Nhìn chiếc hộp trên tay hắn từ từ mở ra mà hai thằng bạn xót ruột, không biết thứ đó còn hay mất. Nắp hộp hoàn toàn mở ra thì tụi hắn mới thở phào mà đóng lại và bước nhanh ra khỏi tầng hầm.
Tụi nó thì cú ngồi đó uống cafe, đang không biết đi bao giờ là thích hợp thì nó nghe thấy tiếng Tuyết nói điện thoại vs ai đó:
– Gì? Bây giờ không được thì sáng. Không được nữa thì tối, mệt quá vậy quyết định trưa gửi ngay.
Trưa? Buổi trưa? Khá là hoàn hão đây. Nếu là buổi trưa thì học sinh đã ùn ùn kéo kéo đi xuống căn tin, giờ đó thầy cô thì đi ăn hay đi về nhà hết, noi chung là nó có thể đột nhập vào tầng hầm đó mà dám chắc là không bóng ma nào thấy, nghĩ đến thế bất giác nó mỉm cười, My nhìn nó cười mà thấy bất an nói:
– Âm mưu gì đây?
Tuyết cũng có ý nghĩ giống My, mỗi lần nó cưởi là biết nó có chuyện gì đó được thông suốt, mà nó thông suốt thì sẽ có kế hoạch gì đó được mở ra trong đầu nó, nhìn hai con bạn dùng ánh mắt tố cáo nó, nó nhếch môi lên một chút nói:
– Trưa mai hành động.
Nói rồi nó bước ra khỏi quán để hai con bạn bơ vơ ngơ ngác nhìn nhau mà chả hiểu gì. Về tới nhà, nó ngã lưng xuống sofa, nó nhìn lên trần nhà. Nếu sau khi tìm ra viên ngọc thì nó biết được cái gì? Nó sẽ ra sao khi bí mật gia đình bị tiết lộ? Nó nên hành động hay im lặng bỏ qua việc nhà nó làm thế? Cứ suy nghĩ lòng vòng nãy giờ, nó thấy mình đang rơi vào một mớ bồng bông không biết xử trí ra sao. Thở dài một cái nó bước lên lầu thì quản gia đứng ngay cầu thang nói vọng lên:
– Tiểu….
Ông chưa nói hết thì tất cả mọi người đã quay sang nhìn ông, ông lỡ miệng nói sai, nó liếc mắt nhìn ông rồi nhàn nhạt nói:
– Tôi không còn là “Tiểu” thiếu gia nữa.
Ông quan gia thở phảo, đúng là chỉ có nó nhanh trí thôi, nếu mọi người mà biết nó là con gái thì tôi rồi. Quản gia đi tới gần nó, nói nhỏ gì đó vào tay nó rồi cuối chào bước đi làm tiếp công việc của mình. Nó đứng lặng người một chút, suy nghĩ lời quán gia vừa nói: ” Ông của tiểu thư nói đừng nên quá tò mò không thì sẽ mất mạng vô ích”. Vậy là sao? Tại sao chỉ mới mấy giờ thôi mà chuyện nó tìm ngọc trai đen lại bị ông biết, không lẽ ông cho người theo dõi nó, thật không tin nỗi ông đã kêu nó về Việt Nam, vậy còn tìm người giám sát nó? Thật ra gia đình nó muốn làm việc gì đây?
Bước chân lên từng bật thang nó như im lặng đến không nghe thấy tiếng nhưng trong đầu nó là một mớ hỗn độn.
Bar Night.
Một quán bar đa số chỉ có những cậu ấm cô chiêu mới có khả năng vào nổi, lúc thành phố đã lên đèn cũng là lúc những chiếc xe môtô, xe ôtô lao nhanh trên phố ồ ập kéo đến trước cữa quán, bước chân xuống xe toàn là những hotboy, hotgirl trên người là quần áo hàng hiệu, sành điệu. Ngay lúc này, trước cửa quán là 3 chiếc xe môtô đậu trước cửa quán, 3 người con trai bước xuống, hắn mặc áo sơ mi màu trắng, đeo kính, áo khoác ngoài màu đen cùng quần jean rách đầu gối, mang giầy thể thao. Nhìn bề ngoài giống thư sinh nhưng cũng có chút nỗi loạn, Khôi hôm nay mặc áo thun trắng bên trong, bên ngoài là áo màu đen, quần short năng động, nhìn trông rất tràn đầy sức sống. Triết mặc áo sơ mi đơn giản, quần jean cùng giầy thể thao. Nhìn rất bình thường nhưng toát lên sự quyến rũ khó cưỡng. Bước chân vào quán, vệ sĩ vừa nhìn tụi hắn đã cuối đầu chào và mở cửa cho tụi hắn, tụi hắn nhếch mép cười rồi đi vào. Vừa bước vào tiếng nhạc sập sình chói tay vang lên, mùi rượu, thuốc lá nồng nặc, những con người trên sàn nhảy đung đưa theo nhạc, đúng là một sân chơi để giết thời gian của những người giàu có. Tụi hắn đi vào khiến mọi người trong quán nhìn như “thú quý hiếm”, tìm một chiếc bàn trong góc khuất hắn liền ngồi xuống, Khôi và Triết liền nói:
– Sao hôm nay lại đi bar?
Dù là không phải ngoan hiền gì nhưng tụi hắn rất ít đi bar vì lý do bar là nơi phức tạp nhất, nó sẽ gây rất rối cho tụi hắn, nên tụi hắn rất ít đi nhưng hôm nay lại đi thì thấy rất là lạ, hắn nhìn hai thằng bạn nói:
– Vì tao đang muốn xả stress.
Hai thằng bạn không nói gì chỉ nhìn vậy thôi, mà phải nói là hắn hôm nay nhìn có vẻ rất thư thái mà bị stress hay sao? Triết uống một ngụm rượu rồi nói:
– Mày thấy là ông thầy Minh giống con gái không?
Bây giờ Khôi vs hắn mới để ý, tướng nó rất so với một người con trai bình thường, gương mặt lại rất đẹp nhưng đẹp kiểu con gái, tay chân thì nhỏ. Đúng là nếu là con gái thì đẹp đến mức phải khiến hắn đứng hình chứ chả chơi nhưng đáng tiết nó là con trai. Khôi và Triết cũng thấy thầy An với thầy Thiên rất giống con gái, nhưng thôi vào đây để vui chơi chứ không phải để xem xét tụi nó có phải là con gái hay không. Hắn đang ngồi thì có một cô gái đi tới ngồi xuống, dựa nguyên người của cô ta vào người hắn, hắn cũng chả bài xích gì, cũng không đẩy cô ta ra, hắn cứ thế để cho cô ta từ từ mà dựa hết vào hắn, cô ta giọng nũng nịu nói:
– Anh~ Sao dạo này anh không tìm em? Hả~?
Nghe mà nổi da gà hết lên nhưng hắn vẫn lịch thiệp nói:
– Tại anh bận đó cục cưng.
Cô ta chỉ hừ mũi một cái rồi ôm lấy hắn, Khôi và Triết lắc đầu nhìn hắn. Một lúc lâu sau, tự nhiên cánh cửa bị đạp banh mà rớt xuống đất, từ ngoài cửa bước vào hai cô gái, một người mặc áo đầm ngang gối màu tím nhạt, mang giầy cao gót, một cô mặc áo đầm màu trắng tinh khôi mang giầy thể thao bước vào. Cả hai mặt rất tức giận, đi nhanh vào trong, mọi người dừng hết mọi hoạt động chỉ để nhìn hai cô gái này, My đi tới quầy rượu, lấy một chai rượu rồi mở nắp uống, Tuyết dựt lấy rồi uống và cả hai cùng hét lên:
– Chết tiệt.
Từ trong một bàn rượu có một cô gái bước ra, cô ta mặc áo ngắn hơn gối và cúp ngực, cô ta đi tối nói:
– Là ai mà làm phách vậy?
My và Tuyết tức giận trừng mắt, cô ta sợ hãi lùi bước nhưng vẫn mạnh miệng:
– Làm gì mà ghê vậy? Định muốn làm chị hai ở đây à?
Lời nói vừa thốt ra thì tóc cô ta liền bị My kéo giựt ra sau, My nhìn cô ta nói:
– Làm phách hả? Chị hai hả? Tui không muốn. Bây giờ tui chỉ muốn đánh người thôi.
Nói xong My đấm vào bụng cô ta một cách không thương tiết, tán cô ta mấy phát rồi phủi tay tiếp tục uống rượu. Tuyết nhìn cô gái đanh nằm la liệt trên đất khẽ cười khinh bỉ một cái rồi lấy tay đập chay rượu, Tuyết cầm chay rượu bị mẽ nói:
– Muốn thử không?
Mặt cô ta tái mét, Tuyết khẽ cười khẩy một cái, ngay lúc đó bảo vệ đi tới để ngăn 2 đứa lại thì Tuyết liền đi tới giậm lên người cô gái nằm dưới đất kia rồi lấy đà đó bay lên đá vào mặt hai tên bảo vệ, ai củng nhìn Tuyết, mặc váy mà hăng vậy. My liền đứng lên đi tới gần Tuyết rồi lấy chân giậm lên bụng tên bảo vệ nói:
– Tôi đến đây không phải gây sự nhưng mấy người cố tình khiến tụi này gây sự thì tụi này chiều.
Nói rồi My kéo áo tên bảo vệ lên rồi thục đầu gối vào bụng hắn liên tục, tụi hắn nhìn là biết những cô gái trong quán cafe mấy ngàu trước, Khôi và Triết đi tới nói:
– Chỉ là một đám chuột nhắt thôi, 2 cô nàng đây đừng chấp nhức.
Khôi rất thú vị về cô gái tên My này, dù lúc nãy uống rất nhiều rượu nhưng lại không say, thật khiến người khác tò mò, Tuyết đi tới nhìn Triết từ đầu tới cuối nói:
– OMG!
Triết bất ngờ với lời thốt ra của Tuyết, anh làm gì mà cô phải hét như thế? Hay vì anh đẹp trai quá, Tuyết nhìn Triết nói:
– Thì ra là vậy!!!!
Nói xong Tuyết liền kéo áo của My rồi kéo ra khỏi quán, mọi chuyện vậy là sao? Thật không hiểu nổi.