thuận tay gia cố một lần, hi vọng Chung phụ có thể nhớ phong kín nhà ấm.
Về tới nhà, xe tải hạng trung mà Quý Hủ mua cho Trương thúc đã tới.
Xe tải của Trình Mạch cũng được đưa qua, vì làm “đại cổ đông”, Trình Mạch một hơi mua mười xe tải nhẹ cùng năm xe tải hạng trung, phỏng chừng đều xài hết tiền của hắn.
Đoàn xe này cũng không thể bày bên ngoài, người ta có được một chiếc cũng không tệ rồi, chỗ của hắn lại có nhiều như vậy, còn không làm cho người nhớ sao.
Sau khi trời tối, Quý Hủ xây dựng thêm một loạt kho hàng lớn, đặc biệt phân ra ba gian dùng cất chứa xe vận tải của Trình Mạch.
Thời gian cấp bách, Quý Hủ cũng không sợ bị người nhìn thấy kho hàng lớn đột nhiên xuất hiện, đợi có người tìm tới cửa phỏng chừng đã cuối thời, ai còn quản có phải xây dựng trái phép hay không.
Quý Hủ đem xe tải của Trương thúc đặt trong kho hàng nhỏ, lại tự thả thêm một chiếc của mình lưu trữ sử dụng hàng ngày.
Trừ bỏ xăng dầu cùng dầu ma dút, toàn bộ vật tư cũng đã đưa tới.
Thời gian sắp không đủ, Quý Hủ phi thường nóng lòng.
Thẳng tới giữa trưa, Quý Hủ nhận được điện thoại của Mạnh thúc, đã mua được xăng, số lượng nhiều nên nhất định cần dùng bình chứa chuyên nghiệp mới có thể vận chuyển, Mạnh thúc hỏi ý kiến của Quý Hủ.
Mạnh thúc nói ban ngày không tiện vận chuyển, phải chờ ban đêm mới làm được, Quý Hủ luôn mãi dặn dò nhất định phải đưa tới trong đêm nay.
Ban ngày nhiều người, đợi khi trời tối đen Quý Hủ mới dùng năng lực dị hóa đào hầm, chờ mang tới bình trữ ngầm sắp đến.
Quý Hủ đợi tới hơn hai giờ sáng mới nghe được thanh âm tiếng động cơ, cần cẩu cũng tới, còn có mấy công nhân đi theo.
Luôn bận rộn tới sáng sớm mới hoàn hảo vùi vào trong đất, điều tiết xong ống dẫn, công nhân cùng xe rời đi.
Sau đó Quý Hủ mới gia cố dưới đất, xây kho hàng phong bế ngầm bên ngoài, dù có máy đào đất cũng đừng hòng đào ra.
Sau đó hắn đóng cửa thông gió hai nhà kính, chứa đầy nước bên trong, dùng tinh thần năng lượng gia cố không gian phong bế, trừ bỏ càng thêm chắc chắn, còn có thể cách nhiệt phòng lạnh.
Hết thảy chuẩn bị thỏa đáng, phong kín sân, hắn chuẩn bị đón xe quay về thành phố.
Nhìn hơn mười mẫu đất vườn bỏ hoang, hắn rốt cục đáng tiếc, sau cuối thời thổ địa sạch sẽ quá hiếm thấy, một khi bị ăn mòn cũng đừng mong có được cây trồng khoẻ mạnh.
Đất vườn lại trụi lủi, không biết bây giờ đi mua tấm che còn kịp hay không?
Tấm che?
Tấm che không có, hắn có thể dùng tinh thần năng lượng bao trùm mặt đất thêm một tầng, giả tạo tấm che, chỉ cần vượt qua xâm nhập tối nay, hắn đem “tấm che” phong hóa là được, như vậy không phải bảo trụ được đất vườn sao?
Khuyết điểm chính là toàn bộ thảm thực vật sẽ bị cắt đứt, cũng may chỉ có cỏ dại rau dại nên không bị ảnh hưởng.
Hắn đem toàn bộ đất vườn gia cố qua một lần, sau đó dạo một vòng trong trấn, đem nhiều địa phương có thể gia cố thì gia cố, sau đó mới quay về thành phố.
Trong nhà có một xe vận tải là cha mẹ bình thường dùng vận chuyển rau dưa, cha mẹ qua đời xe cũng mới mua hai năm, còn rất mới nên Quý Hủ luyến tiếc bán, vì thế giao cho Trương thúc sử dụng, chờ sau khi mình tốt nghiệp đại học có lẽ còn cần dùng tới.
Quý Hủ xuống xe ở cửa tiệm bánh mì, lấy chìa khóa xe vận tải, nhưng bằng lái của hắn không thể lái xe vận tải, chỉ đành lái xe ô tô của Trương thúc đi ra ngoài.
.
Vẻ mặt người trong trấn đều không hiểu, Quý Hủ nói Hứa Hối Thành chỉ thuê ba năm, gia đình Tiền Bảo Thông lại nói thuê năm năm.
Quý Hủ cũng không thèm nói nhảm, lấy di động tìm được ảnh chụp hợp đồng với Hứa Hối Thành, đưa cho mọi người nhìn xem, giấy trắng mực đen viết thật rõ ràng, kỳ hạn thuê ba năm, tiền thuê trả một lần.
Chứng cứ rõ ràng trong tay, mọi người khuyên Quý Hủ tận lực điều giải, nếu không được chỉ có thể khởi tố. Quý Hủ không tính toán điều giải với bọn họ, cũng không muốn khởi tố, hắn không có nhiều thời gian để lãng phí trong sự việc này.
Quý Hủ gọi mọi người trở về, bản thân xoay người rời đi, từ ban đầu hắn đã biết không lấy lại được tiền thuê, cho nên rau dưa trong nhà kính cũng sẽ không cho bọn hắn thu hoạch, lưu lại gán nợ.
Dì Hoa bước nhanh đuổi theo, nhỏ giọng nói:
– Quý Hủ, chuyện này tốt nhất nên hòa bình giải quyết, đều nói tiểu nhân khó phòng, cậu không thể mỗi ngày thủ ở tại chỗ này, nếu bọn hắn muốn làm phá hư đập phá thuỷ tinh huỷ đi trang bị chẳng hạn, mất đi càng nhiều tiền hơn là số rau dưa kia, hay là đem rau dưa cho bọn hắn, đuổi bọn hắn rời đi đi.
Bước chân Quý Hủ không ngừng:
– Không đuổi được, thật cho bọn hắn thì bọn hắn càng cảm giác mình hữu lý, nhiệt náo càng hung.
Vách tường cùng trang bị được tinh thần năng lượng gia cố qua cho dù là năng lượng của thuỷ tinh cũng khó phá, nhân lực càng không cần mơ tưởng.
Sắc trời tối đen, Quý Hủ nhận được điện thoại của tài xế xe tải, đã chở mầm móng cùng phân bón tới nhà.
Tài xế vốn còn đang nghi hoặc là ai mua nhiều mầm móng tới mức phải vận chuyển bằng xe tải, nhưng khi chạy tới nơi này chứng kiến đất vườn cùng nhà kính mênh mông, cũng không còn nghi ngờ gì.
Quý Hủ nhờ hai tài xế hỗ trợ vận chuyển bao mầm móng đưa vào trong kho hàng ngầm, chạy tới chạy lui ba người bận rộn tới nửa đêm mới chấm dứt.
Quý Hủ kết tiền công tiễn người rời đi, lúc này cầm lấy một ổ bánh mì cùng hộp sữa tươi điền đầy bụng, đứng dậy đi ra cửa.
Bị người nhìn chằm chằm lâu như vậy Quý Hủ không có khả năng không phát hiện được, huống chi ác ý của gia đình Tiền Bảo Thông không hề che giấu chút nào.
Xa xa chợt nghe thanh âm phanh phanh, Quý Hủ đứng một góc nhà kính nhìn gia đình bốn người đang dùng cây búa đập vào ổ khóa cửa thuỷ tinh, hẳn là vì muốn vào nhà kính, nhưng phát hiện cửa không mở được nên nghĩ đập ổ khóa.
Xe vận tải vận chuyển hàng hóa gia đình Tiền Bảo Thông cũng nhìn thấy, túi đựng mầm móng bọn hắn đều thấy rõ.
Ngay cả mầm móng cũng đã mua về, đây là quyết tâm cần thu hồi nhà kính tự mình gieo trồng, thổ địa cùng nhà kính rốt cục là của người ta, bọn hắn xác định tranh đoạt không lại Quý Hủ.
Huống chi chuyện Hứa Hối Thành chỉ thuê ba năm gia đình bọn hắn cũng biết rất rõ ràng, chỉ là ỷ vào Hứa Hối Thành cấp tiền thuê cao, muốn chiếm nhà kính trồng trọt thêm hai năm, mắt thấy kế hoạch bị hẫng, cả nhà đều hận đỏ mắt, rau dưa trong nhà kính cho dù bị huỷ bọn hắn cũng không muốn tiện nghi cho người khác.
Trải qua một phen bàn bạc Tiền Bảo Thông quyết định dùng độc dược, đem hai nhà kính đều phun thuốc trừ cỏ, đem rau dưa cùng mầm móng đều độc chết.
Con dâu lại nói thuốc trừ cỏ chưa chắc giết được mầm móng, nếu muốn làm cho đất vườn không thể trồng trọt gì được, tốt nhất là tát muối, làm cho hai nhà kính này từ nay về sau biến thành bài trí.
Người Tiền gia đã hận tới mức mất đi lý trí, cho dù mua muối cần tiền cũng muốn tiêu tiền ra cơn tức này.
Tiền Cao Mậu lái xe đem toàn bộ muối trong trấn đều mua về, chuẩn bị lẻn vào nhà kính tát muối, kết quả cửa khóa, bọn hắn vào không được nên đành liều mạng phá cửa.
Tiền Cao Mậu đập phá hồi lâu nhưng cửa thuỷ tinh hoàn hảo không chút tổn hao gì, chút dấu vết cũng không lưu lại, quả thật là không thể tưởng tượng nổi.
– Đưa cây búa cho cha, cha đập! Con đi tìm xem có cửa sổ thông gió nào hay không, thật sự không được thì leo vào cửa sổ thông gió!
Tiền Bảo Thông cầm búa tiếp tục đập, Tiền Cao Mậu vây quanh nhà kính tìm cửa sổ thông gió.
Nơi cửa nhà kính đặt mấy cái thùng lớn, Quý Hủ không biết bên trong là cái gì, nhìn gia đình này lén lút hiển nhiên không phải làm chuyện tốt. Tinh thần năng lượng nhanh chóng khuếch tán, một dàn giáo hình chữ nhật không chút tiếng độn xuất hiện trên tường thuỷ tinh.
Tiền Cao Mậu cầm di động chiếu sáng, xoay người tìm cửa sổ thông gió đột nhiên đánh lên một bức tường, hắn sửng sốt cầm di động vừa chiếu, đúng thật là một bức tường, nhìn chất liệu giống như tường xi măng.
Tiền Cao Mậu không biết tại sao nơi này lại có một bức tường, di động đảo qua bên cạnh vẫn là tường xi măng! Tiền Cao Mậu luống cuống, xoay quanh tại chỗ, bốn phía đều là tường xi măng, tiếp tục nhìn mặt trên.. hồn của hắn đều dọa bay!
– A a a a! Cha! Mẹ! Cứu mạng! Cứu mạng!
Cách đó không xa truyền đến thanh âm tiếng kêu thảm thiết của Tiền Cao Mậu, thanh âm nặng nề, giống như từ trong tường ngăn truyền tới.
Tiền Bảo Thông nghe được tiếng kêu của đứa con cầm theo cây búa vọt tới, sau đó ngốc ở đương trường, bà thím cùng vợ của Tiền Cao Mậu truy theo tới cũng đều trợn tròn mắt.
Trước mắt không biết từ khi nào xuất hiện trụ xi măng cao ngang người, thanh âm Tiền Cao Mậu là từ bên trong trụ xi măng truyền tới.
Hắn bị nhốt trong trụ xi măng!
Bà thím bị dọa ngồi bệch dưới đất, Tiền Bảo Thông cũng bị dọa không nhẹ.
– Cao Mậu! Con có ở bên trong không?
– Cha! Con bị nhốt trong xi măng, mau cứu con đi ra ngoài!
Bên trong truyền ra tiếng kêu to.
Da mặt Tiền Bảo Thông co rút, vung lên cây búa đánh tới tường xi măng, thanh âm phanh phanh vang lên không ngừng, nhưng tường xi măng không chút sứt mẻ.
Quần áo Tiền Bảo Thông ướt đẫm, mồ hôi không ngừng tuôn ra, sắc mặt trắng bệch, hắn đã bị dọa mềm tay chân, thời tiết nóng như vậy Tiền Cao Mậu bị nhốt trong tường xi măng nhỏ hẹp, không bị nóng chết cũng bị ngộp chết.
Mắt thấy thanh âm Tiền Cao Mậu càng ngày càng nhỏ, Tiền Bảo Thông gấp đỏ mắt:
– Cao Mậu! Cao Mậu chống đỡ!
Con dâu run giọng nói:
– Cha cha, tìm đội phòng cháy, tự chúng ta không đập vỡ được!
– Đúng đúng, tìm đội phòng cháy, con con con nhanh gọi điện thoại..
Lời của Tiền Bảo Thông còn chưa dứt, chợt nghe vợ hét thảm một tiếng, quanh người cũng có tường xi măng trống rỗng xuất hiện, bà thím sớm bị dọa mềm, căn bản không nhúc nhích được, trơ mắt nhìn thấy tường xi măng phong kín trên đỉnh đầu của mình, sợ tới mức tim gan muốn vỡ!